Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Quyển 7 - Chương 71
Trong thế giới game cuối cùng, Quản Lăng gặp phải sỉ nhục lớn nhất trong nhân sinh cậu.
Cậu nắm ấy ấy bị bạn cùng phòng thấy.
Tuy rằng cậu chỉ là đơn thuần muốn liếc mắt nhìn ấy ấy của mình một cái mà thôi.
Nhưng lý do này có vẻ mặc kệ như thế nào cũng thấy rất biến thái.
Hơn nữa, bạn cùng phòng thấy cậu, bộ dạng hình như, phá lệ nhìn quen mắt?
Mặt không chút thay đổi nhìn thanh niên cao lớn tuấn lãng trước mắt, ánh mắt Quản Lăng từ khóe môi gợi lên độ cong của thanh niên, chậm rãi dao động đến cặp mắt thâm thúy giống như phỉ thúy tốt nhất, kìm lòng không được ực một tiếng.
“Em, em em em…” Run rẩy đưa tay từ phía dưới mình ra, Quản Lăng trong đầu có chút hoảng hốt.
“Làm sao vậy, anh trai.” Nhấc chân tiến lên, thanh niên giang hai tay nắm giữ ngón tay không ngừng run của Quản Lăng, hơi hơi cúi đầu, thật cẩn thận hạ xuống một nụ hôn khẽ chứa đầy quý trọng lên đầu ngón tay, “Đợi anh đã lâu, Vương phi của em.”
Đờ mờ đó là ngón tay ông nắm ấy ấy qua!
Không, không đúng, lầm trọng điểm.
Mạnh mẽ rút ngón tay nắm ấy ấy của mình trở về, Quản Lăng đẩu đẩu đẩu chỉ vào chóp mũi thanh niên, trong mắt tràn đầy không thể tin: “Ce, Celd?!”
Vừa lòng híp híp con ngươi, Celd đưa tay ôm Quản Lăng vào lòng, ôn nhu đem đầu khẽ tựa vào cổ Quản Lăng, làm nũng cọ xát, “Thật tốt a anh trai, anh còn nhớ rõ em.”
Mẹ ơi quả nhiên là em trai tui, loại cảm giác quen thuộc được loài mèo lớn ôm này.
Không tự giác nâng tay vuốt ve sợi tóc mềm mại của Celd, Quản Lăng trầm mê chốc lát sau mới đột nhiên cảm giác được có chút không thích hợp.
Xí xí, vì sao Celd lại nhớ rõ cậu?
Đây rõ ràng là một thế giới mới không phải sao?
Điều dụng NPC khuôn mẫu cái gì cậu còn có thể hiểu, mang theo trí nhớ lại là cái tình huống gì?
Chẳng lẽ nói kỳ thật không chỉ là Bộ Thời Nhận, tất cả NPC đều có được trí nhớ?
Đờ mờ có cần kinh khủng như vậy hay không!
Bị não động của mình sợ tới mức không muốn không muốn, Quản Lăng cố gắng khống chế trái tim nhỏ bị kinh động của mình, giống như vô tình thăm dò nói: “Celd, em sao lại nhớ rõ anh, em cũng là học viên trường này?”
Nhướn mi, Celd khẽ hôn hôn cổ Quản Lăng, không chút để ý nói: “Anh trai, mỗi một Pharaoh Ai Cập đều nắm giữ bí thuật không muốn người biết, loại bí thuật này, có thể mang chung ta tìm kiếm người mình yêu nhất.”
“Quản Lăng, hai lần luân hồi, em rốt cục ở thế giới này tìm được anh.” Thở dài ôm chặt Quản Lăng, Celd trìu mến vuốt ve tóc Quản Lăng, con ngươi phỉ thúy tràn đầy thâm tình.
Chóng mặt được Celd vuốt lông, Quản Lăng đem giải thích của Celd ở trong đầu tiến hành phân tích sửa sang lại, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.
Cái gì mà bí thuật không muốn người biết, đây nhất định là BUG game lưu lại!
Khẳng định là nhân viên nhà sản xuất game viết số liệu Ai Cập không cẩn thận nghĩ sai cái gì, làm cho nhân vật Pharaoh này có thể ở trong game tùy ý chuyển hóa, cho là vì che dấu BUG này hệ thống liền tăng thêm cốt truyện bí thuật, do đó làm cho NPC lúc chuyển hóa đến thế giới kia có thể theo bản năng cho rằng đây là vì bí thuật!
Nói như vậy kỳ thật vào vòng trừng phạt trước Celd cũng có trí nhớ, chỉ là bởi vì thời gian tiếp xúc tương đối ngắn nên mình không nhận thấy mà thôi.
Hơi chút nhẹ nhàng thở ra, Quản Lăng mới dần dần an tâm.
Xem ra không phải tất cả NPC đều giống Bộ Thời Nhận biến thái như vậy, có thể xâm nhập hệ thống game.
Tuy nói không biết Celd vì sao không cảm thấy kỳ quái vì mình còn trí nhớ Ai Cập, nhưng Celd không hỏi, Quản Lăng cũng vui vẻ không nói.
Chỉ cần tất cả còn dưới khống chế của game là được.
BUG cái gì, chờ sau khi hoàn thành game hệ thống hẳn là sẽ tự động giải quyết.
Như có suy nghĩ nhìn biểu tình trầm tĩnh lại của Quản Lăng, Celd quỷ dị toe toét môi, từ viền tai Quản Lăng nhẹ nhàng liếm, bật hơi nói: “Anh trai, em rất nhớ anh.”
Cơ thể không tự giác run lên, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ để sát trước mặt, Quản Lăng nháy mắt nói lắp, “Anh, anh cũng nhớ em.”
Tựa hồ rất là vừa lòng với phản ứng của Quản Lăng, thần sắc của Celd nhu hòa vài phần, đôi mắt thâm thúy mang theo một chút cực nóng, khẩn cấp hôn lên môi Quản Lăng.
Quản Lăng: “=A= “
Vừa, vừa gặp mặt liền làm loại chuyện này thật sự được sao?
Cảm giác thật nhục nhã thũng sao phá?!
Ông thân là thẳng nam tiết tháo còn khoẻ mạnh đó!
Vì thế, Quản Lăng nhục nhã đang tiến hành tư tưởng giãy dụa một phút rồi quyết đoán từ bỏ tiết tháo của mình, vui vẻ tiến vào ôm ấp của Celd.
Dù sao Celd là nhân vật công lược lần này chạy không được, trước sớm xoát độ hảo cảm lên mới được.
An ủi tâm lý một phen, Quản Lăng thoải mái híp mắt, cảm nhận được từ sâu trong nội tâm truyền lại đến cảm giác xao động ẩn ẩn, vui vẻ sờ cơ bắp hở ra trên bả vai Celd.
Mẹ ơi, dáng người thật tốt!
Nhìn ra Quản Lăng chủ động, đôi mắt Celd chợt lóe, cười khẽ phủ xuống phía dưới, một phen nắm Quản Lăng nhỏ đang rục rịch.
Dưới chân mềm nhũn, Quản Lăng hai mắt mê mang nhìn Celd, giữa mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ thoải mái.
Ngón tay khẽ nhúc nhích, tựa hồ là nhớ tới cái gì, Celd nhếch khóe môi, nỉ non để sát vào bên tai Quản Lăng, “Anh trai, lúc em mới vào cửa anh đang làm cái gì thế? Đói khát như vậy, chẳng lẽ là kỳ động dục đến?”
Đờ, đờ mờ đừng hiểu lầm.
Em nghe anh giải thích.
Anh tốt đẹp trong sáng như vật sao lại có thứ kỳ động dục nghe cũng quá không hài hòa như…vậy… chứ?
Tựa hồ ý thức được cái gì, Quản Lăng chấn động mãnh liệt, nháy mắt thanh tỉnh lại.
Chờ, chờ đã, kỳ động dục?
Cậu không phải Alpha sao, vì sao lại có cái thứ kỳ động dục này?!
Đó không phải Omega có thể sinh con trong truyền thuyết mới có sao!!!
Đây nhất định là có âm mưu!
Giây tiếp theo, suy nghĩ âm mưu của Quản Lăng được thực hiện.
“Đinh, chúc mừng người chơi thành công phát hiện thân phận giả, bối cảnh nhân vật sau khi được bổ sung hoàn toàn đã phát xuống sổ tay công lược, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
“Đinh, người chơi tôn kính, chúc mừng ngài tiến vào cốt truyện đầu mối chính của thế giới 《 Học viện quân sự mê tình 》, nhiệm vụ đầu mối chính một đã tuyên bố, xin chú ý kiểm tra và nhận, bày tỏ ấm áp: kiếp sống ở học viện quân sự nguy hiểm trùng điệp, còn xin người chơi bảo vệ tốt mã giáp(), để phòng động dục!”
() Mã giáp có nghĩa là thân phận giả bên ngoài. Vd như QL là Omega mà khoác thân phận là Alpha.
Dại ra nghe tiếng hệ thống ở trong đầu vang lên, Quản Lăng khóe môi khẽ run, cứng ngắc chống lại ánh mắt nhiệt tình của Celd.
Ngay cả bối cảnh nhân vật của thế giới tổng công lược cũng không cho đầy đủ thật sự là đại trượng phu?
Có ai có thể giải thích cho cậu một chút cái gì tên là bảo vệ mã giáp không?
Cậu rõ ràng là một Alpha hàng thật giá thật không phải sao?!
Mày mịa nó đang đùa tao?!!!
Sau đó, tiếng máy móc lạnh như băng không chút lưu tình đánh gãy rít gào của Quản Lăng.
“Đinh, người chơi tôn kính, tuy rằng sự thật rất tàn khốc, nhưng ngài thật là một Omega hàng thật giá thật, bối cảnh nhân vật cụ thể còn xin tìm đọc sổ tay công lược.”
Cuối cùng cũng biết chân tướng nước mắt của tui đều rơi xuống.
Nhưng mà nói như vậy, chẳng lẽ Celd ngay từ đầu biết mình là một Omega khoác mã giáp?
Ngay khi Quản Lăng khiếp sợ, một trận xúc cảm lạnh lẽo đột nhiên vọt tới phía sau cậu!
Cơ thể run lên, Quản Lăng tay mắt lanh lẹ nhéo tay Celd, còn chưa kịp nói chuyện, cơ thể lại mạnh mẽ bay lên trời, bị người hung hăng đặt ở trên giường.
Choáng váng ngẩng đầu nhìn về phía trước, Quản Lăng nháy mắt bị cảnh tượng trước mắt sợ tới mức sửng sốt.
Trên khuôn mặt anh tuấn phiếm một tia *** khó nhịn, không biết là bị ảnh hưởng gì, con ngươi phỉ thúy của Celd đã bị lây dính một chút đỏ sẫm, hỗn hợp thành ám sắc đáy mắt, như dã thú bắt giữ con mồi, lợi hại theo dõi Quản Lăng.
Như là đang cực lực khống chế cái gì, ngón tay Celd có chút run run xoa hai gò má Quản Lăng, hơi thở phun ra đều mang theo lửa nóng làm người ta run sợ, “Anh trai, em muốn dấu hiệu anh.”
Đây là có chuyện gì? Rõ ràng vừa nãy còn tốt, một giây liền biến thành cầm thú cậu có cần nhanh chóng như vậy hay không?!
Chóp mũi loáng thoáng tựa hồ ngửi được mùi hương thơm ngọt gì, thân thể không chịu khống chế tê dại một trận, Quản Lăng hô hấp căng thẳng, nháy mắt phản ứng lại.
Đờ mờ thiếu chút nữa đã quên.
Sổ tay công lược hình như có nói qua Omega một khi va chạm với Alpha sẽ không tự giác bị ảnh hưởng, sau đó tản mát ra hormone cái gì cái chi kia, làm cho hai người tiến vào kỳ động dục!
Kỳ động dục của Omega vừa đến toàn bộ trường học đều bị ảnh hưởng được không, vậy cậu còn muốn che chặt mã giáp như thế nào!
Cả người đều không tốt!
Bất chấp tự hỏi vì sao Celd biết chuyện mình là Omega, vì không để nhiệm vụ của mình còn chưa bắt đầu liền thất bại, Quản Lăng quyết đoán nín thở ngưng thần, nhìn đúng thời cơ, nhanh như chớp từ trên giường lăn xuống.
Không để ý một cái là con vịt đến miệng liền bay ra khỏi trước mặt, là người cũng không thể nhịn.
Sắc mặt nhất thời lạnh như băng, hai mắt Celd nặng nề nhìn về phía Quản Lăng, mở miệng trực tiếp có thể đóng băng người.
“Quản Lăng, lại đây.” Hơi hơi giang hai tay, trong giọng nói của Celd hàm chứa dục chiếm hữu không thể cự tuyệt.
Chờ a thiếu niên, anh trai có chuyện muốn nói với em.
Mang theo quần run lập cập đứng trên mặt đất, Quản Lăng khẩn trương nhìn sắc mặt âm trầm của Celd, trong đầu chỉ một thoáng suy nghĩ ngàn vạn, gắng đạt tới tìm được một án lệ có thể thành công chạy trốn khỏi móng vuốt của dã thú.
Sau một lúc lâu, hơi chút lấy lại bình tĩnh, Quản Lăng như là hạ quyết định quyết tâm gì nhìn về phía Celd: “Anh không thể bị em dấu hiệu.”
Thần sắc càng khó lường, Celd chậm rãi nheo lại đôi mắt, bất mãn nói: “Vì sao?”
Tựa hồ là có chút do dự muốn nói ra hay không, Quản Lăng trầm mặc trong chốc lát, đáy mắt lóe ra giãy dụa rất nhỏ: “Celd, em hẳn là biết trong học viện quân sự này toàn bộ đều là Alpha, tình huống của anh em cũng biết, một khi bị em dấu hiệu, anh không chỉ bại lộ thân phận, thậm chí còn có thể bởi vì lừa gạt trường mà bị xử phạt.”
Ánh mắt kiên định nhìn Celd, trên mặt trắng nõn của Quản Lăng nổi lên một chút đỏ ửng, “Anh muốn bồi bên cạnh em, cùng em cùng nhau hoàn thành học nghiệp, cho nên trước khi tốt nghiệp, anh muốn lấy thân phận một Alpha để sinh hoạt.”
Anh trai chính là tốt cho em thiếu niên, hiện tại nhiệm vụ cái gì còn chưa rõ, vạn không nghĩ qua là chơi sót ngay cả thế giới trừng phạt cũng không lấy được.
Tuy rằng không biết Celd đến tột cùng biết rõ thân phận mình bao nhiêu, nhưng hệ thống nếu bảo che tốt mã giáp nói cách khác ngoại trừ Celd hẳn là còn chưa có người phát hiện cậu là Omega.
Thừa dịp cốt truyện game còn chưa bắt đầu, cậu vẫn là nhanh chóng nhìn sổ tay công lược một chút, trước làm rõ tình huống rồi nói.
Ho nhẹ khụ, Quản Lăng nghiêm túc nói: “Em hiểu được không?”
Nhìn chăm chú vào Quản Lăng đầy mặt thâm trầm, sắc mặt Celd dịu đi chút, mang theo xin lỗi hôn hôn trán Quản Lăng, “Em đã biết anh trai, thật xin lỗi, là em suy xét không chu toàn.”
Nhíu mày, trong đôi mắt Celd mang theo một chút ẩn nhẫn, khống chế được bản thân rời xa Quản Lăng, gian nan lộ ra nụ cười, “Em chỉ là, rất nhớ anh.”
Trong lòng nháy mắt mềm nhũn, Quản Lăng trấn an ôm lấy Celd, ý đồ bù đắp tiểu tâm linh bị người tàn nhẫn đánh gãy ba ba ba mà bị thương của y.
An phận tiếp nhận vuốt lông của Quản Lăng, hai tay Celd nhanh chóng ôm Quản Lăng, trong đôi mắt nửa híp hiện lên chút hào quang ý tứ hàm xúc không rõ.
Y thật là có chút quá sốt ruột.
Omega tiếp cận kỳ động dục sẽ tản mát ra hormone có lực hấp dẫn mạnh mẽ với Alpha, làm y cơ hồ mất đi lý trí muốn dấu hiệu Quản Lăng.
Hiển nhiên, trường học không phải nơi tốt để dấu hiệu, y hẳn là giúp đỡ Quản Lăng che giấu tung tích trước, dù sao y cũng không muốn để cho Omega của mình bị Alpha khác mơ ước.
Tuy rằng y phải nhanh chóng trước khi hai tên kia đến đem Quản Lăng làm của riêng, nhưng mà giờ cũng không vội.
Dù sao thì chỉ cần Quản Lăng ở bên người y, y sẽ có thể tùy thời tùy chỗ, mê hoặc cậu động dục.
Tác giả có chuyện muốn nói: ta phát hiện ta quả nhiên là kết cục tạp trong truyền thuyết, vừa đến kết cục đầu liền rút gân, ân, xem ra ta phải hảo hảo loát loát đại cương.
Cậu nắm ấy ấy bị bạn cùng phòng thấy.
Tuy rằng cậu chỉ là đơn thuần muốn liếc mắt nhìn ấy ấy của mình một cái mà thôi.
Nhưng lý do này có vẻ mặc kệ như thế nào cũng thấy rất biến thái.
Hơn nữa, bạn cùng phòng thấy cậu, bộ dạng hình như, phá lệ nhìn quen mắt?
Mặt không chút thay đổi nhìn thanh niên cao lớn tuấn lãng trước mắt, ánh mắt Quản Lăng từ khóe môi gợi lên độ cong của thanh niên, chậm rãi dao động đến cặp mắt thâm thúy giống như phỉ thúy tốt nhất, kìm lòng không được ực một tiếng.
“Em, em em em…” Run rẩy đưa tay từ phía dưới mình ra, Quản Lăng trong đầu có chút hoảng hốt.
“Làm sao vậy, anh trai.” Nhấc chân tiến lên, thanh niên giang hai tay nắm giữ ngón tay không ngừng run của Quản Lăng, hơi hơi cúi đầu, thật cẩn thận hạ xuống một nụ hôn khẽ chứa đầy quý trọng lên đầu ngón tay, “Đợi anh đã lâu, Vương phi của em.”
Đờ mờ đó là ngón tay ông nắm ấy ấy qua!
Không, không đúng, lầm trọng điểm.
Mạnh mẽ rút ngón tay nắm ấy ấy của mình trở về, Quản Lăng đẩu đẩu đẩu chỉ vào chóp mũi thanh niên, trong mắt tràn đầy không thể tin: “Ce, Celd?!”
Vừa lòng híp híp con ngươi, Celd đưa tay ôm Quản Lăng vào lòng, ôn nhu đem đầu khẽ tựa vào cổ Quản Lăng, làm nũng cọ xát, “Thật tốt a anh trai, anh còn nhớ rõ em.”
Mẹ ơi quả nhiên là em trai tui, loại cảm giác quen thuộc được loài mèo lớn ôm này.
Không tự giác nâng tay vuốt ve sợi tóc mềm mại của Celd, Quản Lăng trầm mê chốc lát sau mới đột nhiên cảm giác được có chút không thích hợp.
Xí xí, vì sao Celd lại nhớ rõ cậu?
Đây rõ ràng là một thế giới mới không phải sao?
Điều dụng NPC khuôn mẫu cái gì cậu còn có thể hiểu, mang theo trí nhớ lại là cái tình huống gì?
Chẳng lẽ nói kỳ thật không chỉ là Bộ Thời Nhận, tất cả NPC đều có được trí nhớ?
Đờ mờ có cần kinh khủng như vậy hay không!
Bị não động của mình sợ tới mức không muốn không muốn, Quản Lăng cố gắng khống chế trái tim nhỏ bị kinh động của mình, giống như vô tình thăm dò nói: “Celd, em sao lại nhớ rõ anh, em cũng là học viên trường này?”
Nhướn mi, Celd khẽ hôn hôn cổ Quản Lăng, không chút để ý nói: “Anh trai, mỗi một Pharaoh Ai Cập đều nắm giữ bí thuật không muốn người biết, loại bí thuật này, có thể mang chung ta tìm kiếm người mình yêu nhất.”
“Quản Lăng, hai lần luân hồi, em rốt cục ở thế giới này tìm được anh.” Thở dài ôm chặt Quản Lăng, Celd trìu mến vuốt ve tóc Quản Lăng, con ngươi phỉ thúy tràn đầy thâm tình.
Chóng mặt được Celd vuốt lông, Quản Lăng đem giải thích của Celd ở trong đầu tiến hành phân tích sửa sang lại, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.
Cái gì mà bí thuật không muốn người biết, đây nhất định là BUG game lưu lại!
Khẳng định là nhân viên nhà sản xuất game viết số liệu Ai Cập không cẩn thận nghĩ sai cái gì, làm cho nhân vật Pharaoh này có thể ở trong game tùy ý chuyển hóa, cho là vì che dấu BUG này hệ thống liền tăng thêm cốt truyện bí thuật, do đó làm cho NPC lúc chuyển hóa đến thế giới kia có thể theo bản năng cho rằng đây là vì bí thuật!
Nói như vậy kỳ thật vào vòng trừng phạt trước Celd cũng có trí nhớ, chỉ là bởi vì thời gian tiếp xúc tương đối ngắn nên mình không nhận thấy mà thôi.
Hơi chút nhẹ nhàng thở ra, Quản Lăng mới dần dần an tâm.
Xem ra không phải tất cả NPC đều giống Bộ Thời Nhận biến thái như vậy, có thể xâm nhập hệ thống game.
Tuy nói không biết Celd vì sao không cảm thấy kỳ quái vì mình còn trí nhớ Ai Cập, nhưng Celd không hỏi, Quản Lăng cũng vui vẻ không nói.
Chỉ cần tất cả còn dưới khống chế của game là được.
BUG cái gì, chờ sau khi hoàn thành game hệ thống hẳn là sẽ tự động giải quyết.
Như có suy nghĩ nhìn biểu tình trầm tĩnh lại của Quản Lăng, Celd quỷ dị toe toét môi, từ viền tai Quản Lăng nhẹ nhàng liếm, bật hơi nói: “Anh trai, em rất nhớ anh.”
Cơ thể không tự giác run lên, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ để sát trước mặt, Quản Lăng nháy mắt nói lắp, “Anh, anh cũng nhớ em.”
Tựa hồ rất là vừa lòng với phản ứng của Quản Lăng, thần sắc của Celd nhu hòa vài phần, đôi mắt thâm thúy mang theo một chút cực nóng, khẩn cấp hôn lên môi Quản Lăng.
Quản Lăng: “=A= “
Vừa, vừa gặp mặt liền làm loại chuyện này thật sự được sao?
Cảm giác thật nhục nhã thũng sao phá?!
Ông thân là thẳng nam tiết tháo còn khoẻ mạnh đó!
Vì thế, Quản Lăng nhục nhã đang tiến hành tư tưởng giãy dụa một phút rồi quyết đoán từ bỏ tiết tháo của mình, vui vẻ tiến vào ôm ấp của Celd.
Dù sao Celd là nhân vật công lược lần này chạy không được, trước sớm xoát độ hảo cảm lên mới được.
An ủi tâm lý một phen, Quản Lăng thoải mái híp mắt, cảm nhận được từ sâu trong nội tâm truyền lại đến cảm giác xao động ẩn ẩn, vui vẻ sờ cơ bắp hở ra trên bả vai Celd.
Mẹ ơi, dáng người thật tốt!
Nhìn ra Quản Lăng chủ động, đôi mắt Celd chợt lóe, cười khẽ phủ xuống phía dưới, một phen nắm Quản Lăng nhỏ đang rục rịch.
Dưới chân mềm nhũn, Quản Lăng hai mắt mê mang nhìn Celd, giữa mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ thoải mái.
Ngón tay khẽ nhúc nhích, tựa hồ là nhớ tới cái gì, Celd nhếch khóe môi, nỉ non để sát vào bên tai Quản Lăng, “Anh trai, lúc em mới vào cửa anh đang làm cái gì thế? Đói khát như vậy, chẳng lẽ là kỳ động dục đến?”
Đờ, đờ mờ đừng hiểu lầm.
Em nghe anh giải thích.
Anh tốt đẹp trong sáng như vật sao lại có thứ kỳ động dục nghe cũng quá không hài hòa như…vậy… chứ?
Tựa hồ ý thức được cái gì, Quản Lăng chấn động mãnh liệt, nháy mắt thanh tỉnh lại.
Chờ, chờ đã, kỳ động dục?
Cậu không phải Alpha sao, vì sao lại có cái thứ kỳ động dục này?!
Đó không phải Omega có thể sinh con trong truyền thuyết mới có sao!!!
Đây nhất định là có âm mưu!
Giây tiếp theo, suy nghĩ âm mưu của Quản Lăng được thực hiện.
“Đinh, chúc mừng người chơi thành công phát hiện thân phận giả, bối cảnh nhân vật sau khi được bổ sung hoàn toàn đã phát xuống sổ tay công lược, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”
“Đinh, người chơi tôn kính, chúc mừng ngài tiến vào cốt truyện đầu mối chính của thế giới 《 Học viện quân sự mê tình 》, nhiệm vụ đầu mối chính một đã tuyên bố, xin chú ý kiểm tra và nhận, bày tỏ ấm áp: kiếp sống ở học viện quân sự nguy hiểm trùng điệp, còn xin người chơi bảo vệ tốt mã giáp(), để phòng động dục!”
() Mã giáp có nghĩa là thân phận giả bên ngoài. Vd như QL là Omega mà khoác thân phận là Alpha.
Dại ra nghe tiếng hệ thống ở trong đầu vang lên, Quản Lăng khóe môi khẽ run, cứng ngắc chống lại ánh mắt nhiệt tình của Celd.
Ngay cả bối cảnh nhân vật của thế giới tổng công lược cũng không cho đầy đủ thật sự là đại trượng phu?
Có ai có thể giải thích cho cậu một chút cái gì tên là bảo vệ mã giáp không?
Cậu rõ ràng là một Alpha hàng thật giá thật không phải sao?!
Mày mịa nó đang đùa tao?!!!
Sau đó, tiếng máy móc lạnh như băng không chút lưu tình đánh gãy rít gào của Quản Lăng.
“Đinh, người chơi tôn kính, tuy rằng sự thật rất tàn khốc, nhưng ngài thật là một Omega hàng thật giá thật, bối cảnh nhân vật cụ thể còn xin tìm đọc sổ tay công lược.”
Cuối cùng cũng biết chân tướng nước mắt của tui đều rơi xuống.
Nhưng mà nói như vậy, chẳng lẽ Celd ngay từ đầu biết mình là một Omega khoác mã giáp?
Ngay khi Quản Lăng khiếp sợ, một trận xúc cảm lạnh lẽo đột nhiên vọt tới phía sau cậu!
Cơ thể run lên, Quản Lăng tay mắt lanh lẹ nhéo tay Celd, còn chưa kịp nói chuyện, cơ thể lại mạnh mẽ bay lên trời, bị người hung hăng đặt ở trên giường.
Choáng váng ngẩng đầu nhìn về phía trước, Quản Lăng nháy mắt bị cảnh tượng trước mắt sợ tới mức sửng sốt.
Trên khuôn mặt anh tuấn phiếm một tia *** khó nhịn, không biết là bị ảnh hưởng gì, con ngươi phỉ thúy của Celd đã bị lây dính một chút đỏ sẫm, hỗn hợp thành ám sắc đáy mắt, như dã thú bắt giữ con mồi, lợi hại theo dõi Quản Lăng.
Như là đang cực lực khống chế cái gì, ngón tay Celd có chút run run xoa hai gò má Quản Lăng, hơi thở phun ra đều mang theo lửa nóng làm người ta run sợ, “Anh trai, em muốn dấu hiệu anh.”
Đây là có chuyện gì? Rõ ràng vừa nãy còn tốt, một giây liền biến thành cầm thú cậu có cần nhanh chóng như vậy hay không?!
Chóp mũi loáng thoáng tựa hồ ngửi được mùi hương thơm ngọt gì, thân thể không chịu khống chế tê dại một trận, Quản Lăng hô hấp căng thẳng, nháy mắt phản ứng lại.
Đờ mờ thiếu chút nữa đã quên.
Sổ tay công lược hình như có nói qua Omega một khi va chạm với Alpha sẽ không tự giác bị ảnh hưởng, sau đó tản mát ra hormone cái gì cái chi kia, làm cho hai người tiến vào kỳ động dục!
Kỳ động dục của Omega vừa đến toàn bộ trường học đều bị ảnh hưởng được không, vậy cậu còn muốn che chặt mã giáp như thế nào!
Cả người đều không tốt!
Bất chấp tự hỏi vì sao Celd biết chuyện mình là Omega, vì không để nhiệm vụ của mình còn chưa bắt đầu liền thất bại, Quản Lăng quyết đoán nín thở ngưng thần, nhìn đúng thời cơ, nhanh như chớp từ trên giường lăn xuống.
Không để ý một cái là con vịt đến miệng liền bay ra khỏi trước mặt, là người cũng không thể nhịn.
Sắc mặt nhất thời lạnh như băng, hai mắt Celd nặng nề nhìn về phía Quản Lăng, mở miệng trực tiếp có thể đóng băng người.
“Quản Lăng, lại đây.” Hơi hơi giang hai tay, trong giọng nói của Celd hàm chứa dục chiếm hữu không thể cự tuyệt.
Chờ a thiếu niên, anh trai có chuyện muốn nói với em.
Mang theo quần run lập cập đứng trên mặt đất, Quản Lăng khẩn trương nhìn sắc mặt âm trầm của Celd, trong đầu chỉ một thoáng suy nghĩ ngàn vạn, gắng đạt tới tìm được một án lệ có thể thành công chạy trốn khỏi móng vuốt của dã thú.
Sau một lúc lâu, hơi chút lấy lại bình tĩnh, Quản Lăng như là hạ quyết định quyết tâm gì nhìn về phía Celd: “Anh không thể bị em dấu hiệu.”
Thần sắc càng khó lường, Celd chậm rãi nheo lại đôi mắt, bất mãn nói: “Vì sao?”
Tựa hồ là có chút do dự muốn nói ra hay không, Quản Lăng trầm mặc trong chốc lát, đáy mắt lóe ra giãy dụa rất nhỏ: “Celd, em hẳn là biết trong học viện quân sự này toàn bộ đều là Alpha, tình huống của anh em cũng biết, một khi bị em dấu hiệu, anh không chỉ bại lộ thân phận, thậm chí còn có thể bởi vì lừa gạt trường mà bị xử phạt.”
Ánh mắt kiên định nhìn Celd, trên mặt trắng nõn của Quản Lăng nổi lên một chút đỏ ửng, “Anh muốn bồi bên cạnh em, cùng em cùng nhau hoàn thành học nghiệp, cho nên trước khi tốt nghiệp, anh muốn lấy thân phận một Alpha để sinh hoạt.”
Anh trai chính là tốt cho em thiếu niên, hiện tại nhiệm vụ cái gì còn chưa rõ, vạn không nghĩ qua là chơi sót ngay cả thế giới trừng phạt cũng không lấy được.
Tuy rằng không biết Celd đến tột cùng biết rõ thân phận mình bao nhiêu, nhưng hệ thống nếu bảo che tốt mã giáp nói cách khác ngoại trừ Celd hẳn là còn chưa có người phát hiện cậu là Omega.
Thừa dịp cốt truyện game còn chưa bắt đầu, cậu vẫn là nhanh chóng nhìn sổ tay công lược một chút, trước làm rõ tình huống rồi nói.
Ho nhẹ khụ, Quản Lăng nghiêm túc nói: “Em hiểu được không?”
Nhìn chăm chú vào Quản Lăng đầy mặt thâm trầm, sắc mặt Celd dịu đi chút, mang theo xin lỗi hôn hôn trán Quản Lăng, “Em đã biết anh trai, thật xin lỗi, là em suy xét không chu toàn.”
Nhíu mày, trong đôi mắt Celd mang theo một chút ẩn nhẫn, khống chế được bản thân rời xa Quản Lăng, gian nan lộ ra nụ cười, “Em chỉ là, rất nhớ anh.”
Trong lòng nháy mắt mềm nhũn, Quản Lăng trấn an ôm lấy Celd, ý đồ bù đắp tiểu tâm linh bị người tàn nhẫn đánh gãy ba ba ba mà bị thương của y.
An phận tiếp nhận vuốt lông của Quản Lăng, hai tay Celd nhanh chóng ôm Quản Lăng, trong đôi mắt nửa híp hiện lên chút hào quang ý tứ hàm xúc không rõ.
Y thật là có chút quá sốt ruột.
Omega tiếp cận kỳ động dục sẽ tản mát ra hormone có lực hấp dẫn mạnh mẽ với Alpha, làm y cơ hồ mất đi lý trí muốn dấu hiệu Quản Lăng.
Hiển nhiên, trường học không phải nơi tốt để dấu hiệu, y hẳn là giúp đỡ Quản Lăng che giấu tung tích trước, dù sao y cũng không muốn để cho Omega của mình bị Alpha khác mơ ước.
Tuy rằng y phải nhanh chóng trước khi hai tên kia đến đem Quản Lăng làm của riêng, nhưng mà giờ cũng không vội.
Dù sao thì chỉ cần Quản Lăng ở bên người y, y sẽ có thể tùy thời tùy chỗ, mê hoặc cậu động dục.
Tác giả có chuyện muốn nói: ta phát hiện ta quả nhiên là kết cục tạp trong truyền thuyết, vừa đến kết cục đầu liền rút gân, ân, xem ra ta phải hảo hảo loát loát đại cương.
Tác giả :
Thực Nguyệt