Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư
Chương 72: Nghìn cân treo sợi tóc
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Cuối cùng ngại vì có hoàng hậu ở đây, không hiểu rõ tâm tư của bà ta, Lăng Nhạc không dám hạ thủ, Lăng Kỳ Tuyết tránh thoát công kích của ông dễ như trở bàn tay, đồng thời Ngũ Hành Kiếm tỏa ra mấy kiếm hoa xinh xắn, kiếm nguyên lực thuộc tính Thủy đâm thẳng vào Lăng Nhạc.
Nghịch nữ lại dám công kích ông!
Ông nể mặt hoàng hậu cố ý thả nàng, nàng lại từng bước ép sát, Lăng Nhạc bị chọc giận, trong miệng nói năng hùng hồn, phát ra Hỏa Cầu Truy Mệnh.
Lăng Kỳ Tuyết không dám coi thường, nắm chặt Ngũ Hành Kiếm nghênh đón, cho đám người Nam Cung Ngọc thời gian tranh thủ ra khỏi cửa thành, ra khỏi Giáo La Thành, trời đất bao la, cũng không tin bọn họ không có đất sống yên phận.
Lần này, Lăng Nhạc không cố kỵ hoàng hậu nữa, Hỏa Cầu Truy Mệnh gào thét về phía Lăng Kỳ Tuyết, vì đảm bảo không có sơ hở, nguyên lực thuộc tính Hỏa của ông theo sát phía sau, cho dù Lăng Kỳ Tuyết tránh được Hỏa Cầu Truy Mệnh, cũng không tránh thoát nguyên lực chưởng của ông!
Vậy mà ông đã đánh giá thấp cố chấp của Lăng Kỳ Tuyết, bộ pháp Toàn Phong Vô Ảnh Cước bước ra, Lăng Kỳ Tuyết thành công chuyển Hỏa Cầu Truy Mệnh sang bên cạnh hoàng hậu, cây đuốc sau lưng bà nổ tung, bà bị sợ đến mức khuôn mặt trang điểm tinh xảo đã biến sắc, lần trước bị Lăng Kỳ Tuyết đốt một lần, bà ăn thật nhiều Mỹ Nhan Đan tóc mới dưỡng tốt, nên bà bị ám ảnh với lửa gần trong gang tấc này!
Lăng Nhạc không dám đưa chưởng phong về phía hoàng hậu, đành phải bất đắc dĩ thu bàn tay về, tức giận nói: "Ngươi có bản lĩnh thì đừng trốn!" Nếu không cẩn thận ngộ thương hoàng hậu, ông cũng chịu không nổi.
Lăng Kỳ Tuyết có một vẻ mặt ngươi bị bệnh thần kinh liếc ông một cái: "Ngươi bị ngu à, không tránh thì ta đã sớm chết thẳng cẳng rồi."
Dám nói ông ngu, Lăng Nhạc giận đến mức râu ria đều phát run: "Nghịch nữ, xem hôm nay ta đánh chết ngươi hay không!"
Nếu không phải là Cửu Đại Trưởng Lão kiên trì gả Lăng Kỳ Tuyết cho thái tử có thể khiến Lăng gia đổi rất nhiều chỗ tốt, nghiêm cấm ông xuống tay với Lăng Kỳ Tuyết, thì nghịch nữ này đã sớm trở thành một xác chết rồi, há lại để cho nàng kiêu ngạo!
Dù sao sính lễ đã nhận được, người trong hoàng thất sẽ không keo kiệt đến mức đòi về, đã không làm thì không làm mà đã làm thì phải làm cho xong, giết chết Lăng Kỳ Tuyết, chấm dứt hậu hoạn.
Thi triển ra uy áp cường đại, đám người hoàng hậu ngã xuống đất gần như hít thở không thông, hành động của Lăng Kỳ Tuyết bị cản trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Cầu Truy Mệnh của Lăng Nhạc một chút tiến đến gần, nhưng không bước chân ra được!
Một mét, chín mươi phân, tám mươi phân. . . . . . mười phân, chín phân. . . . . .
Nhưng nàng nhấc chân lần nữa lại không đặt xuống đất được, Lăng Nhạc dùng hết toàn lực thi triển ra uy áp, một Nguyên Tôn sơ kỳ thi triển ra toàn lực uy áp, sao một tu luyện giả Nguyên Tướng trung kỳ nho nhỏ như nàng có thể ngăn cản.
Nhìn thấy hỏa cầu cách năm phân trước mặt nàng, nàng có thể cảm nhận được nhiệt độ của hỏa cầu sáng rực này, thậm chí ngửi thấy được mùi khét của lông mày vì nhiệt độ ủi nóng.
Lăng Kỳ Tuyết không cam lòng nhìn thế giới này một cái, thật xin lỗi nguyên chủ, ta vẫn không thể giúp ngươi báo mối thù giết mẫu.
Đột nhiên!
Lăng Kỳ Tuyết cảm thấy toàn thân nàng được một không khí trong lành bao vây, mở mắt ra đã ở chỗ cách xa Lăng Nhạc mười mét.
Mà Lăng Nhạc không thể tưởng tượng nổi nhìn hỏa cầu phóng qua cơ thể của Lăng Kỳ Tuyết, đập lên trên tường thành, làm tường thành nổ tung thành một lỗ thủng to.
Lại nhìn người Lăng Kỳ Tuyết ở chỗ cách mười mét lần nữa, vẻ mặt của ông đại biến.
Đột nhiên thuấn di đến bên ngoài mười mét, Lăng Kỳ Tuyết cũng ở trong kinh ngạc, bỏ lỡ kinh hãi thoáng qua rồi biến mất trong mắt Lăng Nhạc.
Lăng Nhạc kinh hãi, Lăng Kỳ Tuyết lại sử dụng thuấn di đại pháp!
Mọi người cũng đã từng biết Nam Lăng quốc có Lăng phu nhân cũng chính là mẫu thân của Lăng Kỳ Tuyết cấp bậc thiên phú cao bí hiểm, nhưng bọn họ không biết là bà biết sử dụng thuấn di đại pháp.
Thuấn di đại pháp không phải muốn học là có thể học được, không gian này chia nguyên tố thành năm chủng loại ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, phải cần toàn bộ nguyên tố tu luyện, còn phải thuần thục nắm giữ nguyên tố, nguyên tố làm được thành hành động tùy ý, mới có thể thúc giục lực lượng nguyên tố trong không khí, thuấn di mới đạt đến hiệu quả.
Lăng Kỳ Tuyết lại sử dụng thuấn di, nói rõ nàng phải có năm thuộc tính nguyên tố tu luyện, nói rõ là chung quy có một ngày Lăng Kỳ Tuyết sẽ nổi lên.
Mà ngày nàng nổi lên, chính là ngày chết của ông.
Lăng Kỳ Tuyết có thể tra được năm đó mẫu thân của nàng chết có liên quan đến Đặng Ngọc Lan, cũng có thể nghi ngờ lên trên đầu của ông.
Lúc trước ông có cảm giác nguy cơ, lúc này, cũng từ đáy lòng Lăng Nhạc dâng lên từng đợt sợ hãi, mẫu thân ruột của nàng chinh chiến sa trường quyết đoán sát phạt, nhìn tính tình của Lăng Kỳ Tuyết cũng không phải thiện nam tín nữ gì!
Một khi nàng có đầy đủ thực lực, tất sẽ hủy diệt ông.
Giờ phút này, trong đầu Lăng Nhạc chỉ có một ý niệm, nhất định phải hủy diệt Lăng Kỳ Tuyết trước khi nàng lớn lên.
Đây là một đấu tranh không phải ngươi chết thì là ta sống, Lăng Nhạc dùng hết toàn lực, một hỏa cầu to lớn có đường kính khoảng hai thước trực tiếp xông về phía Lăng Kỳ Tuyết.
Đột nhiên người ở hơn mười mét, sau khi Lăng Kỳ Tuyết kinh ngạc một giây, không quên phía sau nàng vẫn còn có một Lăng Nhạc muốn mạng của nàng, cũng quay đầu lại nhìn Lăng Nhạc, chỉ thấy hai chưởng hỏa cầu siêu lớn trước nay chưa từng có của ông ta ngưng tụ xong đẩy về phía nàng.
Đang chuẩn bị chạy, hỏa cầu của Lăng Nhạc dừng lại bên cạnh cách một mét, như là bị giam cầm, làm sao cũng đều không thể xông về phía trước một chút.
"Yên tâm, ông ta không thể đả thương ngươi!"
Giọng nói trầm thấp từ tính từ trên đầu bay tới, lúc này Lăng Kỳ Tuyết mới chú ý, từ khi nào Đông Phương Linh Thiên đã ở sau lưng của nàng, dùng ánh mắt rất dịu dàng nhìn nàng.
Trong chớp mắt, sắc mặt hắn biến đổi, nghiêng đầu nhìn về phía Lăng Nhạc, giọng nói bỗng thấp xuống mười độ C: "Lại dám động vào người của bổn cung chủ, chán sống thì tự mình tìm một sợi dây thắt cổ, không cần phải liên lụy đến người nhà!"
Trên mặt góc cạnh của hắn vẫn còn mang theo hơi thở phong trần mệt mỏi, một sợi tóc bị gió thổi loạn được buông ở trước ngực, người mặc cẩm bào màu đen không gió mà bay, ở trong đêm đen này có vẻ rất uy nghiêm khắc nghiệt.
Lăng Kỳ Tuyết bối rối, người của hắn, lúc nào thì nàng đã biến thành người của hắn?
Trong thoáng chốc, Lăng Kỳ Tuyết phát hiện nàng lại lui về sau mười mét, từ khi nào cánh tay dài của Đông Phương Linh Thiên ôm hông của nàng, mang đến từng cảm giác ấm áp.
Lần này, Lăng Kỳ Tuyết khẳng định nàng nháy mắt di chuyển mười mét là Đông Phương Linh Thiên giở trò quỷ, nhưng làm như thế nào được?
Đông Phương Linh Thiên mỉm cười một cái tháo gỡ nghi ngờ của nàng: "Trong tay ta có Độn Không Phù, chỉ cần bóp vỡ Độn Không Phù là có thể nháy mắt di động!"
Hắn nói rất lớn tiếng, như là nói cho tất cả mọi người nghe thấy.
Thuấn di đại pháp rất trân quý, nghe nói cả Hoằng Diệc đại lục cũng không tìm ra một người, lần trước xuất hiện nghe nói là ở một trăm năm trước.
Hơn nữa tu luyện thuấn di đại pháp phải chuẩn bị nguyên tố toàn thuộc tính, rất nhiều tu luyện giả có lòng vì lấy được nguyên tố toàn thuộc tính, thậm chí điên cuồng bắt tu luyện giả nguyên tố toàn thuộc tính chưa lớn lên lại, sử dụng một chút bí pháp rút sạch máu của bọn họ, đổi lên trên người của mình, từ đó thu được nguyên tố toàn thuộc tính, tu luyện giả bị rút khô máu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đông Phương Linh Thiên chính là nói cho mọi người, hắn sử dụng Độn Không Phù mới đạt được hiệu quả thuấn di, mà không phải Lăng Kỳ Tuyết là một tu luyện giả toàn thuộc tính.
Chỉ có điều, thân phận Phù Chú Sư của hắn tám mươi chín phần sẽ bị bại lộ.
Cuối cùng ngại vì có hoàng hậu ở đây, không hiểu rõ tâm tư của bà ta, Lăng Nhạc không dám hạ thủ, Lăng Kỳ Tuyết tránh thoát công kích của ông dễ như trở bàn tay, đồng thời Ngũ Hành Kiếm tỏa ra mấy kiếm hoa xinh xắn, kiếm nguyên lực thuộc tính Thủy đâm thẳng vào Lăng Nhạc.
Nghịch nữ lại dám công kích ông!
Ông nể mặt hoàng hậu cố ý thả nàng, nàng lại từng bước ép sát, Lăng Nhạc bị chọc giận, trong miệng nói năng hùng hồn, phát ra Hỏa Cầu Truy Mệnh.
Lăng Kỳ Tuyết không dám coi thường, nắm chặt Ngũ Hành Kiếm nghênh đón, cho đám người Nam Cung Ngọc thời gian tranh thủ ra khỏi cửa thành, ra khỏi Giáo La Thành, trời đất bao la, cũng không tin bọn họ không có đất sống yên phận.
Lần này, Lăng Nhạc không cố kỵ hoàng hậu nữa, Hỏa Cầu Truy Mệnh gào thét về phía Lăng Kỳ Tuyết, vì đảm bảo không có sơ hở, nguyên lực thuộc tính Hỏa của ông theo sát phía sau, cho dù Lăng Kỳ Tuyết tránh được Hỏa Cầu Truy Mệnh, cũng không tránh thoát nguyên lực chưởng của ông!
Vậy mà ông đã đánh giá thấp cố chấp của Lăng Kỳ Tuyết, bộ pháp Toàn Phong Vô Ảnh Cước bước ra, Lăng Kỳ Tuyết thành công chuyển Hỏa Cầu Truy Mệnh sang bên cạnh hoàng hậu, cây đuốc sau lưng bà nổ tung, bà bị sợ đến mức khuôn mặt trang điểm tinh xảo đã biến sắc, lần trước bị Lăng Kỳ Tuyết đốt một lần, bà ăn thật nhiều Mỹ Nhan Đan tóc mới dưỡng tốt, nên bà bị ám ảnh với lửa gần trong gang tấc này!
Lăng Nhạc không dám đưa chưởng phong về phía hoàng hậu, đành phải bất đắc dĩ thu bàn tay về, tức giận nói: "Ngươi có bản lĩnh thì đừng trốn!" Nếu không cẩn thận ngộ thương hoàng hậu, ông cũng chịu không nổi.
Lăng Kỳ Tuyết có một vẻ mặt ngươi bị bệnh thần kinh liếc ông một cái: "Ngươi bị ngu à, không tránh thì ta đã sớm chết thẳng cẳng rồi."
Dám nói ông ngu, Lăng Nhạc giận đến mức râu ria đều phát run: "Nghịch nữ, xem hôm nay ta đánh chết ngươi hay không!"
Nếu không phải là Cửu Đại Trưởng Lão kiên trì gả Lăng Kỳ Tuyết cho thái tử có thể khiến Lăng gia đổi rất nhiều chỗ tốt, nghiêm cấm ông xuống tay với Lăng Kỳ Tuyết, thì nghịch nữ này đã sớm trở thành một xác chết rồi, há lại để cho nàng kiêu ngạo!
Dù sao sính lễ đã nhận được, người trong hoàng thất sẽ không keo kiệt đến mức đòi về, đã không làm thì không làm mà đã làm thì phải làm cho xong, giết chết Lăng Kỳ Tuyết, chấm dứt hậu hoạn.
Thi triển ra uy áp cường đại, đám người hoàng hậu ngã xuống đất gần như hít thở không thông, hành động của Lăng Kỳ Tuyết bị cản trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỏa Cầu Truy Mệnh của Lăng Nhạc một chút tiến đến gần, nhưng không bước chân ra được!
Một mét, chín mươi phân, tám mươi phân. . . . . . mười phân, chín phân. . . . . .
Nhưng nàng nhấc chân lần nữa lại không đặt xuống đất được, Lăng Nhạc dùng hết toàn lực thi triển ra uy áp, một Nguyên Tôn sơ kỳ thi triển ra toàn lực uy áp, sao một tu luyện giả Nguyên Tướng trung kỳ nho nhỏ như nàng có thể ngăn cản.
Nhìn thấy hỏa cầu cách năm phân trước mặt nàng, nàng có thể cảm nhận được nhiệt độ của hỏa cầu sáng rực này, thậm chí ngửi thấy được mùi khét của lông mày vì nhiệt độ ủi nóng.
Lăng Kỳ Tuyết không cam lòng nhìn thế giới này một cái, thật xin lỗi nguyên chủ, ta vẫn không thể giúp ngươi báo mối thù giết mẫu.
Đột nhiên!
Lăng Kỳ Tuyết cảm thấy toàn thân nàng được một không khí trong lành bao vây, mở mắt ra đã ở chỗ cách xa Lăng Nhạc mười mét.
Mà Lăng Nhạc không thể tưởng tượng nổi nhìn hỏa cầu phóng qua cơ thể của Lăng Kỳ Tuyết, đập lên trên tường thành, làm tường thành nổ tung thành một lỗ thủng to.
Lại nhìn người Lăng Kỳ Tuyết ở chỗ cách mười mét lần nữa, vẻ mặt của ông đại biến.
Đột nhiên thuấn di đến bên ngoài mười mét, Lăng Kỳ Tuyết cũng ở trong kinh ngạc, bỏ lỡ kinh hãi thoáng qua rồi biến mất trong mắt Lăng Nhạc.
Lăng Nhạc kinh hãi, Lăng Kỳ Tuyết lại sử dụng thuấn di đại pháp!
Mọi người cũng đã từng biết Nam Lăng quốc có Lăng phu nhân cũng chính là mẫu thân của Lăng Kỳ Tuyết cấp bậc thiên phú cao bí hiểm, nhưng bọn họ không biết là bà biết sử dụng thuấn di đại pháp.
Thuấn di đại pháp không phải muốn học là có thể học được, không gian này chia nguyên tố thành năm chủng loại ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, phải cần toàn bộ nguyên tố tu luyện, còn phải thuần thục nắm giữ nguyên tố, nguyên tố làm được thành hành động tùy ý, mới có thể thúc giục lực lượng nguyên tố trong không khí, thuấn di mới đạt đến hiệu quả.
Lăng Kỳ Tuyết lại sử dụng thuấn di, nói rõ nàng phải có năm thuộc tính nguyên tố tu luyện, nói rõ là chung quy có một ngày Lăng Kỳ Tuyết sẽ nổi lên.
Mà ngày nàng nổi lên, chính là ngày chết của ông.
Lăng Kỳ Tuyết có thể tra được năm đó mẫu thân của nàng chết có liên quan đến Đặng Ngọc Lan, cũng có thể nghi ngờ lên trên đầu của ông.
Lúc trước ông có cảm giác nguy cơ, lúc này, cũng từ đáy lòng Lăng Nhạc dâng lên từng đợt sợ hãi, mẫu thân ruột của nàng chinh chiến sa trường quyết đoán sát phạt, nhìn tính tình của Lăng Kỳ Tuyết cũng không phải thiện nam tín nữ gì!
Một khi nàng có đầy đủ thực lực, tất sẽ hủy diệt ông.
Giờ phút này, trong đầu Lăng Nhạc chỉ có một ý niệm, nhất định phải hủy diệt Lăng Kỳ Tuyết trước khi nàng lớn lên.
Đây là một đấu tranh không phải ngươi chết thì là ta sống, Lăng Nhạc dùng hết toàn lực, một hỏa cầu to lớn có đường kính khoảng hai thước trực tiếp xông về phía Lăng Kỳ Tuyết.
Đột nhiên người ở hơn mười mét, sau khi Lăng Kỳ Tuyết kinh ngạc một giây, không quên phía sau nàng vẫn còn có một Lăng Nhạc muốn mạng của nàng, cũng quay đầu lại nhìn Lăng Nhạc, chỉ thấy hai chưởng hỏa cầu siêu lớn trước nay chưa từng có của ông ta ngưng tụ xong đẩy về phía nàng.
Đang chuẩn bị chạy, hỏa cầu của Lăng Nhạc dừng lại bên cạnh cách một mét, như là bị giam cầm, làm sao cũng đều không thể xông về phía trước một chút.
"Yên tâm, ông ta không thể đả thương ngươi!"
Giọng nói trầm thấp từ tính từ trên đầu bay tới, lúc này Lăng Kỳ Tuyết mới chú ý, từ khi nào Đông Phương Linh Thiên đã ở sau lưng của nàng, dùng ánh mắt rất dịu dàng nhìn nàng.
Trong chớp mắt, sắc mặt hắn biến đổi, nghiêng đầu nhìn về phía Lăng Nhạc, giọng nói bỗng thấp xuống mười độ C: "Lại dám động vào người của bổn cung chủ, chán sống thì tự mình tìm một sợi dây thắt cổ, không cần phải liên lụy đến người nhà!"
Trên mặt góc cạnh của hắn vẫn còn mang theo hơi thở phong trần mệt mỏi, một sợi tóc bị gió thổi loạn được buông ở trước ngực, người mặc cẩm bào màu đen không gió mà bay, ở trong đêm đen này có vẻ rất uy nghiêm khắc nghiệt.
Lăng Kỳ Tuyết bối rối, người của hắn, lúc nào thì nàng đã biến thành người của hắn?
Trong thoáng chốc, Lăng Kỳ Tuyết phát hiện nàng lại lui về sau mười mét, từ khi nào cánh tay dài của Đông Phương Linh Thiên ôm hông của nàng, mang đến từng cảm giác ấm áp.
Lần này, Lăng Kỳ Tuyết khẳng định nàng nháy mắt di chuyển mười mét là Đông Phương Linh Thiên giở trò quỷ, nhưng làm như thế nào được?
Đông Phương Linh Thiên mỉm cười một cái tháo gỡ nghi ngờ của nàng: "Trong tay ta có Độn Không Phù, chỉ cần bóp vỡ Độn Không Phù là có thể nháy mắt di động!"
Hắn nói rất lớn tiếng, như là nói cho tất cả mọi người nghe thấy.
Thuấn di đại pháp rất trân quý, nghe nói cả Hoằng Diệc đại lục cũng không tìm ra một người, lần trước xuất hiện nghe nói là ở một trăm năm trước.
Hơn nữa tu luyện thuấn di đại pháp phải chuẩn bị nguyên tố toàn thuộc tính, rất nhiều tu luyện giả có lòng vì lấy được nguyên tố toàn thuộc tính, thậm chí điên cuồng bắt tu luyện giả nguyên tố toàn thuộc tính chưa lớn lên lại, sử dụng một chút bí pháp rút sạch máu của bọn họ, đổi lên trên người của mình, từ đó thu được nguyên tố toàn thuộc tính, tu luyện giả bị rút khô máu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đông Phương Linh Thiên chính là nói cho mọi người, hắn sử dụng Độn Không Phù mới đạt được hiệu quả thuấn di, mà không phải Lăng Kỳ Tuyết là một tu luyện giả toàn thuộc tính.
Chỉ có điều, thân phận Phù Chú Sư của hắn tám mươi chín phần sẽ bị bại lộ.
Tác giả :
Dạ Phong Yêu