Thần Trộm Ngốc Phi
Quyển 1 - Chương 28: Hồng nhan xương khô
Dịch: ngọc huyền
Biên: Kidlove
Vừa nghe Mạc Cửu Khanh nói xong, Tô Liên tự nhiên hiểu rõ lời nói của Mạc Cửu Khanh , ngoài cười mà như không cười, nói: "Cửu Khanh, con cứ yên tâm đi, di nương ta đấy mà, chắc chắn sẽ giúp con chiếu cố thật tốt với hai người thị nữ kia."
Mạc Cửu Khanh sâu hiểm khó dò cười một tiếng, nói: "Vậy thì nhờ cậy di nương rồi, Cửu Khanh không mong sau khi trở về sẽ không tìm được hoặc thấy thị nữ bị thương. Dù sao trong phủ này cũng có rất nhiều hạ nhân không coi Cửu Khanh là đích nữ phủ Tướng Quân mà đối đãi."
Mạc Hạo Thiên nghe lời nói của Cửu Khanh cũng hiểu rằng nàng đang lo lắng cho hai người thị nữ của mình nên ông lên tiếng.
"Chúng ta phải đi rồi, hai người thị nữ khỏe mạnh do ngươi chăm sóc, trong phủ cũng có chút quy củ cần phải được chỉnh, " Mạc Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn Tô Liên, trong mắt mang theo vài phần hào quang khó lường.
Tô Liên nghe Mạc Hạo Thiên nói như vậy, mặc dù trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt cũng là ôn nhu cười nói: "Tướng Quân ngài cứ yên tâm, thị nữ Cửu Khanh cũng chính là thị nữ của thiếp, thiếp tự nhiên sẽ đối đãi thật tốt.”
Mạc Hạo Thiên nghe Tô Liên nói vậy, cũng không nói thêm nữa, ông quay đầu nhìn về phía Liễu quản gia nói: "Có thể đi rồi"
Liễu quản gia hành lễ với Mạc Hạo Thiên rồi cẩn thận buông rèm xuống, đi phân phó phu xe có thể lên đường rồi.
Cho đến khi xe ngựa biến mất ở góc đường, Tô Liên vẫn còn đứng ở bên ngoài phủ Tướng Quân, khăn tayđều bởi vì tức giận mà bị bà bóp nhiều thành nếp nhăn.
"Phu nhân, trời tối, nên trở về thôi. " Một thị nữ cẩn thận lên tiếng khi thấy Tô Liên vẫn đứng ở ngoài cửa.
Tô Liên nghe thấy lời của thị nữ nói mới nhớ ra mình còn đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Đi! Trở về!"
Bà dứt lời, xoay người mang theo thị nữ tiến vàophủTướng Quân phủ.
Mạc Cửu Khanh tiểu tiện nhân kia, may là sớm một chút đã nghĩ tới bản thân bà sẽ gây bất lợi cho thị nữ của nó, lúc nãy mới ở trước mặt Mạc Hạo Thiên nói như vậy, nếu chờ nó từ hoàng cung trở về, Mạc Hạo Thiên nhìn thấy vết thương trên người hai thị nữ kia tất nhiên sẽ truy cứu trách nhiệm.
Đến lúc đó chỉ sợ hình tượng tốt đẹp của bà ở trong lòng Mạc Hạo Thiên sẽ bị hủy, Mạc Cửu Khanh tiểu tiện nhân đã nghĩ tới những điều này nên mới bình tĩnh giao thị nữ của nó cho bà!
"Phu nhân, người đừng nóng giận, nhị tiểu thư mặc dù nói để cho người giúp một tay chăm sóc thị nữ của nàng, nhưng nếu là thị nữ của Nhị tiểu thư phạm sai lầm bị trừng phạt thì không phải là trách nhiệm của người ." Thị nữ mặt Tô Liên âm trầm, ngay sau đó cẩn thận nói.
Trong mắt Tô Liên chợt lóe tinh quang khi nghe xong lời nói của thị nữ
Đúng vậy, nếu là bản thân hai người thị nữ xảy ra vấn đề phạm sai lầm, bà làm chủ mẫu phủ Tướng Quân , tự nhiên nên nghiêm gia quản giáo, đến lúc đó coi như Mạc Cửu Khanh muốn thay thị nữ báo thù, cũng là không thể.
"Hừ! Mạc Cửu Khanh ngươi muốn tính kế, ta thì có bậc thang qua cầu ! Hai đứa thị nữ nho nhỏ cũng thật đúng là thành bảo bối rồi? ! Ngươi không để cho ta động, ta càng muốn động!" Tô Liên nắm chặt khăn trong tay, ánh mắt độc ác tàn nhẫn nói.
Trong lòng thị nữ cũng rất đắc ý khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Liên.
Vốn Mạc Cửu Khanh vẫn là kẻ ngu đần, Tử Tô và Hồi Oanh nhìn thấy nàng còn phải thấp thỏm lo sợ, hiện tại hạ nhân trong phủ tướng quân này, thấy các nàng đềumuốn gọi một tiếng tỷ tỷ, nàng cũng không có đãi ngộ như vậy, tại sao thị nữ của một cái kẻ ngu lại có thể có đãi ngộ như vậy!
Càng nghĩ trong lòng nàng càng cảm thấy không công bằng, mặc dù nàng không thể làm gì hai con tiện tì kia, nhưng nàng chỉ muốn ở bên tai Tô Liên hơi nói mấy câu châm chọc, nàng cũng không tin còn không trị được hai tiểu tiện tì này!
"Nếu là ngươi ra chủ ý, vậy ngươi nghĩ cách cho bổn phu nhân, để cho hai thị nữ của kẻ ngu kia mắc mưu. Nếu là ngươi làm tốt thì ngươi cũng biết, nếu nhưkhống chế không tốt, đến lúc đó kẻ ngu kia nổi giận , bổn phu nhân cũng sẽ không quản ngươi." Tô Liên mặc dù cảm thấy đề nghị này của thị nữ không tồi nhưng bà cũng sẽ không chủ động ra tay, Tô Liên bà cũng là người có tâm cơ
Những chuyện như vậy, nếu là mượn tay người khác, làm tốt thì có thể đưa lại chỗ tốt cho bà nhưng nếu làm không tốt cũng không cùng có bao nhiêu quan hệ.
Thị nữ kia nghe Tô Liên nói vậy thì, trong lòng căng thẳng, oán hận nhìn liếc mắt Tô Liên một cái, nhưng vẫn tuân mệnh nói: "Nô tỳ biết."
Mạc Cửu Khanh đang trên đường đi tới Hoàng Cung, cũng không biết hai người thị nữ của mình bị gài bẫy.
Ngồi ở trong xe ngựa, Mạc Cửu Khanh cũng không nói chuyện, từ từ nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Mà một bên Mạc Uyển Uyển, trong tay áo tay hung hăng nắm chặt, âm ngoan liếc mắt nhìn Mạc Cửu Khanh một cái, liền cúi đầu.
Nàng thật đúng là không nghĩ tới, lần này Mạc Hạo Thiên tiến cung vậy mà lại mang theo Mạc Cửu Khanh.
Nếu Mạc Cửu Khanh là kẻ ngu như vậy đối với nàng uy hiếp còn không đủ lớn, nhưng trước mắt lại là Mạc Cửu Khanh khó dây dưa lại giảo hoạt , chỉ sợ lần cung yến này, sẽ không như nàng dự đoán rồi!
Một lát sau, Mạc Uyển Uyển mới chuẩn bị tốt tâm tình, ánh mắt dịu dàngnhìn Mạc Cửu Khanh, nói.“Cửu Khanh, đợi lắt nữa tiến vào Hoàng cung, nếu như phụ thân còn có chuyện khác không thể ở đây thì muội đi với tỷ nhé?”
Mạc Cửu Khanh nghe Mạc Uyển Uyển nói vậy thì, miễn cưỡng nâng mi mắt lên, nói: "Tốt, đa tạ tỷ tỷ chiếu cố."
Mà Mạc Hạo Thiên thấy hai tỷ muội chung sống hòa thuận, trong lòng ông cũng bớt đi vài phần lo lắng.
Lần này ông quyết tâm mang Cửu Khanh tham gia cung yếncũng chỉ là suy nghĩ tạm thời, ông thiếu đứa nhỏ này nhiều như vậy, bây giờ cũng nên đền bù thiếu thốn cho nàng thật tốt, vì vậy ông tự nhiên muốn mang nàng ra khỏi cửa để báo cho người trong thiên hạ ngu nữ nhà mình giờ đã không còn ngốc nữa rồi.
Cũng là vì muốn Cửu Khanh mở mang con mắt, làm quen một chút với bạn mới.
Mạc Cửu Khanh ngược lại không có suy nghĩ giống Mạc Hạo Thiên, nàng lần này tham gia cung yến, cũng chỉ vì thực hiện mục đích của mình.
Thân phận đích nữ phủ Tướng quân đối với nàng mà nói cũng không quan trọng. Thân phận ông ngoại của nàng cũng đã đủ hiển hách, nàng cũng không tiếc một cái danh hiệu đích nữ phủ Tướng Quân.
Cái nàng cần chẳng qua là sự nhận thức của đương kim hoàng thượng. Chỉ cần có được cái nhận thức này, hành động của nàng sẽ không bị hạn chế, nàng cũng có thể nhẹ nhõm đoạt lại quyền lợi của mình trong phủ Tướng Quân.
Tô Liên cái lão bà này bận rộn trông coi Tướng Quân nhiều năm, trong phủ Tướng Quân có rất nhiều thứ, chỉ sợ Tô Liên đều đã kiếm lợi ở đây không ít, nàng nếu có thể tìm ra những thứ này, việc lật đổ Tô Liên cũng sẽ càng thêm dễ dàng.
Hơn nữa, trong trí nhớ của thân thể cũ, thân thể cũ đã từng được tiên hoàng khâm thử thân phận Quận chúa, nhưng vì tiên hoàng đã qua đời, còn thân thể cũ thì lại ngu dại, nên rất nhiều người đã quên lãng thân phận này của thân thể cũ, mặc dù không có quen lãng thì cũng đều cố ý bỏ quên.
Đối với Hoàng gia mà nói, nếu dính quan hệ với một cái kẻ ngu chính là một vết nhơ.
Cho nên nàng dù không ngu, rất nhiều người đều cố ý quên mất thân phận khác của nàng, lâu ngày cũng sẽ không nhớ lại, lần này nàng tiến cung, là vì muốn các đại thần trong triều, ngay trước mặt thiên hạ, để cho bọn họ đều nhận rõ thân phận của mình!
Không phải là đích nữ phủ Tướng Quân, không phải người ngu, mà là đương triều An Hợp Quận chúa!
Cho dù là Tô Liên nhìn thấy nàng, đều phải hành lễ, nàng muốn chính là cái thân phận này, cái nàng muốn là đoạt lại cái thân phận này sau đó hung hăng đánh lên mặt Tô Liên.
Ở nơi loạn thế này, nữ nhi thật không có địa vị, nếu chỉ dựa vào thân phận đích nữ phủ Tướng Quân, nàng hành động rất bất tiện.
Nhưng nếu trở về thân phận An Hợp Quận chúa, thì đối với nàng mà nói cũng coi là một thân phận tốt giữa dòng loạn thế này.
Thứ nàng muốn không nhiều lắm, chỉ cần báo thù, chỉ cần ở giữa dòng loạn thế sống như cá gặp nước, như vậy là đủ rồi.
"Tướng Quân đại nhân, đến Hoàng Cung rồi." Phu xe bên ngoài xe ngựa cung kính lên tiếng nói.
Mạc Hạo Thiên nghe, vậy chỉ nhàn nhạt lên tiếng: "Biết rồi."
Ông Dứt lời, liền dẫn đầu xuống xe ngựa.
Mạc Cửu Khanh và Mạc Uyển Uyển cũng đi theo ông xuống xe ngựa.
Đứng ở bên ngoài tường thành Hoàng Cung, nơi tượng trưng cho thân phận và quyền uy Hoàng Thành, Cửu Khanh khó tránh khỏi cảm giác bị ảnh hưởng bởi sự trang trọng uy nghiêm kia.
Đây thành cung cố thủ canh phòng nghiêm ngặt, nhìn qua giống như một con sư tử đang ngủ say, mặc dù ngủ say nhưng vẫn mang theo khí thế vương giả của nó.
Khi còn bé, nàng không phải chưa từng nghe nói trong hoàng cung rất nhiều chuyện xưa ân oán tình cừu, nhưng hôm nay nàng lạc người vào cảnh giới kỳ lạ, đứng ở nơi này như trôi qua dòng thời gian mài bóng, mặc dù mục nát nhưng bên ngoài hoàng cung vẫn uy nghiêm như cũ, Cửu Khanh vẫn là khó tránh khỏi cảm giác bi thương nhè nhẹ.
Bao nhiêu nữ nhân muốn đi vào trong này, dù là ở trong này hao phí cả tuổi thanh xuân cũng sẽ không tiếc, trong này chính là tượng trưng cho quyền lợi cùng thân phận cao quý.
Cũng không biết vô tình nhất chính là bậc Đế Vương, một đêm ân sủng, tỉnh lại chính là phồn hoa kết thúc. Họ Lại phải sống trong khổ sở chờ đợi dung nhan già cỗi
Đây là bi ai cả đời của nữ nhân, nhưng thiên hạ này không biết có bao nhiêu thiếu nữ tha thiết ước mơ có thể đi vào nơi này, cảnh xuân tươi đẹp nỡ rộ hơn thế, suy tàn cũng là ở nơi đây.
Một chỗ như vậy, cả đời nàng cũng không muốn tiến vào, nơi này chính là cái lồng chim xinh đẹp, Hoàng đế thích tất cả các chủng loại chim, mặc dù hắn không thích những con chim này thì, hắn cũng không để cho những con chim này bay đi, hắn muốn nhốt nó trong lồng cho đến chết.
Suy nghĩ một chút thật đúng là bi ai.
"Cửu Khanh, đi thôi." Bên tai truyền đến giọng nói của Mạc Hạo Thiên, Mạc Cửu Khanh cũng thu hồi suy nghĩ trong lòng, nàng đi theo Mạc Hạo Thiên đi về phía sâm nghiêm phòng bị của Hoàng cung
Vượt qua cánh cửa này, cuộc đời của nàng sẽ hoàn toàn thay đổi, vận mệnh của nàng, hoặc là số mệnh của kẻ ngu này sẽ thay đổi, mà tất cả sẽ tự nàng thay đổi, vận mệnh của nàng vĩnh viễn do nàng tự mình nắm trong tay.
Đây là con đường nàng lựa chọn, nàng sẽ không có hối hận cùng lý do để lui lại
Mạc Cửu Khanh hít một hơi thật sâu rồi đi theo Mạc Hạo Thiên vào nơi tột cùng quyền lợi của đất nước.
“Mạc Tướng Quân dừng bước.
Cả hai mới vừa đi đến cửa cung thì nghe thấy tiếng nói trầm ổn vang lên ở phía sau.
Mạc Cửu Khanh đang cước bộ cùng Mạc Hạo Thiên, nàng thấy Mạc Hạo Thiên dừng bước cũng dừng bước theo.
“Mạt tướng hãy qua gặp Tam vương gia. “ Mạc Cửu Khanh vừa định nhìn người thì thấy Mạc Hạo Thiên tham bái người đó.
"Mạc Tướng Quân không cần khách khí, hôm nay có thể gặp gỡ Mạc Tướng Quân cũng là do Bổn vương may mắn, còn vị này chính là thiên kim tiểu thư Mạc Uyển Uyển,đúng không ?" Tam vương gia vừa nói vừa nhìnvề phía Mạc Uyển Uyển.
"Uyển Uyển qua gặp Tam vương gia. Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Âm thanh dịu nhẹ của Mạc Uyển Uyển cũng đúng lúc vang lên.
Mạc Hạo Thiên vừa nghe câu hỏi của Tam vương gia, không khỏi có chút lúng túng, đích nữ của mình vẫn còn đứng ở bên cạnh, nhưng Tam vương gia trước sau cũng chỉ nhìn mỗi Mạc Uyển Uyển. . .
"Ồ. . . Không biết vị thiên kim này là?" Tam vương gia lúc nàymới phát hiện ra Mạc Cửu Khanh, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Mạc Cửu Khanh nói.
"Tam vương gia có điều không biết, đây chính là tiểu nữ của mạt tướng, Mạc Cửu Khanh." Mạc Hạo Thiên thấy Tam vương gia hỏi, lập tức đáp lại.
Mạc Cửu Khanh hít một hơi thật sâu rồi đi theo Mạc Hạo Thiên vào nơi tột cùng quyền lợi của đất nước.
“Mạc Tướng Quân dừng bước.”
Cả hai mới vừa đi đến cửa cung thì nghe thấy tiếng nói trầm ổn vang lên ở phía sau.
Mạc Cửu Khanh đang cước bộ cùng Mạc Hạo Thiên, nàng thấy Mạc Hạo Thiên dừng bước cũng dừng bước theo.
“Mạt tướng hãy qua gặp Tam vương gia. “ Mạc Cửu Khanh vừa định nhìn người thì thấy Mạc Hạo Thiên tham bái người đó.
"Mạc Tướng Quân không cần khách khí, hôm nay có thể gặp gỡ Mạc Tướng Quân cũng là do Bổn vương may mắn, còn vị này chính là thiên kim tiểu thư Mạc Uyển Uyển, đúng khônga?" Tam vương giavừa nói vừa nhìn về phía Mạc Uyển Uyển .
"Uyển Uyển qua gặp Tam vương gia. Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Âm thanh dịu nhẹ của Mạc Uyển Uyển cũng đúng lúc vang lên.
Mạc Hạo Thiên vừa nghe câu hỏi của Tam vương gia, không khỏi có chút lúng túng, đích nữ của mình vẫn còn đứng ở bên cạnh, nhưng Tam vương gia trước sau cũng chỉ nhìn mỗi Mạc Uyển Uyển. . .
"Ồ. . . Không biết vị thiên kim này là?" Tam vương gia lúc này mới phát hiện ra Mạc Cửu Khanh, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Mạc Cửu Khanh nói.
"Tam vương gia có điều không biết, đây chính là tiểu nữ của mạt tướng, Mạc Cửu Khanh." Mạc Hạo Thiên thấy Tam vương gia hỏi, lập tức đáp lại .
Biên: Kidlove
Vừa nghe Mạc Cửu Khanh nói xong, Tô Liên tự nhiên hiểu rõ lời nói của Mạc Cửu Khanh , ngoài cười mà như không cười, nói: "Cửu Khanh, con cứ yên tâm đi, di nương ta đấy mà, chắc chắn sẽ giúp con chiếu cố thật tốt với hai người thị nữ kia."
Mạc Cửu Khanh sâu hiểm khó dò cười một tiếng, nói: "Vậy thì nhờ cậy di nương rồi, Cửu Khanh không mong sau khi trở về sẽ không tìm được hoặc thấy thị nữ bị thương. Dù sao trong phủ này cũng có rất nhiều hạ nhân không coi Cửu Khanh là đích nữ phủ Tướng Quân mà đối đãi."
Mạc Hạo Thiên nghe lời nói của Cửu Khanh cũng hiểu rằng nàng đang lo lắng cho hai người thị nữ của mình nên ông lên tiếng.
"Chúng ta phải đi rồi, hai người thị nữ khỏe mạnh do ngươi chăm sóc, trong phủ cũng có chút quy củ cần phải được chỉnh, " Mạc Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn Tô Liên, trong mắt mang theo vài phần hào quang khó lường.
Tô Liên nghe Mạc Hạo Thiên nói như vậy, mặc dù trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt cũng là ôn nhu cười nói: "Tướng Quân ngài cứ yên tâm, thị nữ Cửu Khanh cũng chính là thị nữ của thiếp, thiếp tự nhiên sẽ đối đãi thật tốt.”
Mạc Hạo Thiên nghe Tô Liên nói vậy, cũng không nói thêm nữa, ông quay đầu nhìn về phía Liễu quản gia nói: "Có thể đi rồi"
Liễu quản gia hành lễ với Mạc Hạo Thiên rồi cẩn thận buông rèm xuống, đi phân phó phu xe có thể lên đường rồi.
Cho đến khi xe ngựa biến mất ở góc đường, Tô Liên vẫn còn đứng ở bên ngoài phủ Tướng Quân, khăn tayđều bởi vì tức giận mà bị bà bóp nhiều thành nếp nhăn.
"Phu nhân, trời tối, nên trở về thôi. " Một thị nữ cẩn thận lên tiếng khi thấy Tô Liên vẫn đứng ở ngoài cửa.
Tô Liên nghe thấy lời của thị nữ nói mới nhớ ra mình còn đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Đi! Trở về!"
Bà dứt lời, xoay người mang theo thị nữ tiến vàophủTướng Quân phủ.
Mạc Cửu Khanh tiểu tiện nhân kia, may là sớm một chút đã nghĩ tới bản thân bà sẽ gây bất lợi cho thị nữ của nó, lúc nãy mới ở trước mặt Mạc Hạo Thiên nói như vậy, nếu chờ nó từ hoàng cung trở về, Mạc Hạo Thiên nhìn thấy vết thương trên người hai thị nữ kia tất nhiên sẽ truy cứu trách nhiệm.
Đến lúc đó chỉ sợ hình tượng tốt đẹp của bà ở trong lòng Mạc Hạo Thiên sẽ bị hủy, Mạc Cửu Khanh tiểu tiện nhân đã nghĩ tới những điều này nên mới bình tĩnh giao thị nữ của nó cho bà!
"Phu nhân, người đừng nóng giận, nhị tiểu thư mặc dù nói để cho người giúp một tay chăm sóc thị nữ của nàng, nhưng nếu là thị nữ của Nhị tiểu thư phạm sai lầm bị trừng phạt thì không phải là trách nhiệm của người ." Thị nữ mặt Tô Liên âm trầm, ngay sau đó cẩn thận nói.
Trong mắt Tô Liên chợt lóe tinh quang khi nghe xong lời nói của thị nữ
Đúng vậy, nếu là bản thân hai người thị nữ xảy ra vấn đề phạm sai lầm, bà làm chủ mẫu phủ Tướng Quân , tự nhiên nên nghiêm gia quản giáo, đến lúc đó coi như Mạc Cửu Khanh muốn thay thị nữ báo thù, cũng là không thể.
"Hừ! Mạc Cửu Khanh ngươi muốn tính kế, ta thì có bậc thang qua cầu ! Hai đứa thị nữ nho nhỏ cũng thật đúng là thành bảo bối rồi? ! Ngươi không để cho ta động, ta càng muốn động!" Tô Liên nắm chặt khăn trong tay, ánh mắt độc ác tàn nhẫn nói.
Trong lòng thị nữ cũng rất đắc ý khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Liên.
Vốn Mạc Cửu Khanh vẫn là kẻ ngu đần, Tử Tô và Hồi Oanh nhìn thấy nàng còn phải thấp thỏm lo sợ, hiện tại hạ nhân trong phủ tướng quân này, thấy các nàng đềumuốn gọi một tiếng tỷ tỷ, nàng cũng không có đãi ngộ như vậy, tại sao thị nữ của một cái kẻ ngu lại có thể có đãi ngộ như vậy!
Càng nghĩ trong lòng nàng càng cảm thấy không công bằng, mặc dù nàng không thể làm gì hai con tiện tì kia, nhưng nàng chỉ muốn ở bên tai Tô Liên hơi nói mấy câu châm chọc, nàng cũng không tin còn không trị được hai tiểu tiện tì này!
"Nếu là ngươi ra chủ ý, vậy ngươi nghĩ cách cho bổn phu nhân, để cho hai thị nữ của kẻ ngu kia mắc mưu. Nếu là ngươi làm tốt thì ngươi cũng biết, nếu nhưkhống chế không tốt, đến lúc đó kẻ ngu kia nổi giận , bổn phu nhân cũng sẽ không quản ngươi." Tô Liên mặc dù cảm thấy đề nghị này của thị nữ không tồi nhưng bà cũng sẽ không chủ động ra tay, Tô Liên bà cũng là người có tâm cơ
Những chuyện như vậy, nếu là mượn tay người khác, làm tốt thì có thể đưa lại chỗ tốt cho bà nhưng nếu làm không tốt cũng không cùng có bao nhiêu quan hệ.
Thị nữ kia nghe Tô Liên nói vậy thì, trong lòng căng thẳng, oán hận nhìn liếc mắt Tô Liên một cái, nhưng vẫn tuân mệnh nói: "Nô tỳ biết."
Mạc Cửu Khanh đang trên đường đi tới Hoàng Cung, cũng không biết hai người thị nữ của mình bị gài bẫy.
Ngồi ở trong xe ngựa, Mạc Cửu Khanh cũng không nói chuyện, từ từ nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Mà một bên Mạc Uyển Uyển, trong tay áo tay hung hăng nắm chặt, âm ngoan liếc mắt nhìn Mạc Cửu Khanh một cái, liền cúi đầu.
Nàng thật đúng là không nghĩ tới, lần này Mạc Hạo Thiên tiến cung vậy mà lại mang theo Mạc Cửu Khanh.
Nếu Mạc Cửu Khanh là kẻ ngu như vậy đối với nàng uy hiếp còn không đủ lớn, nhưng trước mắt lại là Mạc Cửu Khanh khó dây dưa lại giảo hoạt , chỉ sợ lần cung yến này, sẽ không như nàng dự đoán rồi!
Một lát sau, Mạc Uyển Uyển mới chuẩn bị tốt tâm tình, ánh mắt dịu dàngnhìn Mạc Cửu Khanh, nói.“Cửu Khanh, đợi lắt nữa tiến vào Hoàng cung, nếu như phụ thân còn có chuyện khác không thể ở đây thì muội đi với tỷ nhé?”
Mạc Cửu Khanh nghe Mạc Uyển Uyển nói vậy thì, miễn cưỡng nâng mi mắt lên, nói: "Tốt, đa tạ tỷ tỷ chiếu cố."
Mà Mạc Hạo Thiên thấy hai tỷ muội chung sống hòa thuận, trong lòng ông cũng bớt đi vài phần lo lắng.
Lần này ông quyết tâm mang Cửu Khanh tham gia cung yếncũng chỉ là suy nghĩ tạm thời, ông thiếu đứa nhỏ này nhiều như vậy, bây giờ cũng nên đền bù thiếu thốn cho nàng thật tốt, vì vậy ông tự nhiên muốn mang nàng ra khỏi cửa để báo cho người trong thiên hạ ngu nữ nhà mình giờ đã không còn ngốc nữa rồi.
Cũng là vì muốn Cửu Khanh mở mang con mắt, làm quen một chút với bạn mới.
Mạc Cửu Khanh ngược lại không có suy nghĩ giống Mạc Hạo Thiên, nàng lần này tham gia cung yến, cũng chỉ vì thực hiện mục đích của mình.
Thân phận đích nữ phủ Tướng quân đối với nàng mà nói cũng không quan trọng. Thân phận ông ngoại của nàng cũng đã đủ hiển hách, nàng cũng không tiếc một cái danh hiệu đích nữ phủ Tướng Quân.
Cái nàng cần chẳng qua là sự nhận thức của đương kim hoàng thượng. Chỉ cần có được cái nhận thức này, hành động của nàng sẽ không bị hạn chế, nàng cũng có thể nhẹ nhõm đoạt lại quyền lợi của mình trong phủ Tướng Quân.
Tô Liên cái lão bà này bận rộn trông coi Tướng Quân nhiều năm, trong phủ Tướng Quân có rất nhiều thứ, chỉ sợ Tô Liên đều đã kiếm lợi ở đây không ít, nàng nếu có thể tìm ra những thứ này, việc lật đổ Tô Liên cũng sẽ càng thêm dễ dàng.
Hơn nữa, trong trí nhớ của thân thể cũ, thân thể cũ đã từng được tiên hoàng khâm thử thân phận Quận chúa, nhưng vì tiên hoàng đã qua đời, còn thân thể cũ thì lại ngu dại, nên rất nhiều người đã quên lãng thân phận này của thân thể cũ, mặc dù không có quen lãng thì cũng đều cố ý bỏ quên.
Đối với Hoàng gia mà nói, nếu dính quan hệ với một cái kẻ ngu chính là một vết nhơ.
Cho nên nàng dù không ngu, rất nhiều người đều cố ý quên mất thân phận khác của nàng, lâu ngày cũng sẽ không nhớ lại, lần này nàng tiến cung, là vì muốn các đại thần trong triều, ngay trước mặt thiên hạ, để cho bọn họ đều nhận rõ thân phận của mình!
Không phải là đích nữ phủ Tướng Quân, không phải người ngu, mà là đương triều An Hợp Quận chúa!
Cho dù là Tô Liên nhìn thấy nàng, đều phải hành lễ, nàng muốn chính là cái thân phận này, cái nàng muốn là đoạt lại cái thân phận này sau đó hung hăng đánh lên mặt Tô Liên.
Ở nơi loạn thế này, nữ nhi thật không có địa vị, nếu chỉ dựa vào thân phận đích nữ phủ Tướng Quân, nàng hành động rất bất tiện.
Nhưng nếu trở về thân phận An Hợp Quận chúa, thì đối với nàng mà nói cũng coi là một thân phận tốt giữa dòng loạn thế này.
Thứ nàng muốn không nhiều lắm, chỉ cần báo thù, chỉ cần ở giữa dòng loạn thế sống như cá gặp nước, như vậy là đủ rồi.
"Tướng Quân đại nhân, đến Hoàng Cung rồi." Phu xe bên ngoài xe ngựa cung kính lên tiếng nói.
Mạc Hạo Thiên nghe, vậy chỉ nhàn nhạt lên tiếng: "Biết rồi."
Ông Dứt lời, liền dẫn đầu xuống xe ngựa.
Mạc Cửu Khanh và Mạc Uyển Uyển cũng đi theo ông xuống xe ngựa.
Đứng ở bên ngoài tường thành Hoàng Cung, nơi tượng trưng cho thân phận và quyền uy Hoàng Thành, Cửu Khanh khó tránh khỏi cảm giác bị ảnh hưởng bởi sự trang trọng uy nghiêm kia.
Đây thành cung cố thủ canh phòng nghiêm ngặt, nhìn qua giống như một con sư tử đang ngủ say, mặc dù ngủ say nhưng vẫn mang theo khí thế vương giả của nó.
Khi còn bé, nàng không phải chưa từng nghe nói trong hoàng cung rất nhiều chuyện xưa ân oán tình cừu, nhưng hôm nay nàng lạc người vào cảnh giới kỳ lạ, đứng ở nơi này như trôi qua dòng thời gian mài bóng, mặc dù mục nát nhưng bên ngoài hoàng cung vẫn uy nghiêm như cũ, Cửu Khanh vẫn là khó tránh khỏi cảm giác bi thương nhè nhẹ.
Bao nhiêu nữ nhân muốn đi vào trong này, dù là ở trong này hao phí cả tuổi thanh xuân cũng sẽ không tiếc, trong này chính là tượng trưng cho quyền lợi cùng thân phận cao quý.
Cũng không biết vô tình nhất chính là bậc Đế Vương, một đêm ân sủng, tỉnh lại chính là phồn hoa kết thúc. Họ Lại phải sống trong khổ sở chờ đợi dung nhan già cỗi
Đây là bi ai cả đời của nữ nhân, nhưng thiên hạ này không biết có bao nhiêu thiếu nữ tha thiết ước mơ có thể đi vào nơi này, cảnh xuân tươi đẹp nỡ rộ hơn thế, suy tàn cũng là ở nơi đây.
Một chỗ như vậy, cả đời nàng cũng không muốn tiến vào, nơi này chính là cái lồng chim xinh đẹp, Hoàng đế thích tất cả các chủng loại chim, mặc dù hắn không thích những con chim này thì, hắn cũng không để cho những con chim này bay đi, hắn muốn nhốt nó trong lồng cho đến chết.
Suy nghĩ một chút thật đúng là bi ai.
"Cửu Khanh, đi thôi." Bên tai truyền đến giọng nói của Mạc Hạo Thiên, Mạc Cửu Khanh cũng thu hồi suy nghĩ trong lòng, nàng đi theo Mạc Hạo Thiên đi về phía sâm nghiêm phòng bị của Hoàng cung
Vượt qua cánh cửa này, cuộc đời của nàng sẽ hoàn toàn thay đổi, vận mệnh của nàng, hoặc là số mệnh của kẻ ngu này sẽ thay đổi, mà tất cả sẽ tự nàng thay đổi, vận mệnh của nàng vĩnh viễn do nàng tự mình nắm trong tay.
Đây là con đường nàng lựa chọn, nàng sẽ không có hối hận cùng lý do để lui lại
Mạc Cửu Khanh hít một hơi thật sâu rồi đi theo Mạc Hạo Thiên vào nơi tột cùng quyền lợi của đất nước.
“Mạc Tướng Quân dừng bước.
Cả hai mới vừa đi đến cửa cung thì nghe thấy tiếng nói trầm ổn vang lên ở phía sau.
Mạc Cửu Khanh đang cước bộ cùng Mạc Hạo Thiên, nàng thấy Mạc Hạo Thiên dừng bước cũng dừng bước theo.
“Mạt tướng hãy qua gặp Tam vương gia. “ Mạc Cửu Khanh vừa định nhìn người thì thấy Mạc Hạo Thiên tham bái người đó.
"Mạc Tướng Quân không cần khách khí, hôm nay có thể gặp gỡ Mạc Tướng Quân cũng là do Bổn vương may mắn, còn vị này chính là thiên kim tiểu thư Mạc Uyển Uyển,đúng không ?" Tam vương gia vừa nói vừa nhìnvề phía Mạc Uyển Uyển.
"Uyển Uyển qua gặp Tam vương gia. Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Âm thanh dịu nhẹ của Mạc Uyển Uyển cũng đúng lúc vang lên.
Mạc Hạo Thiên vừa nghe câu hỏi của Tam vương gia, không khỏi có chút lúng túng, đích nữ của mình vẫn còn đứng ở bên cạnh, nhưng Tam vương gia trước sau cũng chỉ nhìn mỗi Mạc Uyển Uyển. . .
"Ồ. . . Không biết vị thiên kim này là?" Tam vương gia lúc nàymới phát hiện ra Mạc Cửu Khanh, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Mạc Cửu Khanh nói.
"Tam vương gia có điều không biết, đây chính là tiểu nữ của mạt tướng, Mạc Cửu Khanh." Mạc Hạo Thiên thấy Tam vương gia hỏi, lập tức đáp lại.
Mạc Cửu Khanh hít một hơi thật sâu rồi đi theo Mạc Hạo Thiên vào nơi tột cùng quyền lợi của đất nước.
“Mạc Tướng Quân dừng bước.”
Cả hai mới vừa đi đến cửa cung thì nghe thấy tiếng nói trầm ổn vang lên ở phía sau.
Mạc Cửu Khanh đang cước bộ cùng Mạc Hạo Thiên, nàng thấy Mạc Hạo Thiên dừng bước cũng dừng bước theo.
“Mạt tướng hãy qua gặp Tam vương gia. “ Mạc Cửu Khanh vừa định nhìn người thì thấy Mạc Hạo Thiên tham bái người đó.
"Mạc Tướng Quân không cần khách khí, hôm nay có thể gặp gỡ Mạc Tướng Quân cũng là do Bổn vương may mắn, còn vị này chính là thiên kim tiểu thư Mạc Uyển Uyển, đúng khônga?" Tam vương giavừa nói vừa nhìn về phía Mạc Uyển Uyển .
"Uyển Uyển qua gặp Tam vương gia. Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Âm thanh dịu nhẹ của Mạc Uyển Uyển cũng đúng lúc vang lên.
Mạc Hạo Thiên vừa nghe câu hỏi của Tam vương gia, không khỏi có chút lúng túng, đích nữ của mình vẫn còn đứng ở bên cạnh, nhưng Tam vương gia trước sau cũng chỉ nhìn mỗi Mạc Uyển Uyển. . .
"Ồ. . . Không biết vị thiên kim này là?" Tam vương gia lúc này mới phát hiện ra Mạc Cửu Khanh, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Mạc Cửu Khanh nói.
"Tam vương gia có điều không biết, đây chính là tiểu nữ của mạt tướng, Mạc Cửu Khanh." Mạc Hạo Thiên thấy Tam vương gia hỏi, lập tức đáp lại .
Tác giả :
Tam Nguyệt Kinh Chập