Thần Tiên Đạo Hệ Thống
Chương 22: Nhập học Sử Lai Khắc
Bối Bối và Đường Nhã nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. trong mắt Hoắc Vũ Hạo hiện lên một lớp ánh kim, còn hồn hoàn màu trắng của cậu đang sáng lên chứng tỏ đang sử dụng hồn kỹ.
Bối Bối hiểu ý Hoắc Vũ Hạo bắt đầu tập trung vào trận đấu.
-Dũ Tri đề tốc.
Phi Linh kích hồn kỹ thứ 2 của hồn hoàn thứ 3. Điều lạ nhất là hồn hoàn sáng lần thứ 2 sinh ra hiệu quả khác lại không được ba người kia chú ý.
Được Phi Linh đề thăng tốc độ Bối Bối bắt đầu đuổi theo con Man Đà La Xà. Man Đà La Xà ẩn núp trong làn khói chuẩn bị đánh lén Bối Bối.
Xoạt.
Man Đà La Xà tấn công sau lưng Bối Bối. Bối Bối né sang một bên, long thủ quơ đến cổ của con Man Đà La Xà. Nó kêu trong đau đớn, giãy giụa cố tránh thoát khỏi long thủ của Bối Bối.
Xéo Xèo Xèo.
Bối Bối kích hoạt hồn kỹ thứ 3, lôi đình chi nộ. Man Đà La Xà hưởng trộn một đòn hồn kỹ nghìn năm của Bối Bối, trực tiếp mất khả năng chiến đấu, ngã lăn trên mặt đất.
-Tiểu Nhã, mau ra tay.
Bối Bối nhắc nhở Đường Nhã chạy lại giết chết con Man Đà La Xà để thu hồn hoàn.
Phập. Grào.
Đường Nhã nghe xong chạy tới hướng con Man Đà La Xà, trong tay xuất hiện một cái ám khí hình dao hai lưỡi phóng vào trong miệng con Man Đà La Xà. Nó gào thét trong đau đớn. Sau đó Ầm một tiếng nằm dài xuống đất không hề còn chút sinh cơ, thân thể dần mờ nhạt và hình thành một cái vòng sáng màu tím.
Đường Nhã đi tới kế bên con rắn vừa bị thịt, chấp tay thành hình bái phật, hai chân khoanh lại, bắt đầu thu nạp thiên địa linh khí, vận chuyển huyền thiên công, hấp thu hồn hoàn nghìn năm của Man Đà La Xà.
-Wa, cô tiểu Nhã võ hồn có màu xanh trong đẹp quá. Bối Bối sư huynh.
-Ân võ hồn của nàng làm Lam Ngân Thảo.
-Ô, giống với vị Đường Môn môn chủ trong truyền thuyết.
Cả hai ngồi tán dóc với nhau đợi Đường Nhã hấp thu hồn hoàn. Phi Linh cũng đứng kế bên nghe. Không khỏi nghĩ đến Hải Thần Đường Tam. Thân phận Đường Tam vẫn là ẩn số đối với vô số người nhưng với cậu thì chuyện ấy rõ như ban ngày. Còn về lai lịch Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khư Tư cư ngụ trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, Phi Linh cũng không dám chắc nhưng có liên quan đến một vị ở trong truyện Thần ấn vương tọa. Bản thân là Otaku, hiểu rõ những thứ ấy còn quá mơ hồ, cậu không phải tác giả, tại sao lại thêm yếu tố một vị ngoại lai xuyên không làm gì.
Sau một khoảng thời gian chừng nửa canh giờ, Đường Nhã rốt cuộc hoàn thành việc hấp thu, đứng lên, động niệm một chút trong cơ thể hồn lực phóng thích, ba cái hồn hoàn dâng lên, hai vàng một tím.
-Ha, cuối cung cũng có được hồn hoàn thứ 3, cảm ơn ngươi, Bối Bối.
Đường Nhã hưng phấn nhảy vào lòng của Bối Bối. Hoắc Vũ Hạo ánh mắt mộng mơ nhìn về phía hai người đang ân ái. Bị phát hiện Đường Nhã nhảy ra khỏi lòng Bối Bối, quay sang hỏi Phi Linh cùng Hoắc Vũ Hạo:
-Các ngươi nhìn cái gì, bộ chưa làm bao giờ sao.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu còn Phi Linh thì nói:
-À, ta chỉ là nhìn các ngươi rất đẹp đôi không biết khi làm thì nói trước một tiếng để ta canh chừng cho. Haha.
Bị một cú phản dame làm cho Đường Nhã đỏ mặt, Bối Bối thì dở khóc dở cười, Đường Nhã quát:
-Cái gì mà làm phải nói trước. Làm cái gì?
-Ồ, tự hiểu đi người lớn rồi.
Phi Linh quay lưng cười cười nói.
-Ổn rồi, lần này chuyếnđi mục đích cũng hoàn thành, chúng ta cũng mau trở về học viện thôi. Phải chuẩn bị nhập học cho Vũ Hạo.
Nói xong, cả đám đều lên đường, hướng học viện Sử Lai Khắc.
Thoáng qua một ngày thời gian. Trước mặt đám người Phi Linh lúc này là một cái thành vô cùng lớn, từ bên ngoài có thể nghe thấy được tiếng ồn ào, huyên náo.
Bản thân Sử Lai Khắc là một cái thành trì tự thân vận động. Được tôn là học viện quái vật chỉ nhận đào tạo quái vật.
Đường Nhã phổ biến quy chế cho Hoắc Vũ Hạo, điều kiện là phải dưới 12 tuổi và hồn lực trên cấp 15. Còn Phi Linh thì bản thân được coi là một cái thiên tài nên Bối Bối thiết nghĩ Phi Linh sẽ tham gia học theo quy chế học sinh chuyển trường.
Đi vào thành, xung quanh khung cảnh đông đúc, nhiều thứ mới lạ trong mắt Hoắc Vũ Hạo.
Đến được học viện, Hoắc Vũ Hạo thì tách ra với nhóm của Phi Linh để đi tìm kí túc xá.
-Haizz… làm thủ tục nhập học theo học sinh chuyển trường ở đâu nhỉ?
Phi Linh gãi gãi đầu thắc mắc.
Vừa nói, Phi Linh trông thấy một vị lão sư đồ đen đeo kính tóc đen, khoảng chừng 40 50 tuổi, mặt có vẻ hơi ngố ngố nhưng nhìn rất đáng tin.
-Vĩ lão sư này, ngài có biết ta phải làm thủ tục nhập học ở đâu không?
Phi Linh chạy đến chào hỏi vị lão sư.
-Ủa, ngươi tân sinh sao? Ngươi làm sao lại lớn như vậy?
Vị lão sư hỏi hỏi Phi Linh.
-À không, ta là học sinh chuyển trường đi.
-Ồ, thế thì ngươi có thể đi theo ta để làm kiểm tra nhập học. Ta tên Vương Ngôn, ngươi cứ gọ ta là Vương lão sư a.
Đi theo Vương Ngôn, cả hai đều đi đến một khu nhà, nơi đó có một lão giả đang cầm bầu rượu nhăm nhi.
-Tống lão, có một vị học sinh nói đến là học sinh chuyển trường. Ta mang đến cho ngài kiểm tra nhập học.
Nói đến đây Phi Linh sửng sờ. Tống lão là ai? Là Tống Huyền Thao Thiết đấu la cấp 98, là tồn tại vô cùng mạnh mẽ và vững vàng của Sử Lai Khắc hiện nay ngoại trừ Long Thần đấu la Các chủ Hải thần đảo.
-U, ngươi nói hắn là học sinh chuyển trường. thật bất ngờ đấy.
Tống lão nhìn nhìn về phía Phi Linh, cười cười nói. Do bản thân tu vi bị phong ấn, lớp phong ấn này siêu việt tự thân vị diện này, nên Tống lão không hề nhìn ra được tu vi thật của Phi Linh mà chỉ có thể nhìn được cấp 64 Hồn Đế mà thôi.
-Tiểu tử ngươi có thể nói vì sao ngươi đến đây học chứ? Ngươi bản thân đã là Hồn Đế rồi đấy.
-Cái…
Vương Ngôn lập tức cứng họng, Hồn Đế là sao? Mà làm sao trẻ tuổi như vậy lại là Hồn Đế, đây là quá trẻ tuổi a.
-Ngại quá, bị ngài nhìn ra tu vi rồi. Ta đến đây nhưng chỉ là đi học bình thường cùng bạn bè, tỷ thí công bằng,…chứ không có gì khác.
-Hừm, co vẻ là như vậy nhưng bản thân ta có cảm giác trên người ngươi có nhiều loại khí tức vô cùng nguy hiểm.
Nghe Tống lão nói như vậy, Phi Linh cũng biết lão già này nhìn ra một chút khí tức từ thập đại hung thú trên người cậu, Phi Linh nhíu mày. Sau đó khóe miệng co lên, cười đầy quỷ dị nói:
-À, ý ngài nói là cái này sao?
Vừa nói, Phi Linh nhưng là vận chuyển hồn lực, hồn lực trào ra. Chứa đựng khí tức của Tà đế, đứng thứ hai của thập đại hung thú. Vì sao Phi Linh không chọn Đế Thiên khí tức để xuất trình? Bởi Đế Thiên ở thế giới này vẫn còn cư ngụ trong Tinh Đấu rừng, Phi Linh không muốn kinh động đến hắn.
-Khí tức này! Tà… Tà đế.
Nhận biết quen thuộc khí tức từ trên người Phi Linh, Tống lão mặt ngưng trọng.
-Tà, tà, tà đế. Tà nhãn bạo quân sao?
Vương Ngôn lại một lần nữa thất thần muốn triệt để ngất đi vì kinh hãi, lấp bấp nói.
-Ta đây không phải cái Tà đế kia đầu thai làm người, được chứ?
-Ngươi là ai?
-Ài, bị ngươi nghi ngờ làm ta buồn thật đấy.
Phi Linh nhìn Tống Huyền lão nói.
---
Thiệt tình là cái đấu phá với cái võ động mình không nghĩ là mình chen cái main vào được nên mình xin lỗi ae nào chở 2 bộ ấy, hết Đấu la minh sang YTK lun, và mình cũng dang bí sau khi viết xog YTK thì nên cho main sang đâu :)) ae có ý kiến gì không?
Bối Bối hiểu ý Hoắc Vũ Hạo bắt đầu tập trung vào trận đấu.
-Dũ Tri đề tốc.
Phi Linh kích hồn kỹ thứ 2 của hồn hoàn thứ 3. Điều lạ nhất là hồn hoàn sáng lần thứ 2 sinh ra hiệu quả khác lại không được ba người kia chú ý.
Được Phi Linh đề thăng tốc độ Bối Bối bắt đầu đuổi theo con Man Đà La Xà. Man Đà La Xà ẩn núp trong làn khói chuẩn bị đánh lén Bối Bối.
Xoạt.
Man Đà La Xà tấn công sau lưng Bối Bối. Bối Bối né sang một bên, long thủ quơ đến cổ của con Man Đà La Xà. Nó kêu trong đau đớn, giãy giụa cố tránh thoát khỏi long thủ của Bối Bối.
Xéo Xèo Xèo.
Bối Bối kích hoạt hồn kỹ thứ 3, lôi đình chi nộ. Man Đà La Xà hưởng trộn một đòn hồn kỹ nghìn năm của Bối Bối, trực tiếp mất khả năng chiến đấu, ngã lăn trên mặt đất.
-Tiểu Nhã, mau ra tay.
Bối Bối nhắc nhở Đường Nhã chạy lại giết chết con Man Đà La Xà để thu hồn hoàn.
Phập. Grào.
Đường Nhã nghe xong chạy tới hướng con Man Đà La Xà, trong tay xuất hiện một cái ám khí hình dao hai lưỡi phóng vào trong miệng con Man Đà La Xà. Nó gào thét trong đau đớn. Sau đó Ầm một tiếng nằm dài xuống đất không hề còn chút sinh cơ, thân thể dần mờ nhạt và hình thành một cái vòng sáng màu tím.
Đường Nhã đi tới kế bên con rắn vừa bị thịt, chấp tay thành hình bái phật, hai chân khoanh lại, bắt đầu thu nạp thiên địa linh khí, vận chuyển huyền thiên công, hấp thu hồn hoàn nghìn năm của Man Đà La Xà.
-Wa, cô tiểu Nhã võ hồn có màu xanh trong đẹp quá. Bối Bối sư huynh.
-Ân võ hồn của nàng làm Lam Ngân Thảo.
-Ô, giống với vị Đường Môn môn chủ trong truyền thuyết.
Cả hai ngồi tán dóc với nhau đợi Đường Nhã hấp thu hồn hoàn. Phi Linh cũng đứng kế bên nghe. Không khỏi nghĩ đến Hải Thần Đường Tam. Thân phận Đường Tam vẫn là ẩn số đối với vô số người nhưng với cậu thì chuyện ấy rõ như ban ngày. Còn về lai lịch Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khư Tư cư ngụ trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, Phi Linh cũng không dám chắc nhưng có liên quan đến một vị ở trong truyện Thần ấn vương tọa. Bản thân là Otaku, hiểu rõ những thứ ấy còn quá mơ hồ, cậu không phải tác giả, tại sao lại thêm yếu tố một vị ngoại lai xuyên không làm gì.
Sau một khoảng thời gian chừng nửa canh giờ, Đường Nhã rốt cuộc hoàn thành việc hấp thu, đứng lên, động niệm một chút trong cơ thể hồn lực phóng thích, ba cái hồn hoàn dâng lên, hai vàng một tím.
-Ha, cuối cung cũng có được hồn hoàn thứ 3, cảm ơn ngươi, Bối Bối.
Đường Nhã hưng phấn nhảy vào lòng của Bối Bối. Hoắc Vũ Hạo ánh mắt mộng mơ nhìn về phía hai người đang ân ái. Bị phát hiện Đường Nhã nhảy ra khỏi lòng Bối Bối, quay sang hỏi Phi Linh cùng Hoắc Vũ Hạo:
-Các ngươi nhìn cái gì, bộ chưa làm bao giờ sao.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu còn Phi Linh thì nói:
-À, ta chỉ là nhìn các ngươi rất đẹp đôi không biết khi làm thì nói trước một tiếng để ta canh chừng cho. Haha.
Bị một cú phản dame làm cho Đường Nhã đỏ mặt, Bối Bối thì dở khóc dở cười, Đường Nhã quát:
-Cái gì mà làm phải nói trước. Làm cái gì?
-Ồ, tự hiểu đi người lớn rồi.
Phi Linh quay lưng cười cười nói.
-Ổn rồi, lần này chuyếnđi mục đích cũng hoàn thành, chúng ta cũng mau trở về học viện thôi. Phải chuẩn bị nhập học cho Vũ Hạo.
Nói xong, cả đám đều lên đường, hướng học viện Sử Lai Khắc.
Thoáng qua một ngày thời gian. Trước mặt đám người Phi Linh lúc này là một cái thành vô cùng lớn, từ bên ngoài có thể nghe thấy được tiếng ồn ào, huyên náo.
Bản thân Sử Lai Khắc là một cái thành trì tự thân vận động. Được tôn là học viện quái vật chỉ nhận đào tạo quái vật.
Đường Nhã phổ biến quy chế cho Hoắc Vũ Hạo, điều kiện là phải dưới 12 tuổi và hồn lực trên cấp 15. Còn Phi Linh thì bản thân được coi là một cái thiên tài nên Bối Bối thiết nghĩ Phi Linh sẽ tham gia học theo quy chế học sinh chuyển trường.
Đi vào thành, xung quanh khung cảnh đông đúc, nhiều thứ mới lạ trong mắt Hoắc Vũ Hạo.
Đến được học viện, Hoắc Vũ Hạo thì tách ra với nhóm của Phi Linh để đi tìm kí túc xá.
-Haizz… làm thủ tục nhập học theo học sinh chuyển trường ở đâu nhỉ?
Phi Linh gãi gãi đầu thắc mắc.
Vừa nói, Phi Linh trông thấy một vị lão sư đồ đen đeo kính tóc đen, khoảng chừng 40 50 tuổi, mặt có vẻ hơi ngố ngố nhưng nhìn rất đáng tin.
-Vĩ lão sư này, ngài có biết ta phải làm thủ tục nhập học ở đâu không?
Phi Linh chạy đến chào hỏi vị lão sư.
-Ủa, ngươi tân sinh sao? Ngươi làm sao lại lớn như vậy?
Vị lão sư hỏi hỏi Phi Linh.
-À không, ta là học sinh chuyển trường đi.
-Ồ, thế thì ngươi có thể đi theo ta để làm kiểm tra nhập học. Ta tên Vương Ngôn, ngươi cứ gọ ta là Vương lão sư a.
Đi theo Vương Ngôn, cả hai đều đi đến một khu nhà, nơi đó có một lão giả đang cầm bầu rượu nhăm nhi.
-Tống lão, có một vị học sinh nói đến là học sinh chuyển trường. Ta mang đến cho ngài kiểm tra nhập học.
Nói đến đây Phi Linh sửng sờ. Tống lão là ai? Là Tống Huyền Thao Thiết đấu la cấp 98, là tồn tại vô cùng mạnh mẽ và vững vàng của Sử Lai Khắc hiện nay ngoại trừ Long Thần đấu la Các chủ Hải thần đảo.
-U, ngươi nói hắn là học sinh chuyển trường. thật bất ngờ đấy.
Tống lão nhìn nhìn về phía Phi Linh, cười cười nói. Do bản thân tu vi bị phong ấn, lớp phong ấn này siêu việt tự thân vị diện này, nên Tống lão không hề nhìn ra được tu vi thật của Phi Linh mà chỉ có thể nhìn được cấp 64 Hồn Đế mà thôi.
-Tiểu tử ngươi có thể nói vì sao ngươi đến đây học chứ? Ngươi bản thân đã là Hồn Đế rồi đấy.
-Cái…
Vương Ngôn lập tức cứng họng, Hồn Đế là sao? Mà làm sao trẻ tuổi như vậy lại là Hồn Đế, đây là quá trẻ tuổi a.
-Ngại quá, bị ngài nhìn ra tu vi rồi. Ta đến đây nhưng chỉ là đi học bình thường cùng bạn bè, tỷ thí công bằng,…chứ không có gì khác.
-Hừm, co vẻ là như vậy nhưng bản thân ta có cảm giác trên người ngươi có nhiều loại khí tức vô cùng nguy hiểm.
Nghe Tống lão nói như vậy, Phi Linh cũng biết lão già này nhìn ra một chút khí tức từ thập đại hung thú trên người cậu, Phi Linh nhíu mày. Sau đó khóe miệng co lên, cười đầy quỷ dị nói:
-À, ý ngài nói là cái này sao?
Vừa nói, Phi Linh nhưng là vận chuyển hồn lực, hồn lực trào ra. Chứa đựng khí tức của Tà đế, đứng thứ hai của thập đại hung thú. Vì sao Phi Linh không chọn Đế Thiên khí tức để xuất trình? Bởi Đế Thiên ở thế giới này vẫn còn cư ngụ trong Tinh Đấu rừng, Phi Linh không muốn kinh động đến hắn.
-Khí tức này! Tà… Tà đế.
Nhận biết quen thuộc khí tức từ trên người Phi Linh, Tống lão mặt ngưng trọng.
-Tà, tà, tà đế. Tà nhãn bạo quân sao?
Vương Ngôn lại một lần nữa thất thần muốn triệt để ngất đi vì kinh hãi, lấp bấp nói.
-Ta đây không phải cái Tà đế kia đầu thai làm người, được chứ?
-Ngươi là ai?
-Ài, bị ngươi nghi ngờ làm ta buồn thật đấy.
Phi Linh nhìn Tống Huyền lão nói.
---
Thiệt tình là cái đấu phá với cái võ động mình không nghĩ là mình chen cái main vào được nên mình xin lỗi ae nào chở 2 bộ ấy, hết Đấu la minh sang YTK lun, và mình cũng dang bí sau khi viết xog YTK thì nên cho main sang đâu :)) ae có ý kiến gì không?
Tác giả :
Tiến Đạt