Thần Mộ
Chương 131: Thập đại cao thủ
Thanh niên cường giả ưu tú của tứ đại học viện náo nức báo danh, yêu cầu đến điều tra tử vong tuyệt địa. Thanh niên cao thủ đến từ các đại lục địa cũng hồ hởi báo danh. Phó viện trưởng tứ đại học viện kinh ngạc không thôi, trong số những thanh niên cao thủ này hiển nhiên có không ít thiếu hiệp vang danh đại lục.
Có không ít người là Thiếu chủ của tu luyện thế gia trứ danh, hoặc là đệ tử kiệt xuất của cổ lão môn phái trứ danh. Những người này chính là đến xem đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học viện, gặp chuyện kì dị tại tử vong tuyệt địa, tự nhiên không thể bỏ qua, đều muốn đến nghiên cứu một phen.
Cuối cùng những vị Phó viện trưởng của tứ đại học viện thông qua bàn bạc, từ trong đám đông những tinh anh cao thủ chọn ra mười đại cao thủ, để bọn họ làm tiền trạm, đến điều tra tử vong tuyệt địa trước tiên.
Mười người sau khi được công bố không gây ra tranh nghị nào, những người không được chọn cũng không phàn nàn gì, bởi vì mười người này đã quá nổi danh, mỗi một cá nhân đều là thanh niên cao thủ kiệt xuất phi thường.
Tứ đại học viện chiếm năm người, gồm: Thần Phong học viện đệ nhất cao thủ Tiêu Phong, Tiên Vũ học viện công lực cao thâm mạc trắc kỳ tài Tiềm Long, Chiến Thần học viện tu vi khủng bố Nữ bạo long kị sĩ Lị Toa và đệ đệ Tác Ân, Ảo Ma học viện thần bí thiên tài mỹ thiếu nữ ma pháp sư Ngải Lệ Ti, người được ngờ là đã đạt đến Tứ Giai cảnh giới.
Năm người này tại đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học biểu hiện ai nấy đều thấy. Tuy Tiềm Long biểu hiện khi bắt đầu bình bình, nhưng cao thủ chân chính đến cuối cùng tối hậu đều chú ý đến thật lực ẩn tàng của hắn. Thật chỉ có thể dùng từ thâm bất khả trắc mà hình dung thực lực.
Năm người khác là thanh niên cao thủ kiệt xuất đến từ các đại lục địa, tất cả đều có uy danh bất phàm, gồm có: Vương Thiên, Khải Thụy Lạp, Lăng Vân, Mộng Khả Nhi và Thần Nam.
Vương Thiên, mặt râu quai nón, đại hán oai hùm, là tục gia đệ tử ưu tú kiệt xuất của Thiếu Lâm Tự, một thân tu vi cũng đã đạt đến Tam Giai đại thành cảnh giới, thẳng tiến đến Tứ Giai cảnh giới.
Thiếu Lâm Tự là môn phái cổ nhất ở đông đại lục, đã kinh qua bao loạn thế vẫn không đổi, lịch sử khả dĩ đã có từ vạn năm trước, tồn tại từ thời đại của Tiên Ảo đại lục. Trong lịch sử xa xưa, tuy Thiếu Lâm Tự đã có lúc bị người ta diệt phái, vị trí của chùa phải dời đi, nhưng cuối cùng cũng trụ lại được, tiếp tục truyền đến bây giờ, là Thánh địa cổ nhất của đông đại lục.
Vương Thiên tuy là tục gia đệ tử, nhưng tư chất siêu quần, được trưởng lão phá cách truyền cho một thân kỳ học, những năm gần đây tại đông đại lục uy danh nổi như cồn.
Khải Thụy Lạp, ánh mắt ưu tư, tuy chỉ mới hai mươi mấy tuổi, nhưng đã tạo cho người ta một thứ cảm giác tang thương. Hắn phiêu dạt qua nhiều nơi, tại mỗi địa phương tối đa không quá một tháng, thấy sự bất bình chẳng thể bỏ qua, cả năm đi khắp mọi nơi. Nhưng một thân hắn thật lực phi thường khủng bố, là thanh niên cao thủ ai cũng biết danh tại tây đại lục. Rất nhiều vương cung quý tộc đã từng dùng đại lễ, muốn thuyết phục hắn về, nhưng đều bị cự tuyệt.
Lăng Vân, mắt sáng mày kiếm, anh khí bức nhân, là thanh niên vô cùng mị lực, Thiếu chủ của Lăng gia, một thế gia trứ danh vũ học tại đông đại lục, một thân tu vi thâm bất khả trắc.
Nhắc đến Lăng gia, tại đông đại lục không ai không biết, không người nào không hiểu. Một trăm năm mươi năm trước, gia chủ Lăng gia là Lăng Tiêu Vũ phá hư không, tiến vào tiên cảnh, tại đại lục đã lưu lại vô số truyền thuyết. Một trăm năm gần đây những cao thủ thế hệ sau của Lăng gia, mỗi một người đều là tuyệt thế cao thủ xuất thế, chung quy được liệt vào Thập đại tu luyện thế gia tại đông đại lục. Lúc này Lăng gia cụ thể có mấy tuyệt thế cao thủ thì ngoại nhân không thể đoán được, chỉ biết được tối thiểu là trên hai người.
Mộng Khả Nhi, là Đạm Thai cổ thánh địa đương đại tối kiệt xuất truyền nhân, phong hoa tuyệt đại, diễm áp thiên hạ, tuyệt thế phong tư tựa hồ không vướng bụi trần thế, như tiên tử từ trời cao giáng xuống hồng trần.
Đạm Thai cổ thánh địa cũng giống như Thiếu Lâm Tự, có lịch sử rất lâu đời, từ niên đại xa xưa tiếp tục truyền đến hiện tại, là đông đại lục Cổ thánh địa chi nhất. Đạm Thai phái đối với ngoại giới mà nói, vô cùng thần bí, không một ai biết phái này ở đâu, cũng không một ai biết phái này có nhiều hay ít truyền nhân.
Tổ sư phái này mở ra một thế giới mới, mang vũ học cùng đạo pháp dung hợp lại, sáng tạo ra tu luyện pháp môn cử thế vô song gọi là 'đạo vũ', tại tu luyện giới độc nhất vô nhị. Đạm Thai phái thần bí mỗi một lần đại hành tẩu đến đại lục người tịnh không nhiều, chỉ có điều, đã là người xuất diện tất là rồng phượng trong loài người.
Mộng Khả Nhi là Đạm Thai cổ thánh địa đương đại tối kiệt xuất truyền nhân, tu vi cao thâm không thể tưởng tượng được, nghe nói nàng ta đã được liệt vào trong mười thanh niên cường giả cao cường nhất của đại lục.
Thần Nam, hiện tại trên đại lục là thanh niên cao thủ có nhiều màu sắc truyền kì, vài tháng trước hoành không xuất thế, tạo thành một chuỗi sự kiện vang động, thu hút thế lực các phương chú mục, hiện tại có thể coi như mặt trời trên cao.
Tiêu Phong, Tiềm Long, Lị Toa, Tác Ân, Ngải Lệ Ti, Vương Thiên, Khải Thụy Lạp, Lăng Vân, Mộng Khả Nhi, Thần Nam, mười người này có thể nói là Thập đại thanh niên cao thủ ưu tú trong mắt của Tội Ác chi thành, được chọn thì không có gì phải tranh nghị.
Được liệt vào Thập đại cao thủ, có thể nói mỗi cá nhân đều có chỗ bất phàm. Đó là sự khẳng định vị trí của bọn họ, là một loại vinh dự, nhưng đồng thời cũng hàm ý bọn họ thân sắp lâm vào trong sinh tử hiểm cảnh. Tử vong tuyệt địa đầy rẫy những biến đổi, không ai biết được chuyến đi lần này là hung hay cát, cũng không một ai dám bảo chứng có thể bình an trở về.
Trước đây, Thần Nam từng mong muốn xếp đặt, phát động mọi tu luyện giả tại Tội Ác chi đến điều tra tử vong tuyệt địa, nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy không ổn, liền tiếp thụ chủ ý của Phó viện trưởng Thần Phong học viện.
Vài ngày trước khi xuất phát, hắn dẫn Tiểu Thần Hi du ngoạn khắp nơi. Đường lớn ngách nhỏ bên trong Tội Ác chi thành, thanh sơn lục thủy ngoại thành đều đã từng thiểm hiện qua thân ảnh của bọn họ.
Thời gian trôi đi, đã đến ngày xuất phát, Thần Nam mang mấy bao lớn tiên quả hái được từ Cổ tiên di địa giao cho ba đại tuyệt thế cao thủ, phó thác Tiểu Thần Hi cho bọn họ.
Tiểu Thần Hi mắt ngập tràn lệ, ôm lấy cổ của Thần Nam nói: "Ca ca người nhất định phải nhanh chóng về nhé, nếu không Thần Hi mỗi ngày đều khó mà vui được."
Thần Nam vỗ vỗ vào lưng nó, nhẹ giọng an ủi: "Ca ca nhất định cố gắng về sớm, có điều Thần Hi mỗi ngày đều phải vui vẻ, nếu không trong lòng ca ca sẽ rất bất an ."
Trong lòng hắn trào dâng một thứ dự cảm bất tường, tựa hồ biết được lần này thực sự phát sinh một chuỗi những sự tình không hay. Nhưng hắn không thể tránh né, mỗit một lần có cảm giác như vậy, vô luận là trốn tránh thế nào, cũng không thể tránh khỏi.
Tiểu Thần Hi vẫn đang khóc, gật đầu, nức nở: "Thần Hi mỗi ngày đều nhớ ca ca... đợi ca ca trở về..."
Thần Nam ôm chặt cô bé, đặt xuống đất, sau đó quỳ xuống trước mặt tam đại tuyệt thế cao thủ, nói: "Thần Nam mang Thần Hi phó thác cho ba vị tiền bối ..."
Tam đại tuyệt thế cao thủ nâng hắn dậy. Duẫn Phong nói: "Ngươi yên tâm đi! Trong lòng bọn ta đã xem Tiểu Thần Hi là cháu ruột rồi, tuyệt không để nó có bất kỳ ủy khuất nào."
Thần Nam quay người sải chân bước đi.
"Ca ca..." Tiểu Thần Hi khóc lóc thảm thiết gọi với theo.
Thần Nam không quay đầu lại, bước như chạy ra khỏi rừng trúc, được khoảng vài mươi trượng mới dám quay đầu, thấy Tiểu Thần Hi chạy bon bon theo phía sau, trên mặt đầy lệ nước mắt lấp lánh, đang không ngừng vẫy vẫy bàn tay nhỏ...
Thần Nam dấy lên một cảm giác chua chát, nước mắt gần như muốn rơi xuống, nhưng cũng không dám hồi đầu lại lần nữa, bước vội về phía trước.
Trên sân lớn của Thần Phong học viện, hơn vạn tu luyện giả tụ tập để tiễn mười đại cao thủ. Chuyến đi đến tử vong tuyệt địa, không nghi ngờ gì, là vạn phần hung hiểm, đồng thời mọi người đối với mười người này biểu thị sự kính trọng, chỉ có thể nói một tiếng chúc phúc.
Thập đại cao thủ trước sau nhảy lên trên tọa kị của Nữ bạo long kị sĩ. Đó là một con Thanh sắc Á long chiều dài đạt đến mười bảy trượng, không kể là mười người ngồi, dù cho là ba mươi người cùng ngồi cũng không có vấn đề.
Thanh sắc Á long bay lên cao, một trận cuồng phong mãnh liệt nổi lên. Hơn vạn tu luyện giả đưa mắt tiễn thập đại cao thủ đi xa...
Có không ít người là Thiếu chủ của tu luyện thế gia trứ danh, hoặc là đệ tử kiệt xuất của cổ lão môn phái trứ danh. Những người này chính là đến xem đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học viện, gặp chuyện kì dị tại tử vong tuyệt địa, tự nhiên không thể bỏ qua, đều muốn đến nghiên cứu một phen.
Cuối cùng những vị Phó viện trưởng của tứ đại học viện thông qua bàn bạc, từ trong đám đông những tinh anh cao thủ chọn ra mười đại cao thủ, để bọn họ làm tiền trạm, đến điều tra tử vong tuyệt địa trước tiên.
Mười người sau khi được công bố không gây ra tranh nghị nào, những người không được chọn cũng không phàn nàn gì, bởi vì mười người này đã quá nổi danh, mỗi một cá nhân đều là thanh niên cao thủ kiệt xuất phi thường.
Tứ đại học viện chiếm năm người, gồm: Thần Phong học viện đệ nhất cao thủ Tiêu Phong, Tiên Vũ học viện công lực cao thâm mạc trắc kỳ tài Tiềm Long, Chiến Thần học viện tu vi khủng bố Nữ bạo long kị sĩ Lị Toa và đệ đệ Tác Ân, Ảo Ma học viện thần bí thiên tài mỹ thiếu nữ ma pháp sư Ngải Lệ Ti, người được ngờ là đã đạt đến Tứ Giai cảnh giới.
Năm người này tại đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học biểu hiện ai nấy đều thấy. Tuy Tiềm Long biểu hiện khi bắt đầu bình bình, nhưng cao thủ chân chính đến cuối cùng tối hậu đều chú ý đến thật lực ẩn tàng của hắn. Thật chỉ có thể dùng từ thâm bất khả trắc mà hình dung thực lực.
Năm người khác là thanh niên cao thủ kiệt xuất đến từ các đại lục địa, tất cả đều có uy danh bất phàm, gồm có: Vương Thiên, Khải Thụy Lạp, Lăng Vân, Mộng Khả Nhi và Thần Nam.
Vương Thiên, mặt râu quai nón, đại hán oai hùm, là tục gia đệ tử ưu tú kiệt xuất của Thiếu Lâm Tự, một thân tu vi cũng đã đạt đến Tam Giai đại thành cảnh giới, thẳng tiến đến Tứ Giai cảnh giới.
Thiếu Lâm Tự là môn phái cổ nhất ở đông đại lục, đã kinh qua bao loạn thế vẫn không đổi, lịch sử khả dĩ đã có từ vạn năm trước, tồn tại từ thời đại của Tiên Ảo đại lục. Trong lịch sử xa xưa, tuy Thiếu Lâm Tự đã có lúc bị người ta diệt phái, vị trí của chùa phải dời đi, nhưng cuối cùng cũng trụ lại được, tiếp tục truyền đến bây giờ, là Thánh địa cổ nhất của đông đại lục.
Vương Thiên tuy là tục gia đệ tử, nhưng tư chất siêu quần, được trưởng lão phá cách truyền cho một thân kỳ học, những năm gần đây tại đông đại lục uy danh nổi như cồn.
Khải Thụy Lạp, ánh mắt ưu tư, tuy chỉ mới hai mươi mấy tuổi, nhưng đã tạo cho người ta một thứ cảm giác tang thương. Hắn phiêu dạt qua nhiều nơi, tại mỗi địa phương tối đa không quá một tháng, thấy sự bất bình chẳng thể bỏ qua, cả năm đi khắp mọi nơi. Nhưng một thân hắn thật lực phi thường khủng bố, là thanh niên cao thủ ai cũng biết danh tại tây đại lục. Rất nhiều vương cung quý tộc đã từng dùng đại lễ, muốn thuyết phục hắn về, nhưng đều bị cự tuyệt.
Lăng Vân, mắt sáng mày kiếm, anh khí bức nhân, là thanh niên vô cùng mị lực, Thiếu chủ của Lăng gia, một thế gia trứ danh vũ học tại đông đại lục, một thân tu vi thâm bất khả trắc.
Nhắc đến Lăng gia, tại đông đại lục không ai không biết, không người nào không hiểu. Một trăm năm mươi năm trước, gia chủ Lăng gia là Lăng Tiêu Vũ phá hư không, tiến vào tiên cảnh, tại đại lục đã lưu lại vô số truyền thuyết. Một trăm năm gần đây những cao thủ thế hệ sau của Lăng gia, mỗi một người đều là tuyệt thế cao thủ xuất thế, chung quy được liệt vào Thập đại tu luyện thế gia tại đông đại lục. Lúc này Lăng gia cụ thể có mấy tuyệt thế cao thủ thì ngoại nhân không thể đoán được, chỉ biết được tối thiểu là trên hai người.
Mộng Khả Nhi, là Đạm Thai cổ thánh địa đương đại tối kiệt xuất truyền nhân, phong hoa tuyệt đại, diễm áp thiên hạ, tuyệt thế phong tư tựa hồ không vướng bụi trần thế, như tiên tử từ trời cao giáng xuống hồng trần.
Đạm Thai cổ thánh địa cũng giống như Thiếu Lâm Tự, có lịch sử rất lâu đời, từ niên đại xa xưa tiếp tục truyền đến hiện tại, là đông đại lục Cổ thánh địa chi nhất. Đạm Thai phái đối với ngoại giới mà nói, vô cùng thần bí, không một ai biết phái này ở đâu, cũng không một ai biết phái này có nhiều hay ít truyền nhân.
Tổ sư phái này mở ra một thế giới mới, mang vũ học cùng đạo pháp dung hợp lại, sáng tạo ra tu luyện pháp môn cử thế vô song gọi là 'đạo vũ', tại tu luyện giới độc nhất vô nhị. Đạm Thai phái thần bí mỗi một lần đại hành tẩu đến đại lục người tịnh không nhiều, chỉ có điều, đã là người xuất diện tất là rồng phượng trong loài người.
Mộng Khả Nhi là Đạm Thai cổ thánh địa đương đại tối kiệt xuất truyền nhân, tu vi cao thâm không thể tưởng tượng được, nghe nói nàng ta đã được liệt vào trong mười thanh niên cường giả cao cường nhất của đại lục.
Thần Nam, hiện tại trên đại lục là thanh niên cao thủ có nhiều màu sắc truyền kì, vài tháng trước hoành không xuất thế, tạo thành một chuỗi sự kiện vang động, thu hút thế lực các phương chú mục, hiện tại có thể coi như mặt trời trên cao.
Tiêu Phong, Tiềm Long, Lị Toa, Tác Ân, Ngải Lệ Ti, Vương Thiên, Khải Thụy Lạp, Lăng Vân, Mộng Khả Nhi, Thần Nam, mười người này có thể nói là Thập đại thanh niên cao thủ ưu tú trong mắt của Tội Ác chi thành, được chọn thì không có gì phải tranh nghị.
Được liệt vào Thập đại cao thủ, có thể nói mỗi cá nhân đều có chỗ bất phàm. Đó là sự khẳng định vị trí của bọn họ, là một loại vinh dự, nhưng đồng thời cũng hàm ý bọn họ thân sắp lâm vào trong sinh tử hiểm cảnh. Tử vong tuyệt địa đầy rẫy những biến đổi, không ai biết được chuyến đi lần này là hung hay cát, cũng không một ai dám bảo chứng có thể bình an trở về.
Trước đây, Thần Nam từng mong muốn xếp đặt, phát động mọi tu luyện giả tại Tội Ác chi đến điều tra tử vong tuyệt địa, nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy không ổn, liền tiếp thụ chủ ý của Phó viện trưởng Thần Phong học viện.
Vài ngày trước khi xuất phát, hắn dẫn Tiểu Thần Hi du ngoạn khắp nơi. Đường lớn ngách nhỏ bên trong Tội Ác chi thành, thanh sơn lục thủy ngoại thành đều đã từng thiểm hiện qua thân ảnh của bọn họ.
Thời gian trôi đi, đã đến ngày xuất phát, Thần Nam mang mấy bao lớn tiên quả hái được từ Cổ tiên di địa giao cho ba đại tuyệt thế cao thủ, phó thác Tiểu Thần Hi cho bọn họ.
Tiểu Thần Hi mắt ngập tràn lệ, ôm lấy cổ của Thần Nam nói: "Ca ca người nhất định phải nhanh chóng về nhé, nếu không Thần Hi mỗi ngày đều khó mà vui được."
Thần Nam vỗ vỗ vào lưng nó, nhẹ giọng an ủi: "Ca ca nhất định cố gắng về sớm, có điều Thần Hi mỗi ngày đều phải vui vẻ, nếu không trong lòng ca ca sẽ rất bất an ."
Trong lòng hắn trào dâng một thứ dự cảm bất tường, tựa hồ biết được lần này thực sự phát sinh một chuỗi những sự tình không hay. Nhưng hắn không thể tránh né, mỗit một lần có cảm giác như vậy, vô luận là trốn tránh thế nào, cũng không thể tránh khỏi.
Tiểu Thần Hi vẫn đang khóc, gật đầu, nức nở: "Thần Hi mỗi ngày đều nhớ ca ca... đợi ca ca trở về..."
Thần Nam ôm chặt cô bé, đặt xuống đất, sau đó quỳ xuống trước mặt tam đại tuyệt thế cao thủ, nói: "Thần Nam mang Thần Hi phó thác cho ba vị tiền bối ..."
Tam đại tuyệt thế cao thủ nâng hắn dậy. Duẫn Phong nói: "Ngươi yên tâm đi! Trong lòng bọn ta đã xem Tiểu Thần Hi là cháu ruột rồi, tuyệt không để nó có bất kỳ ủy khuất nào."
Thần Nam quay người sải chân bước đi.
"Ca ca..." Tiểu Thần Hi khóc lóc thảm thiết gọi với theo.
Thần Nam không quay đầu lại, bước như chạy ra khỏi rừng trúc, được khoảng vài mươi trượng mới dám quay đầu, thấy Tiểu Thần Hi chạy bon bon theo phía sau, trên mặt đầy lệ nước mắt lấp lánh, đang không ngừng vẫy vẫy bàn tay nhỏ...
Thần Nam dấy lên một cảm giác chua chát, nước mắt gần như muốn rơi xuống, nhưng cũng không dám hồi đầu lại lần nữa, bước vội về phía trước.
Trên sân lớn của Thần Phong học viện, hơn vạn tu luyện giả tụ tập để tiễn mười đại cao thủ. Chuyến đi đến tử vong tuyệt địa, không nghi ngờ gì, là vạn phần hung hiểm, đồng thời mọi người đối với mười người này biểu thị sự kính trọng, chỉ có thể nói một tiếng chúc phúc.
Thập đại cao thủ trước sau nhảy lên trên tọa kị của Nữ bạo long kị sĩ. Đó là một con Thanh sắc Á long chiều dài đạt đến mười bảy trượng, không kể là mười người ngồi, dù cho là ba mươi người cùng ngồi cũng không có vấn đề.
Thanh sắc Á long bay lên cao, một trận cuồng phong mãnh liệt nổi lên. Hơn vạn tu luyện giả đưa mắt tiễn thập đại cao thủ đi xa...
Tác giả :
Ngô Biển Quân