Thần Mộ Chi Huyết Đế
Chương 100: Chân tướng (2)
- Ầm!
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy phi kiếm bắn về phía mình thì lật tay ầm ầm đánh ra một quyền.
- Ầm! Đùng!
Quyền kiếm va chạm vào nhau trong không trung lập tức vang lên từng tiếng nổ to tiếp theo đó chỉ thấy thanh phi kiếm màu vàng ầm ầm bay ngược trở lại.
Hắc y nhân Lão Đại nhìn thấy bản mạng phi kiếm mà mình nuôi dưỡng nhiều năm lại bị người thanh niên trước mắt dễ dàng đánh bay như vậy thì trong lòng vô cùng sợ hãi hai tay vội vàng đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị.
- Grao!
Trong chớp mắt chỉ thấy sau lưng Hắc y nhân xuất hiện một đạo Kim Sắc Pháp Tướng lớn hơn mười trượng tay cầm một thanh cự kiếm màu bạc chém thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.
- Đến đây đi!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát lên một tiếng.
- Ngang!
Trong lúc đang nói chuyện một con cự long màu trắng từ trong lòng bàn tay hắn bay ra hung mãnh gầm lên một tiếng sau đó xông thẳng đến chỗ Kim Sắc Pháp Tướng.
- Ầm ầm ầm....
Bạch Long đấu với Kim Sắc Pháp Tướng hai bên đều có lực phá hoại của hai bên đều phi thường cường đại chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã làm cho không gian xung quanh không thể nào chịu nổi áp lực bắt đầu xuất hiện một số vết nứt.
- Grao!
Lại qua thêm một lúc Bạch Long bỗng nhiên há miệng phun ra một quả cầu màu bạc bên trong chứa đầy lôi điện về phía Kim Sắc Pháp Tướng.
- Ầm!
Lôi Châu vừa bắn trúng Kim Sắc Pháp Tướng đầu tiên tạo ra vô số tiếng nổ dày đặc liên miên không dứt ngay sau đó chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên vang lên kèm theo đó là một màn hào quang trắng xóa bắn ra bốn phía.
Đối diện với màn hào quang này cho dù là Đông Phương Trường Minh cũng phải khép hờ hai mắt lại.
Khi hắn lần nữa mở mắt ra thì chỉ thấy vùng không gian trăm trượng trước mắt mình đã hoàn toàn trở thành một đám hỗn độn mà Kim Sắc Pháp Tướng cũng đã bị hủy diệt triệt để hóa thành vô số mảnh nhỏ bay đi trong gió.
- Phụt!
Tuyệt chiêu vừa bị phá Lão đại của đám Hắc y nhân liền há miệng phun ra một ngụm máu tươi hiển nhiên bị thương cực kỳ nặng nhưng vào giờ phút này hắn nào có tâm tình để ý đến những chuyện này thừa lúc Đông Phương Trường Minh còn chưa để ý đến mình lập tức quay đầu lại thi triển độn thuật bảo chạy.
- Muốn chạy? Mơ tưởng!!
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh làm sao có thể để cho kẻ địch dễ dàng chạy thoát như vậy chỉ thấy hắn chậm rãi nâng tay phải lên.
- Ầm!
Bạch Long trên bầu trời lập tức hóa thành một tấm lưới lớn dùng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được trói chặt Lão đại của đám Hắc y nhân lại sau đó kéo hắn đến trước mặt Đông Phương Trường Minh.
- Chết đi!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng sau đó đưa tay lên muốn một chưởng giết chết đối phương.
- Khoan đã Đông Phương Trường Minh nếu như ngươi không muốn biết ai đã hại chết Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân thì cứ giết ta! Sau này cũng đừng có hối hận vì quyết định hôm nay!!
Đúng lúc này đột nhiên Lão đại của đám Hắc y nhân lại cao giọng quát lên một tiếng.
- Ngươi nói như vậy chẳng lẽ ngươi biết là ai đã chủ mưu hại chết phụ thân và gia gia ta sao?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì hơi sững người lại trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy! Chỉ cần ngươi hứa không giết ta thì ta có thể đem hết đầu đuôi của chuyện này kể cho ngươi biết!!
Lão đại của đám Hắc y nhân vội vàng gật đầu nói.
- Dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi chứ?
Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày một chút rồi hỏi.
- Bằng vào sinh mạng của ta đang nằm trong tay ngươi không đủ sao?
Lão đại của đám Hắc y nhân nhỏ giọng nói.
- Không đủ! Trừ khi ngươi có thể phát ra Tâm Ma Chi Thệ nếu không đừng hòng ta tin ngươi!!
Đông Phương Trường Minh lạnh lùng nói.
- Được! Ta xin thề những chuyện Ngụy Duyên ta sắp nói đều là sự thật một trăm phần trăm nếu có nửa phần giả dối thì ta sẽ bị Thiên Ma phệ tâm Thiên Hỏa phần thân chết không toàn thây!!
Lão đại của đám Hắc y nhân nghe vậy suy nghĩ một chút rồi cắn răng phát ra Tâm Ma Chi Thệ.
- Bây giờ ngươi có thể tin ta rồi chứ?
Sau khi làm xong Ngụy Khoái nhìn Đông Phương Trường Minh dò hỏi.
- Tạm được rồi nói đi!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái nói.
- Thật ra sở dĩ Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân chết đi là do Tư Mã Trường Phong gây ra!!
Ngụy Khoái trịnh trọng nói.
- Tư Mã Trường Phong? Hắn thì liên quan gì đến chuyện này?
Đông Phương Trường Minh nghe xong thì lộ vẻ không hiểu hỏi.
- Ngươi nghe xong những lời của ta nói thì sẽ hiểu hết mọi chuyện!
Ngụy Khoái trầm giọng nói một tiếng sau đó đem hết giao dịch của Tư Mã Trường Phong và Bái Nguyệt Quốc kể hết cho Đông Phương Trường Minh nghe.
- Tư Mã Trường Phong tên khốn kiếp nhà ngươi!!
Sau khi nghe xong tất cả mọi chuyện Đông Phương Trường Minh cắn răng nói ra mấy chữ đồng thời trong mắt hắn cũng lóe lên một loại sát khí kinh thiên động địa.
Ngụy Khoái đang bị trói trên mặt đất nhìn thấy sát khí trong mắt Đông Phương Trường Minh thì không nhịn được rùng mình một cái.
- Ngươi nói như vậy có chứng cứ gì không?
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh đã khôi phục lại sự bình tĩnh thở ra một ngụm trọc khí lại lần nữa nhìn Ngụy Khoái hỏi hắn tuy không nghi ngờ độ tin cậy trong lời nói của đối phương nhưng cũng biết rõ rằng phải có chứng cứ xác thực mới có thể buộc tội được Tư Mã Trường Phong nếu không thì chỉ dựa lời nói của một tên Tướng địch căn bản không thể làm gì được vị Đại Nguyên soái tay nắm trọng binh này.
- Có... có trong tay ta đúng là có chứng cứ Tư Mã Trường Phong tư thông với Bái Nguyệt Quốc chúng ta!!
Đã chứng kiến kinh thiên sát khí trong mắt Đông Phương Trường Minh Ngụy Khoái sao dám chậm trễ vội vàng lấy trong người ra một viên Nguyệt Ánh Thạch đưa cho Đông Phương Trường Minh.
- Viên Nguyệt Ánh Thạch này có tác dụng gì?
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy Nguyệt Ánh Thạch thì trầm giọng hỏi.
- Bẩm đại nhân tiểu nhân vốn là cháu Sát Thần - Ngụy Vô Nhai thủ lĩnh Ảnh Nguyệt Sát Đoàn của Bái Nguyệt Quốc cũng là người trực tiếp bàn bạc chuyện hợp tác với Tư mã Trường Phong. Khi hai bên bàn bạc Gia gia ta đã bí mật sử dụng viên Nguyệt Ánh Thạch này ghi lại tất cả lần này biết tiểu nhân đến đây làm nhiệm vụ cho nên đã đem nó giao cho ta để đề phòng bất trắc!!
Ngụy Khoái cung kính nói.
- Tốt! Mau bảo người của ngươi dừng tay cho ta!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy hài lòng gật đầu một cái sau đó trầm giọng nói.
- Vâng! Tất cả dừng tay hết cho ta!!
Ngụy Khoái gật đầu một cái sau đó hét lớn một tiếng âm thanh vang vọng hư không truyền vào tai đám Hắc y nhân đang chiến đấu phía dưới.
- Cái gì? Dừng tay? Lão đại bảo chúng ta dừng tay!!
- Sao lại như vậy?
- Đừng hỏi nhiều mau bỏ vũ khí xuống đi!!
- Đúng đó! Đúng đó!!
.....
Đám Hắc y nhân đang chiến đấu phía dưới nghe thấy âm thanh của Ngụy Khoái thì vô cùng kinh ngạc nhưng mà bọn họ đều là tinh binh được huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt lập tức làm theo lệnh bỏ vũ khí xuống đầu hàng.
Binh sĩ của Thập Tam Doanh thấy vậy cũng không tiếp tục động thủ nữa mà nhanh chóng lấy dây trói đặc chế ra đám tù binh vừa đầu hàng lại.
- Tướng quân bây giờ chúng ta phải làm gì?
Sau một lát Trang A Phật bước tới trước mặt Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Chuẩn bị ngựa cho ta toàn quân trở về đại doanh!!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng ra lệnh.
- Vâng Tướng quân!
Trang A Phật nghe vậy tuy trong lòng có nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều cung kính kêu lên một tiếng.
....
Nửa ngày sau toàn bộ quân lính Thập Tam Doanh đã trở về Ba Lăng Thành sau khi về tới nơi hắn không nói một lời trực tiếp xông thẳng bên trong Phủ Thành chủ.
- Đông Phương Trường Minh không phải Bổn soái đã ra lệnh cho ngươi đi trấn giữ Mỏ Ba Lâm rồi sao? Tại sao bây giờ lại đột nhiên trở về đây??
Lúc này Tư Mã Trường Phong đang cùng chư Tướng bàn bạc chuyện bên trong đại sảnh nhìn thấy Đông Phương Trường Minh xông vào thì quát lên hỏi.
- Bổn tọa trở về đây là vì luận tội tên phản tướng phản bội triều đình nhà ngươi!!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát lên.
- Khốn kiếp! Tên tiểu tử nhà ngươi dám vô lễ với Bổn soái người đâu mau bắt hắn lại cho ta!!
Tư Mã Trường Phong nghe vậy tức giận quát lên một tiếng.
- Keng keng keng...
Chư tướng nghe lệnh lập tức rút binh khí của mình ra muốn xông lên chế ngự Đông Phương Trường Minh lại nhưng bọn họ còn chưa kịp động thủ thì hắn đã lấy từ trong người ra một tấm kim bài giơ cao lên.
- Đông Phương Hầu Lệnh? Đông Phương Trường Minh ngươi lấy nó ra là có ý gì??
Chư tướng vừa nhìn thấy tấm kim bài đó trên mặt lập tức xuất hiện vẻ kinh hãi nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Rất đơn giản ý của ta chính là hôm nay ta không dùng thân phận Tướng quân của quân đội mà dùng thân phận của Đông Phương Hầu của Đại Sở luận tội Tư Mã Trường Phong hy vọng các ngươi không nhúng tay vào chuyện này!!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát.
- Đông Phương Trường Minh ngươi nói muốn luận tội ta thật ra là tội gì?
Tư Mã Trường Phong ngồi trên chủ vị đã hơi bình tĩnh lại nghe thấy lời của Đông Phương Trường Minh thì cười hỏi hắn căn bản không tin chuyện Đông Phương Trường Minh có thể luận tội mình chuyện gì.
- Ngươi xem đây là cái gì đi!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười một cái sau đó lấy viên Nguyệt Ánh Thạch Ngụy Khoái đưa cho mình ra truyền linh lực vào bên trong.
- Ầm!
Nguyệt Ánh Thạch vừa nhận được linh lực của Đông Phương Trường Minh thì phát ra một luồng ánh sáng bắn lên trời tạo thành một khung cảnh.
Mọi người trong đại sảnh không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn lên.
Khung cảnh mà Nguyệt Ánh Thạch chiếu ra là một ngọn núi cao trên ngọn núi có hai bóng người đang đứng một người trong đó chính là Tư Mã Trường Phong người còn lại là một lão giả tóc bạc chính là Gia gia của Ngụy Khoái Sát Thần - Ngụy Vô Nhai!!
- Không biết Tư Mã Đại Tướng quân hẹn ta ra đây là có chuyện gì?
Lúc này chỉ nghe Ngụy Vô Nhai nhìn Tư Mã Trường Phong hỏi.
- Không dám dấu Ngụy Đoàn trưởng hôm nay ta mời ngài ra đây là muốn bàn một vụ giao dịch!!
Tư Mã Trường Phong nhìn Ngụy Vô Nhai cười nói.
- Giao dịch? Giữa chúng ta có giao dịch gì để bàn chứ??
Ngụy Vô Nhai kinh ngạc nhìn Tư Mã Trường Phong hỏi.
- Giao dịch mà ta muốn làm chính là muốn Ảnh Nguyệt Sát Đoàn các ngươi phái ra sát thủ giúp cho ta diệt trừ hai người Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân giúp ta ngồi lên vị trí Đại Sở - Đại Nguyên Soái.
Tư Mã Trường Phong trịnh trọng nói.
- Muốn Ảnh Nguyệt Sát Đoàn chúng ta giúp ngươi thì bọn ta có lợi ích gì?
Ngụy Vô Nhai nghe vậy trong lòng tuy rất kinh hãi nhưng mà bên ngoài vẫn tỏ vẻ không nóng không lạnh nói.
- Không phải xưa nay Bái Nguyệt Quốc các ngươi xưa nay luôn rất muốn có được hai mươi thành trì ở phía Đông Bắc của Đại Sở ta sau khi các ngươi giúp ta hoàn thành chuyện này ta sẽ đem hai mươi thành trì đó tặng cho các ngươi xem như là lễ vật để báo đáp!!
Tư Mã Trường Phong nhìn Sát Thần trầm giọng nói.
- Ta dựa vào các gì phải tin ngươi!!
Ngụy Vô Nhai trầm giọng hỏi.
- Dựa vào cái này!
Tư Mã Trường Phong lấy từ trong người ra một vật ném cho Ngụy Vô Nhai.
- Tốt! Nếu như ngươi đã hạ vốn như vậy thì bọn ta tin ngươi một lần!!
Ngụy Vô Nhai đảo mắt nhìn qua vật đó một lần sau đó nhìn Tư Mã Trường Phong kêu lên một tiếng thì ra vật mà Tư Mã Trường Phong vừa đưa cho hắn là một bức thư trong đó có ghi chép đầy đủ kế hoạch của mình hơn nữa trên đó còn có chữ ký, dấu tay và ấn tín của Tư Mã Trường Phong.
Chỉ cần Bái Nguyệt Quốc đưa thứ này cho Sở Đế thì Tư Mã Trường Phong hắn sẽ lập tức thân bại danh liệt không còn chốn dung thân.
- Tốt! Chúng ta hợp tác vui vẻ!!
Tư Mã Trường Phong vui vẻ kêu lên một tiếng.
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy phi kiếm bắn về phía mình thì lật tay ầm ầm đánh ra một quyền.
- Ầm! Đùng!
Quyền kiếm va chạm vào nhau trong không trung lập tức vang lên từng tiếng nổ to tiếp theo đó chỉ thấy thanh phi kiếm màu vàng ầm ầm bay ngược trở lại.
Hắc y nhân Lão Đại nhìn thấy bản mạng phi kiếm mà mình nuôi dưỡng nhiều năm lại bị người thanh niên trước mắt dễ dàng đánh bay như vậy thì trong lòng vô cùng sợ hãi hai tay vội vàng đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị.
- Grao!
Trong chớp mắt chỉ thấy sau lưng Hắc y nhân xuất hiện một đạo Kim Sắc Pháp Tướng lớn hơn mười trượng tay cầm một thanh cự kiếm màu bạc chém thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.
- Đến đây đi!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát lên một tiếng.
- Ngang!
Trong lúc đang nói chuyện một con cự long màu trắng từ trong lòng bàn tay hắn bay ra hung mãnh gầm lên một tiếng sau đó xông thẳng đến chỗ Kim Sắc Pháp Tướng.
- Ầm ầm ầm....
Bạch Long đấu với Kim Sắc Pháp Tướng hai bên đều có lực phá hoại của hai bên đều phi thường cường đại chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã làm cho không gian xung quanh không thể nào chịu nổi áp lực bắt đầu xuất hiện một số vết nứt.
- Grao!
Lại qua thêm một lúc Bạch Long bỗng nhiên há miệng phun ra một quả cầu màu bạc bên trong chứa đầy lôi điện về phía Kim Sắc Pháp Tướng.
- Ầm!
Lôi Châu vừa bắn trúng Kim Sắc Pháp Tướng đầu tiên tạo ra vô số tiếng nổ dày đặc liên miên không dứt ngay sau đó chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên vang lên kèm theo đó là một màn hào quang trắng xóa bắn ra bốn phía.
Đối diện với màn hào quang này cho dù là Đông Phương Trường Minh cũng phải khép hờ hai mắt lại.
Khi hắn lần nữa mở mắt ra thì chỉ thấy vùng không gian trăm trượng trước mắt mình đã hoàn toàn trở thành một đám hỗn độn mà Kim Sắc Pháp Tướng cũng đã bị hủy diệt triệt để hóa thành vô số mảnh nhỏ bay đi trong gió.
- Phụt!
Tuyệt chiêu vừa bị phá Lão đại của đám Hắc y nhân liền há miệng phun ra một ngụm máu tươi hiển nhiên bị thương cực kỳ nặng nhưng vào giờ phút này hắn nào có tâm tình để ý đến những chuyện này thừa lúc Đông Phương Trường Minh còn chưa để ý đến mình lập tức quay đầu lại thi triển độn thuật bảo chạy.
- Muốn chạy? Mơ tưởng!!
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh làm sao có thể để cho kẻ địch dễ dàng chạy thoát như vậy chỉ thấy hắn chậm rãi nâng tay phải lên.
- Ầm!
Bạch Long trên bầu trời lập tức hóa thành một tấm lưới lớn dùng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được trói chặt Lão đại của đám Hắc y nhân lại sau đó kéo hắn đến trước mặt Đông Phương Trường Minh.
- Chết đi!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng sau đó đưa tay lên muốn một chưởng giết chết đối phương.
- Khoan đã Đông Phương Trường Minh nếu như ngươi không muốn biết ai đã hại chết Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân thì cứ giết ta! Sau này cũng đừng có hối hận vì quyết định hôm nay!!
Đúng lúc này đột nhiên Lão đại của đám Hắc y nhân lại cao giọng quát lên một tiếng.
- Ngươi nói như vậy chẳng lẽ ngươi biết là ai đã chủ mưu hại chết phụ thân và gia gia ta sao?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì hơi sững người lại trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy! Chỉ cần ngươi hứa không giết ta thì ta có thể đem hết đầu đuôi của chuyện này kể cho ngươi biết!!
Lão đại của đám Hắc y nhân vội vàng gật đầu nói.
- Dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi chứ?
Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày một chút rồi hỏi.
- Bằng vào sinh mạng của ta đang nằm trong tay ngươi không đủ sao?
Lão đại của đám Hắc y nhân nhỏ giọng nói.
- Không đủ! Trừ khi ngươi có thể phát ra Tâm Ma Chi Thệ nếu không đừng hòng ta tin ngươi!!
Đông Phương Trường Minh lạnh lùng nói.
- Được! Ta xin thề những chuyện Ngụy Duyên ta sắp nói đều là sự thật một trăm phần trăm nếu có nửa phần giả dối thì ta sẽ bị Thiên Ma phệ tâm Thiên Hỏa phần thân chết không toàn thây!!
Lão đại của đám Hắc y nhân nghe vậy suy nghĩ một chút rồi cắn răng phát ra Tâm Ma Chi Thệ.
- Bây giờ ngươi có thể tin ta rồi chứ?
Sau khi làm xong Ngụy Khoái nhìn Đông Phương Trường Minh dò hỏi.
- Tạm được rồi nói đi!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái nói.
- Thật ra sở dĩ Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân chết đi là do Tư Mã Trường Phong gây ra!!
Ngụy Khoái trịnh trọng nói.
- Tư Mã Trường Phong? Hắn thì liên quan gì đến chuyện này?
Đông Phương Trường Minh nghe xong thì lộ vẻ không hiểu hỏi.
- Ngươi nghe xong những lời của ta nói thì sẽ hiểu hết mọi chuyện!
Ngụy Khoái trầm giọng nói một tiếng sau đó đem hết giao dịch của Tư Mã Trường Phong và Bái Nguyệt Quốc kể hết cho Đông Phương Trường Minh nghe.
- Tư Mã Trường Phong tên khốn kiếp nhà ngươi!!
Sau khi nghe xong tất cả mọi chuyện Đông Phương Trường Minh cắn răng nói ra mấy chữ đồng thời trong mắt hắn cũng lóe lên một loại sát khí kinh thiên động địa.
Ngụy Khoái đang bị trói trên mặt đất nhìn thấy sát khí trong mắt Đông Phương Trường Minh thì không nhịn được rùng mình một cái.
- Ngươi nói như vậy có chứng cứ gì không?
Nhưng mà Đông Phương Trường Minh đã khôi phục lại sự bình tĩnh thở ra một ngụm trọc khí lại lần nữa nhìn Ngụy Khoái hỏi hắn tuy không nghi ngờ độ tin cậy trong lời nói của đối phương nhưng cũng biết rõ rằng phải có chứng cứ xác thực mới có thể buộc tội được Tư Mã Trường Phong nếu không thì chỉ dựa lời nói của một tên Tướng địch căn bản không thể làm gì được vị Đại Nguyên soái tay nắm trọng binh này.
- Có... có trong tay ta đúng là có chứng cứ Tư Mã Trường Phong tư thông với Bái Nguyệt Quốc chúng ta!!
Đã chứng kiến kinh thiên sát khí trong mắt Đông Phương Trường Minh Ngụy Khoái sao dám chậm trễ vội vàng lấy trong người ra một viên Nguyệt Ánh Thạch đưa cho Đông Phương Trường Minh.
- Viên Nguyệt Ánh Thạch này có tác dụng gì?
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy Nguyệt Ánh Thạch thì trầm giọng hỏi.
- Bẩm đại nhân tiểu nhân vốn là cháu Sát Thần - Ngụy Vô Nhai thủ lĩnh Ảnh Nguyệt Sát Đoàn của Bái Nguyệt Quốc cũng là người trực tiếp bàn bạc chuyện hợp tác với Tư mã Trường Phong. Khi hai bên bàn bạc Gia gia ta đã bí mật sử dụng viên Nguyệt Ánh Thạch này ghi lại tất cả lần này biết tiểu nhân đến đây làm nhiệm vụ cho nên đã đem nó giao cho ta để đề phòng bất trắc!!
Ngụy Khoái cung kính nói.
- Tốt! Mau bảo người của ngươi dừng tay cho ta!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy hài lòng gật đầu một cái sau đó trầm giọng nói.
- Vâng! Tất cả dừng tay hết cho ta!!
Ngụy Khoái gật đầu một cái sau đó hét lớn một tiếng âm thanh vang vọng hư không truyền vào tai đám Hắc y nhân đang chiến đấu phía dưới.
- Cái gì? Dừng tay? Lão đại bảo chúng ta dừng tay!!
- Sao lại như vậy?
- Đừng hỏi nhiều mau bỏ vũ khí xuống đi!!
- Đúng đó! Đúng đó!!
.....
Đám Hắc y nhân đang chiến đấu phía dưới nghe thấy âm thanh của Ngụy Khoái thì vô cùng kinh ngạc nhưng mà bọn họ đều là tinh binh được huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt lập tức làm theo lệnh bỏ vũ khí xuống đầu hàng.
Binh sĩ của Thập Tam Doanh thấy vậy cũng không tiếp tục động thủ nữa mà nhanh chóng lấy dây trói đặc chế ra đám tù binh vừa đầu hàng lại.
- Tướng quân bây giờ chúng ta phải làm gì?
Sau một lát Trang A Phật bước tới trước mặt Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Chuẩn bị ngựa cho ta toàn quân trở về đại doanh!!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng ra lệnh.
- Vâng Tướng quân!
Trang A Phật nghe vậy tuy trong lòng có nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều cung kính kêu lên một tiếng.
....
Nửa ngày sau toàn bộ quân lính Thập Tam Doanh đã trở về Ba Lăng Thành sau khi về tới nơi hắn không nói một lời trực tiếp xông thẳng bên trong Phủ Thành chủ.
- Đông Phương Trường Minh không phải Bổn soái đã ra lệnh cho ngươi đi trấn giữ Mỏ Ba Lâm rồi sao? Tại sao bây giờ lại đột nhiên trở về đây??
Lúc này Tư Mã Trường Phong đang cùng chư Tướng bàn bạc chuyện bên trong đại sảnh nhìn thấy Đông Phương Trường Minh xông vào thì quát lên hỏi.
- Bổn tọa trở về đây là vì luận tội tên phản tướng phản bội triều đình nhà ngươi!!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát lên.
- Khốn kiếp! Tên tiểu tử nhà ngươi dám vô lễ với Bổn soái người đâu mau bắt hắn lại cho ta!!
Tư Mã Trường Phong nghe vậy tức giận quát lên một tiếng.
- Keng keng keng...
Chư tướng nghe lệnh lập tức rút binh khí của mình ra muốn xông lên chế ngự Đông Phương Trường Minh lại nhưng bọn họ còn chưa kịp động thủ thì hắn đã lấy từ trong người ra một tấm kim bài giơ cao lên.
- Đông Phương Hầu Lệnh? Đông Phương Trường Minh ngươi lấy nó ra là có ý gì??
Chư tướng vừa nhìn thấy tấm kim bài đó trên mặt lập tức xuất hiện vẻ kinh hãi nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Rất đơn giản ý của ta chính là hôm nay ta không dùng thân phận Tướng quân của quân đội mà dùng thân phận của Đông Phương Hầu của Đại Sở luận tội Tư Mã Trường Phong hy vọng các ngươi không nhúng tay vào chuyện này!!
Đông Phương Trường Minh cao giọng quát.
- Đông Phương Trường Minh ngươi nói muốn luận tội ta thật ra là tội gì?
Tư Mã Trường Phong ngồi trên chủ vị đã hơi bình tĩnh lại nghe thấy lời của Đông Phương Trường Minh thì cười hỏi hắn căn bản không tin chuyện Đông Phương Trường Minh có thể luận tội mình chuyện gì.
- Ngươi xem đây là cái gì đi!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười một cái sau đó lấy viên Nguyệt Ánh Thạch Ngụy Khoái đưa cho mình ra truyền linh lực vào bên trong.
- Ầm!
Nguyệt Ánh Thạch vừa nhận được linh lực của Đông Phương Trường Minh thì phát ra một luồng ánh sáng bắn lên trời tạo thành một khung cảnh.
Mọi người trong đại sảnh không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn lên.
Khung cảnh mà Nguyệt Ánh Thạch chiếu ra là một ngọn núi cao trên ngọn núi có hai bóng người đang đứng một người trong đó chính là Tư Mã Trường Phong người còn lại là một lão giả tóc bạc chính là Gia gia của Ngụy Khoái Sát Thần - Ngụy Vô Nhai!!
- Không biết Tư Mã Đại Tướng quân hẹn ta ra đây là có chuyện gì?
Lúc này chỉ nghe Ngụy Vô Nhai nhìn Tư Mã Trường Phong hỏi.
- Không dám dấu Ngụy Đoàn trưởng hôm nay ta mời ngài ra đây là muốn bàn một vụ giao dịch!!
Tư Mã Trường Phong nhìn Ngụy Vô Nhai cười nói.
- Giao dịch? Giữa chúng ta có giao dịch gì để bàn chứ??
Ngụy Vô Nhai kinh ngạc nhìn Tư Mã Trường Phong hỏi.
- Giao dịch mà ta muốn làm chính là muốn Ảnh Nguyệt Sát Đoàn các ngươi phái ra sát thủ giúp cho ta diệt trừ hai người Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân giúp ta ngồi lên vị trí Đại Sở - Đại Nguyên Soái.
Tư Mã Trường Phong trịnh trọng nói.
- Muốn Ảnh Nguyệt Sát Đoàn chúng ta giúp ngươi thì bọn ta có lợi ích gì?
Ngụy Vô Nhai nghe vậy trong lòng tuy rất kinh hãi nhưng mà bên ngoài vẫn tỏ vẻ không nóng không lạnh nói.
- Không phải xưa nay Bái Nguyệt Quốc các ngươi xưa nay luôn rất muốn có được hai mươi thành trì ở phía Đông Bắc của Đại Sở ta sau khi các ngươi giúp ta hoàn thành chuyện này ta sẽ đem hai mươi thành trì đó tặng cho các ngươi xem như là lễ vật để báo đáp!!
Tư Mã Trường Phong nhìn Sát Thần trầm giọng nói.
- Ta dựa vào các gì phải tin ngươi!!
Ngụy Vô Nhai trầm giọng hỏi.
- Dựa vào cái này!
Tư Mã Trường Phong lấy từ trong người ra một vật ném cho Ngụy Vô Nhai.
- Tốt! Nếu như ngươi đã hạ vốn như vậy thì bọn ta tin ngươi một lần!!
Ngụy Vô Nhai đảo mắt nhìn qua vật đó một lần sau đó nhìn Tư Mã Trường Phong kêu lên một tiếng thì ra vật mà Tư Mã Trường Phong vừa đưa cho hắn là một bức thư trong đó có ghi chép đầy đủ kế hoạch của mình hơn nữa trên đó còn có chữ ký, dấu tay và ấn tín của Tư Mã Trường Phong.
Chỉ cần Bái Nguyệt Quốc đưa thứ này cho Sở Đế thì Tư Mã Trường Phong hắn sẽ lập tức thân bại danh liệt không còn chốn dung thân.
- Tốt! Chúng ta hợp tác vui vẻ!!
Tư Mã Trường Phong vui vẻ kêu lên một tiếng.
Tác giả :
Không Biết Lấy Tên Gì