Thần Mộ 2
Chương 248: Mượn người dùng một chút
"Hống…"
Tây thổ Đồ Đằng rống lên, âm thanh trầm muộn vang tận trời xanh, truyền xa hơn trăm dặm, khiến cho những dãy núi tuyết ở xa xa chấn động kịch liệt, tuyết lở tạo lên những tiếng ầm ầm không ngớt.
Sau khi con mắt thứ ba ở trên trán mở ra, y chưa từng nhắm lại, Đồ Đằng thánh quang bắn ra tám phía, liên tục phá sạp mấy toà núi tuyết, nhưng nhất thời không làm gì được huyết thuỷ cuồn cuộn kia
Trên cao, khắp nơi đều là huyết thủy, cả không trung rực một màu máu, huyết thủy mênh mông như biển lớn không ngừng dâng trào giữa không trung, Trấn Ma thạch giống như là u linh nhấp nhô theo từng con sóng máu.
Trong huyết quang thao thiên, chín dòng suối huyết sắc âm u phảng phất có thể thanh toán được linh hồn người, phát ra một cỗ dao động tà dị khác thường, không chỉ mãnh liệt thanh toán thân thể Tây thổ Đồ Đằng, đồng thời tựa hồ như muốn chộp lấy thần thức của y, muốn đẩy hắn tiến vào hoàn toàn trong chín cái huyết động to lớn.
Thần Nữ chân đạp Ngọc Như Ý không ngừng thi pháp, cao thiên hậu thổ ngưng tụ thành thiên địa âm dương nhị khí đan vào nhau, mãnh liệt phá khai hư không, muốn hút hết những cơn sóng máu kia đi.
Nhưng những cơn sóng máu bất tận, không ngừng cuồn cuộn chảy ra từ chín động huyệt kia, càng ngày càng lan toả rộng trong không gian, từ từ bao vây Tây thổ Đồ Đằng và Thần nữ.
Tây thổ Đồ Đằng cười lạnh gầm lên: "Ta không tin, lẽ nào sau chín cái động khẩu kia, lại là một thế giới toàn là máu".
Dứt lời, y ngẩng mặt lên trời thét lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt biến lớn, nửa thân trên hoá thành người khổng lồ cao 15 trượng, cơ bắp cuồn cuồn hữu lực. Điều đáng sợ là ma văn trên người càng dày đặc, trên mặt, trên trán đều là ma văn. Một tấm thân đầy ma văn đáng sợ.
Còn nửa thân dưới vốn là một chiếc đuôi rắn dài ba trượng, lúc này bạo trướng thành trăm trượng, thân rắn thô đại uốn khúc, khiến người ta sợ hãi, y lao lên không, công thẳng vào màn sóng máu đó.
Một đôi quyền đầu cực lớn đánh tan màn sóng cuồn cuồn đó, lao thẳng về Trấn Ma thạch ở sâu trong làn sóng. Nhưng ba huyệt động khổng lồ xoay tít, như ba chiếc miệng đầy máu của ba con cự thú, hung hãn đợp về phía y.
Tây thổ Đồ Đằng gầm lên một tiếng, song chưởng bạo phát từng đạo quang mang rực máu, mạnh mẽ chặn hai cái huyệt động lại, đồng thời Đồ Đằng thánh nhãn bạo phát một đạo quang mang loá mắt, đánh lui một huyệt động khổng lồ.
Nhưng những động máu âm sâm khủng bố đó không chỉ có ba cái, còn có sáu huyệt động giống như u minh địa ngục, đang xoay tít giữa màn sóng máu ngập trời.
Trong lúc chặn đứng Tây thổ Đồ Đằng, sức mạnh vô biên xé nát, bẻ cong thân thể của y. Cùng lúc Trấn Ma thạch từ trên cao lao xuống, điên cuồng giáng vào thân thể của Tây thổ Đồ đằng.
"Ta đang đợi ngươi đây" Tây Thổ Đồ Đằng gầm lớn, chiếc đuôi dài trăm trượng quất ngược lên, cuốn chặt lây Trấn Ma Thạch cao mười trượng, mặc cho chín cái động máu xâu xé cơ thể của y không còn ra hình thù gì.
Trấn Ma Thạch bị chiếc đuôi khổng lồ của Tây Thổ Đồ Đằng cuốn đến trước mặt, thánh quang từ Đồ Đằng thánh nhãn không ngừng phát ra, điên cuồng bắn vào Trấn Ma Thạch.
Chỉ là, tiên huyết trên Trấn Ma Thạch thật quá yêu dị, phát ra từng màn sương máu đáng sợ, tiêu diệt từng đạo thánh quang. Còn chín cái động khẩu khổng lồ, gần như đã xét nát cơ thể Tây Thổ Đồ Đằng.
"Bụp."
Thân rắn trăm trượng rốt cục bị chín cái động khẩu cắn nát, sóng máu vô biên lan toả khắp nơi, chớp mắt lấp kín thân thể nát bấy của Tây Thổ Đồ Đằng, Trấn Ma Thạch bay vụt lên cao.
Nhưng mà, trong chớp mắt, sóng máu vô biên đột nhiên sôi lên sùng sục, thân thể vốn nát bấy của Tây Thổ Đồ Đằng toàn bộ bay lên, nhanh chóng hợp lại với nhau, tạo thành một cơ thể hoàn chỉnh.
Những nhân vật như y sớm đã vượt qua cảnh giới thân thể bất diệt, cần phải có phương pháp đặc biệt mới có thể triệt để bị tiêu diệt, phá tan cơ thể vẫn chưa thể tạo được mối uy hiếp với sinh mệnh của bọn y.
Thân rắn trăm trượng của Tây Thổ Đồ Đằng nhanh chóng phá toái hư không, vụt một tiếng lại cuốn lấy Trấn Ma Thạch, không quản chín cái động khẩu thanh toán thân thể, Đồ Đằng thánh nhãn kim quang bạo phát, đột nhiên tử quang đại thịnh, một đạo tử sắc thánh quang loá mắt bạo phát, điên cuồng tấn công Trấn Ma Thạch.
"Oành."
Huyết quang tung toé, những vệt máu lấm tấm trên tấm bia bắn tung khắp nơi, còn biển máu trên cao không ngừng cuộn trào những cơn sóng mãu
Tử sắc thánh quang chiếu sáng cự đại thạch bia, rốt cục khiến tấm ma bia đó rung chuyển kịch liệt, nhưng nó không bị vỡ nát, ngược lại điên cuồng triệu hoán chín cái động máu kia lại thanh toán Tây Thổ Đồ Đằng.
Lúc này, thần nữ tay cầm Ngọc Như ý bay đến, chớp mắt Ngọc Như Ý phóng đại lên trăm ngàn lần, dài gần chục trượng. Sau đó nữ thần vung mạnh ngọc như ý phát ra từng trận khí tức thần thánh đó, hung hãn đập vào trên Trấn Ma Thạch.
Tây Thổ Đồ Đằng buông Trấn Ma Thạch ra, phản kích lại sự thanh toán của chín cái động máu kia, thỉnh thoảng lại dùng Đồ Đằng thánh nhãn tấn công Trấn Ma Thạch.
Thần nữ một mặt thi triển cấm pháp, dùng thiên địa âm dương nhị khí cách li Trấn Ma Thạch và những đợt sóng máu vô biên kia, một mặt dùng Ngọc Như Ý không ngừng oanh kích Trấn Ma Thạch.
"Oành oành oành."
Trấn Ma Thạch âm sâm đáng sợ bị đánh rơi xuống bên dưới, màn huyết thuỷ ngập trời cũng rơi xuống đất cùng với nó, Thần nữ cùng Tây Thổ Đồ Đằng liên thủ không ngừng tấn công, trực tiếp đánh Trấn Ma Thạch chui vào trong đất.
Ở một bên, Bái Tướng đài trầm trọng như núi, khí thế bàng bạc cự đại, tạo cho người ta một cỗ áp lực trầm trọng. Lúc này nó đang cùng đốt xương ngón tay nhỏ bé giao tranh. Hai bên nhìn có vẻ không tương xứng, nhưng thực sự giao chiến, Bái Tướng đài khổng lồ không hề chiếm ưu thế, có lúc còn bị đốt xương tay đó đánh văng đi. Đốt xương đó dường như có sức mạnh định thiên, ổn định giữa không trung như một cái cây.
"Ức vạn sinh linh làm binh, bách vạn thần ma làm tướng".
Hai hàng chữ khắc trên Bái Tướng đài, ảo hoá thành hai đạo thần mang rực rỡ bắt chéo nhau, chiếu sáng trên cao, phát ra một cỗ uy áp cực lớn khiến những quan chiến giả ở xa run rẩy. Tuyệt sát thần mang đó nhanh chóng bao phủ lấy đốt xương tay.
Chỉ là, Bái Tướng đài có thể trấn áp cả Tây phương Thần ma lăng viên, đối diện với một đốt xương tay nhỏ, dường như mất đi thiên uy ngày trước. Hai đạo tuyệt sát chi quang sau khi đập thẳng vào đốt xương dó, cho dù khiến cho cả trời cao dường như sụp đổ, nhưng đốt xương đó vẫn an nhiên bất động, lơ lửng giữa không trung.
Chỉ cốt lúc đứng im trầm ổn như núi, lúc động thì trời rung đất chuyển, chỉ một chút phiêu động đã tạo ra một cổ ma khí bao trùm trời đất, hắc ám quang mang vô tận triệt để bao phủ cả không trung, từng khoảng bóng tối bao trùm lên màn huyết vụ vô tận giữa không trung
"Bụp."
Bái Tướng Đài không ngờ bị đốt xương đó đánh bay từ trên không xuống, hung hãn lao về phía thủ mộ lão nhân.
Lúc này Thủ mộ lão nhân đang nắm Khốn thiên thằng trên người Tà Tổ, quăng đông quật tây, phá vỡ tưng phiến không gian. Còn Tà Tổ cũng không chịu kém, thân thể cứng rắn như sắt nguội cao ba trượng bạo phát sáu đạo quang mang tà dị, chiếu về phía thủ mộ lão nhân, sáu đạo hư ảnh như có như không điên cuồng cắn xé lão nhân, như muốn phanh thây lão.
Đúng vào lúc này, Bái Tướng đài bị đốt xương kia đánh bay về phía này, nhìn thấy phía trước có người ngăn cản, oanh một tiếng bắn ra hai đạo thần quang, đánh về phía hai cao thủ.
Thủ mộ lão nhân đại nộ, huy động Khốn thiên thằng, vung Tà Tổ quật về phía hai đạo thần quang, phá nát hai đạo thần quang đó. Tà Tổ không hổ danh là cường giả gần đạt đến vô địch, ma thân khổng lồ không hề gặp chút tổn thương nào. Sau khi phá tan luồng thần quang liền đập vào Bái Tướng đài, vung song quyền liên tục đánh vào trên mặt đài.
Đốt xương tay lao xuốn, phá vỡ một phiến hư không, tống cả Tà Tổ và Bái Tướng đài vào trong, sau đó nó lắclư kịch liệt, phiên không gian hư vô đen ngòm đó bắt đầu biến mất.
Cơ thể Tà Tổ nhanh chóng bị tan chảy, cơ thể nát bấy máu thịt mơ hồ, bất quá cùng với một tiếng gầm vang tận mây xanh, nửa thân thể máu me đầm đìa của lão nhanh chóng vọt ra.
Rời khỏi khoảng không gian đó, cơ thể Tà Tổ vọng lên những tiếng kêu kì lạ, nửa thân dưới máu thịt mơ hồ nhanh chóng sinh ra xương thịt, cơ thể trở về nguyên trạng thái ban đầu. Đó thật mà một ma thân đáng sợ, không cách nào hủy diệt được.
Cùng lúc, Bái Tướng đài cũng bay ra theo, lần này nó phát ra quang mang âm sâm tà dị, cả thân đài đen kịt lấp linh, phía trên đài ẩn ước xuất hiện một đạo nhân ảnh, tuy vô cùng mờ nhạt, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác về một khí thế ngạo thị thiên hạ duy ngã độc tôn.
Sau khi hư ảnh xuất hiện, Bái Tướng đài giống như một thượng cổ cự thú, càng ngày càng âm sâm khủng bố, không gian xung quanh nó dường như có thể thanh toán hết tất cả quang mang, cuối cùng hình thành một lực hút mạnh mẽ vô cùng, hút đốt xương từ trên cao xuống.
Tuy nhiên, càng đến gần, đốt xương đó di chuyển ngày càng chậm, nhưng khoảng cách ngày càng thu hẹp lại. Đến cả thủ mộ lão nhân và Tà Tổ đều bị sức mạnh quái dị đó hút vào.
"Hút."
Thủ mộ lão nhân gầm lên, từng khoảng hư không vỡ mát, một đạo không gian liệt phùng cực lớn, lan khắp bầu trời. Ba tòa núi tuyết trong phút chốc sụp đổ, có vài kẻ quá ham xem cuộc đại chiến này đến quá gần, bị không gian đại liệt phùng nghiền nát.
Không gian xung quanh Bái Tướng đài không ngừng bị thanh toán, đó là một pháp tắc có thể hủy diệt cả không gian, giúp thủ một lão nhân chống lại lực hút khổng lồ đó, thoát khỏi hỗn chiến.
Tà Tổ không may mắn như vậy, bị hút thẳng lên trên Bái Tướng đài, chớp mặt vô số hư ảnh xuất hiện, toàn bộ lao về phía Tà Tổ.
Đó không chỉ đơn giản là công kích nhục thể, đó chính là sự tấn công linh hồn
Hư ảnh mờ ảo, có thể xuyên ta nhục thể của Tà Tổ, trực tiếp hút linh hồn của lão. Lần này Tà cổ thực sự có vẻ hoảng loạn, điên cuồng gầm thét. Cuối cùng lão cắn đầu lưỡi, liên tục phun ra ba ngụm máu tươi, phun lên trên Khốn thiên thằng, sợi xích khổng lồ chớp mắt hóa thành hai đoạn thân thể đứt đoạn của một con mãng xà khổng lồ.
Chẳng có đầu cũng chẳng có đuôi, giống như hai đoạn thân bị cắt ra từ giữa một con mãng xà, ngoài hai vết cắt, toàn bộ các phần khác không chút tổn thương. Hai đoạn thân nhanh chóng hóa to như hai căn phòng, toàn thân phát ra từng trận lửa màu xanh, đẩy lùi rất nhiều hư anh, sau đó cuốn Tà Tổ thoát khỏi Bái Tướng đài.
Trong quá trình này, hư ảnh có khí thế bao trùm thiên hạ, duy ngã độc tôn sừng sững giữa trung tâm bái tướng đài, chỉ im lặng chăm chú nhìn đốt xương tay kia.
Đốt xương đó cùng cỗ lực lượng tà dị xung quanh bái tướng đài tạo thành thế cân bằng, ổnđịnh giữa không trung. Nhưng một một khắc sau, đốt xương đột nhiên tăng tốc lao về phía trước, không đề khánglực hút nữa, mà chủ động xuất kích.
Nó bạo phát từng trận ma khí khủng bố, bao trùm lấy Bái Tướng đài, sau đó nó trực tiếp lao thẳng về đạo hư ảnh bên trên đài.
"Grào."
"Grừ."
Hai tiếng gầm khủng khiếp chấn động trời cao, rung chuyển địa hạ, khiến nhiều quan chiến giả chấn động rơi xuống đất, rất nhiều người bị ma âm đánh thẳng vào náo ngất đi. Thậm chí có vài người trực tiếp bị ma âm tiêu diệt.
Các quan chiến giả kinh hãi, cùng lùi lại.
Đốt xương cùng đạo hư ảnh đó lao vào nhau, nhìn từ xa giống như có hai đạo nhân ảnh đang giao tranh quyết liệt, bọn họ điên cuồng kịch chiến, nhưng chỉ trong phạm vi không gian trăm trượng trên Bái Tướng đài. Hai đạo hư ảnh nhanh chóng khiến người khác không nhìn thấy gì rõ rằng, chỉ phảng phất cảm giác được ở đó có hai đại dươ ng đang điên cuồng va chạm.
Lúc này, Thủ mộ lão nhân, Tà Tổ, Thần nữ, Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo, cùng với Trấn Ma Thạch huyết nhuộm thiên không, hỗn chiến kịch liệt.
Ba đánh hai, đương nhiên Tà Tổ càng rơi vào thế bất lợi, mặc dù cơ thể bất tử, nhưng máu mồm máu mũi đã tuôn ra, thần sắc mệt mỏi sắp không chịu được
Còn Trấn Ma Thạch càng gặp phải sự tấn công điên cuồng của ba người bọn Nữ thần.
Trời cao rung chuyển, mặt đất nứt toác, núi non sụp đổ…kinh thế đại chiến này ngàn năm khó gặp
Cuối cùng, trong lúc hai hư ảnh chiến đấu giằng co trên Bái Tướng đài, cùng với sự lắc lư của Bái Tướng đài, cũng tiến vào một bên của chiến trường, đại chiến lúc này càng trở lên khốc liệt
Đúng vào lúc này, thủ mộ lão nhân đột nhiên gầm lên: "Mượn đại long đao dùng một chút".
Từ xam, Thần Nam cảm giác tay nhẹ bẫng, nửa thanh đại long đáo bay ra, nhanh chóng tiến vào giữa chiến trường kịch liệt. Chớp mắt, ở đó đao mang cuồn cuộn, bốc lên tận giời.
Một lát sau, Tây Thổ Đồ Đằng hét lớn: "Mượn Liệt Không kiếm dùng một chút".
Tay Thần Nam đột nhiên nhẹ bẫng, Liệt Không kiếm phá toái hư không bay đi, tiến vào nơi đang diễn ra đại chiến thảm liệt, lập tức kiếm khí tung hoành lan toả, hoành tảo tám phía.
Chỉ một lúc sau, Thần Nam nhìn thấy thần nữ tay cầm ngọc như ý cũng nhìn về phía này, lúc này hắn có vẻ sảng khoái hơn, trực tiếp triệu hoán Hậu Nghệ cung, đã bị "trấn lột" hai kiện côi bảo, lần này chủ động một chút, đưa nó ra trước.
Bất quá, sự tình dường như ngoài ý liệu của hắn, Thần nữ đồng dạng hét lên: "Mượn ngươi dùng một lúc!"
Thần Nam cả người bay lên, lao đến nơi đại chiến.
"Ta #$%&@#."
Cảm giác của hắn lúc này….
Tây thổ Đồ Đằng rống lên, âm thanh trầm muộn vang tận trời xanh, truyền xa hơn trăm dặm, khiến cho những dãy núi tuyết ở xa xa chấn động kịch liệt, tuyết lở tạo lên những tiếng ầm ầm không ngớt.
Sau khi con mắt thứ ba ở trên trán mở ra, y chưa từng nhắm lại, Đồ Đằng thánh quang bắn ra tám phía, liên tục phá sạp mấy toà núi tuyết, nhưng nhất thời không làm gì được huyết thuỷ cuồn cuộn kia
Trên cao, khắp nơi đều là huyết thủy, cả không trung rực một màu máu, huyết thủy mênh mông như biển lớn không ngừng dâng trào giữa không trung, Trấn Ma thạch giống như là u linh nhấp nhô theo từng con sóng máu.
Trong huyết quang thao thiên, chín dòng suối huyết sắc âm u phảng phất có thể thanh toán được linh hồn người, phát ra một cỗ dao động tà dị khác thường, không chỉ mãnh liệt thanh toán thân thể Tây thổ Đồ Đằng, đồng thời tựa hồ như muốn chộp lấy thần thức của y, muốn đẩy hắn tiến vào hoàn toàn trong chín cái huyết động to lớn.
Thần Nữ chân đạp Ngọc Như Ý không ngừng thi pháp, cao thiên hậu thổ ngưng tụ thành thiên địa âm dương nhị khí đan vào nhau, mãnh liệt phá khai hư không, muốn hút hết những cơn sóng máu kia đi.
Nhưng những cơn sóng máu bất tận, không ngừng cuồn cuộn chảy ra từ chín động huyệt kia, càng ngày càng lan toả rộng trong không gian, từ từ bao vây Tây thổ Đồ Đằng và Thần nữ.
Tây thổ Đồ Đằng cười lạnh gầm lên: "Ta không tin, lẽ nào sau chín cái động khẩu kia, lại là một thế giới toàn là máu".
Dứt lời, y ngẩng mặt lên trời thét lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt biến lớn, nửa thân trên hoá thành người khổng lồ cao 15 trượng, cơ bắp cuồn cuồn hữu lực. Điều đáng sợ là ma văn trên người càng dày đặc, trên mặt, trên trán đều là ma văn. Một tấm thân đầy ma văn đáng sợ.
Còn nửa thân dưới vốn là một chiếc đuôi rắn dài ba trượng, lúc này bạo trướng thành trăm trượng, thân rắn thô đại uốn khúc, khiến người ta sợ hãi, y lao lên không, công thẳng vào màn sóng máu đó.
Một đôi quyền đầu cực lớn đánh tan màn sóng cuồn cuồn đó, lao thẳng về Trấn Ma thạch ở sâu trong làn sóng. Nhưng ba huyệt động khổng lồ xoay tít, như ba chiếc miệng đầy máu của ba con cự thú, hung hãn đợp về phía y.
Tây thổ Đồ Đằng gầm lên một tiếng, song chưởng bạo phát từng đạo quang mang rực máu, mạnh mẽ chặn hai cái huyệt động lại, đồng thời Đồ Đằng thánh nhãn bạo phát một đạo quang mang loá mắt, đánh lui một huyệt động khổng lồ.
Nhưng những động máu âm sâm khủng bố đó không chỉ có ba cái, còn có sáu huyệt động giống như u minh địa ngục, đang xoay tít giữa màn sóng máu ngập trời.
Trong lúc chặn đứng Tây thổ Đồ Đằng, sức mạnh vô biên xé nát, bẻ cong thân thể của y. Cùng lúc Trấn Ma thạch từ trên cao lao xuống, điên cuồng giáng vào thân thể của Tây thổ Đồ đằng.
"Ta đang đợi ngươi đây" Tây Thổ Đồ Đằng gầm lớn, chiếc đuôi dài trăm trượng quất ngược lên, cuốn chặt lây Trấn Ma Thạch cao mười trượng, mặc cho chín cái động máu xâu xé cơ thể của y không còn ra hình thù gì.
Trấn Ma Thạch bị chiếc đuôi khổng lồ của Tây Thổ Đồ Đằng cuốn đến trước mặt, thánh quang từ Đồ Đằng thánh nhãn không ngừng phát ra, điên cuồng bắn vào Trấn Ma Thạch.
Chỉ là, tiên huyết trên Trấn Ma Thạch thật quá yêu dị, phát ra từng màn sương máu đáng sợ, tiêu diệt từng đạo thánh quang. Còn chín cái động khẩu khổng lồ, gần như đã xét nát cơ thể Tây Thổ Đồ Đằng.
"Bụp."
Thân rắn trăm trượng rốt cục bị chín cái động khẩu cắn nát, sóng máu vô biên lan toả khắp nơi, chớp mắt lấp kín thân thể nát bấy của Tây Thổ Đồ Đằng, Trấn Ma Thạch bay vụt lên cao.
Nhưng mà, trong chớp mắt, sóng máu vô biên đột nhiên sôi lên sùng sục, thân thể vốn nát bấy của Tây Thổ Đồ Đằng toàn bộ bay lên, nhanh chóng hợp lại với nhau, tạo thành một cơ thể hoàn chỉnh.
Những nhân vật như y sớm đã vượt qua cảnh giới thân thể bất diệt, cần phải có phương pháp đặc biệt mới có thể triệt để bị tiêu diệt, phá tan cơ thể vẫn chưa thể tạo được mối uy hiếp với sinh mệnh của bọn y.
Thân rắn trăm trượng của Tây Thổ Đồ Đằng nhanh chóng phá toái hư không, vụt một tiếng lại cuốn lấy Trấn Ma Thạch, không quản chín cái động khẩu thanh toán thân thể, Đồ Đằng thánh nhãn kim quang bạo phát, đột nhiên tử quang đại thịnh, một đạo tử sắc thánh quang loá mắt bạo phát, điên cuồng tấn công Trấn Ma Thạch.
"Oành."
Huyết quang tung toé, những vệt máu lấm tấm trên tấm bia bắn tung khắp nơi, còn biển máu trên cao không ngừng cuộn trào những cơn sóng mãu
Tử sắc thánh quang chiếu sáng cự đại thạch bia, rốt cục khiến tấm ma bia đó rung chuyển kịch liệt, nhưng nó không bị vỡ nát, ngược lại điên cuồng triệu hoán chín cái động máu kia lại thanh toán Tây Thổ Đồ Đằng.
Lúc này, thần nữ tay cầm Ngọc Như ý bay đến, chớp mắt Ngọc Như Ý phóng đại lên trăm ngàn lần, dài gần chục trượng. Sau đó nữ thần vung mạnh ngọc như ý phát ra từng trận khí tức thần thánh đó, hung hãn đập vào trên Trấn Ma Thạch.
Tây Thổ Đồ Đằng buông Trấn Ma Thạch ra, phản kích lại sự thanh toán của chín cái động máu kia, thỉnh thoảng lại dùng Đồ Đằng thánh nhãn tấn công Trấn Ma Thạch.
Thần nữ một mặt thi triển cấm pháp, dùng thiên địa âm dương nhị khí cách li Trấn Ma Thạch và những đợt sóng máu vô biên kia, một mặt dùng Ngọc Như Ý không ngừng oanh kích Trấn Ma Thạch.
"Oành oành oành."
Trấn Ma Thạch âm sâm đáng sợ bị đánh rơi xuống bên dưới, màn huyết thuỷ ngập trời cũng rơi xuống đất cùng với nó, Thần nữ cùng Tây Thổ Đồ Đằng liên thủ không ngừng tấn công, trực tiếp đánh Trấn Ma Thạch chui vào trong đất.
Ở một bên, Bái Tướng đài trầm trọng như núi, khí thế bàng bạc cự đại, tạo cho người ta một cỗ áp lực trầm trọng. Lúc này nó đang cùng đốt xương ngón tay nhỏ bé giao tranh. Hai bên nhìn có vẻ không tương xứng, nhưng thực sự giao chiến, Bái Tướng đài khổng lồ không hề chiếm ưu thế, có lúc còn bị đốt xương tay đó đánh văng đi. Đốt xương đó dường như có sức mạnh định thiên, ổn định giữa không trung như một cái cây.
"Ức vạn sinh linh làm binh, bách vạn thần ma làm tướng".
Hai hàng chữ khắc trên Bái Tướng đài, ảo hoá thành hai đạo thần mang rực rỡ bắt chéo nhau, chiếu sáng trên cao, phát ra một cỗ uy áp cực lớn khiến những quan chiến giả ở xa run rẩy. Tuyệt sát thần mang đó nhanh chóng bao phủ lấy đốt xương tay.
Chỉ là, Bái Tướng đài có thể trấn áp cả Tây phương Thần ma lăng viên, đối diện với một đốt xương tay nhỏ, dường như mất đi thiên uy ngày trước. Hai đạo tuyệt sát chi quang sau khi đập thẳng vào đốt xương dó, cho dù khiến cho cả trời cao dường như sụp đổ, nhưng đốt xương đó vẫn an nhiên bất động, lơ lửng giữa không trung.
Chỉ cốt lúc đứng im trầm ổn như núi, lúc động thì trời rung đất chuyển, chỉ một chút phiêu động đã tạo ra một cổ ma khí bao trùm trời đất, hắc ám quang mang vô tận triệt để bao phủ cả không trung, từng khoảng bóng tối bao trùm lên màn huyết vụ vô tận giữa không trung
"Bụp."
Bái Tướng Đài không ngờ bị đốt xương đó đánh bay từ trên không xuống, hung hãn lao về phía thủ mộ lão nhân.
Lúc này Thủ mộ lão nhân đang nắm Khốn thiên thằng trên người Tà Tổ, quăng đông quật tây, phá vỡ tưng phiến không gian. Còn Tà Tổ cũng không chịu kém, thân thể cứng rắn như sắt nguội cao ba trượng bạo phát sáu đạo quang mang tà dị, chiếu về phía thủ mộ lão nhân, sáu đạo hư ảnh như có như không điên cuồng cắn xé lão nhân, như muốn phanh thây lão.
Đúng vào lúc này, Bái Tướng đài bị đốt xương kia đánh bay về phía này, nhìn thấy phía trước có người ngăn cản, oanh một tiếng bắn ra hai đạo thần quang, đánh về phía hai cao thủ.
Thủ mộ lão nhân đại nộ, huy động Khốn thiên thằng, vung Tà Tổ quật về phía hai đạo thần quang, phá nát hai đạo thần quang đó. Tà Tổ không hổ danh là cường giả gần đạt đến vô địch, ma thân khổng lồ không hề gặp chút tổn thương nào. Sau khi phá tan luồng thần quang liền đập vào Bái Tướng đài, vung song quyền liên tục đánh vào trên mặt đài.
Đốt xương tay lao xuốn, phá vỡ một phiến hư không, tống cả Tà Tổ và Bái Tướng đài vào trong, sau đó nó lắclư kịch liệt, phiên không gian hư vô đen ngòm đó bắt đầu biến mất.
Cơ thể Tà Tổ nhanh chóng bị tan chảy, cơ thể nát bấy máu thịt mơ hồ, bất quá cùng với một tiếng gầm vang tận mây xanh, nửa thân thể máu me đầm đìa của lão nhanh chóng vọt ra.
Rời khỏi khoảng không gian đó, cơ thể Tà Tổ vọng lên những tiếng kêu kì lạ, nửa thân dưới máu thịt mơ hồ nhanh chóng sinh ra xương thịt, cơ thể trở về nguyên trạng thái ban đầu. Đó thật mà một ma thân đáng sợ, không cách nào hủy diệt được.
Cùng lúc, Bái Tướng đài cũng bay ra theo, lần này nó phát ra quang mang âm sâm tà dị, cả thân đài đen kịt lấp linh, phía trên đài ẩn ước xuất hiện một đạo nhân ảnh, tuy vô cùng mờ nhạt, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác về một khí thế ngạo thị thiên hạ duy ngã độc tôn.
Sau khi hư ảnh xuất hiện, Bái Tướng đài giống như một thượng cổ cự thú, càng ngày càng âm sâm khủng bố, không gian xung quanh nó dường như có thể thanh toán hết tất cả quang mang, cuối cùng hình thành một lực hút mạnh mẽ vô cùng, hút đốt xương từ trên cao xuống.
Tuy nhiên, càng đến gần, đốt xương đó di chuyển ngày càng chậm, nhưng khoảng cách ngày càng thu hẹp lại. Đến cả thủ mộ lão nhân và Tà Tổ đều bị sức mạnh quái dị đó hút vào.
"Hút."
Thủ mộ lão nhân gầm lên, từng khoảng hư không vỡ mát, một đạo không gian liệt phùng cực lớn, lan khắp bầu trời. Ba tòa núi tuyết trong phút chốc sụp đổ, có vài kẻ quá ham xem cuộc đại chiến này đến quá gần, bị không gian đại liệt phùng nghiền nát.
Không gian xung quanh Bái Tướng đài không ngừng bị thanh toán, đó là một pháp tắc có thể hủy diệt cả không gian, giúp thủ một lão nhân chống lại lực hút khổng lồ đó, thoát khỏi hỗn chiến.
Tà Tổ không may mắn như vậy, bị hút thẳng lên trên Bái Tướng đài, chớp mặt vô số hư ảnh xuất hiện, toàn bộ lao về phía Tà Tổ.
Đó không chỉ đơn giản là công kích nhục thể, đó chính là sự tấn công linh hồn
Hư ảnh mờ ảo, có thể xuyên ta nhục thể của Tà Tổ, trực tiếp hút linh hồn của lão. Lần này Tà cổ thực sự có vẻ hoảng loạn, điên cuồng gầm thét. Cuối cùng lão cắn đầu lưỡi, liên tục phun ra ba ngụm máu tươi, phun lên trên Khốn thiên thằng, sợi xích khổng lồ chớp mắt hóa thành hai đoạn thân thể đứt đoạn của một con mãng xà khổng lồ.
Chẳng có đầu cũng chẳng có đuôi, giống như hai đoạn thân bị cắt ra từ giữa một con mãng xà, ngoài hai vết cắt, toàn bộ các phần khác không chút tổn thương. Hai đoạn thân nhanh chóng hóa to như hai căn phòng, toàn thân phát ra từng trận lửa màu xanh, đẩy lùi rất nhiều hư anh, sau đó cuốn Tà Tổ thoát khỏi Bái Tướng đài.
Trong quá trình này, hư ảnh có khí thế bao trùm thiên hạ, duy ngã độc tôn sừng sững giữa trung tâm bái tướng đài, chỉ im lặng chăm chú nhìn đốt xương tay kia.
Đốt xương đó cùng cỗ lực lượng tà dị xung quanh bái tướng đài tạo thành thế cân bằng, ổnđịnh giữa không trung. Nhưng một một khắc sau, đốt xương đột nhiên tăng tốc lao về phía trước, không đề khánglực hút nữa, mà chủ động xuất kích.
Nó bạo phát từng trận ma khí khủng bố, bao trùm lấy Bái Tướng đài, sau đó nó trực tiếp lao thẳng về đạo hư ảnh bên trên đài.
"Grào."
"Grừ."
Hai tiếng gầm khủng khiếp chấn động trời cao, rung chuyển địa hạ, khiến nhiều quan chiến giả chấn động rơi xuống đất, rất nhiều người bị ma âm đánh thẳng vào náo ngất đi. Thậm chí có vài người trực tiếp bị ma âm tiêu diệt.
Các quan chiến giả kinh hãi, cùng lùi lại.
Đốt xương cùng đạo hư ảnh đó lao vào nhau, nhìn từ xa giống như có hai đạo nhân ảnh đang giao tranh quyết liệt, bọn họ điên cuồng kịch chiến, nhưng chỉ trong phạm vi không gian trăm trượng trên Bái Tướng đài. Hai đạo hư ảnh nhanh chóng khiến người khác không nhìn thấy gì rõ rằng, chỉ phảng phất cảm giác được ở đó có hai đại dươ ng đang điên cuồng va chạm.
Lúc này, Thủ mộ lão nhân, Tà Tổ, Thần nữ, Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo, cùng với Trấn Ma Thạch huyết nhuộm thiên không, hỗn chiến kịch liệt.
Ba đánh hai, đương nhiên Tà Tổ càng rơi vào thế bất lợi, mặc dù cơ thể bất tử, nhưng máu mồm máu mũi đã tuôn ra, thần sắc mệt mỏi sắp không chịu được
Còn Trấn Ma Thạch càng gặp phải sự tấn công điên cuồng của ba người bọn Nữ thần.
Trời cao rung chuyển, mặt đất nứt toác, núi non sụp đổ…kinh thế đại chiến này ngàn năm khó gặp
Cuối cùng, trong lúc hai hư ảnh chiến đấu giằng co trên Bái Tướng đài, cùng với sự lắc lư của Bái Tướng đài, cũng tiến vào một bên của chiến trường, đại chiến lúc này càng trở lên khốc liệt
Đúng vào lúc này, thủ mộ lão nhân đột nhiên gầm lên: "Mượn đại long đao dùng một chút".
Từ xam, Thần Nam cảm giác tay nhẹ bẫng, nửa thanh đại long đáo bay ra, nhanh chóng tiến vào giữa chiến trường kịch liệt. Chớp mắt, ở đó đao mang cuồn cuộn, bốc lên tận giời.
Một lát sau, Tây Thổ Đồ Đằng hét lớn: "Mượn Liệt Không kiếm dùng một chút".
Tay Thần Nam đột nhiên nhẹ bẫng, Liệt Không kiếm phá toái hư không bay đi, tiến vào nơi đang diễn ra đại chiến thảm liệt, lập tức kiếm khí tung hoành lan toả, hoành tảo tám phía.
Chỉ một lúc sau, Thần Nam nhìn thấy thần nữ tay cầm ngọc như ý cũng nhìn về phía này, lúc này hắn có vẻ sảng khoái hơn, trực tiếp triệu hoán Hậu Nghệ cung, đã bị "trấn lột" hai kiện côi bảo, lần này chủ động một chút, đưa nó ra trước.
Bất quá, sự tình dường như ngoài ý liệu của hắn, Thần nữ đồng dạng hét lên: "Mượn ngươi dùng một lúc!"
Thần Nam cả người bay lên, lao đến nơi đại chiến.
"Ta #$%&@#."
Cảm giác của hắn lúc này….
Tác giả :
Ngô Biển Quân