Thần Mộ 2
Chương 173: Đánh về phương Đông
Lôi Thần điện vốn bị cướp đi, chỉ còn một khoảng đất trơ trụi, nhưng nơi này dù sao vẫn là trọng địa của Lôi Thần. Lôi Thần đùng đại pháp lực đem 1 bộ phận thần điện về đây, để trấn áp vùng đất này.
Đứng trong thần điện mới, Lôi Thần giận tới mức thất khiếu xì khói, hiện tại toàn thiên giới đều là truyền thuyết về 4 tên cường đạo. Lôi Thần thật chẳng còn mặt mũi nào nữa.
Lôi Thần mái tóc dài phấp phới, mặt mũi dữ tợn, toàn thân rừng rực tử kim thần hoả, y giống như 1 kẻ điên đứng giữa thần điện gào lên: "Đáng chết! Sinh mệnh nữ thần, ta sớm muộn gì cũng sẽ nắm được pháp tắc của ngươi, chỉ cần ta hiểu được bí mật của sinh mệnh, thì bí mật của thiên lôi cộng thêm vĩnh sinh bất diệt, trong trời đất này còn kẻ nào là đối thủ của ta?"
Nhìn thấy trong thần điện rất nhiều thiên sứ bị ma lôi và tử kim thần hoả làm cho bị thương, Lôi Thần 2 mắt đỏ rực, gằn giọng nói: "Giám sát chặt chẽ các thông đạo tới đông phương thiên giới cho ta, nhất định không để cho 4 tên giun dế đê tiện đó chạy về đông phương. Ta hiện giờ không có thời gian và tinh lực trực tiếp đi đối phó với bọn chúng, nhưng chỉ cần bọn chúng còn ở tây phương thiên giới, ta sớm muộn gì cũng sẽ đập nát bọn chúng, cho dù đắc tội đại nhân vật ở nhân gian giới ta cũng không ngại"
Âm thanh gào thét phẫn nộ, làm cho cả Lôi Thần điện chấn động, tất cả các thiên sứ đều run lên khiếp đảm.
Trong Sinh mệnh nữ thần thần điện khắp nơi đều là hoa cỏ thực vật được bảo phủ bởi linh khí. Trong đó, một vườn tiên quả nằm trên 1 bình địa lớn trong thần điện. Nơi đó các loại thần thụ cành lá xanh tươi, lá cây quang hoa lấp lánh, những trái cây trên cành đều là là thiên tài địa bảo trong truyền thuyết của nhân gian giới.
Hai ngày nay, Long bảo bảo và Tử kim thần long chỉ ăn tiên quả thay cơm. Đám thiên sứ trong Sinh mệnh nữ thần thần điện vô cùng giận giữ với 2 tên cường đạo này nhưng không làm gì được.
Lúc này 4 tên cường đạo đang ở trong một vườn, đang tính toán đại kế chạy trốn.
"Grào . Sinh mệnh nữ thần điện thật là nghèo, ngoài đám hoa cỏ, thì chẳng có đến 1 bảo vật hữu dụng nào, trước khi đi thực chẳng có gì để vơ vét." Tử kim thầm long vừa ăn trộm tiên quả vừa than thở một cách không biết xấu hổ.
Thần Nam nói: "Được rồi, hiện giờ chúng ta tiếng xấu khắp nơi rồi, tất cả các chủ thần nghe thấy tên chúng ta, nhất định đều tăng cường đề phòng, chúng ta ở đây, lẽ nào Sinh mệnh nữ thần không đề phòng chúng ta sao? Nhân hôm nay Sinh mệnh nữ thần ra ngoài, thực là cơ hội tốt để chúng ta rời khỏi đây."
"Thần nói, không thể rời đi như vậy. Ít nhất cũng phải hái đủ tiên quả rồi mới đi!" Long bảo bảo vừa nói vừa nhỏ nước dãi.
"Không sai, chúng ta mau hành động, động tác nhanh nhẹn một chút." Tử kim thần long hoá thành 1 đạo điện quang phóng vào nơi sâu trong vườn tiên quả.
Thần Nam đi cùng bọn chúng. Đằng nào cũng phải đi, vậy thì để cho bọn chúng gây họa cho Sinh mệnh nữ thần thần điện lần cuối cùng vậy
Từng đống từng đống tiên quả linh khí dào dạt được Tử kim thần long ném vào nội thiên địa của Thần Nam.
"Một hai một, một hai một ..." Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng bay lại, miệng không ngừng hô khẩu hiệu.
Tử kim thần long và Thần Nam thiếu chút nữa là lồi cả mắt ra ngoài.
Tử kim thần long đối với đống tiên quả tự mình trộm được trong lòng cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng lúc này nhìn thấy biểu hiện của 2 tên kia, nó lại cảm thấy mình thật quá cao thượng.
Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng không ngờ hợp lực, nhổ luôn hơn chục gốc thần thụ, chuẩn bị công tác di chuyển trên quy mô lớn.
"Grào . thật quá điên cuồng! Nhưng . ta thích."
Xỉu!
Thần Nam mắt mũi tối sầm, thiếu chút nữa là ngất xỉu. Hắn cẩn thận nhìn về phía ngoài vườn quả, sau đó nhanh chóng đem đám thần thụ chuyển vào trong nội thiên địa.
"Ngừng lại, 2 tên tiểu quỷ các ngươi mau dừng lại cho ta." Thần Nam nhìn thấy 2 tên tiểu quỷ đang tiếp tục nhổ cây, vội vàng ngăn chúng lại, nói: "Hơn chục cây thần thụ là đủ rồi, đó đều là những cây tốt nhất trong vườn quả này, là tâm huyết mấy ngàn năm của Sinh mệnh nữ thần. Ta xỉu! Mau dừng lại, ta nói 2 ngươi đó! Cướp sạch Lôi Thần điện đã là quá khoa trương rồi, các ngươi còn muốn Sinh mệnh nữ thần phát điên sao? Hai tên tiểu quỷ các ngươi thật là .ta ngất đây."
Trong tiếng kêu gào của Thần Nam, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng vẫn nhổ thêm mười mấy cây thần thụ nữa mới chịu dừng.
Tiểu long tâm mãn ý đắc thở ra 1 hơi, lẩm bẩm: "Tất cả những loại quả ta thích ăn đều sưu tập đủ rồi, sau này khỏi phải lo không có tiên quả ăn."
Nhìn thấy một khoảng thần thụ cao to xanh biếc trong nội thiên địa, Thần Nam rõ ràng cảm thấy linh khí trong tiểu thế giới của mình nên đậm đặc. Lại nhìn sang tiên quả viên giờ chỉ còn 1 nửa, thì thấy linh khí trong Sinh mệnh nữ thần thần điện đã giảm đi rất nhiều.
Ai nói Sinh mệnh nữ thần điện không có bảo vật? Những thần thụ này tuyệt đối là thần vật mà Sinh mệnh nữ thần đã bỏ ra nhiều tâm huyết.
Thần Nam thấp giọng nói: "Mau, chạy mau!"
Nửa ngày sau, Bọn Thần Nam đã tới một vùng núi hoang dã, cách xa thần vực của chúng thần.
"Tránh gió trước rồi tính." Thần Nam nói: "Nghe nói các thông đạo tới đông phương thiên giới đã bị Lôi Thần canh giữ cẩn thận. Gìơ chúng ta ẩn nấp xem xem động tĩnh thế nào."
Một người ba con thần thú trốn vào trong nội thiên địa của Thần Nam, nhưng cũng không cảm thấy vô liêu, tiên quả, mĩ tửu, cảnh sắc ưu mĩ tràn ngập linh khí, thêm vào đó là các thiên sứ trẻ đẹp đang làm việc, điều này đối với 4 tên đại đạo đang chạy nạn mà nói, thì thực sự là một kiểu hưởng thụ.
Nửa tháng sau, bọn Thần Nam bay nhanh như điện về hướng đông phương.
Tử kim thần long nói: "Lôi lão thần côn rõ là khoác lác, thiên giới lớn như vậy, y có thể chặn tất cả các đường tới đông phương thiên giới sao? Chúng ta cứ bay một vòng lớn chả lẽ không thể đi qua sao?"
Đáng tiếc là sau đó không lâu, Thần Nam đến một tòa thành thị do thám tin tức, lập tức phá vỡ ảo tưởng của Tử kim thần long. Đông phương thiên giới và tây phương thiên giới lần lượt thành 1 giới, giữa 2 bên có hơn mười thông đạo không gian quan trọng nối liền. Trừ phi có đại pháp lực, cường hành phá toái hư không, nếu không chỉ còn cách đi qua hơn mười thông đạo này.
Thiên giới không rõ lớn hơn nhân gian giới bao nhiêu lần, từng ngọn từng ngọn núi cao chìm vào trong mây, so với nhưng ngọn núi cao nhất nhân gian giới thì núi trên thiên giới còn hùng vĩ hơn gấp bội
Gần đông phương yếu đạo là những dãy núi liên miên vô tận, từng ngọn từng ngọn núi như một thế giới bằng bạc, tuyết trắng khắp nơi, vạn vật chìm trong băng. Nhưng từ lưng núi trở xuống một màu xanh ngắt, sinh cơ vô hạn. Rừng rậm nguyên thuỷ rậm rạp ngút ngàn tầm mắt, chim kêu vượn hú không ngớt
Đám Thần Nam bay theo sườn lưng núi, gặp vô số chim thú hoang dã, mặc dù rất nhiều yêu thú tu luyện có chút thành tựu không ngừng quấy nhiễu họ, nhưng với tu vi của bọn họ, căn bản không sợ gì sự uy hiếp của chúng.
Phía trước, một ngọn núi nguy nga nổi lên giữa dãy núi, trên đỉnh núi có một thông đạo thông với đông phương thiên giới. Lúc này, đã có rất nhiều thiên sứ thủ hộ ở đây.
Đỉnh núi tuyết rơi lả tả, có 1 cửa thông đạo hỗn độn rộng chừng trăm trượng. Lôi Thần đã phái trọng binh trấn giữ nơi đây, đám thiên sứ này đứng bất động trên đỉnh núi như những hoá thạch.
Đã tới đây rồi, Thần Nam không thể thoái lui. Vũ Hinh đang ở phía bên kia thông đạo, dù cho có khó khăn đến đâu, hắn cũng phải xông qua, nhất định phải tìm hiểu cho được Vũ Hinh của thiên giới có phải là Vũ Hinh của vạn năm trước hay không.
Mấy tên này vốn định trốn trong nội thiên địa của Thần Nam rồi lẻn qua. Nhưng mà những cao thủ ở đây lại quá mẫn cảm,bọn chúng vừa tới gần đã bị phát hiện.
Lẻn qua không được, Thần Nam dẫn đầu xông lên phía trước, trường đao trong tay hắn thần quang lấp lánh, có lẽ hiện giờ nên gọi đó là thánh đao, vì nó đã không còn là hắc sắc ma đao tràn ngập khí tức tử vong nữa. Trường đao bây giờ kim quang rực rỡ, tràn ngập thần thánh khí tức.
Đao mang như cầu vồng chém về phía đám thiên sứ đang thủ tại cửa thông đạo.Cả một thế giới tuyết trắng quang hoa lấp lánh, đao khí tung hoành lan tỏa, phát ra tiếng kêu chói tai, gió tuyết ngập trời.
"Hừm, chúng ta đã đợi các ngươi rất lâu rồi!"
Sáu cao giai thiên sứ bay lên, hoặc tung ra cấm chú ma pháp, hoặc chém ra kinh thiên kiếm khí, bao vây công kích Thần Nam. Đồng thời, cũng có hơn mười cao giai thiên sứ khác cũng xông về phía đám Tử kim thần long.
Quang mang chói mắt bao phủ toàn bộ vùng núi, siêu đại hình cấm chú ma pháp không ngừng nổ tung xung quanh Thần Nam, hoả diệm bùng lên dữ dội, từng đạo thiểm điện cự đại khủng bố bắn tung tóe khắp nới. Đồng thời từng đạo kiếm khí tê liệt hư không, kiếm quang thực chất hoá cự đại không ngừng chém tới Thần Nam.
Thần Nam tung hoành trên không trung, chém ngang chém dọc trong màn thiểm điện, hoả diệm và kiếm khí đó. Không ngừng đột phá vòng vây công kích của 6 cao giai thiên sứ. Tuy hiện giờ hắn đang ở trong cảnh cửu tử nhất sinh, nhưng hắn đã xác định được mình đã thực sự bước vào lĩnh vực thất giai, nếu không thì chẳng có cách nào chống lại các thiên sứ cao giai 6 cánh.
Bị 6 cao thủ cùng cấp bao vây công kích, Thần Nam không đủ sức chống đỡ, nhanh chóng lui lại phía sau. Sáu cao giai thiên sứ sát khí bức nhân, gấp gáp đuổi theo, thề sẽ chém rụng đầu Thần Nam. Siêu đại hình ma pháp cấm chú và cuồng bá kiếm khí không ngừng chém tới Thần Nam, cả ngọn núi chấn động kịch liệt.
Oành!
Oành!
Oành!
.
Thần Nam lấy ma lôi và tử kim thần hoả điên cuồng ném về phía 6 cao giai thiên sứ, thiểm điện và hoả diệm bay tứ tung trên đỉnh núi, sùng sục như nước đang sôi.
Bên cạnh, đám Long bảo bảo, Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng còn sôi nổi hơn. Bọn chúng căn bản không đủ sức đối phó với các cao giai thiên sứ, xông lên không được liền mở những bọc lớn sau lưng, điên cuồng ném ma lôi và tử kim thần hoả, đem lôi hoả có uy lực tương tương với uy lực không ngừng oanh tạc đám cao giai thiên sứ.
Băng tuyết sớm đã bị bắn tung đi, trên đỉnh núi, khắp nơi đều là ma pháp năng lượng văng vãi, như thiên lôi giáng lâm. Tất cả những dãy núi gần đó đều rung chuyển, một số đỉnh núi bị năng lượng ma pháp cực lớn đánh cho vỡ vụn
Đám thiên sứ bị đánh cho mặt mũi đen thui, tạm thời thoái lui, đám Thần Nam hợp lại một chỗ.
Thần Nam mở nội thiên địa, lấy Lôi Thần kiếm ném cho Tử kim thần long, sau đó lấy Lôi Thần cổ vất cho Long bảo bảo, hắn tự mình lấy Lôi Thần chuỳ to như một căn phòng ra.
Nhìn thấy trọng bảo của Lôi Thần điện trong tay kẻ địch, tất cả thiên sứ đều tức giận nghiến răng kèn kẹt, mười sáu cao giai thiên sứ dẫn đầu đám thiên sứ 4 cánh dày đặc như lũ ong vàng xông về phía bọn Thần Nam.
Thần Nam múa Lôi Thần chuỳ cự đại, điên cuồng bổ về phía truớc.
"Roẹt! Oành"
Cùng với tiếng sấm vang lên đinh tai nhức óc, một đạo tử kim thiểm điện dài trăm trượng từ Lôi Thần chuỳ bắn ra. Trong chớp mắt 1 cao giai thiên sứ bị đánh cho toàn thân bốc khói đen, nhanh chóng rơi xuống.
Tử kim thần long ở phía sau hít 1 luồng hơi lạnh, kinh ngạc nói: "Không ngờ là đại thiên thần lôi!"
Trong Lôi Thần điện ở xa, Lôi Thần đập bàn đứng lên, tức giận quát: "Đáng chết!"
Đứng trong thần điện mới, Lôi Thần giận tới mức thất khiếu xì khói, hiện tại toàn thiên giới đều là truyền thuyết về 4 tên cường đạo. Lôi Thần thật chẳng còn mặt mũi nào nữa.
Lôi Thần mái tóc dài phấp phới, mặt mũi dữ tợn, toàn thân rừng rực tử kim thần hoả, y giống như 1 kẻ điên đứng giữa thần điện gào lên: "Đáng chết! Sinh mệnh nữ thần, ta sớm muộn gì cũng sẽ nắm được pháp tắc của ngươi, chỉ cần ta hiểu được bí mật của sinh mệnh, thì bí mật của thiên lôi cộng thêm vĩnh sinh bất diệt, trong trời đất này còn kẻ nào là đối thủ của ta?"
Nhìn thấy trong thần điện rất nhiều thiên sứ bị ma lôi và tử kim thần hoả làm cho bị thương, Lôi Thần 2 mắt đỏ rực, gằn giọng nói: "Giám sát chặt chẽ các thông đạo tới đông phương thiên giới cho ta, nhất định không để cho 4 tên giun dế đê tiện đó chạy về đông phương. Ta hiện giờ không có thời gian và tinh lực trực tiếp đi đối phó với bọn chúng, nhưng chỉ cần bọn chúng còn ở tây phương thiên giới, ta sớm muộn gì cũng sẽ đập nát bọn chúng, cho dù đắc tội đại nhân vật ở nhân gian giới ta cũng không ngại"
Âm thanh gào thét phẫn nộ, làm cho cả Lôi Thần điện chấn động, tất cả các thiên sứ đều run lên khiếp đảm.
Trong Sinh mệnh nữ thần thần điện khắp nơi đều là hoa cỏ thực vật được bảo phủ bởi linh khí. Trong đó, một vườn tiên quả nằm trên 1 bình địa lớn trong thần điện. Nơi đó các loại thần thụ cành lá xanh tươi, lá cây quang hoa lấp lánh, những trái cây trên cành đều là là thiên tài địa bảo trong truyền thuyết của nhân gian giới.
Hai ngày nay, Long bảo bảo và Tử kim thần long chỉ ăn tiên quả thay cơm. Đám thiên sứ trong Sinh mệnh nữ thần thần điện vô cùng giận giữ với 2 tên cường đạo này nhưng không làm gì được.
Lúc này 4 tên cường đạo đang ở trong một vườn, đang tính toán đại kế chạy trốn.
"Grào . Sinh mệnh nữ thần điện thật là nghèo, ngoài đám hoa cỏ, thì chẳng có đến 1 bảo vật hữu dụng nào, trước khi đi thực chẳng có gì để vơ vét." Tử kim thầm long vừa ăn trộm tiên quả vừa than thở một cách không biết xấu hổ.
Thần Nam nói: "Được rồi, hiện giờ chúng ta tiếng xấu khắp nơi rồi, tất cả các chủ thần nghe thấy tên chúng ta, nhất định đều tăng cường đề phòng, chúng ta ở đây, lẽ nào Sinh mệnh nữ thần không đề phòng chúng ta sao? Nhân hôm nay Sinh mệnh nữ thần ra ngoài, thực là cơ hội tốt để chúng ta rời khỏi đây."
"Thần nói, không thể rời đi như vậy. Ít nhất cũng phải hái đủ tiên quả rồi mới đi!" Long bảo bảo vừa nói vừa nhỏ nước dãi.
"Không sai, chúng ta mau hành động, động tác nhanh nhẹn một chút." Tử kim thần long hoá thành 1 đạo điện quang phóng vào nơi sâu trong vườn tiên quả.
Thần Nam đi cùng bọn chúng. Đằng nào cũng phải đi, vậy thì để cho bọn chúng gây họa cho Sinh mệnh nữ thần thần điện lần cuối cùng vậy
Từng đống từng đống tiên quả linh khí dào dạt được Tử kim thần long ném vào nội thiên địa của Thần Nam.
"Một hai một, một hai một ..." Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng bay lại, miệng không ngừng hô khẩu hiệu.
Tử kim thần long và Thần Nam thiếu chút nữa là lồi cả mắt ra ngoài.
Tử kim thần long đối với đống tiên quả tự mình trộm được trong lòng cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng lúc này nhìn thấy biểu hiện của 2 tên kia, nó lại cảm thấy mình thật quá cao thượng.
Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng không ngờ hợp lực, nhổ luôn hơn chục gốc thần thụ, chuẩn bị công tác di chuyển trên quy mô lớn.
"Grào . thật quá điên cuồng! Nhưng . ta thích."
Xỉu!
Thần Nam mắt mũi tối sầm, thiếu chút nữa là ngất xỉu. Hắn cẩn thận nhìn về phía ngoài vườn quả, sau đó nhanh chóng đem đám thần thụ chuyển vào trong nội thiên địa.
"Ngừng lại, 2 tên tiểu quỷ các ngươi mau dừng lại cho ta." Thần Nam nhìn thấy 2 tên tiểu quỷ đang tiếp tục nhổ cây, vội vàng ngăn chúng lại, nói: "Hơn chục cây thần thụ là đủ rồi, đó đều là những cây tốt nhất trong vườn quả này, là tâm huyết mấy ngàn năm của Sinh mệnh nữ thần. Ta xỉu! Mau dừng lại, ta nói 2 ngươi đó! Cướp sạch Lôi Thần điện đã là quá khoa trương rồi, các ngươi còn muốn Sinh mệnh nữ thần phát điên sao? Hai tên tiểu quỷ các ngươi thật là .ta ngất đây."
Trong tiếng kêu gào của Thần Nam, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng vẫn nhổ thêm mười mấy cây thần thụ nữa mới chịu dừng.
Tiểu long tâm mãn ý đắc thở ra 1 hơi, lẩm bẩm: "Tất cả những loại quả ta thích ăn đều sưu tập đủ rồi, sau này khỏi phải lo không có tiên quả ăn."
Nhìn thấy một khoảng thần thụ cao to xanh biếc trong nội thiên địa, Thần Nam rõ ràng cảm thấy linh khí trong tiểu thế giới của mình nên đậm đặc. Lại nhìn sang tiên quả viên giờ chỉ còn 1 nửa, thì thấy linh khí trong Sinh mệnh nữ thần thần điện đã giảm đi rất nhiều.
Ai nói Sinh mệnh nữ thần điện không có bảo vật? Những thần thụ này tuyệt đối là thần vật mà Sinh mệnh nữ thần đã bỏ ra nhiều tâm huyết.
Thần Nam thấp giọng nói: "Mau, chạy mau!"
Nửa ngày sau, Bọn Thần Nam đã tới một vùng núi hoang dã, cách xa thần vực của chúng thần.
"Tránh gió trước rồi tính." Thần Nam nói: "Nghe nói các thông đạo tới đông phương thiên giới đã bị Lôi Thần canh giữ cẩn thận. Gìơ chúng ta ẩn nấp xem xem động tĩnh thế nào."
Một người ba con thần thú trốn vào trong nội thiên địa của Thần Nam, nhưng cũng không cảm thấy vô liêu, tiên quả, mĩ tửu, cảnh sắc ưu mĩ tràn ngập linh khí, thêm vào đó là các thiên sứ trẻ đẹp đang làm việc, điều này đối với 4 tên đại đạo đang chạy nạn mà nói, thì thực sự là một kiểu hưởng thụ.
Nửa tháng sau, bọn Thần Nam bay nhanh như điện về hướng đông phương.
Tử kim thần long nói: "Lôi lão thần côn rõ là khoác lác, thiên giới lớn như vậy, y có thể chặn tất cả các đường tới đông phương thiên giới sao? Chúng ta cứ bay một vòng lớn chả lẽ không thể đi qua sao?"
Đáng tiếc là sau đó không lâu, Thần Nam đến một tòa thành thị do thám tin tức, lập tức phá vỡ ảo tưởng của Tử kim thần long. Đông phương thiên giới và tây phương thiên giới lần lượt thành 1 giới, giữa 2 bên có hơn mười thông đạo không gian quan trọng nối liền. Trừ phi có đại pháp lực, cường hành phá toái hư không, nếu không chỉ còn cách đi qua hơn mười thông đạo này.
Thiên giới không rõ lớn hơn nhân gian giới bao nhiêu lần, từng ngọn từng ngọn núi cao chìm vào trong mây, so với nhưng ngọn núi cao nhất nhân gian giới thì núi trên thiên giới còn hùng vĩ hơn gấp bội
Gần đông phương yếu đạo là những dãy núi liên miên vô tận, từng ngọn từng ngọn núi như một thế giới bằng bạc, tuyết trắng khắp nơi, vạn vật chìm trong băng. Nhưng từ lưng núi trở xuống một màu xanh ngắt, sinh cơ vô hạn. Rừng rậm nguyên thuỷ rậm rạp ngút ngàn tầm mắt, chim kêu vượn hú không ngớt
Đám Thần Nam bay theo sườn lưng núi, gặp vô số chim thú hoang dã, mặc dù rất nhiều yêu thú tu luyện có chút thành tựu không ngừng quấy nhiễu họ, nhưng với tu vi của bọn họ, căn bản không sợ gì sự uy hiếp của chúng.
Phía trước, một ngọn núi nguy nga nổi lên giữa dãy núi, trên đỉnh núi có một thông đạo thông với đông phương thiên giới. Lúc này, đã có rất nhiều thiên sứ thủ hộ ở đây.
Đỉnh núi tuyết rơi lả tả, có 1 cửa thông đạo hỗn độn rộng chừng trăm trượng. Lôi Thần đã phái trọng binh trấn giữ nơi đây, đám thiên sứ này đứng bất động trên đỉnh núi như những hoá thạch.
Đã tới đây rồi, Thần Nam không thể thoái lui. Vũ Hinh đang ở phía bên kia thông đạo, dù cho có khó khăn đến đâu, hắn cũng phải xông qua, nhất định phải tìm hiểu cho được Vũ Hinh của thiên giới có phải là Vũ Hinh của vạn năm trước hay không.
Mấy tên này vốn định trốn trong nội thiên địa của Thần Nam rồi lẻn qua. Nhưng mà những cao thủ ở đây lại quá mẫn cảm,bọn chúng vừa tới gần đã bị phát hiện.
Lẻn qua không được, Thần Nam dẫn đầu xông lên phía trước, trường đao trong tay hắn thần quang lấp lánh, có lẽ hiện giờ nên gọi đó là thánh đao, vì nó đã không còn là hắc sắc ma đao tràn ngập khí tức tử vong nữa. Trường đao bây giờ kim quang rực rỡ, tràn ngập thần thánh khí tức.
Đao mang như cầu vồng chém về phía đám thiên sứ đang thủ tại cửa thông đạo.Cả một thế giới tuyết trắng quang hoa lấp lánh, đao khí tung hoành lan tỏa, phát ra tiếng kêu chói tai, gió tuyết ngập trời.
"Hừm, chúng ta đã đợi các ngươi rất lâu rồi!"
Sáu cao giai thiên sứ bay lên, hoặc tung ra cấm chú ma pháp, hoặc chém ra kinh thiên kiếm khí, bao vây công kích Thần Nam. Đồng thời, cũng có hơn mười cao giai thiên sứ khác cũng xông về phía đám Tử kim thần long.
Quang mang chói mắt bao phủ toàn bộ vùng núi, siêu đại hình cấm chú ma pháp không ngừng nổ tung xung quanh Thần Nam, hoả diệm bùng lên dữ dội, từng đạo thiểm điện cự đại khủng bố bắn tung tóe khắp nới. Đồng thời từng đạo kiếm khí tê liệt hư không, kiếm quang thực chất hoá cự đại không ngừng chém tới Thần Nam.
Thần Nam tung hoành trên không trung, chém ngang chém dọc trong màn thiểm điện, hoả diệm và kiếm khí đó. Không ngừng đột phá vòng vây công kích của 6 cao giai thiên sứ. Tuy hiện giờ hắn đang ở trong cảnh cửu tử nhất sinh, nhưng hắn đã xác định được mình đã thực sự bước vào lĩnh vực thất giai, nếu không thì chẳng có cách nào chống lại các thiên sứ cao giai 6 cánh.
Bị 6 cao thủ cùng cấp bao vây công kích, Thần Nam không đủ sức chống đỡ, nhanh chóng lui lại phía sau. Sáu cao giai thiên sứ sát khí bức nhân, gấp gáp đuổi theo, thề sẽ chém rụng đầu Thần Nam. Siêu đại hình ma pháp cấm chú và cuồng bá kiếm khí không ngừng chém tới Thần Nam, cả ngọn núi chấn động kịch liệt.
Oành!
Oành!
Oành!
.
Thần Nam lấy ma lôi và tử kim thần hoả điên cuồng ném về phía 6 cao giai thiên sứ, thiểm điện và hoả diệm bay tứ tung trên đỉnh núi, sùng sục như nước đang sôi.
Bên cạnh, đám Long bảo bảo, Tử kim thần long, Tiểu phượng hoàng còn sôi nổi hơn. Bọn chúng căn bản không đủ sức đối phó với các cao giai thiên sứ, xông lên không được liền mở những bọc lớn sau lưng, điên cuồng ném ma lôi và tử kim thần hoả, đem lôi hoả có uy lực tương tương với uy lực không ngừng oanh tạc đám cao giai thiên sứ.
Băng tuyết sớm đã bị bắn tung đi, trên đỉnh núi, khắp nơi đều là ma pháp năng lượng văng vãi, như thiên lôi giáng lâm. Tất cả những dãy núi gần đó đều rung chuyển, một số đỉnh núi bị năng lượng ma pháp cực lớn đánh cho vỡ vụn
Đám thiên sứ bị đánh cho mặt mũi đen thui, tạm thời thoái lui, đám Thần Nam hợp lại một chỗ.
Thần Nam mở nội thiên địa, lấy Lôi Thần kiếm ném cho Tử kim thần long, sau đó lấy Lôi Thần cổ vất cho Long bảo bảo, hắn tự mình lấy Lôi Thần chuỳ to như một căn phòng ra.
Nhìn thấy trọng bảo của Lôi Thần điện trong tay kẻ địch, tất cả thiên sứ đều tức giận nghiến răng kèn kẹt, mười sáu cao giai thiên sứ dẫn đầu đám thiên sứ 4 cánh dày đặc như lũ ong vàng xông về phía bọn Thần Nam.
Thần Nam múa Lôi Thần chuỳ cự đại, điên cuồng bổ về phía truớc.
"Roẹt! Oành"
Cùng với tiếng sấm vang lên đinh tai nhức óc, một đạo tử kim thiểm điện dài trăm trượng từ Lôi Thần chuỳ bắn ra. Trong chớp mắt 1 cao giai thiên sứ bị đánh cho toàn thân bốc khói đen, nhanh chóng rơi xuống.
Tử kim thần long ở phía sau hít 1 luồng hơi lạnh, kinh ngạc nói: "Không ngờ là đại thiên thần lôi!"
Trong Lôi Thần điện ở xa, Lôi Thần đập bàn đứng lên, tức giận quát: "Đáng chết!"
Tác giả :
Ngô Biển Quân