Thần Ma Thiên Tôn
Chương 47: Diệt Thế Đạo
Vân Trung Hầu đưa tay ra ngoài, một viên huyền châu màu trắng bay ra rơi vào tay Cơ Hàn Tinh.
- Khi gặp nguy hiểm thì nuốt viên Long Dực Huyền Châu này, chưa biết chừng nó sẽ cứu được ngươi.
Xa giá của Vân Trung Hầu chầm chậm đi xa.
Cơ Hàn Tinh nhảy xuống khỏi Long Tượng, rồi bí mật quay lại Hải Đường trang viên.
Hải Đường trang viên.
Ninh Thiên Thành nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chăm một lúc, vẻ mặt tán thưởng, nói:
- Không tồi. Tuy không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo nhưng cũng không làm mất mặt Kiếm Các Hầu phủ chúng ta, có vài phần giống tam đệ năm đó.
Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên đoán được nam tử trước mặt là ai, chắc chắn chính là nhị bá mà hắn chưa từng gặp mặt.
Nhân vật truyền kỳ trong Kiếm Các Hầu phủ.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng nói:
- Nhị bá không phải ở ngoài dẫn quân đánh giặc ư, tại sao đột nhiên lại quay về vậy?
Ninh Thiên Thành nói:
- Mười năm rồi, cũng nên quay về xem thế nào. Lần này ta từ Thiên Cơ Vương triều mời về cho ngươi một vị Dưỡng Tâm Sư khá lợi hại, có lẽ sẽ giúp ngươi trị khỏi bệnh.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên rất muốn nói bệnh của mình đã khỏi rồi, nhưng hắn vẫn có tâm lý đề phòng người ngoài, dù sao thì đây cũng là lần đầu hắn gặp Ninh Thiên Thành, hoàn toàn chưa hiểu gì về hắn.
Lần đầu gặp mặt mà nói hết bí mật của mình, đó là hành động khá ngu ngốc.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn ẩn giấu Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, nói:
- Vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân đó giờ ở đâu?
- Trên đường đi, hai tháng sau sẽ cùng ta về hoàng thành.
Ninh Thiên Thành nói.
- Hai tháng... sau?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăn Ninh Thiên Thành đang đứng trước mặt mình.
- Giờ ngươi đang thấy Võ Hồn Pháp Thân của ta, chỉ có thể giữ trong ba ngày sẽ biến mất. Giờ ta phải về Kiếm Các Hầu phủ một chuyến, ngươi có đi cùng ta không?
Ninh Thiên Thành hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Ta không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, về làm gì chứ? Dù có về cũng phải đợi khỏi bệnh, Võ Đạo đại thừa mới về.
- Ha ha, có cốt khí!
Ninh Thiên Thành cũng không nói thêm, thân thể khẽ động một cái liền biến mất khỏi Hải Đường trang viên, một khắc sau đó hắn đã vào tới con đường lớn náo nhiệt trong Hoàng thành.
Võ Hồn Pháp Thân của hắn chỉ có thể tồn tại được ba ngày, đã tốn mất hai ngày đi đường rồi, giờ không còn nhiều thời gian nữa.
Hắn ngưng tụ pháp thân để về trước, mục đích chủ yếu là bàn một việc vô cùng quan trọng với lão Hầu gia, còn việc ngăn Vân Trung Hầu vào Hải Đường trang viên thật ra chỉ là tiện thể mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn cánh cửa lớn đổ nát trước mắt, thở dài:
- Lại phải tốn bao nhiêu tiền nữa để sửa đây? Người kia là ai? Chính ngươi, đến quân doanh ở Nam Sơn Tập bảo tướng quân đại nhân của họ đưa tiền tới cho ta, nếu không đích thân ta đi đòi.
Ninh Tiểu Xuyên chắp tay sau lưng đi vào Hải Đường trang viên, vùa vào Tử Khí viên thì thấy Thiên Thần Tử ngồi bên hồ nước, tay cầm một chiếc cốc bằng đồng đen ngồi dựa bàn thưởng trà.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi chiếc áo bào đen, có vô số Huyền Khí màu đen tỏa ra từ cơ thể hắn.
- Ngươi thật nhàn nhã. Có biết vừa rồi vì ngươi mà Hải Đường trang viên suýt bị san bằng không?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử ngồi vắt chân bên hồ ngắm cá, nói:
- Đương nhiên là biết. Không phải cả Nhạc Vũ Dương cũng tới sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đã biết Nhạc Vũ Dương cũng đến thì chắc ngươi cũng biết hắn có thể quay lại bất cứ lúc nào. Giờ là cơ hội tốt nhất cho ngươi rời khỏi đây đấy.
Thiên Thần Tử lắc đầu, nói:
- Không thể đi. Đây mới là nơi tránh nạn tốt nhất. Nhạc Vũ Dương vẫn luôn rất thận trọng, chắc chắn đã sắp xếp cao thủ giám sát Hải Đường trang viên. Ta bước chân ra khỏi đây mới là tự chui đầu vào rọ.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng gặp ai da mặt dày như thế này, liền mặc kệ hắn, tự mình ngồi xuống phía dưới Huyết Thiềm Mộc, bắt đầu xung kích đường ẩn mạch cuối cùng.
Sau khi được chứng kiến tu vi cường đại của Nhạc Vũ Dương và Ninh Thiên Thành, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn ý thức được điểm còn thiếu sót của mình. Đừng nói so với họ bây giờ, dù so với Cơ Hàn Tinh, đệ tử của Nhạc Vũ Dương thì hắn vẫn còn kém xa.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn lại một đường ẩn mạch cuối cùng, khi đả thông được thì sẽ có thể bước vào cảnh giới Thần Thể.
Khi đã bước lên cảnh giới Thần Thể sẽ hoàn toàn khác, thân thể thoát khỏi phàm thai, sinh ra thần tính, Thần Thông Võ Đạo, bạo phát được sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Bước lên cảnh giới này không chỉ là so sánh về quyền cước mà là sự so tài về Thần Thông Võ Đạo.
Đường ẩn mạch thứ ba từ Võ Đạo Tâm Cung thông đến lớp vỏ đại não, vòng một vòng trong đại não rồi trở về Võ Đạo Tâm Cung.
Đường ẩn mạch này là ngắn nhất, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn không dám tùy tiện đả thông, vì đại não là nơi yếu nhất của con người, không được tổn hại một chút nào. Khi bị tổn hại, nhẹ thì thành ngớ ngẩn, nặng thì sẽ chết.
- Huyền Khí thông thẳng tới đại não, lẽ nào để khai thác trí tuệ của ta? Hoặc có thể nói là có liên quan tới linh hồn?
Ninh Tiểu Xuyên không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu ngưng tụ Huyền Khí Võ Đạo , thận trọng xung kích đường ẩn mạch này.
Thiên Thần Tử ngồi cách đó không xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên ngồi dưới Huyết Thiềm Mộc. Đôi mắt xanh lộ vẻ kinh ngạc.
- Ẩn mạch lại xuyên qua đại não, đây là ẩn mạch cực kỳ hiếm gặp. Nếu hắn đột phá thành công thì trí tuệ của hắn sẽ nâng lên một tầm cao mới. Thú vị, thú vị thật!
Ẩn mạch của mỗi Võ giả không hề giống nhau, có người chỉ là một đoạn ngắn trong cơ thể, có người chỉ xuất hiện trong vùng bụng có người chỉ xuất hiện ở hai cánh tay rất ít người ẩn mạch lại vào đại não.
Thông thường, ẩn mạch trong cơ thể Võ giả càng dài thì tiềm lực càng lớn.
Ẩn mạch càng huyền diệu thì thể chất cũng càng huyền diệu.
Nếu để Thiên Thần Tử biết hai đường ẩn mạch trước của Ninh Tiểu Xuyên lần lượt đi qua tứ chi và ngũ tạng thì có lẽ hắn sẽ càng kinh ngạc hơn.
Vì hai đường ẩn mạch này gần như bao phủ toàn bộ cơ thể, Võ giả có ẩn mạch như vậy thì tiềm lực vô cùng tận.
Ba ngày liên tục Ninh Tiểu Xuyên đều dùng để xung kích ẩn mạch thứ ba.
Tuy đường ẩn mạch này ngắn nhất nhưng lại phức tạp nhất, buộc hắn phải thận trọng tiến từng bước.
Hết đúng ba ngày cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng mở rộng ẩn mạch đến bước cuối cùng.
Ba ngày liên tục Ninh Tiểu Xuyên đều dùng để xung kích ẩn mạch thứ ba.
Tuy đường ẩn mạch này ngắn nhất nhưng lại phức tạp nhất, buộc hắn phải thận trọng tiến từng bước.
Hết đúng ba ngày cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng mở rộng ẩn mạch đến bước cuối cùng.
Chỉ còn một bước nữa là đột phát được đường ẩn mạch này.
Xung quanh Ninh Tiểu Xuyên lúc này đều là Huyền Khí bọc kín người hắn.
- Phá!
Uỳnh!
Đường ẩn mạch cuối cùng bị xung kích, Huyền Khí Võ Đạo từ Tâm Cung tràn ra men theo ẩn mạch chảy về lớp vỏ đại não.
Một đường ẩn mạch biến thành vô số mạch nhỏ, giống như có hàng trăm nghìn dòng Huyền Khí chảy về lớp vỏ đại não khiến tế bào não Ninh Tiểu Xuyên trở nên linh hoạt, tốc độ tư duy vượt khỏi lý thuyết thông thường.
Rồi Huyền Khí lại trở về Tâm Cung, hoàn thành một vòng.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Mọi nơi trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu thay đổi, không ngừng phát ra tiềng nổ, huyết mạch, xương cốt, ngũ tạng, thần tủy đều phát ra âm thanh, vô số đạo điện quang bắn ra từ cơ thể hắn.
Từ trong ra ngoài phóng thích điện quang.
Thiên Thần Tử một lần nữa bị kinh ngạc, nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.
- Thần Thể mà hắn tu luyện được dường như không đơn giản, từ trong cơ thể phóng ra được lôi điện. Đây lẽ nào là Thiên Tượng Thần Thể?
Thiên Thần Tử biết giờ là thời điểm quan trọng để Ninh Tiểu Xuyên đột phá, vì thế không làm phiền hắn.
Huyền Khí xung quanh đang nhanh chóng chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, dùng mắt thường cũng có thể thấy vô số sợi Huyền Khí lưu động rồi bị lỗ chân lông của hắn hút vào trong.
Trong tim Ninh Tiểu Xuyên lúc này, thanh Ma Kiếm màu đỏ máu đang điên cuồng hấp thụ Huyền Khí và huyết khí. Huyết khí chính là đến từ gốc Huyết Thiềm Mộc bên cạnh hắn.
Huyết khí trong Huyết Thiềm Mộc nhanh chóng chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, khiến vỏ cây héo dần.
Thanh Ma Kiếm xoay tròn, huyết mạch trên thân kiếm càng trở nên rõ ràng, phát ra một luồng hấp lực vô cùng mạnh mẽ.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác Ma Kiếm đang lôi kéo linh hồn hắn gần lại với tim.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trước Ma Kiếm, cảm giác thân thể mình vô cùng nhỏ bé, còn Ma Kiếm cực kỳ to lớn, giống như hạt cát đứng trước ngọn núi cao đến tận tầng mây vậy.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại trốn trong tim của ta?
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác Ma Kiếm không phải một thanh kiếm mà giống một con người hơn, một người có trí tuệ.
Trên thân kiếm xuất hiện bóng dáng của một nữ tử.
Nữ tử này thần bí khó dò, mái tóc dài, làn da trắng muốt, tuyệt mỹ tựa tiên nữ, giống như thần nữ trong tranh vậy khiến người ta có cảm giác muốn quỳ bái trước nàng ta.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ mình thật sự lại gọi ra một người, liền lùi về sau hai bước.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại ở trong kiếm?
Khí chất nữ tử đó lại không giống nữ thần mà lại giống như ma nữ đầy tà khí hơn.
- Diệt Thế Đạo, truyền nhân đời thứ ba, Tuế Hàn Vũ.
- Diệt Thế Đạo!
Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy cái tên này liền cảm thấy trái tim run lên, trong đầu xuất hiện cảnh tượng thi sơn huyết hải.
- Vậy sao ngươi lại bị phong bế trong thanh kiếm?
Tuế Hàn Vũ không trả lời câu hỏi của Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Trong cơ thể ngươi có một đạo kiếm khí của Diệt Thế Kiếm, có nghĩa là Diệt Thế kiếm khí đã lựa chọn ngươi là truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo, cũng là Diệt Thế kiếm khí đưa ngươi tới đây. Nhưng chúng ta chỉ có thể nói chuyện trong thời gian ngắn. Khi tu vi ngươi đến một trình độ nhất định, Diệt Thế kiếm đạo tự nhiên sẽ dẫn ngươi tới gặp ta. Nghi vấn của ngươi sẽ được giải đáp.
Ầm...
Cảnh tượng trước mắt bỗng nổ tung.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác trong đầu có thêm một vài thứ, là một số bia văn tự kỳ quái, chúng tập hợp lại thành chữ “kiếm”.
- Thì ra Ma Kiếm trong tim ta chỉ là một đạo kiếm khí của Diệt Thế Kiếm tụ lại mà thành. Một đạo kiếm khí đã cường đại như vậy, vậy Diệt Thế Kiếm chân chính thì sẽ cường đại tới mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt tham ngộ chữ “kiếm” đó, đột nhiên mở trừng mắt, miệng thốt ra một chữ.
- Kiếm!
Một thanh cự kiếm màu đỏ rực bay ra từ miệng hắn, đem theo ma tính vô biên, kiếm khí mạnh mẽ chém về phía Thiên Thần Tử.
Về lý, với tu vi của Thiên Thần Tử, một Võ giả vừa đột phá cảnh giới Thần Thể căn bản không thể tạo uy hiếp gì tới hắn.
Nhưng khi kiếm khí bắn ra hắn lại giật thót mình, cảm giác như Ma Thần vung kiếm về phía hắn vậy.
- Khi gặp nguy hiểm thì nuốt viên Long Dực Huyền Châu này, chưa biết chừng nó sẽ cứu được ngươi.
Xa giá của Vân Trung Hầu chầm chậm đi xa.
Cơ Hàn Tinh nhảy xuống khỏi Long Tượng, rồi bí mật quay lại Hải Đường trang viên.
Hải Đường trang viên.
Ninh Thiên Thành nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chăm một lúc, vẻ mặt tán thưởng, nói:
- Không tồi. Tuy không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo nhưng cũng không làm mất mặt Kiếm Các Hầu phủ chúng ta, có vài phần giống tam đệ năm đó.
Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên đoán được nam tử trước mặt là ai, chắc chắn chính là nhị bá mà hắn chưa từng gặp mặt.
Nhân vật truyền kỳ trong Kiếm Các Hầu phủ.
Ninh Tiểu Xuyên thận trọng nói:
- Nhị bá không phải ở ngoài dẫn quân đánh giặc ư, tại sao đột nhiên lại quay về vậy?
Ninh Thiên Thành nói:
- Mười năm rồi, cũng nên quay về xem thế nào. Lần này ta từ Thiên Cơ Vương triều mời về cho ngươi một vị Dưỡng Tâm Sư khá lợi hại, có lẽ sẽ giúp ngươi trị khỏi bệnh.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên rất muốn nói bệnh của mình đã khỏi rồi, nhưng hắn vẫn có tâm lý đề phòng người ngoài, dù sao thì đây cũng là lần đầu hắn gặp Ninh Thiên Thành, hoàn toàn chưa hiểu gì về hắn.
Lần đầu gặp mặt mà nói hết bí mật của mình, đó là hành động khá ngu ngốc.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn ẩn giấu Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, nói:
- Vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân đó giờ ở đâu?
- Trên đường đi, hai tháng sau sẽ cùng ta về hoàng thành.
Ninh Thiên Thành nói.
- Hai tháng... sau?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăn Ninh Thiên Thành đang đứng trước mặt mình.
- Giờ ngươi đang thấy Võ Hồn Pháp Thân của ta, chỉ có thể giữ trong ba ngày sẽ biến mất. Giờ ta phải về Kiếm Các Hầu phủ một chuyến, ngươi có đi cùng ta không?
Ninh Thiên Thành hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Ta không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, về làm gì chứ? Dù có về cũng phải đợi khỏi bệnh, Võ Đạo đại thừa mới về.
- Ha ha, có cốt khí!
Ninh Thiên Thành cũng không nói thêm, thân thể khẽ động một cái liền biến mất khỏi Hải Đường trang viên, một khắc sau đó hắn đã vào tới con đường lớn náo nhiệt trong Hoàng thành.
Võ Hồn Pháp Thân của hắn chỉ có thể tồn tại được ba ngày, đã tốn mất hai ngày đi đường rồi, giờ không còn nhiều thời gian nữa.
Hắn ngưng tụ pháp thân để về trước, mục đích chủ yếu là bàn một việc vô cùng quan trọng với lão Hầu gia, còn việc ngăn Vân Trung Hầu vào Hải Đường trang viên thật ra chỉ là tiện thể mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn cánh cửa lớn đổ nát trước mắt, thở dài:
- Lại phải tốn bao nhiêu tiền nữa để sửa đây? Người kia là ai? Chính ngươi, đến quân doanh ở Nam Sơn Tập bảo tướng quân đại nhân của họ đưa tiền tới cho ta, nếu không đích thân ta đi đòi.
Ninh Tiểu Xuyên chắp tay sau lưng đi vào Hải Đường trang viên, vùa vào Tử Khí viên thì thấy Thiên Thần Tử ngồi bên hồ nước, tay cầm một chiếc cốc bằng đồng đen ngồi dựa bàn thưởng trà.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi chiếc áo bào đen, có vô số Huyền Khí màu đen tỏa ra từ cơ thể hắn.
- Ngươi thật nhàn nhã. Có biết vừa rồi vì ngươi mà Hải Đường trang viên suýt bị san bằng không?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thiên Thần Tử ngồi vắt chân bên hồ ngắm cá, nói:
- Đương nhiên là biết. Không phải cả Nhạc Vũ Dương cũng tới sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đã biết Nhạc Vũ Dương cũng đến thì chắc ngươi cũng biết hắn có thể quay lại bất cứ lúc nào. Giờ là cơ hội tốt nhất cho ngươi rời khỏi đây đấy.
Thiên Thần Tử lắc đầu, nói:
- Không thể đi. Đây mới là nơi tránh nạn tốt nhất. Nhạc Vũ Dương vẫn luôn rất thận trọng, chắc chắn đã sắp xếp cao thủ giám sát Hải Đường trang viên. Ta bước chân ra khỏi đây mới là tự chui đầu vào rọ.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng gặp ai da mặt dày như thế này, liền mặc kệ hắn, tự mình ngồi xuống phía dưới Huyết Thiềm Mộc, bắt đầu xung kích đường ẩn mạch cuối cùng.
Sau khi được chứng kiến tu vi cường đại của Nhạc Vũ Dương và Ninh Thiên Thành, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn ý thức được điểm còn thiếu sót của mình. Đừng nói so với họ bây giờ, dù so với Cơ Hàn Tinh, đệ tử của Nhạc Vũ Dương thì hắn vẫn còn kém xa.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn lại một đường ẩn mạch cuối cùng, khi đả thông được thì sẽ có thể bước vào cảnh giới Thần Thể.
Khi đã bước lên cảnh giới Thần Thể sẽ hoàn toàn khác, thân thể thoát khỏi phàm thai, sinh ra thần tính, Thần Thông Võ Đạo, bạo phát được sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Bước lên cảnh giới này không chỉ là so sánh về quyền cước mà là sự so tài về Thần Thông Võ Đạo.
Đường ẩn mạch thứ ba từ Võ Đạo Tâm Cung thông đến lớp vỏ đại não, vòng một vòng trong đại não rồi trở về Võ Đạo Tâm Cung.
Đường ẩn mạch này là ngắn nhất, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn không dám tùy tiện đả thông, vì đại não là nơi yếu nhất của con người, không được tổn hại một chút nào. Khi bị tổn hại, nhẹ thì thành ngớ ngẩn, nặng thì sẽ chết.
- Huyền Khí thông thẳng tới đại não, lẽ nào để khai thác trí tuệ của ta? Hoặc có thể nói là có liên quan tới linh hồn?
Ninh Tiểu Xuyên không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu ngưng tụ Huyền Khí Võ Đạo , thận trọng xung kích đường ẩn mạch này.
Thiên Thần Tử ngồi cách đó không xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên ngồi dưới Huyết Thiềm Mộc. Đôi mắt xanh lộ vẻ kinh ngạc.
- Ẩn mạch lại xuyên qua đại não, đây là ẩn mạch cực kỳ hiếm gặp. Nếu hắn đột phá thành công thì trí tuệ của hắn sẽ nâng lên một tầm cao mới. Thú vị, thú vị thật!
Ẩn mạch của mỗi Võ giả không hề giống nhau, có người chỉ là một đoạn ngắn trong cơ thể, có người chỉ xuất hiện trong vùng bụng có người chỉ xuất hiện ở hai cánh tay rất ít người ẩn mạch lại vào đại não.
Thông thường, ẩn mạch trong cơ thể Võ giả càng dài thì tiềm lực càng lớn.
Ẩn mạch càng huyền diệu thì thể chất cũng càng huyền diệu.
Nếu để Thiên Thần Tử biết hai đường ẩn mạch trước của Ninh Tiểu Xuyên lần lượt đi qua tứ chi và ngũ tạng thì có lẽ hắn sẽ càng kinh ngạc hơn.
Vì hai đường ẩn mạch này gần như bao phủ toàn bộ cơ thể, Võ giả có ẩn mạch như vậy thì tiềm lực vô cùng tận.
Ba ngày liên tục Ninh Tiểu Xuyên đều dùng để xung kích ẩn mạch thứ ba.
Tuy đường ẩn mạch này ngắn nhất nhưng lại phức tạp nhất, buộc hắn phải thận trọng tiến từng bước.
Hết đúng ba ngày cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng mở rộng ẩn mạch đến bước cuối cùng.
Ba ngày liên tục Ninh Tiểu Xuyên đều dùng để xung kích ẩn mạch thứ ba.
Tuy đường ẩn mạch này ngắn nhất nhưng lại phức tạp nhất, buộc hắn phải thận trọng tiến từng bước.
Hết đúng ba ngày cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng mở rộng ẩn mạch đến bước cuối cùng.
Chỉ còn một bước nữa là đột phát được đường ẩn mạch này.
Xung quanh Ninh Tiểu Xuyên lúc này đều là Huyền Khí bọc kín người hắn.
- Phá!
Uỳnh!
Đường ẩn mạch cuối cùng bị xung kích, Huyền Khí Võ Đạo từ Tâm Cung tràn ra men theo ẩn mạch chảy về lớp vỏ đại não.
Một đường ẩn mạch biến thành vô số mạch nhỏ, giống như có hàng trăm nghìn dòng Huyền Khí chảy về lớp vỏ đại não khiến tế bào não Ninh Tiểu Xuyên trở nên linh hoạt, tốc độ tư duy vượt khỏi lý thuyết thông thường.
Rồi Huyền Khí lại trở về Tâm Cung, hoàn thành một vòng.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Mọi nơi trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu thay đổi, không ngừng phát ra tiềng nổ, huyết mạch, xương cốt, ngũ tạng, thần tủy đều phát ra âm thanh, vô số đạo điện quang bắn ra từ cơ thể hắn.
Từ trong ra ngoài phóng thích điện quang.
Thiên Thần Tử một lần nữa bị kinh ngạc, nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.
- Thần Thể mà hắn tu luyện được dường như không đơn giản, từ trong cơ thể phóng ra được lôi điện. Đây lẽ nào là Thiên Tượng Thần Thể?
Thiên Thần Tử biết giờ là thời điểm quan trọng để Ninh Tiểu Xuyên đột phá, vì thế không làm phiền hắn.
Huyền Khí xung quanh đang nhanh chóng chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, dùng mắt thường cũng có thể thấy vô số sợi Huyền Khí lưu động rồi bị lỗ chân lông của hắn hút vào trong.
Trong tim Ninh Tiểu Xuyên lúc này, thanh Ma Kiếm màu đỏ máu đang điên cuồng hấp thụ Huyền Khí và huyết khí. Huyết khí chính là đến từ gốc Huyết Thiềm Mộc bên cạnh hắn.
Huyết khí trong Huyết Thiềm Mộc nhanh chóng chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, khiến vỏ cây héo dần.
Thanh Ma Kiếm xoay tròn, huyết mạch trên thân kiếm càng trở nên rõ ràng, phát ra một luồng hấp lực vô cùng mạnh mẽ.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác Ma Kiếm đang lôi kéo linh hồn hắn gần lại với tim.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trước Ma Kiếm, cảm giác thân thể mình vô cùng nhỏ bé, còn Ma Kiếm cực kỳ to lớn, giống như hạt cát đứng trước ngọn núi cao đến tận tầng mây vậy.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại trốn trong tim của ta?
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác Ma Kiếm không phải một thanh kiếm mà giống một con người hơn, một người có trí tuệ.
Trên thân kiếm xuất hiện bóng dáng của một nữ tử.
Nữ tử này thần bí khó dò, mái tóc dài, làn da trắng muốt, tuyệt mỹ tựa tiên nữ, giống như thần nữ trong tranh vậy khiến người ta có cảm giác muốn quỳ bái trước nàng ta.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ mình thật sự lại gọi ra một người, liền lùi về sau hai bước.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại ở trong kiếm?
Khí chất nữ tử đó lại không giống nữ thần mà lại giống như ma nữ đầy tà khí hơn.
- Diệt Thế Đạo, truyền nhân đời thứ ba, Tuế Hàn Vũ.
- Diệt Thế Đạo!
Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy cái tên này liền cảm thấy trái tim run lên, trong đầu xuất hiện cảnh tượng thi sơn huyết hải.
- Vậy sao ngươi lại bị phong bế trong thanh kiếm?
Tuế Hàn Vũ không trả lời câu hỏi của Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Trong cơ thể ngươi có một đạo kiếm khí của Diệt Thế Kiếm, có nghĩa là Diệt Thế kiếm khí đã lựa chọn ngươi là truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo, cũng là Diệt Thế kiếm khí đưa ngươi tới đây. Nhưng chúng ta chỉ có thể nói chuyện trong thời gian ngắn. Khi tu vi ngươi đến một trình độ nhất định, Diệt Thế kiếm đạo tự nhiên sẽ dẫn ngươi tới gặp ta. Nghi vấn của ngươi sẽ được giải đáp.
Ầm...
Cảnh tượng trước mắt bỗng nổ tung.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác trong đầu có thêm một vài thứ, là một số bia văn tự kỳ quái, chúng tập hợp lại thành chữ “kiếm”.
- Thì ra Ma Kiếm trong tim ta chỉ là một đạo kiếm khí của Diệt Thế Kiếm tụ lại mà thành. Một đạo kiếm khí đã cường đại như vậy, vậy Diệt Thế Kiếm chân chính thì sẽ cường đại tới mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt tham ngộ chữ “kiếm” đó, đột nhiên mở trừng mắt, miệng thốt ra một chữ.
- Kiếm!
Một thanh cự kiếm màu đỏ rực bay ra từ miệng hắn, đem theo ma tính vô biên, kiếm khí mạnh mẽ chém về phía Thiên Thần Tử.
Về lý, với tu vi của Thiên Thần Tử, một Võ giả vừa đột phá cảnh giới Thần Thể căn bản không thể tạo uy hiếp gì tới hắn.
Nhưng khi kiếm khí bắn ra hắn lại giật thót mình, cảm giác như Ma Thần vung kiếm về phía hắn vậy.
Tác giả :
Cửu Đương Gia