Thần Ma Thiên Tôn
Chương 245: Dựa vào Thiên Đế
Đoản đao trong tay Ninh Tiểu Xuyên, chính là Thiên Đế Nhận trong truyền thuyết, là bội đao lúc Thiên Đế còn trẻ.
Thanh đao này có ma tính, sinh ra tà niệm, biến thành một thanh Yêu Đao, cách đây mấy ngàn năm, đã bị Thiên Đế vứt bỏ.
Mặc dù đã bị vứt bỏ, nhưng thanh danh của nó vẫn rất lớn.
Thiên Đế Nhận phát ra tiếng người, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta đã cứu ngươi một mạng, bây giờ ngươi có phải nên làm đao nô cho ta không?
Thanh âm của Thiên Đế Nhận trực tiếp vang lên trong đầu Ninh Tiểu Xuyên, người bên ngoài căn bản không nghe thấy.
- Không có khả năng.
Ninh Tiểu Xuyên quả quyết nói:
- Là chính ngươi từ trong Huyền Thú Giám bay ra, ta chưa bao giờ cầu xin ngươi ra tay, bây giờ ngươi có thể quay trở về Huyền Thú Giám được rồi.
Thiên Đế Nhận nói:
- Người trẻ tuổi, ngươi quá cố chấp rồi. Thái độ cường ngạnh là tốt, nhưng cường ngạnh quá phận thì chính là ngu muội. Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra tên Cổ Ma này muốn giết ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên cầm lấy Thiên Đế Nhận, đứng trên tế đàn, dung hợp thành một thể với hư ảnh Thiên Đế.
Không ai biết rằng, lúc này hắn đang đối thoại cùng Thiên Đế Nhận.
Thiên Đế Nhận lại tiếp tục khuyên nhủ:
- Tu vi của Cổ Ma đã đạt tới đăng phong tạo cực, bất tử bất diệt, ngay cả Ma Cung trấn áp nó ngàn năm cũng không đè chết được nó. Chỉ khi ngươi trở thành đao nô của ta thì mới có cơ hội sống sót, căn bản không có lựa chọn nào khác.
- Có. Ta có thể khống chế ngươi.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên kiên định, điều động lực lượng hư ảnh Thiên Đế, lập tức tụ tập vào lòng bàn tay.
Máu tươi bên trong tế đàn, liền hướng về phía hắn mà chảy tới, lượn lờ quanh thân thể và thân đao.
Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn lực lượng tế tự để khống chế Thiên Đế Nhận.
Tế tự lần này đã chém giết rất nhiều súc vật, Huyền thú, nô lệ, thậm chí còn có hai Võ Tôn bị hiến tế, sản sinh ra lực lượng cực kỳ khủng bố, toàn bộ đều bị Ninh Tiểu Xuyên điều động, khống chế Thiên Đế Nhận.
Hai chân Ninh Tiểu Xuyên tách ra, đứng vững thân hình, hai tay nắm đoản đao, xung quanh thân thể hình thành huyết sóng phiên giang đảo hải, Thiên Đế Nhận trong tay giống như nặng đến ức vạn cân.
Hắn sử dụng Huyền Khí Võ Đạo, mới có thể nâng Thiên Đế Nhận lên được.
Hư ảnh Thiên Đế sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, tựa như một cự nhân che trời, bao quát thương thiên đại địa, đem một luồng sức mạnh to lớn của Thần Linh thức tỉnh, dung nhập vào trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên.
Giờ khắc này, thân thể của Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên cao lớn không gì sánh kịp, quả thực giống như chân thân Thiên Đế giáng lâm.
Tiểu Linh Nhi từ trong cỗ xe thanh đàn trèo ra, đôi mắt chớp chớp, nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên ở trên tế đàn, hô lên:
- Là phụ thân, mẹ, là phụ thân.
Ngọc Ngưng Sanh vén một góc màn xe lên, rõ ràng nhìn thấy giữ mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một tia thần mang ngũ giác, giống hệt ngũ giác tinh vũ tại mi tâm của Thiên Đế, khiến người khác cảm thấy một loại áp bách cường đại.
Người nông dân hái thuốc muốn ra tay với Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên thoáng kinh hãi, lập tức dừng bước, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trái tim của Ninh Tiểu Xuyên, liền nhìn thấy giữa ngực của Ninh Tiểu Xuyên lóe lên bảy đạo hào quang, biến thành bảy tòa thần kiều.
- Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung.
Người nông dân hái thuốc vừa mừng vừa sợ, rốt cuộc cũng hiểu tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại mang trên người số mệnh của Thiên Đế.
- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, ta nhớ kỹ tên của ngươi rồi.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trầm xuống, chém ra một đao, đao thế cô đọng khí nuốt sơn hà.
Người nông dân hái thuốc đánh ra một đạo chưởng ấn che trời, lòng bàn tay đan xen từng đạo đường vân huyết dịch, biến thành dài mấy chục thước, một ngón tay cũng có thể đập vụn một ngọn núi.
Phành...
Đao khí xé nát chưởng ấn, đánh bay người nông dân hái thuốc ra ngoài, thân thể bị đao khí chẻ thành hai khúc, cơ thể lập tức tràn ra một mảnh huyết vụ cuồn cuộn.
Thân thể người nông dân hái thuốc bay lên, lơ lửng trong huyết vụ.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ trong nửa thân người có một trái Ma Tâm đang đập thình thịch, mỗi lần nó nhảy lên, đều chấn cho thiên địa Huyền Khí phải run rẩy.
Thân thể bị chém thành hai khúc, vậy mà vẫn không chết.
- Thiên Đế Nhận thật lợi hại, không hổ là bội đao của Thiên Đế lúc còn trẻ, lợi hại lợi hại.
Người nông dân hái thuốc chỉ còn nửa người, thế nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười, cười đến mức có chút dọa người.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên chém ra một đao, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể liền tiêu hao hết, lực lượng tế tự như thủy triều rút đi. Thiên Đế Nhận cũng thoát khỏi sự khống chế của Ninh Tiểu Xuyên, bay trở lại Huyền Thú Giám.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy suy yếu không gì sánh nổi, hai mắt tối sầm, toàn thân vô lực, thân thể lung lay sắp đổ.
Phốc…
Ninh Tiểu Xuyên phải cố gắng chống đỡ thân thể, mới không đến mức từ trên tế đàn rơi xuống.
Phía dưới tế đàn, mỗi người đều nhìn thấy lực lượng khủng bố mà Ninh Tiểu Xuyên vừa bạo phát, mặc dù chỉ là một đao, thế nhưng một đao vừa rồi lại có đủ lực lượng khai thiên tích địa.
- Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại được Thiên Đế Nhận thừa nhận, đây là binh khí mà Thần Linh đã từng sử dụng, trên vũ khí đã nhiễm thần tính, có thể sánh ngang với Thứ Thần Khí.
Trong mắt nhiều người đều lộ vẻ nóng bỏng, nhìn chằm chằm vào Thiên Đế Nhận trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu không phải là tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nói không chừng rất nhiều người đã ra tay cướp đoạt rồi.
Đây chính là binh khí chiến đấu của Thần Linh, không những uy lực cực lớn, mà nói không chừng còn có thể từ trên binh khí tìm hiểu được Võ Đạo của Thiên Đế, thử hỏi người nào có thể không động tâm cho được?
- Phụ thân.
Trên lưng Tiểu Linh Nhi mọc ra một đôi cánh màu trắng, tản mát tiên quang nhu hòa, mỗi một cái lông vũ đều trắng tinh không tì vết, mỗi sợi tóc đều đen nhanh, quả thực giống như một tiểu tiên tử.
Nàng bay lên tế đàn, dùng cánh tay nhỏ bé đỡ lấy Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng khí lực của nàng lại quá nhỏ, gương mặt nhỏ nhắn thoáng cái đỏ bừng, không thể nâng Ninh Tiểu Xuyên dậy nổi.
Nàng đi chân trần, chạy quanh Ninh Tiểu Xuyên, đang nghĩ làm thế nào để giúp hắn.
- Tiểu Linh Nhi, nhanh rời khỏi đây.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trầm xuống, quát lớn với nàng.
Tiểu Linh Nhi chu miệng, lắc lắc đầu, lại đỡ lấy cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Phụ thân, đừng chơi với bọn họ nữa.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống bên dưới tế đài, lập tức nhìn thấy thân ảnh Ngọc Ngưng Sanh dưới một gốc cây Phong. Nàng đứng dưới tàng cây, tư thái xinh đẹp tuyệt trần, từng tia Huyền Khí lượn lờ trên người, có vẻ thần bí mà mông lung.
Khoảnh khắc Ninh Tiểu Xuyên thất thần trong giây lát, Tiểu Linh Nhi đã chui xuống dưới người hắn, mở đôi cánh chim trắng tinh ra, không ngừng vỗ cánh, cõng Ninh Tiểu Xuyên lảo đảo bay xuống tế đàn, hóa thành một đạo bạch quang, lao ra khỏi Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ.
Người nông dân hái thuốc đã ngưng hợp hai nửa thân thể, khôi phục lại nguyên hình, liền bổ một trảo về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ầm...
Một đạo quang mang bạch sắc từ trong cơ thể Tiểu Linh Nhi bắn ra, đánh mạnh lên bàn tay của người nông dân hái thuốc.
Khoảnh khắc bàn tay của người nông dân hái thuốc tiếp xúc với đạo bạch quang kia, trước mắt không ngờ còn xuất hiện một ngôi sao cực lớn, giống như có một ngôi sao đang đập về phía hắn, lập tức khiến hắn thu hồi cánh tay trở về.
- Cái gì đây?
Trên mặt người nông dân hái thuốc lần đầu tiên lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn ngón tay của mình chảy máu đầm đìa.
Đây là tổn thương do bạch quang từ trên người Tiểu Linh Nhi gây ra, quang mang bạch sắc này vô cùng tinh khiết, tựa như có thể tinh lọc hết thảy tà ác trên thế gian.
Người nông dân hái thuốc muốn xuất thủ một lần nữa để thăm dò lực lượng của Tiểu Linh Nhi, nhưng Kiếm Các Hầu lại bay lên chắn trước mặt hắn, bức cho hắn thối lui.
- Hầu gia, ngươi hãy đuổi theo Tiểu Xuyên, để bổn Vương kiến thức Cổ Ma này một phen.
Đại Kim Bằng Vương ngồi trên xa giá, tản mát khí thế uy lâm bát phương, trên bầu trời ngưng tụ ra một đám mây màu vàng, có từng đạo thiểm điện tán loạn trong tầng mây.
Đại Kim Bằng Vương rốt cuộc cũng ra tay rồi.
Đại Kim Bằng Vương được xưng là một trong bốn đại cao thủ của Ngọc Lam Đế quốc, là đệ nhất nhân triều đình, cũng là người duy nhất trong triều đình có thể chống lại Ma Đế Đoan Mộc Hàn.
Kỳ nhân dị sĩ trong Đại Kim Bằng Vương nhiều vô số kể, trong tay còn nắm giữ 3000 vạn binh mã, quyền thế cường đại đến mức khủng bố, ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng phải kiêng kỵ hắn ba phần.
Chẳng qua, Đại Kim Bằng Vương đã rất lâu rồi không ra tay, cho nên rất nhiều người cũng không biết tu vi của hắn rốt cuộc cường đại đến cảnh giới nào.
Đại Kim Bằng Vương bổ ra một chưởng, đánh ra một dải nguyên khí màu vàng, phá vỡ thời không, đem người nông dân hái thuốc cuốn vào trong thời không kỳ dị.
Nhân vật cấp bậc như Đại Kim Bằng Vương ra tay, cho dù là kết giới Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ cũng không thể ngăn cản được, cho nên hắn mới xuất ra thời không kỳ dị này, cuốn người nông dân hái thuốc vào trong thời không, để chiến đấu không bộc phát ra ngoài.
Ở đây cũng có một số người tự tin với tu vi của mình, tất cả đều xông vào thời không kỳ dị, ví dụ như: Kỳ Lân Vương, Khổng Tước Minh Vương, Thần Long Vương, Vân Trung Hầu, Ngọc Lam Đại Đế, còn có hai vị Nhị phẩm Quốc Sư Đạo môn.
Lúc Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ phát sinh đại chiến cấp bậc Võ Tôn thì Tiểu Linh Nhi đang cõng Ninh Tiểu Xuyên chạy ra khỏi Tổ địa, lúc phi hành cực kỳ không ổn định, thân hình lung lay lảo đảo, giống như tùy thời đều có thể rơi xuống đất.
- Buông Tiểu Xuyên ra!
Kiếm Các Hầu nhanh chóng đuổi theo.
Hắn không thể xác định thân phận của Tiểu Linh Nhi, thế nhưng có thể cảm giác được một luồng khí tức Huyền thú từ trên người Tiểu Linh Nhi.
Cho nên, hắn mới cưỡng ép ngăn chặn thương thế, muốn đuổi theo để cứu Ninh Tiểu Xuyên trở về.
Tiểu Linh Nhi mặc dù bay rất không ổn định, nhưng tốc độ lại cực nhanh, quả thực giống như một đạo hào quang màu trắng, đột nhiên lên tiếng:
- Lão gia gia, đừng đuổi Tiểu Linh Nhi và phụ thân a.
Thân hình Kiếm Các Hầu hóa thành một đạo kiếm quang, tốc độ tăng lên gấp ba, muốn đuổi theo Tiểu Linh Nhi.
Đột nhiên, bên dưới phóng lên một đạo kiếm khí băng hàn, chặn đường Kiếm Các Hầu lại.
Trong lòng Kiếm Các Hầu thoáng giật mình, lập tức hạ xuống đất, cảnh giác nhìn khắp bốn phía, cảm thấy có cao thủ Võ Đạo đang tiềm phục trong chỗ tối, nhưng hắn dùng tâm thần cảm ứng cũng không thể tìm ra được đối phương.
Người nấp trong chỗ tối, nhất định là cao thủ che giấu khí tức Võ Đạo.
Ngọc Ngưng Sanh đứng trong một cái hẻm nhỏ sau lưng Kiếm Các Hầu, huyết dịch trong cơ thể đình chỉ lưu động, hô hấp và nhịp tim hoàn toàn đình chỉ, quả thực hòa làm một thể với thiên địa xung quanh.
Hai người chỉ cách nhau một bức tường.
Tu vi của Kiếm Các Hầu thực sự rất cao, chỉ cần Ngọc Ngưng Sanh lộ ra một tia khí tức, cũng sẽ bị Kiếm Các Hầu phát giác được.
Giờ phút này, lòng bàn tay của nàng cũng tràn đầy mồ hôi, trong lòng cực kỳ khẩn trương, một khi thân phận bại lộ, rất có thể sẽ bị Kiếm Các Hầu diệt sát ngay lập tức.
Kiếm Các Hầu cũng không dám hành động khinh suất, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên bị Tiểu Linh Nhi mang đi, bởi vì chính hắn đang bị trọng thương, hơn nữa cũng không đoán ra được tu vi của người ẩn nấp trong bóng tối.
Hắn chỉ có thể dùng bất biến ứng vạn biến.
Nửa canh giờ qua đi, Kiếm Các Hầu khẽ nhíu mày, đột nhiên phát hiện một tia Huyền Khí chấn động, lập tức xuất một quyền đánh tan vách tường sau lưng.
Không có người?
Trong không khí bay đầy bông tuyết.
- Thật sự là giảo hoạt, tốt nhất là đừng để bổn Hầu bắt được. Rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao phải mang Tiểu Xuyên đi?
Kiếm Các Hầu nhíu mày thật sâu, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa, thân ảnh Tiểu Linh Nhi đã sớm biến mất vô ảnh vô tung.
- Nếu người này đã không lập tức ra tay giết chết Tiểu Xuyên, chứng tỏ Tiểu Xuyên ít nhất sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Kiếm Các Hầu lập tức trở về Hầu Phủ, ra lệnh toàn thành điều tra, nhất định phải tìm Ninh Tiểu Xuyên trở về.
Phân phó xong hết thảy, hắn mới lập tức quay trở về Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ.
Cùng lúc đó, Tiểu Linh Nhi lưng cõng Ninh Tiểu Xuyên tiến vào Quan Ngọc Lâu, xông vào khuê phòng của Ngọc Ngưng Sanh, đặt hắn lên một chiếc giường lớn, trên giường tràn ngập hương thơm như U Lan.
Đây là giường của Ngọc Ngưng Sanh.
Thanh đao này có ma tính, sinh ra tà niệm, biến thành một thanh Yêu Đao, cách đây mấy ngàn năm, đã bị Thiên Đế vứt bỏ.
Mặc dù đã bị vứt bỏ, nhưng thanh danh của nó vẫn rất lớn.
Thiên Đế Nhận phát ra tiếng người, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta đã cứu ngươi một mạng, bây giờ ngươi có phải nên làm đao nô cho ta không?
Thanh âm của Thiên Đế Nhận trực tiếp vang lên trong đầu Ninh Tiểu Xuyên, người bên ngoài căn bản không nghe thấy.
- Không có khả năng.
Ninh Tiểu Xuyên quả quyết nói:
- Là chính ngươi từ trong Huyền Thú Giám bay ra, ta chưa bao giờ cầu xin ngươi ra tay, bây giờ ngươi có thể quay trở về Huyền Thú Giám được rồi.
Thiên Đế Nhận nói:
- Người trẻ tuổi, ngươi quá cố chấp rồi. Thái độ cường ngạnh là tốt, nhưng cường ngạnh quá phận thì chính là ngu muội. Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra tên Cổ Ma này muốn giết ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên cầm lấy Thiên Đế Nhận, đứng trên tế đàn, dung hợp thành một thể với hư ảnh Thiên Đế.
Không ai biết rằng, lúc này hắn đang đối thoại cùng Thiên Đế Nhận.
Thiên Đế Nhận lại tiếp tục khuyên nhủ:
- Tu vi của Cổ Ma đã đạt tới đăng phong tạo cực, bất tử bất diệt, ngay cả Ma Cung trấn áp nó ngàn năm cũng không đè chết được nó. Chỉ khi ngươi trở thành đao nô của ta thì mới có cơ hội sống sót, căn bản không có lựa chọn nào khác.
- Có. Ta có thể khống chế ngươi.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên kiên định, điều động lực lượng hư ảnh Thiên Đế, lập tức tụ tập vào lòng bàn tay.
Máu tươi bên trong tế đàn, liền hướng về phía hắn mà chảy tới, lượn lờ quanh thân thể và thân đao.
Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn lực lượng tế tự để khống chế Thiên Đế Nhận.
Tế tự lần này đã chém giết rất nhiều súc vật, Huyền thú, nô lệ, thậm chí còn có hai Võ Tôn bị hiến tế, sản sinh ra lực lượng cực kỳ khủng bố, toàn bộ đều bị Ninh Tiểu Xuyên điều động, khống chế Thiên Đế Nhận.
Hai chân Ninh Tiểu Xuyên tách ra, đứng vững thân hình, hai tay nắm đoản đao, xung quanh thân thể hình thành huyết sóng phiên giang đảo hải, Thiên Đế Nhận trong tay giống như nặng đến ức vạn cân.
Hắn sử dụng Huyền Khí Võ Đạo, mới có thể nâng Thiên Đế Nhận lên được.
Hư ảnh Thiên Đế sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, tựa như một cự nhân che trời, bao quát thương thiên đại địa, đem một luồng sức mạnh to lớn của Thần Linh thức tỉnh, dung nhập vào trong cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên.
Giờ khắc này, thân thể của Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên cao lớn không gì sánh kịp, quả thực giống như chân thân Thiên Đế giáng lâm.
Tiểu Linh Nhi từ trong cỗ xe thanh đàn trèo ra, đôi mắt chớp chớp, nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên ở trên tế đàn, hô lên:
- Là phụ thân, mẹ, là phụ thân.
Ngọc Ngưng Sanh vén một góc màn xe lên, rõ ràng nhìn thấy giữ mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một tia thần mang ngũ giác, giống hệt ngũ giác tinh vũ tại mi tâm của Thiên Đế, khiến người khác cảm thấy một loại áp bách cường đại.
Người nông dân hái thuốc muốn ra tay với Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên thoáng kinh hãi, lập tức dừng bước, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trái tim của Ninh Tiểu Xuyên, liền nhìn thấy giữa ngực của Ninh Tiểu Xuyên lóe lên bảy đạo hào quang, biến thành bảy tòa thần kiều.
- Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung.
Người nông dân hái thuốc vừa mừng vừa sợ, rốt cuộc cũng hiểu tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại mang trên người số mệnh của Thiên Đế.
- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, ta nhớ kỹ tên của ngươi rồi.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trầm xuống, chém ra một đao, đao thế cô đọng khí nuốt sơn hà.
Người nông dân hái thuốc đánh ra một đạo chưởng ấn che trời, lòng bàn tay đan xen từng đạo đường vân huyết dịch, biến thành dài mấy chục thước, một ngón tay cũng có thể đập vụn một ngọn núi.
Phành...
Đao khí xé nát chưởng ấn, đánh bay người nông dân hái thuốc ra ngoài, thân thể bị đao khí chẻ thành hai khúc, cơ thể lập tức tràn ra một mảnh huyết vụ cuồn cuộn.
Thân thể người nông dân hái thuốc bay lên, lơ lửng trong huyết vụ.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ trong nửa thân người có một trái Ma Tâm đang đập thình thịch, mỗi lần nó nhảy lên, đều chấn cho thiên địa Huyền Khí phải run rẩy.
Thân thể bị chém thành hai khúc, vậy mà vẫn không chết.
- Thiên Đế Nhận thật lợi hại, không hổ là bội đao của Thiên Đế lúc còn trẻ, lợi hại lợi hại.
Người nông dân hái thuốc chỉ còn nửa người, thế nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười, cười đến mức có chút dọa người.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên chém ra một đao, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể liền tiêu hao hết, lực lượng tế tự như thủy triều rút đi. Thiên Đế Nhận cũng thoát khỏi sự khống chế của Ninh Tiểu Xuyên, bay trở lại Huyền Thú Giám.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy suy yếu không gì sánh nổi, hai mắt tối sầm, toàn thân vô lực, thân thể lung lay sắp đổ.
Phốc…
Ninh Tiểu Xuyên phải cố gắng chống đỡ thân thể, mới không đến mức từ trên tế đàn rơi xuống.
Phía dưới tế đàn, mỗi người đều nhìn thấy lực lượng khủng bố mà Ninh Tiểu Xuyên vừa bạo phát, mặc dù chỉ là một đao, thế nhưng một đao vừa rồi lại có đủ lực lượng khai thiên tích địa.
- Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại được Thiên Đế Nhận thừa nhận, đây là binh khí mà Thần Linh đã từng sử dụng, trên vũ khí đã nhiễm thần tính, có thể sánh ngang với Thứ Thần Khí.
Trong mắt nhiều người đều lộ vẻ nóng bỏng, nhìn chằm chằm vào Thiên Đế Nhận trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu không phải là tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nói không chừng rất nhiều người đã ra tay cướp đoạt rồi.
Đây chính là binh khí chiến đấu của Thần Linh, không những uy lực cực lớn, mà nói không chừng còn có thể từ trên binh khí tìm hiểu được Võ Đạo của Thiên Đế, thử hỏi người nào có thể không động tâm cho được?
- Phụ thân.
Trên lưng Tiểu Linh Nhi mọc ra một đôi cánh màu trắng, tản mát tiên quang nhu hòa, mỗi một cái lông vũ đều trắng tinh không tì vết, mỗi sợi tóc đều đen nhanh, quả thực giống như một tiểu tiên tử.
Nàng bay lên tế đàn, dùng cánh tay nhỏ bé đỡ lấy Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng khí lực của nàng lại quá nhỏ, gương mặt nhỏ nhắn thoáng cái đỏ bừng, không thể nâng Ninh Tiểu Xuyên dậy nổi.
Nàng đi chân trần, chạy quanh Ninh Tiểu Xuyên, đang nghĩ làm thế nào để giúp hắn.
- Tiểu Linh Nhi, nhanh rời khỏi đây.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trầm xuống, quát lớn với nàng.
Tiểu Linh Nhi chu miệng, lắc lắc đầu, lại đỡ lấy cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Phụ thân, đừng chơi với bọn họ nữa.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống bên dưới tế đài, lập tức nhìn thấy thân ảnh Ngọc Ngưng Sanh dưới một gốc cây Phong. Nàng đứng dưới tàng cây, tư thái xinh đẹp tuyệt trần, từng tia Huyền Khí lượn lờ trên người, có vẻ thần bí mà mông lung.
Khoảnh khắc Ninh Tiểu Xuyên thất thần trong giây lát, Tiểu Linh Nhi đã chui xuống dưới người hắn, mở đôi cánh chim trắng tinh ra, không ngừng vỗ cánh, cõng Ninh Tiểu Xuyên lảo đảo bay xuống tế đàn, hóa thành một đạo bạch quang, lao ra khỏi Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ.
Người nông dân hái thuốc đã ngưng hợp hai nửa thân thể, khôi phục lại nguyên hình, liền bổ một trảo về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ầm...
Một đạo quang mang bạch sắc từ trong cơ thể Tiểu Linh Nhi bắn ra, đánh mạnh lên bàn tay của người nông dân hái thuốc.
Khoảnh khắc bàn tay của người nông dân hái thuốc tiếp xúc với đạo bạch quang kia, trước mắt không ngờ còn xuất hiện một ngôi sao cực lớn, giống như có một ngôi sao đang đập về phía hắn, lập tức khiến hắn thu hồi cánh tay trở về.
- Cái gì đây?
Trên mặt người nông dân hái thuốc lần đầu tiên lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn ngón tay của mình chảy máu đầm đìa.
Đây là tổn thương do bạch quang từ trên người Tiểu Linh Nhi gây ra, quang mang bạch sắc này vô cùng tinh khiết, tựa như có thể tinh lọc hết thảy tà ác trên thế gian.
Người nông dân hái thuốc muốn xuất thủ một lần nữa để thăm dò lực lượng của Tiểu Linh Nhi, nhưng Kiếm Các Hầu lại bay lên chắn trước mặt hắn, bức cho hắn thối lui.
- Hầu gia, ngươi hãy đuổi theo Tiểu Xuyên, để bổn Vương kiến thức Cổ Ma này một phen.
Đại Kim Bằng Vương ngồi trên xa giá, tản mát khí thế uy lâm bát phương, trên bầu trời ngưng tụ ra một đám mây màu vàng, có từng đạo thiểm điện tán loạn trong tầng mây.
Đại Kim Bằng Vương rốt cuộc cũng ra tay rồi.
Đại Kim Bằng Vương được xưng là một trong bốn đại cao thủ của Ngọc Lam Đế quốc, là đệ nhất nhân triều đình, cũng là người duy nhất trong triều đình có thể chống lại Ma Đế Đoan Mộc Hàn.
Kỳ nhân dị sĩ trong Đại Kim Bằng Vương nhiều vô số kể, trong tay còn nắm giữ 3000 vạn binh mã, quyền thế cường đại đến mức khủng bố, ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng phải kiêng kỵ hắn ba phần.
Chẳng qua, Đại Kim Bằng Vương đã rất lâu rồi không ra tay, cho nên rất nhiều người cũng không biết tu vi của hắn rốt cuộc cường đại đến cảnh giới nào.
Đại Kim Bằng Vương bổ ra một chưởng, đánh ra một dải nguyên khí màu vàng, phá vỡ thời không, đem người nông dân hái thuốc cuốn vào trong thời không kỳ dị.
Nhân vật cấp bậc như Đại Kim Bằng Vương ra tay, cho dù là kết giới Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ cũng không thể ngăn cản được, cho nên hắn mới xuất ra thời không kỳ dị này, cuốn người nông dân hái thuốc vào trong thời không, để chiến đấu không bộc phát ra ngoài.
Ở đây cũng có một số người tự tin với tu vi của mình, tất cả đều xông vào thời không kỳ dị, ví dụ như: Kỳ Lân Vương, Khổng Tước Minh Vương, Thần Long Vương, Vân Trung Hầu, Ngọc Lam Đại Đế, còn có hai vị Nhị phẩm Quốc Sư Đạo môn.
Lúc Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ phát sinh đại chiến cấp bậc Võ Tôn thì Tiểu Linh Nhi đang cõng Ninh Tiểu Xuyên chạy ra khỏi Tổ địa, lúc phi hành cực kỳ không ổn định, thân hình lung lay lảo đảo, giống như tùy thời đều có thể rơi xuống đất.
- Buông Tiểu Xuyên ra!
Kiếm Các Hầu nhanh chóng đuổi theo.
Hắn không thể xác định thân phận của Tiểu Linh Nhi, thế nhưng có thể cảm giác được một luồng khí tức Huyền thú từ trên người Tiểu Linh Nhi.
Cho nên, hắn mới cưỡng ép ngăn chặn thương thế, muốn đuổi theo để cứu Ninh Tiểu Xuyên trở về.
Tiểu Linh Nhi mặc dù bay rất không ổn định, nhưng tốc độ lại cực nhanh, quả thực giống như một đạo hào quang màu trắng, đột nhiên lên tiếng:
- Lão gia gia, đừng đuổi Tiểu Linh Nhi và phụ thân a.
Thân hình Kiếm Các Hầu hóa thành một đạo kiếm quang, tốc độ tăng lên gấp ba, muốn đuổi theo Tiểu Linh Nhi.
Đột nhiên, bên dưới phóng lên một đạo kiếm khí băng hàn, chặn đường Kiếm Các Hầu lại.
Trong lòng Kiếm Các Hầu thoáng giật mình, lập tức hạ xuống đất, cảnh giác nhìn khắp bốn phía, cảm thấy có cao thủ Võ Đạo đang tiềm phục trong chỗ tối, nhưng hắn dùng tâm thần cảm ứng cũng không thể tìm ra được đối phương.
Người nấp trong chỗ tối, nhất định là cao thủ che giấu khí tức Võ Đạo.
Ngọc Ngưng Sanh đứng trong một cái hẻm nhỏ sau lưng Kiếm Các Hầu, huyết dịch trong cơ thể đình chỉ lưu động, hô hấp và nhịp tim hoàn toàn đình chỉ, quả thực hòa làm một thể với thiên địa xung quanh.
Hai người chỉ cách nhau một bức tường.
Tu vi của Kiếm Các Hầu thực sự rất cao, chỉ cần Ngọc Ngưng Sanh lộ ra một tia khí tức, cũng sẽ bị Kiếm Các Hầu phát giác được.
Giờ phút này, lòng bàn tay của nàng cũng tràn đầy mồ hôi, trong lòng cực kỳ khẩn trương, một khi thân phận bại lộ, rất có thể sẽ bị Kiếm Các Hầu diệt sát ngay lập tức.
Kiếm Các Hầu cũng không dám hành động khinh suất, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên bị Tiểu Linh Nhi mang đi, bởi vì chính hắn đang bị trọng thương, hơn nữa cũng không đoán ra được tu vi của người ẩn nấp trong bóng tối.
Hắn chỉ có thể dùng bất biến ứng vạn biến.
Nửa canh giờ qua đi, Kiếm Các Hầu khẽ nhíu mày, đột nhiên phát hiện một tia Huyền Khí chấn động, lập tức xuất một quyền đánh tan vách tường sau lưng.
Không có người?
Trong không khí bay đầy bông tuyết.
- Thật sự là giảo hoạt, tốt nhất là đừng để bổn Hầu bắt được. Rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao phải mang Tiểu Xuyên đi?
Kiếm Các Hầu nhíu mày thật sâu, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa, thân ảnh Tiểu Linh Nhi đã sớm biến mất vô ảnh vô tung.
- Nếu người này đã không lập tức ra tay giết chết Tiểu Xuyên, chứng tỏ Tiểu Xuyên ít nhất sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Kiếm Các Hầu lập tức trở về Hầu Phủ, ra lệnh toàn thành điều tra, nhất định phải tìm Ninh Tiểu Xuyên trở về.
Phân phó xong hết thảy, hắn mới lập tức quay trở về Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ.
Cùng lúc đó, Tiểu Linh Nhi lưng cõng Ninh Tiểu Xuyên tiến vào Quan Ngọc Lâu, xông vào khuê phòng của Ngọc Ngưng Sanh, đặt hắn lên một chiếc giường lớn, trên giường tràn ngập hương thơm như U Lan.
Đây là giường của Ngọc Ngưng Sanh.
Tác giả :
Cửu Đương Gia