Thần Ma Thiên Tôn
Chương 235: Vây giết
Bốn mươi cái Xạ Thần Nỏ đồng thời mở dây, Xạ Thần tiễn kéo theo một cái đuôi Huyền Khí thật dài, xé rách bầu trời, giống như một đầu Ly Long tỏa ra hào quang chói mắt, bay vút đi.
Đối diện với Xạ Thần Nỏ, Tiêu Thành cũng không dám khinh thường, liền vội vàng truyền Huyền Khí vào Hỗn Nguyên Ngân Quyển, lập tức ngân quang bắn ra lóa mắt, tạo thành một cái Thần hoàn cực lớn, đánh bay Xạ Thần tiễn.
Phành phành phành...
Dưới sự oanh kích của 40 mũi Xạ Thần Tiễn, Tiêu Thành không ngừng lùi về phía sau.
Mũi tên và Hỗn Nguyên Ngân Quyển va chạm, phát ra từng trận tia lửa chói mắt.
Phốc…
Một mũi Xạ Thần tiễn công phá phòng ngự của Tiêu Thành, xuyên qua xương quai xanh của hắn, kéo đi một mảng lớn huyết nhục.
Máu tươi từ trên vai chảy xuống, nhuộm đỏ cả một góc nhuyễn khải.
Ánh mắt Tiêu Thành trở nên lạnh lẽo, vận chuyển Hỗn Nguyên Ngân Quyển đến cực hạn, trong Hỗn Nguyên Ngân Quyển phát ra hơn một ngàn đạo kiếm khí màu bạc.
Mỗi một đạo kiếm khí đều dài đến 3 mét, tựa như một thanh cự kiếm màu bạc.
Hơn một ngàn đạo cự kiếm màu bạc đồng thời phóng ra, bộc phát uy lực khó có thể tưởng tượng nổi, nghiền nát toàn bộ cây cối trong rừng, biến thành mảnh vụn gỗ bay lả tả.
Đây là lực lượng mà hắn ẩn chứa trong Hỗn Nguyên Ngân Quyển, cũng là một trong những sát chiêu chủ bài, chấn bay 40 tên cao thủ Ma Môn ra ngoài, thậm chí kiếm khí còn xuyên thủng 5 vị cao thủ Ma Môn, có hơn 10 vị cao thủ Ma Môn bị kiếm khí đánh cho trọng thương.
Tiêu Thành thu hồi Hỗn Nguyên Ngân Quyển, giẫm mạnh lên ngực một tên cao thủ Ma Môn bị trọng thương, trầm giọng nói:
- Ai phái các ngươi tới giết ta?
Tên cao thủ Ma Môn cũng không nói lời nào, chỉ lạnh lùng cười.
Gương mặt Tiêu Thành lập tức vặn vẹo, phẫn nộ tới cực điểm, muốn dùng một chưởng đánh chết tên cao thủ Ma Môn này.
Ầm...
Phía xa xa, đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một đạo hào quang màu lam bay ra ngoài, hóa thành hình tròn, tựa như thiên thạch, nhanh chóng bay tới.
Đây là một luồng sát khí vô cùng, chỉ là thanh âm cự cầu màu lam xé gió, đã khiến người khác cảm thấy màng nhĩ đau nhức.
Tiêu Thành cảm thấy mình bị một luồng lực lượng khổng lồ tập trung khóa chặt, thân thể không thể tránh né được, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quát:
- Huyền thạch chiến xa, chẳng lẽ là người trong triều đình muốn giết ta?
Hắn căn bản không thể nghĩ được nhiều, liền lập tức ném ra Hỗn Nguyên Ngân Quyển, vận chuyển Hỗn Nguyên Ngân Quyển đến mức tận cùng, hào quang màu bạc lập tức lóe sáng cả một mảng trời.
Phành...
Cự cầu màu lam công phá phòng ngự của Hỗn Nguyên Ngân Quyển, đánh thẳng lên người Tiêu Thành, khiến cho quá nửa cốt cách trên người Tiêu Thành bị đánh gãy, huyết nhục mơ hồ, máu tươi chảy lênh láng, bay ngược vào trong đất, chật vật tới cực điểm.
Tiêu Thành chưa bao giờ thụ thương nặng như vậy, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ nát, toàn thân đau đớn muốn nứt toác, huyết dịch trong cơ thể không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Bên tai của hắn vang lên tiếng bước chân, hắn cực kỳ gian nan ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai người đeo mặt nạ đứng trước mặt, thì thào lên tiếng:
- Các ngươi… Các ngươi rốt cuộc là ai? Ta là… Đại đệ tử của Vân Trung Hầu, là Minh chủ Vân Trung Minh của Thiên Đế học cung, muốn giết ta, nhất định sẽ phải trả một cái giá thảm trọng.
Ninh Tiểu Xuyên tháo mặt nạ xuống, ném vào đất, cười nói:
- Tiêu Thành huynh, từ khi chia tay đến nay, không gặp phải chuyện gì chứ?
- Là ngươi…
Trong miệng Tiêu Thành ho ra một búng máu, có nằm mơ thì hắn cũng không nghĩ một kẻ mà hắn luôn xem như sâu kiến, lại khiến hắn gục ngã thảm bại như vậy.
Tiêu Thành cưỡng ép thương thế trong người, nuốt vào một viên đan dược màu bạc, trong cơ thể lập tức bộc phát ra hào quang màu bạc.
Thân hình của hắn đột nhiên phóng đi, nhảy lên lưng Thiên Sư Hạt, khống chế tọa kỵ bay lên trời, muốn đào tẩu, đồng thời quát lớn:
- Ninh Tiểu Xuyên, mối thù hôm nay, ngày sau ta sẽ trả ngươi gấp bội.
- Không có ngày sau nữa rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy một cái Xạ Thần Nỏ, vận chuyển long hổ Huyền Khí trong cơ thể, kéo dây Xạ Thần Nỏ.
Vương Hầu và Xạ Thần Nỏ lập tức hòa thành một thể.
Xạ Thần tiễn bị hào quang thiểm điện bao trùm, tạo thành một đầu Thiểm Điện Thần Thú giương nanh múa vuốt, bay thẳng đến chân trời, đánh mạnh lên cánh trái của Thiên Sư Hạt, tạo thành một cái lỗ thủng lớn, đường kính tới 2 mét, máu tươi từ trong vết thương ồ ạt chảy ra ngoài.
Thiên Sư Hạt phát ra một tiếng gầm rú, thân hình lảo đảo rơi xuống đất.
Tiêu Thành biến sắc, liền biết hôm nay muốn trốn thoát còn khó hơn lên trời, vì vậy lập tức nhảy từ trên lưng Thiên Sư Hạt xuống, dùng hào quang màu bạc trong thân thể chống đỡ thân thể, hạ xuống mặt đất.
Sau khi rơi xuống đất, hắn liền lập tức bỏ trốn.
Ầm ầm ầm...
Thiên Sư Hạt rơi xuống đất, tạo thành một cái hố lớn, chấn cho đất rung núi chuyển.
Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Xạ Thần Nỏ, nhắm chuẩn vào Tiêu Thành đang đào tẩu, khẽ nheo mắt lại, lẩm bẩm:
- Không ngờ trên người Tiêu Thành lại có mang theo một viên “Bất Tử Ngân đan”.
Viên đan dược mà lúc trước Tiêu Thành ăn vào, chính là “Bất Tử Ngân đan”, là một loại Huyền đan cao cấp, vạn kim khó mua.
Loại Huyền đan này có thể khiến cho Võ giả dưới tình huống trọng thương, nhanh chóng khôi phục thương thế, đồng thời khôi phục năng lực hành động, cung cấp một lần lực lượng tu vi.
Khưu Hành Hội nói:
- Hiện tại hắn đã trọng thương, tu vi Võ Đạo nhất định hạ thấp quá nửa, có cần ta phái người bắt hắn lại không? Trong cả vùng Hồn vực này, ta muốn lấy mạng một tên Võ giả trọng thương, cũng không phải chuyện khó.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt Hỗn Nguyên Ngân Quyển trên mặt đất lên, thu vào túi Càn Khôn, cười nói:
- Đối phó với một tên Tiêu Thành đã trọng thương, cũng giống như đối phó với một con sói không còn răng, loại chuyện nhỏ nhặt này mà còn cần Khưu Trưởng lão phải hỗ trợ thì Ninh Tiểu Xuyên ta cũng quá vô năng rồi. Trong vòng ba tháng, ta nhất định sẽ phái người đem Đại Địa Độc Tôn đan đến quý phủ.
Ninh Tiểu Xuyên lưng mang một ống đựng Xạ Thần Tiễn, cầm theo Xạ Thần Nỏ, liền thi triển Thất Thải Na Di, đuổi giết Tiêu Thành.
Ninh Tiểu Xuyên thúc dục tốc độ đến mức tận cùng, lúc lao ra khỏi rừng nhiệt đới, đứng trên một tòa núi nhỏ, vừa vặn nhìn thấy Tiêu Thành đang chạy trốn phía xa.
Ninh Tiểu Xuyên rút một mũi Xạ Thần tiễn sau lưng ra, lắp lên Xạ Thần Nỏ, sau đó kéo dây, đem Thần Thông Võ Đạo “Thiểm Điện Thần Thú” dung nhập vào mũi tên.
Một mũi tên bắn ra, phát ra hào quang thiểm điện “xoẹt xoẹt”, mũi tên hóa thành một đầu Thiểm Điện Thần Thú lướt qua hư không, kéo theo sáu cái đuôi thiểm điện, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành.
Phành...
Tiêu Thành lại lần nữa bị Xạ Thần tiễn đánh bay, chấn nát một gốc đại thụ có đường kính lên đến một mét, miệng không ngừng hộc máu, quay đầu liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ oán độc, nắm tay siết chặt, nếu không phải thương thế quá nặng, hắn quả thật muốn đem Ninh Tiểu Xuyên ra bầm thây vạn đoạn.
Hắn lại đứng lên, tiếp tục chạy trốn.
Ninh Tiểu Xuyên bước về phía trước một bước, thân thể hóa thành một đạo cầu vồng, lao đi hơn ba dặm, nhảy xuống một tòa núi nhỏ, thi triển thân pháp đuổi giết Tiêu Thành.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa kéo dây, bắn ra một mũi Xạ Thần tiễn, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành, nghiền nát ngân quang trên người hắn, khiến đối phương không ngừng ho ra máu.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đừng đắc ý, chờ đến khi thương thế của ta khỏi hẳn, lúc đó sẽ là tử kỳ của ngươi.
Tóc tai Tiêu Thành rối tung, ánh mắt dữ tợn, cả người đầy máu, không ngừng chạy trốn trong núi.
Ninh Tiểu Xuyên không nhanh không chậm đuổi theo, khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội khôi phục thương thế sao?
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa bắn ra một mũi tên, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành, đánh cho hắn không ngừng thổ huyết, chật vật tới cực điểm.
Cuối cùng, phía trước xuất hiện một con sông lớn, Tiêu Thành nhìn thấy một tia hi vọng, liền trực tiếp nhảy vào trong sông, muốn theo dòng nước bỏ chạy.
Phốc…
Không chút do dự, Ninh Tiểu Xuyên cũng nhảy vào trong sông lớn.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng tu luyện dưới đáy hồ, cho nên rất thông thuộc thủy tính, thậm chí có thể phát huy được chiến lực càng cường đại hơn.
Tiêu Thành cho rằng chạy vào trong nước là có thể trốn thoát, nhưng lại không biết rằng đây chính là tử lộ.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên ở trong nước nhanh chóng đuổi theo Tiêu Thành, điểm ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm, rẽ sóng nước ra, đánh thẳng tới Tiêu Thành.
Lòng bàn tay Tiêu Thành phát ra một luồng hàn khí, ngưng tụ nước sông thành Hàn Băng thuẫn, ngăn cản Diệt Thế Sóng Kiếm.
Hàn Băng thuẫn lập tức bị nghiền nát, biến thành vụn băng.
Ninh Tiểu Xuyên tựa như một đầu Thần Long, lập tức xuất hiện trước mặt Tiêu Thành, bàn tay bộc phát ra hào quang như thiểm điện, đánh thẳng lên đỉnh đầu Tiêu Thành.
Tiêu Thành lại lần nữa ngưng tụ Hàn Băng thuẫn, nhưng tấm thuẫn lại bị chưởng ấn dễ dàng nghiền nát.
Ninh Tiểu Xuyên đánh thẳng một chưởng lên đỉnh đầu Tiêu Thành, đánh vỡ cả xương sọ hắn, máu tươi không ngừng trào ra ngoài.
Ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên điểm lên đầu Tiêu Thành, Ma kiếm trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, phát ra một luồng lực lượng thôn phệ, điên cuồng hấp thu khí huyết của Tiêu Thành vào trong Ma kiếm, một bộ phận trong đó chuyển hóa thành lực lượng của Ninh Tiểu Xuyên, còn một bộ phận khác thì bị Thần Thông thứ mười là “Diệt Thế Thần Bia” hấp thu.
Tiêu Thành chính là cường giả Thoát Tục tầng thứ bảy, nếu không phải huyết dịch trong cơ thể hắn xói mòn thảm trọng thì Ninh Tiểu Xuyên quả thật không dám khinh suất vận chuyển lực lượng Ma kiếm để hấp thu huyết khí trong người hắn, bởi vì chỉ cần không cẩn thận thì rất có thể sẽ bị no đến bể bụng.
Toàn thân Tiêu Thành đều không ngừng run rẩy, chịu đựng thống khổ tột cùng, huyết dịch trong cơ thể ngược dòng, mỗi tấc da thịt đều giống như bị kim đâm.
- Ninh… Ninh Tiểu Xuyên, sư tôn ta… tuyệt đối… tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi…
Tiêu Thành cắn chặt răng, trong mắt tràn ngập tơ máu, toàn thân đều co giật.
Ninh Tiểu Xuyên nhắm hai mắt lại, toàn lực vận chuyển Ma kiếm, đem lực lượng hấp thu vào cơ thể, luyện hóa thành lực lượng thuộc về bản thân.
Trong dòng sông lớn, sóng nổi mãnh liệt, tạo thành một vòng xoáy cực lớn, bên trên dòng xoáy bạo phát thiểm điện lôi đình, sinh vật sống trong dòng sông đều bị đánh chết, xác chết trôi nổi đầy mặt sông.
Cảnh tượng này thật khiến người ta sợ hãi, người không biết còn cho rằng trong sông có thủy quái tu luyện thành tinh.
Ầm...
Nửa ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên cầm theo một cỗ tử thi khô quắt, từ trong vòng xoáy nhảy ra, hạ xuống bên bờ sông đầy cỏ dại.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên được huyết khí bao trùm, bên trong huyết khí có một tia thiểm điện đang lưu chuyển, lực lượng trong cơ thể phát ra, lập tức cỏ dại trên đất khô héo.
Hắn vứt tử thi sang một bên, liền ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu luyện hóa lực lượng khổng lồ trong cơ thể.
- Luyện hóa luồng lực lượng này xong, mới có thể giúp ta tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ tư.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, mỗi một giọt huyết dịch đều chuyển hóa thành một đầu Thần Hổ đỏ như máu, phát ra tiếng hổ khiếu, nhanh chóng lưu chuyển trong cơ thể.
Vị trí trái tim, Võ Đạo Tâm Cung hóa thành một mảnh hải dương Huyền Khí, bảy loại màu sắc lóe lên, ngưng tụ thành bảy tòa Thần Kiều, kết nối Võ Đạo Tâm Cung và thế giới bên ngoài.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắn ra hào quang, trực tiếp phóng thẳng lên không trung, kết hợp với ráng mây trên bầu trời, tạo thành một cái cầu vồng bảy sắc, bắc ngang trên dòng sông lớn.
Đối diện với Xạ Thần Nỏ, Tiêu Thành cũng không dám khinh thường, liền vội vàng truyền Huyền Khí vào Hỗn Nguyên Ngân Quyển, lập tức ngân quang bắn ra lóa mắt, tạo thành một cái Thần hoàn cực lớn, đánh bay Xạ Thần tiễn.
Phành phành phành...
Dưới sự oanh kích của 40 mũi Xạ Thần Tiễn, Tiêu Thành không ngừng lùi về phía sau.
Mũi tên và Hỗn Nguyên Ngân Quyển va chạm, phát ra từng trận tia lửa chói mắt.
Phốc…
Một mũi Xạ Thần tiễn công phá phòng ngự của Tiêu Thành, xuyên qua xương quai xanh của hắn, kéo đi một mảng lớn huyết nhục.
Máu tươi từ trên vai chảy xuống, nhuộm đỏ cả một góc nhuyễn khải.
Ánh mắt Tiêu Thành trở nên lạnh lẽo, vận chuyển Hỗn Nguyên Ngân Quyển đến cực hạn, trong Hỗn Nguyên Ngân Quyển phát ra hơn một ngàn đạo kiếm khí màu bạc.
Mỗi một đạo kiếm khí đều dài đến 3 mét, tựa như một thanh cự kiếm màu bạc.
Hơn một ngàn đạo cự kiếm màu bạc đồng thời phóng ra, bộc phát uy lực khó có thể tưởng tượng nổi, nghiền nát toàn bộ cây cối trong rừng, biến thành mảnh vụn gỗ bay lả tả.
Đây là lực lượng mà hắn ẩn chứa trong Hỗn Nguyên Ngân Quyển, cũng là một trong những sát chiêu chủ bài, chấn bay 40 tên cao thủ Ma Môn ra ngoài, thậm chí kiếm khí còn xuyên thủng 5 vị cao thủ Ma Môn, có hơn 10 vị cao thủ Ma Môn bị kiếm khí đánh cho trọng thương.
Tiêu Thành thu hồi Hỗn Nguyên Ngân Quyển, giẫm mạnh lên ngực một tên cao thủ Ma Môn bị trọng thương, trầm giọng nói:
- Ai phái các ngươi tới giết ta?
Tên cao thủ Ma Môn cũng không nói lời nào, chỉ lạnh lùng cười.
Gương mặt Tiêu Thành lập tức vặn vẹo, phẫn nộ tới cực điểm, muốn dùng một chưởng đánh chết tên cao thủ Ma Môn này.
Ầm...
Phía xa xa, đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một đạo hào quang màu lam bay ra ngoài, hóa thành hình tròn, tựa như thiên thạch, nhanh chóng bay tới.
Đây là một luồng sát khí vô cùng, chỉ là thanh âm cự cầu màu lam xé gió, đã khiến người khác cảm thấy màng nhĩ đau nhức.
Tiêu Thành cảm thấy mình bị một luồng lực lượng khổng lồ tập trung khóa chặt, thân thể không thể tránh né được, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quát:
- Huyền thạch chiến xa, chẳng lẽ là người trong triều đình muốn giết ta?
Hắn căn bản không thể nghĩ được nhiều, liền lập tức ném ra Hỗn Nguyên Ngân Quyển, vận chuyển Hỗn Nguyên Ngân Quyển đến mức tận cùng, hào quang màu bạc lập tức lóe sáng cả một mảng trời.
Phành...
Cự cầu màu lam công phá phòng ngự của Hỗn Nguyên Ngân Quyển, đánh thẳng lên người Tiêu Thành, khiến cho quá nửa cốt cách trên người Tiêu Thành bị đánh gãy, huyết nhục mơ hồ, máu tươi chảy lênh láng, bay ngược vào trong đất, chật vật tới cực điểm.
Tiêu Thành chưa bao giờ thụ thương nặng như vậy, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ nát, toàn thân đau đớn muốn nứt toác, huyết dịch trong cơ thể không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Bên tai của hắn vang lên tiếng bước chân, hắn cực kỳ gian nan ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai người đeo mặt nạ đứng trước mặt, thì thào lên tiếng:
- Các ngươi… Các ngươi rốt cuộc là ai? Ta là… Đại đệ tử của Vân Trung Hầu, là Minh chủ Vân Trung Minh của Thiên Đế học cung, muốn giết ta, nhất định sẽ phải trả một cái giá thảm trọng.
Ninh Tiểu Xuyên tháo mặt nạ xuống, ném vào đất, cười nói:
- Tiêu Thành huynh, từ khi chia tay đến nay, không gặp phải chuyện gì chứ?
- Là ngươi…
Trong miệng Tiêu Thành ho ra một búng máu, có nằm mơ thì hắn cũng không nghĩ một kẻ mà hắn luôn xem như sâu kiến, lại khiến hắn gục ngã thảm bại như vậy.
Tiêu Thành cưỡng ép thương thế trong người, nuốt vào một viên đan dược màu bạc, trong cơ thể lập tức bộc phát ra hào quang màu bạc.
Thân hình của hắn đột nhiên phóng đi, nhảy lên lưng Thiên Sư Hạt, khống chế tọa kỵ bay lên trời, muốn đào tẩu, đồng thời quát lớn:
- Ninh Tiểu Xuyên, mối thù hôm nay, ngày sau ta sẽ trả ngươi gấp bội.
- Không có ngày sau nữa rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy một cái Xạ Thần Nỏ, vận chuyển long hổ Huyền Khí trong cơ thể, kéo dây Xạ Thần Nỏ.
Vương Hầu và Xạ Thần Nỏ lập tức hòa thành một thể.
Xạ Thần tiễn bị hào quang thiểm điện bao trùm, tạo thành một đầu Thiểm Điện Thần Thú giương nanh múa vuốt, bay thẳng đến chân trời, đánh mạnh lên cánh trái của Thiên Sư Hạt, tạo thành một cái lỗ thủng lớn, đường kính tới 2 mét, máu tươi từ trong vết thương ồ ạt chảy ra ngoài.
Thiên Sư Hạt phát ra một tiếng gầm rú, thân hình lảo đảo rơi xuống đất.
Tiêu Thành biến sắc, liền biết hôm nay muốn trốn thoát còn khó hơn lên trời, vì vậy lập tức nhảy từ trên lưng Thiên Sư Hạt xuống, dùng hào quang màu bạc trong thân thể chống đỡ thân thể, hạ xuống mặt đất.
Sau khi rơi xuống đất, hắn liền lập tức bỏ trốn.
Ầm ầm ầm...
Thiên Sư Hạt rơi xuống đất, tạo thành một cái hố lớn, chấn cho đất rung núi chuyển.
Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Xạ Thần Nỏ, nhắm chuẩn vào Tiêu Thành đang đào tẩu, khẽ nheo mắt lại, lẩm bẩm:
- Không ngờ trên người Tiêu Thành lại có mang theo một viên “Bất Tử Ngân đan”.
Viên đan dược mà lúc trước Tiêu Thành ăn vào, chính là “Bất Tử Ngân đan”, là một loại Huyền đan cao cấp, vạn kim khó mua.
Loại Huyền đan này có thể khiến cho Võ giả dưới tình huống trọng thương, nhanh chóng khôi phục thương thế, đồng thời khôi phục năng lực hành động, cung cấp một lần lực lượng tu vi.
Khưu Hành Hội nói:
- Hiện tại hắn đã trọng thương, tu vi Võ Đạo nhất định hạ thấp quá nửa, có cần ta phái người bắt hắn lại không? Trong cả vùng Hồn vực này, ta muốn lấy mạng một tên Võ giả trọng thương, cũng không phải chuyện khó.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt Hỗn Nguyên Ngân Quyển trên mặt đất lên, thu vào túi Càn Khôn, cười nói:
- Đối phó với một tên Tiêu Thành đã trọng thương, cũng giống như đối phó với một con sói không còn răng, loại chuyện nhỏ nhặt này mà còn cần Khưu Trưởng lão phải hỗ trợ thì Ninh Tiểu Xuyên ta cũng quá vô năng rồi. Trong vòng ba tháng, ta nhất định sẽ phái người đem Đại Địa Độc Tôn đan đến quý phủ.
Ninh Tiểu Xuyên lưng mang một ống đựng Xạ Thần Tiễn, cầm theo Xạ Thần Nỏ, liền thi triển Thất Thải Na Di, đuổi giết Tiêu Thành.
Ninh Tiểu Xuyên thúc dục tốc độ đến mức tận cùng, lúc lao ra khỏi rừng nhiệt đới, đứng trên một tòa núi nhỏ, vừa vặn nhìn thấy Tiêu Thành đang chạy trốn phía xa.
Ninh Tiểu Xuyên rút một mũi Xạ Thần tiễn sau lưng ra, lắp lên Xạ Thần Nỏ, sau đó kéo dây, đem Thần Thông Võ Đạo “Thiểm Điện Thần Thú” dung nhập vào mũi tên.
Một mũi tên bắn ra, phát ra hào quang thiểm điện “xoẹt xoẹt”, mũi tên hóa thành một đầu Thiểm Điện Thần Thú lướt qua hư không, kéo theo sáu cái đuôi thiểm điện, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành.
Phành...
Tiêu Thành lại lần nữa bị Xạ Thần tiễn đánh bay, chấn nát một gốc đại thụ có đường kính lên đến một mét, miệng không ngừng hộc máu, quay đầu liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ oán độc, nắm tay siết chặt, nếu không phải thương thế quá nặng, hắn quả thật muốn đem Ninh Tiểu Xuyên ra bầm thây vạn đoạn.
Hắn lại đứng lên, tiếp tục chạy trốn.
Ninh Tiểu Xuyên bước về phía trước một bước, thân thể hóa thành một đạo cầu vồng, lao đi hơn ba dặm, nhảy xuống một tòa núi nhỏ, thi triển thân pháp đuổi giết Tiêu Thành.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa kéo dây, bắn ra một mũi Xạ Thần tiễn, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành, nghiền nát ngân quang trên người hắn, khiến đối phương không ngừng ho ra máu.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đừng đắc ý, chờ đến khi thương thế của ta khỏi hẳn, lúc đó sẽ là tử kỳ của ngươi.
Tóc tai Tiêu Thành rối tung, ánh mắt dữ tợn, cả người đầy máu, không ngừng chạy trốn trong núi.
Ninh Tiểu Xuyên không nhanh không chậm đuổi theo, khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội khôi phục thương thế sao?
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa bắn ra một mũi tên, đánh thẳng lên lưng Tiêu Thành, đánh cho hắn không ngừng thổ huyết, chật vật tới cực điểm.
Cuối cùng, phía trước xuất hiện một con sông lớn, Tiêu Thành nhìn thấy một tia hi vọng, liền trực tiếp nhảy vào trong sông, muốn theo dòng nước bỏ chạy.
Phốc…
Không chút do dự, Ninh Tiểu Xuyên cũng nhảy vào trong sông lớn.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng tu luyện dưới đáy hồ, cho nên rất thông thuộc thủy tính, thậm chí có thể phát huy được chiến lực càng cường đại hơn.
Tiêu Thành cho rằng chạy vào trong nước là có thể trốn thoát, nhưng lại không biết rằng đây chính là tử lộ.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên ở trong nước nhanh chóng đuổi theo Tiêu Thành, điểm ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm, rẽ sóng nước ra, đánh thẳng tới Tiêu Thành.
Lòng bàn tay Tiêu Thành phát ra một luồng hàn khí, ngưng tụ nước sông thành Hàn Băng thuẫn, ngăn cản Diệt Thế Sóng Kiếm.
Hàn Băng thuẫn lập tức bị nghiền nát, biến thành vụn băng.
Ninh Tiểu Xuyên tựa như một đầu Thần Long, lập tức xuất hiện trước mặt Tiêu Thành, bàn tay bộc phát ra hào quang như thiểm điện, đánh thẳng lên đỉnh đầu Tiêu Thành.
Tiêu Thành lại lần nữa ngưng tụ Hàn Băng thuẫn, nhưng tấm thuẫn lại bị chưởng ấn dễ dàng nghiền nát.
Ninh Tiểu Xuyên đánh thẳng một chưởng lên đỉnh đầu Tiêu Thành, đánh vỡ cả xương sọ hắn, máu tươi không ngừng trào ra ngoài.
Ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên điểm lên đầu Tiêu Thành, Ma kiếm trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, phát ra một luồng lực lượng thôn phệ, điên cuồng hấp thu khí huyết của Tiêu Thành vào trong Ma kiếm, một bộ phận trong đó chuyển hóa thành lực lượng của Ninh Tiểu Xuyên, còn một bộ phận khác thì bị Thần Thông thứ mười là “Diệt Thế Thần Bia” hấp thu.
Tiêu Thành chính là cường giả Thoát Tục tầng thứ bảy, nếu không phải huyết dịch trong cơ thể hắn xói mòn thảm trọng thì Ninh Tiểu Xuyên quả thật không dám khinh suất vận chuyển lực lượng Ma kiếm để hấp thu huyết khí trong người hắn, bởi vì chỉ cần không cẩn thận thì rất có thể sẽ bị no đến bể bụng.
Toàn thân Tiêu Thành đều không ngừng run rẩy, chịu đựng thống khổ tột cùng, huyết dịch trong cơ thể ngược dòng, mỗi tấc da thịt đều giống như bị kim đâm.
- Ninh… Ninh Tiểu Xuyên, sư tôn ta… tuyệt đối… tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi…
Tiêu Thành cắn chặt răng, trong mắt tràn ngập tơ máu, toàn thân đều co giật.
Ninh Tiểu Xuyên nhắm hai mắt lại, toàn lực vận chuyển Ma kiếm, đem lực lượng hấp thu vào cơ thể, luyện hóa thành lực lượng thuộc về bản thân.
Trong dòng sông lớn, sóng nổi mãnh liệt, tạo thành một vòng xoáy cực lớn, bên trên dòng xoáy bạo phát thiểm điện lôi đình, sinh vật sống trong dòng sông đều bị đánh chết, xác chết trôi nổi đầy mặt sông.
Cảnh tượng này thật khiến người ta sợ hãi, người không biết còn cho rằng trong sông có thủy quái tu luyện thành tinh.
Ầm...
Nửa ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên cầm theo một cỗ tử thi khô quắt, từ trong vòng xoáy nhảy ra, hạ xuống bên bờ sông đầy cỏ dại.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên được huyết khí bao trùm, bên trong huyết khí có một tia thiểm điện đang lưu chuyển, lực lượng trong cơ thể phát ra, lập tức cỏ dại trên đất khô héo.
Hắn vứt tử thi sang một bên, liền ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu luyện hóa lực lượng khổng lồ trong cơ thể.
- Luyện hóa luồng lực lượng này xong, mới có thể giúp ta tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ tư.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, mỗi một giọt huyết dịch đều chuyển hóa thành một đầu Thần Hổ đỏ như máu, phát ra tiếng hổ khiếu, nhanh chóng lưu chuyển trong cơ thể.
Vị trí trái tim, Võ Đạo Tâm Cung hóa thành một mảnh hải dương Huyền Khí, bảy loại màu sắc lóe lên, ngưng tụ thành bảy tòa Thần Kiều, kết nối Võ Đạo Tâm Cung và thế giới bên ngoài.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắn ra hào quang, trực tiếp phóng thẳng lên không trung, kết hợp với ráng mây trên bầu trời, tạo thành một cái cầu vồng bảy sắc, bắc ngang trên dòng sông lớn.
Tác giả :
Cửu Đương Gia