Thần Ma Thiên Tôn
Chương 164: Nữ thi mở miệng nói chuyện
Xa xa, từ trong huyết vụ hỗn độn đột nhiên đi ra bốn gã Võ giả bản thổ.
Trên người của bọn họ đều mặc bạch cốt y, trên da quét thi huyết, cắt đứt khí tức trên người, trấn thủ bên ngoài Huyết Giới Chi Môn.
Lần trước, sau khi bị Nhạc Minh Tùng trộm đi ván cửa, đã khiến cho Võ giả bản thổ phát sinh cảnh giác, tăng mạnh canh gác đối với Huyết Giới Chi Môn.
Một lão giả tóc bạc như cước trong số đó càng là tu vi Thoát Tục cảnh, sau khi đi ra huyết động, liền ngồi xếp bằng bên ngoài động khẩu, không chút nhúc nhích, bắt đầu tu luyện.
Những kẻ tu vi Võ Đạo càng cao, lại càng có thể cảm thụ được Võ Đạo bác đại tinh thâm, tiềm lực thân thể mênh mông vô cùng, đối với mình cũng càng thêm nỗ lực hơn.
Thoát Tục cảnh, trên con đường Võ Đạo mà nói, đã xem như là cảnh giới tương đối cường đại. Loại cường giả cấp bậc này cũng đều rất ít khi lộ diện, tuyệt đại đa số đều tiến hành bế quan tu luyện, chính là nhân vật trụ cột trong một thế lực bình thường.
Cơ Hàn Tinh khẽ nhíu mày, nói:
- Bản thổ có cường giả Thoát Tục cảnh trấn thủ Huyết Giới, chúng ta trước tiên lui về rừng cây, nghỉ ngơi một canh giờ. Nếu như tu vi của ta có thể khôi phục lại ba thành, mới có khả năng giết chết gã cường giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia!
Bản thân Cơ Hàn Tinh chính là thiên tài Ức vạn dặm có một, tu vi cường đại, huyết khí cường thịnh. Tuy rằng đều là Thoát Tục cảnh, thế nhưng nàng tin tưởng mình lại càng cường đại hơn lão giả Thoát Tục cảnh bản thổ kia.
Thế nhưng nàng đã bị Hắc Lai Đại Tế Ty đánh trọng thương, thương thế cực kỳ nghiêm trọng, phải dựa vào một cỗ lực lượng ý chí mới có thể chống đỡ. Cho nên lập tức ngồi xếp bằng xuống đất, bắt đầu khôi phục thương thế.
Ninh Tiểu Xuyên cũng lập tức vận chuyển công pháp, bắt đầu nhanh chóng luyện hóa cỗ huyết khí khổng lồ trong cơ thể, hy vọng có thể trong vòng một canh giờ đem hơn phân nửa huyết khí luyện hóa, khôi phục sức chiến đấu.
Tốc độ luyện hóa huyết khí của Ninh Tiểu Xuyên, có quan hệ trực tiếp với cấp độ tu luyện Thiên Địa Huyền Khí. Cấp độ càng cao, tốc độ luyện hóa huyết khí càng nhanh.
Nếu như hắn có thể tu luyện Thiên Địa Huyền Khí tới tầng thứ năm, như vậy liền có thể khiến cho tốc độ luyện hóa huyết khí một lần nữa tăng lên gấp đôi.
Thế nhưng, Thiên Địa Huyền Khí các tầng sau cực kỳ khó tu luyện, Ninh Tiểu Xuyên cho đến nay cũng chưa thể đạt tới tầng thứ năm.
Ngay khi Ninh Tiểu Xuyên đẩy nhanh luyện hóa huyết khí trong cơ thể, trong túi Càn Khôn đột nhiên xuất hiện dị động. Một quả trứng Huyền thú thật lớn từ bên trong chợt bay ra. Vỏ trứng trong suốt sáng bóng, tản mát ra từng đốm từng đốm quang vũ, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Nó không ngờ lại hấp thu huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên!
Ngoài mặt quả trứng Huyền thú này đã xuất hiện chín đường khe nứt, trong các khe nứt tản mát ra hương vị nhàn nhạt, giống như là mùi hương phấn hoa, lại tựa như hương thơm của cơ thể xử nữ, vừa giống như dược vật ngưng hương.
Thế nhưng, quả trứng Huyền thú này vẫn không có hoàn toàn vỡ nát, khí tức sinh mệnh bên trong càng ngày càng nồng đậm hơn, siêu việt khí tức sinh mệnh Võ giả Thần Thể Cảnh, khiến cho người ta có cảm giác, bên trong dường như đang dựng dục một vị tiểu Thần linh vậy.
Ngay khi quả trứng Huyền thú này bay ra, Tiểu Long hồng sắc cũng bay nhanh tới, vươn hai cái móng vuốt nhỏ bé, dùng sức cào mạnh lên trên quả trứng Huyền thú.
Nó hưng phấn hoa tay múa chân, quạt mạnh cặp cánh nhỏ đỏ như máu, liên tục phi hành chung quanh quả trứng Huyền thú, trong miệng không ngừng phát ra thanh âm ngao ngao ngao.
Tiếng kêu của Tiểu Long hồng sắc nhất thời kinh động tới bốn cường giả bản thổ canh gác bên ngoài Huyết Giới Chi Môn. Ánh mắt bọn họ nhất thời hướng về phía rừng cây nhìn lại.
Nhạc Minh Tùng vội vã nhào tới, bắt lấy Tiểu Long hồng sắc, bưng chặt miệng của nó, đè chặt vào trong lòng ngực.
- Lâm Mộc, ngươi vào rừng cây xem, là sinh vật gì đang kêu gào vậy?
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia phân phó một câu.
- Vâng!
Một gã Võ giả bản thổ Thần Thể tầng thứ sáu, xách theo một cây trường mâu bạch cốt, thận trọng tiến vào trong rừng cây.
Thình thịch!
Nhạc Minh Tùng giơ cao cánh cửa lớn, đánh mạnh lên sau ót gã Võ giả bản thổ kia, đem gã Võ giả kia đánh ngất luôn, kéo vào bên trong đống cỏ, phủ cỏ lên giấu đi.
o0o
Qua thêm nửa canh giờ, không thấy gã Võ giả bản thổ tên là Lâm Mộc kia từ trong rừng cây trở về, nhất thời khiến cho ba gã Võ giả bản thổ còn lại đều có chút lo lắng.
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia cũng cảm thấy tình huống rất quỷ dị, liền đình chỉ tu luyện, đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú về phía rừng cây tràn đầy âm khí kia, cảm giác có vài đạo sinh khí từ trong rừng cây mơ hồ tràn ra.
- Quả nhiên có chút cổ quái!
Ngón tay xương xẩu của hắn hướng về phía hư không điểm nhẹ một cái, trong hư không nhất thời xuất hiện từng vòng rung động. Một đạo quang trụ cỡ miệng chén chợt bay ra.
Ầm...
Trong rừng cây chợt truyền ra một đạo thanh âm kim loại va chạm, tựa như mạnh mẽ đánh lên một cái chuông sắt vậy.
Đây dĩ nhiên không phải là chuông sắt, mà là do Nhạc Minh Tùng giơ lên một phiến cửa sắt lớn, giống như một tấm chắn dài bảy thước, ngăn cản đạo quang trụ vừa rồi.
Gã Võ giả bản thổ Thần Thể tầng thứ sáu xông vào lúc trước kia, cũng là bị hắn dùng tấm chắn kim loại này đánh ngã.
- Ta nói hai vị đại cao thủ này a, rốt cuộc còn muốn an dưỡng thêm bao lâu nữa đây? Cái lão gia hỏa kia sắp sửa tiến vào nơi này! Ta không chống đỡ được hắn đâu đó!
Trong lòng Nhạc Minh Tùng tương đối sốt ruột, nhìn thấy lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia đang từ từ hướng về phía này đi tới, trong lòng liền sinh ra một loại xung động muốn quay đầu bỏ chạy.
Trải qua nửa canh giờ luyện hóa, huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên dần dần bình ổn trở lại, một bộ phận đã bị hắn luyện hóa, một phần khác thì bị quả trứng Huyền thú huyền phù bên trên hấp thu đi.
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa đề thăng, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt tới Thần Thể Thất trọng đỉnh phong.
Sau khi quả trứng Huyền thú hấp thu đủ nhiều huyết khí, khí tức sinh mệnh bên trong cũng trở nên càng mãnh liệt hơn, trên vỏ trứng xuất hiện đường vết rạn thứ mười, thế nhưng vẫn không có phá trứng mà ra.
Cơ Hàn Tinh phục dụng Trung Cấp Đan chữa thương của Ngự Thiến Thiến, lại trải qua hơn nửa canh giờ luyện hóa, đan khí lan tỏa toàn thân, tu vi đã khôi phục không sai biệt lắm ba thành. Trên người nàng bộc phát ra một tầng sóng huyết khí hồng đậm, bên trong mỗi một lỗ chân lông đều tản ra từng tia từng tia Huyền Khí, hình dạng giống như những con rắn nhỏ vậy.
Tay Cơ Hàn Tinh đè lên trên Long Tượng Kích Thương, cặp mắt lạnh lẽo liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:
- Lão giả này giao cho ta! Hai người tại cửa động giao cho ngươi! Chúng ta đồng thời xuất thủ, dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt nơi đây, không nên kinh động đến các cường giả bản thổ khác!
Ninh Tiểu Xuyên đem quả trứng Huyền thú thu vào trong túi Càn Khôn, dùng Huyền Khí ngưng tụ ra một thanh đoản kiếm hồng sắc, đứng dậy, trên người toát ra một luồng khí chất sắc bén, thận trọng gật đầu.
Cơ Hàn Tinh khẽ kinh ngạc. Chỉ ngắn ngủi nửa canh giờ, tu vi Ninh Tiểu Xuyên dường như lại tăng lên một mảng lớn.
- Bắc Minh Thần Công quả nhiên lợi hại! Thành tựu tương lai của tiểu tử này bất khả hạn lượng! Rất có thể sẽ trở thành đại địch của Hầu gia!
Ầm!
Cơ Hàn Tinh rút Long Tượng Kích Thương khỏi mặt đất, thân thể phóng vọt lên, bay lên cao hơn 60 thước. Sau khi đạt đến đỉnh điểm, lại mạnh mẽ rơi xuống, đâm thẳng một thương về phía lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh bên dưới kia.
Trong lòng lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia sinh ra cảnh giác, nhìn về phía Cơ Hàn Tinh từ trên trời giáng xuống.
Long Tượng Kích Thương trong tay nàng ở trong không khí ma sát sinh ra hỏa diễm, quả thật giống như là một khối vẫn thạch lao xuống mặt đất!
- Huyền Băng Khí!
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia vươn hai tay, khởi động một đạo bình chướng hư không, giống như đám mây lơ lửng ở trên trời cao.
Mảnh đám mây kia là do hàn khí ngưng tụ mà thành, chỉ khác chính là nhiệt độ không khí, khiến cho cả mảnh rừng cây xa xa đều bịt kín một tầng sương lạnh, hoàn cảnh xung quanh liền biến thành một mảnh băng thiên tuyết địa.
Ầm...
Long Tượng Kích Thương mang theo một cỗ lực lượng xuyên vân phá nhật, đâm rách Huyền Băng Khí, đem lão giả bản thổ kia đóng đinh luôn lên trên mặt đất, phun trào ra tiên huyết ửng đỏ, nhuộm đỏ khải giáp trên người Cơ Hàn Tinh.
Một lão giả Thoát Tục cảnh cứ như vậy bị miểu sát!
Cơ Hàn Tinh hất mạnh khải giáp trên người, bàn tay đánh ra một đạo hàn khí, đem thi thể lão giả kia đông thành băng tinh.
Vụt...
Đám băng tinh kia bị Huyền Khí trên người nàng phát ra chấn vỡ thành bột mịn.
Hủy thi diệt tích!
Nàng nhấc thanh Long Tượng Kích Thương lên, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh Huyết Giới Chi Môn, lại phát hiện tốc độ Ninh Tiểu Xuyên còn nhanh hơn nàng, hai gã Võ giả bản thổ tu vi không tầm thường kia đã sớm ngã trong vũng máu.
Ninh Tiểu Xuyên cũng liếc nhìn về phía nàng một cái, trên mi tâm ngưng tụ ra một đoàn quang mang chói mắt, bắn ra hai đạo liệt diễm, đem hai cổ thi thể kia tiêu hủy, đốt thành tro bụi.
Bốn người cộng thêm một con Tiểu Long đi vào huyệt động tràn đầy huyết vụ, bước vào Huyết Giới thần bí mà nguy hiểm.
Trong tay Nhạc Minh Tùng khiêng một khối thiết bản, chậm rãi xác định phương hướng, nói:
- Theo lý thuyết mà nói, Huyết Giới Chi Môn phải có hai tầng! Chúng ta bây giờ chỉ mới tiến nhập ngoại môn, đây là cánh cửa do Võ giả bản thổ luyện chế ra. Còn có một đạo nội môn, đó là cánh cửa do bản thân Huyết Giới dựng dục ra! Bất quá Âm Dương Lô hẳn cũng sẽ không đặt ở trong nội môn, cho nên chúng ta cũng không cần phải… xông vào nội môn đâu nhỉ?
- Nói nhiều như vậy, tất cả đều là lời vô ích!
Ánh mắt Cơ Hàn Tinh phát lạnh, có loại xung động muốn cắt đi đầu lưỡi của Nhạc Minh Tùng.
- Ta đây không phải là đang giảng giải cho mọi người biết sao?
Bộ dáng Nhạc Minh Tùng rất vô tội nói.
- Suỵt!
Ninh Tiểu Xuyên làm ra thủ thế chớ có lên tiếng, lỗ tai dán lên trên vách đá. Bên trong tảng đá nhất thời truyền đến từng tiếng kêu thê lương, giống như là nữ quỷ đang kêu rên, hoặc giống như là thi sát đang khóc rống, quả thật khiến cho người ta nghe rợn cả tóc gáy!
Cùng lúc đó, Huyền Thú Giám vốn bị Ninh Tiểu Xuyên đặt vào trong ngực, chợt hiện ra một đạo quang mang nhàn nhạt, từ trong truyền ra một giọng nói:
- Giúp ta cướp lấy Âm Dương Lô, ta tặng cho ngươi một hồi đại tạo hóa!
Đây là thanh âm của một nữ nhân.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lấy Huyền Thú Giám ra, kiểm tra ba tòa Huyền Thú Cung bên trong. Trong Đệ nhất Huyền Thú Cung là Song Đầu Thạch Thú, trong Đệ nhị Huyền Thú Cung là Thái Tuế ấu thú, trong Đệ tam Huyền Thú Cung là nữ thi.
Tuy rằng Ninh Tiểu Xuyên có thể nghe hiểu những gì Song Đầu Thạch Thú và Thái Tuế ấu thú nói, thế nhưng lại chưa từng nghe qua bọn chúng miệng phun ra tiếng người, như vậy cũng chỉ có một lời giải thích.
- Nữ thi mở miệng nói chuyện!
Thế nhưng đến lúc Ninh Tiểu Xuyên tỉ mỉ quan sát nữ thi, lại phát hiện nàng vẫn như trước đang ngủ say, thân thể suy yếu, vẫn không hề nhúc nhích, đang hấp thu lực lượng Huyền Thú Giám điều dưỡng thương thế.
- Trong truyền thuyết, phàm là Võ giả đạt tới Địa Tôn Cảnh, đều có thể nắm giữ lực lượng tâm thần. Lẽ nào vừa rồi chính là nữ thi kia đã truyền cho ta một đạo tâm thần cảm ứng?
Âm Dương Lô chính là Huyền Khí Bát phẩm, thuộc về thiên địa chí bảo, có thể đem âm binh chuyển hóa thành Huyết Sát Tướng, đồng thời cũng có thể uẩn dưỡng thi sát, đề thăng tu vi thi sát.
Chẳng lẽ là nữ thi ở chỗ này cảm nhận được khí tức của Âm Dương Lô, yêu cầu Ninh Tiểu Xuyên giúp nàng tìm được Âm Dương Lô, trợ giúp nàng trấn áp thanh đoản đao cắm ở trong người, từ đó khiến cho nàng niết bàn sống lại?
- Ngươi làm sao vậy?
Ngự Thiến Thiến dò hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên vội thu hồi Huyền Thú Giám lại, khẽ lắc đầu, nói:
- Không có gì! Các ngươi nghe thử thanh âm trong vách đá xem! Có thanh âm do rất nhiều âm binh thi sát phát ra. Chúng ta cứ theo thanh âm tìm kiếm, liền có thể tìm được Âm Dương Lô!
Nhạc Minh Tùng từng nói Huyền Thú Giám rất có khả năng chính là Siêu Huyền Khí, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên không thể tùy tiện lấy ra bảo vật như vậy, miễn mang tới cho mình họa sát thân, cho nên chỉ có thể giấu diếm Ngự Thiến Thiến.
Cơ Hàn Tinh, Ngự Thiến Thiến, Nhạc Minh Tùng đều đem lỗ tai nhẹ nhàng dán lên trên vách đá, quả nhiên cũng nghe được thanh âm thi sát âm binh phát ra kêu rên thảm thiết, nghe đến mức khiến cho sống lưng cũng phải ứa ra hàn khí.
Trên người của bọn họ đều mặc bạch cốt y, trên da quét thi huyết, cắt đứt khí tức trên người, trấn thủ bên ngoài Huyết Giới Chi Môn.
Lần trước, sau khi bị Nhạc Minh Tùng trộm đi ván cửa, đã khiến cho Võ giả bản thổ phát sinh cảnh giác, tăng mạnh canh gác đối với Huyết Giới Chi Môn.
Một lão giả tóc bạc như cước trong số đó càng là tu vi Thoát Tục cảnh, sau khi đi ra huyết động, liền ngồi xếp bằng bên ngoài động khẩu, không chút nhúc nhích, bắt đầu tu luyện.
Những kẻ tu vi Võ Đạo càng cao, lại càng có thể cảm thụ được Võ Đạo bác đại tinh thâm, tiềm lực thân thể mênh mông vô cùng, đối với mình cũng càng thêm nỗ lực hơn.
Thoát Tục cảnh, trên con đường Võ Đạo mà nói, đã xem như là cảnh giới tương đối cường đại. Loại cường giả cấp bậc này cũng đều rất ít khi lộ diện, tuyệt đại đa số đều tiến hành bế quan tu luyện, chính là nhân vật trụ cột trong một thế lực bình thường.
Cơ Hàn Tinh khẽ nhíu mày, nói:
- Bản thổ có cường giả Thoát Tục cảnh trấn thủ Huyết Giới, chúng ta trước tiên lui về rừng cây, nghỉ ngơi một canh giờ. Nếu như tu vi của ta có thể khôi phục lại ba thành, mới có khả năng giết chết gã cường giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia!
Bản thân Cơ Hàn Tinh chính là thiên tài Ức vạn dặm có một, tu vi cường đại, huyết khí cường thịnh. Tuy rằng đều là Thoát Tục cảnh, thế nhưng nàng tin tưởng mình lại càng cường đại hơn lão giả Thoát Tục cảnh bản thổ kia.
Thế nhưng nàng đã bị Hắc Lai Đại Tế Ty đánh trọng thương, thương thế cực kỳ nghiêm trọng, phải dựa vào một cỗ lực lượng ý chí mới có thể chống đỡ. Cho nên lập tức ngồi xếp bằng xuống đất, bắt đầu khôi phục thương thế.
Ninh Tiểu Xuyên cũng lập tức vận chuyển công pháp, bắt đầu nhanh chóng luyện hóa cỗ huyết khí khổng lồ trong cơ thể, hy vọng có thể trong vòng một canh giờ đem hơn phân nửa huyết khí luyện hóa, khôi phục sức chiến đấu.
Tốc độ luyện hóa huyết khí của Ninh Tiểu Xuyên, có quan hệ trực tiếp với cấp độ tu luyện Thiên Địa Huyền Khí. Cấp độ càng cao, tốc độ luyện hóa huyết khí càng nhanh.
Nếu như hắn có thể tu luyện Thiên Địa Huyền Khí tới tầng thứ năm, như vậy liền có thể khiến cho tốc độ luyện hóa huyết khí một lần nữa tăng lên gấp đôi.
Thế nhưng, Thiên Địa Huyền Khí các tầng sau cực kỳ khó tu luyện, Ninh Tiểu Xuyên cho đến nay cũng chưa thể đạt tới tầng thứ năm.
Ngay khi Ninh Tiểu Xuyên đẩy nhanh luyện hóa huyết khí trong cơ thể, trong túi Càn Khôn đột nhiên xuất hiện dị động. Một quả trứng Huyền thú thật lớn từ bên trong chợt bay ra. Vỏ trứng trong suốt sáng bóng, tản mát ra từng đốm từng đốm quang vũ, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Nó không ngờ lại hấp thu huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên!
Ngoài mặt quả trứng Huyền thú này đã xuất hiện chín đường khe nứt, trong các khe nứt tản mát ra hương vị nhàn nhạt, giống như là mùi hương phấn hoa, lại tựa như hương thơm của cơ thể xử nữ, vừa giống như dược vật ngưng hương.
Thế nhưng, quả trứng Huyền thú này vẫn không có hoàn toàn vỡ nát, khí tức sinh mệnh bên trong càng ngày càng nồng đậm hơn, siêu việt khí tức sinh mệnh Võ giả Thần Thể Cảnh, khiến cho người ta có cảm giác, bên trong dường như đang dựng dục một vị tiểu Thần linh vậy.
Ngay khi quả trứng Huyền thú này bay ra, Tiểu Long hồng sắc cũng bay nhanh tới, vươn hai cái móng vuốt nhỏ bé, dùng sức cào mạnh lên trên quả trứng Huyền thú.
Nó hưng phấn hoa tay múa chân, quạt mạnh cặp cánh nhỏ đỏ như máu, liên tục phi hành chung quanh quả trứng Huyền thú, trong miệng không ngừng phát ra thanh âm ngao ngao ngao.
Tiếng kêu của Tiểu Long hồng sắc nhất thời kinh động tới bốn cường giả bản thổ canh gác bên ngoài Huyết Giới Chi Môn. Ánh mắt bọn họ nhất thời hướng về phía rừng cây nhìn lại.
Nhạc Minh Tùng vội vã nhào tới, bắt lấy Tiểu Long hồng sắc, bưng chặt miệng của nó, đè chặt vào trong lòng ngực.
- Lâm Mộc, ngươi vào rừng cây xem, là sinh vật gì đang kêu gào vậy?
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia phân phó một câu.
- Vâng!
Một gã Võ giả bản thổ Thần Thể tầng thứ sáu, xách theo một cây trường mâu bạch cốt, thận trọng tiến vào trong rừng cây.
Thình thịch!
Nhạc Minh Tùng giơ cao cánh cửa lớn, đánh mạnh lên sau ót gã Võ giả bản thổ kia, đem gã Võ giả kia đánh ngất luôn, kéo vào bên trong đống cỏ, phủ cỏ lên giấu đi.
o0o
Qua thêm nửa canh giờ, không thấy gã Võ giả bản thổ tên là Lâm Mộc kia từ trong rừng cây trở về, nhất thời khiến cho ba gã Võ giả bản thổ còn lại đều có chút lo lắng.
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia cũng cảm thấy tình huống rất quỷ dị, liền đình chỉ tu luyện, đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú về phía rừng cây tràn đầy âm khí kia, cảm giác có vài đạo sinh khí từ trong rừng cây mơ hồ tràn ra.
- Quả nhiên có chút cổ quái!
Ngón tay xương xẩu của hắn hướng về phía hư không điểm nhẹ một cái, trong hư không nhất thời xuất hiện từng vòng rung động. Một đạo quang trụ cỡ miệng chén chợt bay ra.
Ầm...
Trong rừng cây chợt truyền ra một đạo thanh âm kim loại va chạm, tựa như mạnh mẽ đánh lên một cái chuông sắt vậy.
Đây dĩ nhiên không phải là chuông sắt, mà là do Nhạc Minh Tùng giơ lên một phiến cửa sắt lớn, giống như một tấm chắn dài bảy thước, ngăn cản đạo quang trụ vừa rồi.
Gã Võ giả bản thổ Thần Thể tầng thứ sáu xông vào lúc trước kia, cũng là bị hắn dùng tấm chắn kim loại này đánh ngã.
- Ta nói hai vị đại cao thủ này a, rốt cuộc còn muốn an dưỡng thêm bao lâu nữa đây? Cái lão gia hỏa kia sắp sửa tiến vào nơi này! Ta không chống đỡ được hắn đâu đó!
Trong lòng Nhạc Minh Tùng tương đối sốt ruột, nhìn thấy lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia đang từ từ hướng về phía này đi tới, trong lòng liền sinh ra một loại xung động muốn quay đầu bỏ chạy.
Trải qua nửa canh giờ luyện hóa, huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên dần dần bình ổn trở lại, một bộ phận đã bị hắn luyện hóa, một phần khác thì bị quả trứng Huyền thú huyền phù bên trên hấp thu đi.
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa đề thăng, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt tới Thần Thể Thất trọng đỉnh phong.
Sau khi quả trứng Huyền thú hấp thu đủ nhiều huyết khí, khí tức sinh mệnh bên trong cũng trở nên càng mãnh liệt hơn, trên vỏ trứng xuất hiện đường vết rạn thứ mười, thế nhưng vẫn không có phá trứng mà ra.
Cơ Hàn Tinh phục dụng Trung Cấp Đan chữa thương của Ngự Thiến Thiến, lại trải qua hơn nửa canh giờ luyện hóa, đan khí lan tỏa toàn thân, tu vi đã khôi phục không sai biệt lắm ba thành. Trên người nàng bộc phát ra một tầng sóng huyết khí hồng đậm, bên trong mỗi một lỗ chân lông đều tản ra từng tia từng tia Huyền Khí, hình dạng giống như những con rắn nhỏ vậy.
Tay Cơ Hàn Tinh đè lên trên Long Tượng Kích Thương, cặp mắt lạnh lẽo liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:
- Lão giả này giao cho ta! Hai người tại cửa động giao cho ngươi! Chúng ta đồng thời xuất thủ, dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt nơi đây, không nên kinh động đến các cường giả bản thổ khác!
Ninh Tiểu Xuyên đem quả trứng Huyền thú thu vào trong túi Càn Khôn, dùng Huyền Khí ngưng tụ ra một thanh đoản kiếm hồng sắc, đứng dậy, trên người toát ra một luồng khí chất sắc bén, thận trọng gật đầu.
Cơ Hàn Tinh khẽ kinh ngạc. Chỉ ngắn ngủi nửa canh giờ, tu vi Ninh Tiểu Xuyên dường như lại tăng lên một mảng lớn.
- Bắc Minh Thần Công quả nhiên lợi hại! Thành tựu tương lai của tiểu tử này bất khả hạn lượng! Rất có thể sẽ trở thành đại địch của Hầu gia!
Ầm!
Cơ Hàn Tinh rút Long Tượng Kích Thương khỏi mặt đất, thân thể phóng vọt lên, bay lên cao hơn 60 thước. Sau khi đạt đến đỉnh điểm, lại mạnh mẽ rơi xuống, đâm thẳng một thương về phía lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh bên dưới kia.
Trong lòng lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia sinh ra cảnh giác, nhìn về phía Cơ Hàn Tinh từ trên trời giáng xuống.
Long Tượng Kích Thương trong tay nàng ở trong không khí ma sát sinh ra hỏa diễm, quả thật giống như là một khối vẫn thạch lao xuống mặt đất!
- Huyền Băng Khí!
Lão giả bản thổ Thoát Tục cảnh kia vươn hai tay, khởi động một đạo bình chướng hư không, giống như đám mây lơ lửng ở trên trời cao.
Mảnh đám mây kia là do hàn khí ngưng tụ mà thành, chỉ khác chính là nhiệt độ không khí, khiến cho cả mảnh rừng cây xa xa đều bịt kín một tầng sương lạnh, hoàn cảnh xung quanh liền biến thành một mảnh băng thiên tuyết địa.
Ầm...
Long Tượng Kích Thương mang theo một cỗ lực lượng xuyên vân phá nhật, đâm rách Huyền Băng Khí, đem lão giả bản thổ kia đóng đinh luôn lên trên mặt đất, phun trào ra tiên huyết ửng đỏ, nhuộm đỏ khải giáp trên người Cơ Hàn Tinh.
Một lão giả Thoát Tục cảnh cứ như vậy bị miểu sát!
Cơ Hàn Tinh hất mạnh khải giáp trên người, bàn tay đánh ra một đạo hàn khí, đem thi thể lão giả kia đông thành băng tinh.
Vụt...
Đám băng tinh kia bị Huyền Khí trên người nàng phát ra chấn vỡ thành bột mịn.
Hủy thi diệt tích!
Nàng nhấc thanh Long Tượng Kích Thương lên, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh Huyết Giới Chi Môn, lại phát hiện tốc độ Ninh Tiểu Xuyên còn nhanh hơn nàng, hai gã Võ giả bản thổ tu vi không tầm thường kia đã sớm ngã trong vũng máu.
Ninh Tiểu Xuyên cũng liếc nhìn về phía nàng một cái, trên mi tâm ngưng tụ ra một đoàn quang mang chói mắt, bắn ra hai đạo liệt diễm, đem hai cổ thi thể kia tiêu hủy, đốt thành tro bụi.
Bốn người cộng thêm một con Tiểu Long đi vào huyệt động tràn đầy huyết vụ, bước vào Huyết Giới thần bí mà nguy hiểm.
Trong tay Nhạc Minh Tùng khiêng một khối thiết bản, chậm rãi xác định phương hướng, nói:
- Theo lý thuyết mà nói, Huyết Giới Chi Môn phải có hai tầng! Chúng ta bây giờ chỉ mới tiến nhập ngoại môn, đây là cánh cửa do Võ giả bản thổ luyện chế ra. Còn có một đạo nội môn, đó là cánh cửa do bản thân Huyết Giới dựng dục ra! Bất quá Âm Dương Lô hẳn cũng sẽ không đặt ở trong nội môn, cho nên chúng ta cũng không cần phải… xông vào nội môn đâu nhỉ?
- Nói nhiều như vậy, tất cả đều là lời vô ích!
Ánh mắt Cơ Hàn Tinh phát lạnh, có loại xung động muốn cắt đi đầu lưỡi của Nhạc Minh Tùng.
- Ta đây không phải là đang giảng giải cho mọi người biết sao?
Bộ dáng Nhạc Minh Tùng rất vô tội nói.
- Suỵt!
Ninh Tiểu Xuyên làm ra thủ thế chớ có lên tiếng, lỗ tai dán lên trên vách đá. Bên trong tảng đá nhất thời truyền đến từng tiếng kêu thê lương, giống như là nữ quỷ đang kêu rên, hoặc giống như là thi sát đang khóc rống, quả thật khiến cho người ta nghe rợn cả tóc gáy!
Cùng lúc đó, Huyền Thú Giám vốn bị Ninh Tiểu Xuyên đặt vào trong ngực, chợt hiện ra một đạo quang mang nhàn nhạt, từ trong truyền ra một giọng nói:
- Giúp ta cướp lấy Âm Dương Lô, ta tặng cho ngươi một hồi đại tạo hóa!
Đây là thanh âm của một nữ nhân.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lấy Huyền Thú Giám ra, kiểm tra ba tòa Huyền Thú Cung bên trong. Trong Đệ nhất Huyền Thú Cung là Song Đầu Thạch Thú, trong Đệ nhị Huyền Thú Cung là Thái Tuế ấu thú, trong Đệ tam Huyền Thú Cung là nữ thi.
Tuy rằng Ninh Tiểu Xuyên có thể nghe hiểu những gì Song Đầu Thạch Thú và Thái Tuế ấu thú nói, thế nhưng lại chưa từng nghe qua bọn chúng miệng phun ra tiếng người, như vậy cũng chỉ có một lời giải thích.
- Nữ thi mở miệng nói chuyện!
Thế nhưng đến lúc Ninh Tiểu Xuyên tỉ mỉ quan sát nữ thi, lại phát hiện nàng vẫn như trước đang ngủ say, thân thể suy yếu, vẫn không hề nhúc nhích, đang hấp thu lực lượng Huyền Thú Giám điều dưỡng thương thế.
- Trong truyền thuyết, phàm là Võ giả đạt tới Địa Tôn Cảnh, đều có thể nắm giữ lực lượng tâm thần. Lẽ nào vừa rồi chính là nữ thi kia đã truyền cho ta một đạo tâm thần cảm ứng?
Âm Dương Lô chính là Huyền Khí Bát phẩm, thuộc về thiên địa chí bảo, có thể đem âm binh chuyển hóa thành Huyết Sát Tướng, đồng thời cũng có thể uẩn dưỡng thi sát, đề thăng tu vi thi sát.
Chẳng lẽ là nữ thi ở chỗ này cảm nhận được khí tức của Âm Dương Lô, yêu cầu Ninh Tiểu Xuyên giúp nàng tìm được Âm Dương Lô, trợ giúp nàng trấn áp thanh đoản đao cắm ở trong người, từ đó khiến cho nàng niết bàn sống lại?
- Ngươi làm sao vậy?
Ngự Thiến Thiến dò hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên vội thu hồi Huyền Thú Giám lại, khẽ lắc đầu, nói:
- Không có gì! Các ngươi nghe thử thanh âm trong vách đá xem! Có thanh âm do rất nhiều âm binh thi sát phát ra. Chúng ta cứ theo thanh âm tìm kiếm, liền có thể tìm được Âm Dương Lô!
Nhạc Minh Tùng từng nói Huyền Thú Giám rất có khả năng chính là Siêu Huyền Khí, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên không thể tùy tiện lấy ra bảo vật như vậy, miễn mang tới cho mình họa sát thân, cho nên chỉ có thể giấu diếm Ngự Thiến Thiến.
Cơ Hàn Tinh, Ngự Thiến Thiến, Nhạc Minh Tùng đều đem lỗ tai nhẹ nhàng dán lên trên vách đá, quả nhiên cũng nghe được thanh âm thi sát âm binh phát ra kêu rên thảm thiết, nghe đến mức khiến cho sống lưng cũng phải ứa ra hàn khí.
Tác giả :
Cửu Đương Gia