[Thần Ma Hệ Liệt] – Bộ 1 – Trọng Quang
Chương 3
Ma Hoàng đối với lời nói của Trọng Quang bán tín bán nghi.
Y đã chịu mệt một lần, không nghĩ sẽ bị đến lần thứ hai, bởi vậy hạ quyết tâm muốn tự mình tìm kiếm ở thế giới này một phen, xem có phương pháp khác hay không, liền lãnh đạm nói:
“Một khi đã như vậy, trước khi cái cây này héo rũ còn phải mất một khoảng thời gian nữa, chúng ta liền tách ra hành động. Đợi đến lúc nó héo rũ hoàn toàn, lại gặp nhau ở đây.”
Trọng Quang không có ý kiến, hắn cũng cần thời gian yên tĩnh bình tâm một chút, liền gật đầu nói:
“Cho đến khi cái cây này héo rũ còn phải mất khoảng thời gian là sáu mươi năm. Như vậy, sáu mươi năm sau chúng ta gặp lại nhau ở đây.”
“Được!”
Ma Hoàng nói xong, liền hóa thành một luồng ánh sáng, giây lát sau đã biến mất ở trên bầu trời.
Trọng Quang nhìn theo bóng lưng của y, hai tròng mắt hơi nheo lại, dường như đang suy nghĩ. Sau một lúc lâu, duỗi duỗi thắt lưng làm biếng, lẩm bẩm:
“Vẫn là tìm chỗ ngủ một giấc trước đi.”
Trọng Quang ở dưới biển sâu dùng thần lực vô thượng kiến lập một thần phủ, thiết hạ kết giới xung quanh, ở bên trong ngã đầu xuống ngủ.
“Điều đó không có khả năng!”
Nơi cực Bắc lạnh lẽo, Ma Hoàng vẻ mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm vào bụng của mình.
Thế giới này đã bị y tìm hiểu xong từ sớm, thậm chí còn xông thẳng lên không trung, muốn đi lên chín khối thái dương kia xem xét. Nhưng thế giới này hỗn độn sơ khai, không trung bị tầng tầng mây đen bao phủ, kết giới chưa mở ra, hiện tại ma lực của y hao tổn rất lớn, nhất thời không có cách nào xông lên. Bởi vậy Ma Hoàng suy nghĩ một phen, quyết định trước tiên tìm một chỗ tu luyện bổ sung lại ma lực, sau đó mới tiếp tục tìm đường.
Ai ngờ y tu luyện ở đây không lâu, liền phát hiện thân thể có chút khác thường, cẩn thận tìm hiểu một phen, phát hiện ra chân tướng, không khỏi vô cùng khiếp sợ.
Bên trong bụng y có một vật hàm chứa linh khí cùng ma khí giao nhau, thỉnh thoảng lại khẽ động, cũng truyền ra tiếng tim đập, giống như một thai nhi nhỏ bằng nắm tay cuộn mình lại.
Ma Hoàng kinh hãi, cẩn thận suy nghĩ, liền ẩn ẩn hiểu được.
Thai nhi này hẳn là do quả Huyền Thiên kia biến thành, không biết làm thế nào rơi vào trong bụng của y, lại bởi vì y cùng Trọng Quang triền miên mập hợp, thần dịch tinh hoa của Trọng Quang từng bắn vào trong cơ thể y, vốn nhờ vậy mà thụ tinh thành thai, biến thành một vật còn sống.
Ma Hoàng sao có thể tiếp nhận được việc này, không khỏi cực kỳ tức giận.
Y ngưng tụ ma lực, đánh mạnh vào bụng, muốn khiến cho vật ấy đi ra. Ai ngờ ma lực vừa chạm vào thai nhi, liền bị thai nhi kia chu cái miệng nhỏ ra, hút vào sạch sẽ.
Ma Hoàng lúc này mới ý thức được, đứa bé này không chỉ kế thừa huyết mạch thần khí của Trọng Quang, mà còn có một nửa là huyết thống Ma Hoàng của mình, bởi vậy ma lực của mình đối với nó là căn nguyên, không hề ảnh hưởng.
Ma Hoàng vô cùng tức giận, giơ tay lên, không hề ngưng tụ ma lực, mà chỉ trông mong vào lực thân thể mạnh mẽ bất diệt, hung hăng đánh vào bụng.
Ma Hoàng chính là ma bất tử bất diệt trái với quy tắc trời đất mà sinh ra, so với các ma vật có tuổi thọ hạn định, sinh ra từ nơi khác của Ma giới có khác biệt rất lớn, sức mạnh thân thể cũng mạnh mẽ mãnh liệt không theo quy tắc của thế gian. Một quyền này đi xuống, xung lượng to lớn, đủ để phá núi tách biển.
Y xuống tay nhẫn tâm, dùng đến năm phần khí lực, dù là thân mình mạnh mẽ như vậy, cũng không khỏi lung lay lảo đảo một cái, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Ma Hoàng cúi gập thắt lưng, hốt hoảng che bụng, chỉ cảm thấy một cơn đau nhức chưa bao giờ cảm nhận được đánh úp lại, trên vầng trán tựa như bạch ngọc tuôn mồ hôi lạnh.
Với thân hình của Ma Hoàng, năng lực thừa nhận cùng với cảm giác cực kỳ mạnh, cho dù bị tổn thương nặng đến như thế nào, cũng chỉ mất một chút thời gian là có thể khỏi hẳn, cho nên y chưa từng bị đau đớn như thế.
Ma Hoàng ôm bụng không biết làm sao, đôi mắt sắc tím trừng lớn, nhìn chằm chằm vào bụng.
Dù đã đau như thế này, nhưng thai nhi kia lại không có chút dấu hiệu nào là sẽ đi ra.
Ma Hoàng cắn chặt răng, lại giơ tay lên, bỏ thêm một phần lực, hung hăng giáng xuống bụng.
“Ách –“
Bụng một trận rung động, cái bụng thậm chí còn nảy nảy lên.
Ma Hoàng đau đến toát mồ hôi lạnh, đợi một lúc lâu sau, thai nhi vẫn không tổn hao chút gì.
Giằng co như thế một lúc lâu, chịu tội một phen, thai nhi rõ ràng vẫn không thể đánh xuống được.
Ma Hoàng ở nơi cực lạnh này xây lên một băng phủ, lúc này đau đớn khó nhịn, biết không thể tiếp tục mạnh mẽ đánh thai nhi, nếu không sẽ giống như tự sát vậy, đành miễn cưỡng đi đến giường băng ngã vật xuống, chậm rãi điều tức, giảm bớt đau đớn.
Y dùng thời gian gần nửa năm, mới hơi kìm được cơn đau động khí này xuống. Mà đứa bé kia cũng là có thù tất báo, cảm giác được cơ thể mẹ đối xử với nó không tốt, liền cố hết sức mà chèn ép.
Ma Hoàng cùng Trọng Quang đại chiến một hồi, lại hao phí một lượng ma lực rất lớn để luyện tinh hoa trời đất cung cấp cho Huyền Thiên linh thụ kia, sau đó còn bị Trọng Quang áp lên người hoan hảo đủ hai mươi mốt năm, những điều này đều khiến cho y bị hao tổn ma lực rất lớn, hiện giờ ma lực cơ sở còn không bằng một nửa lúc trước. Trải qua lần gây sức ép này, không chỉ không thể đánh bỏ thai nhi, ngược lại còn hao phí thêm ma lực điều dưỡng thân thể.
Ma Hoàng trong lòng biết dưới tình hình như vậy, trước tiên khôi phục thực lực bản thân quan trọng hơn.
Y nguyên bản sức mạnh cùng với Trọng Quang ngang nhau, nhưng hiện tại đã kém hơn hắn một bậc, nếu không gia tăng thời gian tu luyện bù lại, chỉ e đến khi mở ra thông đạo Huyền Thiên hắn sẽ không thể địch lại Trọng Quang.
Bởi vậy y trước tiên đành phải bất đắc dĩ bỏ chuyện phá thai sang một bên, nghĩ rằng chờ đến khi mở ra thông đạo Huyền Thiên, quay lại Thiên giới, sau đó nghĩ biện pháp trở về Ma giới phá thai. Bởi vậy thật vất vả mới bình ổn được nỗi khổ động thai, y liền bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Nhưng là y không nghĩ tới, mỗi khi y tu luyện được một phần ma lực, thai nhi kia sẽ hấp thu mất một nửa. Thế nên sáu mươi năm sau y từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, bụng đã trướng lên rất lớn, thai nhi cũng từ chỗ nhỏ bằng nắm tay biến thành lớn bằng cánh tay.
Ma Hoàng nhìn cái bụng tròn trịa của mình, sắc mặt khó coi.
Thực ra khi tu luyện y đã phát hiện thai nhi hấp thu ma lực của y, cùng theo đó mà lớn lên. Nhưng bất đắc dĩ việc có nặng nhẹ, hiện nay y vì muốn khôi phục sức mạnh bản thân trước, tạm thời không quản được thai nhi, chỉ có thể mặc nó từ từ lớn lên.
Thần tiên trên Thiên giới căn cứ tiên lực căn nguyên của bản thân mà khác nhau, số thời gian hoài thai cũng không giống. Y chỉ biết bộ tộc Thần Long hoài thai mất ba năm, nhưng đại đa số thần tiên cùng người phàm lại không giống, đều là hoài thai mười hai tháng. Đó là số ít Đại Thần có tiên lực cao thâm mang thai sinh con, y thân là Ma Hoàng, cũng không rõ ràng lắm phải hoài thai bao lâu mới có thể sinh.
Mà chuyện ở Ma giới bọn họ y tương đối rõ ràng, Ma thần ma lực càng cao thâm thì thời gian mang thai càng cao, Ma thần bình thường, đều phải mang thai từ ba đến mười năm, thậm chí là trăm năm mới có thể sinh ra.
Nhưng mấy kẻ này đều là nữ Ma thần, hơn nữa tình hình cũng khác với y, không có huyết mạch của Thần.
Có thể là vì thai nhi lớn lên, linh lực chuyển động trong cơ thể cũng tương đối rõ ràng, cho nên Ma Hoàng có thể tinh tưởng cảm nhận được hài tử này không chỉ kế thừa sức mạnh cường đại của Ma Hoàng y, còn có một cỗ linh lực thần quang đôi lúc vấn vít, tương khắc với ma lực của y.
Cảm giác quen thuộc với cỗ linh lực kia, khiến cho y có muốn nhận sai cũng không có khả năng, rõ ràng là nguyên thần khí của Trọng Quang đã….mập hợp với y hai mươi mốt năm.
Nhớ tới kẻ thù kia, Ma Hoàng liền nghiến răng nghiến lợi.
Đem y đặt dưới thân mạnh mẽ chiếm lấy thì thôi đi, thế nhưng còn khiến y mang thai tử tự, thù này không đội trời chung!
Ma Hoàng đỡ bụng, chậm chạp từ giường nhổm dậy, đứng trên mặt đất dạo quanh một vòng, đều lớn nhanh như thế này mà vẫn còn muốn ở trong sao?
Rõ ràng lấy ma lực của y cùng thần lực to lớn của Trọng Quang, thời gian mang thai đứa bé này sẽ rất dài, nhưng là đã sáu mươi năm, tuy rằng bộ dáng so với đứa bé bình thường còn lớn hơn rất nhiều, nhưng Ma Hoàng vẫn cảm giác được rõ ràng đứa bé này còn rất lâu mới đến lúc chào đời.
Hơn nữa trong lúc giãy dụa, y còn cảm nhận được thai nhi này ngoại trừ hấp thu ma lực của chính mình, dường như còn cần thêm linh lực nguyên thần của Trọng Quang bổ sung, mới có thể phát triển thêm một bậc nữa.
Y đã chịu mệt một lần, không nghĩ sẽ bị đến lần thứ hai, bởi vậy hạ quyết tâm muốn tự mình tìm kiếm ở thế giới này một phen, xem có phương pháp khác hay không, liền lãnh đạm nói:
“Một khi đã như vậy, trước khi cái cây này héo rũ còn phải mất một khoảng thời gian nữa, chúng ta liền tách ra hành động. Đợi đến lúc nó héo rũ hoàn toàn, lại gặp nhau ở đây.”
Trọng Quang không có ý kiến, hắn cũng cần thời gian yên tĩnh bình tâm một chút, liền gật đầu nói:
“Cho đến khi cái cây này héo rũ còn phải mất khoảng thời gian là sáu mươi năm. Như vậy, sáu mươi năm sau chúng ta gặp lại nhau ở đây.”
“Được!”
Ma Hoàng nói xong, liền hóa thành một luồng ánh sáng, giây lát sau đã biến mất ở trên bầu trời.
Trọng Quang nhìn theo bóng lưng của y, hai tròng mắt hơi nheo lại, dường như đang suy nghĩ. Sau một lúc lâu, duỗi duỗi thắt lưng làm biếng, lẩm bẩm:
“Vẫn là tìm chỗ ngủ một giấc trước đi.”
Trọng Quang ở dưới biển sâu dùng thần lực vô thượng kiến lập một thần phủ, thiết hạ kết giới xung quanh, ở bên trong ngã đầu xuống ngủ.
“Điều đó không có khả năng!”
Nơi cực Bắc lạnh lẽo, Ma Hoàng vẻ mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm vào bụng của mình.
Thế giới này đã bị y tìm hiểu xong từ sớm, thậm chí còn xông thẳng lên không trung, muốn đi lên chín khối thái dương kia xem xét. Nhưng thế giới này hỗn độn sơ khai, không trung bị tầng tầng mây đen bao phủ, kết giới chưa mở ra, hiện tại ma lực của y hao tổn rất lớn, nhất thời không có cách nào xông lên. Bởi vậy Ma Hoàng suy nghĩ một phen, quyết định trước tiên tìm một chỗ tu luyện bổ sung lại ma lực, sau đó mới tiếp tục tìm đường.
Ai ngờ y tu luyện ở đây không lâu, liền phát hiện thân thể có chút khác thường, cẩn thận tìm hiểu một phen, phát hiện ra chân tướng, không khỏi vô cùng khiếp sợ.
Bên trong bụng y có một vật hàm chứa linh khí cùng ma khí giao nhau, thỉnh thoảng lại khẽ động, cũng truyền ra tiếng tim đập, giống như một thai nhi nhỏ bằng nắm tay cuộn mình lại.
Ma Hoàng kinh hãi, cẩn thận suy nghĩ, liền ẩn ẩn hiểu được.
Thai nhi này hẳn là do quả Huyền Thiên kia biến thành, không biết làm thế nào rơi vào trong bụng của y, lại bởi vì y cùng Trọng Quang triền miên mập hợp, thần dịch tinh hoa của Trọng Quang từng bắn vào trong cơ thể y, vốn nhờ vậy mà thụ tinh thành thai, biến thành một vật còn sống.
Ma Hoàng sao có thể tiếp nhận được việc này, không khỏi cực kỳ tức giận.
Y ngưng tụ ma lực, đánh mạnh vào bụng, muốn khiến cho vật ấy đi ra. Ai ngờ ma lực vừa chạm vào thai nhi, liền bị thai nhi kia chu cái miệng nhỏ ra, hút vào sạch sẽ.
Ma Hoàng lúc này mới ý thức được, đứa bé này không chỉ kế thừa huyết mạch thần khí của Trọng Quang, mà còn có một nửa là huyết thống Ma Hoàng của mình, bởi vậy ma lực của mình đối với nó là căn nguyên, không hề ảnh hưởng.
Ma Hoàng vô cùng tức giận, giơ tay lên, không hề ngưng tụ ma lực, mà chỉ trông mong vào lực thân thể mạnh mẽ bất diệt, hung hăng đánh vào bụng.
Ma Hoàng chính là ma bất tử bất diệt trái với quy tắc trời đất mà sinh ra, so với các ma vật có tuổi thọ hạn định, sinh ra từ nơi khác của Ma giới có khác biệt rất lớn, sức mạnh thân thể cũng mạnh mẽ mãnh liệt không theo quy tắc của thế gian. Một quyền này đi xuống, xung lượng to lớn, đủ để phá núi tách biển.
Y xuống tay nhẫn tâm, dùng đến năm phần khí lực, dù là thân mình mạnh mẽ như vậy, cũng không khỏi lung lay lảo đảo một cái, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Ma Hoàng cúi gập thắt lưng, hốt hoảng che bụng, chỉ cảm thấy một cơn đau nhức chưa bao giờ cảm nhận được đánh úp lại, trên vầng trán tựa như bạch ngọc tuôn mồ hôi lạnh.
Với thân hình của Ma Hoàng, năng lực thừa nhận cùng với cảm giác cực kỳ mạnh, cho dù bị tổn thương nặng đến như thế nào, cũng chỉ mất một chút thời gian là có thể khỏi hẳn, cho nên y chưa từng bị đau đớn như thế.
Ma Hoàng ôm bụng không biết làm sao, đôi mắt sắc tím trừng lớn, nhìn chằm chằm vào bụng.
Dù đã đau như thế này, nhưng thai nhi kia lại không có chút dấu hiệu nào là sẽ đi ra.
Ma Hoàng cắn chặt răng, lại giơ tay lên, bỏ thêm một phần lực, hung hăng giáng xuống bụng.
“Ách –“
Bụng một trận rung động, cái bụng thậm chí còn nảy nảy lên.
Ma Hoàng đau đến toát mồ hôi lạnh, đợi một lúc lâu sau, thai nhi vẫn không tổn hao chút gì.
Giằng co như thế một lúc lâu, chịu tội một phen, thai nhi rõ ràng vẫn không thể đánh xuống được.
Ma Hoàng ở nơi cực lạnh này xây lên một băng phủ, lúc này đau đớn khó nhịn, biết không thể tiếp tục mạnh mẽ đánh thai nhi, nếu không sẽ giống như tự sát vậy, đành miễn cưỡng đi đến giường băng ngã vật xuống, chậm rãi điều tức, giảm bớt đau đớn.
Y dùng thời gian gần nửa năm, mới hơi kìm được cơn đau động khí này xuống. Mà đứa bé kia cũng là có thù tất báo, cảm giác được cơ thể mẹ đối xử với nó không tốt, liền cố hết sức mà chèn ép.
Ma Hoàng cùng Trọng Quang đại chiến một hồi, lại hao phí một lượng ma lực rất lớn để luyện tinh hoa trời đất cung cấp cho Huyền Thiên linh thụ kia, sau đó còn bị Trọng Quang áp lên người hoan hảo đủ hai mươi mốt năm, những điều này đều khiến cho y bị hao tổn ma lực rất lớn, hiện giờ ma lực cơ sở còn không bằng một nửa lúc trước. Trải qua lần gây sức ép này, không chỉ không thể đánh bỏ thai nhi, ngược lại còn hao phí thêm ma lực điều dưỡng thân thể.
Ma Hoàng trong lòng biết dưới tình hình như vậy, trước tiên khôi phục thực lực bản thân quan trọng hơn.
Y nguyên bản sức mạnh cùng với Trọng Quang ngang nhau, nhưng hiện tại đã kém hơn hắn một bậc, nếu không gia tăng thời gian tu luyện bù lại, chỉ e đến khi mở ra thông đạo Huyền Thiên hắn sẽ không thể địch lại Trọng Quang.
Bởi vậy y trước tiên đành phải bất đắc dĩ bỏ chuyện phá thai sang một bên, nghĩ rằng chờ đến khi mở ra thông đạo Huyền Thiên, quay lại Thiên giới, sau đó nghĩ biện pháp trở về Ma giới phá thai. Bởi vậy thật vất vả mới bình ổn được nỗi khổ động thai, y liền bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Nhưng là y không nghĩ tới, mỗi khi y tu luyện được một phần ma lực, thai nhi kia sẽ hấp thu mất một nửa. Thế nên sáu mươi năm sau y từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, bụng đã trướng lên rất lớn, thai nhi cũng từ chỗ nhỏ bằng nắm tay biến thành lớn bằng cánh tay.
Ma Hoàng nhìn cái bụng tròn trịa của mình, sắc mặt khó coi.
Thực ra khi tu luyện y đã phát hiện thai nhi hấp thu ma lực của y, cùng theo đó mà lớn lên. Nhưng bất đắc dĩ việc có nặng nhẹ, hiện nay y vì muốn khôi phục sức mạnh bản thân trước, tạm thời không quản được thai nhi, chỉ có thể mặc nó từ từ lớn lên.
Thần tiên trên Thiên giới căn cứ tiên lực căn nguyên của bản thân mà khác nhau, số thời gian hoài thai cũng không giống. Y chỉ biết bộ tộc Thần Long hoài thai mất ba năm, nhưng đại đa số thần tiên cùng người phàm lại không giống, đều là hoài thai mười hai tháng. Đó là số ít Đại Thần có tiên lực cao thâm mang thai sinh con, y thân là Ma Hoàng, cũng không rõ ràng lắm phải hoài thai bao lâu mới có thể sinh.
Mà chuyện ở Ma giới bọn họ y tương đối rõ ràng, Ma thần ma lực càng cao thâm thì thời gian mang thai càng cao, Ma thần bình thường, đều phải mang thai từ ba đến mười năm, thậm chí là trăm năm mới có thể sinh ra.
Nhưng mấy kẻ này đều là nữ Ma thần, hơn nữa tình hình cũng khác với y, không có huyết mạch của Thần.
Có thể là vì thai nhi lớn lên, linh lực chuyển động trong cơ thể cũng tương đối rõ ràng, cho nên Ma Hoàng có thể tinh tưởng cảm nhận được hài tử này không chỉ kế thừa sức mạnh cường đại của Ma Hoàng y, còn có một cỗ linh lực thần quang đôi lúc vấn vít, tương khắc với ma lực của y.
Cảm giác quen thuộc với cỗ linh lực kia, khiến cho y có muốn nhận sai cũng không có khả năng, rõ ràng là nguyên thần khí của Trọng Quang đã….mập hợp với y hai mươi mốt năm.
Nhớ tới kẻ thù kia, Ma Hoàng liền nghiến răng nghiến lợi.
Đem y đặt dưới thân mạnh mẽ chiếm lấy thì thôi đi, thế nhưng còn khiến y mang thai tử tự, thù này không đội trời chung!
Ma Hoàng đỡ bụng, chậm chạp từ giường nhổm dậy, đứng trên mặt đất dạo quanh một vòng, đều lớn nhanh như thế này mà vẫn còn muốn ở trong sao?
Rõ ràng lấy ma lực của y cùng thần lực to lớn của Trọng Quang, thời gian mang thai đứa bé này sẽ rất dài, nhưng là đã sáu mươi năm, tuy rằng bộ dáng so với đứa bé bình thường còn lớn hơn rất nhiều, nhưng Ma Hoàng vẫn cảm giác được rõ ràng đứa bé này còn rất lâu mới đến lúc chào đời.
Hơn nữa trong lúc giãy dụa, y còn cảm nhận được thai nhi này ngoại trừ hấp thu ma lực của chính mình, dường như còn cần thêm linh lực nguyên thần của Trọng Quang bổ sung, mới có thể phát triển thêm một bậc nữa.
Tác giả :
Thập Thế