Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4681: Mỹ nữ phát uy
Xoát, mọi người đồng loạt nhìn sang một hướng.
Nơi đó có một người trẻ tuổi chắp hai tay sau lưng, chỉ từ tư thế này cũng đủ trang bức mười phần.
- Cút!
Dịch Thiên Phong lập tức hừ một tiếng, nhưng hắn là cao thủ tinh võng bài danh hơn tám nghìn.
Người tuổi trẻ kia cười nhạt, nói:
- Tiến Hóa quả và nữ nhân này lưu lại, những người khác có thể cút.
Dịch Thiên Phong giận dữ, ta bảo ngươi cút, ngươi còn nói cái gì đó?
Hắn lúc này muốn xuất thủ, nhưng suy nghĩ nếu cứ xuất thủ như vậy, sao có thể cho thấy sự cường đại của hắn?
- Các ngươi lên.
Hắn quay đầu, hắn nói với đám người Lăng Hàn.
Mọi người nhìn nhau, tại sao lại là bọn họ xông lên?
Tốt, lên thì lên, bọn họ có hơn trăm người, chẳng lẽ còn không làm được một người?
Hưu hưu hưu, lúc này có mười ba người nhảy ra, người trẻ tuổi kia lao tới.
- Không biết lượng sức!
Người tuổi trẻ kia cười lạnh, cuối cùng vẫn đứng chắp tay, tay trái vươn ra, nhẹ nhàng ấn một cái, lập tức, lúc này Thiên địa đạo tắc ngưng tụ và hóa thành cự trảo màu bạc, bắn chụp lấy mười ba người.
Mười ba người nhao nhao dương điều động đạo tắc, sử dụng lực lượng mạnh nhất nghênh đón.
Người trẻ tuổi kia nói bọn họ không biết lượng sức, bành, ngân trảo oanh kích làm cho mười ba người người kêu thảm thiết, sau đó bị nghiền ép thành huyết tinh không chút lưu tình.
Tê!
Thấy cảnh này, những người đang tiến lên cảm giác toàn thân lạnh lẽo, mười ba người liên thủ còn không địch lại một kích, toàn bộ bị miểu sát, bọn họ xông lên thì có thể làm gì?
Thêm mấy lần ra tay, toàn bộ bọn họ sẽ bị đánh chết.
Bọn họ đã cầm tiền của Đường gia, muốn làm việc thay Đường Dung, nhưng tuyệt đối không thể biết rõ chịu chết còn xông lên như thế.
Dịch Thiên Phong run rẩy, lúc trước hắn nói đám người Lăng Hàn yếu ớt cặn bã, trên thực tế cũng như thế, những người này mặc dù đều là Chân Ngã cảnh, nhưng chỉ là đệ nhất hình, đệ tứ hình có thể đếm được trên đầu ngón tay, liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng hắn có thể một kích miểu sát mười ba người sao?
Trong lòng của hắn không chắc, nhưng hắn là cao thủ tinh võng bài danh hơn tám nghìn, hắn cho rằng mình sẽ thắng.
Dịch Thiên Phong cất bước mà ra, nói:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Cản ta mười chiêu, khi đó ngươi mới có tư cách biết tên của ta.
Người tuổi trẻ kia cao ngạo nói.
- Đúng là cuồng!
Dịch Thiên Phong hét lớn một tiếng, hắn xông lên giết đối phương.
Oanh!
Hai người vừa mới va chạm thì đạo tắc hóa thành thần liên, hóa thành thần lôi, tia sáng rực rỡ và khủng bố vô biên.
Tất cả mọi người không thể không lui, chiến lực của đối phương thật đáng sợ, cho dù chỉ dư uy cũng không phải bọn họ chịu nổi.
Đột nhiên, chiến đấu ngừng lại.
- Có thể cản mười chiêu của ta, tốt, ngươi có tư cách biết rõ tên của ta.
Người trẻ tuổi kia cao ngạo nói:
- Ta chính là Bốc Thiên Dật.
- Cái gì, Bốc Thiên Dật!
Lúc này, trong đám người sinh ra bạo động.
- Bốc Thiên Dật bài danh tinh võng bài danh hơn sáu ngàn!
- Tê!
Sắc mặt Dịch Thiên Phong biến hóa, hắn kiêu ngạo nhất chính là bài danh tinh võng, đây là căn nguyên niềm tin của hắn, nhưng bài danh người ta hơn sáu ngàn, từ đó đã cao hơn hắn hai nghìn.
Cho dù bài danh tinh võng không thể đại biểu chiến lực, nhưng chênh lệch nhiều nhất năm trăm vị trí mà thôi, ngoài năm trăm bài danh thì không ai có thể xoay người.
Tại sao hắn xui xẻo như thế, vừa xuất hiện đã gặp người mạnh như thế!
- Tốt, Tiến Hóa quả thuộc về ngươi!
Dịch Thiên Phong rất quả quyết, hắn không đối kháng với cao thủ mà mình không có chút phần thắng nào, đây là Thiên Không đảo, có đạo tắc chí cao phong tỏa, hoàn toàn che đậy với bên ngoài, cho nên, thời điểm này hắn càng phải thành thật.
Bốc Thiên Dật cười ha ha một tiếng, nói:
- Lỗ tai của ngươi có vấn đề sao, ta nói, Tiến Hóa quả và mỹ nữ kia đều lưu lại!
Dịch Thiên Phong hừ một tiếng:
- Mặc dù bài danh tinh võng của ngươi cao hơn ta hai nghìn, nhưng thật sự tử chiến thì chưa chắc ngươi sẽ thắng, cho dù thắng cũng phải trả giá thật lớn.
Tay phải hắn chấn động, trong tay xuất hiện đại đao đen nhánh, thân đao lại có đường vân màu vàng kim và tỏa ra khí tức kinh khủng.
Bốc Thiên Dật ngưng trọng, cây đao này cho hắn cảm giác áp bách rất mạnh.
- Không nghĩ tới ngươi còn có pháp khí tứ tinh!
Hắn nói một câu, sau đó nói:
- Tốt, lưu Tiến Hóa quả lại, các ngươi có thể cút!
- Đi.
Dịch Thiên Phong phất phất tay.
- Chậm!
Đột nhiên Đường Dung mở miệng:
- Ta sẽ không giao ra Tiến Hóa quả.
- Dung muội muội, đó là Bốc Thiên Dật, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
Dịch Thiên Phong nói, cho dù hắn có Dạ Yểm đao nhưng nhiều nhất chỉ có thể liều lưỡng bại câu thương với Bốc Thiên Dật, nhưng tuyệt đối không phải kết quả mà hắn muốn.
Đường Dung không để ý tới, nàng cất bước đi về phía Bốc Thiên Dật:
- Ngươi giết tùy tùng của ta, ta muốn ngươi bồi mạng.
Bốc Thiên Dật sững sờ, sau đó cười ha ha:
- Kỳ thật ta không tin ngực to không nhão, nhưng bây giờ nhìn thấy ngươi, ta lại tin tưởng.
Xoát!
Một đạo ngân quang hiện lên, Đường Dung đã công kích, trong tay nàng xuất hiện một thanh ngân kiếm, một kiếm lay chém qua, ánh sáng vô tận bạo phát giống như muốn chém đứt thiên địa.
Cái gì!
Bốc Thiên Dật kinh hãi, vội vàng dùng pháp khí ngăn cản.
Oanh, một tiếng nổ lớn vang lên, hắn bị chém lui, bước chân lún xuống đất, sắc mặt tái nhợt, hắn há miệng phun máu tươi.
Khốn kiếp, nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người vô cùng chấn động, có ai nghĩ tới vưu vật Tuyệt Sắc bảng lại là cao thủ thâm tàng bất lộ.
Nếu nói tới vẻ mặt biến hóa phong phú nhất, đương nhiên là thuộc về Dịch Thiên Phong.
Hắn vẫn cho rằng mình là đệ nhất cao thủ trong đội ngũ, hắn sĩ diện và đùa nghịch thủ đoạn, bây giờ hắn bị tát thật đau, mặt đỏ tới mang tai.
Đường Dung đắc thế không tha người, ngân kiếm liên tục chém tới tấp.
Bốc Thiên Dật hoàn toàn không phải đối thủ của nàng, hắn bị áp chế rất nhanh, huyết quang bộc phát, một cánh tay của hắn bị chém đứt.
Hắn kêu thảm một tiếng, cũng không dám tiếp tục ham chiến, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Hắn vừa đi mấy bước, thân thể của hắn run rẩy và ánh mắt mất đi tiêu cự.
Đường Dung bước tới, ngân kiếm quét qua, đầu người bay lên trời.
Nàng mạnh tới mức Bốc Thiên Dật không chống cự nổi?
Nàng có thể đắc thủ dễ dàng là bởi vì Bốc Thiên Dật một lòng chạy trốn, cho nên hắn hoàn toàn quên chống đỡ.
Nàng thu kiếm đứng đó, phong thái động lòng người.
Nhưng lần này không người nào dám động ý nghĩ không chính đáng với nàng.
Thực lực!
Đường Dung dùng thực lực cường đại chứng minh nàng cũng không phải là bình hoa, mà là đại cao thủ chém cao thủ bài danh tinh bảng hơn sáu nghìn.
Đánh bại Bốc Thiên Dật, trong thời gian ngắn chém đứt cánh tay đối phương, sau đó một kiếm bêu đầu, thực lực của nàng tuyệt đối cao hơn Bốc Thiên Dật rất nhiều, có thể tiến vào tốp một ngàn trên tinh võng.
Cao thủ như thế đã đạt tới cấp bậc Thánh Nữ của Thánh Địa, bọn họ không nên động ý nghĩ không tốt mới thỏa đáng.
Dịch Thiên Phong ngượng ngùng, hắn hít hà nửa ngày mới khôi phục tinh thần, quá mất mặt.
Nơi đó có một người trẻ tuổi chắp hai tay sau lưng, chỉ từ tư thế này cũng đủ trang bức mười phần.
- Cút!
Dịch Thiên Phong lập tức hừ một tiếng, nhưng hắn là cao thủ tinh võng bài danh hơn tám nghìn.
Người tuổi trẻ kia cười nhạt, nói:
- Tiến Hóa quả và nữ nhân này lưu lại, những người khác có thể cút.
Dịch Thiên Phong giận dữ, ta bảo ngươi cút, ngươi còn nói cái gì đó?
Hắn lúc này muốn xuất thủ, nhưng suy nghĩ nếu cứ xuất thủ như vậy, sao có thể cho thấy sự cường đại của hắn?
- Các ngươi lên.
Hắn quay đầu, hắn nói với đám người Lăng Hàn.
Mọi người nhìn nhau, tại sao lại là bọn họ xông lên?
Tốt, lên thì lên, bọn họ có hơn trăm người, chẳng lẽ còn không làm được một người?
Hưu hưu hưu, lúc này có mười ba người nhảy ra, người trẻ tuổi kia lao tới.
- Không biết lượng sức!
Người tuổi trẻ kia cười lạnh, cuối cùng vẫn đứng chắp tay, tay trái vươn ra, nhẹ nhàng ấn một cái, lập tức, lúc này Thiên địa đạo tắc ngưng tụ và hóa thành cự trảo màu bạc, bắn chụp lấy mười ba người.
Mười ba người nhao nhao dương điều động đạo tắc, sử dụng lực lượng mạnh nhất nghênh đón.
Người trẻ tuổi kia nói bọn họ không biết lượng sức, bành, ngân trảo oanh kích làm cho mười ba người người kêu thảm thiết, sau đó bị nghiền ép thành huyết tinh không chút lưu tình.
Tê!
Thấy cảnh này, những người đang tiến lên cảm giác toàn thân lạnh lẽo, mười ba người liên thủ còn không địch lại một kích, toàn bộ bị miểu sát, bọn họ xông lên thì có thể làm gì?
Thêm mấy lần ra tay, toàn bộ bọn họ sẽ bị đánh chết.
Bọn họ đã cầm tiền của Đường gia, muốn làm việc thay Đường Dung, nhưng tuyệt đối không thể biết rõ chịu chết còn xông lên như thế.
Dịch Thiên Phong run rẩy, lúc trước hắn nói đám người Lăng Hàn yếu ớt cặn bã, trên thực tế cũng như thế, những người này mặc dù đều là Chân Ngã cảnh, nhưng chỉ là đệ nhất hình, đệ tứ hình có thể đếm được trên đầu ngón tay, liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng hắn có thể một kích miểu sát mười ba người sao?
Trong lòng của hắn không chắc, nhưng hắn là cao thủ tinh võng bài danh hơn tám nghìn, hắn cho rằng mình sẽ thắng.
Dịch Thiên Phong cất bước mà ra, nói:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Cản ta mười chiêu, khi đó ngươi mới có tư cách biết tên của ta.
Người tuổi trẻ kia cao ngạo nói.
- Đúng là cuồng!
Dịch Thiên Phong hét lớn một tiếng, hắn xông lên giết đối phương.
Oanh!
Hai người vừa mới va chạm thì đạo tắc hóa thành thần liên, hóa thành thần lôi, tia sáng rực rỡ và khủng bố vô biên.
Tất cả mọi người không thể không lui, chiến lực của đối phương thật đáng sợ, cho dù chỉ dư uy cũng không phải bọn họ chịu nổi.
Đột nhiên, chiến đấu ngừng lại.
- Có thể cản mười chiêu của ta, tốt, ngươi có tư cách biết rõ tên của ta.
Người trẻ tuổi kia cao ngạo nói:
- Ta chính là Bốc Thiên Dật.
- Cái gì, Bốc Thiên Dật!
Lúc này, trong đám người sinh ra bạo động.
- Bốc Thiên Dật bài danh tinh võng bài danh hơn sáu ngàn!
- Tê!
Sắc mặt Dịch Thiên Phong biến hóa, hắn kiêu ngạo nhất chính là bài danh tinh võng, đây là căn nguyên niềm tin của hắn, nhưng bài danh người ta hơn sáu ngàn, từ đó đã cao hơn hắn hai nghìn.
Cho dù bài danh tinh võng không thể đại biểu chiến lực, nhưng chênh lệch nhiều nhất năm trăm vị trí mà thôi, ngoài năm trăm bài danh thì không ai có thể xoay người.
Tại sao hắn xui xẻo như thế, vừa xuất hiện đã gặp người mạnh như thế!
- Tốt, Tiến Hóa quả thuộc về ngươi!
Dịch Thiên Phong rất quả quyết, hắn không đối kháng với cao thủ mà mình không có chút phần thắng nào, đây là Thiên Không đảo, có đạo tắc chí cao phong tỏa, hoàn toàn che đậy với bên ngoài, cho nên, thời điểm này hắn càng phải thành thật.
Bốc Thiên Dật cười ha ha một tiếng, nói:
- Lỗ tai của ngươi có vấn đề sao, ta nói, Tiến Hóa quả và mỹ nữ kia đều lưu lại!
Dịch Thiên Phong hừ một tiếng:
- Mặc dù bài danh tinh võng của ngươi cao hơn ta hai nghìn, nhưng thật sự tử chiến thì chưa chắc ngươi sẽ thắng, cho dù thắng cũng phải trả giá thật lớn.
Tay phải hắn chấn động, trong tay xuất hiện đại đao đen nhánh, thân đao lại có đường vân màu vàng kim và tỏa ra khí tức kinh khủng.
Bốc Thiên Dật ngưng trọng, cây đao này cho hắn cảm giác áp bách rất mạnh.
- Không nghĩ tới ngươi còn có pháp khí tứ tinh!
Hắn nói một câu, sau đó nói:
- Tốt, lưu Tiến Hóa quả lại, các ngươi có thể cút!
- Đi.
Dịch Thiên Phong phất phất tay.
- Chậm!
Đột nhiên Đường Dung mở miệng:
- Ta sẽ không giao ra Tiến Hóa quả.
- Dung muội muội, đó là Bốc Thiên Dật, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
Dịch Thiên Phong nói, cho dù hắn có Dạ Yểm đao nhưng nhiều nhất chỉ có thể liều lưỡng bại câu thương với Bốc Thiên Dật, nhưng tuyệt đối không phải kết quả mà hắn muốn.
Đường Dung không để ý tới, nàng cất bước đi về phía Bốc Thiên Dật:
- Ngươi giết tùy tùng của ta, ta muốn ngươi bồi mạng.
Bốc Thiên Dật sững sờ, sau đó cười ha ha:
- Kỳ thật ta không tin ngực to không nhão, nhưng bây giờ nhìn thấy ngươi, ta lại tin tưởng.
Xoát!
Một đạo ngân quang hiện lên, Đường Dung đã công kích, trong tay nàng xuất hiện một thanh ngân kiếm, một kiếm lay chém qua, ánh sáng vô tận bạo phát giống như muốn chém đứt thiên địa.
Cái gì!
Bốc Thiên Dật kinh hãi, vội vàng dùng pháp khí ngăn cản.
Oanh, một tiếng nổ lớn vang lên, hắn bị chém lui, bước chân lún xuống đất, sắc mặt tái nhợt, hắn há miệng phun máu tươi.
Khốn kiếp, nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người vô cùng chấn động, có ai nghĩ tới vưu vật Tuyệt Sắc bảng lại là cao thủ thâm tàng bất lộ.
Nếu nói tới vẻ mặt biến hóa phong phú nhất, đương nhiên là thuộc về Dịch Thiên Phong.
Hắn vẫn cho rằng mình là đệ nhất cao thủ trong đội ngũ, hắn sĩ diện và đùa nghịch thủ đoạn, bây giờ hắn bị tát thật đau, mặt đỏ tới mang tai.
Đường Dung đắc thế không tha người, ngân kiếm liên tục chém tới tấp.
Bốc Thiên Dật hoàn toàn không phải đối thủ của nàng, hắn bị áp chế rất nhanh, huyết quang bộc phát, một cánh tay của hắn bị chém đứt.
Hắn kêu thảm một tiếng, cũng không dám tiếp tục ham chiến, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Hắn vừa đi mấy bước, thân thể của hắn run rẩy và ánh mắt mất đi tiêu cự.
Đường Dung bước tới, ngân kiếm quét qua, đầu người bay lên trời.
Nàng mạnh tới mức Bốc Thiên Dật không chống cự nổi?
Nàng có thể đắc thủ dễ dàng là bởi vì Bốc Thiên Dật một lòng chạy trốn, cho nên hắn hoàn toàn quên chống đỡ.
Nàng thu kiếm đứng đó, phong thái động lòng người.
Nhưng lần này không người nào dám động ý nghĩ không chính đáng với nàng.
Thực lực!
Đường Dung dùng thực lực cường đại chứng minh nàng cũng không phải là bình hoa, mà là đại cao thủ chém cao thủ bài danh tinh bảng hơn sáu nghìn.
Đánh bại Bốc Thiên Dật, trong thời gian ngắn chém đứt cánh tay đối phương, sau đó một kiếm bêu đầu, thực lực của nàng tuyệt đối cao hơn Bốc Thiên Dật rất nhiều, có thể tiến vào tốp một ngàn trên tinh võng.
Cao thủ như thế đã đạt tới cấp bậc Thánh Nữ của Thánh Địa, bọn họ không nên động ý nghĩ không tốt mới thỏa đáng.
Dịch Thiên Phong ngượng ngùng, hắn hít hà nửa ngày mới khôi phục tinh thần, quá mất mặt.
Tác giả :
Cô Đơn Địa Phi