Thần Đạo Đan Tôn
Chương 178: Kính Quang Thể
Nhất định là thể chất đặc thù.
Lăng Hàn khẳng định nói. Nếu không có thể chất đặc thù, Phong Viêm sớm đã bị Đại hoàng tử đánh nổ, nhưng hiện tại tuy Phong Viêm nằm ở hạ phong, nhưng không hoảng không loạn, trong thủ mang công, chất chứa lực bộc phát mạnh mẽ.
Đến tột cùng là thể chất đặc thù gì đây?
Lăng Hàn nhìn cẩn thận, thể chất có thể được gọi là đặc thù, tự nhiên có chỗ độc đáo riêng. Như Chu Vô Cửu có thể khôi phục thương thế nhanh chóng. Hổ Nữu có thể chuyển hóa đồ ăn thành nguyên lực. Mà hắn hậu thiên tạo thành thể chất đặc thù, thì tăng lên sức phòng ngự, có thể như cây khô chặt đứt ngũ giác, không bị ý đau ảnh hưởng, phát huy ra sức chiến đấu cực mạnh.
Phong Viêm đặc thù ở nơi nào?
Rầm rầm rầm, Phong Viêm và Tam hoàng tử không ngừng đối đầu, mỗi một quyền đều cứng đối cứng, không hề hoa xảo. Quyền lực va chạm, hình thành từng đạo sóng gợn, bức xạ về bốn phương tám hướng, làm mọi người liên tiếp lui về phía sau.
Ồ?
Lăng Hàn chú ý tới, màu da của Phong Viêm càng ngày càng sáng, cái này tuyệt không phải nguyên lực hình thành, mà như là màu da của bản thân hắn.
- Lẽ nào là... Kính Quang Thể?
Hắn lẩm bẩm nói, tuy còn mang theo nghi vấn, nhưng đã khẳng định bảy, tám phần.
Kính Quang Thể, có thể đàn hồi chịu đựng công kích, như tấm gương. Có điều, dù cho thể chất đặc thù cũng có độ tinh khiết huyết thống khác nhau, bởi vậy Kính Quang Thể cũng chia làm ba đẳng cấp, yếu nhất là Đồng Kính thể, chỉ có thể phản xạ ra một thành sức mạnh, sau đó là Ngân Kính thể, có thể tăng cao đến hai phần mười, Kim Kính thể mạnh nhất, có thể phản xạ đi ba phần sức mạnh.
Không nên xem thường một thành đến ba thành sức mạnh này. Đây là đàn hồi, không chỉ tiêu diệt công kích của đối thủ, còn có thể hóa thành sức mạnh bản thân đánh ra. Ví dụ đơn giản, vốn là mười so với mười, lại biến thành chín so với mười một, chênh lệch này liền kéo lớn rồi, huống chi là bảy so với mười ba, hầu như là kém gấp đôi.
Nhìn dáng dấp của Phong Viêm, hẳn là Ngân Kính thể, có thể phản xạ hai phần mười sức mạnh. Chính là hai phần mười sức mạnh này, làm cho Phong Viêm có thể bù đắp hai tầng chênh lệch, chỉ rơi vào hạ phong mà thôi.
- Không đúng!
Lăng Hàn lắc đầu, hai phần mười sức mạnh có thể bù đắp chênh lệch về cảnh giới, nhưng không cách nào bù đắp thế yếu trên võ kỹ. Thiên Tử Quyền Pháp mà Đại hoàng tử dùng, uy lực đã đạt đến Huyền Cấp thượng phẩm.
Không phải cấp bậc của môn quyền pháp này cao, mà là được tư thế của một quốc gia rót vào, có thể so sánh với võ kỹ Huyền Cấp thượng phẩm.
Phong Viêm có thể bằng một bộ võ kỹ Huyền Cấp hạ phẩm gánh vác Thiên Tử Quyền Pháp, vậy tất nhiên còn có năng lực khác. Bằng không cảnh giới của hắn chí ít phải ngang hàng đối phương, mới có thể dựa vào Kính Quang Thể bù đắp võ kỹ thua lém.
Là cái gì đây?
Lăng Hàn không khỏi hiếu kỳ.
Sức chiến đấu của Đại hoàng tử trác tuyệt, tuy bị kẹt ở Dũng Tuyền tầng chín mấy năm, nhưng lại để hắn nện vững chắc cảnh giới. Hiện nay, sức chiến đấu đại khái đã có mười hai tinh.
Mà hiển nhiên, song phương đều không có đánh ra lá bài tẩy.
Chí ít hai người kia đều kìm chế, không có sử dụng tuyệt kỹ, nếu không sức chiến đấu của bọn họ còn có thể tăng lên.
Những người khác nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, Đại hoàng tử là Dũng Tuyền tầng chín, đệ tử nòng cốt khóa trước, nhưng Phong Viêm lại có thể liều mạng với hắn mà không bại, tên này cũng quá mạnh mẽ đi.
Tam hoàng tử, Triệu Hoan, Tàn Dạ, ba đệ tử nòng cốt đương nhiệm kia, e là đã không phải đối thủ của Phong Viêm rồi?
Dù lập trường không giống, nhưng đối với thực lực của Phong Viêm, Lăng Hàn vẫn rất tán đồng. Tên này đúng là thiên tài võ đạo, không những có thủ đoạn thần bí, hơn nữa lực lý giải khi chiến đấu cũng rất kinh người, để hắn liên tiếp gật đầu.
Đáng giá hắn giẫm một hồi.
Đại hoàng tử như một vị đế vương, mà Phong Viêm thì như một vị Ma Thần, lộ ra thô bạo, quái đản làm càn. Nhưng hai người từ đầu tới cuối duy trì thế cân bằng, phương nào cũng không chịu sử dụng lá bài tẩy trước, chiến cuộc cứ giằng co như thế.
- Dừng tay đi!
Một tiếng nói già nua vang lên, nhưng mang theo uy thế cực kỳ to lớn.
Phong Viêm, Đại hoàng tử đồng thời dừng tay, nhưng vẫn chiến ý mười phần nhìn chằm chằm đối phương, tựa hồ muốn thoải mái làm một vố lớn.
Liên Quang Tổ xuất hiện, lộ ra khí tức Thần Thai Cảnh, để mỗi người đều như bị đè một tảng đá lớn, chỉ cảm thấy hai chân trầm trọng, rất muốn quỳ xuống. Hắn nhìn Lăng Hàn một chút, lắc đầu nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng rất biết gây chuyện a!
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Viện trưởng đại nhân, không phải ta biết gây chuyện, mà là tên ngu xuẩn không có mắt này chọc tới trên đầu ta, ta không thể làm gì khác hơn là gọt hắn một trận, để hắn mua cái giáo huấn. Ta vẫn rất nhân từ, không có lấy tính mạng của hắn.
Hắn có chút kỳ quái, trước kia Liên Quang Tổ rõ ràng hết sức coi trọng thiên phú võ đạo của hắn, muốn thu hắn làm đệ tử bồi dưỡng. Sao đột nhiên lặng yên không một tiếng động, về sau thái độ lại đại biến.
- Thật giảo hoạt, Lăng Hàn, ngươi coi tất cả mọi người ngớ ngẩn sao? Phế bỏ hai tay của đệ đệ ta, xúc phạm viện quy, theo luật đáng giết!
Phong Viêm uy nghiêm đáng sợ nói.
- Phong Viêm, tuy tiểu Vương tới chưa lâu, không có thấy rõ toàn bộ sự tình, nhưng tựa hồ là đệ đệ ngươi muốn gọt cánh tay người khác trước a?
Đại hoàng tử chen lời nói.
- Nếu không nhìn thấy cả sự tình, vậy thì câm miệng!
Phong Viêm lạnh lùng nhìn Đại hoàng tử.
Phốc!
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người. Phong Viêm đang quát tháo Đại hoàng tử sao? Một đệ tử của tiểu gia tộc, lại dám quát mắng trưởng tử của đương kim Vũ Hoàng, đây là gan to bằng trời thế nào a?
Đại hoàng tử xanh cả mặt, trong mắt toả ra sát khí mãnh liệt. Cái gọi là Thiên Tử giận dữ, máu chảy vạn dặm, tuy hắn còn không phải Thiên Tử, nhưng là Đại hoàng tử hiện nay, uy thế cũng vô cùng mạnh mẽ.
- Ngươi cũng không có thấy đầu đuôi sự tình, còn kỷ kỷ méo mó cái đếch gì!
Lăng Hàn mở miệng, trách mắng Phong Viêm.
A, còn có một mãnh nhân.
Tất cả mọi người có loại cảm giác sắp phát điên. Bất kể là Lăng Hàn hay Phong Viêm, bọn họ từ đâu tới sức lực lớn như vậy, dám làm ầm ĩ như thế.
- Viện trưởng đại nhân, mời ngài bắt Lăng Hàn, giao cho ta xử lý!
Phong Viêm xoay người nói với Liên Quang Tổ, tuy ngôn ngữ rất khách khí, nhưng thật giống như đang yêu cầu.
Yêu cầu một cường giả Thần Thai Cảnh, hơn nữa địa vị rất tôn sùng?
Tất cả mọi người có loại cảm giác khó mà tin nổi, tuy trước đó Phong Viêm đắc tội Đại hoàng tử, nhưng dù sao Đại hoàng tử cũng chỉ là Dũng Tuyền Cảnh. Ở thế giới lấy võ vi tôn này, địa vị của Đại hoàng tử là tuyệt đối không thể sánh bằng Liên Quang Tổ.
Địa vị của Liên Quang Tổ ở Vũ Quốc, chỉ đứng sau Thiên Tử, có thể ngang hàng với gia chủ của Bát Đại Hào Môn.
Ra lệnh cho Liên Quang Tổ sao?
Tất cả mọi người đổ mồ hôi lạnh.
- Viện trưởng đại nhân!
Đại hoàng tử ngắt lời, nhìn Liên Quang Tổ.
Liên Quang Tổ thở dài nói:
- Chuyện này, Đại hoàng tử không nên nhúng tay!
Cái gì!
Nghe ý tứ lời này, Liên Quang Tổ là muốn nghe mệnh lệnh của Phong Viêm sao?
- Hừ, Liên lão đầu, nếu như lão phu nhúng tay, ngươi cũng muốn ngăn cản sao?
Ngô Tùng Lâm xuất hiện, lạnh lùng nhìn Liên Quang Tổ.
Tê, lại một vị đại nhân vật xuất hiện.
---------------
Lăng Hàn khẳng định nói. Nếu không có thể chất đặc thù, Phong Viêm sớm đã bị Đại hoàng tử đánh nổ, nhưng hiện tại tuy Phong Viêm nằm ở hạ phong, nhưng không hoảng không loạn, trong thủ mang công, chất chứa lực bộc phát mạnh mẽ.
Đến tột cùng là thể chất đặc thù gì đây?
Lăng Hàn nhìn cẩn thận, thể chất có thể được gọi là đặc thù, tự nhiên có chỗ độc đáo riêng. Như Chu Vô Cửu có thể khôi phục thương thế nhanh chóng. Hổ Nữu có thể chuyển hóa đồ ăn thành nguyên lực. Mà hắn hậu thiên tạo thành thể chất đặc thù, thì tăng lên sức phòng ngự, có thể như cây khô chặt đứt ngũ giác, không bị ý đau ảnh hưởng, phát huy ra sức chiến đấu cực mạnh.
Phong Viêm đặc thù ở nơi nào?
Rầm rầm rầm, Phong Viêm và Tam hoàng tử không ngừng đối đầu, mỗi một quyền đều cứng đối cứng, không hề hoa xảo. Quyền lực va chạm, hình thành từng đạo sóng gợn, bức xạ về bốn phương tám hướng, làm mọi người liên tiếp lui về phía sau.
Ồ?
Lăng Hàn chú ý tới, màu da của Phong Viêm càng ngày càng sáng, cái này tuyệt không phải nguyên lực hình thành, mà như là màu da của bản thân hắn.
- Lẽ nào là... Kính Quang Thể?
Hắn lẩm bẩm nói, tuy còn mang theo nghi vấn, nhưng đã khẳng định bảy, tám phần.
Kính Quang Thể, có thể đàn hồi chịu đựng công kích, như tấm gương. Có điều, dù cho thể chất đặc thù cũng có độ tinh khiết huyết thống khác nhau, bởi vậy Kính Quang Thể cũng chia làm ba đẳng cấp, yếu nhất là Đồng Kính thể, chỉ có thể phản xạ ra một thành sức mạnh, sau đó là Ngân Kính thể, có thể tăng cao đến hai phần mười, Kim Kính thể mạnh nhất, có thể phản xạ đi ba phần sức mạnh.
Không nên xem thường một thành đến ba thành sức mạnh này. Đây là đàn hồi, không chỉ tiêu diệt công kích của đối thủ, còn có thể hóa thành sức mạnh bản thân đánh ra. Ví dụ đơn giản, vốn là mười so với mười, lại biến thành chín so với mười một, chênh lệch này liền kéo lớn rồi, huống chi là bảy so với mười ba, hầu như là kém gấp đôi.
Nhìn dáng dấp của Phong Viêm, hẳn là Ngân Kính thể, có thể phản xạ hai phần mười sức mạnh. Chính là hai phần mười sức mạnh này, làm cho Phong Viêm có thể bù đắp hai tầng chênh lệch, chỉ rơi vào hạ phong mà thôi.
- Không đúng!
Lăng Hàn lắc đầu, hai phần mười sức mạnh có thể bù đắp chênh lệch về cảnh giới, nhưng không cách nào bù đắp thế yếu trên võ kỹ. Thiên Tử Quyền Pháp mà Đại hoàng tử dùng, uy lực đã đạt đến Huyền Cấp thượng phẩm.
Không phải cấp bậc của môn quyền pháp này cao, mà là được tư thế của một quốc gia rót vào, có thể so sánh với võ kỹ Huyền Cấp thượng phẩm.
Phong Viêm có thể bằng một bộ võ kỹ Huyền Cấp hạ phẩm gánh vác Thiên Tử Quyền Pháp, vậy tất nhiên còn có năng lực khác. Bằng không cảnh giới của hắn chí ít phải ngang hàng đối phương, mới có thể dựa vào Kính Quang Thể bù đắp võ kỹ thua lém.
Là cái gì đây?
Lăng Hàn không khỏi hiếu kỳ.
Sức chiến đấu của Đại hoàng tử trác tuyệt, tuy bị kẹt ở Dũng Tuyền tầng chín mấy năm, nhưng lại để hắn nện vững chắc cảnh giới. Hiện nay, sức chiến đấu đại khái đã có mười hai tinh.
Mà hiển nhiên, song phương đều không có đánh ra lá bài tẩy.
Chí ít hai người kia đều kìm chế, không có sử dụng tuyệt kỹ, nếu không sức chiến đấu của bọn họ còn có thể tăng lên.
Những người khác nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, Đại hoàng tử là Dũng Tuyền tầng chín, đệ tử nòng cốt khóa trước, nhưng Phong Viêm lại có thể liều mạng với hắn mà không bại, tên này cũng quá mạnh mẽ đi.
Tam hoàng tử, Triệu Hoan, Tàn Dạ, ba đệ tử nòng cốt đương nhiệm kia, e là đã không phải đối thủ của Phong Viêm rồi?
Dù lập trường không giống, nhưng đối với thực lực của Phong Viêm, Lăng Hàn vẫn rất tán đồng. Tên này đúng là thiên tài võ đạo, không những có thủ đoạn thần bí, hơn nữa lực lý giải khi chiến đấu cũng rất kinh người, để hắn liên tiếp gật đầu.
Đáng giá hắn giẫm một hồi.
Đại hoàng tử như một vị đế vương, mà Phong Viêm thì như một vị Ma Thần, lộ ra thô bạo, quái đản làm càn. Nhưng hai người từ đầu tới cuối duy trì thế cân bằng, phương nào cũng không chịu sử dụng lá bài tẩy trước, chiến cuộc cứ giằng co như thế.
- Dừng tay đi!
Một tiếng nói già nua vang lên, nhưng mang theo uy thế cực kỳ to lớn.
Phong Viêm, Đại hoàng tử đồng thời dừng tay, nhưng vẫn chiến ý mười phần nhìn chằm chằm đối phương, tựa hồ muốn thoải mái làm một vố lớn.
Liên Quang Tổ xuất hiện, lộ ra khí tức Thần Thai Cảnh, để mỗi người đều như bị đè một tảng đá lớn, chỉ cảm thấy hai chân trầm trọng, rất muốn quỳ xuống. Hắn nhìn Lăng Hàn một chút, lắc đầu nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng rất biết gây chuyện a!
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Viện trưởng đại nhân, không phải ta biết gây chuyện, mà là tên ngu xuẩn không có mắt này chọc tới trên đầu ta, ta không thể làm gì khác hơn là gọt hắn một trận, để hắn mua cái giáo huấn. Ta vẫn rất nhân từ, không có lấy tính mạng của hắn.
Hắn có chút kỳ quái, trước kia Liên Quang Tổ rõ ràng hết sức coi trọng thiên phú võ đạo của hắn, muốn thu hắn làm đệ tử bồi dưỡng. Sao đột nhiên lặng yên không một tiếng động, về sau thái độ lại đại biến.
- Thật giảo hoạt, Lăng Hàn, ngươi coi tất cả mọi người ngớ ngẩn sao? Phế bỏ hai tay của đệ đệ ta, xúc phạm viện quy, theo luật đáng giết!
Phong Viêm uy nghiêm đáng sợ nói.
- Phong Viêm, tuy tiểu Vương tới chưa lâu, không có thấy rõ toàn bộ sự tình, nhưng tựa hồ là đệ đệ ngươi muốn gọt cánh tay người khác trước a?
Đại hoàng tử chen lời nói.
- Nếu không nhìn thấy cả sự tình, vậy thì câm miệng!
Phong Viêm lạnh lùng nhìn Đại hoàng tử.
Phốc!
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người. Phong Viêm đang quát tháo Đại hoàng tử sao? Một đệ tử của tiểu gia tộc, lại dám quát mắng trưởng tử của đương kim Vũ Hoàng, đây là gan to bằng trời thế nào a?
Đại hoàng tử xanh cả mặt, trong mắt toả ra sát khí mãnh liệt. Cái gọi là Thiên Tử giận dữ, máu chảy vạn dặm, tuy hắn còn không phải Thiên Tử, nhưng là Đại hoàng tử hiện nay, uy thế cũng vô cùng mạnh mẽ.
- Ngươi cũng không có thấy đầu đuôi sự tình, còn kỷ kỷ méo mó cái đếch gì!
Lăng Hàn mở miệng, trách mắng Phong Viêm.
A, còn có một mãnh nhân.
Tất cả mọi người có loại cảm giác sắp phát điên. Bất kể là Lăng Hàn hay Phong Viêm, bọn họ từ đâu tới sức lực lớn như vậy, dám làm ầm ĩ như thế.
- Viện trưởng đại nhân, mời ngài bắt Lăng Hàn, giao cho ta xử lý!
Phong Viêm xoay người nói với Liên Quang Tổ, tuy ngôn ngữ rất khách khí, nhưng thật giống như đang yêu cầu.
Yêu cầu một cường giả Thần Thai Cảnh, hơn nữa địa vị rất tôn sùng?
Tất cả mọi người có loại cảm giác khó mà tin nổi, tuy trước đó Phong Viêm đắc tội Đại hoàng tử, nhưng dù sao Đại hoàng tử cũng chỉ là Dũng Tuyền Cảnh. Ở thế giới lấy võ vi tôn này, địa vị của Đại hoàng tử là tuyệt đối không thể sánh bằng Liên Quang Tổ.
Địa vị của Liên Quang Tổ ở Vũ Quốc, chỉ đứng sau Thiên Tử, có thể ngang hàng với gia chủ của Bát Đại Hào Môn.
Ra lệnh cho Liên Quang Tổ sao?
Tất cả mọi người đổ mồ hôi lạnh.
- Viện trưởng đại nhân!
Đại hoàng tử ngắt lời, nhìn Liên Quang Tổ.
Liên Quang Tổ thở dài nói:
- Chuyện này, Đại hoàng tử không nên nhúng tay!
Cái gì!
Nghe ý tứ lời này, Liên Quang Tổ là muốn nghe mệnh lệnh của Phong Viêm sao?
- Hừ, Liên lão đầu, nếu như lão phu nhúng tay, ngươi cũng muốn ngăn cản sao?
Ngô Tùng Lâm xuất hiện, lạnh lùng nhìn Liên Quang Tổ.
Tê, lại một vị đại nhân vật xuất hiện.
---------------
Tác giả :
Cô Đơn Địa Phi