Thần Chi Tả Thủ
Quyển 2 - Chương 14
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Khi Ngải Tình và Ngải Tĩnh vào đến sân vận động, đã thấy có rất nhiều băng rôn tuyên truyền.
Chị cô, người chưa từng đi xem một trận thi đấu chính thức nào, nhìn thấy bốn phía đều tràn ngập cờ các loại, nam nữ cao có thấp có thảo luận hăng say về tuyển thủ mình yêu thích, bỗng nhiên có chút xúc động: “Chị rốt cuộc cũng hiểu tại sao lúc đó mày lại thích solo rồi, anh ta cùng các minh tinh có khác gì nhau đâu, có tận mấy triệu fan cuồng nhiệt thế này cơ mà… Còn là loại fan có kỹ thuật nữa chứ.”
Từ khi rời khỏi giới thể thao điện tử, đây cũng là lần đầu tiên cô dùng thân phận khán giả đi xem một trận đấu chính thức như thế này.
Cũng hoàn toàn bị số lượng người đông đúc này chèn đến chấn động luôn.
Nhưng mà hôm nay là thi đấu Warcraft, đúng là có thể khiến cho mọi người nhiệt huyết hơn rất nhiều.
Ngày hôm nay thi đấu đều là các tuyển thủ tiềm năng của hai nước Trung Hàn. Thế nên có thể xem như đây là một phúc lợi cho fan thể thao điện tử. Có thể xem một trận đấu tiêu chuẩn quốc tế như thế này ngay tại sân nhà, có ai là không hưng phấn đâu. May mà ngày hôm qua 97 biết các cô hôm nay muốn đi xem liền đưa cho bọn cô hai vé đặc biệt.
Hai người từ trong đám người chen vào, còn chưa đi đến cửa sân vận động thì thấy có mấy tuyển thủ đi tới, trong nháy mắt chỉ còn nghe thấy được tiếng bắt chuyện của các fan hâm mộ.
Cô quay đầu lại nhìn, đều là người khuôn mặt xa lạ.
Thảo nào mọi người nói hai năm qua thể thao điện tử trong nước phát triển không ngừng, loại đãi ngộ này trong quá khứ, chỉ có những người đỉnh nhất mới được hưởng thụ qua.
“97! 97!”
Rất nhanh liền nghe thấy tiếng mấy cô gái đang kêu tên.
Ngải Tình rốt cuộc cũng nghe được một cái tên quen thuộc, nghiêng đầu nhìn, thì thấy khuôn mặt như trẻ con tràn đầy ý cười, ừm, chính người đàn ông cao 178 cm có khuôn mặt trẻ con… Hắn hình như cũng nghe thấy có người gọi tên mình, rất lễ phép nhìn sang, lập tức thấy hai chị em Ngải Tình: “Đến rồi à? Cùng đi vào đi.”
Hắn nói xong.
Lập tức có rất nhiều thanh âm ước ao đố kị vang lên.
Ngải Tình buồn cười, lôi kéo Ngải Tĩnh và hắn cùng nhau đi tới cửa, 97 tim đập thình thịch hoảng hốt chạy đi đầu tiên. Đợi đến khi Ngải Tình theo sát đến, hắn như chợt nhớ tới gì đó: “Cô thấy Dt và grunt không?”
“Không thấy, chúng tôi cũng vừa mới đến, ” cô lắc đầu, theo hắn đi vào trong, “Anh không phải ở cùng phòng với bọn họ sao?”
“Không phải cùng phòng.” 97 trưng ra biểu tình bất đắc dĩ, “Tôi dậy muộn, sang gõ cửa phòng bọn họ nhưng không thấy ai trả lời, chắc là bọn họ tới đây trước rồi.”
97 nói xong, hai ngón tay làm một kiểu “Đi đây” liền đi vào hậu đài.
Chị cô thủy chung lắng nghe đến lúc này mới hỏi: “Không phải là bị muộn chứ? Loại thi đấu này của mọi người, nếu như là trên đường bị kẹt xe đến muộn thì làm thế nào?”
“Còn có thể làm thế nào được, ” Ngải Tình cầm vé tìm chỗ ngồi, “Đương nhiên là hủy tư cách thi đấu rồi. Giống như là vận động viên điền kinh mà đến muộn ý, chẳng lẽ bắt mọi người đứng trước vạch xuất phát chờ à?”
Hai người các cô đến tương đối muộn, mọi người đều đã ngồi xuống ghế của mình hết rồi.
Cô và chị cô trèo đèo lội suối một lúc, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ ngồi của mình. Lúc vừa ngồi xuống, trên sân khấu đã có nhà tài trợ lên phát biểu rồi. Sau đó là phần giới thiệu tất cả các tuyển thủ tham gia thi đấu lần này, Ngải Tình nhìn màn hình lớn, rất kinh ngạc phát hiện ra grunt, 97 và Dt đều tham gia thi đấu Warcraft… “Thực sự là nội chiến mà, ” cô nhẹ giọng cảm thán, “Nếu như lần này mà cả ba đều được vào vòng trong thì khi đến trận chung kết, cũng nhất định sẽ lại ngươi chết ta sống.”
“Mày nói cái gì đấy?” Chị cô vẫn đang miệt mài tìm kiếm bóng dáng của grunt ở khu vực dành cho tuyển thủ.
“Em nói là, grunt của chị và hai người bạn của hắn đều tham gia một hạng mục.”
Chị cô ờ một tiếng.
Một lát sau, mới hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của cô, rất là xoắn xuýt mà suy nghĩ một hồi, nói: “Cho nên, mày nghĩ ai sẽ thắng?” Cô nhìn danh sách chia bảng: “Không nói trước được, em chỉ mới xem Dt chơi thôi, cũng không phải thi đấu chính thức.”
“Không phải thi đấu chính thức? Thế đó là chơi kiểu gì?”
“Năm đó solo mời mấy cao thủ thế giới so tài. Em nhìn thấy cậu ta chơi lúc đó.”
Chị cô ngạc nhiên, sau đó lại nhíu mày một lúc.
“Chị có thể cầu nguyện cho Dt bị tiêu chảy không? Nghe mày nói thật đáng sợ mà.”
…
“Tùy chị.”
Khi Ngải Tình và Ngải Tĩnh vào đến sân vận động, đã thấy có rất nhiều băng rôn tuyên truyền.
Chị cô, người chưa từng đi xem một trận thi đấu chính thức nào, nhìn thấy bốn phía đều tràn ngập cờ các loại, nam nữ cao có thấp có thảo luận hăng say về tuyển thủ mình yêu thích, bỗng nhiên có chút xúc động: “Chị rốt cuộc cũng hiểu tại sao lúc đó mày lại thích solo rồi, anh ta cùng các minh tinh có khác gì nhau đâu, có tận mấy triệu fan cuồng nhiệt thế này cơ mà… Còn là loại fan có kỹ thuật nữa chứ.”
Từ khi rời khỏi giới thể thao điện tử, đây cũng là lần đầu tiên cô dùng thân phận khán giả đi xem một trận đấu chính thức như thế này.
Cũng hoàn toàn bị số lượng người đông đúc này chèn đến chấn động luôn.
Nhưng mà hôm nay là thi đấu Warcraft, đúng là có thể khiến cho mọi người nhiệt huyết hơn rất nhiều.
Ngày hôm nay thi đấu đều là các tuyển thủ tiềm năng của hai nước Trung Hàn. Thế nên có thể xem như đây là một phúc lợi cho fan thể thao điện tử. Có thể xem một trận đấu tiêu chuẩn quốc tế như thế này ngay tại sân nhà, có ai là không hưng phấn đâu. May mà ngày hôm qua 97 biết các cô hôm nay muốn đi xem liền đưa cho bọn cô hai vé đặc biệt.
Hai người từ trong đám người chen vào, còn chưa đi đến cửa sân vận động thì thấy có mấy tuyển thủ đi tới, trong nháy mắt chỉ còn nghe thấy được tiếng bắt chuyện của các fan hâm mộ.
Cô quay đầu lại nhìn, đều là người khuôn mặt xa lạ.
Thảo nào mọi người nói hai năm qua thể thao điện tử trong nước phát triển không ngừng, loại đãi ngộ này trong quá khứ, chỉ có những người đỉnh nhất mới được hưởng thụ qua.
“97! 97!”
Rất nhanh liền nghe thấy tiếng mấy cô gái đang kêu tên.
Ngải Tình rốt cuộc cũng nghe được một cái tên quen thuộc, nghiêng đầu nhìn, thì thấy khuôn mặt như trẻ con tràn đầy ý cười, ừm, chính người đàn ông cao 178 cm có khuôn mặt trẻ con… Hắn hình như cũng nghe thấy có người gọi tên mình, rất lễ phép nhìn sang, lập tức thấy hai chị em Ngải Tình: “Đến rồi à? Cùng đi vào đi.”
Hắn nói xong.
Lập tức có rất nhiều thanh âm ước ao đố kị vang lên.
Ngải Tình buồn cười, lôi kéo Ngải Tĩnh và hắn cùng nhau đi tới cửa, 97 tim đập thình thịch hoảng hốt chạy đi đầu tiên. Đợi đến khi Ngải Tình theo sát đến, hắn như chợt nhớ tới gì đó: “Cô thấy Dt và grunt không?”
“Không thấy, chúng tôi cũng vừa mới đến, ” cô lắc đầu, theo hắn đi vào trong, “Anh không phải ở cùng phòng với bọn họ sao?”
“Không phải cùng phòng.” 97 trưng ra biểu tình bất đắc dĩ, “Tôi dậy muộn, sang gõ cửa phòng bọn họ nhưng không thấy ai trả lời, chắc là bọn họ tới đây trước rồi.”
97 nói xong, hai ngón tay làm một kiểu “Đi đây” liền đi vào hậu đài.
Chị cô thủy chung lắng nghe đến lúc này mới hỏi: “Không phải là bị muộn chứ? Loại thi đấu này của mọi người, nếu như là trên đường bị kẹt xe đến muộn thì làm thế nào?”
“Còn có thể làm thế nào được, ” Ngải Tình cầm vé tìm chỗ ngồi, “Đương nhiên là hủy tư cách thi đấu rồi. Giống như là vận động viên điền kinh mà đến muộn ý, chẳng lẽ bắt mọi người đứng trước vạch xuất phát chờ à?”
Hai người các cô đến tương đối muộn, mọi người đều đã ngồi xuống ghế của mình hết rồi.
Cô và chị cô trèo đèo lội suối một lúc, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ ngồi của mình. Lúc vừa ngồi xuống, trên sân khấu đã có nhà tài trợ lên phát biểu rồi. Sau đó là phần giới thiệu tất cả các tuyển thủ tham gia thi đấu lần này, Ngải Tình nhìn màn hình lớn, rất kinh ngạc phát hiện ra grunt, 97 và Dt đều tham gia thi đấu Warcraft… “Thực sự là nội chiến mà, ” cô nhẹ giọng cảm thán, “Nếu như lần này mà cả ba đều được vào vòng trong thì khi đến trận chung kết, cũng nhất định sẽ lại ngươi chết ta sống.”
“Mày nói cái gì đấy?” Chị cô vẫn đang miệt mài tìm kiếm bóng dáng của grunt ở khu vực dành cho tuyển thủ.
“Em nói là, grunt của chị và hai người bạn của hắn đều tham gia một hạng mục.”
Chị cô ờ một tiếng.
Một lát sau, mới hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của cô, rất là xoắn xuýt mà suy nghĩ một hồi, nói: “Cho nên, mày nghĩ ai sẽ thắng?” Cô nhìn danh sách chia bảng: “Không nói trước được, em chỉ mới xem Dt chơi thôi, cũng không phải thi đấu chính thức.”
“Không phải thi đấu chính thức? Thế đó là chơi kiểu gì?”
“Năm đó solo mời mấy cao thủ thế giới so tài. Em nhìn thấy cậu ta chơi lúc đó.”
Chị cô ngạc nhiên, sau đó lại nhíu mày một lúc.
“Chị có thể cầu nguyện cho Dt bị tiêu chảy không? Nghe mày nói thật đáng sợ mà.”
…
“Tùy chị.”
Tác giả :
Mặc Bảo Phi Bảo