Thần Chi Tả Thủ
Quyển 1 - Chương 12
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Cô cho tới bây giờ vẫn chưa đánh một trận chung kết nào gian nan như thế này, trận đầu tiên của vòng bảng đã gặp quán quân năm ngoái rồi.
Need For Speed có 10 bản đồ, cô nhắm mắt cũng có thể vẽ ra, thế nhưng đã có tư cách đến đây thi đấu thì làm gì có người nào là không quen thuộc với bản đồ.
Đường ngoặt rất nhiều, có liên tục, phím shift hầu như đều không ngừng được ấn.
Mỗi lần suýt đụng tới thân xe đối thủ, cô đều vượt qua một cách nguy hiểm…
May mà cô đã dùng 2 tháng chuyên tập luyện cách né tránh xe của đối thủ. Năm ngoái, rất nhiều tuyển thủ Need For Speed trong nước đều chết non ở các giải đấu quốc tế, đều bởi không quen thuộc quy tắc tranh tài.
Ở trong nước, đâm vào xe đối thủ thì chắc chắn phải chơi lại.
Còn ở WCG thì, cố ý tông xe lại là một chiến thuật.
Khi tay trái rời khỏi bàn phím, cô vậy mà lại có chút mệt mỏi.
Đây mới là trận đầu, trận đầu của cô cũng may là thắng hiểm. Cô nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn các tuyển thủ Singapore, cất xong tất cả mọi thứ, rời khỏi sân thi đấu.
Vòng bảng, tứ kết, bán kết, chung kết.
Vẫn còn hơn nửa ngày nữa cần chiến đấu…
“Anh cho em xem một bài post này.” Hoạt Thê cười cười chuyển laptop sang, dùng tâm trạng thoải mái nhất cho cô giảm bớt áp lực, “Ngày hôm qua có người chụp ảnh em, đăng lên diễn đàn CS.”
Ngải Tình đặt balo dưới chân, ngồi xuống nhìn kĩ màn hình laptop.
Là ảnh ngày hôm qua, lại chụp đúng lúc cô còn đang buồn ngủ, nằm nhoài về phía trước, nửa mặt dựa vào lưng ghế của hàng ghế phía trên, tiêu đề lại còn rất dọa người “Anh hùng viễn cổ trong truyền thuyết: Cẩu Cẩu thi đấu tại giải vô địch châu Á.”
Viễn cổ…
Ngải Tình dở khóc dở cười, liếc nhìn Hoạt Thê: “Em thế nhưng lại là thuyết thuyết viễn cổ đấy.”
Hoạt Thê gật đầu, chớp chớp mắt cười: ” Người chơi cấp hóa thạch.”
…
Ngải Tình liếc nhìn màn hình lớn, vẫn chưa kết thúc vòng bảng, còn có khá nhiều thời gian nghỉ ngơi. Lúc này cô mới cầm laptop trên đùi Hoạt Thê sang, đọc kĩ bài viết.
Nội dung chính là giới thiệu về chiến đội CS mạnh nhất trong nước thời kì đầu.
“Một năm đó, solo, Cẩu Cẩu, gun và các tuyển thủ khác trở thành thế hệ tuyển thủ CS cấp thần tượng đầu tiên, toàn bộ chiến đội hầu như đã quét qua tất cả các giải đấu trong nước, trở thành vị vua đúng chức…”
Hoạt Thê cố ý nhớ kĩ nội dung, cô nắm chặt tay, làm bộ đánh anh thì anh liền cười xin tha: “Anh nhớ kĩ anh lúc đó anh còn là bình luận viên trò chơi thể thao chuyên nghiệp, sau đó thì bị bọn em kéo xuống nước.”
Ngải Tình cũng nhớ lại 3 năm trước, thời đó phần lớn người chơi đều chỉ là chơi cho vui.
Chiến đội thời đó cực kì hiếm thấy.
Cô vừa cảm thán mình mới 18 tuổi đã là “Truyền thuyết viễn cổ” vừa tiện tay lướt xem các bình luận dưới bài viết.
Không nghĩ tới lướt đến bình luận thứ hai mấy thì thấy mọi người đều đang nhớ lại vô số tin bát quái thời đó. Nhờ bài viết này, mọi người tám chuyện không ngừng, nào là mấy người đó sao mạnh thế được rồi chỉ là giả thi đấu thôi rồi lại đến sinh hoạt cá nhân của mấy tuyển thủ đó rất hỗn loạn… Cô xem một lúc thì không nhịn được cười, quả thật là so với tin tức giải trí trên Thiên Nhai (1) còn sinh động đặc sắc hơn nhiều.
Về sau, không biết là ai bắt đầu, mọi người đều mãnh liệt thảo luận về sinh hoạt cá nhân của solo.
Có lẽ bởi anh không đổi nghề, lại còn có thể tiếp tục thành công lóa mắt như thế, tự nhiên khiến mọi người chú ý hơn.
Có một bình luận rất ngắn, nhắc tới người con gái bí mật của anh…
Ngải Tình lập tức trả laptop, không tiếp tục xem nữa.
Đến khi cô và Hoạt Thê nói chuyện được một lúc, cô mới phát hiện Dt trầm mặc từ đầu đến giờ hóa ra đang ngủ. Bởi vì mũ được kéo xuống rất thấp nên Hoạt Thê ngồi cạnh cậu cũng không phát hiện ra.
Ngải Tình mỉm cười khom lưng, nhìn khuôn mặt đang ngủ của cậu một chút.
Đường cong xinh đẹp, tuyệt đối có tố chất và tiềm lực để trở thành tuyển thủ cấp thần tượng. Chắc là tối qua huấn luyện quá mệt mỏi nên mới có thể ngủ ở cái nơi ồn ào như sân vận động này, thật đúng là… Không biết sáng sớm tới làm gì.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Thiên Nhai hay Tianya là một trang web rất phổ biến tại Trung Quốc, chuyên đăng về các tin tức giải trí.
Cô cho tới bây giờ vẫn chưa đánh một trận chung kết nào gian nan như thế này, trận đầu tiên của vòng bảng đã gặp quán quân năm ngoái rồi.
Need For Speed có 10 bản đồ, cô nhắm mắt cũng có thể vẽ ra, thế nhưng đã có tư cách đến đây thi đấu thì làm gì có người nào là không quen thuộc với bản đồ.
Đường ngoặt rất nhiều, có liên tục, phím shift hầu như đều không ngừng được ấn.
Mỗi lần suýt đụng tới thân xe đối thủ, cô đều vượt qua một cách nguy hiểm…
May mà cô đã dùng 2 tháng chuyên tập luyện cách né tránh xe của đối thủ. Năm ngoái, rất nhiều tuyển thủ Need For Speed trong nước đều chết non ở các giải đấu quốc tế, đều bởi không quen thuộc quy tắc tranh tài.
Ở trong nước, đâm vào xe đối thủ thì chắc chắn phải chơi lại.
Còn ở WCG thì, cố ý tông xe lại là một chiến thuật.
Khi tay trái rời khỏi bàn phím, cô vậy mà lại có chút mệt mỏi.
Đây mới là trận đầu, trận đầu của cô cũng may là thắng hiểm. Cô nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn các tuyển thủ Singapore, cất xong tất cả mọi thứ, rời khỏi sân thi đấu.
Vòng bảng, tứ kết, bán kết, chung kết.
Vẫn còn hơn nửa ngày nữa cần chiến đấu…
“Anh cho em xem một bài post này.” Hoạt Thê cười cười chuyển laptop sang, dùng tâm trạng thoải mái nhất cho cô giảm bớt áp lực, “Ngày hôm qua có người chụp ảnh em, đăng lên diễn đàn CS.”
Ngải Tình đặt balo dưới chân, ngồi xuống nhìn kĩ màn hình laptop.
Là ảnh ngày hôm qua, lại chụp đúng lúc cô còn đang buồn ngủ, nằm nhoài về phía trước, nửa mặt dựa vào lưng ghế của hàng ghế phía trên, tiêu đề lại còn rất dọa người “Anh hùng viễn cổ trong truyền thuyết: Cẩu Cẩu thi đấu tại giải vô địch châu Á.”
Viễn cổ…
Ngải Tình dở khóc dở cười, liếc nhìn Hoạt Thê: “Em thế nhưng lại là thuyết thuyết viễn cổ đấy.”
Hoạt Thê gật đầu, chớp chớp mắt cười: ” Người chơi cấp hóa thạch.”
…
Ngải Tình liếc nhìn màn hình lớn, vẫn chưa kết thúc vòng bảng, còn có khá nhiều thời gian nghỉ ngơi. Lúc này cô mới cầm laptop trên đùi Hoạt Thê sang, đọc kĩ bài viết.
Nội dung chính là giới thiệu về chiến đội CS mạnh nhất trong nước thời kì đầu.
“Một năm đó, solo, Cẩu Cẩu, gun và các tuyển thủ khác trở thành thế hệ tuyển thủ CS cấp thần tượng đầu tiên, toàn bộ chiến đội hầu như đã quét qua tất cả các giải đấu trong nước, trở thành vị vua đúng chức…”
Hoạt Thê cố ý nhớ kĩ nội dung, cô nắm chặt tay, làm bộ đánh anh thì anh liền cười xin tha: “Anh nhớ kĩ anh lúc đó anh còn là bình luận viên trò chơi thể thao chuyên nghiệp, sau đó thì bị bọn em kéo xuống nước.”
Ngải Tình cũng nhớ lại 3 năm trước, thời đó phần lớn người chơi đều chỉ là chơi cho vui.
Chiến đội thời đó cực kì hiếm thấy.
Cô vừa cảm thán mình mới 18 tuổi đã là “Truyền thuyết viễn cổ” vừa tiện tay lướt xem các bình luận dưới bài viết.
Không nghĩ tới lướt đến bình luận thứ hai mấy thì thấy mọi người đều đang nhớ lại vô số tin bát quái thời đó. Nhờ bài viết này, mọi người tám chuyện không ngừng, nào là mấy người đó sao mạnh thế được rồi chỉ là giả thi đấu thôi rồi lại đến sinh hoạt cá nhân của mấy tuyển thủ đó rất hỗn loạn… Cô xem một lúc thì không nhịn được cười, quả thật là so với tin tức giải trí trên Thiên Nhai (1) còn sinh động đặc sắc hơn nhiều.
Về sau, không biết là ai bắt đầu, mọi người đều mãnh liệt thảo luận về sinh hoạt cá nhân của solo.
Có lẽ bởi anh không đổi nghề, lại còn có thể tiếp tục thành công lóa mắt như thế, tự nhiên khiến mọi người chú ý hơn.
Có một bình luận rất ngắn, nhắc tới người con gái bí mật của anh…
Ngải Tình lập tức trả laptop, không tiếp tục xem nữa.
Đến khi cô và Hoạt Thê nói chuyện được một lúc, cô mới phát hiện Dt trầm mặc từ đầu đến giờ hóa ra đang ngủ. Bởi vì mũ được kéo xuống rất thấp nên Hoạt Thê ngồi cạnh cậu cũng không phát hiện ra.
Ngải Tình mỉm cười khom lưng, nhìn khuôn mặt đang ngủ của cậu một chút.
Đường cong xinh đẹp, tuyệt đối có tố chất và tiềm lực để trở thành tuyển thủ cấp thần tượng. Chắc là tối qua huấn luyện quá mệt mỏi nên mới có thể ngủ ở cái nơi ồn ào như sân vận động này, thật đúng là… Không biết sáng sớm tới làm gì.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Thiên Nhai hay Tianya là một trang web rất phổ biến tại Trung Quốc, chuyên đăng về các tin tức giải trí.
Tác giả :
Mặc Bảo Phi Bảo