Thầm Mến
Chương 17-2: Giới thiệu
Sáng sớm ngày thứ hai, Tang Lộ ôm cái đầu nhức nhối khó chịu, vạn phần không muốn chui ra khỏi ổ chăn. Hệ thống sưởi trong phòng đã mở đến mức tối đa, nhưng cô vẫn không nhịn được run rẩy cả người. Mùa đông quỷ quái này, thật muốn chui vào ổ chăn luôn không ra mà~ Loại ý nghĩ này đã hiện lên trong đầu cô lần thứ một nghìn không trăm linh một rồi. Nhưng mà không được, cô là tầng lớp làm công bi thương thảm hại, đâu có quyền tùy tiện buông thả chính mình.
Tang Lộ sợ lạnh, chỉ có cách là trở thành một quả bóng người(1), mấy ngày mùa đông lạnh lẽo này, ở trong văn phòng hưởng thụ hơi ấm công cộng, cô đều là áo len không rời thân, hơn nữa càng lớn, trình độ sợ lạnh cũng tăng lên theo tỉ lệ thuận. Không phải bản thân đã trở thành máu lạnh hoàn toàn rồi chứ? Tang Lộ ra sức mặc một lớp lại một lớp quần áo, tự giễu nghĩ.
Nửa tiếng sau, cuối cùng sau khi đã võ trang đến mặt cô cũng nghiêng ngả bước lên xe công vụ. Người trong xe ngạc nhiên như là thấy con của sủi cảo hạ phàm(2). Nhưng làm cách này sẽ không lạnh nữa, khác với những người đồng hành rất nhanh đã nhăn mày, Tang Lộ vui vẻ nắm lấy tay vịn. Nhưng một trận lại một trận đau đầu đã phá hủy tâm tình của cô, nghĩ đến Hạ Hàm đêm qua trong mộng tình ý kéo dài, cô đã cảm thấy đầu đau giống như bị xe tải liên tục nghiền qua. Nhất định là do chuyện hôm qua đã ảnh hưởng đến cô, năm năm nay, bản thân lại không quên được người đàn ông kia, đúng là ác mộng mà!
(1), (2): Hãy tưởng tượng một con người sợ lạnh chỉ hận không thể khoác cả tủ quần áo lên người đi.
Đến trạm, Tang Lộ chạy một mạch vào công ty. Ngay sau lưng cô, một chiếc xe Audi chậm rãi dừng lại, một người đàm ông âu phục nhìn rất trầm tĩnh mở cửa xe bước ra, nhìn thấy bóng người chạy băng băng kia thì thoáng ngẩn người. Đáng tiếc cái người đang vội vã muốn được sưởi ấm kia lại hoàn toàn không chú ý tới. Nếu cô đi chậm hơn một chút, thì sẽ phát hiện ra, người đàn ông trong ác mộng kia, lại sắp sửa xuất hiện trong cuộc sống của cô rồi.
Tang Lộ sợ lạnh, chỉ có cách là trở thành một quả bóng người(1), mấy ngày mùa đông lạnh lẽo này, ở trong văn phòng hưởng thụ hơi ấm công cộng, cô đều là áo len không rời thân, hơn nữa càng lớn, trình độ sợ lạnh cũng tăng lên theo tỉ lệ thuận. Không phải bản thân đã trở thành máu lạnh hoàn toàn rồi chứ? Tang Lộ ra sức mặc một lớp lại một lớp quần áo, tự giễu nghĩ.
Nửa tiếng sau, cuối cùng sau khi đã võ trang đến mặt cô cũng nghiêng ngả bước lên xe công vụ. Người trong xe ngạc nhiên như là thấy con của sủi cảo hạ phàm(2). Nhưng làm cách này sẽ không lạnh nữa, khác với những người đồng hành rất nhanh đã nhăn mày, Tang Lộ vui vẻ nắm lấy tay vịn. Nhưng một trận lại một trận đau đầu đã phá hủy tâm tình của cô, nghĩ đến Hạ Hàm đêm qua trong mộng tình ý kéo dài, cô đã cảm thấy đầu đau giống như bị xe tải liên tục nghiền qua. Nhất định là do chuyện hôm qua đã ảnh hưởng đến cô, năm năm nay, bản thân lại không quên được người đàn ông kia, đúng là ác mộng mà!
(1), (2): Hãy tưởng tượng một con người sợ lạnh chỉ hận không thể khoác cả tủ quần áo lên người đi.
Đến trạm, Tang Lộ chạy một mạch vào công ty. Ngay sau lưng cô, một chiếc xe Audi chậm rãi dừng lại, một người đàm ông âu phục nhìn rất trầm tĩnh mở cửa xe bước ra, nhìn thấy bóng người chạy băng băng kia thì thoáng ngẩn người. Đáng tiếc cái người đang vội vã muốn được sưởi ấm kia lại hoàn toàn không chú ý tới. Nếu cô đi chậm hơn một chút, thì sẽ phát hiện ra, người đàn ông trong ác mộng kia, lại sắp sửa xuất hiện trong cuộc sống của cô rồi.
Tác giả :
Lưu Ly Mục