Vì Đó Là Em
Chương 22: Tôi sẽ cho em cuộc hôn nhân có tình yêu
Bình minh lại đến, một ngày mới bắt đầu với mỗi con người với cả nó và hắn. Nó vươn vai đi xuống lầu đã thấy hắn mang thức ăn ra.
-Anh dậy sớm thật-Nó ngáp một cái rỏ dài
-Không ngủ nướng như em. Lại đây ăn sáng rồi đến công ty-Hắn kéo ghế cho nó ngồi
-Cảm ơn-Nó ngồi vào ghế
-Tôi đến công ty cùng với anh sao?-Nó bỏ một miếng bánh mì nhỏ vào miệng từ tốn nhay
-Em nghĩ đi cùng ai-Hắn
-Nhưng người của công ty, tôi sợ bị nói ra nói vào rồi còn cả Fan của anh nữa-Nó e dè nói
-Tôi và em đi cửa sau.
Nó yên phận ngồi ăn cho xong bữa sáng sau đấy đến công ty. Xe vừa chạy vào bãi nó đã vội vội vàng vàng trùn kín mặt để người khác không nhận ra.
-Em làm gì vậy?-Hắn khó hiểu nhìn cái bộ dạng lén lút của nó
-Tôi sợ người của công ty nhìn thấy nhất là quản lí đấy. Chị ấy sẽ không tha cho tôi- Nó ngó nghiên quan sát
-Em cứ như trốn nợ ấy. Trông rất buồn cười-Hắn cười trêu chọc khi thấy bộ dạng của nó
-Ngày nào cũng phải như vậy chắt tôi chết sớm-Nó than vãn
-Có ai làm gì em đâu mà lo. Đi theo tôi-Hắn bước xuống xe lôi nó đi. Nó cứ làm quá vấn đề lên chứ ở công ty thì Fan đâu ra vả lại giờ này chị quản lí đã có mặt tại phòng làm việc để nhận hoạt động hằng ngày của nhóm rồi. Hắn hộ tống nó đến phòng tập nhảy
-Tiểu yêu tập luyện ngoan nha! Không được gây rối-Hắn xoa đầu nó cứ như ông ba trẻ đưa con đến trường
-Anh làm như tôi ngày đâu đi học không bằng-Nó hất tay hắn ra khỏi cái đầu nhỏ của nó
-Trưa nay lên sân thượng ăn cơm cùng tôi-Hắn ghé sát tay nó rồi cho tay vào túi quần ung dung bước đi. Nó nhìn bóng lưng hắn khó hiểu
-Ăn cơm thì phải đến nhà ăn chứ lên sân thượng thì ăn cái gì được-Nó lẩm bẩm
Vừa thấy bóng lưng của hắn khuất dần hai con bạn của nó kéo tay nó luôn miệng hỏi
-Sao hôm nay lại đi cùng anh Phong-Lan Anh bắt đầu tra hỏi
-Đúng đúng. Sau không đi với Nam-Diệp Vi hùa theo
-Mày với anh Phong có vấn đề-Lan Anh xoa xoa cằm
-Hai người bọn bây còn muốn hỏi gì nữa không?-Nó chen ngang
-Còn rất nhiều. Tao rất tò mò nha! Mày từ trước đến giờ luôn đấu võ mòm với anh Phong sao hôm nay lại đi cùng-Lan Anh
-Chuyện này dài lắm khi nào rảnh tao kể cho nghe-Nó chán nản nói
-Thôi kể liền đi-Diệp Vi hớn hở
-Ừ thì chuyện là..... pla......pla......pla....... là vậy đó-Nó kể ngắn gọn xúc tích cho hai con người nhiều chuyện kia hiểu
-Đám cưới-Cả hai cô nàng đồng thanh khi nghe nó kể
*gật gật*
-Mày đồng ý-Đồng thanh tập hai
-Tao đâu thể từ chối-Nó
-Chúc mừng mày-Diệp Vi đập đập vào vai nó
-Vui sao mà chúc mừng-Nó cau có
-Mày có biết anh Phong là mẫu người đàn ông lý tưởng của biết bao cô gái không? Vừa hát hay, nhảy giỏi, đẹp trai, con nhà giàu, học cũng giỏi nữa. Mày mai mắn quá rồi con gì?-Lan Anh cười tươi
-Thích thì mày đi mà lấy-Nó nói như hét
-Thôi thôi thầy vào kìa-Diệp Vi chỉ tay ra cửa
Cả buổi sáng bọn nó chỉ tập trung cho phần vũ đạo. Thấm thoát cũng đã đến giờ nghĩ trưa. Nó viện lí do để lên sân thượng
-Bọn mày đi trước đi tao xuống nhà ăn sau
-Ừ
Cuối cùng nó cũng tách khỏi hai con bạn rắc rối chạy lên sân thượng tìm hắn.
-Sao kêu tôi lên đây?-Nó thấy hắn đang ngồi ở đấy
-Ăn trưa, lại đây đi-Hắn chỉ tay vào chổ cạnh mình. Nó và hắn cùng nhau ăn trưa
-Em để thẳng chân ra đi-Hắn kéo kéo chân nó
-Làm gì?-Nó nghi hoặc nhìn hắn
-Bảo thì cứ làm-Hắn chao mày. Nó ngoan ngoãn duỗi thẳng chân ra. Sau đó hắn gối đầu lên chân nó mắt nhắm hờ
-Anh xem chân tôi là gối hả?-Nó lắc lắc chân mình
-Yên nào-Hắn nhàn nhạt
Nó thôi không phá rối hắn nữa, cứ để yên cho hắn gối đầu lên đùi nó.
-Chúng ta sẽ mãi như thế này sau? Im lặng một lúc nó lại lên tiếng phá tan cái không khí tĩnh lặn.
-Như thế này là sao?-Hắn vẫn nhắm mắt
-Kết hôn, cố gắng sống cùng nhau nhưng không có tình yêu-Nó đưa tay về phía ánh mặt trời như đang cố nắm lấy cái gì đấy.
-Tôi cũng không biết. Tôi sẽ cố gắng không để em phải chịu thiệt- Giọng điệu cứ như bình thường nhưng hắn cũng đang lo
-Tôi thì thiệt thòi gì chứ-Nó cúi xuống nhìn hắn
-Em phải lấy một người em không yêu
-Đây là lần đầu tiên tôi và anh nói chuyện mà không cải nhau thì phải?- Nó đổi chủ đề
-Ừ. Chiều nay về sớm, chúng ta sẽ đi chọn nhẫn-Hắn ngồi dậy nhìn nó
-Tôi xuống trước đây-Không đợi hắn trả lời nó chạy nhanh xuống.
-Tôi sẽ cho em cuộc hôn nhân có tình yêu-Hắn nói nhỏ, nhìn theo bóng lưng nó.
-Anh dậy sớm thật-Nó ngáp một cái rỏ dài
-Không ngủ nướng như em. Lại đây ăn sáng rồi đến công ty-Hắn kéo ghế cho nó ngồi
-Cảm ơn-Nó ngồi vào ghế
-Tôi đến công ty cùng với anh sao?-Nó bỏ một miếng bánh mì nhỏ vào miệng từ tốn nhay
-Em nghĩ đi cùng ai-Hắn
-Nhưng người của công ty, tôi sợ bị nói ra nói vào rồi còn cả Fan của anh nữa-Nó e dè nói
-Tôi và em đi cửa sau.
Nó yên phận ngồi ăn cho xong bữa sáng sau đấy đến công ty. Xe vừa chạy vào bãi nó đã vội vội vàng vàng trùn kín mặt để người khác không nhận ra.
-Em làm gì vậy?-Hắn khó hiểu nhìn cái bộ dạng lén lút của nó
-Tôi sợ người của công ty nhìn thấy nhất là quản lí đấy. Chị ấy sẽ không tha cho tôi- Nó ngó nghiên quan sát
-Em cứ như trốn nợ ấy. Trông rất buồn cười-Hắn cười trêu chọc khi thấy bộ dạng của nó
-Ngày nào cũng phải như vậy chắt tôi chết sớm-Nó than vãn
-Có ai làm gì em đâu mà lo. Đi theo tôi-Hắn bước xuống xe lôi nó đi. Nó cứ làm quá vấn đề lên chứ ở công ty thì Fan đâu ra vả lại giờ này chị quản lí đã có mặt tại phòng làm việc để nhận hoạt động hằng ngày của nhóm rồi. Hắn hộ tống nó đến phòng tập nhảy
-Tiểu yêu tập luyện ngoan nha! Không được gây rối-Hắn xoa đầu nó cứ như ông ba trẻ đưa con đến trường
-Anh làm như tôi ngày đâu đi học không bằng-Nó hất tay hắn ra khỏi cái đầu nhỏ của nó
-Trưa nay lên sân thượng ăn cơm cùng tôi-Hắn ghé sát tay nó rồi cho tay vào túi quần ung dung bước đi. Nó nhìn bóng lưng hắn khó hiểu
-Ăn cơm thì phải đến nhà ăn chứ lên sân thượng thì ăn cái gì được-Nó lẩm bẩm
Vừa thấy bóng lưng của hắn khuất dần hai con bạn của nó kéo tay nó luôn miệng hỏi
-Sao hôm nay lại đi cùng anh Phong-Lan Anh bắt đầu tra hỏi
-Đúng đúng. Sau không đi với Nam-Diệp Vi hùa theo
-Mày với anh Phong có vấn đề-Lan Anh xoa xoa cằm
-Hai người bọn bây còn muốn hỏi gì nữa không?-Nó chen ngang
-Còn rất nhiều. Tao rất tò mò nha! Mày từ trước đến giờ luôn đấu võ mòm với anh Phong sao hôm nay lại đi cùng-Lan Anh
-Chuyện này dài lắm khi nào rảnh tao kể cho nghe-Nó chán nản nói
-Thôi kể liền đi-Diệp Vi hớn hở
-Ừ thì chuyện là..... pla......pla......pla....... là vậy đó-Nó kể ngắn gọn xúc tích cho hai con người nhiều chuyện kia hiểu
-Đám cưới-Cả hai cô nàng đồng thanh khi nghe nó kể
*gật gật*
-Mày đồng ý-Đồng thanh tập hai
-Tao đâu thể từ chối-Nó
-Chúc mừng mày-Diệp Vi đập đập vào vai nó
-Vui sao mà chúc mừng-Nó cau có
-Mày có biết anh Phong là mẫu người đàn ông lý tưởng của biết bao cô gái không? Vừa hát hay, nhảy giỏi, đẹp trai, con nhà giàu, học cũng giỏi nữa. Mày mai mắn quá rồi con gì?-Lan Anh cười tươi
-Thích thì mày đi mà lấy-Nó nói như hét
-Thôi thôi thầy vào kìa-Diệp Vi chỉ tay ra cửa
Cả buổi sáng bọn nó chỉ tập trung cho phần vũ đạo. Thấm thoát cũng đã đến giờ nghĩ trưa. Nó viện lí do để lên sân thượng
-Bọn mày đi trước đi tao xuống nhà ăn sau
-Ừ
Cuối cùng nó cũng tách khỏi hai con bạn rắc rối chạy lên sân thượng tìm hắn.
-Sao kêu tôi lên đây?-Nó thấy hắn đang ngồi ở đấy
-Ăn trưa, lại đây đi-Hắn chỉ tay vào chổ cạnh mình. Nó và hắn cùng nhau ăn trưa
-Em để thẳng chân ra đi-Hắn kéo kéo chân nó
-Làm gì?-Nó nghi hoặc nhìn hắn
-Bảo thì cứ làm-Hắn chao mày. Nó ngoan ngoãn duỗi thẳng chân ra. Sau đó hắn gối đầu lên chân nó mắt nhắm hờ
-Anh xem chân tôi là gối hả?-Nó lắc lắc chân mình
-Yên nào-Hắn nhàn nhạt
Nó thôi không phá rối hắn nữa, cứ để yên cho hắn gối đầu lên đùi nó.
-Chúng ta sẽ mãi như thế này sau? Im lặng một lúc nó lại lên tiếng phá tan cái không khí tĩnh lặn.
-Như thế này là sao?-Hắn vẫn nhắm mắt
-Kết hôn, cố gắng sống cùng nhau nhưng không có tình yêu-Nó đưa tay về phía ánh mặt trời như đang cố nắm lấy cái gì đấy.
-Tôi cũng không biết. Tôi sẽ cố gắng không để em phải chịu thiệt- Giọng điệu cứ như bình thường nhưng hắn cũng đang lo
-Tôi thì thiệt thòi gì chứ-Nó cúi xuống nhìn hắn
-Em phải lấy một người em không yêu
-Đây là lần đầu tiên tôi và anh nói chuyện mà không cải nhau thì phải?- Nó đổi chủ đề
-Ừ. Chiều nay về sớm, chúng ta sẽ đi chọn nhẫn-Hắn ngồi dậy nhìn nó
-Tôi xuống trước đây-Không đợi hắn trả lời nó chạy nhanh xuống.
-Tôi sẽ cho em cuộc hôn nhân có tình yêu-Hắn nói nhỏ, nhìn theo bóng lưng nó.
Tác giả :
Tiểu Mộc