Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ
Chương 25: Câu chuyện cũ
Sự rắc rối giữa họ, dù có kể cả ngày cũng không hết, thế nhưng cũng có thể chỉ cần nói vài câu là có thể rõ ràng. Bởi vì, dù phức tạp hay giản đơn, tất cả đều là chuyện của quá khứ. Ở trường cấp III, nàng chỉ là một nữ sinh bình thường, giản dị. Cuộc sống hàng ngày của nàng thực nhàm chán, không có quá nhiều gánh nặng , xúc động cũng không nhiều, có chăng là một cuộc sống quá đỗi bình thường. Mà khi đó Thượng Quan Thuyên, Mục Nham và Ti Hạo, đều là những nhân vật nổi tiếng trong trường. Không ai không biết, không ai không hiểu, nàng cùng bọn họ vốn không có điểm tương đồng. Cho đến một ngày, khi Thượng Quan Thuyên tìm đến gặp nàng, anh ta không hề quen biết nàng, nhưng anh ta lại đột nhiên nói với nàng rằng anh ta thích nàng, muốn hẹn hò với nàng. Nàng rất sợ, và cũng rất căng thẳng, nhưng cũng bất ngờ và có một chút đề phòng, dù sao hắn cùng nàng quá khác biệt. Nhưng Thượng Quan Thuyên tựa có vẻ rất quyết tâm rồi, không ngớt tặng hoa, không ngừng tán tỉnh, mà vạn phần kiên định và kiên trì. Kết quả, nàng chỉ đơn giản là không thể đứng vững sau những đợt tấn công tình yêu của hắn, mà hắn thì cố ý theo đuổi. Nàng đã thưc sự cảm động, có lẽ, tất cả các nữ sinh đều không thể cự tuyệt hắn. Nàng cứ như vậy trực tiếp rơi vào bẫy, ngu ngốc để bị mắc kẹt bên trong. Nàng yêu say đắm, đầy mê luyến, cũng trầm luân trong đó, dĩ nhiên không thể phát hiện ra trong mắt hắn có mấy phần tính toán. Khi hắn cười, cho đến tận bây giờ cũng chưa bao giờ chạm tới đáy mắt, mới nếm qua hương vị tình yêu, nàng đã quên tất cả, thậm chí đem cả thân thể mình tặng cho hắn. Nhưng thật không ngờ, đấy chỉ là một vụ cá cược của ba người bọn họ, cho đến một ngày, Thượng Quan Thuyên ôm một cô gái khác đi đến trước mặt nàng, nhưng không có liếc nhìn nàng dù một lần. Cô gái đó chính là hoa khôi của trường, mọi người trong trường đều cho rằng bọn họ thật xứng đôi, chẳng phải là hoàng tử và công chúa sao? Mà nàng, chỉ là một chú vịt con xấu xí. Nàng đã đi tìm hắn để hỏi nguyên nhân, kết quả khi tìm được hắn, trùng hợp lại nghe được đoạn đối thoại của bọn họ. Vốn dĩ, chỉ là một vụ cá cược buồn cười, mà bọn họ cược là rốt cuộc mất bao lâu thời gian, Thượng Quan Thuyên có thể đưa nàng lên giường. Bên tai nàng vang lên giọng nói tuyệt tình của hắn, "Giản Tiểu Phương cô thật sự nghĩ rằng tôi sẽ yêu một người bình thường như cô sao"? Đây chỉ là một trò đùa, hai mắt nàng đẫm lệ mông lung, đôi môi của hắn vẫn tiếp tục nói những lời khiến nàng đau lòng, mà cô nàng hoa khôi kia, cũng là bạn gái mới của hắn còn đang ở một bên cười chế nhạo nàng. Thậm chí còn bước đến gần nàng, dùng anh mắt khinh miệt đánh giá nàng từ đầu tới chân. Cuối cùng nàng cũng không thể chịu đựng nữa, tay giơ lên giáng cho cô ta một cái tát, nhưng điều không ngờ tới chính là, Thượng Quan Thuyên xưa nay luôn ôn nhu, cũng học theo nàng, tặng cho nàng một cái bạt tai. Vào lúc cái tát giáng xuống khuôn mặt nàng, cõi lòng nàng tan nát và tỉnh mộng. Thậm chí, khi nhìn thấy nàng hoa khôi khóc thực thương tâm, hắn đã đẩy ngã nàng. Không ai nhận thấy vị trí nguy hiểm của nàng, ở mép cầu thang, nàng trực tiếp ngã từ đầu cầu thang xuống dưới. Trên người truyền đến một cơn đau nhức, nàng đi vào hôn mê, bốn phía tiếng la hét, kinh hô, nàng đều không nghe thấy. Thượng Quan Thuyên sắc mặt tái nhợt chạy đến bên nàng, khuôn mặt xanh xao, tràn đầy đau khổ, thế nhưng nàng không nhìn thấy, không thể nhìn thấy. Thật đúng là giả dối, nàng sẽ không tin vào đàn ông, không tin nữa. Cho đến khi tỉnh lại, nàng mới biết mình đang ở trong bệnh viện, những lời bác sỹ nói, khiến nàng chỉ có thể nhắm chặt hai mắt để đau thương bao phủ nàng. Hóa ra nàng đã mang thai, con của nàng đã bị chính cha nó sát hại. Chẳng phải vẫn mãi là vở kịch cũ ấy sao? Buồn cười thật..
Tác giả :
Hạ Nhiễm Tuyết