Tây Du Ký
Chương 6: Quan Âm phó hội hỏi căn do Tiểu Thánh ra oai trừ Ðại Thánh
Nói về Quan Âm Bồ Tát ở núi Phổ Ðà tại Nam Hải. Khi Vương Mẫu mời phó hội, thì Quan Âm đi với đệ tử là Lý Mộc Tra pháp danh Huệ Ngạn, đồng đến cung Diêu Trì, thấy cổ bàn đã lỡ hết! Tuy có mấy vị Thiên tiên, mà không ai ngồi tiệc, cứ bàn luận chuyện Tề Thiên...
Quan Âm ra mắt các tiên, các tiên đáp lễ, rồi thuật chuyện lại...
Quan Âm nói:
- Nếu không dự tiệc thì các vị theo bần tăng vào chầu Thượng Ðế coi thể nào!
Các tiên y lời, theo đến Thông Minh điện, có bốn vị Tiên sư và Xích Cước đại tiên nghinh tiếp.
Quan Âm và các tiên bước vào, thì có Thái Thượng lão quân và Vương Mẫu còn ở đó.
Chào hỏi với nhau rồi, Quan Âm quì tâu rằng:
- Bây giờ tính hội này làm sao?
Thượng Ðế phán rằng:
- Kỳ hội nào cũng vui, kỳ nầy bị yêu hầu quấy rối? Nên trẫm giận sai mười muôn thiên binh đi bắt nó, chưa thấy trở về, không biết thắng hay là bại.
Quan Âm nói rằng:
- Vậy thì Huệ Ngạn xuống núi Hoa Quả thăm coi thắng phụ thế nào! Nếu gặp đánh thì trợ chiến, rồi về báo tin.
Huệ Ngạn vâng lời xách thiết côn giáng hạ. Tới núi Hoa Quả thấy Thiên la Ðịa võng bủa giăng, liền kêu lớn rằng:
- Ta là Nhị Thái Tử Lý Mộc Tra xin vào thám thính.
Lý Thiên Vương mở cửa dinh.
Huệ Ngạn vào lạy cha và ra mắt bốn vị Thiên vương.
Lý Thiên Vương hỏi:
- Con ở đâu tới đây?
Huệ Ngạn thưa rằng:
- Con theo Bồ Tát phó hội Bàn đào, thấy hư hết cổ bàn, nên Bồ Tát vào chầu Thượng Ðế. Thượng Ðế thuật chuyện..., nên Bồ Tát sai con đi thám thính.
Ðang nói nửa chừng, kế có quân vào báo rằng:
- Tề Thiên dẫn hầu tinh đến khiêu chiến.
Huệ Ngạn thưa rằng:
- Bồ Tát dạy con đi thám và trợ chiến, con xin ra trận coi yêu quái thế nào?
Lý Thiên Vương nói:
- Con đi thì phải cho cẩn thận.
Huệ Ngạn huơi thiết côn ra khỏi cửa, rồi hỏi rằng:
- Tề Thiên là ai?
Tề Thiên nói:
- Lão Tôn đây! Còn ngươi là ai đó?
Huệ Ngạn nói:
- Ta là học trò Quan Âm bồ tát, con thứ hai của Lý Thiên Vương tên là Mộc Tra tự Huệ Ngạn đây.
Tề Thiên nói:
- Sao ngươi không ở Nam Hải mà tu, đến đây làm gì?
Huệ Ngạn nói:
- Ta vâng lệnh thầy đi thám thính, thấy ngươi khiêu chiến, nên ta ra mà bắt ngươi.
Tề Thiên nói:
- Mi chớ khoe tài, ta đập mi một cái cho biết.
Huệ Ngạn giơ côn ra đỡ, đánh đặng sáu mươi hiệp Huệ Ngạn chạy dài.
Tề Thiên thâu quân về động.
Còn Huệ Ngạn chạy về thở dốc mà rằng:
- Tề Thiên thiệt có tài, con cự đà không lại.
Lý Thiên Vương hoảng kinh truyền viết biểu cầu cứu, sai Ðại Lực quỷ vương theo Huệ Ngạn về trời dâng biểu.
Khi ấy Huệ Ngạn về thuật chuyện cho Quan Âm nghe, Quan Âm còn suy nghĩ.
Còn Ðại Lực quỷ vương dâng sớ Thượng Ðế coi rồi phán rằng:
- Sá gì một con quỷ mà mười muôn Thiên binh làm không lại, mà phải xin tiếp cứu! Bây giờ tính sai đạo binh nào?
Quan Âm chắp tay tâu rằng:
- Bệ Hạ chớ lo! Bần tăng dâng một vị thần, bắt yêu hầu nháy mắt.
Thượng Ðế phán hỏi:
- Bồ Tát cử ai?
Quan Âm tâu rằng:
- Người ấy kêu Bệ Hạ bằng cậu ruột. Nhị Lang hiền thánh tên Dương Tiễn, khi trước giết sáu con yêu, lại có sáu người anh em bạn tại Mai Sơn, sẳn có 1200 thần thảo đầu, thần thông quảng đại, bây giờ ở tại vàm Quán Châu, va có tánh kiêu, như sai đi đánh thì đi, nếu đòi về trào mà sai thì chắc không chịu! Xin Bệ Hạ xuống chiếu sai va, thì chắc va phụng mạng.
Thượng Ðế y lời truyền viết chiếu điều binh rồi sai Ðại Lực quỷ vương đi.
Khi Ðại Lực quỷ vương tới vàm Quán Châu, đến trước dinh, Nhị Lang hiển thánh tiếp sứ, rồi thiết hương án quì đọc chiếu như vầy:
" Tề Thiên Ðại Thánh là Tôn Ngộ Không ở tại động Thủy Liêm núi Hoa Quả, hội Bàn đào nó phá rã rời, Thiên Binh Thiên Tướng bị đà xững vững. Xin hiền khanh ra sức cùng nghĩa đệ giúp công Trị bình, trẫm sẽ phong, chỉnh đốn rồi ta ban thưởng."
Nhị Lang hiển thánh vâng lời tạ ơn; rồi nói rằng:
- Vậy Thiên sứ về trước tâu lại, rằng tôi phụng chỉ đề binh.
Nói rồi kêu sáu anh em: Khượng thái úy, Trương thái úy, Giao thái úy, Lý thái úy, Quách Thân tướng quân, Trực Kiện tướng quân, bảo đem 1200 thần thảo đầu cho sẳn, đem cung tên khí giới theo, đồng nổi gió, bay qua núi Hoa Quả, thấy Thiên la Ðịa võng bủa giăng.
Nhị Lang hiển thánh kêu lớn rằng:
- Ta là Nhị Lang hiển thánh chân quân, vâng chỉ đem quân trợ chiến.
Lý Thiên Vương nghe báo truyền mở cửa dinh nghinh tiếp.
Nhị Lang hiển thánh vào hỏi việc chinh chiến thể nào?
Lý Thiên Vương thuật chuyện lại, Nhị Lang hiển thánh cười rằng:
- Ðể nó giỏi nó thần thông với tôi. Các ông hãy mở Thiên la Ðịa võng ra, hễ đánh đâu vây đó mà thôi, xin Thác Tháp thiên vương hay là Tam Thái Tử cầm kiếng chiếu yêu đứng trên mây soi xuống, đặng tôi coi mà theo nó, dẫu nó biến ra vật chi cũng biết, đừng cho nó sẫy khó lòng.
Nhị Lang hiển thánh dặn các thần thảo đầu cột chó, cầm ó lại, chờ khi hổn chiến sẽ thả ra.
Dặn rồi dẫn sáu tướng tới động Thủy Liêm khiêu chiến. Thấy bầy khỉ đóng binh như rồng uống khúc, trước cửa động dựng cờ đề chữ Tề Thiên Ðại Thánh, Nhị Lang hiển thánh nói:
- Loài yêu hầu vô lễ, muốn địch thể với trời!
Khi ấy tiểu hầu vào báo, Tề Thiên nai nịch cầm thiết bảng xông ra hỏi rằng:
- Người là tiểu tướng ở đâu, dám cả gan đến đây khiêu chiến?
Nhị Lang hiển thánh nạt rằng:
- Mi có mắt mà không ngươi, ta là cháu kêu Thượng Ðế bằng cậu, chức Chiêu Huệ Tịnh hiển vương, là Nhị Lang hiển thánh chân quân, vâng chỉ đến bắt ngươi đây.
Tề Thiên nói:
- Ờ ta có nghe em Thượng Ðế muốn chồng, xuống phàm trần kết đôi với Dương quân, sinh đặng một trai tên là Dương Tiễn sức mạnh nhổ núi Giao Sơn, có phải là mi đó chăng? Mi là con nít nhảy mũi ta không nỡ xuống tay, ta tha cho mi về kêu Lý Thiên Vương ra đây cự chiến.
Nhị Lang nổi giận mắng rằng:
- Yêu hầu cà xốc, ta chém một đao.
Hai đàng đánh nhau, ba trăm hiệp sức cũng cầm đồng.
Nhị Lang hiển thánh hóa mình cao muôn trượng, tóc đỏ, mặt xanh, nanh dài, mũi lớn, cầm đao lớn bằng hòn núi chém bổ Tề Thiên.
Tề Thiên cũng biến hình cao muôn trượng, cầm thiết bảng lớn như núi Thái Sơn cự với Nhị Lang hiển thánh.
Lúc nầy binh yêu hoảng vía hết chờn vờn, tướng khỉ run en thôi cà thọt!
Chừng ấy sáu tướng của Nhị Lang hiển thánh mới thả chó và ó ra, trên nhành ó liện, dưới gốc chó râm, binh tướng săn nà, làm cho bầy khỉ quăng gươm ném giáo, con vọt vô rừng, con nhảy vào động.
Tề Thiên thật không sút chi Nhị Lang hiển thánh, song thấy quần hầu vỡ tan, phải hiện nguyên hình chạy về tiếp cứu!
Nhị Lang hiển thánh đuổi theo.
Tề Thiên không muốn cự bởi nóng bầy khỉ nên riết về, ai dè về gần cửa động, bị sáu tướng của Nhị Lang đón lại mà rằng:
- Con khỉ khốn chạy đâu?
Phần chó với ó nó vải theo, Tề Thiên túng thế, thâu thiết bảng giắt vào mép tai, rồi biến ra con se sẻ bay lên ngọn cây mà đậu! Sáu tướng kiếm không đặng.
Kế Nhị Lang hiển thánh chạy đến hỏi rằng:
- Các em rượt tới đâu mà mất nó.
Sáu người nói:
- Chúng tôi vây nó tại đây, không biết nó biến đi đâu mất!.
Nhị Lang hiển thánh trợn mắt ngó lên, thấy trên ngọn cây có yêu khí, biết là Tề Thiên biến ra se sẻ ấy, liền hiện nguyên hình lại, rồi dùn mình biến ra con bù cắt, bay lên mổ se sẻ, se sẻ sợ bay bỗng hóa ra con cò ngà bay lên mây.
Bù cắt biến ra hạc biển bay theo. Cò ngà hoảng kinh xẹt xuống suối hóa ra con cá. Hạc biển bay theo xuống suối không thấy con ngà, thì chắc con ngà đã biến ra tôm cá, liền hóa ra con séo mà xom, con cá thấy con séo xom lia xom lịa, thì nghi là Nhị Lang biến ra, liền lội thối lại.
Con séo thấy con cá chày mà đuôi không đỏ, biết là Tề Thiên liền chạy theo mà mổ. Con cá thấy con séo sao chân không đỏ, biết chắc là Nhị Lang theo mình liền lặn xuống biến ra con rắn nước, nhảy vọt lên bờ, lủi vô cỏ rậm. Con cò séo mổ hụt, lại thấy rắn nước nhảy lên bờ, thì chắc là Tề Thiên hóa rắn mà trốn, séo liền hóa ra hạc xám theo mổ rắn nước, rắn nước chạy vọt lên triền núi hóa ra chim nắt nước, đậu theo mé khe, Nhị Lang hiển thánh thấy Tề Thiên biến ra vật hèn mọn, thì không thèm hóa ra vật khác làm chi, liền hiện hình người lấy cung mà bắn. Chim nắt nước lẹ mắt, liền nhào xuống chân núi, hóa ra một cái miểu Thổ Ðịa, cái miệng làm cửa, hai hàm răng làm cánh cửa, cái lưỡi làm cốt Thổ Ðịa, cặp mắt làm cửa sổ, còn cái đuôi không biết làm sao phải hóa làm cột cờ dựng sau miễu!
Nhị Lang hiển thánh tới gặp miễu Thổ Ðịa sau miễu có dựng cờ.
Nhị Lang ngẫm nghĩ cười rằng:
- Con khỉ nó gạt ta đây! Ta khi nào mắc kế, thuở nay miễu Thổ Ðịa đời nào dựng cờ sau lưng, Tề Thiên gạt ta chun vào để nó cắn. Ta không thèm vô cửa, ta đánh phá cho hư gãy cánh, rồi ta sẽ vào.
Tề Thiên nghe nói nghĩ rằng:
- Nếu để nó đập phá cửa, thì gãy răng đui mắt mình còn gì.
Nghĩ rồi vùng biến mất! Nhị Lang hiển thánh kiếm hết sức không đặng!
Kế bốn Thái Úy, hai tướng quân chạy tới hỏi rằng:
- Anh bắt đặng Tề Thiên chưa vậy?
Nhị Lang hiển thánh cười mà thuật chuyện vậy vậy...
Sáu người đều sửng sờ!
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Vậy các em ở đây coi chừng, để ta lên mây kiếm nó.
Nói rồi nhảy lên nửa chừng, thấy Lý Thiên Vương và Na Tra đang ở trên mây soi kiếng.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Thiên Vương có thấy yêu hầu chăng?
Lý Thiên Vương nói:
- Nó không có lên đây, ta đang soi gương mà tìm nó.
Nhị Lang hiển thánh thuật chuyện lại, Lý Thiên Vương nghe nói, thì cầm kiếng mà soi, rồi cười ngất mà rằng:
- Con khỉ nó qua vàm Quán châu là chỗ Chơn quân ở kia kìa, Chơn quân trở về bắt nó cho mau.
Nhị Lang hiển thánh nghe nói xách đao đi riết.
Nói về Tề Thiên gần tới vàm Quán Châu, liền giả hình làm Nhị Lang hiển thánh, đi thẳng vào cửa miếu, Quỷ sứ ngỡ là chủ về, kéo ra làm lễ rước vào.
Tề Thiên ngồi giữa bảo đem sổ bộ ra xem, thấy đề Lý Hổ đem tam sanh cúng trả lễ, Trương Long cầu gia đạo bình an, kẻ tới cầu con, người xin cứu bệnh.
Ðương xem sổ bộ, kế báo gia gia về nữa! Quỷ sứ nghe báo chạy ra sững sờ!
Nhị Lang hiển thánh hỏi:
- Có Tề Thiên tới đây không?
Quỷ sứ thưa rằng:
- Có một gia gia hình dung như vậy, đương xem bộ sổ ở trỏng.
Nhị Lang hiển thánh nghe nói xông vào.
Tề Thiên xem thấy hiện hình mà nói rằng:
- Nhà ngươi đừng láu táu, miễu này về Lão Tôn rồi!
Nhị Lang hiển thánh chém một đao, Tề Thiên đưa thiết bảng ra đỡ.
Hai người đánh với nhau ra khỏi cửa, vừa đánh vừa chạy đến chân núi Hoa Quả!
Ðã sức cầm đồng thì chớ, lại còn sáu người trợ chiến và thiên binh thiên tướng phủ vây.
Lúc này Ðại Lực quỷ vương về tâu... Thượng Ðế với Quan Âm, Thái Thượng, Vương Mẫu và các tiên còn ở lại đền bàn luận, Thượng Ðế nghe Ðại Lực quỷ vương tâu chuyện thì hỏi rằng:
- Nhị Lang hiển thánh đánh cả ngày sao không nghe tin thắng bại?
Quan Âm chắp tay tâu rằng:
- Xin Bệ Hạ, ngự ra cửa Nam Thiên với Thái Thượng đạo tổ để xem thắng phụ dường nào.
Thượng Ðế khen phải, liền ngự ra Nam Thiên Môn, mở cửa trời xem xuống, thấy Lý Thiên Vương cầm kiếng đứng trên mây với Na Tra. Các thiên binh thiên tướng thì vây phủ Tề Thiên, còn Nhị Lang hiển thánh với sáu người em vậy đánh Tề Thiên, mà cũng trật vuột làm không xuể!
Quan âm nói với Thái Thượng rằng:
- Tôi tiến cử Nhị Lang là thần thông quảng đại, mà còn bắt không đặng Tề Thiên. Thôi, để tôi giúp Nhị Lang một phép đặng bắt nó cho rồi.
Thái Thượng hỏi:
- Bồ tát làm sao mà giúp?
Quan Âm nói:
- Tôi quăng cái Tịnh bình xuống đập đầu con khỉ, dầu không chết cũng té nhào thì Nhị Lang bắt đặng.
Thái Thượng nói:
- Cái tịnh bình của Bồ Tát bằng ngọc, như đánh nhằm thì tốt, rủi có trật bể uổng! Thôi, để tôi giúp cho.
Quan Âm hỏi:
- Ðạo tổ dùng vật chi?
Thái Thượng cởi cái vòng trong tay tả mà rằng:
- Cái vật này bằng gang, tôi tẩm luyện đã linh lắm, nhờ đeo trong mình, nên rất quý! Nước ngâm không ướt, lửa cháy không mềm, quăng đụng vật chi thì nó quấn chặt cứng nên gọi là Kim Cang trát, một tên riêng là Kim Cang sào. Năm trước, tôi qua khỏi cửa Hàm cốc cũng nhờ nó, mới độ nước Tây Vực thành Phật nhiều lắm. Ðể tôi quăng xuống cho mà coi.
Nói rồi quăng xuống.
Khi Tề Thiên đương mê trận, chẳng dè Kim Cang sào rớt nhằm đầu, Tề Thiên té nhào, bộ như chết hụt, lồm cồm chờ dậy, bầy chó nhảy vô cắn xé, trì kéo lăng nhăng, nên Tề Thiên nằm dưới đất la chó, vừa la vừa chờ dậy, bị Nhị Lang hiển thánh và sáu anh em xúm lại bắt Tề Thiên đè xuống lấy ngoéo sắt móc eo ếch, xỏ tiên thằng trói lại hết thế vùng vẫy.
Khi ấy Thái Thượng thâu Kim Cang sào, rồi mời Thượng Ðế với Vương Mẫu, Quan Âm về điện Linh Tiêu. Còn bốn Thái Úy và hai tướng quân dẫn Tề Thiên vào trại. Các Thiên Vương và Thiên tướng đồng khen rằng:
- Thiệt là nhờ công lao Tiểu thánh, mới bắt đặng yêu hầu.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Nhờ hồng phước của Thượng Ðế và oai lực các ông, chớ tôi có tài chi mà khen ngợi.
Sáu người em bạn thưa rằng:
- Xin anh để chúng tôi dẫn yêu hầu nạp cho Thương Ðế.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Các em chưa có sắc phong, không nên chầu Thượng Ðế, để sai thần Lục đinh lục giáp giải nó lên Thiên Tào, còn các em vào núi này trừ cho hết yêu quái. Còn ta theo các vị Thiên tướng lên Ðế đình lãnh thưởng, sẽ về phân phát cho nhau.
Sáu người đều vâng lệnh, đi xuống Hoa Quả Sơn.
Còn Nhị Lang hiển thánh đi với Thiên Tướng Thiên Binh về tới Thông Minh điện. Thiên sứ tâu rằng:
- Nhị Lang và Thiên Binh Thiên Tướng bắt đặng Tề Thiên giải về.
Thượng Ðế truyền Ðại Lực quỷ vương, Lục đinh, Lục giáp, với các tướng trời, dẫn Tôn Ngộ Không tới đài trãm yêu mà phân thây muôn đoạn.
Quan Âm ra mắt các tiên, các tiên đáp lễ, rồi thuật chuyện lại...
Quan Âm nói:
- Nếu không dự tiệc thì các vị theo bần tăng vào chầu Thượng Ðế coi thể nào!
Các tiên y lời, theo đến Thông Minh điện, có bốn vị Tiên sư và Xích Cước đại tiên nghinh tiếp.
Quan Âm và các tiên bước vào, thì có Thái Thượng lão quân và Vương Mẫu còn ở đó.
Chào hỏi với nhau rồi, Quan Âm quì tâu rằng:
- Bây giờ tính hội này làm sao?
Thượng Ðế phán rằng:
- Kỳ hội nào cũng vui, kỳ nầy bị yêu hầu quấy rối? Nên trẫm giận sai mười muôn thiên binh đi bắt nó, chưa thấy trở về, không biết thắng hay là bại.
Quan Âm nói rằng:
- Vậy thì Huệ Ngạn xuống núi Hoa Quả thăm coi thắng phụ thế nào! Nếu gặp đánh thì trợ chiến, rồi về báo tin.
Huệ Ngạn vâng lời xách thiết côn giáng hạ. Tới núi Hoa Quả thấy Thiên la Ðịa võng bủa giăng, liền kêu lớn rằng:
- Ta là Nhị Thái Tử Lý Mộc Tra xin vào thám thính.
Lý Thiên Vương mở cửa dinh.
Huệ Ngạn vào lạy cha và ra mắt bốn vị Thiên vương.
Lý Thiên Vương hỏi:
- Con ở đâu tới đây?
Huệ Ngạn thưa rằng:
- Con theo Bồ Tát phó hội Bàn đào, thấy hư hết cổ bàn, nên Bồ Tát vào chầu Thượng Ðế. Thượng Ðế thuật chuyện..., nên Bồ Tát sai con đi thám thính.
Ðang nói nửa chừng, kế có quân vào báo rằng:
- Tề Thiên dẫn hầu tinh đến khiêu chiến.
Huệ Ngạn thưa rằng:
- Bồ Tát dạy con đi thám và trợ chiến, con xin ra trận coi yêu quái thế nào?
Lý Thiên Vương nói:
- Con đi thì phải cho cẩn thận.
Huệ Ngạn huơi thiết côn ra khỏi cửa, rồi hỏi rằng:
- Tề Thiên là ai?
Tề Thiên nói:
- Lão Tôn đây! Còn ngươi là ai đó?
Huệ Ngạn nói:
- Ta là học trò Quan Âm bồ tát, con thứ hai của Lý Thiên Vương tên là Mộc Tra tự Huệ Ngạn đây.
Tề Thiên nói:
- Sao ngươi không ở Nam Hải mà tu, đến đây làm gì?
Huệ Ngạn nói:
- Ta vâng lệnh thầy đi thám thính, thấy ngươi khiêu chiến, nên ta ra mà bắt ngươi.
Tề Thiên nói:
- Mi chớ khoe tài, ta đập mi một cái cho biết.
Huệ Ngạn giơ côn ra đỡ, đánh đặng sáu mươi hiệp Huệ Ngạn chạy dài.
Tề Thiên thâu quân về động.
Còn Huệ Ngạn chạy về thở dốc mà rằng:
- Tề Thiên thiệt có tài, con cự đà không lại.
Lý Thiên Vương hoảng kinh truyền viết biểu cầu cứu, sai Ðại Lực quỷ vương theo Huệ Ngạn về trời dâng biểu.
Khi ấy Huệ Ngạn về thuật chuyện cho Quan Âm nghe, Quan Âm còn suy nghĩ.
Còn Ðại Lực quỷ vương dâng sớ Thượng Ðế coi rồi phán rằng:
- Sá gì một con quỷ mà mười muôn Thiên binh làm không lại, mà phải xin tiếp cứu! Bây giờ tính sai đạo binh nào?
Quan Âm chắp tay tâu rằng:
- Bệ Hạ chớ lo! Bần tăng dâng một vị thần, bắt yêu hầu nháy mắt.
Thượng Ðế phán hỏi:
- Bồ Tát cử ai?
Quan Âm tâu rằng:
- Người ấy kêu Bệ Hạ bằng cậu ruột. Nhị Lang hiền thánh tên Dương Tiễn, khi trước giết sáu con yêu, lại có sáu người anh em bạn tại Mai Sơn, sẳn có 1200 thần thảo đầu, thần thông quảng đại, bây giờ ở tại vàm Quán Châu, va có tánh kiêu, như sai đi đánh thì đi, nếu đòi về trào mà sai thì chắc không chịu! Xin Bệ Hạ xuống chiếu sai va, thì chắc va phụng mạng.
Thượng Ðế y lời truyền viết chiếu điều binh rồi sai Ðại Lực quỷ vương đi.
Khi Ðại Lực quỷ vương tới vàm Quán Châu, đến trước dinh, Nhị Lang hiển thánh tiếp sứ, rồi thiết hương án quì đọc chiếu như vầy:
" Tề Thiên Ðại Thánh là Tôn Ngộ Không ở tại động Thủy Liêm núi Hoa Quả, hội Bàn đào nó phá rã rời, Thiên Binh Thiên Tướng bị đà xững vững. Xin hiền khanh ra sức cùng nghĩa đệ giúp công Trị bình, trẫm sẽ phong, chỉnh đốn rồi ta ban thưởng."
Nhị Lang hiển thánh vâng lời tạ ơn; rồi nói rằng:
- Vậy Thiên sứ về trước tâu lại, rằng tôi phụng chỉ đề binh.
Nói rồi kêu sáu anh em: Khượng thái úy, Trương thái úy, Giao thái úy, Lý thái úy, Quách Thân tướng quân, Trực Kiện tướng quân, bảo đem 1200 thần thảo đầu cho sẳn, đem cung tên khí giới theo, đồng nổi gió, bay qua núi Hoa Quả, thấy Thiên la Ðịa võng bủa giăng.
Nhị Lang hiển thánh kêu lớn rằng:
- Ta là Nhị Lang hiển thánh chân quân, vâng chỉ đem quân trợ chiến.
Lý Thiên Vương nghe báo truyền mở cửa dinh nghinh tiếp.
Nhị Lang hiển thánh vào hỏi việc chinh chiến thể nào?
Lý Thiên Vương thuật chuyện lại, Nhị Lang hiển thánh cười rằng:
- Ðể nó giỏi nó thần thông với tôi. Các ông hãy mở Thiên la Ðịa võng ra, hễ đánh đâu vây đó mà thôi, xin Thác Tháp thiên vương hay là Tam Thái Tử cầm kiếng chiếu yêu đứng trên mây soi xuống, đặng tôi coi mà theo nó, dẫu nó biến ra vật chi cũng biết, đừng cho nó sẫy khó lòng.
Nhị Lang hiển thánh dặn các thần thảo đầu cột chó, cầm ó lại, chờ khi hổn chiến sẽ thả ra.
Dặn rồi dẫn sáu tướng tới động Thủy Liêm khiêu chiến. Thấy bầy khỉ đóng binh như rồng uống khúc, trước cửa động dựng cờ đề chữ Tề Thiên Ðại Thánh, Nhị Lang hiển thánh nói:
- Loài yêu hầu vô lễ, muốn địch thể với trời!
Khi ấy tiểu hầu vào báo, Tề Thiên nai nịch cầm thiết bảng xông ra hỏi rằng:
- Người là tiểu tướng ở đâu, dám cả gan đến đây khiêu chiến?
Nhị Lang hiển thánh nạt rằng:
- Mi có mắt mà không ngươi, ta là cháu kêu Thượng Ðế bằng cậu, chức Chiêu Huệ Tịnh hiển vương, là Nhị Lang hiển thánh chân quân, vâng chỉ đến bắt ngươi đây.
Tề Thiên nói:
- Ờ ta có nghe em Thượng Ðế muốn chồng, xuống phàm trần kết đôi với Dương quân, sinh đặng một trai tên là Dương Tiễn sức mạnh nhổ núi Giao Sơn, có phải là mi đó chăng? Mi là con nít nhảy mũi ta không nỡ xuống tay, ta tha cho mi về kêu Lý Thiên Vương ra đây cự chiến.
Nhị Lang nổi giận mắng rằng:
- Yêu hầu cà xốc, ta chém một đao.
Hai đàng đánh nhau, ba trăm hiệp sức cũng cầm đồng.
Nhị Lang hiển thánh hóa mình cao muôn trượng, tóc đỏ, mặt xanh, nanh dài, mũi lớn, cầm đao lớn bằng hòn núi chém bổ Tề Thiên.
Tề Thiên cũng biến hình cao muôn trượng, cầm thiết bảng lớn như núi Thái Sơn cự với Nhị Lang hiển thánh.
Lúc nầy binh yêu hoảng vía hết chờn vờn, tướng khỉ run en thôi cà thọt!
Chừng ấy sáu tướng của Nhị Lang hiển thánh mới thả chó và ó ra, trên nhành ó liện, dưới gốc chó râm, binh tướng săn nà, làm cho bầy khỉ quăng gươm ném giáo, con vọt vô rừng, con nhảy vào động.
Tề Thiên thật không sút chi Nhị Lang hiển thánh, song thấy quần hầu vỡ tan, phải hiện nguyên hình chạy về tiếp cứu!
Nhị Lang hiển thánh đuổi theo.
Tề Thiên không muốn cự bởi nóng bầy khỉ nên riết về, ai dè về gần cửa động, bị sáu tướng của Nhị Lang đón lại mà rằng:
- Con khỉ khốn chạy đâu?
Phần chó với ó nó vải theo, Tề Thiên túng thế, thâu thiết bảng giắt vào mép tai, rồi biến ra con se sẻ bay lên ngọn cây mà đậu! Sáu tướng kiếm không đặng.
Kế Nhị Lang hiển thánh chạy đến hỏi rằng:
- Các em rượt tới đâu mà mất nó.
Sáu người nói:
- Chúng tôi vây nó tại đây, không biết nó biến đi đâu mất!.
Nhị Lang hiển thánh trợn mắt ngó lên, thấy trên ngọn cây có yêu khí, biết là Tề Thiên biến ra se sẻ ấy, liền hiện nguyên hình lại, rồi dùn mình biến ra con bù cắt, bay lên mổ se sẻ, se sẻ sợ bay bỗng hóa ra con cò ngà bay lên mây.
Bù cắt biến ra hạc biển bay theo. Cò ngà hoảng kinh xẹt xuống suối hóa ra con cá. Hạc biển bay theo xuống suối không thấy con ngà, thì chắc con ngà đã biến ra tôm cá, liền hóa ra con séo mà xom, con cá thấy con séo xom lia xom lịa, thì nghi là Nhị Lang biến ra, liền lội thối lại.
Con séo thấy con cá chày mà đuôi không đỏ, biết là Tề Thiên liền chạy theo mà mổ. Con cá thấy con séo sao chân không đỏ, biết chắc là Nhị Lang theo mình liền lặn xuống biến ra con rắn nước, nhảy vọt lên bờ, lủi vô cỏ rậm. Con cò séo mổ hụt, lại thấy rắn nước nhảy lên bờ, thì chắc là Tề Thiên hóa rắn mà trốn, séo liền hóa ra hạc xám theo mổ rắn nước, rắn nước chạy vọt lên triền núi hóa ra chim nắt nước, đậu theo mé khe, Nhị Lang hiển thánh thấy Tề Thiên biến ra vật hèn mọn, thì không thèm hóa ra vật khác làm chi, liền hiện hình người lấy cung mà bắn. Chim nắt nước lẹ mắt, liền nhào xuống chân núi, hóa ra một cái miểu Thổ Ðịa, cái miệng làm cửa, hai hàm răng làm cánh cửa, cái lưỡi làm cốt Thổ Ðịa, cặp mắt làm cửa sổ, còn cái đuôi không biết làm sao phải hóa làm cột cờ dựng sau miễu!
Nhị Lang hiển thánh tới gặp miễu Thổ Ðịa sau miễu có dựng cờ.
Nhị Lang ngẫm nghĩ cười rằng:
- Con khỉ nó gạt ta đây! Ta khi nào mắc kế, thuở nay miễu Thổ Ðịa đời nào dựng cờ sau lưng, Tề Thiên gạt ta chun vào để nó cắn. Ta không thèm vô cửa, ta đánh phá cho hư gãy cánh, rồi ta sẽ vào.
Tề Thiên nghe nói nghĩ rằng:
- Nếu để nó đập phá cửa, thì gãy răng đui mắt mình còn gì.
Nghĩ rồi vùng biến mất! Nhị Lang hiển thánh kiếm hết sức không đặng!
Kế bốn Thái Úy, hai tướng quân chạy tới hỏi rằng:
- Anh bắt đặng Tề Thiên chưa vậy?
Nhị Lang hiển thánh cười mà thuật chuyện vậy vậy...
Sáu người đều sửng sờ!
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Vậy các em ở đây coi chừng, để ta lên mây kiếm nó.
Nói rồi nhảy lên nửa chừng, thấy Lý Thiên Vương và Na Tra đang ở trên mây soi kiếng.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Thiên Vương có thấy yêu hầu chăng?
Lý Thiên Vương nói:
- Nó không có lên đây, ta đang soi gương mà tìm nó.
Nhị Lang hiển thánh thuật chuyện lại, Lý Thiên Vương nghe nói, thì cầm kiếng mà soi, rồi cười ngất mà rằng:
- Con khỉ nó qua vàm Quán châu là chỗ Chơn quân ở kia kìa, Chơn quân trở về bắt nó cho mau.
Nhị Lang hiển thánh nghe nói xách đao đi riết.
Nói về Tề Thiên gần tới vàm Quán Châu, liền giả hình làm Nhị Lang hiển thánh, đi thẳng vào cửa miếu, Quỷ sứ ngỡ là chủ về, kéo ra làm lễ rước vào.
Tề Thiên ngồi giữa bảo đem sổ bộ ra xem, thấy đề Lý Hổ đem tam sanh cúng trả lễ, Trương Long cầu gia đạo bình an, kẻ tới cầu con, người xin cứu bệnh.
Ðương xem sổ bộ, kế báo gia gia về nữa! Quỷ sứ nghe báo chạy ra sững sờ!
Nhị Lang hiển thánh hỏi:
- Có Tề Thiên tới đây không?
Quỷ sứ thưa rằng:
- Có một gia gia hình dung như vậy, đương xem bộ sổ ở trỏng.
Nhị Lang hiển thánh nghe nói xông vào.
Tề Thiên xem thấy hiện hình mà nói rằng:
- Nhà ngươi đừng láu táu, miễu này về Lão Tôn rồi!
Nhị Lang hiển thánh chém một đao, Tề Thiên đưa thiết bảng ra đỡ.
Hai người đánh với nhau ra khỏi cửa, vừa đánh vừa chạy đến chân núi Hoa Quả!
Ðã sức cầm đồng thì chớ, lại còn sáu người trợ chiến và thiên binh thiên tướng phủ vây.
Lúc này Ðại Lực quỷ vương về tâu... Thượng Ðế với Quan Âm, Thái Thượng, Vương Mẫu và các tiên còn ở lại đền bàn luận, Thượng Ðế nghe Ðại Lực quỷ vương tâu chuyện thì hỏi rằng:
- Nhị Lang hiển thánh đánh cả ngày sao không nghe tin thắng bại?
Quan Âm chắp tay tâu rằng:
- Xin Bệ Hạ, ngự ra cửa Nam Thiên với Thái Thượng đạo tổ để xem thắng phụ dường nào.
Thượng Ðế khen phải, liền ngự ra Nam Thiên Môn, mở cửa trời xem xuống, thấy Lý Thiên Vương cầm kiếng đứng trên mây với Na Tra. Các thiên binh thiên tướng thì vây phủ Tề Thiên, còn Nhị Lang hiển thánh với sáu người em vậy đánh Tề Thiên, mà cũng trật vuột làm không xuể!
Quan âm nói với Thái Thượng rằng:
- Tôi tiến cử Nhị Lang là thần thông quảng đại, mà còn bắt không đặng Tề Thiên. Thôi, để tôi giúp Nhị Lang một phép đặng bắt nó cho rồi.
Thái Thượng hỏi:
- Bồ tát làm sao mà giúp?
Quan Âm nói:
- Tôi quăng cái Tịnh bình xuống đập đầu con khỉ, dầu không chết cũng té nhào thì Nhị Lang bắt đặng.
Thái Thượng nói:
- Cái tịnh bình của Bồ Tát bằng ngọc, như đánh nhằm thì tốt, rủi có trật bể uổng! Thôi, để tôi giúp cho.
Quan Âm hỏi:
- Ðạo tổ dùng vật chi?
Thái Thượng cởi cái vòng trong tay tả mà rằng:
- Cái vật này bằng gang, tôi tẩm luyện đã linh lắm, nhờ đeo trong mình, nên rất quý! Nước ngâm không ướt, lửa cháy không mềm, quăng đụng vật chi thì nó quấn chặt cứng nên gọi là Kim Cang trát, một tên riêng là Kim Cang sào. Năm trước, tôi qua khỏi cửa Hàm cốc cũng nhờ nó, mới độ nước Tây Vực thành Phật nhiều lắm. Ðể tôi quăng xuống cho mà coi.
Nói rồi quăng xuống.
Khi Tề Thiên đương mê trận, chẳng dè Kim Cang sào rớt nhằm đầu, Tề Thiên té nhào, bộ như chết hụt, lồm cồm chờ dậy, bầy chó nhảy vô cắn xé, trì kéo lăng nhăng, nên Tề Thiên nằm dưới đất la chó, vừa la vừa chờ dậy, bị Nhị Lang hiển thánh và sáu anh em xúm lại bắt Tề Thiên đè xuống lấy ngoéo sắt móc eo ếch, xỏ tiên thằng trói lại hết thế vùng vẫy.
Khi ấy Thái Thượng thâu Kim Cang sào, rồi mời Thượng Ðế với Vương Mẫu, Quan Âm về điện Linh Tiêu. Còn bốn Thái Úy và hai tướng quân dẫn Tề Thiên vào trại. Các Thiên Vương và Thiên tướng đồng khen rằng:
- Thiệt là nhờ công lao Tiểu thánh, mới bắt đặng yêu hầu.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Nhờ hồng phước của Thượng Ðế và oai lực các ông, chớ tôi có tài chi mà khen ngợi.
Sáu người em bạn thưa rằng:
- Xin anh để chúng tôi dẫn yêu hầu nạp cho Thương Ðế.
Nhị Lang hiển thánh nói:
- Các em chưa có sắc phong, không nên chầu Thượng Ðế, để sai thần Lục đinh lục giáp giải nó lên Thiên Tào, còn các em vào núi này trừ cho hết yêu quái. Còn ta theo các vị Thiên tướng lên Ðế đình lãnh thưởng, sẽ về phân phát cho nhau.
Sáu người đều vâng lệnh, đi xuống Hoa Quả Sơn.
Còn Nhị Lang hiển thánh đi với Thiên Tướng Thiên Binh về tới Thông Minh điện. Thiên sứ tâu rằng:
- Nhị Lang và Thiên Binh Thiên Tướng bắt đặng Tề Thiên giải về.
Thượng Ðế truyền Ðại Lực quỷ vương, Lục đinh, Lục giáp, với các tướng trời, dẫn Tôn Ngộ Không tới đài trãm yêu mà phân thây muôn đoạn.
Tác giả :
Ngô Thừa Ân