Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi
Quyển 1 - Chương 132
Bầu trời càng ngày càng âm u, giống như là sắp đến đêm, khán đài Quidditch bỗng sáng lên, ánh sáng bao phủ cả sân. Có lẽ là do bầu không khí căng thẳng, giáo sư Hooch trở nên nghiêm túc, vẻ mặt thoải mái không còn, bà nhanh chóng kiểm tra đội ngũ, xác nhận không có vấn đề gì liền đưa còi vào trong miệng, thổi còi bắt đầu trận đấu: ” Huýt – ”
Cùng một lúc, mười bốn người bay lên trời, nhìn qua giống như 14 luồng khói. Các truy thủ thì tranh nhau quả Quaffle, các tấn thủ thì đánh bay quả Bludger, trái Snitch chẳng biết đã bay đến đâu.
Harry yên lặng ngồi trên chổi bay, cậu rất kiên nhẫn, vội vàng hấp tấp là tối kỵ của thắng lợi. Nhưng cậu nhẹ nhàng cởi bỏ áo choàng, thời tiết này, quá oi bức!
Từ lúc bắt đầu trận đấu đã gay cấn, có thể là Gryffindor bị kích động do lần đầu tiên thất bại trong bốn năm qua, và thêm chuyện James ngã xuống chổi, tóm lại, lúc này hành động của bọn họ càng lộ liễu, sân Quidditch trở thành nơi đánh nhau. Mulciber ôm trái bóng, sau đó dùng sức ném, trúng ngay mặt của tấn thủ Gryffindor, máu văng khắp nơi, Sirius không tỏ ra yếu thế, một gậy đánh trái bóng vào bụng Mulciber, làm Mulciber đau đớn lăn lộn trên không trung. Kết quả đương nhiên là hai đội đều bị phạt bóng,10:10.
Trái Snitch xuất hiện vô cùng đột ngột, lúc ấy truy thủ Bell của Slytherin bị thủ quân Stone của Gryffindor nắm lấy mắt cá chân không gỡ ra được, James và Harry ở bên đội mình hò hét trợ uy, nhưng lúc trái Snitch xuất hiện thì bọn họ đồng thời nhìn thấy. Vì thế động chổi đuổi theo. ” Đoàng”, một tia chớp lóe lên trên bầu trời, hai người lắp bắp kinh hãi, tay muốn bắt trái Snitch đụng vào nhau, trái Snitch lại biến mất.
Harry tức giận rút tay về, chuẩn bị bay trở về khu vực của Slytherin thì thấy James sững sờ bất động, vẻ mặt mất hồn mất vía. “Hey, James?” Cậu va vào chổi bay của James, gọi James tỉnh. Trận đấu nguy hiểm như vậy, nếu cầu thủ không thể tập trung tinh thần, là đùa giỡn với an toàn của chính mình. Về công về tư Harry nên nhắc nhở một chút.
James phục hồi tình thần, xấu hổ nói cảm ơn rồi bay trở về, thân thể dưới đồng phục rộng thùng thình run rẩy. Vừa rồi chạm vào tay Harry, hắn cảm thấy có cảm giác kỳ lạ lan toàn thân, giống như mấy ngày hôm trước hắn và Lily hôn nhau: Tốt đẹp, kích thích, những nơi chạm vào nhau đều nóng rực. Hắn nắm chặt lấy Nimbus1981, trong lòng cay đắng và khó chịu.
20 phút, mưa tí tách rơi xuống. Mới đầu còn rất nhỏ, vài phút liền trở thành mưa lớn, từng đạo tia chớp lóe lên trong mưa càng chói mắt. Khán giả còn có thể mở ô che, cầu thủ Quidditch đành phải chịu hứng mưa. Tỉ số giữa hai bên là 50:50, trái Snitch vẫn chưa xuất hiện. Dưới cơn mưa lớn, giáo sư Hooch bay chổi xuống, định hướng Dumbledore bảo dời ngày đấu tiếp, ai ngờ một ánh sáng lướt nhanh như gió bay qua bà, phía sau nó vài thước, quả nhiên là hai người một xanh một đỏ.
Cho dù mưa to gió lớn, tốc độ của Tia Chớp vẫn rất ổn định, mà Nimbus1981 được James tu sửa, cũng có thể bay tốt dưới thời tiết xấu. Hai người không từ thủ đoạn nào: Lời nói và hành động khiêu khích, nhưng mắt vẫn bám chặt lấy trái Snitch nho nhỏ, trong lòng cũng chỉ nghĩ đến trái bóng đang vỗ cánh kia. Cho dù trái Snitch tìm cách thoát khỏi bọn họ, bọn họ vẫn theo sát. Gần, càng gần, cuối cùng hai cánh tay đồng thời vươn ra, lúc chạm tới trái Snitch, tay Harry vẫn tiếp tục, nhưng tay James lại thoáng ngừng một giây.
Cùng một lúc, mười bốn người bay lên trời, nhìn qua giống như 14 luồng khói. Các truy thủ thì tranh nhau quả Quaffle, các tấn thủ thì đánh bay quả Bludger, trái Snitch chẳng biết đã bay đến đâu.
Harry yên lặng ngồi trên chổi bay, cậu rất kiên nhẫn, vội vàng hấp tấp là tối kỵ của thắng lợi. Nhưng cậu nhẹ nhàng cởi bỏ áo choàng, thời tiết này, quá oi bức!
Từ lúc bắt đầu trận đấu đã gay cấn, có thể là Gryffindor bị kích động do lần đầu tiên thất bại trong bốn năm qua, và thêm chuyện James ngã xuống chổi, tóm lại, lúc này hành động của bọn họ càng lộ liễu, sân Quidditch trở thành nơi đánh nhau. Mulciber ôm trái bóng, sau đó dùng sức ném, trúng ngay mặt của tấn thủ Gryffindor, máu văng khắp nơi, Sirius không tỏ ra yếu thế, một gậy đánh trái bóng vào bụng Mulciber, làm Mulciber đau đớn lăn lộn trên không trung. Kết quả đương nhiên là hai đội đều bị phạt bóng,10:10.
Trái Snitch xuất hiện vô cùng đột ngột, lúc ấy truy thủ Bell của Slytherin bị thủ quân Stone của Gryffindor nắm lấy mắt cá chân không gỡ ra được, James và Harry ở bên đội mình hò hét trợ uy, nhưng lúc trái Snitch xuất hiện thì bọn họ đồng thời nhìn thấy. Vì thế động chổi đuổi theo. ” Đoàng”, một tia chớp lóe lên trên bầu trời, hai người lắp bắp kinh hãi, tay muốn bắt trái Snitch đụng vào nhau, trái Snitch lại biến mất.
Harry tức giận rút tay về, chuẩn bị bay trở về khu vực của Slytherin thì thấy James sững sờ bất động, vẻ mặt mất hồn mất vía. “Hey, James?” Cậu va vào chổi bay của James, gọi James tỉnh. Trận đấu nguy hiểm như vậy, nếu cầu thủ không thể tập trung tinh thần, là đùa giỡn với an toàn của chính mình. Về công về tư Harry nên nhắc nhở một chút.
James phục hồi tình thần, xấu hổ nói cảm ơn rồi bay trở về, thân thể dưới đồng phục rộng thùng thình run rẩy. Vừa rồi chạm vào tay Harry, hắn cảm thấy có cảm giác kỳ lạ lan toàn thân, giống như mấy ngày hôm trước hắn và Lily hôn nhau: Tốt đẹp, kích thích, những nơi chạm vào nhau đều nóng rực. Hắn nắm chặt lấy Nimbus1981, trong lòng cay đắng và khó chịu.
20 phút, mưa tí tách rơi xuống. Mới đầu còn rất nhỏ, vài phút liền trở thành mưa lớn, từng đạo tia chớp lóe lên trong mưa càng chói mắt. Khán giả còn có thể mở ô che, cầu thủ Quidditch đành phải chịu hứng mưa. Tỉ số giữa hai bên là 50:50, trái Snitch vẫn chưa xuất hiện. Dưới cơn mưa lớn, giáo sư Hooch bay chổi xuống, định hướng Dumbledore bảo dời ngày đấu tiếp, ai ngờ một ánh sáng lướt nhanh như gió bay qua bà, phía sau nó vài thước, quả nhiên là hai người một xanh một đỏ.
Cho dù mưa to gió lớn, tốc độ của Tia Chớp vẫn rất ổn định, mà Nimbus1981 được James tu sửa, cũng có thể bay tốt dưới thời tiết xấu. Hai người không từ thủ đoạn nào: Lời nói và hành động khiêu khích, nhưng mắt vẫn bám chặt lấy trái Snitch nho nhỏ, trong lòng cũng chỉ nghĩ đến trái bóng đang vỗ cánh kia. Cho dù trái Snitch tìm cách thoát khỏi bọn họ, bọn họ vẫn theo sát. Gần, càng gần, cuối cùng hai cánh tay đồng thời vươn ra, lúc chạm tới trái Snitch, tay Harry vẫn tiếp tục, nhưng tay James lại thoáng ngừng một giây.
Tác giả :
Hậu Nương Mễ Mễ Nhãn