Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi
Quyển 1 - Chương 127
Ngày 22 tháng 1, trận Quidditch giữa Slytherin và Ravenclaw, Harry phát huy xuất sắc, thoải mái bắt được trái Snitch, Slytherin thắng với tỉ số 460:100, thế nhưng vẫn thua Gryffindor 20 điểm. Học sinh nhà Slytherin cũng không bởi vậy mà uể oải, ai cũng biết đội Quidditch kém cỏi nhất Hogwarts là Hufflepuff, bọn họ rất tự tin đến trận Slytherin gặp Hufflepuff thì sẽ thắn với tỉ số lớn hơn Gryffindor.
Lúc Harry đang soạn chương trình cho lớp thực hành đặc biệt phòng chống nghệ thuật hắc ám, cậu dự cảm vấn đề người sói Dumbledore không dễ dàng giải quyết. Những cái khác như người khổng lồ, quái vật, Âm Binh, hiện tại là những loại bị phù thủy căm hận, Dumbledore có thể không cần cố kị hay gặp khó khăn gì khi đưa đến cho học sinh luyện tập, chỉ có người sói – số lượng người sói không nhiều, đại bộ phận đứng về phía Voldemort, nếu Dumbledore bắt đi một người sói, chắc chắn Voldemort sẽ tố cáo lên bộ pháp thuật, còn một bộ phận nhỏ những người sói thì muốn sống cuộc sống như một phù thủy bình thường, sao Dumbledore có thể thuyết phục họ hiện nguyên hình rồi tới Hogwarts. Cho nên lúc trước hai người thảo luận vấn đề này, biểu hiện của Dumbledore không đủ tự tin, chỉ nói sẽ thử xem. Kết quả ông thất bại. Nhưng đối với Dumbledore mà nói, đây không phải là vấn đề lớn, hẳn sẽ có phương pháp giải quyết.
Một buổi tối, Harry đã phụ đạo xong môn thiên văn học, cùng Voldemort đi xuống tháp thiên văn. Voldemort khoác áo choàng vào cho Harry, áo choàng vừa ấm áp vừa sang trọng.
” Sắp đến ngày trăng tròn.” Voldemort đột nhiên nói.
Harry nghi hoặc nhìn hắn, không rõ nam nhân này đang nghĩ đến chuyện gì.
Voldemort đắc ý nói: ” Dumbledore xin ta giúp hắn tìm một người sói.”
Harry kinh ngạc, ” Ta còn cho rằng hiểu trưởng Dumbledore sẽ xin một người sói từ Azkaban.” Sao lại mở miệng nhờ Voldemort?
” Em tưởng lão già kia muốn làm gì cũng được sao? Azkaban, nếu không được sự đồng ý của ta, Azkaban không giám thả một kẻ tội phạm nào!” Voldemort nói xong, tỏ ra vô cùng kiêu ngạo.
Ực, Harry áo não nghĩ, sao cậu lại quên mất đám quái vật trong Azkaban là cùng một ruộc với Voldemort chứ.
” Chọn thời gian đi, một tháng chỉ có hai ngày trăng tròn, đừng chậm trễ chương trình.”
” Được.” Harry cũng biết thời gian gấp gáp, ” Vậy bắt đầu từ ngày trăng tròn.”
Voldemort gật đầu, ” Tùy theo ý của em, ngày mai ta phái người mang người sói tới.” Nghĩ một chút, hắn biết Harry quan tâm Snape, cũng quan tâm Remus, nên bổ sung một câu, ” Đừng quên chuyện Remus Lupin. Chương trình người sói không có khả năng chấm dứt trong hai buổi học, em phải làm cho nhóm học sinh không nghi ngờ chuyện Lupin không thể đi học vào ngày trăng tròn.”
Lời của Voldemort đã nhắc nhở Harry, đúng vậy, cậu phải che dấu chuyện của Remus, một khi bị nhóm học sinh nhận thấy được cái gì đó, Remus đáng thương sẽ bị đuổi học!
” Lý do?” Đôi môi mỏng của Snape khép lại, biểu hiện sự nghiêm túc, mái tóc dài vướng trên mặt, khiến Harry thấy hắn hòa nhã dễ gần hơn trong trí nhớ. Hơn nữa lời nói của hắn, không hề xảo quyệt chua ngoa như trong ấn tượng của Harry, lúc đối mặt Harry thường mang theo trêu chọc giữa bạn bè với nhau. Nhưng lúc này, lời nói ác độc đã lâu không thấy lại hiển hiện, khiến Harry thiếu chút nữa chấn thương. ” Cậu đừng tưởng có thể viện ra lý do thay Lupin, nói dối hoàn hảo yêu cầu kỹ thuật rất cao, cậu không hề có tư chất. Toàn bộ lời nói dối của cậu đều thể hiện lên trên mặt, điểm này cậu không hề khác với lũ ngu ngốc Gryffindor.”
Vô cùng thoải mái nhìn biểu hiện bị đả kích nghiêm trọng của Harry, hắn nhỏ giọng nói: ” Lý do này là chỉ có thể do Lupin nghĩ, có James Potter và Sirius Black, lời nói dối cũng được tin một chút.” Hắn nheo mắt lại, lẩm bẩm, ” Kỳ thật từ đầu cậu không nên xếp chương trình này vào, Harry, cậu làm người khác rất tổn thương.”
Harry im lặng, không còn chuyện gì để nói.
Khi biết nội dung chương trình học lần này là người sói, mặt Remus lập tức trở nên trắng bệch, không nói được cái gì, ngơ ngác ngã ngồi trên ghế.
James thấy thế, vỗ vỗ bả vai hắn an ủi,” Đừng lo lắng, sẽ không lâu đâu. Tớ xem qua giáo trình, cũng chỉ thực hành lời nguyền không thể tha thứ mà thôi, người sói lại nguy hiểm như vậy – đương nhiên, Remus, tớ không phải nói cậu.”
Sirius cũng nói: ” Không sao, Remus, chúng ta cứ chuẩn bị một lời nói dối để đối phó. Một khi Harry Potter đã biết chuyện của cậu nhưng không vạch trần, như vậy cho dù chúng ta nói lý do gì hắn cũng không để ý.”
” Cũng phải là lý do có thể yên tâm.” James liếc mắt nhìn hắn, ” Nếu không Remus sẽ gặp rắc rối.” Nếu lý do của Remus quá tệ, người đứng mũi chịu sào sẽ là Harry, hắn không thể để chuyện này xảy ra.
Lúc Harry đang soạn chương trình cho lớp thực hành đặc biệt phòng chống nghệ thuật hắc ám, cậu dự cảm vấn đề người sói Dumbledore không dễ dàng giải quyết. Những cái khác như người khổng lồ, quái vật, Âm Binh, hiện tại là những loại bị phù thủy căm hận, Dumbledore có thể không cần cố kị hay gặp khó khăn gì khi đưa đến cho học sinh luyện tập, chỉ có người sói – số lượng người sói không nhiều, đại bộ phận đứng về phía Voldemort, nếu Dumbledore bắt đi một người sói, chắc chắn Voldemort sẽ tố cáo lên bộ pháp thuật, còn một bộ phận nhỏ những người sói thì muốn sống cuộc sống như một phù thủy bình thường, sao Dumbledore có thể thuyết phục họ hiện nguyên hình rồi tới Hogwarts. Cho nên lúc trước hai người thảo luận vấn đề này, biểu hiện của Dumbledore không đủ tự tin, chỉ nói sẽ thử xem. Kết quả ông thất bại. Nhưng đối với Dumbledore mà nói, đây không phải là vấn đề lớn, hẳn sẽ có phương pháp giải quyết.
Một buổi tối, Harry đã phụ đạo xong môn thiên văn học, cùng Voldemort đi xuống tháp thiên văn. Voldemort khoác áo choàng vào cho Harry, áo choàng vừa ấm áp vừa sang trọng.
” Sắp đến ngày trăng tròn.” Voldemort đột nhiên nói.
Harry nghi hoặc nhìn hắn, không rõ nam nhân này đang nghĩ đến chuyện gì.
Voldemort đắc ý nói: ” Dumbledore xin ta giúp hắn tìm một người sói.”
Harry kinh ngạc, ” Ta còn cho rằng hiểu trưởng Dumbledore sẽ xin một người sói từ Azkaban.” Sao lại mở miệng nhờ Voldemort?
” Em tưởng lão già kia muốn làm gì cũng được sao? Azkaban, nếu không được sự đồng ý của ta, Azkaban không giám thả một kẻ tội phạm nào!” Voldemort nói xong, tỏ ra vô cùng kiêu ngạo.
Ực, Harry áo não nghĩ, sao cậu lại quên mất đám quái vật trong Azkaban là cùng một ruộc với Voldemort chứ.
” Chọn thời gian đi, một tháng chỉ có hai ngày trăng tròn, đừng chậm trễ chương trình.”
” Được.” Harry cũng biết thời gian gấp gáp, ” Vậy bắt đầu từ ngày trăng tròn.”
Voldemort gật đầu, ” Tùy theo ý của em, ngày mai ta phái người mang người sói tới.” Nghĩ một chút, hắn biết Harry quan tâm Snape, cũng quan tâm Remus, nên bổ sung một câu, ” Đừng quên chuyện Remus Lupin. Chương trình người sói không có khả năng chấm dứt trong hai buổi học, em phải làm cho nhóm học sinh không nghi ngờ chuyện Lupin không thể đi học vào ngày trăng tròn.”
Lời của Voldemort đã nhắc nhở Harry, đúng vậy, cậu phải che dấu chuyện của Remus, một khi bị nhóm học sinh nhận thấy được cái gì đó, Remus đáng thương sẽ bị đuổi học!
” Lý do?” Đôi môi mỏng của Snape khép lại, biểu hiện sự nghiêm túc, mái tóc dài vướng trên mặt, khiến Harry thấy hắn hòa nhã dễ gần hơn trong trí nhớ. Hơn nữa lời nói của hắn, không hề xảo quyệt chua ngoa như trong ấn tượng của Harry, lúc đối mặt Harry thường mang theo trêu chọc giữa bạn bè với nhau. Nhưng lúc này, lời nói ác độc đã lâu không thấy lại hiển hiện, khiến Harry thiếu chút nữa chấn thương. ” Cậu đừng tưởng có thể viện ra lý do thay Lupin, nói dối hoàn hảo yêu cầu kỹ thuật rất cao, cậu không hề có tư chất. Toàn bộ lời nói dối của cậu đều thể hiện lên trên mặt, điểm này cậu không hề khác với lũ ngu ngốc Gryffindor.”
Vô cùng thoải mái nhìn biểu hiện bị đả kích nghiêm trọng của Harry, hắn nhỏ giọng nói: ” Lý do này là chỉ có thể do Lupin nghĩ, có James Potter và Sirius Black, lời nói dối cũng được tin một chút.” Hắn nheo mắt lại, lẩm bẩm, ” Kỳ thật từ đầu cậu không nên xếp chương trình này vào, Harry, cậu làm người khác rất tổn thương.”
Harry im lặng, không còn chuyện gì để nói.
Khi biết nội dung chương trình học lần này là người sói, mặt Remus lập tức trở nên trắng bệch, không nói được cái gì, ngơ ngác ngã ngồi trên ghế.
James thấy thế, vỗ vỗ bả vai hắn an ủi,” Đừng lo lắng, sẽ không lâu đâu. Tớ xem qua giáo trình, cũng chỉ thực hành lời nguyền không thể tha thứ mà thôi, người sói lại nguy hiểm như vậy – đương nhiên, Remus, tớ không phải nói cậu.”
Sirius cũng nói: ” Không sao, Remus, chúng ta cứ chuẩn bị một lời nói dối để đối phó. Một khi Harry Potter đã biết chuyện của cậu nhưng không vạch trần, như vậy cho dù chúng ta nói lý do gì hắn cũng không để ý.”
” Cũng phải là lý do có thể yên tâm.” James liếc mắt nhìn hắn, ” Nếu không Remus sẽ gặp rắc rối.” Nếu lý do của Remus quá tệ, người đứng mũi chịu sào sẽ là Harry, hắn không thể để chuyện này xảy ra.
Tác giả :
Hậu Nương Mễ Mễ Nhãn