Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi
Quyển 1 - Chương 109
Rita Skeeter tới lúc 15:10, thời gian dành cho cô ta không nhiều lắm. Rita vẫn mang mái tóc xoăn cứng ngắc, đeo kính mắt, mặc trường bào màu hồng, cầm trong tay túi da cá sấu, móng tay dài hơn hai tấc, sơn màu đỏ tươi. Bởi vì nơi phỏng vấn là một phòng học không người, lại là thời gian dùng bữa trưa, cho nên cô ta hoàn toàn không ngờ đến sự có mặt của Voldemort. Vừa thấy mặt, mắt của cô ta đột nhiên trợn tròn, trên mặt rõ ràng là chán nản. Là giờ dùng bữa trưa, dựa theo tính toán của cô, đáng lẽ lúc này Voldemort đang ngồi nói lời vô ích với các quan chức cấp cao của bộ pháp thuật mới phải, sao lại bỏ nơi đó mà ở cùng với Harry Potter chứ? Cô nghe nói qua Voldemort vô cùng yêu thương cháu ngoại của hắn, không ngờ lại bảo vệ đến mức này, xem ra dự định viết được tin tức đầy bất ngờ kiếm lợi phải bỏ đi.
Harry vô cùng vui mừng, biểu hiện sợ hãi của Rita nói cho cậu biết, ít nhất người phụ nữ không sợ trời không sợ đất này không dám làm càn trước mặt Voldemort, vì thế cậu không tự chủ xê dịch sang bên cạnh Voldemort.
Nhớ lại công việc của mình, ánh mắt Rita linh hoạt lên, mái tóc vàng cũng trở nên sáng bóng. Cô cố gắng thoải mái cười cười, muốn biểu hiện mình là người không có ý xấu, ít nhất đừng để Voldemort nhìn cô giống như con ếch, thức ăn của rắn. ” Ngài Voldemort, ngài khỏe. Thật không ngờ ngài cũng ở đây.”
Voldemort tựa lưng trên sofa, mười ngón tay hết sức tao nhã đan vào nhau, hai mắt khẽ nheo lại, giống như một vương xà cao thượng. ” Xin chào, tiểu thư Skeeter. Harry chưa trưởng thành, nên ta có lý do cho rằng ta nên xuất hiện trong buổi phỏng vấn.”
Rita cười, ” Đúng vậy. Một số phóng viên luôn thích tạo Scandan thu hút độc giả, bôi nhọ sự trong sạch của người được phỏng vấn, cá nhân tôi rất khinh thường và tức giận về những người này.”
Cô ta ra vẻ bình tĩnh nâng kính mắt, Harry chú ý tới tay cô ta run rẩy. Cậu nhìn mà vui vẻ, lần này Rita Skeeter sẽ không bịp bợm được gì.
” Mời ngồi, tiểu thư Skeeter. Thời gian của chúng ta không nhiều.” Voldemort nâng tay lên, làm động tác mời ngồi.
Cuối cùng Rita nhanh chóng ngồi xuống đối diện với Harry, giống như sợ Voldemort đổi ý. Lúc này cô ta mới có tâm trạng đem lực chú ý chuyển qua đối tượng phỏng vấn của cô – Harry Potter, đưa một tay ra, ” Cậu Harry Potter, xin chào, tôi là Rita Skeeter, phóng viên của Nhật báo tiên tri.”
Harry quay đầu nhìn Voldemort, Voldemort gật đầu, lúc này Harry mới vươn tay ra, bắt những ngón tay ngắn mập mạp của Rita Skeeter, cẩn thận không để những móng tay dài hơn hai tấc đâm mình. Nói thật, Harry không muốn tiếp xúc với Rita Skeeter, dù là tiếp xúc bên ngoài, tiếp xúc thân thể hay là tiếp xúc tinh thần, cho nên cậu cố gắng duy trì sự tao nhã, thận trọng, nhẹ nhàng bắt tay Rita, nhanh thu lại, không muốn lãng phí một giây. ” Xin chào, tôi là Harry Potter.”
Rita cũng thu tay, trong lòng đau khổ than thở: Ngón tay thon dài xinh đẹp, nếu có thể, chỉ cần với hai bàn tay đó cô cũng thể viết lên một bài báo kích động lòng người, ví dụ như, < Đôi tay nhỏ bé mảnh khảnh đã tìm lại ánh bình minh duy nhất trong bóng đêm> hoặc là; mà thái độ rõ ràng quá mức đề phòng của Harry Potter cũng có thể viết lên nhiều tin giật gân, ví dụ nư, , hoặc là (Thiên tài và kẻ điên chỉ cách nhau con một đường, Harry Potter cố gắng hết sức để không trở thành loại người sau>, vân vân, nhưng, nhưng, nhưng Voldemort lại ngồi ngay bên cạnh Harry Potter! Điều này khiến kế hoạch của cô hoàn toàn thất bại, phải bảo vệ bản thân mà không dám làm gì! Trước mặt Voldemort, cho dù cô có ý tưởng gì đi nữa cũng không dám lấy ra, ác ma này cái gì cũng làm được, cô không có lá gan chọc giận hắn.
” Có thể bắt đầu, tiểu thư Skeeter. ” Ở đây có ba người, một là phóng viên, một là người được phỏng vấn, một là người luôn nắm quyền chủ động – cậu của người được phỏng vấn – Voldemort. Đây là tác phong của Voldemort, bất kể lúc nào, nơi nào, chỉ cần có hắn, hắn tất nhiên nắm giữ quyền chủ động, Dumbledore cũng là người như thế, bởi vậy hai người bọn họ vĩnh viên trở thành kẻ thù không thể thỏa hiệp.
Harry vô cùng vui mừng, biểu hiện sợ hãi của Rita nói cho cậu biết, ít nhất người phụ nữ không sợ trời không sợ đất này không dám làm càn trước mặt Voldemort, vì thế cậu không tự chủ xê dịch sang bên cạnh Voldemort.
Nhớ lại công việc của mình, ánh mắt Rita linh hoạt lên, mái tóc vàng cũng trở nên sáng bóng. Cô cố gắng thoải mái cười cười, muốn biểu hiện mình là người không có ý xấu, ít nhất đừng để Voldemort nhìn cô giống như con ếch, thức ăn của rắn. ” Ngài Voldemort, ngài khỏe. Thật không ngờ ngài cũng ở đây.”
Voldemort tựa lưng trên sofa, mười ngón tay hết sức tao nhã đan vào nhau, hai mắt khẽ nheo lại, giống như một vương xà cao thượng. ” Xin chào, tiểu thư Skeeter. Harry chưa trưởng thành, nên ta có lý do cho rằng ta nên xuất hiện trong buổi phỏng vấn.”
Rita cười, ” Đúng vậy. Một số phóng viên luôn thích tạo Scandan thu hút độc giả, bôi nhọ sự trong sạch của người được phỏng vấn, cá nhân tôi rất khinh thường và tức giận về những người này.”
Cô ta ra vẻ bình tĩnh nâng kính mắt, Harry chú ý tới tay cô ta run rẩy. Cậu nhìn mà vui vẻ, lần này Rita Skeeter sẽ không bịp bợm được gì.
” Mời ngồi, tiểu thư Skeeter. Thời gian của chúng ta không nhiều.” Voldemort nâng tay lên, làm động tác mời ngồi.
Cuối cùng Rita nhanh chóng ngồi xuống đối diện với Harry, giống như sợ Voldemort đổi ý. Lúc này cô ta mới có tâm trạng đem lực chú ý chuyển qua đối tượng phỏng vấn của cô – Harry Potter, đưa một tay ra, ” Cậu Harry Potter, xin chào, tôi là Rita Skeeter, phóng viên của Nhật báo tiên tri.”
Harry quay đầu nhìn Voldemort, Voldemort gật đầu, lúc này Harry mới vươn tay ra, bắt những ngón tay ngắn mập mạp của Rita Skeeter, cẩn thận không để những móng tay dài hơn hai tấc đâm mình. Nói thật, Harry không muốn tiếp xúc với Rita Skeeter, dù là tiếp xúc bên ngoài, tiếp xúc thân thể hay là tiếp xúc tinh thần, cho nên cậu cố gắng duy trì sự tao nhã, thận trọng, nhẹ nhàng bắt tay Rita, nhanh thu lại, không muốn lãng phí một giây. ” Xin chào, tôi là Harry Potter.”
Rita cũng thu tay, trong lòng đau khổ than thở: Ngón tay thon dài xinh đẹp, nếu có thể, chỉ cần với hai bàn tay đó cô cũng thể viết lên một bài báo kích động lòng người, ví dụ như, < Đôi tay nhỏ bé mảnh khảnh đã tìm lại ánh bình minh duy nhất trong bóng đêm> hoặc là
” Có thể bắt đầu, tiểu thư Skeeter. ” Ở đây có ba người, một là phóng viên, một là người được phỏng vấn, một là người luôn nắm quyền chủ động – cậu của người được phỏng vấn – Voldemort. Đây là tác phong của Voldemort, bất kể lúc nào, nơi nào, chỉ cần có hắn, hắn tất nhiên nắm giữ quyền chủ động, Dumbledore cũng là người như thế, bởi vậy hai người bọn họ vĩnh viên trở thành kẻ thù không thể thỏa hiệp.
Tác giả :
Hậu Nương Mễ Mễ Nhãn