Tạp Đồ
Chương 424: Chìa khóa Tiểu hài
Cũng may Trần Mộ không có là tiểu tử nghèo kiết xác ngày xưa. Hắn mặc dù còn xa không giàu bằng các đại tập đoàn, nhưng so với công ty bình thường lại mạnh hơn nhiều. Trong báo cáo của Hề Bình, dịch tử huỳnh chiết xuất ra tiêu thụ cung không đủ cầu. Đoạn thời gian này, mặc dù Tuyết Hoa tạp tu đoàn nhu cầu có chút giảm bớt, nhưng khách mua khác lại tăng lớn.
Dịch tử huỳnh chiết xuất là loại tư nguyên khan hiếm, đối với đại công ty đại tập đoàn mà nói, đều là loại trọng yếu. Cho dù bọn họ bây giờ không cần lập tức, những cũng tích trữ một ít để dự trữ. Cho nên đối với bọn người Trần Mộ mà nói, chỉ cần mở hết công suất, sẽ có một lượng lớn tài chính chảy vào cuồn cuộn không ngừng.
Kỹ thuật chiết xuất quặng tử huỳnh là kỹ thuật tiên tiến mà ngoài Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn, chỉ có vài đại công ty đại tập đoàn mới có được. Trên thị trường đột nhiên xuất hiện một nhà sản xuất có thể sản xuất dịch chất lượng cao như vậy, lập tức khiến cho nhiều đại tập đoàn ở khu Tư Khách Nhĩ chú ý. Mặc dù có minh hữu mạnh như Tuyết Hoa tạp tu đoàn, nhưng vẫn có những tập đoàn không chịu nổi sức hấp dẫn, không ngừng xuất ra động tác mờ ám.
Theo lời Ba Cách Nội Nhĩ, phụ cận thường xuyên gặp phải các nhóm tạp tu lai lịch không rõ, mà trị an trấn Sắc Lặc tựa hồ có xu thế xấu đi. Bất quá, loại tình huống này cũng chính là thứ mà Ba Cách Nội Nhĩ muốn, hắn đang lo không có cơ hội để thủ hạ tiến hành thực chiến, nên Khương Lương không ngừng dẫn đội ngũ ra ngoài tiêu diệt các tạp tu đoàn quy mô nhỏ ở khu phụ cận.
Có Ba Cách Nội Nhĩ cùng Khương Lương chủ trì, vấn đề an toàn Trần Mộ cũng không quá lo lắng. Nếu như nói về chỉ huy tác chiến, hắn còn xa mới đuổi kịp.
Có lực lượng mới có thể giữ được tài phú.
Trần Mộ nói với vị tiểu thư đón khách: “Ta cần một phòng chế tạp năm sao, ngoài ra ta còn cần các loại tài liệu này.” Hắn lấy từ trong túi ra tấm huyễn tạp một sao đưa cho vị tiểu thư.
Vị tiểu thư khó nén nổi vui mừng, trước mắt quả nhiên là đại khách hàng. Khách hàng thuê chế tạp thất năm sao, rõ là một chế tạp sư giàu có, hoặc là yêu cầu đối với chế tạp rất cao. Chế tạp sư như vậy thường thường đều có trình độ không thấp, cũng là khách hàng các nàng cũng hoan nghênh nhất.
Nàng cắm huyễn tạp một sao vào tạp nghi truyền phát hình. Nhanh chóng lướt qua danh sách tài liệu, không có tài liệu gì cổ quái! Điều này làm nàng thầm an tâm một chút, nhưng lại hơi có chút thất vọng. Nàng kinh doanh nghành này đã tương đối lâu, một ít vật tư đương nhiên hiểu rõ. Điều có thể an tâm chính là các tài liệu cửa hàng đều có, không cần chuẩn bị, mà thất vọng là trong số này không có tài liệu quý hiếm, tạp phiến mà chế tạp sư chế tạo cũng không phải đồ cao cấp.
“Mời ngài theo ta.”
Mặt nàng không biểu lộ mảy may, vẫn nhiệt tình tươi cười. Đông Thụy dù không phải là đại đô thị lớn như kinh đô, nhưng cũng là một trung tâm kinh tế phát đạt. Là một tiểu thư tiếp tân chuyên nghiệp lành nghề, nàng biết không thể khinh thị bất cứ người nào.
Trần Mộ đi theo nàng vào phía trong tới tầng mười.
“Tầng này là khu chế tạp thất năm sao của chúng tôi. Nơi đây có hệ thống bảo mật tiên tiến nhất thành phố, đầy đủ hết các thiết bị. Vấn đề an toàn ngài không cần lo, một tầng này rộng ba ngàn năm trăm mét vuông, tổng cộng có ba phòng chế tạp độc lập, mỗi một phòng chế tạp năm sao bao gồm bảy phòng thí nghiệm chuyên dụng, hai trăm bốn mươi hai loại thiết bị. Nó cơ bản có thể thỏa mãn các yêu cầu của ngài. Đương nhiên, nếu ngài còn có nhu cầu gì, xin cứ việc nói với chúng tôi, chúng tôi nguyện ý cung cấp dịch vụ tốt nhất.”
Tiểu thư mỉm cười giới thiệu với Trần Mộ. Thẻ tạp chứng minh thân phận nhẹ nhàng lướt qua cửa chế tạp thất, lồng năng lượng giải trừ, cánh cửa kim loại không chút tiếng động mở ra.
Chế tạp thất lớn như vậy, Trần Mộ có chút ngây người, dụng cụ rực rỡ muôn màu,dưới ánh đèn lóng lánh mê người lại càng lộng lẫy, có rất nhiều dụng cụ Trần Mộ thậm chí chưa từng thấy qua. Chúng an tĩnh nằm trong phòng, chỉnh tề trật tự tựa như binh lính đang đợi tiến hành kiểm duyệt.
So với phòng chế tạp của Trần Mộ, phòng chế tạp này thật sự xa hoa tiên tiến hơn nhiều lắm. Trần Mộ không thể không thừa nhận, chế tạp thất năm sao thu phí không đắt, một thiết bị bất kỳ ở đây đều có giá kinh người.
Vị tiểu thư tiếp đón này tự nhiên rất giỏi nhìn nét mặt. Mặc dù không thấy mặt Trần Mộ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự hài lòng của Trần Mộ. Nghe thanh âm Trần Mộ, có chút trầm thấp, tựa nhu trung niên nhân đã có tuổi: “Cho người mang tài liệu tới đây.”
“Được, xin ngài chờ chút.”
Đợi tiểu thư đón tiếp rời đi, Trần Mộ rốt cục không chờ được, sờ cái này, mó cái kia, ham muốn chế tạp bị đè nén lâu rồi, lúc này như muốn phun ra.
Hắn quyết định, sau khi giải quyết chuyện lần này xong, khi trở lại sơn cốc Tuyết Ty Trùng nhất định phải có một chế tạp thất thế này. So với chế tạp thất này, phòng thí nghiệm mà Trần Mộ mất rất nhiều công sức làm ra thật quá đơn sơ.
Khi đó, chính mình lại có thể vui sống như xưa, ngày ngày say mê nghiên cứu chế tạp, nhìn Duy A dạy dỗ tiểu Bộ Mặc, nuôi chó béo, nhìn Ba Cách Nội Nhĩ cùng Khương Lương làm khổ đám tạp tu, nhìn Hề Bình bận rộn, mang theo tiểu Ngưỡng Ba, nhìn Tiếu Ba mỗi ngày la lên mình có bao nhiêu đẹp trai, nhìn Tô Lưu Triệt Nhu cùng Nhữ Thu thảo luận chuyện con gái..
Không có chuyện gì để mà phải phiền não, không cần lo lắng đề phòng, nhàn nhã mà an tĩnh.
Trong lúc nhất thời, Trần Mộ có chút ngây ngốc.
“Tiên sinh, tài liệu ngài cần đã chuẩn bị đầy đủ.” Tiểu thư tiếp đón cung kính nói đánh thức Trần Mộ.
“Ừ. Tốt.” Trần Mộ lấy lại tinh thần, vội vàng đáp.
Tiểu thư tiếp đóng cũng vô cùng biết điều, lập tức hành lễ lui khỏi phòng chế tạp.
Nhìn cánh cửa chế tạp thất không chút tiếng động khép lại, sự chú ý của Trần Mộ lập tức đặt lên đám tài liệu này. Nghĩ tới cuộc sống như vậy, cửa khó khăn trước mắt vô luận thế nào cũng phải vượt qua.
Ổn định lại tâm thần, hắn bắt đầu cẩn thận suy tư.
Tạp phiến này làm cho Tang Hàn Thủy dùng. Kết quả phân tích kiểm tra cảm giác của hắn Trần Mộ đã xem qua, các đặc điểm cảm giác của hắn tương đối hiểu rõ. Cảm giác của Tang Hàn Thủy dù phương diện khống chế không có gì nổi bật, nhưng vì nhiều năm cần cù khổ luyện, chỉ số cường độ phi thường kinh người.
Trần Mộ xem hết báo cáo phân tích kiểm tra của hắn mới hiểu được câu nói trước kia của Tang Hàn Thủy – ‘Nếu hắn có một tạp phiến thích hợp lập tức có thể tiến nhập top 100 trong Hắc Tuyến Tinh bảng.’ lời nói này quả thực không ngoa.
Bất quá, Trần Mộ cũng không có chuẩn bị làm cho hắn một tấm tạp phiến kinh thế hãi tục, hắn có thể sử dụng một số tài liệu bình thường làm ra một tấm tạp phiến tốt. Nhưng nếu muốn chế tạo một tấm tạp phiến nhất lưu, cần một số tài liệu quý hiếm. Hắn sở dĩ làm vậy, là vì muốn người khác không chú ý.
Hơn nữa, dù là tài liệu bình thường, Trần Mộ cũng tin tưởng hắn tuyệt đối có thể chế ra tạp phiến mạnh hơn rất nhiều tấm tạp phiến phổ thông của Tang hàn Thủy.
Nghĩ tới đây, Hắn đột nhiên nghĩ tới ‘Tiểu hài’. Tấm tạp phiến làm hắn cảm thấy thúc thủ vô sách, tốn hao rất nhiều tài liệu quý hiếm mới tạo ra, nhưng cho tới giờ hắn còn không hiểu sử dụng nó thế nào.
Do dự chốc lát, hắn lấy ra ‘Tiểu hài’, cắm vào độ nghi của mình.
Một tràng cảnh như sao trời biển rộng lại xuất hiện lần nữa, vẫn huyền ảo khó hiểu như vậy.
Trần Mộ không khỏi nhíu mày, hắn tới giờ còn không biết ‘Tiểu hài’ rốt cục thành công hay thất bại. Bởi vẫn không tìm được phương pháp sử dụng, nên hắn cũng không thể nghiệm chứng.
Quên đi, sau này chậm rãi suy nghĩ. Chế tạp thất quý như vậy, không dùng cho tốt thì thật uổng phí số Âu Địch bỏ ra. Tâm tư của hắn vẫn đặt vào việc thiết kế chế tạo tấm tạp phiến cho Tang Hàn Thủy.
Đại thể kết cấu của tạp phiến, Trần Mộ đã có đồ hình đại khái, nhưng đây chỉ vẻn vẹn là kết cấu, rất nhiều chi tiết còn cần tính toán, từ đó mới có thể xác định.
Tính toán..
Đột nhiên linh quang hiện ra, mục đích căn bản nhất của mình khi chế tạo ‘Tiểu hài’ không phải là tính toán sao?
Tình huống hiện tại cần tính toán. Có được kết cấu chủ thể, cần tiến hành tính toán lượng lớn các chi tiết, từ đó mới có thể đạt mục đích ưu hóa, tăng hiệu suất sử dụng năng lượng.
Không sai! Chính là như vậy. Hắn cảm giác được mình đã tìm ra chìa khóa. Đứng yên tại chỗ, bộ não hắn vận chuyển tốc độ cao mà vong ngã.
Nếu như đây là chìa khóa, vậy ổ khóa ngay trước mặt. Mình cần làm là cắm chìa khóa vào ổ. Hắn lại thầm lắc đầu, cái này có chút khó khăn. A, lui một bước thì sao? Lui một bước..
Nghĩ tới đây.. Lui một bước là chỉ cần chìa khóa tiếp xúc ổ khóa, vậy ổ khóa sẽ cách đó không xa.
Tiếp xúc.. chính là để cho hai thứ liên lạc lại. Đúng! Mấu chốt là để cho ‘Tiểu hài’ cùng kết cấu tính toán liên lạc lại, như vậy mới có khả năng kích phát ‘Tiểu hài’.
Con mắt Trần Mộ ngày càng sáng. Hắn cố nén vui sướng trong lòng, hắn hiểu được là mình cách đáp án đã không xa.
Đại não thả lỏng, tinh thần tập trung cao độ.
Làm sao mới có thể liên lạc? Trong đầu Trần Mộ, lặp đi lặp lại những lời này. Có thể liên lạc với tạp phiến, vậy tự nhiên là cảm giác, nhưng làm sao cho cảm giác liên lạc với kết cấu tính toán chứ?
Trong đầu Trần Mộ bốc lên ý niệm, cho cảm giác mô phỏng kết cấu năng lượng cần tính toán.
Cơ hồ là tiềm thức, cảm giác của hắn bắt đầu phát sinh biến hóa, mô phỏng ra chủ thể kết cấu mà hắn đã sớm tưởng tượng đến.
Lập tức, ‘tinh không’ đang chậm rãi vận chuyện đột nhiên dừng lại, tất cả chìm vào tĩnh lặng. Tất cả điểm sáng, ác tuyến, các loại kết cấu đều không ngoại lệ dừng lại, thời gian tựa như dừng trôi.
Nếu như chế tạp thất có người, nhất định sẽ bị hình ảnh quỷ dị này dọa mà chạy mất. Đáng tiếc, không có ai được chứng kiến.
Trần Mộ không mở mắt, biến hóa của ‘Tiểu hài’ truyền vào đầu hắn. Hắn biết, lần này đã chạm tới rồi.
Trạng thái yên lặng chỉ duy trì hơn mười giây, ‘tinh không’ không chút báo hiệu lại bắt đầu thong thả vận chuyển. Mà lần vận chuyển này, so với trước kia, hoàn toàn bất đồng.
Dịch tử huỳnh chiết xuất là loại tư nguyên khan hiếm, đối với đại công ty đại tập đoàn mà nói, đều là loại trọng yếu. Cho dù bọn họ bây giờ không cần lập tức, những cũng tích trữ một ít để dự trữ. Cho nên đối với bọn người Trần Mộ mà nói, chỉ cần mở hết công suất, sẽ có một lượng lớn tài chính chảy vào cuồn cuộn không ngừng.
Kỹ thuật chiết xuất quặng tử huỳnh là kỹ thuật tiên tiến mà ngoài Tuyết Ty Trùng tạp tu đoàn, chỉ có vài đại công ty đại tập đoàn mới có được. Trên thị trường đột nhiên xuất hiện một nhà sản xuất có thể sản xuất dịch chất lượng cao như vậy, lập tức khiến cho nhiều đại tập đoàn ở khu Tư Khách Nhĩ chú ý. Mặc dù có minh hữu mạnh như Tuyết Hoa tạp tu đoàn, nhưng vẫn có những tập đoàn không chịu nổi sức hấp dẫn, không ngừng xuất ra động tác mờ ám.
Theo lời Ba Cách Nội Nhĩ, phụ cận thường xuyên gặp phải các nhóm tạp tu lai lịch không rõ, mà trị an trấn Sắc Lặc tựa hồ có xu thế xấu đi. Bất quá, loại tình huống này cũng chính là thứ mà Ba Cách Nội Nhĩ muốn, hắn đang lo không có cơ hội để thủ hạ tiến hành thực chiến, nên Khương Lương không ngừng dẫn đội ngũ ra ngoài tiêu diệt các tạp tu đoàn quy mô nhỏ ở khu phụ cận.
Có Ba Cách Nội Nhĩ cùng Khương Lương chủ trì, vấn đề an toàn Trần Mộ cũng không quá lo lắng. Nếu như nói về chỉ huy tác chiến, hắn còn xa mới đuổi kịp.
Có lực lượng mới có thể giữ được tài phú.
Trần Mộ nói với vị tiểu thư đón khách: “Ta cần một phòng chế tạp năm sao, ngoài ra ta còn cần các loại tài liệu này.” Hắn lấy từ trong túi ra tấm huyễn tạp một sao đưa cho vị tiểu thư.
Vị tiểu thư khó nén nổi vui mừng, trước mắt quả nhiên là đại khách hàng. Khách hàng thuê chế tạp thất năm sao, rõ là một chế tạp sư giàu có, hoặc là yêu cầu đối với chế tạp rất cao. Chế tạp sư như vậy thường thường đều có trình độ không thấp, cũng là khách hàng các nàng cũng hoan nghênh nhất.
Nàng cắm huyễn tạp một sao vào tạp nghi truyền phát hình. Nhanh chóng lướt qua danh sách tài liệu, không có tài liệu gì cổ quái! Điều này làm nàng thầm an tâm một chút, nhưng lại hơi có chút thất vọng. Nàng kinh doanh nghành này đã tương đối lâu, một ít vật tư đương nhiên hiểu rõ. Điều có thể an tâm chính là các tài liệu cửa hàng đều có, không cần chuẩn bị, mà thất vọng là trong số này không có tài liệu quý hiếm, tạp phiến mà chế tạp sư chế tạo cũng không phải đồ cao cấp.
“Mời ngài theo ta.”
Mặt nàng không biểu lộ mảy may, vẫn nhiệt tình tươi cười. Đông Thụy dù không phải là đại đô thị lớn như kinh đô, nhưng cũng là một trung tâm kinh tế phát đạt. Là một tiểu thư tiếp tân chuyên nghiệp lành nghề, nàng biết không thể khinh thị bất cứ người nào.
Trần Mộ đi theo nàng vào phía trong tới tầng mười.
“Tầng này là khu chế tạp thất năm sao của chúng tôi. Nơi đây có hệ thống bảo mật tiên tiến nhất thành phố, đầy đủ hết các thiết bị. Vấn đề an toàn ngài không cần lo, một tầng này rộng ba ngàn năm trăm mét vuông, tổng cộng có ba phòng chế tạp độc lập, mỗi một phòng chế tạp năm sao bao gồm bảy phòng thí nghiệm chuyên dụng, hai trăm bốn mươi hai loại thiết bị. Nó cơ bản có thể thỏa mãn các yêu cầu của ngài. Đương nhiên, nếu ngài còn có nhu cầu gì, xin cứ việc nói với chúng tôi, chúng tôi nguyện ý cung cấp dịch vụ tốt nhất.”
Tiểu thư mỉm cười giới thiệu với Trần Mộ. Thẻ tạp chứng minh thân phận nhẹ nhàng lướt qua cửa chế tạp thất, lồng năng lượng giải trừ, cánh cửa kim loại không chút tiếng động mở ra.
Chế tạp thất lớn như vậy, Trần Mộ có chút ngây người, dụng cụ rực rỡ muôn màu,dưới ánh đèn lóng lánh mê người lại càng lộng lẫy, có rất nhiều dụng cụ Trần Mộ thậm chí chưa từng thấy qua. Chúng an tĩnh nằm trong phòng, chỉnh tề trật tự tựa như binh lính đang đợi tiến hành kiểm duyệt.
So với phòng chế tạp của Trần Mộ, phòng chế tạp này thật sự xa hoa tiên tiến hơn nhiều lắm. Trần Mộ không thể không thừa nhận, chế tạp thất năm sao thu phí không đắt, một thiết bị bất kỳ ở đây đều có giá kinh người.
Vị tiểu thư tiếp đón này tự nhiên rất giỏi nhìn nét mặt. Mặc dù không thấy mặt Trần Mộ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự hài lòng của Trần Mộ. Nghe thanh âm Trần Mộ, có chút trầm thấp, tựa nhu trung niên nhân đã có tuổi: “Cho người mang tài liệu tới đây.”
“Được, xin ngài chờ chút.”
Đợi tiểu thư đón tiếp rời đi, Trần Mộ rốt cục không chờ được, sờ cái này, mó cái kia, ham muốn chế tạp bị đè nén lâu rồi, lúc này như muốn phun ra.
Hắn quyết định, sau khi giải quyết chuyện lần này xong, khi trở lại sơn cốc Tuyết Ty Trùng nhất định phải có một chế tạp thất thế này. So với chế tạp thất này, phòng thí nghiệm mà Trần Mộ mất rất nhiều công sức làm ra thật quá đơn sơ.
Khi đó, chính mình lại có thể vui sống như xưa, ngày ngày say mê nghiên cứu chế tạp, nhìn Duy A dạy dỗ tiểu Bộ Mặc, nuôi chó béo, nhìn Ba Cách Nội Nhĩ cùng Khương Lương làm khổ đám tạp tu, nhìn Hề Bình bận rộn, mang theo tiểu Ngưỡng Ba, nhìn Tiếu Ba mỗi ngày la lên mình có bao nhiêu đẹp trai, nhìn Tô Lưu Triệt Nhu cùng Nhữ Thu thảo luận chuyện con gái..
Không có chuyện gì để mà phải phiền não, không cần lo lắng đề phòng, nhàn nhã mà an tĩnh.
Trong lúc nhất thời, Trần Mộ có chút ngây ngốc.
“Tiên sinh, tài liệu ngài cần đã chuẩn bị đầy đủ.” Tiểu thư tiếp đón cung kính nói đánh thức Trần Mộ.
“Ừ. Tốt.” Trần Mộ lấy lại tinh thần, vội vàng đáp.
Tiểu thư tiếp đóng cũng vô cùng biết điều, lập tức hành lễ lui khỏi phòng chế tạp.
Nhìn cánh cửa chế tạp thất không chút tiếng động khép lại, sự chú ý của Trần Mộ lập tức đặt lên đám tài liệu này. Nghĩ tới cuộc sống như vậy, cửa khó khăn trước mắt vô luận thế nào cũng phải vượt qua.
Ổn định lại tâm thần, hắn bắt đầu cẩn thận suy tư.
Tạp phiến này làm cho Tang Hàn Thủy dùng. Kết quả phân tích kiểm tra cảm giác của hắn Trần Mộ đã xem qua, các đặc điểm cảm giác của hắn tương đối hiểu rõ. Cảm giác của Tang Hàn Thủy dù phương diện khống chế không có gì nổi bật, nhưng vì nhiều năm cần cù khổ luyện, chỉ số cường độ phi thường kinh người.
Trần Mộ xem hết báo cáo phân tích kiểm tra của hắn mới hiểu được câu nói trước kia của Tang Hàn Thủy – ‘Nếu hắn có một tạp phiến thích hợp lập tức có thể tiến nhập top 100 trong Hắc Tuyến Tinh bảng.’ lời nói này quả thực không ngoa.
Bất quá, Trần Mộ cũng không có chuẩn bị làm cho hắn một tấm tạp phiến kinh thế hãi tục, hắn có thể sử dụng một số tài liệu bình thường làm ra một tấm tạp phiến tốt. Nhưng nếu muốn chế tạo một tấm tạp phiến nhất lưu, cần một số tài liệu quý hiếm. Hắn sở dĩ làm vậy, là vì muốn người khác không chú ý.
Hơn nữa, dù là tài liệu bình thường, Trần Mộ cũng tin tưởng hắn tuyệt đối có thể chế ra tạp phiến mạnh hơn rất nhiều tấm tạp phiến phổ thông của Tang hàn Thủy.
Nghĩ tới đây, Hắn đột nhiên nghĩ tới ‘Tiểu hài’. Tấm tạp phiến làm hắn cảm thấy thúc thủ vô sách, tốn hao rất nhiều tài liệu quý hiếm mới tạo ra, nhưng cho tới giờ hắn còn không hiểu sử dụng nó thế nào.
Do dự chốc lát, hắn lấy ra ‘Tiểu hài’, cắm vào độ nghi của mình.
Một tràng cảnh như sao trời biển rộng lại xuất hiện lần nữa, vẫn huyền ảo khó hiểu như vậy.
Trần Mộ không khỏi nhíu mày, hắn tới giờ còn không biết ‘Tiểu hài’ rốt cục thành công hay thất bại. Bởi vẫn không tìm được phương pháp sử dụng, nên hắn cũng không thể nghiệm chứng.
Quên đi, sau này chậm rãi suy nghĩ. Chế tạp thất quý như vậy, không dùng cho tốt thì thật uổng phí số Âu Địch bỏ ra. Tâm tư của hắn vẫn đặt vào việc thiết kế chế tạo tấm tạp phiến cho Tang Hàn Thủy.
Đại thể kết cấu của tạp phiến, Trần Mộ đã có đồ hình đại khái, nhưng đây chỉ vẻn vẹn là kết cấu, rất nhiều chi tiết còn cần tính toán, từ đó mới có thể xác định.
Tính toán..
Đột nhiên linh quang hiện ra, mục đích căn bản nhất của mình khi chế tạo ‘Tiểu hài’ không phải là tính toán sao?
Tình huống hiện tại cần tính toán. Có được kết cấu chủ thể, cần tiến hành tính toán lượng lớn các chi tiết, từ đó mới có thể đạt mục đích ưu hóa, tăng hiệu suất sử dụng năng lượng.
Không sai! Chính là như vậy. Hắn cảm giác được mình đã tìm ra chìa khóa. Đứng yên tại chỗ, bộ não hắn vận chuyển tốc độ cao mà vong ngã.
Nếu như đây là chìa khóa, vậy ổ khóa ngay trước mặt. Mình cần làm là cắm chìa khóa vào ổ. Hắn lại thầm lắc đầu, cái này có chút khó khăn. A, lui một bước thì sao? Lui một bước..
Nghĩ tới đây.. Lui một bước là chỉ cần chìa khóa tiếp xúc ổ khóa, vậy ổ khóa sẽ cách đó không xa.
Tiếp xúc.. chính là để cho hai thứ liên lạc lại. Đúng! Mấu chốt là để cho ‘Tiểu hài’ cùng kết cấu tính toán liên lạc lại, như vậy mới có khả năng kích phát ‘Tiểu hài’.
Con mắt Trần Mộ ngày càng sáng. Hắn cố nén vui sướng trong lòng, hắn hiểu được là mình cách đáp án đã không xa.
Đại não thả lỏng, tinh thần tập trung cao độ.
Làm sao mới có thể liên lạc? Trong đầu Trần Mộ, lặp đi lặp lại những lời này. Có thể liên lạc với tạp phiến, vậy tự nhiên là cảm giác, nhưng làm sao cho cảm giác liên lạc với kết cấu tính toán chứ?
Trong đầu Trần Mộ bốc lên ý niệm, cho cảm giác mô phỏng kết cấu năng lượng cần tính toán.
Cơ hồ là tiềm thức, cảm giác của hắn bắt đầu phát sinh biến hóa, mô phỏng ra chủ thể kết cấu mà hắn đã sớm tưởng tượng đến.
Lập tức, ‘tinh không’ đang chậm rãi vận chuyện đột nhiên dừng lại, tất cả chìm vào tĩnh lặng. Tất cả điểm sáng, ác tuyến, các loại kết cấu đều không ngoại lệ dừng lại, thời gian tựa như dừng trôi.
Nếu như chế tạp thất có người, nhất định sẽ bị hình ảnh quỷ dị này dọa mà chạy mất. Đáng tiếc, không có ai được chứng kiến.
Trần Mộ không mở mắt, biến hóa của ‘Tiểu hài’ truyền vào đầu hắn. Hắn biết, lần này đã chạm tới rồi.
Trạng thái yên lặng chỉ duy trì hơn mười giây, ‘tinh không’ không chút báo hiệu lại bắt đầu thong thả vận chuyển. Mà lần vận chuyển này, so với trước kia, hoàn toàn bất đồng.
Tác giả :
Phương Tưởng