Tạp Đồ
Chương 423: Quyết định
Mười hai tên tạp tu chỉ cần vào huấn luyện hai mươi phút, còn những tạp tu không hoàn thành 50 lần huấn luyện thì phải vào đó chịu dày vò 40 phút.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp đại lâu không dứt. Trong mắt các tạp tu này, mức độ nguy hiểm cùng kinh khủng của Trần Mộ đã được đẩy lên cao nhất, mà thứ làm mọi người trong lòng phát lạnh nhất chính là Bạch tổng quản không chút động lòng.
Trong hoa viên Thái Thúc gia.
“Mới vừa rồi có 4 người mới đến với Tam thiếu gia.”
“A” Thái Thúc Dong có chút hứng thú. Ảnh Tử tin tức linh thông, cái mũi còn thính hơn chó. Hắn nếu chủ động nói ra việc này, bên trong nhất định có chút đạo lý.
“Bốn người này lai lịch không rõ, thân phận không rõ, tính danh không rõ. Một người nghi là tiểu hài tử, rất có thể là vô tạp lưu, ba người còn lại không rõ. Trong đó có một vị mang mặt nạ trắng là thủ lĩnh - không rõ. Một tên mang mặt nạ đen - không rõ. Tên còn lại mang mặt nạ chiến tướng, là tạp tu, thực lực tạm định là cùng trình độ với Hoắc Giang thủ hạ Đại công tử cùng Ba La Già thủ hạ của Nhị công tử.”
Thái Thúc Dong bị những từ ‘không rõ’ liên tiếp làm choáng váng, nhưng khi hắn nghe thấy một người có thể cùng Hoắc Giang và Ba La Già bình phân thì có chút bất ngờ.
“Tam thiếu gia bổ nhiệm ‘Bạch Diện’ là tổng quản hộ vệ phụ trách tham gia thi đấu đối kháng. Nguyên tổng quản Ma Hổ không phục. bị ‘Chiến Tướng’ đánh trọng thương.”
“Xem ra lão Tam nóng nảy rồi.” Thái Thúc Dong cười: “Tính tình của hắn, vội vàng cũng tốt. Xem ra, bảo lão đầu trọc chuyển tin cho hắn có hiệu quả không tệ. Chỉ là, người lai lịch bất minh hắn cũng dám dùng sao?”
“Tam thiếu gia cùng bọn họ đạt thành hiệp nghị, yêu cầu là bọn họ tiến vào tứ cường, đối phương đưa ra điều kiện là muốn gặp ngài.”
“Muốn gặp ta sao?’ Thái Thúc Dong đột nhiên ngồi thẳng dậy, mắt lộ vẻ ngưng trọng, ngón tay gõ nhẹ vào thành ghế lâm vào trầm tư.
Ảnh Tử không lên tiếng, hắn biết Thái Thúc Dong đang suy nghĩ.
Qua một lúc lâu, Thái Thúc Dong mới khôi phục bình thường: “Tạm thời không nên kinh động bọn họ, nhưng phải mật thiết chú ý. Có tin tức gì, lập tức báo cáo.”
“Vâng.”
Nhìn đám tạp tu ngồi bệt rải rác, Trần Mộ ánh mắt không chút biến hóa. Huấn luyện hôm nay dừng ở đây, các tạp tu không ai có thể dứng dậy, ngay cả mười hai tên hoàn thành 50 lần huấn luyện trước đó cũng không ngoại lệ.
Việc còn lại giao cho An Kỳ, Thái Thúc Anh chơi còn chưa đủ bị Tương Linh kéo qua một bên.
Tiểu Bộ Mặc vẫn đang cắn răng kiên trì. Hắn kiên nhẫn khắc khổ, dù là Trần Mộ cũng giật mình. Duy A ngồi yên một bên, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì.
Trần Mộ nhìn thoáng qua cũng không đi quấy rầy bọn họ. Tang Hàn Thủy như hình với bóng máy móc đi theo Trần Mộ. Hắn hiện tại bị cột cùng thuyền với Kiều Nguyên. Hắn không phải không có ý niệm chạy trốn, nhưng vừa nghĩ tới Duy A xuất quỷ nhập thần, hắn liền lạnh gáy.
Hơn nữa, Kiều Nguyên đại náo Trát Nhĩ Kiền lớn như vậy, mọi chuyện xung quanh chỉ sợ đã bị người điều tra kỹ lưỡng. Chuyện hắn rơi vào tay Kiều Nguyên, sợ rằng đã sớm bị tra được. Lúc này mình chạy đi, không cẩn thận rơi vào tay mấy kẻ tiểu tâm, vậy chẳng phải là sống không được mà chết cũng không xong sao.
Tính ra, không bằng ở bên người Kiều Nguyên, tiểu Bộ Mặc dù thực lực yếu, nhưng hai người khác lại quá mạnh, nhất là Duy A sâu không lường được. Kiều Nguyên cũng bài danh 50 trên Hắc Tuyến Tinh bảng. Tính cả bản thân, lực lượng ba người đủ để làm kẻ khác chùn tay.
Thêm nữa, Kiều Nguyên tuy trẻ tuổi, nhưng kiến thức rất tốt, sau lưng còn có một tổ chức thần bí.
Rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, Tang Hàn Thủy càng cảm thấy đi theo Kiều Nguyên là chuyện không tệ.
Biến hóa của Tang Hàn Thủy đã được Trần Mộ thấy rõ.
“Đem tạp phiến của ngươi cho ta xem một chút.” Trần Mộ đột nhiên mở miệng nói.
Tạp phiến? Tang Hàn Thủy buồn bực. bất quá động tác cũng rất nhanh nhẹn. Kiều Nguyên trên tay có Hoàng Kim Ngôn Tỏa cùng Song Cực tạp, đều là cực phẩm tạp phiến, tất sẽ không cảm thấy hưng thú với tạp phiến thông thường trên tay của mình. Nhưng nếu hắn mở miệng, vậy khẳng định có nguyên nhân.
Trần Mộ tiếp nhận tạp phiến của Tang Hàn Thủy, xem qua một hồi liền trả lại.
Mặc dù tạp phiến này là bốn sao nhưng là hàng phổ thông chính cống, không có điểm nào đáng khen cả.
“Ngươi đi làm phân tích kiểm tra, đem kết quả cho ta.” Trần Mộ nói.
Phân tích kiểm tra? Tim Tang Hàn Thủy đập nhanh hơn. Cái gọi là phân tích kiểm tra là chỉ tiến hành kiểm tra toàn bộ các mặt cảm giác của tạp tu. Ứng dụng của kiểm tra phân tích rất rộng, nói đại khái là nó có thể phản ánh khách quan các đặc điểm cảm giác của tạp tu.
Trước tiên cầm tạp phiến của mình xem một chút, rồi sau đó bắt đi làm kiểm tra phân tích..
Chẳng lẽ..
“Ai! Ta đi đây.” Tang Hàn Thủy cơ hồ là ba chân bốn cẳng chạy đi làm phân tích. Các thiết bị trong khu huấn luyện vô cùng đây đủ, thỏa mãn yêu cầu tiến hành kiểm tra phân tích.
Chẳng lẽ trên tay Kiều Nguyên còn có tạp phiến tốt nữa sao? Tang Hàn Thủy kích động vô cùng, gia tăng tốc độ, như một làn gió lao vào khu huấn luyện.
Tang Hàn Thủy đán nhầm, trên tay Trần Mộ không có tạp phiến tốt khác, nhưng hắn cũng không biết, Trần Mộ là một vị chế tạp sư cường đại.
Đổi lại cho Tang Hàn Thủy một tấm tạp phiến là chuyện mà Trần Mộ phải trải qua suy nghĩ một thời gian mới quyết định. Biến hóa mấy ngày nay của Tang Hàn Thủy hắn cũng thấy. Làm như vậy, không chỉ tăng cường lực chiến đấu của bọn họ, mà còn có thể cải thiện quan hệ song phương. Quan trọng hơn, là có thể tránh cho người ta nhận ra thân phận của Tang Hàn Thủy.
Thật lâu không có chết tạo tạp phiến, hắn cũng không khỏi ngứa tay.
Kết quả kiểm tra phân tích của Tang Hàn Thủy rất nhanh là xong. Trần Mộ nhìn lướt qua đại khái nắm rõ. Trả lại kết quả cho Tang Hàn Thủy, Trần Mộ cúi đầu, tựa hồ đang suy nghĩ.
“Ta đi ra ngoài một hồi ngươi chiếu cố nơi này.”
Trơ mắt nhìn Trần Mộ đi khỏi cao ốc, Tang Hàn Thủy trong lòng chợt lạnh, chẳng lẽ mình đoán sai sao?
Mỗi tầng cao ốc, đều có thông đạo để tạp tu ra vào, Trần Mộ trực tiếp bay ra ngoài qua thông đạo.
Trần Mộ không quen thuộc thành Đông Thụy, hắn phi hành trên trời một lúc, trong logf đột nhiên máy động.
Phía sau có người theo dõi!
Một thân ảnh bám theo hắn suốt từ lúc rời cao ốc, nếu không phải cảm giác của Trần Mộ là thiên về vật lý thì không thể phát hiện ra người này.
Người theo dõi phát ra năng lượng rất ít. Hết sức bí mật, bất quá hắn không có nghĩ tới, sở trường cảm giác của Trần Mộ không phải tìm kiếm theo chấn động năng lượng mà là dò xét vật lý.
Trần Mộ thầm hiểu. người phía sau đại khái là người của Thái Thúc gia. Nhóm người mình lai lịch bất minh, đối phương sao không đề phòng? Bất quá Trần Mộ cũng không thích sao này vẫn bị phiền não như vậy. Hắn bắt đầu hướng phía xa phi hành, Tạp tu phía sau không dám theo sát.
Trần Mộ đột nhiên dừng trên không trung, động tác đột ngột bất ngờ, tựa như hoàn toàn ngược lại các định luật vật lý, không có gì giảm xóc, đột nhiên dừng giữa không trung.
Tạp tu theo sát phía sau không nghĩ tới chiêu này của Trần Mộ, không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn mình lao về phía đối phương.
Trần Mộ nhìn đối phương đang lao tới, không có chút ý định tránh lui.
Mặt nạ màu trắng, hai vệt đen uốn lượn vô cùng quỷ dị, cặp mắt sát khí tung hoành, anh mắt hắn nhìn đối phương không có một chút thiện ý.
Ngay lúc này, đối phương không lùi mà tiến.
Đáng chết!
Người theo dõi hoảng hốt. Trước tiên mở lồng năng lượng, hào quang của tầng năng lượng màu xanh nhạt che khuất tầm nhìn của hắn. Lồng năng lượng này trước kia mang lại cho hắn cảm giác an toàn, hôm nay lại vô cùng lạnh lẽo. Bất an trong lòng không có hạ thấp, cơ hồ là tiềm thức, hắn dùng khí lực toàn thân nhào sang bên.
Trên khóe mắt còn thấy một tia sáng màu xanh nhạt trên tay đối phương lóe lên rồi biến mất, tiếp sau đó là tiếng rạn vỡ liên tiếp vang lên. Màu lam nhạt mênh mông trước mắt đột nhiên băng tán. Người theo dõi ngưng trọng, lập tức lật người, không biết có phải là bị kích thích hay không mà động tác trước đây hắn không thể hoàn thành nay đã thực hiện được.
Hưu.
Hắn như một viên pháo đạn bắn ra, quay cuồng lướt qua bên cạnh Trần Mộ, nặng lượng lồng đã không cánh mà bay.
Trần Mộ hơi kinh ngạc, không nghĩ tới trong trạng thái phi hành tốc độ cao như vậy, với khoảng cách cùng thời gian ngắn như thế, đối phương dĩ nhiên có thể hoàn thành kỹ xảo lật nggười. Vị tạp tu theo dõi mình thực lực tương đối tốt. Hắn vốn định giáo huấn đối phương, cảnh cáo Thái Thúc gia một chút.
Nhìn đối phương lướt đi cực đẹp, biến mất tại phương xa, Trần Mộ không thể không cảm thán. Tạp tu này phỏng chừng chuyên chức theo dõi, phi hành kỹ xảo tương đối xuất chúng.
Bất quá, lồng năng lượng bị đập vỡ, phỏng chừng hắn cũng bị dọa sợ. Trần Mộ có chút thích thú, nhưng vì cẩn thận hắn vẫn đi một vòng, sau đó mới hạ xuống. Cũng may trên phố người rất nhiều, Trần Mộ lẫn vào dòng người, nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng.
Hắn đi vào một cửa hàng bán mặt nạ, lại mua một tấm mặt nạ. Một lần nữa thay mặt nạ mới, Trần Mộ tùy ý đi dạo trên đường. Đông Thụy là thành phố phồn hoa nhất mà hắn gặp. Cửa hàng ở đây tùy tiện một cái đều có quy mô lớn hơn cửa hàng lớn ở Đông Thương Vệ Thành. Các cửa hàng bán nguyên liệu chế tạp rất nhiều, tùy ý cũng có thể gặp.
Trần Mộ tùy ý đi vào một nhà, nhân viên tiếp đón lập tức mỉm cười tiến lên đón khách.
“Tiên sinh, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài?” Mặc dù Trần Mộ mang mặt nạ. nhưng nhân viên tiếp đón không đến mức quá kinh ngạc. Gần đây mặt nạ được ưa chuộng, người mang mặt nạ tăng vọt, bọn họ đã sớm không còn lo sợ bởi cảnh tượng này.
“Chỗ các ngươi có cho thuê phòng chế tạp không?”
“Có!” Nhân viên tiếp đón hai mắt sáng ngời. Hỏi như vậy chỉ có thể là chế tạp sư. Muốn thuê phòng chế tạp, đó là vì cần chế tạo tạp phiến. Thấy hai tay Trần Mộ trống trơn, nhân viên tiếp đón càng thêm nhiệt tình: “Chúng ta có các loại phòng chế tạp khác nhau. Bên trong có trang bị thiệt bị. Nếu ngài muốn một dụng cụ đặc biệt nào đó, chúng ta cũng có thể vì ngài mà lắp thêm nhưng ngài phải trả chi phí sử dụng nhất định.”
Trần Mộ gật đầu; “Giá cả thế nào?”
“Chúng ta tổng cộng chia làm năm cấp chế tạp thất. Loại chế tạp thất cấp một sao mỗi ngày phí dụng là năm ngàn Âu Địch. chế tạp thất cấp hai sao mỗi ngày phí dụng là một vạn Âu Địch. Cấp ba sao là năm vạn Âu Địch, cấp bốn sao là hai mươi vạn Âu Địch, cấp năm sao mỗi ngày trả năm mươi vạn Âu Địch. Vô luận là là cấp nào cũng đều có ba bữa cơm, nhưng cấp bất đồng thì tiêu chuẩn bất đồng.”
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp đại lâu không dứt. Trong mắt các tạp tu này, mức độ nguy hiểm cùng kinh khủng của Trần Mộ đã được đẩy lên cao nhất, mà thứ làm mọi người trong lòng phát lạnh nhất chính là Bạch tổng quản không chút động lòng.
Trong hoa viên Thái Thúc gia.
“Mới vừa rồi có 4 người mới đến với Tam thiếu gia.”
“A” Thái Thúc Dong có chút hứng thú. Ảnh Tử tin tức linh thông, cái mũi còn thính hơn chó. Hắn nếu chủ động nói ra việc này, bên trong nhất định có chút đạo lý.
“Bốn người này lai lịch không rõ, thân phận không rõ, tính danh không rõ. Một người nghi là tiểu hài tử, rất có thể là vô tạp lưu, ba người còn lại không rõ. Trong đó có một vị mang mặt nạ trắng là thủ lĩnh - không rõ. Một tên mang mặt nạ đen - không rõ. Tên còn lại mang mặt nạ chiến tướng, là tạp tu, thực lực tạm định là cùng trình độ với Hoắc Giang thủ hạ Đại công tử cùng Ba La Già thủ hạ của Nhị công tử.”
Thái Thúc Dong bị những từ ‘không rõ’ liên tiếp làm choáng váng, nhưng khi hắn nghe thấy một người có thể cùng Hoắc Giang và Ba La Già bình phân thì có chút bất ngờ.
“Tam thiếu gia bổ nhiệm ‘Bạch Diện’ là tổng quản hộ vệ phụ trách tham gia thi đấu đối kháng. Nguyên tổng quản Ma Hổ không phục. bị ‘Chiến Tướng’ đánh trọng thương.”
“Xem ra lão Tam nóng nảy rồi.” Thái Thúc Dong cười: “Tính tình của hắn, vội vàng cũng tốt. Xem ra, bảo lão đầu trọc chuyển tin cho hắn có hiệu quả không tệ. Chỉ là, người lai lịch bất minh hắn cũng dám dùng sao?”
“Tam thiếu gia cùng bọn họ đạt thành hiệp nghị, yêu cầu là bọn họ tiến vào tứ cường, đối phương đưa ra điều kiện là muốn gặp ngài.”
“Muốn gặp ta sao?’ Thái Thúc Dong đột nhiên ngồi thẳng dậy, mắt lộ vẻ ngưng trọng, ngón tay gõ nhẹ vào thành ghế lâm vào trầm tư.
Ảnh Tử không lên tiếng, hắn biết Thái Thúc Dong đang suy nghĩ.
Qua một lúc lâu, Thái Thúc Dong mới khôi phục bình thường: “Tạm thời không nên kinh động bọn họ, nhưng phải mật thiết chú ý. Có tin tức gì, lập tức báo cáo.”
“Vâng.”
Nhìn đám tạp tu ngồi bệt rải rác, Trần Mộ ánh mắt không chút biến hóa. Huấn luyện hôm nay dừng ở đây, các tạp tu không ai có thể dứng dậy, ngay cả mười hai tên hoàn thành 50 lần huấn luyện trước đó cũng không ngoại lệ.
Việc còn lại giao cho An Kỳ, Thái Thúc Anh chơi còn chưa đủ bị Tương Linh kéo qua một bên.
Tiểu Bộ Mặc vẫn đang cắn răng kiên trì. Hắn kiên nhẫn khắc khổ, dù là Trần Mộ cũng giật mình. Duy A ngồi yên một bên, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì.
Trần Mộ nhìn thoáng qua cũng không đi quấy rầy bọn họ. Tang Hàn Thủy như hình với bóng máy móc đi theo Trần Mộ. Hắn hiện tại bị cột cùng thuyền với Kiều Nguyên. Hắn không phải không có ý niệm chạy trốn, nhưng vừa nghĩ tới Duy A xuất quỷ nhập thần, hắn liền lạnh gáy.
Hơn nữa, Kiều Nguyên đại náo Trát Nhĩ Kiền lớn như vậy, mọi chuyện xung quanh chỉ sợ đã bị người điều tra kỹ lưỡng. Chuyện hắn rơi vào tay Kiều Nguyên, sợ rằng đã sớm bị tra được. Lúc này mình chạy đi, không cẩn thận rơi vào tay mấy kẻ tiểu tâm, vậy chẳng phải là sống không được mà chết cũng không xong sao.
Tính ra, không bằng ở bên người Kiều Nguyên, tiểu Bộ Mặc dù thực lực yếu, nhưng hai người khác lại quá mạnh, nhất là Duy A sâu không lường được. Kiều Nguyên cũng bài danh 50 trên Hắc Tuyến Tinh bảng. Tính cả bản thân, lực lượng ba người đủ để làm kẻ khác chùn tay.
Thêm nữa, Kiều Nguyên tuy trẻ tuổi, nhưng kiến thức rất tốt, sau lưng còn có một tổ chức thần bí.
Rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, Tang Hàn Thủy càng cảm thấy đi theo Kiều Nguyên là chuyện không tệ.
Biến hóa của Tang Hàn Thủy đã được Trần Mộ thấy rõ.
“Đem tạp phiến của ngươi cho ta xem một chút.” Trần Mộ đột nhiên mở miệng nói.
Tạp phiến? Tang Hàn Thủy buồn bực. bất quá động tác cũng rất nhanh nhẹn. Kiều Nguyên trên tay có Hoàng Kim Ngôn Tỏa cùng Song Cực tạp, đều là cực phẩm tạp phiến, tất sẽ không cảm thấy hưng thú với tạp phiến thông thường trên tay của mình. Nhưng nếu hắn mở miệng, vậy khẳng định có nguyên nhân.
Trần Mộ tiếp nhận tạp phiến của Tang Hàn Thủy, xem qua một hồi liền trả lại.
Mặc dù tạp phiến này là bốn sao nhưng là hàng phổ thông chính cống, không có điểm nào đáng khen cả.
“Ngươi đi làm phân tích kiểm tra, đem kết quả cho ta.” Trần Mộ nói.
Phân tích kiểm tra? Tim Tang Hàn Thủy đập nhanh hơn. Cái gọi là phân tích kiểm tra là chỉ tiến hành kiểm tra toàn bộ các mặt cảm giác của tạp tu. Ứng dụng của kiểm tra phân tích rất rộng, nói đại khái là nó có thể phản ánh khách quan các đặc điểm cảm giác của tạp tu.
Trước tiên cầm tạp phiến của mình xem một chút, rồi sau đó bắt đi làm kiểm tra phân tích..
Chẳng lẽ..
“Ai! Ta đi đây.” Tang Hàn Thủy cơ hồ là ba chân bốn cẳng chạy đi làm phân tích. Các thiết bị trong khu huấn luyện vô cùng đây đủ, thỏa mãn yêu cầu tiến hành kiểm tra phân tích.
Chẳng lẽ trên tay Kiều Nguyên còn có tạp phiến tốt nữa sao? Tang Hàn Thủy kích động vô cùng, gia tăng tốc độ, như một làn gió lao vào khu huấn luyện.
Tang Hàn Thủy đán nhầm, trên tay Trần Mộ không có tạp phiến tốt khác, nhưng hắn cũng không biết, Trần Mộ là một vị chế tạp sư cường đại.
Đổi lại cho Tang Hàn Thủy một tấm tạp phiến là chuyện mà Trần Mộ phải trải qua suy nghĩ một thời gian mới quyết định. Biến hóa mấy ngày nay của Tang Hàn Thủy hắn cũng thấy. Làm như vậy, không chỉ tăng cường lực chiến đấu của bọn họ, mà còn có thể cải thiện quan hệ song phương. Quan trọng hơn, là có thể tránh cho người ta nhận ra thân phận của Tang Hàn Thủy.
Thật lâu không có chết tạo tạp phiến, hắn cũng không khỏi ngứa tay.
Kết quả kiểm tra phân tích của Tang Hàn Thủy rất nhanh là xong. Trần Mộ nhìn lướt qua đại khái nắm rõ. Trả lại kết quả cho Tang Hàn Thủy, Trần Mộ cúi đầu, tựa hồ đang suy nghĩ.
“Ta đi ra ngoài một hồi ngươi chiếu cố nơi này.”
Trơ mắt nhìn Trần Mộ đi khỏi cao ốc, Tang Hàn Thủy trong lòng chợt lạnh, chẳng lẽ mình đoán sai sao?
Mỗi tầng cao ốc, đều có thông đạo để tạp tu ra vào, Trần Mộ trực tiếp bay ra ngoài qua thông đạo.
Trần Mộ không quen thuộc thành Đông Thụy, hắn phi hành trên trời một lúc, trong logf đột nhiên máy động.
Phía sau có người theo dõi!
Một thân ảnh bám theo hắn suốt từ lúc rời cao ốc, nếu không phải cảm giác của Trần Mộ là thiên về vật lý thì không thể phát hiện ra người này.
Người theo dõi phát ra năng lượng rất ít. Hết sức bí mật, bất quá hắn không có nghĩ tới, sở trường cảm giác của Trần Mộ không phải tìm kiếm theo chấn động năng lượng mà là dò xét vật lý.
Trần Mộ thầm hiểu. người phía sau đại khái là người của Thái Thúc gia. Nhóm người mình lai lịch bất minh, đối phương sao không đề phòng? Bất quá Trần Mộ cũng không thích sao này vẫn bị phiền não như vậy. Hắn bắt đầu hướng phía xa phi hành, Tạp tu phía sau không dám theo sát.
Trần Mộ đột nhiên dừng trên không trung, động tác đột ngột bất ngờ, tựa như hoàn toàn ngược lại các định luật vật lý, không có gì giảm xóc, đột nhiên dừng giữa không trung.
Tạp tu theo sát phía sau không nghĩ tới chiêu này của Trần Mộ, không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn mình lao về phía đối phương.
Trần Mộ nhìn đối phương đang lao tới, không có chút ý định tránh lui.
Mặt nạ màu trắng, hai vệt đen uốn lượn vô cùng quỷ dị, cặp mắt sát khí tung hoành, anh mắt hắn nhìn đối phương không có một chút thiện ý.
Ngay lúc này, đối phương không lùi mà tiến.
Đáng chết!
Người theo dõi hoảng hốt. Trước tiên mở lồng năng lượng, hào quang của tầng năng lượng màu xanh nhạt che khuất tầm nhìn của hắn. Lồng năng lượng này trước kia mang lại cho hắn cảm giác an toàn, hôm nay lại vô cùng lạnh lẽo. Bất an trong lòng không có hạ thấp, cơ hồ là tiềm thức, hắn dùng khí lực toàn thân nhào sang bên.
Trên khóe mắt còn thấy một tia sáng màu xanh nhạt trên tay đối phương lóe lên rồi biến mất, tiếp sau đó là tiếng rạn vỡ liên tiếp vang lên. Màu lam nhạt mênh mông trước mắt đột nhiên băng tán. Người theo dõi ngưng trọng, lập tức lật người, không biết có phải là bị kích thích hay không mà động tác trước đây hắn không thể hoàn thành nay đã thực hiện được.
Hưu.
Hắn như một viên pháo đạn bắn ra, quay cuồng lướt qua bên cạnh Trần Mộ, nặng lượng lồng đã không cánh mà bay.
Trần Mộ hơi kinh ngạc, không nghĩ tới trong trạng thái phi hành tốc độ cao như vậy, với khoảng cách cùng thời gian ngắn như thế, đối phương dĩ nhiên có thể hoàn thành kỹ xảo lật nggười. Vị tạp tu theo dõi mình thực lực tương đối tốt. Hắn vốn định giáo huấn đối phương, cảnh cáo Thái Thúc gia một chút.
Nhìn đối phương lướt đi cực đẹp, biến mất tại phương xa, Trần Mộ không thể không cảm thán. Tạp tu này phỏng chừng chuyên chức theo dõi, phi hành kỹ xảo tương đối xuất chúng.
Bất quá, lồng năng lượng bị đập vỡ, phỏng chừng hắn cũng bị dọa sợ. Trần Mộ có chút thích thú, nhưng vì cẩn thận hắn vẫn đi một vòng, sau đó mới hạ xuống. Cũng may trên phố người rất nhiều, Trần Mộ lẫn vào dòng người, nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng.
Hắn đi vào một cửa hàng bán mặt nạ, lại mua một tấm mặt nạ. Một lần nữa thay mặt nạ mới, Trần Mộ tùy ý đi dạo trên đường. Đông Thụy là thành phố phồn hoa nhất mà hắn gặp. Cửa hàng ở đây tùy tiện một cái đều có quy mô lớn hơn cửa hàng lớn ở Đông Thương Vệ Thành. Các cửa hàng bán nguyên liệu chế tạp rất nhiều, tùy ý cũng có thể gặp.
Trần Mộ tùy ý đi vào một nhà, nhân viên tiếp đón lập tức mỉm cười tiến lên đón khách.
“Tiên sinh, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài?” Mặc dù Trần Mộ mang mặt nạ. nhưng nhân viên tiếp đón không đến mức quá kinh ngạc. Gần đây mặt nạ được ưa chuộng, người mang mặt nạ tăng vọt, bọn họ đã sớm không còn lo sợ bởi cảnh tượng này.
“Chỗ các ngươi có cho thuê phòng chế tạp không?”
“Có!” Nhân viên tiếp đón hai mắt sáng ngời. Hỏi như vậy chỉ có thể là chế tạp sư. Muốn thuê phòng chế tạp, đó là vì cần chế tạo tạp phiến. Thấy hai tay Trần Mộ trống trơn, nhân viên tiếp đón càng thêm nhiệt tình: “Chúng ta có các loại phòng chế tạp khác nhau. Bên trong có trang bị thiệt bị. Nếu ngài muốn một dụng cụ đặc biệt nào đó, chúng ta cũng có thể vì ngài mà lắp thêm nhưng ngài phải trả chi phí sử dụng nhất định.”
Trần Mộ gật đầu; “Giá cả thế nào?”
“Chúng ta tổng cộng chia làm năm cấp chế tạp thất. Loại chế tạp thất cấp một sao mỗi ngày phí dụng là năm ngàn Âu Địch. chế tạp thất cấp hai sao mỗi ngày phí dụng là một vạn Âu Địch. Cấp ba sao là năm vạn Âu Địch, cấp bốn sao là hai mươi vạn Âu Địch, cấp năm sao mỗi ngày trả năm mươi vạn Âu Địch. Vô luận là là cấp nào cũng đều có ba bữa cơm, nhưng cấp bất đồng thì tiêu chuẩn bất đồng.”
Tác giả :
Phương Tưởng