Tạp Đồ
Chương 345: Hợp tác
Tuyết hoa tạp tu đoàn thanh danh nổi tiếng thiên hạ. Nó là một trong ba tạp tu đoàn lớv của thiên đông lý khu, thời gian thành lập đã vượt qua năm mươi năm, là nhãn hiệu tạp tu đoàn lâu năm. Mỗi một đời đoàn trưởng của Tuyết hoa tạp tu đoàn, đều bị là nhân vật làm mưa làm gió tại liên bang. Đoàn trưởng Mạc Bố Lý hiện nay, càng được liên bang công nhận là nhất lưu cao thủ.
Tuyết hoa tạp tu đoàn mấy năm nay hết sức vô danh, không có chiến tích nào huy hoàng hiển hách, nhưng là sác xuất hoàn thành ủy thác lại đạt tới chín mươi lăm phần trăm trở lên, là tạp tu đoàn đứng đầu thiên đông lý khu.
Tuyết tia trùng tạp tu đoàn trước mặt tuyết hoa tạp tu đoàn, tựa như một em bé đứng trước một người khổng lồ. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn bất quá chỉ là một tạp tu đoàn địa phương vừa mới ngoi lên, cùng thanh danh tuyết hoa tạp tu đoàn hoàn toàn không thể so sánh.
Tại địa phương xa xôi này, lại nhìn thấy tuyết hoa tạp tu đoàn, hơn nữa còn là đoàn trưởng Mạc Bố Lý, quả là một tin tức chấn động tuyệt đối.
Trung tâm phục vụ tạp tu nhất thời loạn thành một đoàn, chỉ thấy vô số người sôi nổi mở thông tin tạp. Tuyết hoa tạp tu đoàn người phụ trách số một nếu ở kinh đô đều là nhân vật cấp quan trọng, nói chi tư khách nhĩ địa khu xa xôi vô cùng. Trong mắt mọi người, Mạc Bố Lý chính là nhân vật có cấp bậc cao như trời.
Cùng thế lực cường đại như vậy tạo được dù một điểm quan hệ, chỗ tốt cũng lời nào mà tả.
Tất cả tạp tu gắt gao nhìn chằm chằm đoàn người Mạc Bố Lý và Khương Lương.
Hai bên chẳng lẽ là quen biết cũ? Khương Lương có thể nêu lên thân phận Mạc Bố Lý, trong mắt người hữu ý, càng thêm cảm thấy lai lịch tuyết tia trùng tạp tu đoàn không tầm thường. Nếu không. Bọn họ làm sao nhận ra đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn? Đại nhân vật như vậy, nếu lão quỷ Văn Tá Phu còn sống, cũng không có thể nhận ra.
Màn kịch trước mắt thu hút mọi ánh mắt. Bọn họ im lặng chăm chú theo dõi tình thế phát triển.
- Ngươi nhận ra ta?
Mạc Bố Lý ngưng trọng, trầm giọng hỏi.
Một cỗ cảm giác áp bức cường đại tựa như cơn lốc quét ngang đại sảnh, mọi người hoảng sợ vô cùng. Tiếng đồn Mạc Bố Lý thực lực đạt tới nhất lưu cao thủ, quả nhiên không sai! Dưới khí thế áp bức này. Đám tạp tu câm như hến.
Khương Lương không chút nào biến hóa vẻ mặt, bình thản trả lời:
- Mac đoàn trưởng có thể không nhớ rõ, mấy tháng trước, chúng ta vô tình gặp nhau vì một đám hi điểu.
Mạc Bố Lý trầm tư, đột nhiên trong mắt tuôn ra hai luồng ánh sao, mang theo vài phần ngoài ý muốn cùng bừng tỉnh, sang sảng cười nói:
- Ha ha. Trách không được ta xem tiểu huynh đệ có chút nhìn quen mắt. Quý bộ kỉ luật trật tự, thực lực xuất chúng. Lần trước làm cho Mạc Bố Lý mở rộng ra nhãn giới. Ta mới vừa rồi còn đang cùng A Triết thảo luận, tuyết tia trùng tạp tu đoàn là thần thánh phương nào, có thể gây ra cảnh tượng như vậy. Nguyên lai lại là người quen!
Khương Lương khẻ cười, đưa tay ra mời:
- Chủ nhân nếu biết Mạc đoàn trưởng tới, nhất định sẽ phi thường vui vẻ.
- Ha ha. Ta đây tay không tới nhà, thật sự thất lễ a.
Mạc Bố Lý cười ha ha. Chỉ là trên mặt không có nửa phần ý tứ. A Triết đi theo phía sau Mạc Bố Lý, thầm cười trộm không thôi.
Khương Lương cũng cười nói:
- Mạc đoàn trưởng nói đùa. Ngài đại giá quang lâm, chính là vinh hạnh của tuyết tia trùng tạp tu đoàn chúng ta!
Đoàn người cười nói đi vào trong phòng.
Lần này, trung tâm phục vụ tạp tu đã có thể náo nhiệt.
- Tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lai lịch không đơn giản a! ngay cả đường đường đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn, đối với bọn họ còn khách khí như vậy. Có ai biết tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lão đại là ai không? Mau nói ra đi!
-Ai biết được? Dù sao không phải người bình thường. Chúng ta hôm nay không có tới sai a. Hắc hắc, ngay cả đường đường là Mạc đoàn trưởng cũng khen tuyết tia trùng tạp tu đoàn có thực lực. Sách sách. Việc này cũng không dễ dàng a!
- Hai nhà quan hệ thật khó bàn a, một bên là tuyết hoa tạp tu đoàn. Một bên là tuyết tia trùng tạp tu đoàn, ngay cả tên đều na ná nhau, hai nhà khẳng định liên hệ a.
- Ngươi thật là! Chổ chúng ta thiên đông lý khu, những tạp tu đoàn tên mang chữ tuyết không mười vạn cũng có tám vạn, nói như ngươi, bọn họ đều là một nhà?
Mọi người kịch liệt thảo luận, mỗi người phấn khởi không thôi. Có thể chính mắt thấy tin tức chấn động như vậy, thất là có nhiều chuyện để kể a!
Mạc Bố Lý đột nhiên viếng thăm làm cho Trần Mộ hết sức bất ngờ. Nhưng đối với tuyết hoa tạp tu đoàn, Trần Mộ có ấn tượng khá sâu. Lần trước chiến đấu khi gặp phải đám chiến đấu tạp tu, trong đó lợi hại nhất cũng chỉ ngang với thành viên bình thường của tuyết hoa tạp đoàn.
Đây mới là tạp tu đoàn tinh nhuệ chính thức, so với thủ hạ mình là tuyết tia trùng tạp tu đoàn, không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần.
Chỉ là, Mạc Bố Lý lần này tới ra mắt là chuyện gì? Trần Mộ nghĩ mãi mà không ra.
Mọi người ngồi cùng một chỗ, tâm sự thoải mái, uống trà, không khí hết sức hòa hợp. Không thể không nói, Mạc Bố Lý là một người có mị lực. Lời ăn tiếng nói bất phàm, ý nghĩ rõ ràng, thường thường một lời liền chỉ thẳng vấn đề trung tâm. Mà bên cạnh hắn A Triết ngôn ngữ phong phú, hài hước khôi hài, thường thường làm mọi người ầm ầm cười lớn.
Nhưng trong mắt Mạc Bố Lý và A Triết, tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lại một lần nữa để cho bọn họ thầm kinh sợ. Vị chủ nhân tuổi trẻ sâu cạn khó dò, thủ hạ mỗi người đều bất phàm. Hề Bình biết nhiều hiểu rộng, am hiểu sâu ứng xử. Có lối suy nghĩ lão luyện kín đáo, tựa như một lão hồ ly. Mà Khương Lương tuy còn trẻ tuổi, ít khi mở miệng, nhưng mỗi lần mở miệng, liền làm cho người ta sinh ra cảm giác sắc bén.
Hơn nữa nhân vật lợi hại hộ tống vi vi tiểu thư, dù là Mạc Bố Lý, cũng hiểu được là nhân tài hiếm có.
Nhân tài chỉ huy, thường có thể ngộ nhưng không thể cầu, là nhân lực cực kì khan hiếm. Không ngờ tạp tu đoàn nho nhỏ này, thoáng cái lại có hai người như vậy. Mà vị Hề Bình, kia nói chuyện vô cùng tinh tế, không thể nghi ngờ là cao thủ điển hình về hậu cần!
Nếu như nói thì nhược điểm lớn nhất của đoàn đội này chính là lực chiến đấu. Nhưng khi, ánh mắt của hắn nhìn trên vị chủ nhân nhỏ tuổi nhưng ít nói của họ, hắn cảm giác được có chút nhìn không thấu. Bất quá, để cho hắn cảm thấy uy nghiêm là nam tử ngồi trong góc, một người như tạc ra bằng đá.
Đây tuyệt đối là một siêu cấp cao thủ!
A Triết đột nhiên cười dài nói:
- Tại hạ mới vừa rồi nghe được một tin tức nho nhỏ rất có ý tứ. Nghe nói quý đoàn có thể sản xuất dịch tử huỳnh, không biết tin tức này đến tột cùng thật hay giả?
Trần Mộ và Hề Bình liếc nhau, biết việc hay đã tới. Tuyết hoa tạp tu đoàn vô duyên vô cớ xuất hiện tại tư khách nhĩ địa khu hẻo lánh, đã sớm cho mọi người sinh nghi. Giờ lại chủ động tìm tới cửa, nếu như nói không có gì, Trần Mộ căn bản không tin.
Vốn kiệm lời Trần Mộ rốt cuộc mở miệng:
- Tin tức của Mac đoàntrưởng thật sự là linh thông.
Nói như thế cũng như là trả lời vấn đề A Triết đưa ra, thừa nhận bọn họ có thể sản xuất dịch tử huỳnh.
Mắt Mạc Bố Lý sáng lên, thần sắc vui sướng, cười nói:
- Nguyên lai dịch tử huỳnh tại thiên hồ thành tất cả đều xuất xứ từ tay Trần tiên sinh, thật là để cho chúng ta tìm kiếm khó khăn a.”
Hai người này mở miệng, những người khác đều thức thời không chen vào. Hai người đều là thủ lĩnh, trong lúc bọn họ hội đàm, quyết định quan hệ giữa hai đoàn đội. Mọi người lập tức nín thở, cẩn thận nghe hai người nói chuyện với nhau.
- Sao, chẳng lẽ Mac đoàn trưởng đối dịch tử huỳnh cảm thấy hứng thú?
Trần Mộ hỏi ngược lại. Hắn cảm thấy kì quái khi nghe ý tứ trong lời nói của Mạc Bố Lý, bọn họ hình như là vì dịch tử huỳnh mà đến.
Mạc Bố Lý ngồi thẳng lên, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc:
- Thật không dám đấu diếm, chúng ta đúng là bởi vì dịch tử huỳnh mà đến. Không biết quý đoàn có thể sản xuất ra loại dịch gì?”
- Chúng ta cao nhất là sản xuất tử huỳnh hồng.
Trần Mộ thản nhiên nói, hắn không cần phải giấu diếm.
A Triết nghe vậy, thần sắc nhất thời khó nén vui mừng.
Vẻ mặt Mạc Bố Lý vẫn chăm chú:
- Ta có một đề nghị, mạo muội nói ra, Trần tiên sinh đừng trách móc.
Trần Mộ trong lòng đã mơ hồ đoán được, phẩy tay:
- Mạc đoàn trưởng cứ nói, đừng ngại.
- Ta đề nghị chúng ta thành lập quan hệ hợp tác mậu dịch. Chúng ta hy vọng có thể được quyền thu mua lâu dài dịch tử huỳnh từ quý đoàn. Ngược lại nếu như quý đoàn muốn cái gì, cũng có thể thông qua chúng ta để mua sắm. Mà nếu như quý đoàn có điều gì ủy thác, chúng ta cũng sẽ ưu tiên cân nhắc. Chúng ta còn có thể vì quý đoàn cung cấp tin tức, thậm chí có thể hỗ trợ quý đoàn bồi dưỡng tạp tu. Chúng ta còn có thể thuê đội viên dự bị đến quý đoàn, đảm bảo an toàn cho quý đoàn.
Mạc Bố Lý cực kì chăm chú đưa ra một đề nghị.
Trong phòng hội nghị bỗng cực kỳ an tĩnh. Trần Mộ không khỏi tự hỏi, Mạc Bố Lý hy vọng có thể mua sắm đề thủ dịch cũng không ngoài dự liệu của hắn, nhưng là nguyện ý nỗ lực nhiều như thế,thật ra làm cho hắn không ngờ.
Ánh mắt mọi người đều nhìn Trần Mộ suy tư, bọn họ đều chờ hắn trả lời.
Cẩn thận tự hỏi một phen, Trần Mộ cảm thấy đề nghị này đối với mình cũng không gì xấu, trái ngược, chỗ tốt cũng không ít. Tối thiểu, một khi cùng tuyết hoa tạp tu đoàn thành lập hợp tác quan hệ, bất cứ thế lực nào của tư khách nhĩ địa khu sẽ không dám có chủ ý tấn công bọn họ.
Không ai dám làm tức giận một người khổng lồ cấp liên bang như vậy.
Mà hiện tại Trần Mộ bọn họ cần nhất là thời gian, chỉ cần một thời gian, bọn họ liền có thể hồi phục. Mà thú làm cho Trần Mộ tim đập thình thịch là phục vụ tình báo, đây cũng là điều bọn họ yếu kém nhất.
Nghĩ thông suốt xong, Trần Mộ không hề do dự, gật đầu đáp ứng:
- Được!
Trên mặt Mạc Bố Lý một lần nữa lộ ra tươi cười, hướng Trần Mộ vươn tay phải. Trần Mộ vươn tay phải, hai tay họ nắm cùng một chỗ, điều này cũng có nghĩa là quan hệ hợp tác hai bên đã tuyên bố xác lập.
Không khí vốn đã hết sức hòa hợp, trở nên càng thêm thân thiết.
Bất quá hai người hiện tại xác định chỉ là mục đích căn bản, chi tiết thì cấp dưới sẽ đàm phán. Bên Trần Mộ người phụ trách công việc này là Hề Bình, mà tuyết hoa tạp tu đoàn là A Triết người luôn phản ứng cơ mẫn.
Đột nhiên tiếng đập cửa vang lên, Khương Lương đứng dậy mở cửa, hiện ra một tạp tu nói nhỏ vào tai hắn.
Một lát sau, Khương Lương trở về, cầm trên tay một trang giấy, thì thầm:
- Kiều gia Kiều Phi, người phụ trách nhất phẩm thương hội tư khách nhĩ địa khu Từ Đăng Nhĩ tiên sinh, gia chủ Ngọc Lương gia là Ngọc Lương Hành, Lãnh gia gia chủ Lãnh Môn, cáp thị liên minh chủ tịch Úc Thiên Hành......
Hắn đọc ra liên tiếp tên người, cuối cùng tổng kết nói:
- Những nhân vật có chút tiếng tăm của Tư khách nhĩ địa khu cơ bản đều tới.
Tuyết hoa tạp tu đoàn mấy năm nay hết sức vô danh, không có chiến tích nào huy hoàng hiển hách, nhưng là sác xuất hoàn thành ủy thác lại đạt tới chín mươi lăm phần trăm trở lên, là tạp tu đoàn đứng đầu thiên đông lý khu.
Tuyết tia trùng tạp tu đoàn trước mặt tuyết hoa tạp tu đoàn, tựa như một em bé đứng trước một người khổng lồ. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn bất quá chỉ là một tạp tu đoàn địa phương vừa mới ngoi lên, cùng thanh danh tuyết hoa tạp tu đoàn hoàn toàn không thể so sánh.
Tại địa phương xa xôi này, lại nhìn thấy tuyết hoa tạp tu đoàn, hơn nữa còn là đoàn trưởng Mạc Bố Lý, quả là một tin tức chấn động tuyệt đối.
Trung tâm phục vụ tạp tu nhất thời loạn thành một đoàn, chỉ thấy vô số người sôi nổi mở thông tin tạp. Tuyết hoa tạp tu đoàn người phụ trách số một nếu ở kinh đô đều là nhân vật cấp quan trọng, nói chi tư khách nhĩ địa khu xa xôi vô cùng. Trong mắt mọi người, Mạc Bố Lý chính là nhân vật có cấp bậc cao như trời.
Cùng thế lực cường đại như vậy tạo được dù một điểm quan hệ, chỗ tốt cũng lời nào mà tả.
Tất cả tạp tu gắt gao nhìn chằm chằm đoàn người Mạc Bố Lý và Khương Lương.
Hai bên chẳng lẽ là quen biết cũ? Khương Lương có thể nêu lên thân phận Mạc Bố Lý, trong mắt người hữu ý, càng thêm cảm thấy lai lịch tuyết tia trùng tạp tu đoàn không tầm thường. Nếu không. Bọn họ làm sao nhận ra đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn? Đại nhân vật như vậy, nếu lão quỷ Văn Tá Phu còn sống, cũng không có thể nhận ra.
Màn kịch trước mắt thu hút mọi ánh mắt. Bọn họ im lặng chăm chú theo dõi tình thế phát triển.
- Ngươi nhận ra ta?
Mạc Bố Lý ngưng trọng, trầm giọng hỏi.
Một cỗ cảm giác áp bức cường đại tựa như cơn lốc quét ngang đại sảnh, mọi người hoảng sợ vô cùng. Tiếng đồn Mạc Bố Lý thực lực đạt tới nhất lưu cao thủ, quả nhiên không sai! Dưới khí thế áp bức này. Đám tạp tu câm như hến.
Khương Lương không chút nào biến hóa vẻ mặt, bình thản trả lời:
- Mac đoàn trưởng có thể không nhớ rõ, mấy tháng trước, chúng ta vô tình gặp nhau vì một đám hi điểu.
Mạc Bố Lý trầm tư, đột nhiên trong mắt tuôn ra hai luồng ánh sao, mang theo vài phần ngoài ý muốn cùng bừng tỉnh, sang sảng cười nói:
- Ha ha. Trách không được ta xem tiểu huynh đệ có chút nhìn quen mắt. Quý bộ kỉ luật trật tự, thực lực xuất chúng. Lần trước làm cho Mạc Bố Lý mở rộng ra nhãn giới. Ta mới vừa rồi còn đang cùng A Triết thảo luận, tuyết tia trùng tạp tu đoàn là thần thánh phương nào, có thể gây ra cảnh tượng như vậy. Nguyên lai lại là người quen!
Khương Lương khẻ cười, đưa tay ra mời:
- Chủ nhân nếu biết Mạc đoàn trưởng tới, nhất định sẽ phi thường vui vẻ.
- Ha ha. Ta đây tay không tới nhà, thật sự thất lễ a.
Mạc Bố Lý cười ha ha. Chỉ là trên mặt không có nửa phần ý tứ. A Triết đi theo phía sau Mạc Bố Lý, thầm cười trộm không thôi.
Khương Lương cũng cười nói:
- Mạc đoàn trưởng nói đùa. Ngài đại giá quang lâm, chính là vinh hạnh của tuyết tia trùng tạp tu đoàn chúng ta!
Đoàn người cười nói đi vào trong phòng.
Lần này, trung tâm phục vụ tạp tu đã có thể náo nhiệt.
- Tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lai lịch không đơn giản a! ngay cả đường đường đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn, đối với bọn họ còn khách khí như vậy. Có ai biết tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lão đại là ai không? Mau nói ra đi!
-Ai biết được? Dù sao không phải người bình thường. Chúng ta hôm nay không có tới sai a. Hắc hắc, ngay cả đường đường là Mạc đoàn trưởng cũng khen tuyết tia trùng tạp tu đoàn có thực lực. Sách sách. Việc này cũng không dễ dàng a!
- Hai nhà quan hệ thật khó bàn a, một bên là tuyết hoa tạp tu đoàn. Một bên là tuyết tia trùng tạp tu đoàn, ngay cả tên đều na ná nhau, hai nhà khẳng định liên hệ a.
- Ngươi thật là! Chổ chúng ta thiên đông lý khu, những tạp tu đoàn tên mang chữ tuyết không mười vạn cũng có tám vạn, nói như ngươi, bọn họ đều là một nhà?
Mọi người kịch liệt thảo luận, mỗi người phấn khởi không thôi. Có thể chính mắt thấy tin tức chấn động như vậy, thất là có nhiều chuyện để kể a!
Mạc Bố Lý đột nhiên viếng thăm làm cho Trần Mộ hết sức bất ngờ. Nhưng đối với tuyết hoa tạp tu đoàn, Trần Mộ có ấn tượng khá sâu. Lần trước chiến đấu khi gặp phải đám chiến đấu tạp tu, trong đó lợi hại nhất cũng chỉ ngang với thành viên bình thường của tuyết hoa tạp đoàn.
Đây mới là tạp tu đoàn tinh nhuệ chính thức, so với thủ hạ mình là tuyết tia trùng tạp tu đoàn, không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần.
Chỉ là, Mạc Bố Lý lần này tới ra mắt là chuyện gì? Trần Mộ nghĩ mãi mà không ra.
Mọi người ngồi cùng một chỗ, tâm sự thoải mái, uống trà, không khí hết sức hòa hợp. Không thể không nói, Mạc Bố Lý là một người có mị lực. Lời ăn tiếng nói bất phàm, ý nghĩ rõ ràng, thường thường một lời liền chỉ thẳng vấn đề trung tâm. Mà bên cạnh hắn A Triết ngôn ngữ phong phú, hài hước khôi hài, thường thường làm mọi người ầm ầm cười lớn.
Nhưng trong mắt Mạc Bố Lý và A Triết, tuyết tia trùng tạp tu đoàn này lại một lần nữa để cho bọn họ thầm kinh sợ. Vị chủ nhân tuổi trẻ sâu cạn khó dò, thủ hạ mỗi người đều bất phàm. Hề Bình biết nhiều hiểu rộng, am hiểu sâu ứng xử. Có lối suy nghĩ lão luyện kín đáo, tựa như một lão hồ ly. Mà Khương Lương tuy còn trẻ tuổi, ít khi mở miệng, nhưng mỗi lần mở miệng, liền làm cho người ta sinh ra cảm giác sắc bén.
Hơn nữa nhân vật lợi hại hộ tống vi vi tiểu thư, dù là Mạc Bố Lý, cũng hiểu được là nhân tài hiếm có.
Nhân tài chỉ huy, thường có thể ngộ nhưng không thể cầu, là nhân lực cực kì khan hiếm. Không ngờ tạp tu đoàn nho nhỏ này, thoáng cái lại có hai người như vậy. Mà vị Hề Bình, kia nói chuyện vô cùng tinh tế, không thể nghi ngờ là cao thủ điển hình về hậu cần!
Nếu như nói thì nhược điểm lớn nhất của đoàn đội này chính là lực chiến đấu. Nhưng khi, ánh mắt của hắn nhìn trên vị chủ nhân nhỏ tuổi nhưng ít nói của họ, hắn cảm giác được có chút nhìn không thấu. Bất quá, để cho hắn cảm thấy uy nghiêm là nam tử ngồi trong góc, một người như tạc ra bằng đá.
Đây tuyệt đối là một siêu cấp cao thủ!
A Triết đột nhiên cười dài nói:
- Tại hạ mới vừa rồi nghe được một tin tức nho nhỏ rất có ý tứ. Nghe nói quý đoàn có thể sản xuất dịch tử huỳnh, không biết tin tức này đến tột cùng thật hay giả?
Trần Mộ và Hề Bình liếc nhau, biết việc hay đã tới. Tuyết hoa tạp tu đoàn vô duyên vô cớ xuất hiện tại tư khách nhĩ địa khu hẻo lánh, đã sớm cho mọi người sinh nghi. Giờ lại chủ động tìm tới cửa, nếu như nói không có gì, Trần Mộ căn bản không tin.
Vốn kiệm lời Trần Mộ rốt cuộc mở miệng:
- Tin tức của Mac đoàntrưởng thật sự là linh thông.
Nói như thế cũng như là trả lời vấn đề A Triết đưa ra, thừa nhận bọn họ có thể sản xuất dịch tử huỳnh.
Mắt Mạc Bố Lý sáng lên, thần sắc vui sướng, cười nói:
- Nguyên lai dịch tử huỳnh tại thiên hồ thành tất cả đều xuất xứ từ tay Trần tiên sinh, thật là để cho chúng ta tìm kiếm khó khăn a.”
Hai người này mở miệng, những người khác đều thức thời không chen vào. Hai người đều là thủ lĩnh, trong lúc bọn họ hội đàm, quyết định quan hệ giữa hai đoàn đội. Mọi người lập tức nín thở, cẩn thận nghe hai người nói chuyện với nhau.
- Sao, chẳng lẽ Mac đoàn trưởng đối dịch tử huỳnh cảm thấy hứng thú?
Trần Mộ hỏi ngược lại. Hắn cảm thấy kì quái khi nghe ý tứ trong lời nói của Mạc Bố Lý, bọn họ hình như là vì dịch tử huỳnh mà đến.
Mạc Bố Lý ngồi thẳng lên, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc:
- Thật không dám đấu diếm, chúng ta đúng là bởi vì dịch tử huỳnh mà đến. Không biết quý đoàn có thể sản xuất ra loại dịch gì?”
- Chúng ta cao nhất là sản xuất tử huỳnh hồng.
Trần Mộ thản nhiên nói, hắn không cần phải giấu diếm.
A Triết nghe vậy, thần sắc nhất thời khó nén vui mừng.
Vẻ mặt Mạc Bố Lý vẫn chăm chú:
- Ta có một đề nghị, mạo muội nói ra, Trần tiên sinh đừng trách móc.
Trần Mộ trong lòng đã mơ hồ đoán được, phẩy tay:
- Mạc đoàn trưởng cứ nói, đừng ngại.
- Ta đề nghị chúng ta thành lập quan hệ hợp tác mậu dịch. Chúng ta hy vọng có thể được quyền thu mua lâu dài dịch tử huỳnh từ quý đoàn. Ngược lại nếu như quý đoàn muốn cái gì, cũng có thể thông qua chúng ta để mua sắm. Mà nếu như quý đoàn có điều gì ủy thác, chúng ta cũng sẽ ưu tiên cân nhắc. Chúng ta còn có thể vì quý đoàn cung cấp tin tức, thậm chí có thể hỗ trợ quý đoàn bồi dưỡng tạp tu. Chúng ta còn có thể thuê đội viên dự bị đến quý đoàn, đảm bảo an toàn cho quý đoàn.
Mạc Bố Lý cực kì chăm chú đưa ra một đề nghị.
Trong phòng hội nghị bỗng cực kỳ an tĩnh. Trần Mộ không khỏi tự hỏi, Mạc Bố Lý hy vọng có thể mua sắm đề thủ dịch cũng không ngoài dự liệu của hắn, nhưng là nguyện ý nỗ lực nhiều như thế,thật ra làm cho hắn không ngờ.
Ánh mắt mọi người đều nhìn Trần Mộ suy tư, bọn họ đều chờ hắn trả lời.
Cẩn thận tự hỏi một phen, Trần Mộ cảm thấy đề nghị này đối với mình cũng không gì xấu, trái ngược, chỗ tốt cũng không ít. Tối thiểu, một khi cùng tuyết hoa tạp tu đoàn thành lập hợp tác quan hệ, bất cứ thế lực nào của tư khách nhĩ địa khu sẽ không dám có chủ ý tấn công bọn họ.
Không ai dám làm tức giận một người khổng lồ cấp liên bang như vậy.
Mà hiện tại Trần Mộ bọn họ cần nhất là thời gian, chỉ cần một thời gian, bọn họ liền có thể hồi phục. Mà thú làm cho Trần Mộ tim đập thình thịch là phục vụ tình báo, đây cũng là điều bọn họ yếu kém nhất.
Nghĩ thông suốt xong, Trần Mộ không hề do dự, gật đầu đáp ứng:
- Được!
Trên mặt Mạc Bố Lý một lần nữa lộ ra tươi cười, hướng Trần Mộ vươn tay phải. Trần Mộ vươn tay phải, hai tay họ nắm cùng một chỗ, điều này cũng có nghĩa là quan hệ hợp tác hai bên đã tuyên bố xác lập.
Không khí vốn đã hết sức hòa hợp, trở nên càng thêm thân thiết.
Bất quá hai người hiện tại xác định chỉ là mục đích căn bản, chi tiết thì cấp dưới sẽ đàm phán. Bên Trần Mộ người phụ trách công việc này là Hề Bình, mà tuyết hoa tạp tu đoàn là A Triết người luôn phản ứng cơ mẫn.
Đột nhiên tiếng đập cửa vang lên, Khương Lương đứng dậy mở cửa, hiện ra một tạp tu nói nhỏ vào tai hắn.
Một lát sau, Khương Lương trở về, cầm trên tay một trang giấy, thì thầm:
- Kiều gia Kiều Phi, người phụ trách nhất phẩm thương hội tư khách nhĩ địa khu Từ Đăng Nhĩ tiên sinh, gia chủ Ngọc Lương gia là Ngọc Lương Hành, Lãnh gia gia chủ Lãnh Môn, cáp thị liên minh chủ tịch Úc Thiên Hành......
Hắn đọc ra liên tiếp tên người, cuối cùng tổng kết nói:
- Những nhân vật có chút tiếng tăm của Tư khách nhĩ địa khu cơ bản đều tới.
Tác giả :
Phương Tưởng