Tạo Thần
Chương 115: Bùng nổ
Hai gã thủ vệ thoáng rùng mình một cái, bọn họ đưa mắt nhìn nhau mà hoảng sợ.
Cỗ sát khí kia bọn họ cũng không quá xa lạ, là thủ hạ dưới tay Phong Huống thì chỉ cần một khoảng thời gian dài tiếp xúc là cơ bản có thể trải nghiệm vài lần cảm giác sát khí áp bách như thế.
Đó cũng không phải là do Phong Huống nổi giận, mà bởi vì nghề nghiệp của lão chính là một gã Linh Sư, vô luận là tu luyện chân khí hay quán linh đều cần vận dụng tới cỗ lực lượng tinh thần đặc thù kia. Cho nên, ở bên cạnh lão các võ sĩ đều bị vô số lần chịu đựng cảm giác sát khí áp bách.
Nhưng loại áp bách này chỉ xuất hiện ở phạm vi quanh thân Phong Huống, còn hiện tại lại xuất hiện ở trên một người trẻ tuổi như Doanh Thừa Phong không khỏi có phần kinh thế hãi tục.
Truyền nhân! Đây nhất định là truyền nhân tốt nhất mà Phong lão gia khổ công tìm kiếm bấy lâu nay.
Hai tên thủ vệ đồng thời nhận định điểm này, hơn nữa còn cảm thấy thập phần may mắn chính chính mình cũng không ngăn cản Phong thiếu gia tiến vào khố phòng.
Sát khí trong phòng càng lúc càng mạnh, làm cho người ta có cảm giác như mình bị tấn công. Nhưng hai tên thủ vệ chỉ thoáng lui lại phía sau một bước, tận lực đem thân thể dán lên trên vách tường mà thôi. Ngoại trừ điều đó ra bọn họ cũng không có chút biểu hiện không khỏe nào khác.
Sát khí của Doanh Thừa Phong tuy rằng không tầm thường, nhưng sao có thể so sánh với Phong Huống chứ? Tự nhiên không thể mang tới cho bọn hắn áp lực quá lớn.
Chẳng qua, Doanh Thừa Phong phóng xuất ra sát khí cũng không để ý tới vì vậy mà khiến người ta phải sợ hãi. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần đem lực lượng sát khí đưa vào trong Phong Linh Thạch.
Trong Phong Linh Thạch vốn có Công Kích Chi Lực cường đại, khi nhận thấy cỗ tinh thần lực lượng khác tập kích lập tức sôi trào. Chỉ có điều, bởi vì có Phong Linh Thạch phong ấn, cho nên cỗ lực lượng này cũng không thể thoát ly ra ngoài.
Trong ánh mắt của Doanh Thừa Phong lóe một tia sáng, hắn bắt đầu điều chỉnh nho nhỏ đối với tinh thần lực lượng của mình, đồng thời khiến cho sát khí tận lực phóng thích ra.
Vào giờ khắc này, Doanh Thừa Phong không ngờ lại đem Phong Linh Thạch coi như là phôi của linh khí, đem sát khí và Công Kích Chi Lực coi thành hai loại linh tính lực lượng, ở bên trong không ngừng quấn lấy nhau tạo ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Phong Linh Thạch chậm rãi phát sáng lên, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ.
Quán linh, Bộ linh là hai loại thủ pháp mà Doanh Thừa Phong vận dụng cùng một lúc, hơn nữa Phong Linh Thạch lại phối hợp vừa khớp.
Hai tên thủ vệ thoáng cảm thán trong lòng, kẻ mà lão gia coi trọng quả nhiên không hề tầm thường.
Lúc này mới qua bao lâu mà hắn đã đem sở trường của lão gia học được tới mức này?
Hồi lâu sau, hào quang của Phong Linh Thạch chậm rãi ảm đạm đi. Tuy rằng viên Phong Linh Thạch vẫn nằm ở trong tay Doanh Thừa Phong nhưng lực lượng linh tính bên trong cũng đã xảy ra biến hóa rất lớn, khác hẳn với lúc trước.
Lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong hơi quét qua là có thể cảm ứng được sát khí hung lệ ẩn chứa bên trong.
Chỉ là bởi vì cỗ sát khí kia do chính bản thân hắn quán chú cho nên có một loại cảm giác rất thân thiết.
Hắn mỉm cười, đem khối Phong Linh Thạch vẫn còn tỏa ra hơi ấm đặt lên trên chiếc chủy thủ, cả người bắt đầu tập trung tinh thần để dẫn dắt lực lượng bên trong Phong Linh Thạch.
Lúc này đây, vẻ mặt hắn tỏ ra ngưng trọng, tinh thần tập trung cao độ.
Ngay cả lúc trước khi thi triển trước mặt Phong Huống, hắn cũng không hề tỏ ra bộ dạng như thế này.
Từng sợi lực lượng linh tính cường đại được sự dẫn dắt của lực lượng tinh thần dần chui vào trong đồ án linh văn trên chủy thủ. Doanh Thừa Phong đối với công việc này giống như một thói quen vậy, nhưng lần này cũng không giống với bình thường, hắn dẫn dắt lực lượng không ngờ lại tiến vào theo một loại lộ tuyến quỷ dị.
Muốn quán linh cho lộ tuyến linh văn như vậy không chỉ cần tiêu hao nhiều tinh thần lực lượng, hơn nữa khả năng thao túng tinh thần lực phải đạt tới cảnh giới cực kỳ cao.
Nếu như chỉ bằng vào một mình Doanh Thừa Phong thì tuyệt đối không có khả năng làm được, nhưng với sự phối hợp của Trí Linh thì hắn có thể dễ dàng đem lực lượng linh tính quán nhập lên loại đồ án linh văn trên chủy thủ.
Một lúc lâu sau, hắn mở thở dài một hơi, rút Phong Linh Thạch ra.
Nhưng giờ phút này, lực lượng linh tính ẩn chứa trong Phong Linh Thạch cũng không còn lại bai nhiêu.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong đảo qua chiếc chủy thủ vài vòng, hắn trầm giọng hỏi:
- Hai vị! Xin hỏi phòng thử binh khí của Phong sư tổ ở chỗ nào?
Linh Sư sau khi quán linh cho binh khí và phòng cụ thường sẽ kiếm một chỗ cố định nào đó để thử nghiệm.
Ở đó, hẳn là có thể phóng thích ra một ít năng lực đặc thù của linh khí, có thể kiểm nghiệm xem uy lực của binh khí và phòng cụ phát huy tới mức nào.
Hai tên thủ vệ thoáng giật mình, bọn họ liếc mắt nhìn nhau cảm thấy ngoài ý muốn.
Vừa mới hạ quyết tâm lấy lòng tiểu chủ nhân tương lai này, không ngờ bây giờ đã có cơ hội.
Dưới sự dẫn đường của hai tên thủ vệ, Doanh Thừa Phong nhanh chóng tiến vào một căn phòng lớn ở bên cạnh tạp binh khố.
Diện tích căn phòng này lớn gấp hai lần tạp binh khố, chẳng qua ở trong này một nửa là trống trải. Doanh Thừa Phong đảo ánh mắt một vòng, lực lượng tinh thần của hắn nhanh chóng đảo qua căn phòng một lần, hắn kinh ngạc phát hiện vách tường nơi này không ngờ lại làm bằng tinh cương. Bức tường dày đặc tinh cương như vậy cho dù là linh khí bình thường cũng đừng mơ tưởng có thể phá hủy được nó.
Ở bốn phía trên vách tường rõ ràng có những vết cắt không có quy tắc, những dấu vết này chắc chắn là do lúc thí nghiệm linh khí tạo thành.
Trên mặt Doanh Thừa Phong hiện ra một nụ cười thản nhiên, những dấu vết này sợ rằng phải có rất nhiều a.
Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong đi tới chỗ trống lớn nhất, đầu tiên hắn lấy ra một đôi bao tay mang vào, sau đó từ trên lưng lấy ra một chiếc tấm thuẫn.
Chân khí trong cơ thể lưu chuyển, bộ đồ bằng da và tấm thuẫn lập tức tỏa ra ánh hào quang màu trắng.
Lấy chiếc chủy thủ vừa quán linh xong ra, Doanh Thừa Phong bỗng nhiên quay đầu, nói:
- Hai vị! Thí nghiệm của tại hạ có chút nguy hiểm, nếu hai vị có áo giáp phòng hộ thì xin hãy mặc vào cho.
Hai tên thủ vệ thoáng rùng mình, tu vi chân khí của Doanh Thừa Phong không được bọn họ để trong mắt, nhưng do thân phận Linh Sư của hắn khiến cho họ phải vạn phần kiêng kỵ.
Bọn họ ở trong Khí Đạo Tông đã lâu, biết rõ sự đáng sợ của Linh Sư. Đặc biệt là những thí nghiệm linh khí vừa mới hoàn thành thì có trời mới biết sẽ phát sinh điều gì bất ngờ, nếu là chuyện không tốt thì có lẽ ngay cả mạng nhỏ cũng đi tong.
Cho nên hai người căn bản không dám chậm trễ, một người mỉm cười nói:
- Doanh thiếu gia! Mong ngài chờ một chút, chúng ta đi lấy áo giáp để mặc được chứ?
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:
- Xin cứ tự nhiên.
Một tên hộ vệ vội vàng chạy ra ngoài, chỉ sau một lát hắn đã quay trở lại, trong tay mang theo hai bộ áo, mũ khác nhau.
Tên còn lại khi tiếp nhận chiếc áo giáp khẽ đưa ánh mắt dò hỏi tới đồng bạn, nhưng tên động bạn cũng chỉ cười khổ. Hai người chỉ có thể bất đắc dĩ mặc chiếc áo giáp vào, cùng đợi động tác tiếp theo của Doanh Thừa Phong.
Kỳ thật khi Doanh Thừa Phong tiến vào phòng thử binh khí, những người khác đã bắt đầu đi bẩm báo cho Phong Huống.
Nhưng lúc này Phong Huống đang ở trong căn thảo phòng giữa khu trung tâm của tông môn, căn bản không có khả năng ngay lập tức thông báo.. Mà những người khác cũng không có lá gan khuyên can Doanh Thừa Phong, đành phải mặc hắn hành động.
Doanh Thừa Phong thấy bọn họ đã chuẩn bị thỏa đáng thì bản thân cũng dẫn động năng lực phòng ngự của bộ đồ da và tấm thuẫn, đem tầng bạch quang bao phủ lấy bản thân.
Tiếp theo, hắn ném mạnh chiếc chủy thủ về một hướng khác.
Chiếc chủy thủ ở giữa hư không tạo thành một đường cong tuyệt vời bắn về phía một góc tường.
Ngay khi chiếc chủy thủ sắp chạm vào tường, lực lượng tinh thần Doanh Thừa Phong phát ra sau nhưng lại đến trước, vượt qua cả chiếc chủy thủ.
Lực lượng tinh thần tuy rằng vô hình vô sắc nhưng tốc độ lan ra của nó không hề kém so với tốc độ ánh sáng, nó muốn đuổi kịp chiếc chủy thủ ở phía trước là việc cực kỳ dễ dàng.
Ngay khi phóng thích tinh thần lực lượng vượt qua chiếc chủy thủ, sát khí cường đại lập tức xuất hiện mạnh mẽ tấn công lên phía trên con dao.
Hiện giờ lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong tuy rằng không yếu, nhưng chỉ là không yêu mà thôi, còn xa mới có thể đạt tới mức nồng đậm.
Đừng nói là có thể làm lay động chiếc chủy thủ đang phi hành, cho dù là muốn thay đổi phương hướng của nó cũng không có khả năng. Nhưng mà, khi cỗ sát khí kia xâm nhập vào trong chiếc chủy thủ, toàn bộ chiếc chủy thủ bắt đầu phát ra ánh sáng, bộc phát ra những tia sáng chói mắt.
Ở bên trong luồng hào quang này, bỗng nhiên một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên.
Ầm.....
Chiếc chủy thủ giống như biến thành một khối thuốc nổ, vô số mảnh vỡ nhỏ li ti bắn ra bốn phía.
Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi khí lạ, hắn hét lên một tiếng, chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, hai chân chỉ thoáng cái đã to ra hơn, thân hình mau chóng biến mất khỏi vị trí của mình.
Mà khi hắn xuất hiện đã rời chỗ vừa đứng mấy trượng, hơn nữa thân thể cuộn tròn lại, tận lực né tránh những mảnh vụn tinh cương đó.
Bạch.... Bạch... Bạch...
Liên tiếp những thanh âm giống như mưa vang lên, trên vách tường chỗ chiếc chủy thủ phát nổ có vô số những vết cắt thật sâu.
- A!!!
Hai tên thủ vệ mặc dù đã sớm có dự phòng, nhưng khi biến hóa bất thình lình xảy ra thì vẫn hỏa sợ kêu to lên một tiếng thất thanh.
Bọn họ không hẹn mà cùng lui về phía sau, tùy ý để thân thể mạnh mẽ va chạm với vách tường, đồng thời nhấc tay lên hộ thể.
Cũng may bọn họ đứng ở xa khu trung tâm vụ nổ, lại liều mạng huy động lực lượng phòng ngự của linh giáp, cho nên mới có thể chống đỡ được những mảnh tinh cương đó bắn tới.
Sau khi hết thảy những âm thanh biến mất, Doanh Thừa Phong và hai tên thủ vệ chậm rãi đứng thẳng dậy, nhìn một đống hỗn độn trong phòng thử binh khí mà không tránh được xuất hiện một cỗ sợ hãi trong lòng.
Một màn vừa rồi thật quá mức kinh người, bonjhoj đều có cảm giác như mình vừa khiêu vũ trên đầu mũi đao, hơn nữa còn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Đặc biệt là hai tên thủ vệ đang liếc mắt nhìn nhau thì trong lòng lại càng hối hận.
Sớm biết Linh Sư đều là những kẻ điên không bình thường, nhưng bọn họ lại dám cho phép Doanh Thừa Phong tiến vào phòng thử binh khí làm loạn.
May mắn là bọn họ mặc linh giáp phòng ngự trên người, hơn nữa cũng sớm có chuẩn bị, mau chóng tránh khỏi nơi nguy hiểm, ở trong thời khắc mấu chốt lại bạo phát lực lượng của Linh Giáp, nếu không sợ rằng lúc này đã chết không toàn thây.
Chiếc chủy thủ tuy rằng không lớn, nhưng khi nó bùng nổ lại tạo thành hàng ngàn những mảnh vụn.
Bên trong những mảnh vụn bắn đi với tốc độ cao như viên đan bắn ra khỏi nòng súng, mỗi một mảnh vụn đều tương đương với một kích toàn lực của cao thủ thập tầng chân khí.
Mà trong thời khắc chiếc chủy thủ bùng nổ lực lượng thì đã tương đương với hàng nghìn cường giả thập tầng chân khí liều mạng đánh về bốn phương tám hướng, uy lực tạo thành quả nhiên là rung động vô cùng.
Nhìn từng đạo dấu vết khủng bố do vụ nổ tạo ra, trong lòng ba người Doanh Thừa Phong không khỏi phát lạnh, cho dù là người khởi xướng chuyện này cũng không thể ngờ tới khi dùng sát khí phối hợp với linh khí tự bạo lại có thể phát huy ra uy lực như thế....
Cỗ sát khí kia bọn họ cũng không quá xa lạ, là thủ hạ dưới tay Phong Huống thì chỉ cần một khoảng thời gian dài tiếp xúc là cơ bản có thể trải nghiệm vài lần cảm giác sát khí áp bách như thế.
Đó cũng không phải là do Phong Huống nổi giận, mà bởi vì nghề nghiệp của lão chính là một gã Linh Sư, vô luận là tu luyện chân khí hay quán linh đều cần vận dụng tới cỗ lực lượng tinh thần đặc thù kia. Cho nên, ở bên cạnh lão các võ sĩ đều bị vô số lần chịu đựng cảm giác sát khí áp bách.
Nhưng loại áp bách này chỉ xuất hiện ở phạm vi quanh thân Phong Huống, còn hiện tại lại xuất hiện ở trên một người trẻ tuổi như Doanh Thừa Phong không khỏi có phần kinh thế hãi tục.
Truyền nhân! Đây nhất định là truyền nhân tốt nhất mà Phong lão gia khổ công tìm kiếm bấy lâu nay.
Hai tên thủ vệ đồng thời nhận định điểm này, hơn nữa còn cảm thấy thập phần may mắn chính chính mình cũng không ngăn cản Phong thiếu gia tiến vào khố phòng.
Sát khí trong phòng càng lúc càng mạnh, làm cho người ta có cảm giác như mình bị tấn công. Nhưng hai tên thủ vệ chỉ thoáng lui lại phía sau một bước, tận lực đem thân thể dán lên trên vách tường mà thôi. Ngoại trừ điều đó ra bọn họ cũng không có chút biểu hiện không khỏe nào khác.
Sát khí của Doanh Thừa Phong tuy rằng không tầm thường, nhưng sao có thể so sánh với Phong Huống chứ? Tự nhiên không thể mang tới cho bọn hắn áp lực quá lớn.
Chẳng qua, Doanh Thừa Phong phóng xuất ra sát khí cũng không để ý tới vì vậy mà khiến người ta phải sợ hãi. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần đem lực lượng sát khí đưa vào trong Phong Linh Thạch.
Trong Phong Linh Thạch vốn có Công Kích Chi Lực cường đại, khi nhận thấy cỗ tinh thần lực lượng khác tập kích lập tức sôi trào. Chỉ có điều, bởi vì có Phong Linh Thạch phong ấn, cho nên cỗ lực lượng này cũng không thể thoát ly ra ngoài.
Trong ánh mắt của Doanh Thừa Phong lóe một tia sáng, hắn bắt đầu điều chỉnh nho nhỏ đối với tinh thần lực lượng của mình, đồng thời khiến cho sát khí tận lực phóng thích ra.
Vào giờ khắc này, Doanh Thừa Phong không ngờ lại đem Phong Linh Thạch coi như là phôi của linh khí, đem sát khí và Công Kích Chi Lực coi thành hai loại linh tính lực lượng, ở bên trong không ngừng quấn lấy nhau tạo ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Phong Linh Thạch chậm rãi phát sáng lên, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ.
Quán linh, Bộ linh là hai loại thủ pháp mà Doanh Thừa Phong vận dụng cùng một lúc, hơn nữa Phong Linh Thạch lại phối hợp vừa khớp.
Hai tên thủ vệ thoáng cảm thán trong lòng, kẻ mà lão gia coi trọng quả nhiên không hề tầm thường.
Lúc này mới qua bao lâu mà hắn đã đem sở trường của lão gia học được tới mức này?
Hồi lâu sau, hào quang của Phong Linh Thạch chậm rãi ảm đạm đi. Tuy rằng viên Phong Linh Thạch vẫn nằm ở trong tay Doanh Thừa Phong nhưng lực lượng linh tính bên trong cũng đã xảy ra biến hóa rất lớn, khác hẳn với lúc trước.
Lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong hơi quét qua là có thể cảm ứng được sát khí hung lệ ẩn chứa bên trong.
Chỉ là bởi vì cỗ sát khí kia do chính bản thân hắn quán chú cho nên có một loại cảm giác rất thân thiết.
Hắn mỉm cười, đem khối Phong Linh Thạch vẫn còn tỏa ra hơi ấm đặt lên trên chiếc chủy thủ, cả người bắt đầu tập trung tinh thần để dẫn dắt lực lượng bên trong Phong Linh Thạch.
Lúc này đây, vẻ mặt hắn tỏ ra ngưng trọng, tinh thần tập trung cao độ.
Ngay cả lúc trước khi thi triển trước mặt Phong Huống, hắn cũng không hề tỏ ra bộ dạng như thế này.
Từng sợi lực lượng linh tính cường đại được sự dẫn dắt của lực lượng tinh thần dần chui vào trong đồ án linh văn trên chủy thủ. Doanh Thừa Phong đối với công việc này giống như một thói quen vậy, nhưng lần này cũng không giống với bình thường, hắn dẫn dắt lực lượng không ngờ lại tiến vào theo một loại lộ tuyến quỷ dị.
Muốn quán linh cho lộ tuyến linh văn như vậy không chỉ cần tiêu hao nhiều tinh thần lực lượng, hơn nữa khả năng thao túng tinh thần lực phải đạt tới cảnh giới cực kỳ cao.
Nếu như chỉ bằng vào một mình Doanh Thừa Phong thì tuyệt đối không có khả năng làm được, nhưng với sự phối hợp của Trí Linh thì hắn có thể dễ dàng đem lực lượng linh tính quán nhập lên loại đồ án linh văn trên chủy thủ.
Một lúc lâu sau, hắn mở thở dài một hơi, rút Phong Linh Thạch ra.
Nhưng giờ phút này, lực lượng linh tính ẩn chứa trong Phong Linh Thạch cũng không còn lại bai nhiêu.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong đảo qua chiếc chủy thủ vài vòng, hắn trầm giọng hỏi:
- Hai vị! Xin hỏi phòng thử binh khí của Phong sư tổ ở chỗ nào?
Linh Sư sau khi quán linh cho binh khí và phòng cụ thường sẽ kiếm một chỗ cố định nào đó để thử nghiệm.
Ở đó, hẳn là có thể phóng thích ra một ít năng lực đặc thù của linh khí, có thể kiểm nghiệm xem uy lực của binh khí và phòng cụ phát huy tới mức nào.
Hai tên thủ vệ thoáng giật mình, bọn họ liếc mắt nhìn nhau cảm thấy ngoài ý muốn.
Vừa mới hạ quyết tâm lấy lòng tiểu chủ nhân tương lai này, không ngờ bây giờ đã có cơ hội.
Dưới sự dẫn đường của hai tên thủ vệ, Doanh Thừa Phong nhanh chóng tiến vào một căn phòng lớn ở bên cạnh tạp binh khố.
Diện tích căn phòng này lớn gấp hai lần tạp binh khố, chẳng qua ở trong này một nửa là trống trải. Doanh Thừa Phong đảo ánh mắt một vòng, lực lượng tinh thần của hắn nhanh chóng đảo qua căn phòng một lần, hắn kinh ngạc phát hiện vách tường nơi này không ngờ lại làm bằng tinh cương. Bức tường dày đặc tinh cương như vậy cho dù là linh khí bình thường cũng đừng mơ tưởng có thể phá hủy được nó.
Ở bốn phía trên vách tường rõ ràng có những vết cắt không có quy tắc, những dấu vết này chắc chắn là do lúc thí nghiệm linh khí tạo thành.
Trên mặt Doanh Thừa Phong hiện ra một nụ cười thản nhiên, những dấu vết này sợ rằng phải có rất nhiều a.
Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong đi tới chỗ trống lớn nhất, đầu tiên hắn lấy ra một đôi bao tay mang vào, sau đó từ trên lưng lấy ra một chiếc tấm thuẫn.
Chân khí trong cơ thể lưu chuyển, bộ đồ bằng da và tấm thuẫn lập tức tỏa ra ánh hào quang màu trắng.
Lấy chiếc chủy thủ vừa quán linh xong ra, Doanh Thừa Phong bỗng nhiên quay đầu, nói:
- Hai vị! Thí nghiệm của tại hạ có chút nguy hiểm, nếu hai vị có áo giáp phòng hộ thì xin hãy mặc vào cho.
Hai tên thủ vệ thoáng rùng mình, tu vi chân khí của Doanh Thừa Phong không được bọn họ để trong mắt, nhưng do thân phận Linh Sư của hắn khiến cho họ phải vạn phần kiêng kỵ.
Bọn họ ở trong Khí Đạo Tông đã lâu, biết rõ sự đáng sợ của Linh Sư. Đặc biệt là những thí nghiệm linh khí vừa mới hoàn thành thì có trời mới biết sẽ phát sinh điều gì bất ngờ, nếu là chuyện không tốt thì có lẽ ngay cả mạng nhỏ cũng đi tong.
Cho nên hai người căn bản không dám chậm trễ, một người mỉm cười nói:
- Doanh thiếu gia! Mong ngài chờ một chút, chúng ta đi lấy áo giáp để mặc được chứ?
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:
- Xin cứ tự nhiên.
Một tên hộ vệ vội vàng chạy ra ngoài, chỉ sau một lát hắn đã quay trở lại, trong tay mang theo hai bộ áo, mũ khác nhau.
Tên còn lại khi tiếp nhận chiếc áo giáp khẽ đưa ánh mắt dò hỏi tới đồng bạn, nhưng tên động bạn cũng chỉ cười khổ. Hai người chỉ có thể bất đắc dĩ mặc chiếc áo giáp vào, cùng đợi động tác tiếp theo của Doanh Thừa Phong.
Kỳ thật khi Doanh Thừa Phong tiến vào phòng thử binh khí, những người khác đã bắt đầu đi bẩm báo cho Phong Huống.
Nhưng lúc này Phong Huống đang ở trong căn thảo phòng giữa khu trung tâm của tông môn, căn bản không có khả năng ngay lập tức thông báo.. Mà những người khác cũng không có lá gan khuyên can Doanh Thừa Phong, đành phải mặc hắn hành động.
Doanh Thừa Phong thấy bọn họ đã chuẩn bị thỏa đáng thì bản thân cũng dẫn động năng lực phòng ngự của bộ đồ da và tấm thuẫn, đem tầng bạch quang bao phủ lấy bản thân.
Tiếp theo, hắn ném mạnh chiếc chủy thủ về một hướng khác.
Chiếc chủy thủ ở giữa hư không tạo thành một đường cong tuyệt vời bắn về phía một góc tường.
Ngay khi chiếc chủy thủ sắp chạm vào tường, lực lượng tinh thần Doanh Thừa Phong phát ra sau nhưng lại đến trước, vượt qua cả chiếc chủy thủ.
Lực lượng tinh thần tuy rằng vô hình vô sắc nhưng tốc độ lan ra của nó không hề kém so với tốc độ ánh sáng, nó muốn đuổi kịp chiếc chủy thủ ở phía trước là việc cực kỳ dễ dàng.
Ngay khi phóng thích tinh thần lực lượng vượt qua chiếc chủy thủ, sát khí cường đại lập tức xuất hiện mạnh mẽ tấn công lên phía trên con dao.
Hiện giờ lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong tuy rằng không yếu, nhưng chỉ là không yêu mà thôi, còn xa mới có thể đạt tới mức nồng đậm.
Đừng nói là có thể làm lay động chiếc chủy thủ đang phi hành, cho dù là muốn thay đổi phương hướng của nó cũng không có khả năng. Nhưng mà, khi cỗ sát khí kia xâm nhập vào trong chiếc chủy thủ, toàn bộ chiếc chủy thủ bắt đầu phát ra ánh sáng, bộc phát ra những tia sáng chói mắt.
Ở bên trong luồng hào quang này, bỗng nhiên một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên.
Ầm.....
Chiếc chủy thủ giống như biến thành một khối thuốc nổ, vô số mảnh vỡ nhỏ li ti bắn ra bốn phía.
Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi khí lạ, hắn hét lên một tiếng, chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, hai chân chỉ thoáng cái đã to ra hơn, thân hình mau chóng biến mất khỏi vị trí của mình.
Mà khi hắn xuất hiện đã rời chỗ vừa đứng mấy trượng, hơn nữa thân thể cuộn tròn lại, tận lực né tránh những mảnh vụn tinh cương đó.
Bạch.... Bạch... Bạch...
Liên tiếp những thanh âm giống như mưa vang lên, trên vách tường chỗ chiếc chủy thủ phát nổ có vô số những vết cắt thật sâu.
- A!!!
Hai tên thủ vệ mặc dù đã sớm có dự phòng, nhưng khi biến hóa bất thình lình xảy ra thì vẫn hỏa sợ kêu to lên một tiếng thất thanh.
Bọn họ không hẹn mà cùng lui về phía sau, tùy ý để thân thể mạnh mẽ va chạm với vách tường, đồng thời nhấc tay lên hộ thể.
Cũng may bọn họ đứng ở xa khu trung tâm vụ nổ, lại liều mạng huy động lực lượng phòng ngự của linh giáp, cho nên mới có thể chống đỡ được những mảnh tinh cương đó bắn tới.
Sau khi hết thảy những âm thanh biến mất, Doanh Thừa Phong và hai tên thủ vệ chậm rãi đứng thẳng dậy, nhìn một đống hỗn độn trong phòng thử binh khí mà không tránh được xuất hiện một cỗ sợ hãi trong lòng.
Một màn vừa rồi thật quá mức kinh người, bonjhoj đều có cảm giác như mình vừa khiêu vũ trên đầu mũi đao, hơn nữa còn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Đặc biệt là hai tên thủ vệ đang liếc mắt nhìn nhau thì trong lòng lại càng hối hận.
Sớm biết Linh Sư đều là những kẻ điên không bình thường, nhưng bọn họ lại dám cho phép Doanh Thừa Phong tiến vào phòng thử binh khí làm loạn.
May mắn là bọn họ mặc linh giáp phòng ngự trên người, hơn nữa cũng sớm có chuẩn bị, mau chóng tránh khỏi nơi nguy hiểm, ở trong thời khắc mấu chốt lại bạo phát lực lượng của Linh Giáp, nếu không sợ rằng lúc này đã chết không toàn thây.
Chiếc chủy thủ tuy rằng không lớn, nhưng khi nó bùng nổ lại tạo thành hàng ngàn những mảnh vụn.
Bên trong những mảnh vụn bắn đi với tốc độ cao như viên đan bắn ra khỏi nòng súng, mỗi một mảnh vụn đều tương đương với một kích toàn lực của cao thủ thập tầng chân khí.
Mà trong thời khắc chiếc chủy thủ bùng nổ lực lượng thì đã tương đương với hàng nghìn cường giả thập tầng chân khí liều mạng đánh về bốn phương tám hướng, uy lực tạo thành quả nhiên là rung động vô cùng.
Nhìn từng đạo dấu vết khủng bố do vụ nổ tạo ra, trong lòng ba người Doanh Thừa Phong không khỏi phát lạnh, cho dù là người khởi xướng chuyện này cũng không thể ngờ tới khi dùng sát khí phối hợp với linh khí tự bạo lại có thể phát huy ra uy lực như thế....
Tác giả :
Thương Thiên Bạch Hạc