Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 51: Hàng phục Xích Diễm Tước (1)
- Ngươi là người nào? Lại dám trêu chọc Kim Long bang chúng ta, đại ca của chúng ta là Tiên Thiên Tông Sư, thức thời ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu nhận sai, bằng không thì hôm nay nơi này chính là nơi táng thân của ngươi!
Nam tử ục ịch vô cùng phẫn nộ, hắn cũng đã nhìn ra, Khương Tư Nam tối đa bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, dù so với mình cường một ít, nhưng mà tuyệt đối không có đạt tới Tiên Thiên cảnh.
- Kim Long bang?
Khương Tư Nam nhíu mày, nhìn thoáng qua Kim sắc Giao Long trên người bọn họ liền hiểu rõ.
- Các vị đại ca, vậy thi thể Thủy Viên mấy vị có thể mang đi, Xích Diễm Tước này xác thực là bằng hữu của tại hạ, kính xin mấy vị hạ thủ lưu tình!
Khương Tư Nam mỉm cười, thò tay vuốt ve Xích Diễm Tước nằm rạp trên mặt đất thoáng một phát.
Xích Diễm Tước hung hăng trừng mắt nhìn Khương Tư Nam, bất quá lại không có chút sát khí nào, chỉ là có chút mất tự nhiên nhúc nhích.
Chứng kiến Khương Tư Nam một bộ mây trôi nước chảy, không có để mình vào mắt, nam tử ục ịch lập tức nộ khí.
- Tiểu tử, ngươi chưa đủ lông đủ cánh liền dám uy hiếp lão tử, hôm nay Xích Diễm Tước này ngươi mang không đi, ngay cả ngươi cũng lưu lại cho gia gia! Nhị ca Tam ca, lên!
Nam tử ục ịch nộ quát một tiếng, ba người bỗng nhiên đồng thời tung nhảy lên, đao thép sáng như tuyết, bổ về phía Khương Tư Nam.
Lưỡi đao cực tốc xẹt qua trong không khí, phát ra âm minh ông ông, khí lãng chung quanh nổ tung, ánh mắt của ba người đều mang theo tàn nhẫn sát ý, toàn lực ra tay.
- Hừ!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, trong lòng cũng cực kỳ giận giữ, không nghĩ tới ba người này vậy mà một chút cũng chưa từ bỏ, hơn nữa đối với hắn sinh ra sát cơ.
- Thần Long Bãi Vĩ!
Khương Tư Nam lập tức gầm nhẹ một tiếng, lực lượng toàn thân bạo phát ra, một cỗ khí thế phô thiên cái địa mãnh liệt mà ra, huyết khí trên người hắn ngập trời, Xích Hà tràn ngập, hắn mạnh mẽ bay lên, Phong Lôi Bộ phiêu hốt bất định, lại dẫn một cỗ khí tức không cách nào ngăn chặn.
Lập tức, Khương Tư Nam quét ra một chân, cuồng phong gào thét, khí lãng nổ tung, bên ngoài như một đạo Chân Long nhào tới, lập tức quét trúng ba người.
Lúc này ba người mới biết được mình sai không hợp thói thường, sắc mặt trắng bệch, dần hiện ra thần sắc hoảng sợ, cổ cự lực này chỉ sợ so với Đại ca của bọn hắn toàn lực bộc phát cũng không thua bao nhiêu, thậm chí khí thế còn muốn mạnh hơn nữa.
- Rầm rầm rầm!
Một tiếng ầm ầm nổ mạnh, ba người đồng thời bị Khương Tư Nam quét trúng, trường đao lập tức bạo toái, thân hình ba người như đạn pháo, đập vào vách núi đá, vô số nham thạch tạc vỡ ra.
Trong mắt ba người đều lộ ra sợ hãi, miệng lớn ho ra máu, lục phủ ngũ tạng nhận lấy trọng thương, bọn hắn một câu cũng không dám nói, thân thể lảo đảo chạy như điên.
- Phế vật!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, cũng không có đuổi theo.
Nói cho cùng hắn và ba người kia cũng không có thâm cừu đại hận gì, khuyên bảo không nghe, vậy cũng chỉ có ra tay giáo huấn một phen, nhưng không muốn lấy tánh mạng của bọn hắn.
Khương Tư Nam quay đầu, vẻ mặt giống như cười mà không phải cười nhìn Xích Diễm Tước.
Xích Diễm Tước có chút bất an kêu một tiếng, trong ánh mắt có một tia cảm kích cùng cảnh giác, dù sao trước kia nó một mực đuổi giết Khương Tư Nam, nhưng mà hiện tại tình hình trái ngược, tuyệt đối không nghĩ tới Khương Tư Nam vậy mà cứu nó.
Hơn nữa, nếu bây giờ Khương Tư Nam ra tay với nó, nó căn bản không có sức hoàn thủ.
Xích Diễm Tước lộ ra một tia xấu hổ và giận dữ, nó cảm giác mình là vừa ra hang sói lại tiến vào hang hổ.
- Tiểu Hồng, trước kia lấy đi Tử Diệp Huyết Sâm của ngươi là ta không đúng, nhưng mà ta xác thực có cần dùng gấp!
Khương Tư Nam thở dài một hơi, chậm rãi nói:
- Đại ca ta kinh mạch toàn thân đứt đoạn, Tử Diệp Huyết Sâm là chủ dược luyện chế Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, cho nên xin lỗi!
Khương Tư Nam nhìn về phía Xích Diễm Tước vô cùng thành khẩn nói, mặc kệ nó vui hay không, danh tự Tiểu Hồng liền đến trên đầu nó.
- Ọt ọt...
Xích Diễm Tước bất mãn kêu một tiếng, phảng phất như nghe hiểu Khương Tư Nam, vẻ cảnh giác trong ánh mắt dần dần biến mất, trở nên nhu hòa.
Khương Tư Nam mỉm cười, đứng lên, đi tới trước thi thể của Thủy Viên, Phong Lôi kiếm ra khỏi vỏ, nhắm ngay lồng ngực Thủy Viên đâm xuống.
Máu huyết của Thủy Viên đều bị Khương Tư Nam thu vào, không có một hồi, lồng ngực của Thủy Viên bị phá vỡ, Khương Tư Nam từ đó lấy ra một trái tim cực lớn, máu tươi chảy đầm đìa, nhưng lại có một cỗ hương thơm tràn ra.
Toàn thân Thủy Viên trân quý nhất đúng là trái tim này, ẩn chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, nếu luyện chế thành Linh Đan, kém cỏi nhất cũng là Linh Đan Nhị phẩm.
Xích Diễm Tước vừa nhìn thấy trái tim này, ánh mắt lập tức sáng lên, để lộ ra vô cùng khát vọng.
Hiện tại bản thân nó bị trọng thương, nếu như có thể nuốt trái tim của Thủy Viên, nhất định có thể rất nhanh khôi phục thương thế, bởi vậy trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam, liền mang theo một tia cầu khẩn.
- Tiểu Hồng, đón lấy!
Khương Tư Nam mỉm cười, trong tay phát kình lực, trái tim Thủy Viên lập tức vọt về phía Xích Diễm Tước.
Xích Diễm Tước hé miệng, lập tức nuốt vào trong bụng, trong ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, Khương Tư Nam chứng kiến, chung quanh nó bắt đầu chậm rãi tụ tập một tầng thiên địa linh khí nhàn nhạt, cánh chim cũng bắt đầu phát ra Xích Hà, thương thế dần dần đạt được chuyển biến tốt đẹp.
Lúc này Khương Tư Nam mới yên lòng lại, bắt đầu thu thập da lông, cánh tay… của Thủy Viên thỏa đáng, bỏ vào Huyền Hoàng Không Gian, những cái này đều là tài liệu của Hoang Thú Ngũ phẩm đỉnh phong, giá trị xa xỉ.
Đến cuối cùng, hắn ở bên cạnh thủy đàm dựng lên một đống lửa, rửa thịt Thủy Viên sạch sẽ, gác ở trên lửa bắt đầu nướng.
Không bao lâu, thịt Thủy Viên tản mát ra hương khí vô cùng nồng đậm, vàng óng ánh, dầu trơn nhỏ ở trên lửa, phát ra thanh âm xì xì, làm cho người thèm nhỏ dãi.
- Oa, thơm quá a!
Thủy Viên là Hoang Thú cường đại có thể so với Tiên Thiên Tông Sư, chất thịt trên người nó rất ngon, vô cùng chặt chẽ, hơn nữa ẩn chứa tinh khí khổng lồ, lập tức để cho Khương Tư Nam muốn ăn.
- Ọt ọt ọt ọt...
Xích Diễm Tước cũng bị mùi thịt hấp dẫn, mở mắt, sau khi nuốt trái tim của Thủy Viên, nó có thể lung la lung lay đứng lên, nhìn xem thịt Thủy Viên gác trên đống lửa, nước miếng ào ào chảy ròng.
- Ngươi muốn ăn không?
Khương Tư Nam quơ quơ thịt nướng trong tay, cười hỏi.
Nam tử ục ịch vô cùng phẫn nộ, hắn cũng đã nhìn ra, Khương Tư Nam tối đa bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, dù so với mình cường một ít, nhưng mà tuyệt đối không có đạt tới Tiên Thiên cảnh.
- Kim Long bang?
Khương Tư Nam nhíu mày, nhìn thoáng qua Kim sắc Giao Long trên người bọn họ liền hiểu rõ.
- Các vị đại ca, vậy thi thể Thủy Viên mấy vị có thể mang đi, Xích Diễm Tước này xác thực là bằng hữu của tại hạ, kính xin mấy vị hạ thủ lưu tình!
Khương Tư Nam mỉm cười, thò tay vuốt ve Xích Diễm Tước nằm rạp trên mặt đất thoáng một phát.
Xích Diễm Tước hung hăng trừng mắt nhìn Khương Tư Nam, bất quá lại không có chút sát khí nào, chỉ là có chút mất tự nhiên nhúc nhích.
Chứng kiến Khương Tư Nam một bộ mây trôi nước chảy, không có để mình vào mắt, nam tử ục ịch lập tức nộ khí.
- Tiểu tử, ngươi chưa đủ lông đủ cánh liền dám uy hiếp lão tử, hôm nay Xích Diễm Tước này ngươi mang không đi, ngay cả ngươi cũng lưu lại cho gia gia! Nhị ca Tam ca, lên!
Nam tử ục ịch nộ quát một tiếng, ba người bỗng nhiên đồng thời tung nhảy lên, đao thép sáng như tuyết, bổ về phía Khương Tư Nam.
Lưỡi đao cực tốc xẹt qua trong không khí, phát ra âm minh ông ông, khí lãng chung quanh nổ tung, ánh mắt của ba người đều mang theo tàn nhẫn sát ý, toàn lực ra tay.
- Hừ!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, trong lòng cũng cực kỳ giận giữ, không nghĩ tới ba người này vậy mà một chút cũng chưa từ bỏ, hơn nữa đối với hắn sinh ra sát cơ.
- Thần Long Bãi Vĩ!
Khương Tư Nam lập tức gầm nhẹ một tiếng, lực lượng toàn thân bạo phát ra, một cỗ khí thế phô thiên cái địa mãnh liệt mà ra, huyết khí trên người hắn ngập trời, Xích Hà tràn ngập, hắn mạnh mẽ bay lên, Phong Lôi Bộ phiêu hốt bất định, lại dẫn một cỗ khí tức không cách nào ngăn chặn.
Lập tức, Khương Tư Nam quét ra một chân, cuồng phong gào thét, khí lãng nổ tung, bên ngoài như một đạo Chân Long nhào tới, lập tức quét trúng ba người.
Lúc này ba người mới biết được mình sai không hợp thói thường, sắc mặt trắng bệch, dần hiện ra thần sắc hoảng sợ, cổ cự lực này chỉ sợ so với Đại ca của bọn hắn toàn lực bộc phát cũng không thua bao nhiêu, thậm chí khí thế còn muốn mạnh hơn nữa.
- Rầm rầm rầm!
Một tiếng ầm ầm nổ mạnh, ba người đồng thời bị Khương Tư Nam quét trúng, trường đao lập tức bạo toái, thân hình ba người như đạn pháo, đập vào vách núi đá, vô số nham thạch tạc vỡ ra.
Trong mắt ba người đều lộ ra sợ hãi, miệng lớn ho ra máu, lục phủ ngũ tạng nhận lấy trọng thương, bọn hắn một câu cũng không dám nói, thân thể lảo đảo chạy như điên.
- Phế vật!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, cũng không có đuổi theo.
Nói cho cùng hắn và ba người kia cũng không có thâm cừu đại hận gì, khuyên bảo không nghe, vậy cũng chỉ có ra tay giáo huấn một phen, nhưng không muốn lấy tánh mạng của bọn hắn.
Khương Tư Nam quay đầu, vẻ mặt giống như cười mà không phải cười nhìn Xích Diễm Tước.
Xích Diễm Tước có chút bất an kêu một tiếng, trong ánh mắt có một tia cảm kích cùng cảnh giác, dù sao trước kia nó một mực đuổi giết Khương Tư Nam, nhưng mà hiện tại tình hình trái ngược, tuyệt đối không nghĩ tới Khương Tư Nam vậy mà cứu nó.
Hơn nữa, nếu bây giờ Khương Tư Nam ra tay với nó, nó căn bản không có sức hoàn thủ.
Xích Diễm Tước lộ ra một tia xấu hổ và giận dữ, nó cảm giác mình là vừa ra hang sói lại tiến vào hang hổ.
- Tiểu Hồng, trước kia lấy đi Tử Diệp Huyết Sâm của ngươi là ta không đúng, nhưng mà ta xác thực có cần dùng gấp!
Khương Tư Nam thở dài một hơi, chậm rãi nói:
- Đại ca ta kinh mạch toàn thân đứt đoạn, Tử Diệp Huyết Sâm là chủ dược luyện chế Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, cho nên xin lỗi!
Khương Tư Nam nhìn về phía Xích Diễm Tước vô cùng thành khẩn nói, mặc kệ nó vui hay không, danh tự Tiểu Hồng liền đến trên đầu nó.
- Ọt ọt...
Xích Diễm Tước bất mãn kêu một tiếng, phảng phất như nghe hiểu Khương Tư Nam, vẻ cảnh giác trong ánh mắt dần dần biến mất, trở nên nhu hòa.
Khương Tư Nam mỉm cười, đứng lên, đi tới trước thi thể của Thủy Viên, Phong Lôi kiếm ra khỏi vỏ, nhắm ngay lồng ngực Thủy Viên đâm xuống.
Máu huyết của Thủy Viên đều bị Khương Tư Nam thu vào, không có một hồi, lồng ngực của Thủy Viên bị phá vỡ, Khương Tư Nam từ đó lấy ra một trái tim cực lớn, máu tươi chảy đầm đìa, nhưng lại có một cỗ hương thơm tràn ra.
Toàn thân Thủy Viên trân quý nhất đúng là trái tim này, ẩn chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, nếu luyện chế thành Linh Đan, kém cỏi nhất cũng là Linh Đan Nhị phẩm.
Xích Diễm Tước vừa nhìn thấy trái tim này, ánh mắt lập tức sáng lên, để lộ ra vô cùng khát vọng.
Hiện tại bản thân nó bị trọng thương, nếu như có thể nuốt trái tim của Thủy Viên, nhất định có thể rất nhanh khôi phục thương thế, bởi vậy trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam, liền mang theo một tia cầu khẩn.
- Tiểu Hồng, đón lấy!
Khương Tư Nam mỉm cười, trong tay phát kình lực, trái tim Thủy Viên lập tức vọt về phía Xích Diễm Tước.
Xích Diễm Tước hé miệng, lập tức nuốt vào trong bụng, trong ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, Khương Tư Nam chứng kiến, chung quanh nó bắt đầu chậm rãi tụ tập một tầng thiên địa linh khí nhàn nhạt, cánh chim cũng bắt đầu phát ra Xích Hà, thương thế dần dần đạt được chuyển biến tốt đẹp.
Lúc này Khương Tư Nam mới yên lòng lại, bắt đầu thu thập da lông, cánh tay… của Thủy Viên thỏa đáng, bỏ vào Huyền Hoàng Không Gian, những cái này đều là tài liệu của Hoang Thú Ngũ phẩm đỉnh phong, giá trị xa xỉ.
Đến cuối cùng, hắn ở bên cạnh thủy đàm dựng lên một đống lửa, rửa thịt Thủy Viên sạch sẽ, gác ở trên lửa bắt đầu nướng.
Không bao lâu, thịt Thủy Viên tản mát ra hương khí vô cùng nồng đậm, vàng óng ánh, dầu trơn nhỏ ở trên lửa, phát ra thanh âm xì xì, làm cho người thèm nhỏ dãi.
- Oa, thơm quá a!
Thủy Viên là Hoang Thú cường đại có thể so với Tiên Thiên Tông Sư, chất thịt trên người nó rất ngon, vô cùng chặt chẽ, hơn nữa ẩn chứa tinh khí khổng lồ, lập tức để cho Khương Tư Nam muốn ăn.
- Ọt ọt ọt ọt...
Xích Diễm Tước cũng bị mùi thịt hấp dẫn, mở mắt, sau khi nuốt trái tim của Thủy Viên, nó có thể lung la lung lay đứng lên, nhìn xem thịt Thủy Viên gác trên đống lửa, nước miếng ào ào chảy ròng.
- Ngươi muốn ăn không?
Khương Tư Nam quơ quơ thịt nướng trong tay, cười hỏi.
Tác giả :
Mộ Vũ Thần Thiên