Tạo Hóa Chi Vương
Chương 93: Trưởng Lão Tranh Đồ
- Cái gì, Diệp Chân xông qua cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến, còn hoàn mỹ vượt ải?
Trong tĩnh thất, nhìn thấy trưởng lão thủ quan ở Ngư Long đạo gửi tín phù tới, Quách Kỳ Kinh chấn kinh. Tâm niệm vừa động, trong mắt lóe lên thần quang, hai tay xẹt qua, một tấm kính do Linh lực hình thành đột nhiên hiển hiện.
Hình ảnh trong gương, lại làm cho Quách Kỳ Kinh có chút buồn bực.
Hắn không thấy được tình hình Diệp Chân giết Huyễn Yêu ở trong cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến, nhìn thấy, là tình hình Diệp Chân nghỉ ngơi ở trước cửa thứ năm cùng cửa thứ sáu.
- Sao có thể có chuyện đó?
- Diệp Chân mới Chân Nguyên tam trọng... Không, diện bích nửa năm, đã đột phá Chân Nguyên tứ trọng. Nhưng coi như là Chân Nguyên tứ trọng, cũng không có khả năng xông qua cửa thứ năm, huống chi đánh chết tất cả Huyễn Yêu, hoàn mỹ vượt ải?
Lông mày của Quách Kỳ Kinh nhíu chặt.
Trong gương linh lực ở trước mặt hắn, Diệp Chân chậm rãi đẩy đại môn cửa thứ sáu của Ngư Long Cửu Biến, thấy một màn như vậy, Quách Kỳ Kinh hết sức chăm chú quan sát Diệp Chân.
Cùng thời khắc đó, nhiều vị trưởng lão trong tông môn, cũng nhận được tín phù của đệ tử hoặc hảo hữu.
- Diệp Chân, lấy tu vi Chân Nguyên tam trọng, xông qua cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến? Điều đó không có khả năng? Cái này ngay cả Đồ Phương Diệp, đệ nhất thiên tài trăm năm qua phục sinh, lấy tu vi Chân Nguyên tam trọng, cũng không có khả năng lấy được chiến tích này?
Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên cả kinh đứng lên, bước nhanh đi ra ngoài.
- Bất kể như thế nào, sự kiện kia, ta phải lập tức làm ra quyết định. Thiên tài nhiều, truyền thừa khó...
Trên một Trưởng Lão Phong khác, Thất trưởng lão Chung Ly Cảnh nhận được tin tức cũng mạnh mẽ phóng lên trời, bay về phía Tề Thiên Phong.
- Nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, dưới tay lão phu, một chân truyền cũng không có, ở trong tông môn nói chuyện cũng chẳng ai nghe!
Cơ hồ là đồng thời, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão thậm chí Lục trưởng lão, đều làm một sự tình giống như.
Trên Định Quang phong, Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang chiếm được tin tức này, lông mi đột nhiên nhíu chặt:
- Hỗn trướng này, giết Thừa Tổ, để lão phu mất hết mặt mũi không nói, còn hại Hồng Báo thành như vậy, lão phu còn chưa trừng trị hắn, vậy mà lại nổi danh!
- Kiếm Đồng, đi gọi mấy vị sư huynh của ngươi đến đây.
Trong tiếng quát, một đồng tử lĩnh mệnh đi ra.
Trước mặt Quách Kỳ Kinh, trong kính linh lực.
Chân lực toàn thân Diệp Chân thôi động đến cực hạn, tay phải Thiên Tinh Kiếm, tay trái Chân Nguyên Kiếm Chỉ, dùng hết tiềm lực toàn thân, thậm chí là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, mới giết chết con Huyễn Yêu thứ ba trong cửa thứ sáu... Yêu thú Địa giai trung phẩm Tứ Tí Hùng Bi!
Sau khi xử lý con Tứ Tí Hùng Bi thứ ba, bốn phía Diệp Chân, đồng thời lao tới sáu con Tứ Tí Hùng Bi, bị hai mươi bốn cánh tay gấu vỗ trúng.
Lực lượng đủ để khai sơn liệt hải xé rách cương khí hộ thể của Diệp Chân, hộ thân phù một mực ẩn ở trên người Diệp Chân, lúc này tản mát ra ánh sáng bảy màu.
Ánh sáng lóe lên, mắt lộ ra vẻ sợ hãi, thân hình của Diệp Chân lăng không biến mất khỏi cửa thứ sáu.
Xem hết một màn này, Quách Kỳ Kinh vung tay lên, kính linh lực tán đi, lông mày lại nhíu chặt hơn.
Chiến lực của Diệp Chân, cũng không có gì quá mức thần kỳ.
Trừ Truy Tinh Bộ huyền diệu, lấy ánh mắt của Quách Kỳ Kinh đến xem, chiến lực của Diệp Chân, miễn cưỡng tương đương Chân Nguyên ngũ trọng hậu kỳ Chu Chí An, nhưng mà dựa vào chút chiến lực ấy, tuyệt đối không có khả năng xông qua cửa thứ năm.
Cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến, không có thực lực Dẫn Linh cảnh, là tuyệt đối không vượt qua nổi, còn hoàn mỹ vượt ải, Diệp Chân này, đến tột cùng làm sao làm được?
Một khoảnh khắc này, Quách Kỳ Kinh hiếu kỳ đến muốn nhổ râu mép của mình.
Ngư Long đạo!
- Mau nhìn, điểm tích lũy lại động!
Theo một tên đệ tử kinh hô, rất nhiều đệ tử vừa mới định thần lại, ánh mắt lần nữa tụ tập đến trên Linh Quang Bích.
Chín vạn sáu ngàn!
Chín vạn bảy ngàn!
Chín vạn tám ngàn điểm!
Vèo!
Âm thanh hít khí lạnh vang lên!
Chín vạn tám ngàn điểm, có thể đánh đến điểm số này, đều là Dẫn Linh cảnh trung hậu kỳ.
Tồn tại có thể xông đến cửa thứ sáu của Ngư Long Cửu Biến, trên cơ bản đều là trước mười của nội môn. Coi như là Thiên Bảng thứ nhất Khuất Chiến Càn, cũng vừa vặn xông qua cửa thứ sáu mà thôi!
Diệp Chân một Chân Nguyên tam trọng, vậy mà xông qua nơi này?
Xoát!
Đám người đang kinh hô, Diệp Chân có chút chưa tỉnh hồn, trong nháy mắt bị truyền tống ra.
Nhìn thấy Diệp Chân hoàn hảo không chút tổn hại, trong nội tâm rất nhiều đệ tử nội môn cùng nhau bay lên một ý niệm... yêu nghiệt, quái vật!
Cơ hồ là đồng thời, thứ tự trên Thiên Bảng lại xuất hiện biến hóa.
Diệp Chân lấy chín vạn tám ngàn điểm tích lũy, siêu việt chín vạn sáu ngàn điểm của người xếp thứ mười, trở thành vị trí thứ mười trên Thiên Bảng!
Người vốn xếp thứ mười trên Thiên Bảng, hạ xuống vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng.
Người bị Diệp Chân đá ra khỏi vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng, chính là Nhâm Tây Hoa!
- Xem, Diệp Chân lại có thể sánh vai với thiên tài Nhâm Tây Hoa!
Một tên đệ tử nội môn nói.
Sư huynh ở bên cạnh lại lắc đầu.
- Không nhất định! Nhâm Tây Hoa dùng thời gian ba năm, giết vào vị trí thứ mười trên Thiên Bảng! Mà Diệp Chân, theo ta được biết, một năm trước, còn là đệ tử tạp dịch! Nói cách khác, Diệp Chân chỉ dùng thời gian một năm, liền giết vào vị trí thứ mười trên Thiên Bảng! Thiên phú của Diệp Chân...
- Thiên phú cái rắm, Diệp Chân là rác rưởi Tam mạch trung phẩm mà thôi...
- Diệp Chân là rác rưởi, vậy ngươi là Tứ mạch trung phẩm, sao còn không có giết vào Thiên Bảng, đừng nói thứ tự của Diệp Chân hôm nay, là vị trí thứ mười trên Thiên Bảng!
Một đám sư huynh đệ, bởi vì Diệp Chân mà rùm beng lên.
Trên một ngọn núi yên tĩnh, Nhâm Tây Hoa đang tu luyện đột nhiên lòng có cảm giác nhìn về phía ngọc bài thân phận của mình, vừa xem xét, lông mày liền nhíu lại.
- Thứ tự của ta, rớt xuống vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng?
- Là ai? Là ai chen ta ra Top 10 của Thiên Bảng?
Thân hình lóe lên, Nhâm Tây Hoa bay thẳng đến Đông Lai Phong!
- Cái gì, ta lên vị trí thứ mười trên Thiên Bảng?
Liếc mắt nhìn Thiên Địa Bảng, Diệp Chân cũng chấn động.
Lúc đầu ý nghĩ của Diệp Chân, là hết toàn lực giết vào Thiên Bảng, có điều cửa thứ năm, Diệp Chân có chơi kỹ xảo, trùng hợp biết nhược điểm của Ngân Tuyến Ma Điêu, dưới Truy Tinh Bộ phối hợp, mới hoàn mỹ vượt ải!
Cứ như vậy, không chỉ giết vào Thiên Bảng, thứ tự còn cực kỳ khủng bố giết vào vị trí thứ mười!
Nhưng coi như thế, Diệp Chân như trước thắng được đường đường chính chính!
Không nói am hiểu nhược điểm của Ngân Tuyến Ma Điêu cũng là bản sự của Diệp Chân, Diệp Chân đã có thể chính diện giết ba Huyễn Yêu Địa giai trung phẩm, khí lực va chạm giết tầm mười con Huyễn Yêu Địa giai hạ phẩm, cũng không có vấn đề.
Điểm tích lũy cũng có thể dễ dàng kiếm hơn hai vạn hai ngàn điểm!
Đương nhiên, đó cũng không phải nói Diệp Chân đụng phải hai ba con Yêu thú Địa giai trung phẩm chân chính có thể chiến thắng, dù sao trong Ngư Long Cửu Biến dùng Linh lực hóa thành Huyễn Yêu, cùng Yêu thú chân thật vẫn có chênh lệch nhất định.
Bộ dáng giật mình của Diệp Chân, làm đám đệ tử ngoại môn nội môn ở đây mắt trợn trắng, hẳn ngươi cũng không biết mình có thực lực cường đại như vậy sao.
Lúc trước Chu Chí An nhảy hung nhất, giọng lớn nhất hơi giật mình nhìn chằm chằm vào điểm số trên Linh Quang Bích, giống như động kinh choáng váng, ánh mắt không nhúc nhích.
Hết cách rồi, Chu Chí An rất muốn động, nhưng hắn không dám động.
Tưởng tượng lúc trước nói “nếu Diệp Chân có thể giết vào Thiên Bảng, hắn liền đụng chết ở trên Thiên Bảng”, Chu Chí An liền cảm giác tê cả da đầu, da mặt co giật.
Hắn cũng không biết nên làm sao đối mặt mọi người, sau này bảo hắn lăn lộn như thế nào chứ, chớ nói chi là còn mười mấy chủ nợ ở xung quanh.
Chu Chí An không muốn động, nhưng có người muốn gọi hắn động!
Lấy lại bình tĩnh, Diệp Chân đi đến trước mặt Kim Nguyên Bảo, tay vung lên, thu toàn bộ tiền đặt cược của hắn và Chu Chí An vào, nhìn mà Kim Nguyên Bảo chảy nước miếng.
- Ha ha, vị trí thứ mười trên Thiên Bảng đó! Chu Chí An, hai mươi bốn vạn lượng bạc của ngươi, ta nhận trước! Tiếp đó, liền nhìn ngươi đụng chết ở trên Thiên Bảng, nhanh đi, mọi người đều đang chờ, ha ha!
Nghe thanh âm của Diệp Chân, Chu Chí An bi phẫn gần chết, hận không thể xé miệng của mình, sao lại gặp được quái thai như Diệp Chân chứ?
Đụng chết trên Thiên Bảng?
Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Sinh mạng quý báu của hắn, sao có thể bởi vì một đổ ước thuận miệng mà từ trần.
Chu Chí An gấp lắm rồi!
Gấp đến độ hận không thể có một cái lỗ, để mình trực tiếp chui vào đó!
- Làm gì đó, giả ngu hả! Chu Chí An, ngươi lại không thực hiện, ta sẽ ôm ngươi đi đụng Thiên Bảng đó!
Thân thể của Chu Chí An bắt đầu run rẩy, đó là gấp đến độ không biết làm sao cho phải!
- Chu sư huynh, sư tôn triệu kiến!
Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang Kiếm Đồng đột nhiên xuất hiện ở trước Ngư Long đạo.
Bảy chữ này của Kiếm Đồng, quả thực như tiếng trời, Chu Chí An đáp nhanh một tiếng, hận không thể lập tức chắp cánh bay đi.
Nhìn thấy Chu Chí An quay người bỏ chạy, Diệp Chân gắt một cái.
- Dám làm không dám chịu, thật không có tiền đồ! Hơn nữa, đồng môn sư huynh đệ, ta thực có thể để ngươi đụng chết ở trên Thiên Bảng sao, cúi người, nói câu xin lỗi, chẳng phải là xong!
Nghe được Diệp Chân nói, Chu Chí An đã quay người đi nhanh, phiền muộn đến muốn phun máu!
Mẹ nó, có người hố đồng môn như ngươi sao?
Theo Chu Chí An rời đi, đám đệ tử nội môn vừa rồi cho Chu Chí An mượn bạc đều gấp, từng người nhanh chân truy đuổi.
- Chu Chí An, chờ chút, trả bạc lại đây!
- Nhất định sẽ trả, ta nói lời giữ lời, nhất định sẽ trả...
Chu Chí An cuồng hống!
- Ta nhổ vào, người như ngươi, còn nói lời giữ lời? Giấy vay nợ, viết giấy vay nợ cho chúng ta...
Chu Chí An:
-...
...
Thời điểm Chu Chí An chạy trối chết, sáu vị trong tám vị trưởng lão địa vị đặc thù của Tề Vân Tông, cùng nhau hội tụ đến tĩnh thất của chưởng môn.
- Chư vị trưởng lão, các ngươi dắt tay nhau mà đến, là có chuyện quan trọng gì sao?
Quách Kỳ Kinh có chút giật mình, sáu vị trưởng lão cùng nhau đến, chuyện này xưa nay cực kỳ hiếm thấy.
Sáu vị trưởng lão liếc nhau, Thất trưởng lão Chung Ly Cảnh mở miệng trước.
- Chưởng môn, ta đến, là muốn chưởng môn thông báo một tiếng, ta chuẩn bị thu đệ tử nội môn Diệp Chân làm chân truyền!
- Cái gì? Lão Thất, ngươi câm miệng, chưởng môn, ta tới cũng là muốn ngươi thông báo một tiếng, chuẩn bị thu đệ tử nội môn Diệp Chân làm chân truyền...
Trong chốc lát, trong tĩnh thất của Quách Kỳ Kinh nhao nhao lật trời, đều không ngoại lệ, tất cả đều muốn thu Diệp Chân làm đồ đệ.
Trong tĩnh thất, nhìn thấy trưởng lão thủ quan ở Ngư Long đạo gửi tín phù tới, Quách Kỳ Kinh chấn kinh. Tâm niệm vừa động, trong mắt lóe lên thần quang, hai tay xẹt qua, một tấm kính do Linh lực hình thành đột nhiên hiển hiện.
Hình ảnh trong gương, lại làm cho Quách Kỳ Kinh có chút buồn bực.
Hắn không thấy được tình hình Diệp Chân giết Huyễn Yêu ở trong cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến, nhìn thấy, là tình hình Diệp Chân nghỉ ngơi ở trước cửa thứ năm cùng cửa thứ sáu.
- Sao có thể có chuyện đó?
- Diệp Chân mới Chân Nguyên tam trọng... Không, diện bích nửa năm, đã đột phá Chân Nguyên tứ trọng. Nhưng coi như là Chân Nguyên tứ trọng, cũng không có khả năng xông qua cửa thứ năm, huống chi đánh chết tất cả Huyễn Yêu, hoàn mỹ vượt ải?
Lông mày của Quách Kỳ Kinh nhíu chặt.
Trong gương linh lực ở trước mặt hắn, Diệp Chân chậm rãi đẩy đại môn cửa thứ sáu của Ngư Long Cửu Biến, thấy một màn như vậy, Quách Kỳ Kinh hết sức chăm chú quan sát Diệp Chân.
Cùng thời khắc đó, nhiều vị trưởng lão trong tông môn, cũng nhận được tín phù của đệ tử hoặc hảo hữu.
- Diệp Chân, lấy tu vi Chân Nguyên tam trọng, xông qua cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến? Điều đó không có khả năng? Cái này ngay cả Đồ Phương Diệp, đệ nhất thiên tài trăm năm qua phục sinh, lấy tu vi Chân Nguyên tam trọng, cũng không có khả năng lấy được chiến tích này?
Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên cả kinh đứng lên, bước nhanh đi ra ngoài.
- Bất kể như thế nào, sự kiện kia, ta phải lập tức làm ra quyết định. Thiên tài nhiều, truyền thừa khó...
Trên một Trưởng Lão Phong khác, Thất trưởng lão Chung Ly Cảnh nhận được tin tức cũng mạnh mẽ phóng lên trời, bay về phía Tề Thiên Phong.
- Nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, dưới tay lão phu, một chân truyền cũng không có, ở trong tông môn nói chuyện cũng chẳng ai nghe!
Cơ hồ là đồng thời, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão thậm chí Lục trưởng lão, đều làm một sự tình giống như.
Trên Định Quang phong, Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang chiếm được tin tức này, lông mi đột nhiên nhíu chặt:
- Hỗn trướng này, giết Thừa Tổ, để lão phu mất hết mặt mũi không nói, còn hại Hồng Báo thành như vậy, lão phu còn chưa trừng trị hắn, vậy mà lại nổi danh!
- Kiếm Đồng, đi gọi mấy vị sư huynh của ngươi đến đây.
Trong tiếng quát, một đồng tử lĩnh mệnh đi ra.
Trước mặt Quách Kỳ Kinh, trong kính linh lực.
Chân lực toàn thân Diệp Chân thôi động đến cực hạn, tay phải Thiên Tinh Kiếm, tay trái Chân Nguyên Kiếm Chỉ, dùng hết tiềm lực toàn thân, thậm chí là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, mới giết chết con Huyễn Yêu thứ ba trong cửa thứ sáu... Yêu thú Địa giai trung phẩm Tứ Tí Hùng Bi!
Sau khi xử lý con Tứ Tí Hùng Bi thứ ba, bốn phía Diệp Chân, đồng thời lao tới sáu con Tứ Tí Hùng Bi, bị hai mươi bốn cánh tay gấu vỗ trúng.
Lực lượng đủ để khai sơn liệt hải xé rách cương khí hộ thể của Diệp Chân, hộ thân phù một mực ẩn ở trên người Diệp Chân, lúc này tản mát ra ánh sáng bảy màu.
Ánh sáng lóe lên, mắt lộ ra vẻ sợ hãi, thân hình của Diệp Chân lăng không biến mất khỏi cửa thứ sáu.
Xem hết một màn này, Quách Kỳ Kinh vung tay lên, kính linh lực tán đi, lông mày lại nhíu chặt hơn.
Chiến lực của Diệp Chân, cũng không có gì quá mức thần kỳ.
Trừ Truy Tinh Bộ huyền diệu, lấy ánh mắt của Quách Kỳ Kinh đến xem, chiến lực của Diệp Chân, miễn cưỡng tương đương Chân Nguyên ngũ trọng hậu kỳ Chu Chí An, nhưng mà dựa vào chút chiến lực ấy, tuyệt đối không có khả năng xông qua cửa thứ năm.
Cửa thứ năm của Ngư Long Cửu Biến, không có thực lực Dẫn Linh cảnh, là tuyệt đối không vượt qua nổi, còn hoàn mỹ vượt ải, Diệp Chân này, đến tột cùng làm sao làm được?
Một khoảnh khắc này, Quách Kỳ Kinh hiếu kỳ đến muốn nhổ râu mép của mình.
Ngư Long đạo!
- Mau nhìn, điểm tích lũy lại động!
Theo một tên đệ tử kinh hô, rất nhiều đệ tử vừa mới định thần lại, ánh mắt lần nữa tụ tập đến trên Linh Quang Bích.
Chín vạn sáu ngàn!
Chín vạn bảy ngàn!
Chín vạn tám ngàn điểm!
Vèo!
Âm thanh hít khí lạnh vang lên!
Chín vạn tám ngàn điểm, có thể đánh đến điểm số này, đều là Dẫn Linh cảnh trung hậu kỳ.
Tồn tại có thể xông đến cửa thứ sáu của Ngư Long Cửu Biến, trên cơ bản đều là trước mười của nội môn. Coi như là Thiên Bảng thứ nhất Khuất Chiến Càn, cũng vừa vặn xông qua cửa thứ sáu mà thôi!
Diệp Chân một Chân Nguyên tam trọng, vậy mà xông qua nơi này?
Xoát!
Đám người đang kinh hô, Diệp Chân có chút chưa tỉnh hồn, trong nháy mắt bị truyền tống ra.
Nhìn thấy Diệp Chân hoàn hảo không chút tổn hại, trong nội tâm rất nhiều đệ tử nội môn cùng nhau bay lên một ý niệm... yêu nghiệt, quái vật!
Cơ hồ là đồng thời, thứ tự trên Thiên Bảng lại xuất hiện biến hóa.
Diệp Chân lấy chín vạn tám ngàn điểm tích lũy, siêu việt chín vạn sáu ngàn điểm của người xếp thứ mười, trở thành vị trí thứ mười trên Thiên Bảng!
Người vốn xếp thứ mười trên Thiên Bảng, hạ xuống vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng.
Người bị Diệp Chân đá ra khỏi vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng, chính là Nhâm Tây Hoa!
- Xem, Diệp Chân lại có thể sánh vai với thiên tài Nhâm Tây Hoa!
Một tên đệ tử nội môn nói.
Sư huynh ở bên cạnh lại lắc đầu.
- Không nhất định! Nhâm Tây Hoa dùng thời gian ba năm, giết vào vị trí thứ mười trên Thiên Bảng! Mà Diệp Chân, theo ta được biết, một năm trước, còn là đệ tử tạp dịch! Nói cách khác, Diệp Chân chỉ dùng thời gian một năm, liền giết vào vị trí thứ mười trên Thiên Bảng! Thiên phú của Diệp Chân...
- Thiên phú cái rắm, Diệp Chân là rác rưởi Tam mạch trung phẩm mà thôi...
- Diệp Chân là rác rưởi, vậy ngươi là Tứ mạch trung phẩm, sao còn không có giết vào Thiên Bảng, đừng nói thứ tự của Diệp Chân hôm nay, là vị trí thứ mười trên Thiên Bảng!
Một đám sư huynh đệ, bởi vì Diệp Chân mà rùm beng lên.
Trên một ngọn núi yên tĩnh, Nhâm Tây Hoa đang tu luyện đột nhiên lòng có cảm giác nhìn về phía ngọc bài thân phận của mình, vừa xem xét, lông mày liền nhíu lại.
- Thứ tự của ta, rớt xuống vị trí thứ mười một trên Thiên Bảng?
- Là ai? Là ai chen ta ra Top 10 của Thiên Bảng?
Thân hình lóe lên, Nhâm Tây Hoa bay thẳng đến Đông Lai Phong!
- Cái gì, ta lên vị trí thứ mười trên Thiên Bảng?
Liếc mắt nhìn Thiên Địa Bảng, Diệp Chân cũng chấn động.
Lúc đầu ý nghĩ của Diệp Chân, là hết toàn lực giết vào Thiên Bảng, có điều cửa thứ năm, Diệp Chân có chơi kỹ xảo, trùng hợp biết nhược điểm của Ngân Tuyến Ma Điêu, dưới Truy Tinh Bộ phối hợp, mới hoàn mỹ vượt ải!
Cứ như vậy, không chỉ giết vào Thiên Bảng, thứ tự còn cực kỳ khủng bố giết vào vị trí thứ mười!
Nhưng coi như thế, Diệp Chân như trước thắng được đường đường chính chính!
Không nói am hiểu nhược điểm của Ngân Tuyến Ma Điêu cũng là bản sự của Diệp Chân, Diệp Chân đã có thể chính diện giết ba Huyễn Yêu Địa giai trung phẩm, khí lực va chạm giết tầm mười con Huyễn Yêu Địa giai hạ phẩm, cũng không có vấn đề.
Điểm tích lũy cũng có thể dễ dàng kiếm hơn hai vạn hai ngàn điểm!
Đương nhiên, đó cũng không phải nói Diệp Chân đụng phải hai ba con Yêu thú Địa giai trung phẩm chân chính có thể chiến thắng, dù sao trong Ngư Long Cửu Biến dùng Linh lực hóa thành Huyễn Yêu, cùng Yêu thú chân thật vẫn có chênh lệch nhất định.
Bộ dáng giật mình của Diệp Chân, làm đám đệ tử ngoại môn nội môn ở đây mắt trợn trắng, hẳn ngươi cũng không biết mình có thực lực cường đại như vậy sao.
Lúc trước Chu Chí An nhảy hung nhất, giọng lớn nhất hơi giật mình nhìn chằm chằm vào điểm số trên Linh Quang Bích, giống như động kinh choáng váng, ánh mắt không nhúc nhích.
Hết cách rồi, Chu Chí An rất muốn động, nhưng hắn không dám động.
Tưởng tượng lúc trước nói “nếu Diệp Chân có thể giết vào Thiên Bảng, hắn liền đụng chết ở trên Thiên Bảng”, Chu Chí An liền cảm giác tê cả da đầu, da mặt co giật.
Hắn cũng không biết nên làm sao đối mặt mọi người, sau này bảo hắn lăn lộn như thế nào chứ, chớ nói chi là còn mười mấy chủ nợ ở xung quanh.
Chu Chí An không muốn động, nhưng có người muốn gọi hắn động!
Lấy lại bình tĩnh, Diệp Chân đi đến trước mặt Kim Nguyên Bảo, tay vung lên, thu toàn bộ tiền đặt cược của hắn và Chu Chí An vào, nhìn mà Kim Nguyên Bảo chảy nước miếng.
- Ha ha, vị trí thứ mười trên Thiên Bảng đó! Chu Chí An, hai mươi bốn vạn lượng bạc của ngươi, ta nhận trước! Tiếp đó, liền nhìn ngươi đụng chết ở trên Thiên Bảng, nhanh đi, mọi người đều đang chờ, ha ha!
Nghe thanh âm của Diệp Chân, Chu Chí An bi phẫn gần chết, hận không thể xé miệng của mình, sao lại gặp được quái thai như Diệp Chân chứ?
Đụng chết trên Thiên Bảng?
Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Sinh mạng quý báu của hắn, sao có thể bởi vì một đổ ước thuận miệng mà từ trần.
Chu Chí An gấp lắm rồi!
Gấp đến độ hận không thể có một cái lỗ, để mình trực tiếp chui vào đó!
- Làm gì đó, giả ngu hả! Chu Chí An, ngươi lại không thực hiện, ta sẽ ôm ngươi đi đụng Thiên Bảng đó!
Thân thể của Chu Chí An bắt đầu run rẩy, đó là gấp đến độ không biết làm sao cho phải!
- Chu sư huynh, sư tôn triệu kiến!
Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang Kiếm Đồng đột nhiên xuất hiện ở trước Ngư Long đạo.
Bảy chữ này của Kiếm Đồng, quả thực như tiếng trời, Chu Chí An đáp nhanh một tiếng, hận không thể lập tức chắp cánh bay đi.
Nhìn thấy Chu Chí An quay người bỏ chạy, Diệp Chân gắt một cái.
- Dám làm không dám chịu, thật không có tiền đồ! Hơn nữa, đồng môn sư huynh đệ, ta thực có thể để ngươi đụng chết ở trên Thiên Bảng sao, cúi người, nói câu xin lỗi, chẳng phải là xong!
Nghe được Diệp Chân nói, Chu Chí An đã quay người đi nhanh, phiền muộn đến muốn phun máu!
Mẹ nó, có người hố đồng môn như ngươi sao?
Theo Chu Chí An rời đi, đám đệ tử nội môn vừa rồi cho Chu Chí An mượn bạc đều gấp, từng người nhanh chân truy đuổi.
- Chu Chí An, chờ chút, trả bạc lại đây!
- Nhất định sẽ trả, ta nói lời giữ lời, nhất định sẽ trả...
Chu Chí An cuồng hống!
- Ta nhổ vào, người như ngươi, còn nói lời giữ lời? Giấy vay nợ, viết giấy vay nợ cho chúng ta...
Chu Chí An:
-...
...
Thời điểm Chu Chí An chạy trối chết, sáu vị trong tám vị trưởng lão địa vị đặc thù của Tề Vân Tông, cùng nhau hội tụ đến tĩnh thất của chưởng môn.
- Chư vị trưởng lão, các ngươi dắt tay nhau mà đến, là có chuyện quan trọng gì sao?
Quách Kỳ Kinh có chút giật mình, sáu vị trưởng lão cùng nhau đến, chuyện này xưa nay cực kỳ hiếm thấy.
Sáu vị trưởng lão liếc nhau, Thất trưởng lão Chung Ly Cảnh mở miệng trước.
- Chưởng môn, ta đến, là muốn chưởng môn thông báo một tiếng, ta chuẩn bị thu đệ tử nội môn Diệp Chân làm chân truyền!
- Cái gì? Lão Thất, ngươi câm miệng, chưởng môn, ta tới cũng là muốn ngươi thông báo một tiếng, chuẩn bị thu đệ tử nội môn Diệp Chân làm chân truyền...
Trong chốc lát, trong tĩnh thất của Quách Kỳ Kinh nhao nhao lật trời, đều không ngoại lệ, tất cả đều muốn thu Diệp Chân làm đồ đệ.
Tác giả :
Trư Tam Bất