Tân Nương Của Baba
Chương 10
CHƯƠNG 9.
“Hôm nay thời tiết sáng sủa, nơi nơi là nắng và gió…..” Tuy lời bài hát là nói như vậy, nhưng cho dù là những nơi mặt trời chiếu rọi sẽ vẫn có phiền não, ví như trong phòng ngủ của nam chủ nhân nhà Úy Trì…..
o0o ~ o0o
“Bách Hợp, cô dậy cho tôi!” Thô lỗ xốc chăn trên giường lên, nam nhân rống to với nữ nhân đang co tròn bên trong.
“Ư….. Chào buổi sáng, Khiếu Lôi!” Lười biếng mở ra đôi mắt nhập nhèm vì buồn ngủ, nữ nhân gần như khỏa nhân dùng tư thế gợi cảm nhất nằm trên giường nam nhân chào buổi sáng gã.
“Sáng? Đã sắp trưa rồi!” Nữ nhân này, vẫn luôn lười nhác như vậy! “Nhanh đứng lên cho tôi!”
“Không muốn! Anh hôn em đi!” Không chút áy náy vì sự lười biếng của mình, nữ nhân còn chủ động vươn tay hướng nam nhân định hôn.
“Bách Hợp, đừng có làm loạn!” Nam nhân nhíu mày.
“Không muốn! Em muốn anh hôn em, hơn nữa phải là loại phiêu tình, không được hôn lên trán!” Mỗi ngày nàng muốn gã hôn gã cũng không từ chối, thật ra là bị ép cũng chỉ hôn trán nàng. Hôn trán a! Cho nàng là trẻ con sao?! “Anh lúc hôn bảo bối thì hôn nhập tâm như vậy, hôn em lại không tình nguyện như vậy, vậy là rất không công bằng anh có biết không?”
“Bách Hợp, cô đừng bức tôi!” Nam nhân nghiến răng nghiến lợi nói. Gã không muốn đánh nữ nhân, nhưng nữ nhân này thật sự là được voi đòi tiên, mười năm trước nàng không nói một tiếng mà biến mất, giờ đột nhiên trở lại quấy rầy cuộc sống của gã và bảo bối. Mấy cái này thì thôi không tính, nàng còn quá phận quấy rầy ‘chuyện tốt’ của gã với bảo bối!
“Ba ba….. Mẹ dậy chưa?” Đúng lúc nam nhân muốn nổi điên, Huy La cẩn thận tiến nửa người vào hỏi.
“Uhm….. Bảo bối của mẹ dậy thật sớm!” Vừa thấy Huy La, nữ nhân liền tinh thần tỉnh táo, nàng nhanh chóng đến bên cạnh Huy La nhân lúc bé chưa kịp trốn mà ôm bé vào lòng “Bảo bối thật đáng yêu, mẹ hôn cái nào!”
“A….. A….. Không muốn….. Thả con ra….. Ba ba!” Huy La bị ôm chặt mà toàn thân cứng ngắc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng ‘cầu xin’ nam nhân.
“Bách Hợp, cô mau mặc quần áo vào, buông bảo bối của tôi ra!” Nam nhân tức giận nói.
“Cái gì?! Cái gì mà ‘bảo bối của anh’? Bảo bối không phải của mình anh, nếu không có em thì lấy đâu ra ‘bảo bối của anh’?” Nữ nhân nói rồi ôm thật chặt Huy La vào lòng.
“A…. Ư…. Thả con ra…. Nhanh thả con ra….. Con sắp không thở nổi rồi!” Huy La ở trong lòng nữ nhân mạnh mẽ giãy dụa. Vì khuôn mặt nhỏ nhắn của bé bị vùi giữa bầu ngực đầy đặn của nữ nhân, nếu nàng thật sự không buông ra thì Huy La sẽ bị ngộp chết mất.
“Bách Hợp! Tôi nói lần này là lân cuối: BUÔNG.NÓ.RA!” Nam nhân phun ra từng chữ, tay nắm chặt mà vang lên tiếng ‘crặc crặc’. Xem ra gã phải dậy dỗ nàng một chút mới được!
“Hì hì! Khiếu Lôi, không nên động chân động tay nhé!” Thấy nam nhân thực sự sắp bùng nổ, nữ nhân cũng biết mình trêu có chút hơi quá, cho nên nàng lập tức buông Huy La ra. Nàng cũng không muốn thật sự làm gã tức giận, nếu như gã đuổi nàng ra thì biết phải làm sao? Huống chi nàng còn muốn ở đây để trách né ‘đại phiền toái’ kia!
“Biết rồi thì nhanh mặc quần áo vào tôi!” Nam nhân chỉ vào tủ quần áo ra lệnh.
“Ờ, ờ! Anh không cần phải dữ như vậy!” Tuy hơi bĩu môi, nhưng nữ nhân vẫn nghe lời mà từ trong tủ lấy ra một bộ quần áo.
“Ba ba thật lợi hại a!” Trốn sau lưng nam nhân, Huy La sung bái nói. Ngay cả người khó giải quyết như mẹ ba ba cũng có biện pháp, thật là quá giỏi a!
o0o ~ o0o
“Bảo bối, bảo bối!” Tùy ý mặc áo sơmi rộng thùng thình của nam nhân, nữ nhân chạy về phía Huy La đang ngồi một mình trên thảm cỏ. “Bảo bối đang làm gì vậy?”
“Mẹ không được gọi con là ‘bảo bối’. ‘Bảo bối’ chỉ có ba ba mới được gọi!” Chăm chú chọn lựa lấy một nhúm cỏ to, Huy La sửa lời nói.
“Vì sao không được?” Nữ nhân bất mãn hỏi.
“Không được là không được!” Huy La kiên trì nói.
“Con nha! Đúng là con của Khiếu Lôi, đối với người khác không công bằng giống hệt hắn!” Nữ nhân phàn nàn nói: “Mẹ gọi con là ‘bảo bảo’ chắc cũng được chứ!”
“Tùy mẹ, nhưng không được phép gọi con là ‘bảo bối’!” Huy La nói.
“Bảo bảo, con đang làm ggì thể?” Nữ nhân thấy bé đang bện một thứ gì đó mà tò mò hỏi.
“Con đang tết nhẫn cỏ!” Cái này là lúc ở trên lớp bé được cô giáo dạy cho! Nhưng mà bé ngốc quá nên làm không được!
“Không đúng rồi bảo bảo, ở đây phải đâm xuống!” Thấy cách bé làm sai, nữ nhân ngồi bên cạnh bé nhắc nhở.
“Ồ? Ở đâu?” Nghe thấy mình làm sai, Huy La lập tức biến thành đứa trẻ ngoan khiêm tốn nghe dạy dỗ.
“Ở đây….. Xem, nên như thế này….. Phải xếp chồng ở chỗ này….” Nữ nhân nhận nhành cỏ từ tay Huy La làm hai ba cái liền xong.
“Oa! Mẹ thật giỏi a!” Huy La ngạc nhiên nhìn nữ nhân, bé không ngờ mẹ ngoại trừ xinh đẹp, siêu cấp lười nhác, suốt ngày làm sâu gạo ra còn biết làm những thứ này!
“Cái này thì có là gì? Mẹ còn có thể làm được rất nhiều thứ khác nữa cơ!” Nữ nhân tự hào nói.
“Thật sao?” Huy La không thể tin nổi.
“Đương nhiên là thật rồi! Không tin mẹ làm cho con xem!” Nói xong, nữ nhân lấy nhành cỏ trong tay Huy La bắt đầu ‘trổ tài’.
Nhìn nhành cỏ xanh non trong những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn của nữ nhân mà linh hoạt chuyển động, sau đó biến thành một đám đổ vật đáng yêu: có nhẫn nè, có thỏ con nè, có châu chấu nè, thậm chí có cả một con cá con được bện từ lá tre nữa. Những thứ này đều thật đáng yêu, Huy La vừa thấy liền thích không muốn buông tay.
“Mẹ thật giỏi a!” Huy La tán thưởng “Mẹ cũng là học từ cô giáo sao?”
“Mẹ mới không phải học từ cô giáo!” Nữ nhân vũ mị nói: “Mẹ trước kia ở trong một vườn hoa còn to gấp bội lần vườn hoa này!”
“Vậy tại sao mẹ lại đến đây?” Huy La hỏi. “Tại sao mẹ lại muốn lấy ba ba?”
“Mẹ cùng ba ba trước kia là bạn học! Vì mẹ của mẹ là một người đứng đầu một danh gia vọng tộc, lúc ấy mẹ rất thích cuộc sống tự do tự tại, nhưng mẹ mẹ lại muốn mẹ lấy một lão già mà mẹ không thích. Khi đó mẹ mới 18 tuổi, còn lão kia thì đã 38 rồi, mẹ đương nhiên không đồng ý, đúng lúc ấy Khiếu Lôi hắn cũng phải kết hôn vào năm 18 tuổi mới có thể kế thừa gia nghiệp, cho nên bọn ta liền kết hôn.” Nữ nhân hào hứng kể lại: “Vốn là định sau khi kết hôn nửa năm, hắn kế thừa gia ngiệp xong, hai người liền tách ra sống cuộc đời riêng của mình, ai ngờ lại có con.”
“Vậy….. Vậy….. vì sao mẹ lại rời khỏi con cùng ba ba?” Huy La không rõ.
“Chuyện đó….. kỳ thật…… nguyên nhân của nó là…..” Nữ nhân lại có chút ấp úng “Kỳ thật….. Kỳ thật là vì mẹ có chứng sợ nuôi trẻ con!” Nàng áy náy mà lè lưỡi nói một câu.
“Cái gì?!” Huy La quả thực không thể tin được. Mẹ bé cư nhiên vì lý do này mà bỏ mặc bé cùng ba ba?!
“Bảo bảo, kỳ thật cũng không thể đổ hết lỗi cho mẹ nha! Lúc ấy với mẹ quả thực là rất khủng bố!” Nữ nhân có chút ủy khuất nói: “Huống chi mẹ thấy cho dù không có mẹ thì con với Khiếu Lôi không phải sống rất tốt sao? Còn nữa, con không phải muốn làm tân nương của ba ba sao? Nếu mẹ trở về, không phải tâm nguyện của bảo bảo bị phá hủy sao?”
“Mẹ cũng biết a!” Huy La có chút tức giận nói. Nhắc tới chuyện này bé liền khó chịu, vì trong khoảng thời gian này mẹ một mực muốn nhìn bé với ba ba hôn môi, nên thường nhìn lén, có nhiều lần bé với ba ba đang hôn môi mẹ liền xuất hiện cắt ngang hai người! Về sau ba ba nói sẽ không để mẹ nhìn lén nữa nên trước khi nàng đi sẽ không làm gì đặc biệt cả!
“Sao vậy bảo bảo? CÓ phải ba ba gần đây không chạm vào con nên con ‘dục vọng chưa thỏa’ không a?” Mang trên mặt nụ cười xấu xa, nữ nhân mập mờ nói.
“Đều tại mẹ cả!” Huy La không thể phủ nhận mà đỏ mặt nói nhỏ.
“Bảo bảo không phải vội vàng, chuyện này mẹ sẽ lo cho con!” Nữ nhân vỗ ngực nói.
“Mẹ thật sự sẽ giúp con sao?” Huy La rấtt không tin tưởng hỏi.
“Đương nhiên! Tin mẹ đi, tối nay mẹ nhất định làm bảo bảo thỏa mãn!” Nữ nhân hứa hẹn nói.
“Vậy….. mẹ có nhìn lén không?” Đây mới là vấn đề Huy La lo nhất.
“Sẽ không, mẹ cam đoan với con!” Hắc, hắc! Đến lúc đó dù tôi có nhìn thì hai người cũng không biết!
o0o ~ o0o
Buổi tối ~~~~~
“Đến, bảo bảo! Uống hết mấy cái này đi!” Đi vào phòng Huy La, nữ nhân đưa cho bé mấy viên thuốc màu xanh da trời.
“Tại sao? Con không bị bệnh mà!” Huy La kháng nghị. Bé không bị bệnh, sao lại phải uống thuốc? Huống chi bé ghét nhất uống thuốc với cả tiêm nha!
“Con chỉ cần uống hết là được rồi.” Nữ nhân lừa gạt nói: “Chẳng lẽ bảo bảo đêm nay không muốn để ba ba yêu thương con sao?”
“Muốn…..” Mặc dù thừa nhận với người khác rằng mình muốn ba ba rất xấu hổ, nhưng bé thật sự muốn cùng ba ba chơi đùa hôn môi!
“Vậy bảo bảo liền ngoan ngoãn uống viên thuốc này đi.” Nữ nhân đưa viên thuốc đến trước mặt Huy La.
Nhìn nhìn nữ nhân, Huy La cuối cùng cũng ngoan ngoãn nuốt viên thuốc xuống.
“Bảo bảo thực ngoan! Giờ bảo bảo có thể một mình nằm trên giường đợi ba ba, mẹ cam đoan ba ba con lập tức sẽ đến.” Nói xong, nữ nhân mỉm cười quyến rũ đi ra ngoài.
Nhu thuận nằm trên giường, Huy La chuyên tâm đợi nam nhân về
o0o ~ o0o
“Khiếu Lôi! Anh về rồi, em nhớ anh muốn chết!” Nam nhân vừa vảo tới cửa nữ nhân đã vô cùng nhiệt tình chào đón “Lại đây, trước hết để em hôn một cái!”
“Cô lại có âm mưu gì?” Lạnh lùng đẩy nàng ra, nam nhân nói.
“Hừ! Lại là bộ mặt đưa đám này, người ta quan tâm anh một chút cũng không được sao?” Nữ nhân nhanh chóng đáp lời.
“Cô không đến làm phiền tối đã là nghĩ tốt cho tôi rồi.” Nam nhân bất đắc dĩ nói. Nàng hiện tại làm rối loạn trật tự cuộc sống của gã, nhưng gã giờ cũng không quan tâm nữa, bởi vì hôm nay gã đã tìm thấy ‘nguyên nhân’ khiến nàng trở về, hơn nữa đã đạt thành một hiệp ước với ‘nguyên nhân’ đó. Chỉ ba, bốn tiếng nữa thôi, ‘nguyên nhân’ kia sẽ đến giúp gã giải quyết ‘phiền toái’.
“Anh vẫn không đáng yêu như vậy!” Nữ nhân tức giận nhéo nhéo mặt gã. “Kỳ thật em chẳng qua định nói với anh chuyện bảo bối nó cơ thể không thoải mái thôi.”
“Cơ thể Huy La không thoải mái?” Nam nhân khẽ nhăn mày “Có chuyện gì?”
“Sao em biết được? Tự anh vào xem nó đi!” Nói rồi, nữ nhân liền xoay người rời đi
o0o ~ o0o
Trong phòng Huy La ~~~~
“Ân….. Ân….. Nóng quá….. Nóng quá ah!” Nằm trên giường mình, Huy La khổ sở cời quần áo mình “Ân…. Ah….. Ân….. Nóng quá…..” Không biết làm sao, từ lúc bé uống viên thuốc mẹ đưa cho liền cảm thấy rất nóng, thật khó chịu a! Muốn nhanh một chút nhìn thấy ba ba a!
“Bảo bối, bảo bối! Con làm sao vậy?” Đến bên giường Huy La, nam nhân lo lắng nhìn Huy La sắc mặt ửng đỏ bất thường.
“Ân….. Ân….. Ba ba….. Bảo bối khó chịu quá….. Ân ah….” Mở to cặp mắt mờ sương, Huy La nhìn thấy nam nhân bên cạnh “Ah ân…. Ân….. Con nóng quá….. nóng quá…..”
“Bảo bối con hôm nay có ăn cái gì kỳ quái không?” Xem ra bảo bối là bị người ta hạ độc, còn về ai là người hạ độc thì gã dùng đầu gối cũng có thể đoán được.
“Mẹ….. Mẹ vừa nãy mang thuốc đến cho con uống….. Nóng quá, nóng quá ah!” Huy La khó chịu mà áp mặt mình tới gần bàn tay to lớn của nam nhân, sau đó như một chút mèo nhỏ cầu xin yêu thương mà liếm láp. “Ba ba….. Ah….. Cứu bảo bối….. Ah….. Bảo bối rất khó chịu a!”
“Bảo bối đừng sợ, ba ba tới giúp con!” Nam nhân nói rồi liền cời áo khoác, nằm đè lên người Huy La.
“Ah… Ba ba….. Ân ân…..” Cảm nhận được thể trọng quan thuộc của ba ba, Huy La rên rỉ càng lớn “Ân…… Ba ba….. Nhanh lên…..” Bé không biết gì hết, chỉ biết mình muốn ba ba ‘yêu thương’.
“Bảo bối khó chịu ở đâu?” Nam nhân vừa hôn lên cặp môi ngọt ngào của Huy La vừa hỏi.
“Ah….. Ba ba….. Bảo bối rất….. nóng…. Ah…..” Huy La nũng nịu rên rỉ, thanh âm so với bình thường thì kiều mị hơn, ngọt ngào hơn gấp trăm lần “Ah….. Ba ba….. Ân….. Bảo bối thật sự rất khó chịu….. Ba ba nhanh làm đi!”
Được bảo bối của mình mời gọi như vậy, có tên đàn ông nào chịu được? Vì thế nam nhân liền nhanh chóng cởi quần áo Huy La, trực tiếp nắm lấy phần thân đã ngẩng cao đầu mà xoa nắn.
“Ah ah….. Ba ba….. Thật thoải mái….. Ah….. Ba ba……” Huy La ngọt ngào kêu lên, được ba ba chạm vào thật thoải mái a! “Ah….. Ba ba….. Nhanh lên, nhanh lên đi!”
“Nhóc con *** đãng, hôm nay đặc biệt ‘nóng vội’ a!” Nam nhân khẽ cười nói.
“Ba ba! Ah ah….. Nhanh lên….. Ah… Ah…. Bảo bối muốn….. Ah ah ah….” Huy La chủ động lắc lư thân thể đặt mình vào trong tay đối phương, để nam nhân dễ dàng đùa bỡn bé hơn.
“Bảo bối, đằng sau ướt a!” Đem ngón tay đâm vào trong lỗ nhỏ của bé, nam nhân nói.
“Ân ân….. Ah ah….. Ba ba…… Đằng sau….. Ah ah….. Thật thoải mái….. Ah ah…..” Phía trước được xoa nắn, đằng sau được ngón tay đâm vào, Huy La phóng đãng kêu lên “Ah ah….. Ah….. Ah ah….. Ah…”
“Bảo bối hôm nay sao lại nhiệt tình như vậy?” Nam nhân vừa nghịch trên lỗ nhỏ kia vừa hỏi.
“Ah ah….. Ba ba….. Bảo bối không biết….. Ah ah….. Con rất nhớ ba ba….. Ah ah…. Ba ba con còn muốn, con còn muốn!” Huy La ngọt ngào nói: “Ah ah…. Chưa đủ…. Chưa đủ…. Ba ba, bảo bối muốn…. bảo bối muốn…. Ah ah ah…” Tuy nói chưa đủ, nhưng phần thân của Huy La đã bắn ra rồi.
“Bảo bối thật ngọt!” Cúi đầu liếm sạch mật dịch trên tay, nam nhân vui vẻ nói.
“Ah ah….. Ba ba…. Bảo bối còn muốn….. Ah ah…” Tuy đã bắn ra một lần, nhưng vì ảnh hưởng của thuốc mà phần thân đáng yêu kia vẫn duy trì trạng thái dựng đứng.
“Bảo bối còn chưa thỏa mãn sao?” Nam nhân tỏ vẻ buồn rầu nói.
“Phải…. Ah ah…. Con còn muốn….. Chưa đủ…. Chưa đủ! Ah ah ah…. Con còn muốn mà!” Huy La nức nở cầu xin, lỗ nhỏ phía sau liều mạng hút lấy ngón tay nam nhân “Ah ah…. Con muốn ba ba…. Ah ah ah…. Bảo bối muốn ba ba, ah ah ah ah!”
“Vậy bảo bối chờ ba ba chút!” Nói rồi, nam nhân rút ngón tay mình ra, đi xuống giường lấy mấy món đồ chơi người lớn.
“Ah ah…. Ah ah…. Ba ba…. Ba ba…. Ah ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah…..” Tuy rời xa sự đụng chạm của nam nhân, nhưng Huy La lại tự đùa bỡn chính mình: một tay ở phía trước xoa nắn tiểu hoa hành của mình, tay còn lại luồn ra đằng sau đâm vào lỗ nhỏ của mình “Ah ah…. Ah ah ah…. Ah ah…. Ah ah….”
“Bảo bối đợi lâu rồi!” Lấy đủ loại gậy mát xa cùng mát xa cầu, nam nhân quyến rũ cười nói.
“Ah ah…. Ba ba…. Nhanh lên….. Mau lại đây!” Huy La chủ động nằm trên giường nhếch cao mông về phía nam nhân “Ah ah….. Ba ba….. Bảo bối muốn….. Ah ah ah!”
“Bảo bối, có thích ba ba làm con không?” Cầm lấy một quả mát xa cầu đặt trên đùi Huy La mà rung động, nam nhân muốn tự bé yêu cầu.
“Thích….. Ah ah….. Nhanh lên….. Ba ba….. Nhanh đến chơi con….. Nhanh đến chơi con đi….. Ah ah ah…..” Huy La lay động cặp mông nhỏ khao khát của mình yêu cầu “Ah ah….. Con muốn….. Ba ba cho con, cho con đi! Ah ah….. Ah….”
“Miệng nhỏ của bảo bối thật ngọt!” Nam nhân vừa hôn sâu vừa đẩy mát xa cầu trong tay vào lỗ nhỏ của Huy La, sau đó gạt chốt lên mức ‘HIGH’
“Ah ah…. Ah ah…. Ba ba…. Ah ah ah…. Ah ah ah….” Mát xa cầu được đặt ở điểm mẫn cảm trong cơ thể bé mà mãnh liệt rung động, Huy La lập tức sungn sướng ngẩng đầu lên. “Ah ah….. Thoải mái….. Ah ah ah….. Chưa đủ, chưa đủ! Bảo bối còn muốn….. Ah ah…..”
“Nhóc con *** đãng này!” Nam nhân khẽ mắng, lại nhét thêm một cây gậy mát xa “Ba ba hôm nay phải xem cái lỗ nhỏ *** đãng này của con có thể ‘ăn’ được bao nhiêu thứ!”
“Ah ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah ah….. Ah ah…. Ba ba….. Ah ah ah ah!” Hai thứ đồng thời ở trong cơ thể bé tàn sát bừa bãi, Huy La lại đến cao trào một lần nữa.
“Bảo bối, còn muốn nữa không?” Nam nhân thở hổn hển nói.
“Muốn….. Ân ah….. Bảo bối còn muốn….. Ah ah…..” Huy La bị trúng thuốc sao có thể dễ dàng thỏa mãn như vậy? Bé lại phóng đãng yêu cầu được thêm ‘đau sủng’ “Ah ah ah….. Ba ba….. Bảo bối muốn ba ba….. Ah ah ah…..”
Thuận theo yêu cầu của Huy La, nam nhân lại nhét vào một cây gậy mát xa hình phân thân thô to, còn dữ dội hơn mà dùng sợi dây dẫn của mát xà cầu buộc lại phần thân đang run rẩy muốn phóng thích kia.
“Ah ah….. Ah ah ah ah! Ba ba….. Ah ah ah…..” Phần thân bị trói chặt nên không thể bắn ra, mật dịch trong suốt cùng dịch thể chưa thành hình vì khó khăn mà không thể tiết ra từ đỉnh chảy ra, sau đó kéo thành một sợi tơ *** mị trên ga trải giường
“Bảo bối nhất định rất thích thế này, có phải không?” Nam nhân cũng hưng phấn vô cùng, vì đã mấy tuần rồi gã chưa có chạm vào bảo bối.
“Ah ah….. Ba ba…. Con muốn ba ba….. Ah ah ah!” Huy La đáng thương mà mị kêu, cố gắng nâng thắt lưng yếu ớt dùng hạ thân ướt đẫm của mình cọ cọ vào cự vật của nam nhân, như vậy hung khí thô to kia cũng trở nên ướt đẫm rồi.
“Bảo bối…. Mở rộng chân con ra, để ba ba hảo hảo chơi con nào!” Nam nhân cũng chịu đựng không nổi mà dùng một tay vuốt ve cự vật của mình, tay còn lại nhét thêm vào tiểu huyệt của Huy La một gậy mát xa nhỏ hơn một chút.
“Ah ah ah…. Ba ba…. Ah ah ah…. Ah ah….. Thật thoải mái…. Ah ah….. Ah ah ah ah!” Còn không đợi Huy La kịp thích ứng, nam nhân liền cầm phần bên ngoài mà bắt đầu đâm rút.
“Ah ah ah….. Ah ah…. Ah ah ah ah….. Ah ah ah…..” Huy La vỡ òa kêu lên: “Ah ah ha….. Ba ba….. Ah ah! Không muốn….. Ah ah….. Chậm một chút…. Ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..”
“Bảo bối, hôm nay ba ba muốn đem tất cả kìm nén khoảng thời gian này đòi trở lại!” Nói xong, nam nhân đột nhiên cầm hai cây gậy mát xa trái phải tách ra, mạnh mẽ đem tiểu huyệt đã chất đầy đồ vật kia hé ra một khe nhỏ.
“Ah ah ah….. Không muốn….. Ba ba không muốn….. Ah ah ah….. Ah ah ah ah ah!” Cảm giác được đỉnh phần thân của nam nhân đã đặt trước cửa vào của mình, Huy La có chút sợ hãi kêu lên “Ah ah ah…. Ba ba không được…. Van cầu ba ba không được….. Ah ah ah ah ah!”
Không để ý đến tiếng kêu khóc của Huy La, nam nhân tàn nhẫn mà men theo khe hở bé tí đâm thẳng vào lỗ nhỏ đã đầy ắp kia, sau đó không ngừng đâm ra rút vào.
“Ah ah ah ah….. Ah ah ah…. Ba ba….. Ah ah ah…..” Bị nam nhân đối xử thô bạo như vậy, cơ thể Huy La căn bản không chịu được, theo một tiếng thét hệt như tiếng lụa xé, thân thể bé nhỏ của Huy La cuối cùng cũng bị nam nhân chơi hỏng mất rồi. Làn máu đỏ tươi từ lối vào bị đâm sâu mấy thứ kia mà chảy ra, dọc theo mé đùi trắng nõn đến lớp ga giường tuyết trắng, tạo thành một bức tranh xinh đẹp hình hoa hồng.
“Ah ah ah….. Ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah….” Huy La bị mị dược không chế nên căn bản không cảm giác được bao nhiêu thống khổ, mà cảm giác khoái cảm trộn lẫn đau đớn này lại làm bé mê đắm vô cùng, bé không thở nổi mà rên rỉ, cầu xin bị kịch liệt đâm vào càng nhiều “Ah ah….. Ba ba…. Nhanh lên….. Ah ah ah ah…. Ah ah ah….. Ah ah ah…..”
“Bảo bối, trong cơ thể con…. thật chặt…. Lỗ nhỏ của con kẹp ba ba thật thích a!” Nam nhân hưởng thụ mà ngẩng đầu lên rồi mạnh mẽ đâm vào lỗ nhỏ đã bị gã chơi đến không chịu nổi. Tiểu yêu tinh này, cho dù bị gã làm thành thế này mà vẫn chặt như vậy, gã nhanh bị lỗ nhỏ của bé ép chết mất!
“Ah ah….. Ba ba…. Ah ah…. Ba ba thật lớn….. Ah ah….. Đại nhục bổng của ba ba thật lớn…… Ah ah ah….. Nóng quá…. Ah ah ah….. Bảo bối bị ba ba làm thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..” Tiếng rên rỉ đáng thương thê mị của Huy La càng cổ vũ dục vọng ngược đãi của nam nhân, Huy La lúc này đã hoàn toàn biến thành một con búp bê bị nam nhân chơi, bé cố gắng đung đưa eo phối hợp với tiết tấu của nam nhân “Ah ah ah….. Ba ba…… Ah ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah….. Bảo bối muốn chết….. Ah ah ah!”
Nam nhân bị dục vọng hun đỏ mắt ôm lấy cơ thể bé nhỏ của Huy La, ép bé làm ra các loại tư thế kỳ quái: hoặc là nằm úp sấp để gã tiến vào từ phía sau, hoặc là nằm nghiêng để gã đâm vào từ bên cạnh, hay là để Huy La giạng chân ở trên người gã, sau đó gã nâng thân thể bé lên rồi thả tay, lợi dụng trọng lực để gã tiến vào trong bé sâu hơn.
“Ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah ah….. Ba ba….. Thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..” Huy La rên rỉ, nhiệt tình đáp lại nam nhân, hi vọng nhanh một chút được ba ba ‘ân xá’ để phần thân trướng đến muốn nổ của mình được giải phóng.
“Ah….. Bảo bối….. Con thật giỏi….. Ai cũng kém con cả!” Lúc nam nhân gầm lên đạt đến cao trào lần thứ ba trong cơ thể bé, gã mới cởi sợi dây quấn trên phần thân bế, để tiểu hoa hành đáng yêu kia có thể thỏa thích mà bắn ra chất mật ngọt. Sau khi thét chói tai bắn ra, Huy La liền vô lực ngất đi.
Hai người đều thỏa mãn dục vọng của mình, nam nhân liền đem mình rút ra, nhưng vẫn để lại gậy mát xa cùng mát xa cầu, để chúng tiếp tục dỗ dành ‘cái miệng nhò nhắn’ vì cao trào mà run rẩy co bóp kia.
“Bảo bối ngoan, ba ba yêu con!” Dục vọng lui đi, nam nhân cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng ửng đỏ cùng ngũ quan tinh xảo kiều mỵ đẹp đẽ sau khi tình ái qua đi của Huy La, sau đó, gã ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường lộ ra một nụ cười quái dị…..
o0o ~ o0o
Ngoài cửa lúc này ~~~~
“Ah, trời ơi! Đúng là quá kích thích! Thực sợ hắn sẽ đùa bảo bối đến chết!” Vuốt vuốt ngực để trấn định mình một chút, nữ nhân nhỏ giọng làu bàu.
“Bách Hợp, em chừng nào mới bỏ thói quen xấu nhìn lén người ta ‘làm việc’ hả?” Đột nhiên, một bàn tay lớn từ phía sau ôm lấy eo nữ nhân. “Nếu em còn ‘chưa thỏa mãn dục vọng’ thì sao không tới tìm anh? Anh nhất định sẽ dâng cơ thể mình giúp em ‘hạ hỏa’!”
“Ah! Anh…. Anh…. Anh sao lại ở đây?!” Nghe được giọng nói mà mình một mực tránh né, nữ nhân không tin mà mở to hai mắt “Anh, anh anh…. Anh đi ra ngoài ngay…. Đây là nhà người ta!”
“Đây đúng là nhà người ta, nhưng chồng em Úy Trì Khiếu Lôi hắn mời anh đến, cho nên anh là ‘khách’ của em a! Úy Trì phu nhân.” Người tới kéo nữ nhân vào trong lòng mình nói.
“Cái gì?! Là Khiếu Lôi gọi anh tới sao?!” Nữ nhân không tin hỏi kaij.
“Đúng vậy! Úy Trì phu nhân, khách đến mà không tiếp đãi sao? Xem ra anh phải dạy lại em từ đầu thế nào là ‘đạo đãi khách’ rồi.” Nói xong, nữ nhân liền bị đối phương vác lên vai giống như khiêng bao tải.
“Ah! Không muốn, anh bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra! Tôi không muốn đi cùng anh!” Nữ nhân ra sức giãy dụa, nhưng không có hiệu quả gì “Úy Trì Khiếu Lôi, anh là đồ vong ân bội nghĩa! Ah ah! Anh bỏ tôi ra, đồ xú nam nhân nhà anh bỏ tôi ra! Tôi không muốn đi cùng anh! Khiếu Lôi…. cứu mạng, cứu mạng! Lôi…. Cứu tôi…. Tôi không muốn đi cùng hắn! Mau bỏ tôi ra, đồ xú nam nhân nhà anh!”
“Bách Hợp, miệng em thật sự là quá ồn ào!” Người kia nhíu mày nói, cùng dứt khoát mà lấy tay bịt kín miệng nữ nhân.
“Anh thả tôi ra! Mau thả tôi xuống! Khiếu Lôi….. Cứu mạng! Tôi không muốn đi với hắn! Úy Trì Khiếu Lôi…. Đồ vô lương tâm nhà anh… Ah! Không muốn!” Nàng lớn tiếng kêu: “Mấy người là lũ đàn ông xấu! Các người không có ai là tốt cả! Các người…. Ân ư…. Ư ư….”
Bóng người kia dần xa, thanh âm nữ nhân cũng dần biến mất, tất cả đều tạm thời trở lại yên tĩnh.
“Hôm nay thời tiết sáng sủa, nơi nơi là nắng và gió…..” Tuy lời bài hát là nói như vậy, nhưng cho dù là những nơi mặt trời chiếu rọi sẽ vẫn có phiền não, ví như trong phòng ngủ của nam chủ nhân nhà Úy Trì…..
o0o ~ o0o
“Bách Hợp, cô dậy cho tôi!” Thô lỗ xốc chăn trên giường lên, nam nhân rống to với nữ nhân đang co tròn bên trong.
“Ư….. Chào buổi sáng, Khiếu Lôi!” Lười biếng mở ra đôi mắt nhập nhèm vì buồn ngủ, nữ nhân gần như khỏa nhân dùng tư thế gợi cảm nhất nằm trên giường nam nhân chào buổi sáng gã.
“Sáng? Đã sắp trưa rồi!” Nữ nhân này, vẫn luôn lười nhác như vậy! “Nhanh đứng lên cho tôi!”
“Không muốn! Anh hôn em đi!” Không chút áy náy vì sự lười biếng của mình, nữ nhân còn chủ động vươn tay hướng nam nhân định hôn.
“Bách Hợp, đừng có làm loạn!” Nam nhân nhíu mày.
“Không muốn! Em muốn anh hôn em, hơn nữa phải là loại phiêu tình, không được hôn lên trán!” Mỗi ngày nàng muốn gã hôn gã cũng không từ chối, thật ra là bị ép cũng chỉ hôn trán nàng. Hôn trán a! Cho nàng là trẻ con sao?! “Anh lúc hôn bảo bối thì hôn nhập tâm như vậy, hôn em lại không tình nguyện như vậy, vậy là rất không công bằng anh có biết không?”
“Bách Hợp, cô đừng bức tôi!” Nam nhân nghiến răng nghiến lợi nói. Gã không muốn đánh nữ nhân, nhưng nữ nhân này thật sự là được voi đòi tiên, mười năm trước nàng không nói một tiếng mà biến mất, giờ đột nhiên trở lại quấy rầy cuộc sống của gã và bảo bối. Mấy cái này thì thôi không tính, nàng còn quá phận quấy rầy ‘chuyện tốt’ của gã với bảo bối!
“Ba ba….. Mẹ dậy chưa?” Đúng lúc nam nhân muốn nổi điên, Huy La cẩn thận tiến nửa người vào hỏi.
“Uhm….. Bảo bối của mẹ dậy thật sớm!” Vừa thấy Huy La, nữ nhân liền tinh thần tỉnh táo, nàng nhanh chóng đến bên cạnh Huy La nhân lúc bé chưa kịp trốn mà ôm bé vào lòng “Bảo bối thật đáng yêu, mẹ hôn cái nào!”
“A….. A….. Không muốn….. Thả con ra….. Ba ba!” Huy La bị ôm chặt mà toàn thân cứng ngắc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng ‘cầu xin’ nam nhân.
“Bách Hợp, cô mau mặc quần áo vào, buông bảo bối của tôi ra!” Nam nhân tức giận nói.
“Cái gì?! Cái gì mà ‘bảo bối của anh’? Bảo bối không phải của mình anh, nếu không có em thì lấy đâu ra ‘bảo bối của anh’?” Nữ nhân nói rồi ôm thật chặt Huy La vào lòng.
“A…. Ư…. Thả con ra…. Nhanh thả con ra….. Con sắp không thở nổi rồi!” Huy La ở trong lòng nữ nhân mạnh mẽ giãy dụa. Vì khuôn mặt nhỏ nhắn của bé bị vùi giữa bầu ngực đầy đặn của nữ nhân, nếu nàng thật sự không buông ra thì Huy La sẽ bị ngộp chết mất.
“Bách Hợp! Tôi nói lần này là lân cuối: BUÔNG.NÓ.RA!” Nam nhân phun ra từng chữ, tay nắm chặt mà vang lên tiếng ‘crặc crặc’. Xem ra gã phải dậy dỗ nàng một chút mới được!
“Hì hì! Khiếu Lôi, không nên động chân động tay nhé!” Thấy nam nhân thực sự sắp bùng nổ, nữ nhân cũng biết mình trêu có chút hơi quá, cho nên nàng lập tức buông Huy La ra. Nàng cũng không muốn thật sự làm gã tức giận, nếu như gã đuổi nàng ra thì biết phải làm sao? Huống chi nàng còn muốn ở đây để trách né ‘đại phiền toái’ kia!
“Biết rồi thì nhanh mặc quần áo vào tôi!” Nam nhân chỉ vào tủ quần áo ra lệnh.
“Ờ, ờ! Anh không cần phải dữ như vậy!” Tuy hơi bĩu môi, nhưng nữ nhân vẫn nghe lời mà từ trong tủ lấy ra một bộ quần áo.
“Ba ba thật lợi hại a!” Trốn sau lưng nam nhân, Huy La sung bái nói. Ngay cả người khó giải quyết như mẹ ba ba cũng có biện pháp, thật là quá giỏi a!
o0o ~ o0o
“Bảo bối, bảo bối!” Tùy ý mặc áo sơmi rộng thùng thình của nam nhân, nữ nhân chạy về phía Huy La đang ngồi một mình trên thảm cỏ. “Bảo bối đang làm gì vậy?”
“Mẹ không được gọi con là ‘bảo bối’. ‘Bảo bối’ chỉ có ba ba mới được gọi!” Chăm chú chọn lựa lấy một nhúm cỏ to, Huy La sửa lời nói.
“Vì sao không được?” Nữ nhân bất mãn hỏi.
“Không được là không được!” Huy La kiên trì nói.
“Con nha! Đúng là con của Khiếu Lôi, đối với người khác không công bằng giống hệt hắn!” Nữ nhân phàn nàn nói: “Mẹ gọi con là ‘bảo bảo’ chắc cũng được chứ!”
“Tùy mẹ, nhưng không được phép gọi con là ‘bảo bối’!” Huy La nói.
“Bảo bảo, con đang làm ggì thể?” Nữ nhân thấy bé đang bện một thứ gì đó mà tò mò hỏi.
“Con đang tết nhẫn cỏ!” Cái này là lúc ở trên lớp bé được cô giáo dạy cho! Nhưng mà bé ngốc quá nên làm không được!
“Không đúng rồi bảo bảo, ở đây phải đâm xuống!” Thấy cách bé làm sai, nữ nhân ngồi bên cạnh bé nhắc nhở.
“Ồ? Ở đâu?” Nghe thấy mình làm sai, Huy La lập tức biến thành đứa trẻ ngoan khiêm tốn nghe dạy dỗ.
“Ở đây….. Xem, nên như thế này….. Phải xếp chồng ở chỗ này….” Nữ nhân nhận nhành cỏ từ tay Huy La làm hai ba cái liền xong.
“Oa! Mẹ thật giỏi a!” Huy La ngạc nhiên nhìn nữ nhân, bé không ngờ mẹ ngoại trừ xinh đẹp, siêu cấp lười nhác, suốt ngày làm sâu gạo ra còn biết làm những thứ này!
“Cái này thì có là gì? Mẹ còn có thể làm được rất nhiều thứ khác nữa cơ!” Nữ nhân tự hào nói.
“Thật sao?” Huy La không thể tin nổi.
“Đương nhiên là thật rồi! Không tin mẹ làm cho con xem!” Nói xong, nữ nhân lấy nhành cỏ trong tay Huy La bắt đầu ‘trổ tài’.
Nhìn nhành cỏ xanh non trong những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn của nữ nhân mà linh hoạt chuyển động, sau đó biến thành một đám đổ vật đáng yêu: có nhẫn nè, có thỏ con nè, có châu chấu nè, thậm chí có cả một con cá con được bện từ lá tre nữa. Những thứ này đều thật đáng yêu, Huy La vừa thấy liền thích không muốn buông tay.
“Mẹ thật giỏi a!” Huy La tán thưởng “Mẹ cũng là học từ cô giáo sao?”
“Mẹ mới không phải học từ cô giáo!” Nữ nhân vũ mị nói: “Mẹ trước kia ở trong một vườn hoa còn to gấp bội lần vườn hoa này!”
“Vậy tại sao mẹ lại đến đây?” Huy La hỏi. “Tại sao mẹ lại muốn lấy ba ba?”
“Mẹ cùng ba ba trước kia là bạn học! Vì mẹ của mẹ là một người đứng đầu một danh gia vọng tộc, lúc ấy mẹ rất thích cuộc sống tự do tự tại, nhưng mẹ mẹ lại muốn mẹ lấy một lão già mà mẹ không thích. Khi đó mẹ mới 18 tuổi, còn lão kia thì đã 38 rồi, mẹ đương nhiên không đồng ý, đúng lúc ấy Khiếu Lôi hắn cũng phải kết hôn vào năm 18 tuổi mới có thể kế thừa gia nghiệp, cho nên bọn ta liền kết hôn.” Nữ nhân hào hứng kể lại: “Vốn là định sau khi kết hôn nửa năm, hắn kế thừa gia ngiệp xong, hai người liền tách ra sống cuộc đời riêng của mình, ai ngờ lại có con.”
“Vậy….. Vậy….. vì sao mẹ lại rời khỏi con cùng ba ba?” Huy La không rõ.
“Chuyện đó….. kỳ thật…… nguyên nhân của nó là…..” Nữ nhân lại có chút ấp úng “Kỳ thật….. Kỳ thật là vì mẹ có chứng sợ nuôi trẻ con!” Nàng áy náy mà lè lưỡi nói một câu.
“Cái gì?!” Huy La quả thực không thể tin được. Mẹ bé cư nhiên vì lý do này mà bỏ mặc bé cùng ba ba?!
“Bảo bảo, kỳ thật cũng không thể đổ hết lỗi cho mẹ nha! Lúc ấy với mẹ quả thực là rất khủng bố!” Nữ nhân có chút ủy khuất nói: “Huống chi mẹ thấy cho dù không có mẹ thì con với Khiếu Lôi không phải sống rất tốt sao? Còn nữa, con không phải muốn làm tân nương của ba ba sao? Nếu mẹ trở về, không phải tâm nguyện của bảo bảo bị phá hủy sao?”
“Mẹ cũng biết a!” Huy La có chút tức giận nói. Nhắc tới chuyện này bé liền khó chịu, vì trong khoảng thời gian này mẹ một mực muốn nhìn bé với ba ba hôn môi, nên thường nhìn lén, có nhiều lần bé với ba ba đang hôn môi mẹ liền xuất hiện cắt ngang hai người! Về sau ba ba nói sẽ không để mẹ nhìn lén nữa nên trước khi nàng đi sẽ không làm gì đặc biệt cả!
“Sao vậy bảo bảo? CÓ phải ba ba gần đây không chạm vào con nên con ‘dục vọng chưa thỏa’ không a?” Mang trên mặt nụ cười xấu xa, nữ nhân mập mờ nói.
“Đều tại mẹ cả!” Huy La không thể phủ nhận mà đỏ mặt nói nhỏ.
“Bảo bảo không phải vội vàng, chuyện này mẹ sẽ lo cho con!” Nữ nhân vỗ ngực nói.
“Mẹ thật sự sẽ giúp con sao?” Huy La rấtt không tin tưởng hỏi.
“Đương nhiên! Tin mẹ đi, tối nay mẹ nhất định làm bảo bảo thỏa mãn!” Nữ nhân hứa hẹn nói.
“Vậy….. mẹ có nhìn lén không?” Đây mới là vấn đề Huy La lo nhất.
“Sẽ không, mẹ cam đoan với con!” Hắc, hắc! Đến lúc đó dù tôi có nhìn thì hai người cũng không biết!
o0o ~ o0o
Buổi tối ~~~~~
“Đến, bảo bảo! Uống hết mấy cái này đi!” Đi vào phòng Huy La, nữ nhân đưa cho bé mấy viên thuốc màu xanh da trời.
“Tại sao? Con không bị bệnh mà!” Huy La kháng nghị. Bé không bị bệnh, sao lại phải uống thuốc? Huống chi bé ghét nhất uống thuốc với cả tiêm nha!
“Con chỉ cần uống hết là được rồi.” Nữ nhân lừa gạt nói: “Chẳng lẽ bảo bảo đêm nay không muốn để ba ba yêu thương con sao?”
“Muốn…..” Mặc dù thừa nhận với người khác rằng mình muốn ba ba rất xấu hổ, nhưng bé thật sự muốn cùng ba ba chơi đùa hôn môi!
“Vậy bảo bảo liền ngoan ngoãn uống viên thuốc này đi.” Nữ nhân đưa viên thuốc đến trước mặt Huy La.
Nhìn nhìn nữ nhân, Huy La cuối cùng cũng ngoan ngoãn nuốt viên thuốc xuống.
“Bảo bảo thực ngoan! Giờ bảo bảo có thể một mình nằm trên giường đợi ba ba, mẹ cam đoan ba ba con lập tức sẽ đến.” Nói xong, nữ nhân mỉm cười quyến rũ đi ra ngoài.
Nhu thuận nằm trên giường, Huy La chuyên tâm đợi nam nhân về
o0o ~ o0o
“Khiếu Lôi! Anh về rồi, em nhớ anh muốn chết!” Nam nhân vừa vảo tới cửa nữ nhân đã vô cùng nhiệt tình chào đón “Lại đây, trước hết để em hôn một cái!”
“Cô lại có âm mưu gì?” Lạnh lùng đẩy nàng ra, nam nhân nói.
“Hừ! Lại là bộ mặt đưa đám này, người ta quan tâm anh một chút cũng không được sao?” Nữ nhân nhanh chóng đáp lời.
“Cô không đến làm phiền tối đã là nghĩ tốt cho tôi rồi.” Nam nhân bất đắc dĩ nói. Nàng hiện tại làm rối loạn trật tự cuộc sống của gã, nhưng gã giờ cũng không quan tâm nữa, bởi vì hôm nay gã đã tìm thấy ‘nguyên nhân’ khiến nàng trở về, hơn nữa đã đạt thành một hiệp ước với ‘nguyên nhân’ đó. Chỉ ba, bốn tiếng nữa thôi, ‘nguyên nhân’ kia sẽ đến giúp gã giải quyết ‘phiền toái’.
“Anh vẫn không đáng yêu như vậy!” Nữ nhân tức giận nhéo nhéo mặt gã. “Kỳ thật em chẳng qua định nói với anh chuyện bảo bối nó cơ thể không thoải mái thôi.”
“Cơ thể Huy La không thoải mái?” Nam nhân khẽ nhăn mày “Có chuyện gì?”
“Sao em biết được? Tự anh vào xem nó đi!” Nói rồi, nữ nhân liền xoay người rời đi
o0o ~ o0o
Trong phòng Huy La ~~~~
“Ân….. Ân….. Nóng quá….. Nóng quá ah!” Nằm trên giường mình, Huy La khổ sở cời quần áo mình “Ân…. Ah….. Ân….. Nóng quá…..” Không biết làm sao, từ lúc bé uống viên thuốc mẹ đưa cho liền cảm thấy rất nóng, thật khó chịu a! Muốn nhanh một chút nhìn thấy ba ba a!
“Bảo bối, bảo bối! Con làm sao vậy?” Đến bên giường Huy La, nam nhân lo lắng nhìn Huy La sắc mặt ửng đỏ bất thường.
“Ân….. Ân….. Ba ba….. Bảo bối khó chịu quá….. Ân ah….” Mở to cặp mắt mờ sương, Huy La nhìn thấy nam nhân bên cạnh “Ah ân…. Ân….. Con nóng quá….. nóng quá…..”
“Bảo bối con hôm nay có ăn cái gì kỳ quái không?” Xem ra bảo bối là bị người ta hạ độc, còn về ai là người hạ độc thì gã dùng đầu gối cũng có thể đoán được.
“Mẹ….. Mẹ vừa nãy mang thuốc đến cho con uống….. Nóng quá, nóng quá ah!” Huy La khó chịu mà áp mặt mình tới gần bàn tay to lớn của nam nhân, sau đó như một chút mèo nhỏ cầu xin yêu thương mà liếm láp. “Ba ba….. Ah….. Cứu bảo bối….. Ah….. Bảo bối rất khó chịu a!”
“Bảo bối đừng sợ, ba ba tới giúp con!” Nam nhân nói rồi liền cời áo khoác, nằm đè lên người Huy La.
“Ah… Ba ba….. Ân ân…..” Cảm nhận được thể trọng quan thuộc của ba ba, Huy La rên rỉ càng lớn “Ân…… Ba ba….. Nhanh lên…..” Bé không biết gì hết, chỉ biết mình muốn ba ba ‘yêu thương’.
“Bảo bối khó chịu ở đâu?” Nam nhân vừa hôn lên cặp môi ngọt ngào của Huy La vừa hỏi.
“Ah….. Ba ba….. Bảo bối rất….. nóng…. Ah…..” Huy La nũng nịu rên rỉ, thanh âm so với bình thường thì kiều mị hơn, ngọt ngào hơn gấp trăm lần “Ah….. Ba ba….. Ân….. Bảo bối thật sự rất khó chịu….. Ba ba nhanh làm đi!”
Được bảo bối của mình mời gọi như vậy, có tên đàn ông nào chịu được? Vì thế nam nhân liền nhanh chóng cởi quần áo Huy La, trực tiếp nắm lấy phần thân đã ngẩng cao đầu mà xoa nắn.
“Ah ah….. Ba ba….. Thật thoải mái….. Ah….. Ba ba……” Huy La ngọt ngào kêu lên, được ba ba chạm vào thật thoải mái a! “Ah….. Ba ba….. Nhanh lên, nhanh lên đi!”
“Nhóc con *** đãng, hôm nay đặc biệt ‘nóng vội’ a!” Nam nhân khẽ cười nói.
“Ba ba! Ah ah….. Nhanh lên….. Ah… Ah…. Bảo bối muốn….. Ah ah ah….” Huy La chủ động lắc lư thân thể đặt mình vào trong tay đối phương, để nam nhân dễ dàng đùa bỡn bé hơn.
“Bảo bối, đằng sau ướt a!” Đem ngón tay đâm vào trong lỗ nhỏ của bé, nam nhân nói.
“Ân ân….. Ah ah….. Ba ba…… Đằng sau….. Ah ah….. Thật thoải mái….. Ah ah…..” Phía trước được xoa nắn, đằng sau được ngón tay đâm vào, Huy La phóng đãng kêu lên “Ah ah….. Ah….. Ah ah….. Ah…”
“Bảo bối hôm nay sao lại nhiệt tình như vậy?” Nam nhân vừa nghịch trên lỗ nhỏ kia vừa hỏi.
“Ah ah….. Ba ba….. Bảo bối không biết….. Ah ah….. Con rất nhớ ba ba….. Ah ah…. Ba ba con còn muốn, con còn muốn!” Huy La ngọt ngào nói: “Ah ah…. Chưa đủ…. Chưa đủ…. Ba ba, bảo bối muốn…. bảo bối muốn…. Ah ah ah…” Tuy nói chưa đủ, nhưng phần thân của Huy La đã bắn ra rồi.
“Bảo bối thật ngọt!” Cúi đầu liếm sạch mật dịch trên tay, nam nhân vui vẻ nói.
“Ah ah….. Ba ba…. Bảo bối còn muốn….. Ah ah…” Tuy đã bắn ra một lần, nhưng vì ảnh hưởng của thuốc mà phần thân đáng yêu kia vẫn duy trì trạng thái dựng đứng.
“Bảo bối còn chưa thỏa mãn sao?” Nam nhân tỏ vẻ buồn rầu nói.
“Phải…. Ah ah…. Con còn muốn….. Chưa đủ…. Chưa đủ! Ah ah ah…. Con còn muốn mà!” Huy La nức nở cầu xin, lỗ nhỏ phía sau liều mạng hút lấy ngón tay nam nhân “Ah ah…. Con muốn ba ba…. Ah ah ah…. Bảo bối muốn ba ba, ah ah ah ah!”
“Vậy bảo bối chờ ba ba chút!” Nói rồi, nam nhân rút ngón tay mình ra, đi xuống giường lấy mấy món đồ chơi người lớn.
“Ah ah…. Ah ah…. Ba ba…. Ba ba…. Ah ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah…..” Tuy rời xa sự đụng chạm của nam nhân, nhưng Huy La lại tự đùa bỡn chính mình: một tay ở phía trước xoa nắn tiểu hoa hành của mình, tay còn lại luồn ra đằng sau đâm vào lỗ nhỏ của mình “Ah ah…. Ah ah ah…. Ah ah…. Ah ah….”
“Bảo bối đợi lâu rồi!” Lấy đủ loại gậy mát xa cùng mát xa cầu, nam nhân quyến rũ cười nói.
“Ah ah…. Ba ba…. Nhanh lên….. Mau lại đây!” Huy La chủ động nằm trên giường nhếch cao mông về phía nam nhân “Ah ah….. Ba ba….. Bảo bối muốn….. Ah ah ah!”
“Bảo bối, có thích ba ba làm con không?” Cầm lấy một quả mát xa cầu đặt trên đùi Huy La mà rung động, nam nhân muốn tự bé yêu cầu.
“Thích….. Ah ah….. Nhanh lên….. Ba ba….. Nhanh đến chơi con….. Nhanh đến chơi con đi….. Ah ah ah…..” Huy La lay động cặp mông nhỏ khao khát của mình yêu cầu “Ah ah….. Con muốn….. Ba ba cho con, cho con đi! Ah ah….. Ah….”
“Miệng nhỏ của bảo bối thật ngọt!” Nam nhân vừa hôn sâu vừa đẩy mát xa cầu trong tay vào lỗ nhỏ của Huy La, sau đó gạt chốt lên mức ‘HIGH’
“Ah ah…. Ah ah…. Ba ba…. Ah ah ah…. Ah ah ah….” Mát xa cầu được đặt ở điểm mẫn cảm trong cơ thể bé mà mãnh liệt rung động, Huy La lập tức sungn sướng ngẩng đầu lên. “Ah ah….. Thoải mái….. Ah ah ah….. Chưa đủ, chưa đủ! Bảo bối còn muốn….. Ah ah…..”
“Nhóc con *** đãng này!” Nam nhân khẽ mắng, lại nhét thêm một cây gậy mát xa “Ba ba hôm nay phải xem cái lỗ nhỏ *** đãng này của con có thể ‘ăn’ được bao nhiêu thứ!”
“Ah ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah ah….. Ah ah…. Ba ba….. Ah ah ah ah!” Hai thứ đồng thời ở trong cơ thể bé tàn sát bừa bãi, Huy La lại đến cao trào một lần nữa.
“Bảo bối, còn muốn nữa không?” Nam nhân thở hổn hển nói.
“Muốn….. Ân ah….. Bảo bối còn muốn….. Ah ah…..” Huy La bị trúng thuốc sao có thể dễ dàng thỏa mãn như vậy? Bé lại phóng đãng yêu cầu được thêm ‘đau sủng’ “Ah ah ah….. Ba ba….. Bảo bối muốn ba ba….. Ah ah ah…..”
Thuận theo yêu cầu của Huy La, nam nhân lại nhét vào một cây gậy mát xa hình phân thân thô to, còn dữ dội hơn mà dùng sợi dây dẫn của mát xà cầu buộc lại phần thân đang run rẩy muốn phóng thích kia.
“Ah ah….. Ah ah ah ah! Ba ba….. Ah ah ah…..” Phần thân bị trói chặt nên không thể bắn ra, mật dịch trong suốt cùng dịch thể chưa thành hình vì khó khăn mà không thể tiết ra từ đỉnh chảy ra, sau đó kéo thành một sợi tơ *** mị trên ga trải giường
“Bảo bối nhất định rất thích thế này, có phải không?” Nam nhân cũng hưng phấn vô cùng, vì đã mấy tuần rồi gã chưa có chạm vào bảo bối.
“Ah ah….. Ba ba…. Con muốn ba ba….. Ah ah ah!” Huy La đáng thương mà mị kêu, cố gắng nâng thắt lưng yếu ớt dùng hạ thân ướt đẫm của mình cọ cọ vào cự vật của nam nhân, như vậy hung khí thô to kia cũng trở nên ướt đẫm rồi.
“Bảo bối…. Mở rộng chân con ra, để ba ba hảo hảo chơi con nào!” Nam nhân cũng chịu đựng không nổi mà dùng một tay vuốt ve cự vật của mình, tay còn lại nhét thêm vào tiểu huyệt của Huy La một gậy mát xa nhỏ hơn một chút.
“Ah ah ah…. Ba ba…. Ah ah ah…. Ah ah….. Thật thoải mái…. Ah ah….. Ah ah ah ah!” Còn không đợi Huy La kịp thích ứng, nam nhân liền cầm phần bên ngoài mà bắt đầu đâm rút.
“Ah ah ah….. Ah ah…. Ah ah ah ah….. Ah ah ah…..” Huy La vỡ òa kêu lên: “Ah ah ha….. Ba ba….. Ah ah! Không muốn….. Ah ah….. Chậm một chút…. Ah ah…. Thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..”
“Bảo bối, hôm nay ba ba muốn đem tất cả kìm nén khoảng thời gian này đòi trở lại!” Nói xong, nam nhân đột nhiên cầm hai cây gậy mát xa trái phải tách ra, mạnh mẽ đem tiểu huyệt đã chất đầy đồ vật kia hé ra một khe nhỏ.
“Ah ah ah….. Không muốn….. Ba ba không muốn….. Ah ah ah….. Ah ah ah ah ah!” Cảm giác được đỉnh phần thân của nam nhân đã đặt trước cửa vào của mình, Huy La có chút sợ hãi kêu lên “Ah ah ah…. Ba ba không được…. Van cầu ba ba không được….. Ah ah ah ah ah!”
Không để ý đến tiếng kêu khóc của Huy La, nam nhân tàn nhẫn mà men theo khe hở bé tí đâm thẳng vào lỗ nhỏ đã đầy ắp kia, sau đó không ngừng đâm ra rút vào.
“Ah ah ah ah….. Ah ah ah…. Ba ba….. Ah ah ah…..” Bị nam nhân đối xử thô bạo như vậy, cơ thể Huy La căn bản không chịu được, theo một tiếng thét hệt như tiếng lụa xé, thân thể bé nhỏ của Huy La cuối cùng cũng bị nam nhân chơi hỏng mất rồi. Làn máu đỏ tươi từ lối vào bị đâm sâu mấy thứ kia mà chảy ra, dọc theo mé đùi trắng nõn đến lớp ga giường tuyết trắng, tạo thành một bức tranh xinh đẹp hình hoa hồng.
“Ah ah ah….. Ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah….” Huy La bị mị dược không chế nên căn bản không cảm giác được bao nhiêu thống khổ, mà cảm giác khoái cảm trộn lẫn đau đớn này lại làm bé mê đắm vô cùng, bé không thở nổi mà rên rỉ, cầu xin bị kịch liệt đâm vào càng nhiều “Ah ah….. Ba ba…. Nhanh lên….. Ah ah ah ah…. Ah ah ah….. Ah ah ah…..”
“Bảo bối, trong cơ thể con…. thật chặt…. Lỗ nhỏ của con kẹp ba ba thật thích a!” Nam nhân hưởng thụ mà ngẩng đầu lên rồi mạnh mẽ đâm vào lỗ nhỏ đã bị gã chơi đến không chịu nổi. Tiểu yêu tinh này, cho dù bị gã làm thành thế này mà vẫn chặt như vậy, gã nhanh bị lỗ nhỏ của bé ép chết mất!
“Ah ah….. Ba ba…. Ah ah…. Ba ba thật lớn….. Ah ah….. Đại nhục bổng của ba ba thật lớn…… Ah ah ah….. Nóng quá…. Ah ah ah….. Bảo bối bị ba ba làm thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..” Tiếng rên rỉ đáng thương thê mị của Huy La càng cổ vũ dục vọng ngược đãi của nam nhân, Huy La lúc này đã hoàn toàn biến thành một con búp bê bị nam nhân chơi, bé cố gắng đung đưa eo phối hợp với tiết tấu của nam nhân “Ah ah ah….. Ba ba…… Ah ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah….. Bảo bối muốn chết….. Ah ah ah!”
Nam nhân bị dục vọng hun đỏ mắt ôm lấy cơ thể bé nhỏ của Huy La, ép bé làm ra các loại tư thế kỳ quái: hoặc là nằm úp sấp để gã tiến vào từ phía sau, hoặc là nằm nghiêng để gã đâm vào từ bên cạnh, hay là để Huy La giạng chân ở trên người gã, sau đó gã nâng thân thể bé lên rồi thả tay, lợi dụng trọng lực để gã tiến vào trong bé sâu hơn.
“Ah ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah ah….. Ba ba….. Thật thoải mái….. Ah ah ah ah…..” Huy La rên rỉ, nhiệt tình đáp lại nam nhân, hi vọng nhanh một chút được ba ba ‘ân xá’ để phần thân trướng đến muốn nổ của mình được giải phóng.
“Ah….. Bảo bối….. Con thật giỏi….. Ai cũng kém con cả!” Lúc nam nhân gầm lên đạt đến cao trào lần thứ ba trong cơ thể bé, gã mới cởi sợi dây quấn trên phần thân bế, để tiểu hoa hành đáng yêu kia có thể thỏa thích mà bắn ra chất mật ngọt. Sau khi thét chói tai bắn ra, Huy La liền vô lực ngất đi.
Hai người đều thỏa mãn dục vọng của mình, nam nhân liền đem mình rút ra, nhưng vẫn để lại gậy mát xa cùng mát xa cầu, để chúng tiếp tục dỗ dành ‘cái miệng nhò nhắn’ vì cao trào mà run rẩy co bóp kia.
“Bảo bối ngoan, ba ba yêu con!” Dục vọng lui đi, nam nhân cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng ửng đỏ cùng ngũ quan tinh xảo kiều mỵ đẹp đẽ sau khi tình ái qua đi của Huy La, sau đó, gã ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường lộ ra một nụ cười quái dị…..
o0o ~ o0o
Ngoài cửa lúc này ~~~~
“Ah, trời ơi! Đúng là quá kích thích! Thực sợ hắn sẽ đùa bảo bối đến chết!” Vuốt vuốt ngực để trấn định mình một chút, nữ nhân nhỏ giọng làu bàu.
“Bách Hợp, em chừng nào mới bỏ thói quen xấu nhìn lén người ta ‘làm việc’ hả?” Đột nhiên, một bàn tay lớn từ phía sau ôm lấy eo nữ nhân. “Nếu em còn ‘chưa thỏa mãn dục vọng’ thì sao không tới tìm anh? Anh nhất định sẽ dâng cơ thể mình giúp em ‘hạ hỏa’!”
“Ah! Anh…. Anh…. Anh sao lại ở đây?!” Nghe được giọng nói mà mình một mực tránh né, nữ nhân không tin mà mở to hai mắt “Anh, anh anh…. Anh đi ra ngoài ngay…. Đây là nhà người ta!”
“Đây đúng là nhà người ta, nhưng chồng em Úy Trì Khiếu Lôi hắn mời anh đến, cho nên anh là ‘khách’ của em a! Úy Trì phu nhân.” Người tới kéo nữ nhân vào trong lòng mình nói.
“Cái gì?! Là Khiếu Lôi gọi anh tới sao?!” Nữ nhân không tin hỏi kaij.
“Đúng vậy! Úy Trì phu nhân, khách đến mà không tiếp đãi sao? Xem ra anh phải dạy lại em từ đầu thế nào là ‘đạo đãi khách’ rồi.” Nói xong, nữ nhân liền bị đối phương vác lên vai giống như khiêng bao tải.
“Ah! Không muốn, anh bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra! Tôi không muốn đi cùng anh!” Nữ nhân ra sức giãy dụa, nhưng không có hiệu quả gì “Úy Trì Khiếu Lôi, anh là đồ vong ân bội nghĩa! Ah ah! Anh bỏ tôi ra, đồ xú nam nhân nhà anh bỏ tôi ra! Tôi không muốn đi cùng anh! Khiếu Lôi…. cứu mạng, cứu mạng! Lôi…. Cứu tôi…. Tôi không muốn đi cùng hắn! Mau bỏ tôi ra, đồ xú nam nhân nhà anh!”
“Bách Hợp, miệng em thật sự là quá ồn ào!” Người kia nhíu mày nói, cùng dứt khoát mà lấy tay bịt kín miệng nữ nhân.
“Anh thả tôi ra! Mau thả tôi xuống! Khiếu Lôi….. Cứu mạng! Tôi không muốn đi với hắn! Úy Trì Khiếu Lôi…. Đồ vô lương tâm nhà anh… Ah! Không muốn!” Nàng lớn tiếng kêu: “Mấy người là lũ đàn ông xấu! Các người không có ai là tốt cả! Các người…. Ân ư…. Ư ư….”
Bóng người kia dần xa, thanh âm nữ nhân cũng dần biến mất, tất cả đều tạm thời trở lại yên tĩnh.
Tác giả :
Thủy Luyến Nguyệt Ảnh