Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Chương 281-2: Không thể nhìn thấy 2
Hạ Nhược Tâm dắt con ra ngoài, lúc này có không ít người đều nhìn chằm chằm vào Tiểu Vũ Điểm, còn có bộ đồ bé mặc trên người, không biết có phải do đứa bé lớn lên xinh đẹp hay không, cho nên, ngay cả quần áo so với bình thường cũng đẹp hơn rất nhiều, quần áo rất mềm, đứa bé này cũng rất mềm, phấn phấn nộn nộn, giống như bơ hương thơm thơm mềm mại, làm người ta hận không thể cắn một ngụm, rồi cảm nhận cái cảm giác nó hoà tan trong miệng ấy.
“Tôi muốn cái này,” mà có người đã chỉ vào chiếc váy Tiểu Vũ Điểm mặc trên người, bắt đầu dự định, Tiểu Vũ Điểm sợ hãi kéo tay mẹ trốn tránh, bọn họ nhìn quần áo của bé làm gì, bé tránh phía sau lưng mẹ, như thể sợ đám người này sẽ nhào lên ăn tưoi nuốt sống mình luôn.
Bé không phải bánh kem, không thể ăn.
“Tôi cũng muốn cái váy ấy,” mấy bác gái đều muốn mua bộ váy trên người Tiểu Vũ Điểm, mà Tiểu Vũ Điểm càng thêm chen chúc ôm lấy đùi Hạ Nhược Tâm, giấu mình ra sau mẹ.
Chỉ có một đôi mắt to ngơ ngác nhìn ra ngoaid, Hạ Nhược Tâm kéo tay con, đi thanh toán tiền, hơn nữa, thực ngoài ý muốn, bà chủ còn giảm giá cho năm phần trăm, nói là con gái cô có thể đi chụp quảng cáo, nhất định sẽ trở thành tiểu minh tinh.
Mà Hạ Nhược Tâm cúi đầu nhìn con, bé khó hiểu nhìn lại cô, Hạ Nhược Tâm nhàn nhạt cười một tiếng, con gái cô chẳng cần làm minh tinh gì cả, cô chỉ cần con lớn lên bình an khoẻ mạnh là được.
“Mẹ ơi, Tiểu Vũ Điểm có xinh đẹp không?” Tiểu Vũ Điểm một tay ôm búp bê, một tay kéo tay Hạ Nhược Tâm, đôi chân nho nhỏ không ngừng lẽo đẽo đi theo.
“Xinh đẹp lắm, Tiểu Vũ Điểm của mẹ đương nhiên là công chúa đáng yêu, xinh đẹp nhất” Hạ Nhược Tâm ngồi xổm xuống, chỉnh lại quần áo cho con, đúng vậy, cô sịn ra một đứa con gái vô cùng đáng yêu.
Tiểu Vũ Điểm cười rộ lên, trên mặt cũng có ý cười.
Mấy đứa bé gái thích nhất người khác khen nó đáng yêu, bé cũng thế.
Hạ Nhược Tâm tiếp tục dắt con đi, Tiểu Vũ Điểm ít khi được lên phố, giờ thấy cái gì cũng đều rất hiếu kì, nhưng khi nhìn thấy nơ bướm buộc tóc, kẹp mái, đều sẽ cúi đầu.
“Tiểu Vũ Điểm sẽ nhanh mọc lại tóc thôi,” Hạ Nhược Tâm đặt tay lên đầu con, giọng điệu nhu hoà, “Chờ đến khi tóc dài lại rồi, mẹ sẽ mua cho con rất nhiều nơ bướm với kẹp tóc xinh, mỗi ngày đổi một cái nhé?”
Cô biết con nghĩ cái gì, nhưng tất cả đều sẽ là quá khứ, con gái cô sẽ nhanh chóng trở lại là Tiểu Vũ Điểm xinh đẹp ngày trước, xinh xinh đẹp đẹp, khỏe mạnh.
“Vâng ạ,” Tiểu Vũ Điểm gật đầu một cái, đi theo sau Hạ Nhược Tâm, nón kết chặn mất ánh mặt trời trước mặt, lại ngăn không được, khuôn mặt nhỏ cực kỳ đáng yêu của bé.
“Hạ Nhược Tâm……” Phía sau bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói sắc nhọn bén ngót, Hạ Nhược Tâm chấn động, lỗ tai cũng tê rần, cô vội vàng bế con lên, đi về phía trước, là cô ta, Lý Mạn Ni, không thể, cô không thể để cô ta nhìn thấy cô, đặc biệt là nhìn thấy Tiểu Vũ Điểm.
“Tôi muốn cái này,” mà có người đã chỉ vào chiếc váy Tiểu Vũ Điểm mặc trên người, bắt đầu dự định, Tiểu Vũ Điểm sợ hãi kéo tay mẹ trốn tránh, bọn họ nhìn quần áo của bé làm gì, bé tránh phía sau lưng mẹ, như thể sợ đám người này sẽ nhào lên ăn tưoi nuốt sống mình luôn.
Bé không phải bánh kem, không thể ăn.
“Tôi cũng muốn cái váy ấy,” mấy bác gái đều muốn mua bộ váy trên người Tiểu Vũ Điểm, mà Tiểu Vũ Điểm càng thêm chen chúc ôm lấy đùi Hạ Nhược Tâm, giấu mình ra sau mẹ.
Chỉ có một đôi mắt to ngơ ngác nhìn ra ngoaid, Hạ Nhược Tâm kéo tay con, đi thanh toán tiền, hơn nữa, thực ngoài ý muốn, bà chủ còn giảm giá cho năm phần trăm, nói là con gái cô có thể đi chụp quảng cáo, nhất định sẽ trở thành tiểu minh tinh.
Mà Hạ Nhược Tâm cúi đầu nhìn con, bé khó hiểu nhìn lại cô, Hạ Nhược Tâm nhàn nhạt cười một tiếng, con gái cô chẳng cần làm minh tinh gì cả, cô chỉ cần con lớn lên bình an khoẻ mạnh là được.
“Mẹ ơi, Tiểu Vũ Điểm có xinh đẹp không?” Tiểu Vũ Điểm một tay ôm búp bê, một tay kéo tay Hạ Nhược Tâm, đôi chân nho nhỏ không ngừng lẽo đẽo đi theo.
“Xinh đẹp lắm, Tiểu Vũ Điểm của mẹ đương nhiên là công chúa đáng yêu, xinh đẹp nhất” Hạ Nhược Tâm ngồi xổm xuống, chỉnh lại quần áo cho con, đúng vậy, cô sịn ra một đứa con gái vô cùng đáng yêu.
Tiểu Vũ Điểm cười rộ lên, trên mặt cũng có ý cười.
Mấy đứa bé gái thích nhất người khác khen nó đáng yêu, bé cũng thế.
Hạ Nhược Tâm tiếp tục dắt con đi, Tiểu Vũ Điểm ít khi được lên phố, giờ thấy cái gì cũng đều rất hiếu kì, nhưng khi nhìn thấy nơ bướm buộc tóc, kẹp mái, đều sẽ cúi đầu.
“Tiểu Vũ Điểm sẽ nhanh mọc lại tóc thôi,” Hạ Nhược Tâm đặt tay lên đầu con, giọng điệu nhu hoà, “Chờ đến khi tóc dài lại rồi, mẹ sẽ mua cho con rất nhiều nơ bướm với kẹp tóc xinh, mỗi ngày đổi một cái nhé?”
Cô biết con nghĩ cái gì, nhưng tất cả đều sẽ là quá khứ, con gái cô sẽ nhanh chóng trở lại là Tiểu Vũ Điểm xinh đẹp ngày trước, xinh xinh đẹp đẹp, khỏe mạnh.
“Vâng ạ,” Tiểu Vũ Điểm gật đầu một cái, đi theo sau Hạ Nhược Tâm, nón kết chặn mất ánh mặt trời trước mặt, lại ngăn không được, khuôn mặt nhỏ cực kỳ đáng yêu của bé.
“Hạ Nhược Tâm……” Phía sau bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói sắc nhọn bén ngót, Hạ Nhược Tâm chấn động, lỗ tai cũng tê rần, cô vội vàng bế con lên, đi về phía trước, là cô ta, Lý Mạn Ni, không thể, cô không thể để cô ta nhìn thấy cô, đặc biệt là nhìn thấy Tiểu Vũ Điểm.
Tác giả :
Hạ Nhiễm Tuyết