Tam Quan Bất Chính
Chương 5
CHƯƠNG 4
Tam quan bất chính
Tam quan bất chính
Tác giả: Lâm Tô
Dịch: QT
Biên tập: Linh
Tháng đầu tiên của từng quý với Phó Lỗi mà nói đều là thời gian nghỉ ngơi khó có được. Vừa làm xong báo cáo quý trước, lại thêm không có công ty game online nào trên thị trường đi báo cáo tài chính vào đầu tháng, nên không cần lúc nào cũng phải ứng phó với điện thoại tư vấn của khách hàng đầu tư.
Hoạt động tiêu khiển lúc rảnh rỗi của Phó Lỗi đại khái có thể chia làm hai loại: ở nhà và không ở nhà. Ở nhà là chỉ việc chơi games, đi nhà xí cũng phải cầm theo NDSL, không đi sân tennis nhưng lại đặc biệt thích trò tennis trên Wii, Devil May Cry 4 mới nhất vừa được gửi tới từ Nhật Bản, đương nhiên còn phải theo kịp tiến độ cập nhật service của “Fury of the Sunwell”; từ handheld cho đến platform, từ offline cho đến online, Phó Lỗi có thể được liệt vào loại hình người chơi ăn tạp. Nếu không có ai quấy rầy thì mấy ngày liền ăn cơm ngoài, chơi về nước một cái game offline đối với cậu mà nói là chuyện bình thường.
(NDSL: 1 loại máy chơi game của Nintendo
Wii: tên 1 đầu điện tử của Nintendo
Devil May Cry 4, Fury of the Sunwell – Sự nổi giận của Giếng trời: tên game
platform: game cài trên nền 1 hệ điều hành nào đó mới chạy đc, ngược với game cầm tay (handheld) là vác đi đâu cũng đc)
Không ở nhà là chỉ chạy ra ngoài kiếm gái. Theo lý thuyết, giữa tháng tư là đúng lúc thời tiết tốt oanh bay én lượn ý xuân dạt dào. Nhưng Phó Lỗi vào khoảng thời gian này hầu như không thể hăng say, chuyện Dung Tịnh chấm dứt, cậu cũng không hề áy náy, nhưng cái tên họ Đàm của Tín Đồ Trò Chơi, cậu lại không hiểu sao trở thành dây dưa với hắn. Báo cáo cuối tháng ba vừa tuyên bố chưa được vài ngày thì liền nhận được một đơn đặt hàng từ Tín Đồ Trò Chơi. Khách hàng của Phó Lỗi từ trước đến nay luôn là ngân hàng đầu tư của phố Wall, công ty đầu tư mạo hiểm hoặc là quỹ phòng ngừa rủi ro, còn số lượng đơn đặt hàng đến từ công ty trò chơi thì cực nhỏ, hơn nữa phần lớn đều là công ty nước ngoài. Bình thường đều là Mặc Viễn phụ trách quan hệ khách hàng, làm trung gian bắc cầu mở rộng quy mô mấy việc này chưa bao giờ cần Phó Lỗi quan tâm, cậu chỉ cần bảo đảm chất lượng báo cáo đồng thời trả lời thích đáng vài vấn đề mấu chốt thì thu nhập phân chia 4:6 tự nhiên mỗi tháng đều sẽ được chuyển vào tài khoản ngân hàng của cậu. Vốn nhiều thêm một phần báo cáo là thêm một phần thu vào, nhưng vừa nghĩ tới thái độ chọc ghẹo của Đàm Ngạn với cậu, Phó Lỗi lập tức từ chối khoản mua bán này.
(phố Wall: là nơi đóng trụ sở của Sở giao dịch chứng khoán New York.
Quỹ phòng ngừa rủi ro = Hedge Fund: quỹ tư nhân có 1 số lượng hữu hạn nhà đầu tư)
“Cậu không dám làm ăn với tôi?”
“Buồn cười. Tiếc là tôi bán mình không bán nghệ, Đàm tiên sinh nếu muốn làm ăn với tôi, vậy phải thuê tôi, phí cố vấn 500 đô một giờ, giá cả niêm yết rõ ràng, không phân biệt già trẻ.”
Giữa trưa, Phó Lỗi còn chưa tỉnh ngủ đã bị đoạt mệnh liên hoàn CALL của Mặc Viễn kêu đến phòng họp công ty, kết quả là nhìn thấy Đàm Ngạn ngồi đối diện bàn họp, ghế ngồi còn chưa nóng cậu đã muốn xoay lưng chạy lấy người.
“Vậy cậu là kêu lúc nào đến lúc đó à?”
“Có chi phiếu đầy đủ tôi sẽ đến, sao Hỏa cũng không thành vấn đề.”
Người đi mất để lại hai ông chủ hai mặt nhìn nhau. Mặc Viễn có chút xấu hổ, Đàm Ngạn nhún nhún vai, ngoài ý muốn lộ ra một nụ cười khổ, nói không sao.
“Alex, cảm giác trở về nước thế nào?”
“Cậu cũng thấy đấy, loạn trong giặc ngoài. Tôi là lính được vận chuyển bằng đường hàng không tới đây, lực đoàn kết nhân viên như một đống cát rời; chủ tịch tuy rằng thoái ẩn hậu trường nhưng thỉnh thoảng lại đi ra khoa tay múa chân; rất nhiều quyết sách lịch sử sai lầm bắt đầu bộc lộ vấn đề, tỷ lệ lợi nhuận liên tục giảm xuống; giá cổ phiếu không ngừng bị cổ đông nghi ngờ, liền không cần nói tiếp.”
“Nhân viên cứu hỏa không dễ làm đâu, nhưng tôi tin tưởng năng lực của cậu.”
“Đây không phải là muốn tìm chuyên gia hốt thuốc đúng bệnh sao, không ngờ tới Phó đại chuyên gia của các cậu lần đầu tiên đã cho tôi bế môn ăn chay.”
“Hôm nay đại khái là tôi đã chọc đến cơn rời giường của cậu ta rồi. Cậu đừng để ý, không có ai lại đi khó dễ với tiền đâu.”
“Đúng rồi, Alex, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một việc.”
“Bạn học cũ còn khách sáo như vậy, cậu thật không giống người Mỹ.”
“Sự tình là vầy, tháng sau tôi chuẩn bị kết hôn, trong hôn lễ muốn nhờ cậu làm phù rể. Không biết ngài CEO bận rộn đây có thể giúp không?”
“Ba mươi tuổi còn có thể làm phù rể? Được, chỉ cần cậu không chê tôi già. Lát nữa gửi ngày tháng cụ thể cho tôi, nhất định phụng bồi.”
“Cám ơn.”
“Cô dâu là người ở đâu? Trung Quốc hay ngoại quốc? Người nhà cậu có từ Mỹ qua đây không?”
“Đến lúc đó cậu sẽ biết.”
Mặc Viễn tiễn Đàm Ngạn, lại không quên được câu hỏi cuối cùng của anh. Người nhà? Kỳ thật đã sớm tính toán tốt lắm, chính vì em trai Mặc Cận đến tìm, cha mẹ tiện đường tới thăm người thân, hắn mới lâm thời nảy ra mục đích chuẩn bị một bộ phim truyền hình mang tên hôn lễ. Còn chưa nói cho Phó Lỗi, chỉ sợ cậu sẽ để lộ phong thanh. Vừa nghĩ tới người, người đã gọi đến đây.
“Mặc Viễn, anh về sau đừng nhận loại làm ăn này nữa. Tên họ Đàm kia điệu bộ gian thương, khẳng định không phải là thứ gì tốt.”
Không hề biết Mặc Viễn và Đàm Ngạn là bạn học cũ thời đại học, Phó Lỗi tùy hứng đến lẽ thẳng khí hùng.
“Con mắt nào của cậu nhìn thấy người ta điệu bộ gian thương? Có hợp đồng tới cửa còn không làm, thứ gia hỏa ý xấu đầy bụng như cậu thì tốt chỗ nào hả?”
“Còn nói em. Anh cứ chờ đi, Mặc Cận đến đây em liền cùng nó liên thủ đối phó anh!”
Ở trong mắt Mặc Viễn vẫn luôn coi Mặc Cận và Phó Lỗi là em trai của mình. Hai người từ nhỏ tuổi gần, quan hệ luôn vô cùng tốt, Phó Lỗi bởi vì nguyên nhân gia đình nên lúc còn nhỏ thường xuyên sống nhờ nhà hắn, thế nên sớm đã quen chuyện đùa giỡn giữa anh em. Hắn rất hiểu Phó Lỗi, đối với chuyện Phó Lỗi ở bên ngoài rượu chè đàng *** cũng không hỏi đến, đối với nguyên tắc làm người cùng chừng mực hành sự của người trưởng thành, hắn lựa chọn tin tưởng Phó Lỗi. Lần quản giáo duy nhất có lẽ là là vào năm đó khi Phó Lỗi ảo não chạy đến tìm hắn, sau khi kêu tiểu tử ương ngạnh hư hỏng bỏ học này gọi điện thoại về nhà báo bình an; hắn liền ném cho nó một đống sách phân tích tài chính, ép buộc thiếu niên có vấn đề lại dư thừa tinh lực này tự học thành tài. Thế nhưng đối với đứa em ruột Mặc Cận, lại bởi vì đại dương cách xa nhau nên mấy năm nay đều không có quan tâm gì. Thân mang trách nhiệm anh cả có khi sẽ khiến cho Mặc Viễn rất hoang mang.
Ngoài cửa sổ là tiếng kêu xuân của mèo hoang, Phó Lỗi cả ngày nằm dí trong căn hộ không ngừng đi phó bản quét sạch chiến trường, vì trang bị tốt hơn và vinh dự cao hơn trong thế giới game online giả tưởng mà chiến đấu. Cái tên gia hỏa toàn thân đeo trang bị cao cấp thoáng nhìn thấy lần trước dạo gần đây lại không thấy xuất hiện trong server, tất cả mọi người đều nói gặp quỷ rồi. Không có đối thủ sẽ không có động lực, mấy lão làng chơi ba năm thực dễ dàng sinh ra chán nản. Đầu xuân lại là một loạt trận đấu mới của một quý, vài vị đồng đội có trình độ xấp xỉ trong bang theo thường lệ tìm Phó Lỗi hợp tổ dự thi, ngay lúc muốn đồng ý ghi danh thì đột nhiên màn hình sáng lên, người muốn đợi đã đến! Đổi ID vừa lúc kêu thì phần tử khả nghi Alex, thân mang vài món trang bị cao cấp nhất gần như không có khả năng đồng thời có được, lại chạy tới yêu cầu cùng tổ với cậu tham gia trường đấu 2V2. Chỉ số hiếu chiến của Phó Lỗi bị tên qua đường không rõ lai lịch này kích thích đến cực điểm.
“PK!”
“Tổ đội.”
“PKKKKKKKKKK!”
“Ngươi thao tác tốt, ta trang bị tốt, nghề nghiệp của chúng ta có độ phối hợp rất cao, tổ đội lại có lợi hơn PK. Điểm trường đấu lại có thể đổi được trang bị cực phẩm, đến lúc đó tái PK cũng không muộn.”
Trong kênh trò chơi một trận im lặng. Phó Lỗi bình thường chơi trò chơi kỳ thật cũng không nghiêm túc như vậy, trong trò chơi tính cân bằng rất mạnh, truy đuổi một bộ trang bị hoàn mỹ thường cần hao phí đồng thời một số lượng lớn tiền bạc và thời gian, thậm chí còn có vận khí. Muốn bằng kỹ xảo thao tác khiêu chiến tín đồ cuồng vọng trước mắt này, thẳng thắn mà nói cậu cũng không nắm chắc mười phần. Quả thực biện pháp tốt nhất chính là trước tiên nén giận cùng hợp tác với hắn một cuộc thi quý, lấy điểm thưởng thắng cuộc đổi lấy trang bị tốt hơn, lại tái phân chia cao thấp.
“Thành giao.”
Mùa xuân này là lần đầu tiên Phó Lỗi không đêm đêm ra ngoài sênh ca. Nếu đã tổ đội sẽ hảo hảo đánh. Thời gian Alex lên mạng không nhiều lắm, bình thường sau chín mười giờ tối mới lên đánh hai giờ, cũng may sân đấu vốn không ép đặt thời gian online yêu cầu, chỉ cần chiến thuật và ma pháp phối hợp tốt thì kết quả thường là tốc chiến tốc thắng. Thao tác chiến đấu của Alex so ra kém Phó Lỗi, nhưng một thân trang bị vô địch kia giúp bọn họ được rất nhiều việc. Hợp tác chưa đến một tháng, đôi tổ hợp Alex&Rudy đã trèo lên top năm mươi nhân vật mạnh nhất trên bảng xếp hạng 2V2 chính thức.
Phó Lỗi không phải chưa từng nghĩ qua, nhưng cậu lại cảm thấy thần kinh không nên quá nhạy cảm. Thứ nhất cực ít người biết ID Rudy này; thứ hai trên Google nhập vào Alex cho ra gần hai tỷ kết quả tìm kiếm. Đoán tới đoán lui còn không bằng cho là trùng hợp. Ai mà để ý ngồi bên kia Internet là người hay chó chứ. Chơi trò chơi là thiên tính thuần túy nhất, còn bằng hữu nhận thức qua trò chơi chính là bằng hữu thuần túy nhất.
——————————-
có một số từ mình chém thẳng từ tiếng Trung sang tiếng Anh vì từ tiếng Anh phổ thông hơn
Tam quan bất chính
Tam quan bất chính
Tác giả: Lâm Tô
Dịch: QT
Biên tập: Linh
Tháng đầu tiên của từng quý với Phó Lỗi mà nói đều là thời gian nghỉ ngơi khó có được. Vừa làm xong báo cáo quý trước, lại thêm không có công ty game online nào trên thị trường đi báo cáo tài chính vào đầu tháng, nên không cần lúc nào cũng phải ứng phó với điện thoại tư vấn của khách hàng đầu tư.
Hoạt động tiêu khiển lúc rảnh rỗi của Phó Lỗi đại khái có thể chia làm hai loại: ở nhà và không ở nhà. Ở nhà là chỉ việc chơi games, đi nhà xí cũng phải cầm theo NDSL, không đi sân tennis nhưng lại đặc biệt thích trò tennis trên Wii, Devil May Cry 4 mới nhất vừa được gửi tới từ Nhật Bản, đương nhiên còn phải theo kịp tiến độ cập nhật service của “Fury of the Sunwell”; từ handheld cho đến platform, từ offline cho đến online, Phó Lỗi có thể được liệt vào loại hình người chơi ăn tạp. Nếu không có ai quấy rầy thì mấy ngày liền ăn cơm ngoài, chơi về nước một cái game offline đối với cậu mà nói là chuyện bình thường.
(NDSL: 1 loại máy chơi game của Nintendo
Wii: tên 1 đầu điện tử của Nintendo
Devil May Cry 4, Fury of the Sunwell – Sự nổi giận của Giếng trời: tên game
platform: game cài trên nền 1 hệ điều hành nào đó mới chạy đc, ngược với game cầm tay (handheld) là vác đi đâu cũng đc)
Không ở nhà là chỉ chạy ra ngoài kiếm gái. Theo lý thuyết, giữa tháng tư là đúng lúc thời tiết tốt oanh bay én lượn ý xuân dạt dào. Nhưng Phó Lỗi vào khoảng thời gian này hầu như không thể hăng say, chuyện Dung Tịnh chấm dứt, cậu cũng không hề áy náy, nhưng cái tên họ Đàm của Tín Đồ Trò Chơi, cậu lại không hiểu sao trở thành dây dưa với hắn. Báo cáo cuối tháng ba vừa tuyên bố chưa được vài ngày thì liền nhận được một đơn đặt hàng từ Tín Đồ Trò Chơi. Khách hàng của Phó Lỗi từ trước đến nay luôn là ngân hàng đầu tư của phố Wall, công ty đầu tư mạo hiểm hoặc là quỹ phòng ngừa rủi ro, còn số lượng đơn đặt hàng đến từ công ty trò chơi thì cực nhỏ, hơn nữa phần lớn đều là công ty nước ngoài. Bình thường đều là Mặc Viễn phụ trách quan hệ khách hàng, làm trung gian bắc cầu mở rộng quy mô mấy việc này chưa bao giờ cần Phó Lỗi quan tâm, cậu chỉ cần bảo đảm chất lượng báo cáo đồng thời trả lời thích đáng vài vấn đề mấu chốt thì thu nhập phân chia 4:6 tự nhiên mỗi tháng đều sẽ được chuyển vào tài khoản ngân hàng của cậu. Vốn nhiều thêm một phần báo cáo là thêm một phần thu vào, nhưng vừa nghĩ tới thái độ chọc ghẹo của Đàm Ngạn với cậu, Phó Lỗi lập tức từ chối khoản mua bán này.
(phố Wall: là nơi đóng trụ sở của Sở giao dịch chứng khoán New York.
Quỹ phòng ngừa rủi ro = Hedge Fund: quỹ tư nhân có 1 số lượng hữu hạn nhà đầu tư)
“Cậu không dám làm ăn với tôi?”
“Buồn cười. Tiếc là tôi bán mình không bán nghệ, Đàm tiên sinh nếu muốn làm ăn với tôi, vậy phải thuê tôi, phí cố vấn 500 đô một giờ, giá cả niêm yết rõ ràng, không phân biệt già trẻ.”
Giữa trưa, Phó Lỗi còn chưa tỉnh ngủ đã bị đoạt mệnh liên hoàn CALL của Mặc Viễn kêu đến phòng họp công ty, kết quả là nhìn thấy Đàm Ngạn ngồi đối diện bàn họp, ghế ngồi còn chưa nóng cậu đã muốn xoay lưng chạy lấy người.
“Vậy cậu là kêu lúc nào đến lúc đó à?”
“Có chi phiếu đầy đủ tôi sẽ đến, sao Hỏa cũng không thành vấn đề.”
Người đi mất để lại hai ông chủ hai mặt nhìn nhau. Mặc Viễn có chút xấu hổ, Đàm Ngạn nhún nhún vai, ngoài ý muốn lộ ra một nụ cười khổ, nói không sao.
“Alex, cảm giác trở về nước thế nào?”
“Cậu cũng thấy đấy, loạn trong giặc ngoài. Tôi là lính được vận chuyển bằng đường hàng không tới đây, lực đoàn kết nhân viên như một đống cát rời; chủ tịch tuy rằng thoái ẩn hậu trường nhưng thỉnh thoảng lại đi ra khoa tay múa chân; rất nhiều quyết sách lịch sử sai lầm bắt đầu bộc lộ vấn đề, tỷ lệ lợi nhuận liên tục giảm xuống; giá cổ phiếu không ngừng bị cổ đông nghi ngờ, liền không cần nói tiếp.”
“Nhân viên cứu hỏa không dễ làm đâu, nhưng tôi tin tưởng năng lực của cậu.”
“Đây không phải là muốn tìm chuyên gia hốt thuốc đúng bệnh sao, không ngờ tới Phó đại chuyên gia của các cậu lần đầu tiên đã cho tôi bế môn ăn chay.”
“Hôm nay đại khái là tôi đã chọc đến cơn rời giường của cậu ta rồi. Cậu đừng để ý, không có ai lại đi khó dễ với tiền đâu.”
“Đúng rồi, Alex, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một việc.”
“Bạn học cũ còn khách sáo như vậy, cậu thật không giống người Mỹ.”
“Sự tình là vầy, tháng sau tôi chuẩn bị kết hôn, trong hôn lễ muốn nhờ cậu làm phù rể. Không biết ngài CEO bận rộn đây có thể giúp không?”
“Ba mươi tuổi còn có thể làm phù rể? Được, chỉ cần cậu không chê tôi già. Lát nữa gửi ngày tháng cụ thể cho tôi, nhất định phụng bồi.”
“Cám ơn.”
“Cô dâu là người ở đâu? Trung Quốc hay ngoại quốc? Người nhà cậu có từ Mỹ qua đây không?”
“Đến lúc đó cậu sẽ biết.”
Mặc Viễn tiễn Đàm Ngạn, lại không quên được câu hỏi cuối cùng của anh. Người nhà? Kỳ thật đã sớm tính toán tốt lắm, chính vì em trai Mặc Cận đến tìm, cha mẹ tiện đường tới thăm người thân, hắn mới lâm thời nảy ra mục đích chuẩn bị một bộ phim truyền hình mang tên hôn lễ. Còn chưa nói cho Phó Lỗi, chỉ sợ cậu sẽ để lộ phong thanh. Vừa nghĩ tới người, người đã gọi đến đây.
“Mặc Viễn, anh về sau đừng nhận loại làm ăn này nữa. Tên họ Đàm kia điệu bộ gian thương, khẳng định không phải là thứ gì tốt.”
Không hề biết Mặc Viễn và Đàm Ngạn là bạn học cũ thời đại học, Phó Lỗi tùy hứng đến lẽ thẳng khí hùng.
“Con mắt nào của cậu nhìn thấy người ta điệu bộ gian thương? Có hợp đồng tới cửa còn không làm, thứ gia hỏa ý xấu đầy bụng như cậu thì tốt chỗ nào hả?”
“Còn nói em. Anh cứ chờ đi, Mặc Cận đến đây em liền cùng nó liên thủ đối phó anh!”
Ở trong mắt Mặc Viễn vẫn luôn coi Mặc Cận và Phó Lỗi là em trai của mình. Hai người từ nhỏ tuổi gần, quan hệ luôn vô cùng tốt, Phó Lỗi bởi vì nguyên nhân gia đình nên lúc còn nhỏ thường xuyên sống nhờ nhà hắn, thế nên sớm đã quen chuyện đùa giỡn giữa anh em. Hắn rất hiểu Phó Lỗi, đối với chuyện Phó Lỗi ở bên ngoài rượu chè đàng *** cũng không hỏi đến, đối với nguyên tắc làm người cùng chừng mực hành sự của người trưởng thành, hắn lựa chọn tin tưởng Phó Lỗi. Lần quản giáo duy nhất có lẽ là là vào năm đó khi Phó Lỗi ảo não chạy đến tìm hắn, sau khi kêu tiểu tử ương ngạnh hư hỏng bỏ học này gọi điện thoại về nhà báo bình an; hắn liền ném cho nó một đống sách phân tích tài chính, ép buộc thiếu niên có vấn đề lại dư thừa tinh lực này tự học thành tài. Thế nhưng đối với đứa em ruột Mặc Cận, lại bởi vì đại dương cách xa nhau nên mấy năm nay đều không có quan tâm gì. Thân mang trách nhiệm anh cả có khi sẽ khiến cho Mặc Viễn rất hoang mang.
Ngoài cửa sổ là tiếng kêu xuân của mèo hoang, Phó Lỗi cả ngày nằm dí trong căn hộ không ngừng đi phó bản quét sạch chiến trường, vì trang bị tốt hơn và vinh dự cao hơn trong thế giới game online giả tưởng mà chiến đấu. Cái tên gia hỏa toàn thân đeo trang bị cao cấp thoáng nhìn thấy lần trước dạo gần đây lại không thấy xuất hiện trong server, tất cả mọi người đều nói gặp quỷ rồi. Không có đối thủ sẽ không có động lực, mấy lão làng chơi ba năm thực dễ dàng sinh ra chán nản. Đầu xuân lại là một loạt trận đấu mới của một quý, vài vị đồng đội có trình độ xấp xỉ trong bang theo thường lệ tìm Phó Lỗi hợp tổ dự thi, ngay lúc muốn đồng ý ghi danh thì đột nhiên màn hình sáng lên, người muốn đợi đã đến! Đổi ID vừa lúc kêu thì phần tử khả nghi Alex, thân mang vài món trang bị cao cấp nhất gần như không có khả năng đồng thời có được, lại chạy tới yêu cầu cùng tổ với cậu tham gia trường đấu 2V2. Chỉ số hiếu chiến của Phó Lỗi bị tên qua đường không rõ lai lịch này kích thích đến cực điểm.
“PK!”
“Tổ đội.”
“PKKKKKKKKKK!”
“Ngươi thao tác tốt, ta trang bị tốt, nghề nghiệp của chúng ta có độ phối hợp rất cao, tổ đội lại có lợi hơn PK. Điểm trường đấu lại có thể đổi được trang bị cực phẩm, đến lúc đó tái PK cũng không muộn.”
Trong kênh trò chơi một trận im lặng. Phó Lỗi bình thường chơi trò chơi kỳ thật cũng không nghiêm túc như vậy, trong trò chơi tính cân bằng rất mạnh, truy đuổi một bộ trang bị hoàn mỹ thường cần hao phí đồng thời một số lượng lớn tiền bạc và thời gian, thậm chí còn có vận khí. Muốn bằng kỹ xảo thao tác khiêu chiến tín đồ cuồng vọng trước mắt này, thẳng thắn mà nói cậu cũng không nắm chắc mười phần. Quả thực biện pháp tốt nhất chính là trước tiên nén giận cùng hợp tác với hắn một cuộc thi quý, lấy điểm thưởng thắng cuộc đổi lấy trang bị tốt hơn, lại tái phân chia cao thấp.
“Thành giao.”
Mùa xuân này là lần đầu tiên Phó Lỗi không đêm đêm ra ngoài sênh ca. Nếu đã tổ đội sẽ hảo hảo đánh. Thời gian Alex lên mạng không nhiều lắm, bình thường sau chín mười giờ tối mới lên đánh hai giờ, cũng may sân đấu vốn không ép đặt thời gian online yêu cầu, chỉ cần chiến thuật và ma pháp phối hợp tốt thì kết quả thường là tốc chiến tốc thắng. Thao tác chiến đấu của Alex so ra kém Phó Lỗi, nhưng một thân trang bị vô địch kia giúp bọn họ được rất nhiều việc. Hợp tác chưa đến một tháng, đôi tổ hợp Alex&Rudy đã trèo lên top năm mươi nhân vật mạnh nhất trên bảng xếp hạng 2V2 chính thức.
Phó Lỗi không phải chưa từng nghĩ qua, nhưng cậu lại cảm thấy thần kinh không nên quá nhạy cảm. Thứ nhất cực ít người biết ID Rudy này; thứ hai trên Google nhập vào Alex cho ra gần hai tỷ kết quả tìm kiếm. Đoán tới đoán lui còn không bằng cho là trùng hợp. Ai mà để ý ngồi bên kia Internet là người hay chó chứ. Chơi trò chơi là thiên tính thuần túy nhất, còn bằng hữu nhận thức qua trò chơi chính là bằng hữu thuần túy nhất.
——————————-
có một số từ mình chém thẳng từ tiếng Trung sang tiếng Anh vì từ tiếng Anh phổ thông hơn
Tác giả :
Lâm Tô