Tài Năng Tuyệt Sắc
Quyển 1 - Chương 24: Cho ta xem sự trung thành của ngươi!
Tâm tình Lạp Tây Á không cách nào bình tĩnh được, không thể tin nổi một màn vừa diễn ra trước mắt. Đại sư Khắc Lý Phu trong truyền thuyết lại có thể đối với ả ngu ngốc kia thân thiết như vậy. Thậm chí còn lấy lòng! Hận thù, ghen tỵ, không cam lòng, tất cả những tâm tình này cắn nuốt Lạp Tây Á trong nháy mắt.
“Sư phụ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ả ngu ngốc kia lại cùng đại sư Khắc Lý Phu thân thiết như thế?” Lạp Tây Á đè xuống tâm tình hận đến nghiến răng, hỏi. Nếu Khắc Lôi Nhã đang ở trước mặt nàng, nàng sẽ hung hăng nhào lên cắn vài hớp! Nàng mới là thiên chi kiêu nữ! Tất cả ngôi sao đều phải vây xung quanh trăng sáng là nàng (chúng tinh phủng nguyệt)! Ả ngu ngốc kia lại dám cưỡi lên đầu nàng như vậy!
“Ta cũng không rõ. Điều duy nhất ta có thể xác định đó là sư phụ đã thu nàng làm đệ tử, còn rất sủng ái.” Mạc Trát khẽ than thở. Hắn có thể hiểu được tâm tình của Lạp Tây Á. Nhưng sự thật Khắc Lôi Nhã được sư phụ thu làm đệ tử không còn gì để tranh cãi. Hy vọng chuyện này đối với đồ đệ quá mức cao ngạo của mình không tạo thành đả kích quá lớn.
“Không thể nào. Cô ta là hoa si lại ngu xuẩn!”Lạp Tây Á đầy kích động. Nàng phải tiếp nhận tình huống này như thế nào?! Hoa si ngu ngốc mình ghét nhất lại thành sư muội của sư phụ mình tôn kính!! Đây là chuyện nực cười chó má gì? Lần đầu tiên trong lòng Lạp Tây Á mắng ra lời bất nhã.
“Đúng vậy, sư phụ, điều này sao có thể! Nhất định là nàng dùng sắc đẹp dụ dỗ đại sư Khắc Lý Phu.” Một người đệ tử nói một cách chắc chắn, trên mặt đầy tức giận.
“Không sai. Sư phụ, người cần tra ra rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ hoa si Khắc Lôi Nhã dùng mị thuốc với đại sư Khắc Lý Phu.” Người đệ tử còn lại cũng không cam lòng nói.
“Câm miệng!” Không ngờ sắc mặt của Mạc Trát thay đổi, lớn tiếng khiển trách “Tất cả câm miệng cho ta! Không được nói hươu nói vượn!”
Mọi người đều im lặng lại. Lần đầu tiên sư phụ nổi giận lớn như vậy.
“Ghen tỵ đã che mắt, lấp đi lý trí của các ngươi rồi sao? Kiềm chế lại cho ta!”. Mạc Trát tức giận khiển trách “Các ngươi cho là Khắc Lôi Nhã có thể bỏ thuốc đại sư Khắc Lý Phu sao? Sư phụ háo sắc, nhưng đã có khi nào các ngươi nghe nói người bởi vì nữ sắc mà làm hỏng việc, hay váng đầu làm ra chuyện gì không có đạo lý chưa? Các ngươi không chỉ vu oan Khắc Lôi Nhã, mà còn vũ nhục sư phụ!”
Tất cả mọi người sửng sốt, kinh hoàng, không ai dám thở mạnh. Vũ nhục đại sư Khắc Lý Phu, hậu quả không ai đảm đương nổi. Lời nói của Mạc Trát như kim châm vào lòng họ. Đúng thế. Đừng nói là Khắc Lôi Nhã, ngay cả sư phụ bọn họ cũng không có năng lực đó. Sự thật thật tàn nhẫn. Đại sư Khắc Lý Phu trong truyền thuyết lại thu nhận hoa si đó làm đệ tử.
Mạc Trát nhìn ba đệ tử trước mặt nhẹ nhàng than thở. Ba đệ tử này thiên tư rất khá, nhưng còn quá trẻ, dễ ghen tỵ. Tính tình như vậy về sau sẽ gặp nhiều khó khăn. Có lẽ mình đã quá cưng chiều bọn họ, không để họ trải qua thử thách. Bây giờ nhìn lại, phương thức giáo dục này thật sai lầm.
“Thật xin lỗi, sư phụ.” Lạp Tây Á lên tiếng đầu tiên. Mạc Trát thích nàng cũng bởi vì nàng khéo léo.
“Sư phụ, chúng con sai lầm rồi.” Hai đệ tử khác cũng vội vàng nhận lỗi.
“Các ngươi a, tuổi còn trẻ, hy vọng có thể thành thục chút. Đừng vì bề ngoài của sự vật mà che lấp đôi mắt của mình và cả nơi này.” Mạc Trát chỉ vào tim mình nói ra lời thấm thía.
“Vâng thưa sư phụ.” Tất cả mọi người gật đầu, sắc mặt cũng có chút xấu hổ.
“Mặc dù không biết tại sao sư phụ lại thu Khắc Lôi Nhã làm đệ tử, nhưng đây là sự thật không thể thay đổi. Nàng là sư muội của ta, hy vọng các ngươi đối xử đúng mực với nàng.” Mạc Trát có chút bất đắc dĩ nói. Hắn biết với tính tình bị chiều hư của Lạp Tây Á, rất có thể sẽ gây chuyện. Mạc Trát than thở: “Lạp Tây Á, ngươi ngàn vạn lần không được hành động quá khích, hiểu không?” Mạc Trát lo lắng không phải bởi vì sợ ảnh hưởng đến tình tỷ muội của bọn họ, mà là sợ Khắc Lý Phu. Người này siêu cấp bao che. Từ thái độ hôm nay đối với Khắc Lôi Nhã có thể thấy hắn yêu thích nàng cỡ nào. Nếu như bảo bối Khắc Lôi Nhã mà bị người nào đó tổn thương, sợ là người đó không chịu nổi lửa giận của hắn.
“Vâng.” Ngoài mặt mọi người đồng ý, nhưng trong lòng nghĩ thế nào Mạc Trát không biết được. Lạp Tây Á cũng khéo léo chiều ý hắn. Chỉ là trong lòng nàng ghen tỵ cùng phẫn hận như cỏ dại điên cuồng mọc lan tràn.
“Đi thôi. Có một ngày chúng ta sẽ biết sư phụ tại sao muốn thu nàng làm đệ tử. Hiện tại điều chúng ta phải làm là tiếp tục tu tập.” Mạc Trát dẫn đầu đi phía trước, ba người trao đổi ánh mắt với nhau liền đi theo phía sau.
Trong Công Hội Ma Pháp, Khắc Lôi Nhã đang quan sát kết cấu.
Tầng thứ nhất chính là nơi nàng đang đứng. Một quảng trường rất lớn, bốn phía có mấy cửa sổ nhỏ. Đây là nơi khảo hạch thân thủ của Ma Pháp Sư. Ở giữa có một sân khấu khổng lồ. Đây cũng là một thang máy cực lớn, nối thẳng với tầng lầu bên trên.
Đứng trong thang máy, Khắc Lý Phu tùy ý niệm chú ngữ, sân khấu vững vàng từ từ đi lên lầu hai. Khắc Lôi Nhã nhìn thấy cửa hàng ở sát bên. Mỗi cửa hàng đều có người trông coi. Nhìn áo khoác thì đều là Ma Pháp Học Đồ. Tại sao lại như vậy? Khắc Lôi Nhã sinh nghi. Ma Pháp Sư không phải là ghét nhất thương nhân vàng đỏ nhọ lòng son (hám lợi đen lòng) hay sao? Sao lại mở cửa hàng ở đây?
Khắc Lý Phu hình như nhìn thấu nghi ngờ của Khắc Lôi nhã, cười cười giải thích: “Nhưng cửa hàng này đều là các Ma Pháp Sư tự mình mở, dùng để trao đổi đồ dùng ma pháp. Chỉ trao đổi mà không mua bán.”
Thì ra là như vậy. Đây cũng là biện pháp rất tốt để các Ma Pháp Sư trao đổi với nhau. Lầu ba là phòng thí nghiệm của từng Ma Pháp Sư. Càng đi lên thì địa vị càng cao.
Lầu cuối đương nhiên là phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu.
“A ha ha! Khắc Lôi Nhã, ngươi thấy chỗ này của ta thế nào?” Khắc Lý Phu giống như đứa trẻ khoe khoang, chỉ vào phòng thí nghiệm lớn của hắn hỏi.
“Không nhìn ra gì.” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời. Phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu hỗn loạn vô cùng, nhưng trong loạn có trật tự. Sợ rằng chỉ có chủ nhân mới biết những tài liệu của mình để ở đâu.
“Ngươi chờ một chút.” Trên tay trống rỗng của Khắc Lý Phu đột nhiên có một quyển ghi chép. Hắn đưa cho Khắc Lôi Nhã. “Cái này cho ngươi. Là quyển ghi chép thời kỳ đầu của ta, rất hữu dụng.”
Khắc Lôi Nhã nhận lấy lật ra, nhẹ nhàng nhíu mày. Quả nhiên giải thích vô cùng độc đáo. Không thể không thừa nhận lão đầu háo sắc này quả thật rất lợi hại. Quả nhiên có tư cách làm Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của An Mạt Cách Lan.
“Ngươi bây giờ không thích hợp vận dụng chú ngữ quá mức cao cấp. Chờ thời cơ chín muồi ta sẽ dạy cho ngươi. Thế giới ma pháp tuyệt diệu rộng lớn, không thể nóng vội được, phải tiến hành theo chất lượng.” Khắc Lý Phu nghiêm túc nói. Lời này không hẹn mà hợp với lời của Ô Mã Lý.
“Dạ biết thưa sư phụ.” Một câu sư phụ của Khắc Lôi Nhã khiến Khắc Lý Phu như mở cờ trong bụng.
“Tuần sau là tiệc sinh nhật của công chúa, ngươi tới sớm một chút.” Khắc Lý Phu chợt nói.
Khắc Lôi Nhã có chút nghi ngờ. Theo tính tình của Khắc Lý Phu, phải rất ghét thế tục, càng không tham gia những bữa tiệc nhàm chán mới phải. Nhưng bây giờ lại chủ động đưa ra yêu cầu. Sao không kỳ quái cho được. Sau nàng nghe thấy Khắc Lý Phu cười gian, nàng liền biết không có chuyện gì tốt.
“Sư phụ, có ai nói người cười rất bỉ ổi chưa?” Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn Khắc Lý Phu vẫn không ngừng cười gian.
“Có sao? Có sao?” Khắc Lý Phu lập tức khôi phục dáng vẻ phớt tỉnh, cau mày hỏi.
“Mục đích là gì?” Khắc Lôi Nhã không tin lời nói bỉ ổi của sư phụ. Càng nghiêm túc càng có vấn đề.
“Không có gì. Ha ha. A ha ha ~” Khắc Lý Phu cười không khép miệng lại được “Ha ha, chính là lão gia hỏa cũng tham gia. A ha ha ~~”
Khắc Lôi Nhã hồ nghi nhìn Khắc Lý Phu. Nàng tò mò lão gia hỏa trong miệng sư phụ là ai.
“Được rồi. Đồ đệ bảo bối. Không hỏi nhiều nữa. Dù sao đến ngày đó ngươi cũng biết được lão gia hỏa theo lời ta nói là ai.”
“Nhớ đó. Vào cung sớm một chút.” Khắc Lý Phu không yên lòng, một lần nữa dặn dò. Nếu công chúa không mời Khắc Lôi Nhã, nàng vào cung với tư cách là đệ tử của Khắc Lý Phu, như vậy cũng không có gì đáng trách.
“Biết.” Khắc Lôi Nhã đồng ý, chợt nhớ tới một điều “Sư phụ, ngươi có ma trượng đặc biệt gì không?”
“Ngươi muốn dùng làm gì?” Khắc Lý Phu nháy mắt hỏi.
“Ta muốn tặng quà cho công chúa điện hạ. Nhưng không có gì thích hợp cả. Châu báu thì nàng có rất nhiều rồi.” Khắc Lôi Nhã không khách khí nói ra mục đích của mình.
Con ngươi Khắc Lý Phu xoay tròn, suy nghĩ một chút. Sau đó trên tay xuất hiện một cái ma trượng cao quý xinh đẹp. Xung quanh ma trượng khéo léo là bảo thạch trong suốt óng ánh, phát sáng rực rỡ. Vừa xinh đẹp vừa tiện lợi. Thân trượng có vẽ hoa văn Thượng Cổ càng tăng thêm vẻ thần bí.
Thật ra đây không phải đồ rất tốt nhưng tuyệt đối không tầm thường. Trong mắt Khắc Lý Phu chẳng là gì cả. Khắc Lôi Nhã nhận lấy, nhẹ nhàng nhíu mày. Trong lòng nàng thầm suy tính làm thế nào để bóc lột bảo bối của sư phụ háo sắc này.
“Được. Ta tiếp tục làm cho xong thí nghiệm đã.” Sau khi đưa Khắc Lôi Nhã xuống lầu, Khắc Lý Phu hoàn toàn tập trung vào thí nghiệm của mình.
Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm ra khỏi Công Hội Ma Pháp, lên xe ngựa. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng tựa vào xe nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau, Khắc Lôi Nhã bỗng nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt toàn là lạnh lẽo. Nàng ngẩng đầu đối mặt với Tẫn Diêm. Ánh mắt của hắn cũng giống nàng.
Lộ tuyến của phu xe không đúng.
Đây không phải đường trở về phủ Công Tước! Phu xe đã trải qua quá trình chọn lựa nghiêm khắc, tuyệt đối trung thành với nhà Hi Nhĩ. Có thể ra lệnh cho phu xe là ai đây?
Khóe miệng Khắc Lôi Nhã hiện lên một nụ cười lãnh khốc không dễ phát giác.
Nha đầu bị chiều hư này, hình như dạy dỗ lần trước chưa đủ để cho nàng biết nghe lời.
Tẫn Diêm đáy mắt tất cả đều lạnh lẽo. Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã gằn từng chữ: “Muốn gây bất lợi với người, ngăn trở người, ta sẽ diệt trừ không do dự.”
Khắc Lôi Nhã cười khẽ: “Cho dù là nhị tiểu thư nhà Hi Nhĩ?”
“Đúng!” Tẫn Diêm trả lời đầy kiên quyết. Trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh như băng, ánh mắt rét lạnh thâm thúy như bầu trời đêm.
Khắc Lôi Nhã chỉ cười mà không nói gì, lẳng lặng nhìn Tẫn Diêm.
Hồi lâu, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mọng: “Được. Vậy thì cho ta xem quyết tâm của ngươi. Cho ta xem lòng trung thành của ngươi.”
Giọng nói Khắc Lôi Nhã sâu kín như tiếng thở dài của ác ma vang lên trong khoang xe.
“Sư phụ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ả ngu ngốc kia lại cùng đại sư Khắc Lý Phu thân thiết như thế?” Lạp Tây Á đè xuống tâm tình hận đến nghiến răng, hỏi. Nếu Khắc Lôi Nhã đang ở trước mặt nàng, nàng sẽ hung hăng nhào lên cắn vài hớp! Nàng mới là thiên chi kiêu nữ! Tất cả ngôi sao đều phải vây xung quanh trăng sáng là nàng (chúng tinh phủng nguyệt)! Ả ngu ngốc kia lại dám cưỡi lên đầu nàng như vậy!
“Ta cũng không rõ. Điều duy nhất ta có thể xác định đó là sư phụ đã thu nàng làm đệ tử, còn rất sủng ái.” Mạc Trát khẽ than thở. Hắn có thể hiểu được tâm tình của Lạp Tây Á. Nhưng sự thật Khắc Lôi Nhã được sư phụ thu làm đệ tử không còn gì để tranh cãi. Hy vọng chuyện này đối với đồ đệ quá mức cao ngạo của mình không tạo thành đả kích quá lớn.
“Không thể nào. Cô ta là hoa si lại ngu xuẩn!”Lạp Tây Á đầy kích động. Nàng phải tiếp nhận tình huống này như thế nào?! Hoa si ngu ngốc mình ghét nhất lại thành sư muội của sư phụ mình tôn kính!! Đây là chuyện nực cười chó má gì? Lần đầu tiên trong lòng Lạp Tây Á mắng ra lời bất nhã.
“Đúng vậy, sư phụ, điều này sao có thể! Nhất định là nàng dùng sắc đẹp dụ dỗ đại sư Khắc Lý Phu.” Một người đệ tử nói một cách chắc chắn, trên mặt đầy tức giận.
“Không sai. Sư phụ, người cần tra ra rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ hoa si Khắc Lôi Nhã dùng mị thuốc với đại sư Khắc Lý Phu.” Người đệ tử còn lại cũng không cam lòng nói.
“Câm miệng!” Không ngờ sắc mặt của Mạc Trát thay đổi, lớn tiếng khiển trách “Tất cả câm miệng cho ta! Không được nói hươu nói vượn!”
Mọi người đều im lặng lại. Lần đầu tiên sư phụ nổi giận lớn như vậy.
“Ghen tỵ đã che mắt, lấp đi lý trí của các ngươi rồi sao? Kiềm chế lại cho ta!”. Mạc Trát tức giận khiển trách “Các ngươi cho là Khắc Lôi Nhã có thể bỏ thuốc đại sư Khắc Lý Phu sao? Sư phụ háo sắc, nhưng đã có khi nào các ngươi nghe nói người bởi vì nữ sắc mà làm hỏng việc, hay váng đầu làm ra chuyện gì không có đạo lý chưa? Các ngươi không chỉ vu oan Khắc Lôi Nhã, mà còn vũ nhục sư phụ!”
Tất cả mọi người sửng sốt, kinh hoàng, không ai dám thở mạnh. Vũ nhục đại sư Khắc Lý Phu, hậu quả không ai đảm đương nổi. Lời nói của Mạc Trát như kim châm vào lòng họ. Đúng thế. Đừng nói là Khắc Lôi Nhã, ngay cả sư phụ bọn họ cũng không có năng lực đó. Sự thật thật tàn nhẫn. Đại sư Khắc Lý Phu trong truyền thuyết lại thu nhận hoa si đó làm đệ tử.
Mạc Trát nhìn ba đệ tử trước mặt nhẹ nhàng than thở. Ba đệ tử này thiên tư rất khá, nhưng còn quá trẻ, dễ ghen tỵ. Tính tình như vậy về sau sẽ gặp nhiều khó khăn. Có lẽ mình đã quá cưng chiều bọn họ, không để họ trải qua thử thách. Bây giờ nhìn lại, phương thức giáo dục này thật sai lầm.
“Thật xin lỗi, sư phụ.” Lạp Tây Á lên tiếng đầu tiên. Mạc Trát thích nàng cũng bởi vì nàng khéo léo.
“Sư phụ, chúng con sai lầm rồi.” Hai đệ tử khác cũng vội vàng nhận lỗi.
“Các ngươi a, tuổi còn trẻ, hy vọng có thể thành thục chút. Đừng vì bề ngoài của sự vật mà che lấp đôi mắt của mình và cả nơi này.” Mạc Trát chỉ vào tim mình nói ra lời thấm thía.
“Vâng thưa sư phụ.” Tất cả mọi người gật đầu, sắc mặt cũng có chút xấu hổ.
“Mặc dù không biết tại sao sư phụ lại thu Khắc Lôi Nhã làm đệ tử, nhưng đây là sự thật không thể thay đổi. Nàng là sư muội của ta, hy vọng các ngươi đối xử đúng mực với nàng.” Mạc Trát có chút bất đắc dĩ nói. Hắn biết với tính tình bị chiều hư của Lạp Tây Á, rất có thể sẽ gây chuyện. Mạc Trát than thở: “Lạp Tây Á, ngươi ngàn vạn lần không được hành động quá khích, hiểu không?” Mạc Trát lo lắng không phải bởi vì sợ ảnh hưởng đến tình tỷ muội của bọn họ, mà là sợ Khắc Lý Phu. Người này siêu cấp bao che. Từ thái độ hôm nay đối với Khắc Lôi Nhã có thể thấy hắn yêu thích nàng cỡ nào. Nếu như bảo bối Khắc Lôi Nhã mà bị người nào đó tổn thương, sợ là người đó không chịu nổi lửa giận của hắn.
“Vâng.” Ngoài mặt mọi người đồng ý, nhưng trong lòng nghĩ thế nào Mạc Trát không biết được. Lạp Tây Á cũng khéo léo chiều ý hắn. Chỉ là trong lòng nàng ghen tỵ cùng phẫn hận như cỏ dại điên cuồng mọc lan tràn.
“Đi thôi. Có một ngày chúng ta sẽ biết sư phụ tại sao muốn thu nàng làm đệ tử. Hiện tại điều chúng ta phải làm là tiếp tục tu tập.” Mạc Trát dẫn đầu đi phía trước, ba người trao đổi ánh mắt với nhau liền đi theo phía sau.
Trong Công Hội Ma Pháp, Khắc Lôi Nhã đang quan sát kết cấu.
Tầng thứ nhất chính là nơi nàng đang đứng. Một quảng trường rất lớn, bốn phía có mấy cửa sổ nhỏ. Đây là nơi khảo hạch thân thủ của Ma Pháp Sư. Ở giữa có một sân khấu khổng lồ. Đây cũng là một thang máy cực lớn, nối thẳng với tầng lầu bên trên.
Đứng trong thang máy, Khắc Lý Phu tùy ý niệm chú ngữ, sân khấu vững vàng từ từ đi lên lầu hai. Khắc Lôi Nhã nhìn thấy cửa hàng ở sát bên. Mỗi cửa hàng đều có người trông coi. Nhìn áo khoác thì đều là Ma Pháp Học Đồ. Tại sao lại như vậy? Khắc Lôi Nhã sinh nghi. Ma Pháp Sư không phải là ghét nhất thương nhân vàng đỏ nhọ lòng son (hám lợi đen lòng) hay sao? Sao lại mở cửa hàng ở đây?
Khắc Lý Phu hình như nhìn thấu nghi ngờ của Khắc Lôi nhã, cười cười giải thích: “Nhưng cửa hàng này đều là các Ma Pháp Sư tự mình mở, dùng để trao đổi đồ dùng ma pháp. Chỉ trao đổi mà không mua bán.”
Thì ra là như vậy. Đây cũng là biện pháp rất tốt để các Ma Pháp Sư trao đổi với nhau. Lầu ba là phòng thí nghiệm của từng Ma Pháp Sư. Càng đi lên thì địa vị càng cao.
Lầu cuối đương nhiên là phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu.
“A ha ha! Khắc Lôi Nhã, ngươi thấy chỗ này của ta thế nào?” Khắc Lý Phu giống như đứa trẻ khoe khoang, chỉ vào phòng thí nghiệm lớn của hắn hỏi.
“Không nhìn ra gì.” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời. Phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu hỗn loạn vô cùng, nhưng trong loạn có trật tự. Sợ rằng chỉ có chủ nhân mới biết những tài liệu của mình để ở đâu.
“Ngươi chờ một chút.” Trên tay trống rỗng của Khắc Lý Phu đột nhiên có một quyển ghi chép. Hắn đưa cho Khắc Lôi Nhã. “Cái này cho ngươi. Là quyển ghi chép thời kỳ đầu của ta, rất hữu dụng.”
Khắc Lôi Nhã nhận lấy lật ra, nhẹ nhàng nhíu mày. Quả nhiên giải thích vô cùng độc đáo. Không thể không thừa nhận lão đầu háo sắc này quả thật rất lợi hại. Quả nhiên có tư cách làm Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của An Mạt Cách Lan.
“Ngươi bây giờ không thích hợp vận dụng chú ngữ quá mức cao cấp. Chờ thời cơ chín muồi ta sẽ dạy cho ngươi. Thế giới ma pháp tuyệt diệu rộng lớn, không thể nóng vội được, phải tiến hành theo chất lượng.” Khắc Lý Phu nghiêm túc nói. Lời này không hẹn mà hợp với lời của Ô Mã Lý.
“Dạ biết thưa sư phụ.” Một câu sư phụ của Khắc Lôi Nhã khiến Khắc Lý Phu như mở cờ trong bụng.
“Tuần sau là tiệc sinh nhật của công chúa, ngươi tới sớm một chút.” Khắc Lý Phu chợt nói.
Khắc Lôi Nhã có chút nghi ngờ. Theo tính tình của Khắc Lý Phu, phải rất ghét thế tục, càng không tham gia những bữa tiệc nhàm chán mới phải. Nhưng bây giờ lại chủ động đưa ra yêu cầu. Sao không kỳ quái cho được. Sau nàng nghe thấy Khắc Lý Phu cười gian, nàng liền biết không có chuyện gì tốt.
“Sư phụ, có ai nói người cười rất bỉ ổi chưa?” Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn Khắc Lý Phu vẫn không ngừng cười gian.
“Có sao? Có sao?” Khắc Lý Phu lập tức khôi phục dáng vẻ phớt tỉnh, cau mày hỏi.
“Mục đích là gì?” Khắc Lôi Nhã không tin lời nói bỉ ổi của sư phụ. Càng nghiêm túc càng có vấn đề.
“Không có gì. Ha ha. A ha ha ~” Khắc Lý Phu cười không khép miệng lại được “Ha ha, chính là lão gia hỏa cũng tham gia. A ha ha ~~”
Khắc Lôi Nhã hồ nghi nhìn Khắc Lý Phu. Nàng tò mò lão gia hỏa trong miệng sư phụ là ai.
“Được rồi. Đồ đệ bảo bối. Không hỏi nhiều nữa. Dù sao đến ngày đó ngươi cũng biết được lão gia hỏa theo lời ta nói là ai.”
“Nhớ đó. Vào cung sớm một chút.” Khắc Lý Phu không yên lòng, một lần nữa dặn dò. Nếu công chúa không mời Khắc Lôi Nhã, nàng vào cung với tư cách là đệ tử của Khắc Lý Phu, như vậy cũng không có gì đáng trách.
“Biết.” Khắc Lôi Nhã đồng ý, chợt nhớ tới một điều “Sư phụ, ngươi có ma trượng đặc biệt gì không?”
“Ngươi muốn dùng làm gì?” Khắc Lý Phu nháy mắt hỏi.
“Ta muốn tặng quà cho công chúa điện hạ. Nhưng không có gì thích hợp cả. Châu báu thì nàng có rất nhiều rồi.” Khắc Lôi Nhã không khách khí nói ra mục đích của mình.
Con ngươi Khắc Lý Phu xoay tròn, suy nghĩ một chút. Sau đó trên tay xuất hiện một cái ma trượng cao quý xinh đẹp. Xung quanh ma trượng khéo léo là bảo thạch trong suốt óng ánh, phát sáng rực rỡ. Vừa xinh đẹp vừa tiện lợi. Thân trượng có vẽ hoa văn Thượng Cổ càng tăng thêm vẻ thần bí.
Thật ra đây không phải đồ rất tốt nhưng tuyệt đối không tầm thường. Trong mắt Khắc Lý Phu chẳng là gì cả. Khắc Lôi Nhã nhận lấy, nhẹ nhàng nhíu mày. Trong lòng nàng thầm suy tính làm thế nào để bóc lột bảo bối của sư phụ háo sắc này.
“Được. Ta tiếp tục làm cho xong thí nghiệm đã.” Sau khi đưa Khắc Lôi Nhã xuống lầu, Khắc Lý Phu hoàn toàn tập trung vào thí nghiệm của mình.
Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm ra khỏi Công Hội Ma Pháp, lên xe ngựa. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng tựa vào xe nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau, Khắc Lôi Nhã bỗng nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt toàn là lạnh lẽo. Nàng ngẩng đầu đối mặt với Tẫn Diêm. Ánh mắt của hắn cũng giống nàng.
Lộ tuyến của phu xe không đúng.
Đây không phải đường trở về phủ Công Tước! Phu xe đã trải qua quá trình chọn lựa nghiêm khắc, tuyệt đối trung thành với nhà Hi Nhĩ. Có thể ra lệnh cho phu xe là ai đây?
Khóe miệng Khắc Lôi Nhã hiện lên một nụ cười lãnh khốc không dễ phát giác.
Nha đầu bị chiều hư này, hình như dạy dỗ lần trước chưa đủ để cho nàng biết nghe lời.
Tẫn Diêm đáy mắt tất cả đều lạnh lẽo. Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã gằn từng chữ: “Muốn gây bất lợi với người, ngăn trở người, ta sẽ diệt trừ không do dự.”
Khắc Lôi Nhã cười khẽ: “Cho dù là nhị tiểu thư nhà Hi Nhĩ?”
“Đúng!” Tẫn Diêm trả lời đầy kiên quyết. Trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh như băng, ánh mắt rét lạnh thâm thúy như bầu trời đêm.
Khắc Lôi Nhã chỉ cười mà không nói gì, lẳng lặng nhìn Tẫn Diêm.
Hồi lâu, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mọng: “Được. Vậy thì cho ta xem quyết tâm của ngươi. Cho ta xem lòng trung thành của ngươi.”
Giọng nói Khắc Lôi Nhã sâu kín như tiếng thở dài của ác ma vang lên trong khoang xe.
Tác giả :
Vô Tình Bảo Bảo