Ta Xuyên Không Thành Tà Thần
Chương 80: Đấu Vương Chung
Huyền kỹ nàng thi triển cũng là thuộc thượng phẩm huyền cấp võ kỹ: Cửu Âm Phá Thiên.
Đúng như tên gọi, nàng đánh đàn ta chín âm thanh liên tục. Âm thanh được nàng đánh ra không vội tấn công Quân Huyền mà đứng im tại chỗ chờ lệnh. Đến khi nàng hoàn thiện cửu âm thì ánh mắt nàng cũng thay đổi, ánh mắt không hề có sự hút hồn gì nữa mà là ánh mắt của quyết đoán.
Nàng đánh nhẹ thanh âm cuối cùng, kèm theo môi hồng chỉ huy ra lệnh: “Đi!”
Chín đạo âm thanh hình dạng như lưỡi liềm với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp được, bắt đầu chém tung không khí xung quanh tiến tới tấn công Quân Huyền. Huyền lực đánh tới cũng là cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo.
Ầm…Ầm!
Thanh âm liên tục vang ra khi chín đạo âm thanh đánh thẳng vào Quân Huyền. Một màn khói bụi bao phủ cả Quân Huyền khiến người khác không rõ cục diện bên trong, rốt cuộc là hắn có phải đã bị chín đạo này đánh bại rồi không?
Nơi các cao tầng ngồi, phó tông chủ Âm Hương môn nhìn tình thế như này bắt đầu cười nhan hiểm, nàng nghĩ thầm:
- Kết thúc rồi tên khoa trương.
Nàng định nói ra như xỉa xói học viện một phen nhưng không khí bao trùm toàn bộ quảng trưởng lẫn nơi nàng ngồi đều là sự im lặng. Nàng cũng có chút ngạc nhiên, rõ ràng theo nàng thấy với chín đạo huyền lực mạnh mẽ như vậy Quân Huyền không thể nào trống đỡ nổi nhưng tại sao tất cả mọi người ở đây đều nhìn vào đám bụi khói kia với ánh mắt khác?
Nàng nhìn xuống thử cũng có chút không khỏi sửng sốt với suy nghĩ ngay lập tức hiện: “Hắn vậy mà có bản lĩnh cỡ này sao?”
Diễn võ đài, trước đó một phút, Quân Huyền hắn nhìn chín đạo huyền lực lưỡi liềm chém tới trong lòng cũng có chút náo động hẳn lên. Đối với nguy hiểm này hắn cảm nhận được huyết mạch đang sôi trào, một lòng chiến khí nổi lên.
- Vẫn là phải dùng tới nó sao…có chút sớm a.
Ngay khi chín đạo huyền lực chém tới, Quân Huyền miễn cưỡng than lên một tiếng. Đôi mắt hắn tỏa ra quang sắc như để nhìn thấu đường mà chín đạo huyền lực di chuyển, tay Quân Huyền di chuyển cực kỳ linh hoạt, mỗi lần di chuyển đều là không để cho người ta nhìn rõ. Hai bàn tay của Quân Huyền cực kỳ uyển chuyển như có chút đang múa.
Ngay sau đó, tám đạo huyền lực đều trực tiếp là vỡ vụn ra khi cách Quân Huyền một bàn tay. Còn đạo huyền lực cuối cùng, Quân Huyền hắn bắt trọn vẹn trong bàn tay.
- Đây là chiêu mạnh nhất của ngươi sao? – Quân Huyền lạnh lùng từ làn khói bụi bước ra. Trên tay hắn còn cầm đạo huyền lực cuối cùng, mãi đến khi bước ra mới trực tiếp bóp nát.
Chứng kiến điều này cả tông môn lẫn học viện đều khó nói lên lời. Tâm Anh đối diện còn như không tin vào mắt mình, chín đạo huyền lực của nàng này là tất cả huyền lực còn lại của nàng tạo thành, độ mạnh mẽ cũng cực kỳ khó tả.
Đến cả khi nàng đánh với Vương Chung, nàng đánh ra chín đạo thanh âm thì Vương Chung cũng vất vả đánh tan và tránh né chứ không hề dám dùng thân thể hay bàn tay bắt trọn như này. Nhưng tên kia lại khác, hắn bắt trọn vẹn đạo thanh âm của nàng vào trong lòng bàn tay…đây là đang muốn nói lên độ mạnh của thân thể sao? Hay là hắn hết sức ra tăng sức mạnh cho đôi bàn tay?
Vương Chung bên dưới cũng nhìn mà phát run, đối với hắn cảm nhận được chín đạo thanh âm kia còn mang theo huyền lực mạnh mẽ hơn khi đấu với hắn nhưng mà Quân Huyền vẫn có thể bắt trọn, điều mà hắn khó tưởng tượng nổi.
- Thú vị đấy…! – Bên cạnh Vương Chung có thanh âm nữ tử nhỏ nhẹ vang lên, nàng toàn thân mặc áo báo che kín đến gương mặt cũng không lộ ra. Đôi mắt nàng từ đầu đến cuối đều tĩnh tâm nhắm lại, mãi đến lúc này mới mở ra xem thử và đánh giá.
Phía trên diễn võ đài, Quân Huyền từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Tâm Anh. Hắn bá đạo cực kỳ, dơ một bàn tay lên trước gương mặt xinh đẹp của nàng. Nhưng không phải dơ lên đánh tới mà là ngửa bàn tay ra, trên bàn tay có một hỏa long đang gào thét. Hắn nhìn nàng âm trầm nói:
- Tâm Anh đúng không? Chịu thua đi…
Tâm Anh nghe xong liền rõ lời nói này không phải hỏi ý nàng mà là đang cảnh báo nàng. Nếu nàng không đồng ý thì hỏa long kia sẽ là thứ đánh bại nàng ngay lập tức…gương mặt nàng đỏ ửng lên, môi hồng thuận mấp mắp:
- Ta…chịu thua!
Quân Huyền hắn cười cười đồng ý. Hỏa long cũng liền thu liễm lại, nhẹ nhàng cầm đàn tranh của nàng lên đặt vào tay nàng. Tâm Anh hiểu ý, cầm đàn tranh mà thối lui xuống.
- Người tiếp theo…? – Lại là thanh âm quen thuộc của Quân Huyền vang lên khi nhìn vào đệ tử mới của tông môn.
Giám khảo cũng thở dài một cái, trường hợp ngạo nghễ gọi đối thủ như này giám khảo chưa phải chưa từng gặp qua, nhưng mà thường thì tên ngạo nghễ kiểu này sẽ chỉ là khẩu khí lớn bản lĩnh nhỏ. Tên này lại có chút khác biệt a. Hắn có bản lĩnh mà dựa vào bản lĩnh ấy mới làm cho khẩu khí lớn. Đang bốc thăm thẻ tre tiếp theo thì từ dưới chỗ các tân đệ tử có tiếng vang lên:
- Không cần bốc nữa, trận này để ta lên.
Thanh âm vừa vang lên liền thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò, chứng kiến bản lĩnh đánh bại người đứng thứ năm như vậy mà vẫn có người dám tự mò lên sao? Nhưng khi nhìn vào tất cả đáp án đều được giải đáp, người muốn lên sàn đấu là Vương Chung. Hẳn là hắn đã khôi phục được phần nào thực lực, cộng thêm nãy giờ ngứa mắt Quân Huyền nên muốn lên đấu.
Vương Chung vừa lên võ đài, đôi mắt cực kỳ phẫn nộ tỏa ra. Hắn thi lễ mọn một cái rồi không nói thêm lời nào trực tiếp xuất thủ. Đạp chân xuống dưới sàn đấu tạo một lực đẩy, Vương Chung bắn thẳng vào Quân Huyền, tốc độ như một con sói săn mồi. Năm ngón tay hắn tụ lại thành một quyền trực tiếp nhằm vào Quân Huyền mà đánh tới.
Nhìn lực đạo của quyền này đánh tới cũng khiến không ít người biến sắc, vì ai cũng cảm nhận được lực đạo của quyền này còn mạnh hơn lực đạo khi Vương Chung ra quyền với Tiêu Huyền.
- Hắc Đồng Bảo Thể toàn lực nhất kích. – Vương Chung niệm nhanh luyện thể công pháp của mình.
Khi vừa niệm xong công pháp, thân thể hắn bắt đầu biến đổi, toàn bộ thân thể đều chuyển thành một màu đen xì nhìn qua cực kỳ đáng sợ. Mà toàn bộ lực lượng mạnh nhất của bảo thể này đều là tụ tập trên quyền đang đánh tới Quân Huyền.
Sắc mặt Quân Huyền ngưng trọng lại, hắn không ngờ tới luyện thể công pháp lại bá đạo tới nhường này. Lực đạo của quyền kia đã vượt qua lực đạo của một bát cấp nhân huyền có thể mang tới được. Thân ảnh hắn nhẹ nhàng lùi lại phía sau vài bước, trên hai bàn tay cũng bắt đầu thi triển ra một hồn kỹ: Hỏa Long Phần Thiên.
Rống!
Hỏa long vừa hiện liền gào thét ra, trên cánh tay Quân Huyền cũng bắt đầu xuất hiện một hỏa long quấn quanh. Quân Huyền nắm bàn tay lại, đầu của hỏa long tụ tập nhiều sức mạnh nhất cũng là xuất hiện trên đầu bàn tay hắn. Không chút chần chừ, hỏa long với hắc quyền của Vương Chung bắt đầu va chạm.
Oanh!
Hai bên đối đầu cực gay gắt, một bên hỏa long hồn lực kinh người đối đầu với một bên cự quyền sức mạnh to lớn hoàn toàn không phân thắng bại.
- Hồn lực của hắn lại mạnh mẽ đến độ này? Thật sự là nhân hồn sư cửu cấp? – Gương mặt luôn bình thản của tông chủ âm hương môn nay lại ánh lên sự lo ngại khi chứng kiến Quân Huyền ra tay.
- Vương Chung…mau đánh chết hắn? – Ngồi dưới tông chủ, phó tông chủ âm hương môn cũng bất giác đứng dậy từ bao giờ. Nhìn một màn này nỗi lo trong nòng nàng càng lúc càng hiện rõ, sự xuất hiện của Quân Huyền đang là chướng ngại lớn phá hỏng kế hoạch của tông môn lần này.
Vân Lam gương mặt cũng là lo lắng cực độ, nói về hồn lực của hắn thì nàng biết hắn cư nhiên mạnh mẽ. Nhưng nếu thân thể hắn thì có phần sẽ yếu hơn Vương Chung rất nhiều, dù có hồn lực của hỏa long phụ thể nhưng có chút miễn cương khi đối đầu.
Bên dưới diễn võ đài, xung đột vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Phần thắng thế có phần nghiêng về Vương Chung. Hắc đồng bảo thể chưa hề có một dấu hiệu tổn hại nào nhưng đầu bàn tay Quân Huyền bắt đầu xuất hiện vết thương, vài giọt máu đã chảy ra.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên ở đây là khi máu của Quân Huyền vừa chảy ra, tiếp xúc với hỏa long liền khiến nhiệt hỏa tăng một cách mạnh mẽ như muốn đốt cháy toàn bộ mọi thứ. Hỏa long sức mạnh như được tiếp thêm gào thét bắt đầu đối đầu với hắc quyền và chiếm ưu thế hơn.
- Nóng… - Vương Chung bên kia gương mặt biến sắc. Hắn cảm nhận được độ nóng từ hỏa long của Quân Huyền đem lại.
Nếu ở trong tông môn, đối đầu với người sử dụng hỏa hệ công pháp Vương Chung dùng hắc đồng bảo thể thì một chút nóng cũng không cảm thấy nhưng bây giờ lại khác. Hắn cảm nhận được hỏa long cực kỳ xung mãnh như muốn đốt cả cánh tay hắn, đốt trụi bảo thể của hắn.
Vương Chung vừa có ý định lùi lại thì Quân Huyền đột nhiên xuất thủ. Quân Huyền hắn tung ra một cú đá, một chân lực lượng mang theo hồn lực cực kỳ mạnh bạo nhằm thẳng lồng ngực Vương Chung mà đành tới.
- Cút đi!
Kèm theo lực chân đánh tới là một thanh âm trầm xuống, lực đạo cũng ào ạt đánh thẳng vào Vương Chung. Hắn có hắc đồng bảo thề, huyền lực cũng đã khai triển ra để phòng thủ nhưng dưới lực đạo cú đá của Quân Huyền vẫn là hoàn toàn vô lực chống lại.
Thế là, thân thể hắn chật vật bay ra khỏi diễn võ đài, trùng điệp té ngã trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi rồi liền bất tỉnh. Hắc đồng bảo thể cũng theo đó mà giải trừ, huyền lực mạnh mẽ cũng tán đi.
Xung quanh diễn võ đài một màn không khí im lặng bao trùm, màn xuất thủ này cũng là diễn biến quá nhanh đi. Chỉ có hai chiêu Quân Huyền liền kích bại một tên cực kỳ hung mãnh như Vương Chung. Mà nếu đánh bại bình thường thì không nói nhưng đây là đánh cho ngất ra đó, không hề có sự phán kháng nào lại.
Còn chưa dừng lại ở đó, Vương Chung sau khi được chuẩn đoán gãy xương ngực liền khiến bầu không khí nặng trĩu hơn nữa. Đánh một luyện thể giả gãy xương ngực, vậy cước ban nãy rốt cuộc chưa lực đạo đáng sợ đến nhường nào?
Đây là đang cảnh báo cho những ai có ý định động vào tỷ tỷ của hắn sao?
Đúng như tên gọi, nàng đánh đàn ta chín âm thanh liên tục. Âm thanh được nàng đánh ra không vội tấn công Quân Huyền mà đứng im tại chỗ chờ lệnh. Đến khi nàng hoàn thiện cửu âm thì ánh mắt nàng cũng thay đổi, ánh mắt không hề có sự hút hồn gì nữa mà là ánh mắt của quyết đoán.
Nàng đánh nhẹ thanh âm cuối cùng, kèm theo môi hồng chỉ huy ra lệnh: “Đi!”
Chín đạo âm thanh hình dạng như lưỡi liềm với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp được, bắt đầu chém tung không khí xung quanh tiến tới tấn công Quân Huyền. Huyền lực đánh tới cũng là cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo.
Ầm…Ầm!
Thanh âm liên tục vang ra khi chín đạo âm thanh đánh thẳng vào Quân Huyền. Một màn khói bụi bao phủ cả Quân Huyền khiến người khác không rõ cục diện bên trong, rốt cuộc là hắn có phải đã bị chín đạo này đánh bại rồi không?
Nơi các cao tầng ngồi, phó tông chủ Âm Hương môn nhìn tình thế như này bắt đầu cười nhan hiểm, nàng nghĩ thầm:
- Kết thúc rồi tên khoa trương.
Nàng định nói ra như xỉa xói học viện một phen nhưng không khí bao trùm toàn bộ quảng trưởng lẫn nơi nàng ngồi đều là sự im lặng. Nàng cũng có chút ngạc nhiên, rõ ràng theo nàng thấy với chín đạo huyền lực mạnh mẽ như vậy Quân Huyền không thể nào trống đỡ nổi nhưng tại sao tất cả mọi người ở đây đều nhìn vào đám bụi khói kia với ánh mắt khác?
Nàng nhìn xuống thử cũng có chút không khỏi sửng sốt với suy nghĩ ngay lập tức hiện: “Hắn vậy mà có bản lĩnh cỡ này sao?”
Diễn võ đài, trước đó một phút, Quân Huyền hắn nhìn chín đạo huyền lực lưỡi liềm chém tới trong lòng cũng có chút náo động hẳn lên. Đối với nguy hiểm này hắn cảm nhận được huyết mạch đang sôi trào, một lòng chiến khí nổi lên.
- Vẫn là phải dùng tới nó sao…có chút sớm a.
Ngay khi chín đạo huyền lực chém tới, Quân Huyền miễn cưỡng than lên một tiếng. Đôi mắt hắn tỏa ra quang sắc như để nhìn thấu đường mà chín đạo huyền lực di chuyển, tay Quân Huyền di chuyển cực kỳ linh hoạt, mỗi lần di chuyển đều là không để cho người ta nhìn rõ. Hai bàn tay của Quân Huyền cực kỳ uyển chuyển như có chút đang múa.
Ngay sau đó, tám đạo huyền lực đều trực tiếp là vỡ vụn ra khi cách Quân Huyền một bàn tay. Còn đạo huyền lực cuối cùng, Quân Huyền hắn bắt trọn vẹn trong bàn tay.
- Đây là chiêu mạnh nhất của ngươi sao? – Quân Huyền lạnh lùng từ làn khói bụi bước ra. Trên tay hắn còn cầm đạo huyền lực cuối cùng, mãi đến khi bước ra mới trực tiếp bóp nát.
Chứng kiến điều này cả tông môn lẫn học viện đều khó nói lên lời. Tâm Anh đối diện còn như không tin vào mắt mình, chín đạo huyền lực của nàng này là tất cả huyền lực còn lại của nàng tạo thành, độ mạnh mẽ cũng cực kỳ khó tả.
Đến cả khi nàng đánh với Vương Chung, nàng đánh ra chín đạo thanh âm thì Vương Chung cũng vất vả đánh tan và tránh né chứ không hề dám dùng thân thể hay bàn tay bắt trọn như này. Nhưng tên kia lại khác, hắn bắt trọn vẹn đạo thanh âm của nàng vào trong lòng bàn tay…đây là đang muốn nói lên độ mạnh của thân thể sao? Hay là hắn hết sức ra tăng sức mạnh cho đôi bàn tay?
Vương Chung bên dưới cũng nhìn mà phát run, đối với hắn cảm nhận được chín đạo thanh âm kia còn mang theo huyền lực mạnh mẽ hơn khi đấu với hắn nhưng mà Quân Huyền vẫn có thể bắt trọn, điều mà hắn khó tưởng tượng nổi.
- Thú vị đấy…! – Bên cạnh Vương Chung có thanh âm nữ tử nhỏ nhẹ vang lên, nàng toàn thân mặc áo báo che kín đến gương mặt cũng không lộ ra. Đôi mắt nàng từ đầu đến cuối đều tĩnh tâm nhắm lại, mãi đến lúc này mới mở ra xem thử và đánh giá.
Phía trên diễn võ đài, Quân Huyền từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Tâm Anh. Hắn bá đạo cực kỳ, dơ một bàn tay lên trước gương mặt xinh đẹp của nàng. Nhưng không phải dơ lên đánh tới mà là ngửa bàn tay ra, trên bàn tay có một hỏa long đang gào thét. Hắn nhìn nàng âm trầm nói:
- Tâm Anh đúng không? Chịu thua đi…
Tâm Anh nghe xong liền rõ lời nói này không phải hỏi ý nàng mà là đang cảnh báo nàng. Nếu nàng không đồng ý thì hỏa long kia sẽ là thứ đánh bại nàng ngay lập tức…gương mặt nàng đỏ ửng lên, môi hồng thuận mấp mắp:
- Ta…chịu thua!
Quân Huyền hắn cười cười đồng ý. Hỏa long cũng liền thu liễm lại, nhẹ nhàng cầm đàn tranh của nàng lên đặt vào tay nàng. Tâm Anh hiểu ý, cầm đàn tranh mà thối lui xuống.
- Người tiếp theo…? – Lại là thanh âm quen thuộc của Quân Huyền vang lên khi nhìn vào đệ tử mới của tông môn.
Giám khảo cũng thở dài một cái, trường hợp ngạo nghễ gọi đối thủ như này giám khảo chưa phải chưa từng gặp qua, nhưng mà thường thì tên ngạo nghễ kiểu này sẽ chỉ là khẩu khí lớn bản lĩnh nhỏ. Tên này lại có chút khác biệt a. Hắn có bản lĩnh mà dựa vào bản lĩnh ấy mới làm cho khẩu khí lớn. Đang bốc thăm thẻ tre tiếp theo thì từ dưới chỗ các tân đệ tử có tiếng vang lên:
- Không cần bốc nữa, trận này để ta lên.
Thanh âm vừa vang lên liền thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò, chứng kiến bản lĩnh đánh bại người đứng thứ năm như vậy mà vẫn có người dám tự mò lên sao? Nhưng khi nhìn vào tất cả đáp án đều được giải đáp, người muốn lên sàn đấu là Vương Chung. Hẳn là hắn đã khôi phục được phần nào thực lực, cộng thêm nãy giờ ngứa mắt Quân Huyền nên muốn lên đấu.
Vương Chung vừa lên võ đài, đôi mắt cực kỳ phẫn nộ tỏa ra. Hắn thi lễ mọn một cái rồi không nói thêm lời nào trực tiếp xuất thủ. Đạp chân xuống dưới sàn đấu tạo một lực đẩy, Vương Chung bắn thẳng vào Quân Huyền, tốc độ như một con sói săn mồi. Năm ngón tay hắn tụ lại thành một quyền trực tiếp nhằm vào Quân Huyền mà đánh tới.
Nhìn lực đạo của quyền này đánh tới cũng khiến không ít người biến sắc, vì ai cũng cảm nhận được lực đạo của quyền này còn mạnh hơn lực đạo khi Vương Chung ra quyền với Tiêu Huyền.
- Hắc Đồng Bảo Thể toàn lực nhất kích. – Vương Chung niệm nhanh luyện thể công pháp của mình.
Khi vừa niệm xong công pháp, thân thể hắn bắt đầu biến đổi, toàn bộ thân thể đều chuyển thành một màu đen xì nhìn qua cực kỳ đáng sợ. Mà toàn bộ lực lượng mạnh nhất của bảo thể này đều là tụ tập trên quyền đang đánh tới Quân Huyền.
Sắc mặt Quân Huyền ngưng trọng lại, hắn không ngờ tới luyện thể công pháp lại bá đạo tới nhường này. Lực đạo của quyền kia đã vượt qua lực đạo của một bát cấp nhân huyền có thể mang tới được. Thân ảnh hắn nhẹ nhàng lùi lại phía sau vài bước, trên hai bàn tay cũng bắt đầu thi triển ra một hồn kỹ: Hỏa Long Phần Thiên.
Rống!
Hỏa long vừa hiện liền gào thét ra, trên cánh tay Quân Huyền cũng bắt đầu xuất hiện một hỏa long quấn quanh. Quân Huyền nắm bàn tay lại, đầu của hỏa long tụ tập nhiều sức mạnh nhất cũng là xuất hiện trên đầu bàn tay hắn. Không chút chần chừ, hỏa long với hắc quyền của Vương Chung bắt đầu va chạm.
Oanh!
Hai bên đối đầu cực gay gắt, một bên hỏa long hồn lực kinh người đối đầu với một bên cự quyền sức mạnh to lớn hoàn toàn không phân thắng bại.
- Hồn lực của hắn lại mạnh mẽ đến độ này? Thật sự là nhân hồn sư cửu cấp? – Gương mặt luôn bình thản của tông chủ âm hương môn nay lại ánh lên sự lo ngại khi chứng kiến Quân Huyền ra tay.
- Vương Chung…mau đánh chết hắn? – Ngồi dưới tông chủ, phó tông chủ âm hương môn cũng bất giác đứng dậy từ bao giờ. Nhìn một màn này nỗi lo trong nòng nàng càng lúc càng hiện rõ, sự xuất hiện của Quân Huyền đang là chướng ngại lớn phá hỏng kế hoạch của tông môn lần này.
Vân Lam gương mặt cũng là lo lắng cực độ, nói về hồn lực của hắn thì nàng biết hắn cư nhiên mạnh mẽ. Nhưng nếu thân thể hắn thì có phần sẽ yếu hơn Vương Chung rất nhiều, dù có hồn lực của hỏa long phụ thể nhưng có chút miễn cương khi đối đầu.
Bên dưới diễn võ đài, xung đột vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Phần thắng thế có phần nghiêng về Vương Chung. Hắc đồng bảo thể chưa hề có một dấu hiệu tổn hại nào nhưng đầu bàn tay Quân Huyền bắt đầu xuất hiện vết thương, vài giọt máu đã chảy ra.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên ở đây là khi máu của Quân Huyền vừa chảy ra, tiếp xúc với hỏa long liền khiến nhiệt hỏa tăng một cách mạnh mẽ như muốn đốt cháy toàn bộ mọi thứ. Hỏa long sức mạnh như được tiếp thêm gào thét bắt đầu đối đầu với hắc quyền và chiếm ưu thế hơn.
- Nóng… - Vương Chung bên kia gương mặt biến sắc. Hắn cảm nhận được độ nóng từ hỏa long của Quân Huyền đem lại.
Nếu ở trong tông môn, đối đầu với người sử dụng hỏa hệ công pháp Vương Chung dùng hắc đồng bảo thể thì một chút nóng cũng không cảm thấy nhưng bây giờ lại khác. Hắn cảm nhận được hỏa long cực kỳ xung mãnh như muốn đốt cả cánh tay hắn, đốt trụi bảo thể của hắn.
Vương Chung vừa có ý định lùi lại thì Quân Huyền đột nhiên xuất thủ. Quân Huyền hắn tung ra một cú đá, một chân lực lượng mang theo hồn lực cực kỳ mạnh bạo nhằm thẳng lồng ngực Vương Chung mà đành tới.
- Cút đi!
Kèm theo lực chân đánh tới là một thanh âm trầm xuống, lực đạo cũng ào ạt đánh thẳng vào Vương Chung. Hắn có hắc đồng bảo thề, huyền lực cũng đã khai triển ra để phòng thủ nhưng dưới lực đạo cú đá của Quân Huyền vẫn là hoàn toàn vô lực chống lại.
Thế là, thân thể hắn chật vật bay ra khỏi diễn võ đài, trùng điệp té ngã trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi rồi liền bất tỉnh. Hắc đồng bảo thể cũng theo đó mà giải trừ, huyền lực mạnh mẽ cũng tán đi.
Xung quanh diễn võ đài một màn không khí im lặng bao trùm, màn xuất thủ này cũng là diễn biến quá nhanh đi. Chỉ có hai chiêu Quân Huyền liền kích bại một tên cực kỳ hung mãnh như Vương Chung. Mà nếu đánh bại bình thường thì không nói nhưng đây là đánh cho ngất ra đó, không hề có sự phán kháng nào lại.
Còn chưa dừng lại ở đó, Vương Chung sau khi được chuẩn đoán gãy xương ngực liền khiến bầu không khí nặng trĩu hơn nữa. Đánh một luyện thể giả gãy xương ngực, vậy cước ban nãy rốt cuộc chưa lực đạo đáng sợ đến nhường nào?
Đây là đang cảnh báo cho những ai có ý định động vào tỷ tỷ của hắn sao?
Tác giả :
An Nhân Đạo Tiên