Ta Vốn Phúc Hậu
Chương 260: Tu Luyện
Bao Cốc cảm thấy Ngọc Mật nói rất có đạo lý, nhưng nàng không tin Ngọc Mật có thể hai kiếm chém nàng. Nàng nói: "Ta tin ngươi có thể một kiếm hủy đi phi kiếm của ta, ngươi có thể kiếm thứ hai tước đầu ta ta không tin." Lời của nàng vừa dứt, Ngọc Mật liền bất ngờ từ bên cạnh nàng biến mất.
Thanh âm Ngọc Mật của từ trong không khí truyền tới: "Vậy thì thử một lần."
Bao Cốc sợ hết hồn. Nếu quả thật để cho Ngọc Mật một kiếm gác ở trên cổ nàng, mặt mũi nàng để ở đâu a! Nàng không cách nào từ thanh âm của Ngọc Mật phán định vị trí phương hướng của Ngọc Mật, không biết Ngọc Mật sẽ từ nơi nào hướng nàng hạ thủ, vội vàng thi triển hư không ẩn độn thuật ngay tại chỗ bỏ chạy, kết quả nàng mới từ trong hư không độn ra, chợt cảm giác được bên cạnh xông ra một tia dị động, đối phương khí thế phá lệ hung mãnh, nàng bị dọa sợ đến vội vàng quay đầu lại hướng phương hướng khác nhào tới, không ngờ thấy một thanh kiếm từ trong hư không đâm ra, lấy chi thế nhanh như chớp ngăn ở linh thức trước trán nàng dừng lại, kiếm kia cũng không lộ ra kiếm khí, thậm chí ngay cả một tia kiếm uy đều không phóng ra. Nếu như thanh kiếm này không kịp thời dừng lại hoặc nàng không kịp thời thu bước, kiếm tiếp tục tiến lên trước một tấc hay phóng xuất một luồng kiếm ý, dưới tình trạng đang không có hộ thân ngọc hộ thân nàng tuyệt đối sẽ bị linh kiếm của Ngọc Mật đâm vào linh thức, đầu lâu có thể đảm bảo hay không nàng không xác định, nhưng thần hồn cũng là không trốn được. Vừa đủ một kiếm bị mất mạng. Mặt của Bao Cốc cũng bị dọa sợ không còn chút máu. Nàng lui về phía sau một bước cùng mũi kiếm để ở trên trán kia kéo ra khoảng cách lại quay đầu hướng sau lưng nhìn, dị động lúc đầu truyền tới không phải Ngọc Mật, rõ ràng là một tòa Truyện Tống Trận Thai cùng một đạo thế thân phù.
Ngọc Mật bắt kiếm, khóe miệng của nàng giương lên, trêu ghẹo nói: "Cũng không cần ta xuất kiếm giết ngươi, tự mình liền hướng trên thân kiếm đâm vào."
Bao Cốc bị Ngọc Mật nghẹn phải ngay cả nói cũng nói không ra lời.
Ngọc Mật nói: "Ta ném ra Truyện Tống Trận Thai là kinh địch cùng dụ địch, ngươi ở đây bị hoảng sợ trong nháy mắt bản năng hướng địa phương ngược lại chạy trốn, chính diện ngay giữa cạm bẫy. Ngươi toàn lực một kích có thể phách Động Huyền Kỳ tu tiên giả, luận về tột cùng chiến lực, ngươi mạnh hơn ta, ngươi tại sao muốn trốn? Cho dù muốn chạy trốn cũng phải chú ý phương pháp cách thức chạy trốn, cân nhắc tốt lộ tuyến đào mệnh, có một số cạm bẫy thường thường chính là căn cứ vào động tác phản ứng theo bản năng của người đang trong nguy cấp làm ra mà thiết lập." Lời của nàng dừng lại một lúc, chợt hỏi: "Bao Cốc, ngươi đã bao lâu không sử dụng qua kiếm thuật?"
Bao Cốc hiểu ý tứ của Ngọc Mật là chỉ thi triển kiếm thuật kiếm pháp, không phải là cường hành lấy linh lực thôi động thiên uy của Huyền Thiên Kiếm. Thật ra nàng ngay cả lần trước luyện kiếm là thời điểm nào cũng không nhớ. Nàng tu hành nghiên cứu trận pháp, đan thuật, trùng kích tu hành cảnh giới, lại thêm chuyện của Khảm Bang, Huyền Thiên Môn, Vọng Tiên Tông một đống lớn ngổn ngang, căn bản cũng không có thời gian đến tu tập kiếm thuật.
Ngọc Mật hiểu rõ tình huống của Bao Cốc, nàng nói: "Ngươi trước không cần vội vã để ta cùng ngươi luyện kiếm, ngươi dùng hai ngày ôn lại luyện tập kiếm pháp cùng kỹ thuật đấu chiến, hai ngày sau ta sẽ cùng ngươi uy chiêu."
Bao Cốc "Ân" một tiếng, nàng xoay người đến trên băng ghế ngọc thạch trong sân khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại cảm ngộ kiếm cảnh Huyền Thiên Kiếm.
Chủ ý của Ngọc Mật là để cho Bao Cốc luyện tập kiếm chiêu cùng kiếm thức, kết quả Bao Cốc cư nhiên lại ngồi ở đó ngộ kiếm. Nàng biết phương pháp tu hành của Bao Cốc cùng nàng không giống nhau, cũng không nói gì. Nàng thấy viện tử có chút nhỏ, Bao Cốc luyện kiếm chỉ sợ có phần không thi triển được, liền lại đi đem cây cối cùng bụi rậm bên ngoài viện chặt đi đem viện tử mở rộng.
Kiếm thuật của Bao Cốc là từ chân truyền kiếm thuật trong Huyền Thiên Kiếm của Huyền Thiên tổ sư gia lĩnh ngộ đến, kiếm thuật cao siêu không nói độc nhất vô nhị thì cũng là đứng ở vị trí tuyệt đỉnh. Nàng cho là dựa vào Huyền Thiên kiếm pháp mình ngộ được không kể đánh bại Ngọc Mật, ít nhất đi lên mấy trăm chiêu không thành vấn đề, vậy mà ngộ kiếm hai ngày, vừa ra tay liền bị Ngọc Mật một kiếm bắt lại. Nàng xuất kiếm, Ngọc Mật cũng xuất kiếm, Ngọc Mật nhìn như bình thường không có gì lạ tùy ý đâm tới một kiếm vậy mà lại xuyên thủng kiếm võng phòng ngự tầng tầng lớp lớp của nàng lần nữa đặt tại ấn đường nàng.
Bao Cốc ngay lúc đó liền ngây ngẩn cả người. nếu nói là hai ngày trước Ngọc Mật là phi thường vô ý giành thắng lợi, lần này nàng đã đem kiếm pháp triển khai, lại vẫn bị Ngọc Mật một kiếm bắt lại.
Ngọc Mật nói: "Làm lại."
Bao Cốc ngưng thần tĩnh khí, lần thứ hai hướng Ngọc Mật tấn công tới. Lần này chỉ đi ba chiêu liền bị Ngọc Mật dùng kiếm để ở ngực.
Ngọc Mật thu kiếm, lui về phía sau mấy bước, nói: "Làm lại."
Bao Cốc lại lần nữa giơ kiếm hướng Ngọc Mật đánh tới.
Hai người ở trong sân luyện kiếm, Bao Cốc một lần lại một lần bị Ngọc Mật chế trụ, nàng ở dưới kiếm của Ngọc Mật gần như đều không đi được mười chiêu.
Nửa ngày luyện hạ, Bao Cốc đối với kiếm của Ngọc Mật cuối cùng tìm tòi được chút môn đạo. Ngọc Mật ở trên trình độ cảnh giới kiếm đạo so với trên trình độ cảnh giới trận pháp của nàng chỉ cao chứ không thấp hơn. Kiếm của Ngọc Mật không có bất kỳ thói quen cùng chiêu thức cố định, trình tự quy tắc đáng nói, khi thì đại xảo nhược chuyết [tâm ngẩm mà đấm chết voi], có khi lại nhẹ nhàng minh mẫn nhanh nhẹn, lúc lại thản nhiên như nước chảy mây trôi, thỉnh thoảng vùn vụt như gió, có lúc chậm chạp như bùn, chung quy ở thời cơ thích hợp nhất đem chiêu thức hạ bút thành văn phát động một kích đơn giản hữu hiệu nhất. Kiếm của Ngọc Mật là kiếm giết người, mỗi một kiếm đều là nỗ lực giết địch, không có bất kỳ hoa chiêu thức dạng dư thừa.
Bao Cốc đem kiếm thuật của mình cùng Ngọc Mật so sánh chợt cảm thấy mình chẳng qua chỉ là một nửa điều tử [giai điệu], thậm chí ngay cả nửa điều tử cũng không tính. Ý thức được chỗ thua kém của mình, lại có "sư phó" Ngọc Mật lợi hại như vậy chỉ bảo thực chiến, nàng dĩ nhiên là vạn phần dụng tâm.
Bao Cốc cũng không thích sử dụng kiếm, nhưng ở nơi tu tiên giới này không có chiến lực vượt trội cơ hồ giống như là không muốn sống, hơn nữa hôm nay là sư tỷ nắm tay mà dạy, Bao Cốc tràn ngập hăng say cùng hứng thú. Nàng biết mình cùng Ngọc Mật vô luận là tính tình tính khí cùng yêu thích đều đi không tới một chỗ, hôm nay cuối cùng có kiếm thuật có thể để cho nàng cùng sư tỷ đến gần nhau.
Bao Cốc học phải phá lệ nghiêm túc, mỗi ngày trừ sáng sớm hai canh giờ ngưng thần tĩnh tọa tu hành ngộ đạo cùng khôi phục linh lực, hầu như đều dùng ở cùng Ngọc Mật luyện kiếm.
Công việc của Khảm Bang cùng Địa Long Bảo nàng cũng tạm thời gác qua một bên, tùy Tôn Địa Long cùng Vương Đỉnh, Cuồng Ma đi xử lý. Hiện tại danh tiếng Khảm Bang cùng Địa Long Bảo đều ở trên đỉnh sóng, nàng chỉ cầu bọn họ bảo toàn thực lực mưu đồ khuếch trương, miễn là bọn họ không đem gia sản chơi đùa mất, bọn họ tùy tiện chơi đùa thế nào cũng được. Lui một bước mà nói, cho dù Địa Long Bảo cùng Khảm Bang chơi đùa hết sạch, trên tay nàng nắm nhiều tu tiên tư nguyên như vậy, không lo đông sơn tái khởi [đợi thời trở lại].
Ngọc Mật ban ngày bồi Bao Cốc luyện kiếm, về ban đêm, có lúc lôi kéo Bao Cốc làm chút chuyện xấu hổ thẹn thùng, có lúc lại cùng Bao Cốc đều tự mỗi người tu hành.
Nàng vẫn cảm thấy thực lực của Bao Cốc sâu cạn rất khó suy xét, Bao Cốc tu hành cảnh giới thấp, nhưng bởi vì liên quan đến Huyền Thiên Kiếm khiến cho thực lực của Bao Cốc có thể phát huy vượt xa bình thường, khó mà dùng lẽ thường suy đoán, hơn nữa Bao Cốc ăn đại lượng linh trân bảo dược cùng với lĩnh ngộ đạt tới đạo cảnh, chiến lực của Bao Cốc hơn xa đối với chiến lực mà tu hành cảnh giới hiện tại nàng nên có, nhưng lại bởi vì kinh nghiệm thực chiến vô cùng ít ỏi, đến mức rất khó phát huy bình thường, gần như mỗi lần giao chiến chỉ có thể ra mấy chiêu liền sức lực sau đó khó tiếp tục.
Ngọc Mật giờ đây cùng Bao Cốc sớm chiều chung sống mới phát hiện Bao Cốc kinh khủng và đáng sợ. Ngộ tính của Bao Cốc cực cao, học kiếm cực nhanh, đối với lĩnh ngộ kiếm cảnh làm cho kiếm pháp của Bao Cốc đã thoát khỏi chiêu thức trói buộc chạm tới hóa cảnh. Phải biết nàng từ khi bước vào tu tiên giới sư phó của nàng truyền cho nàng Ly Hỏa Kiếm nàng liền bắt đầu ôm kiếm một mực tu tập, mười mấy năm vào sinh ra tử ở giữa nơi sống chết rèn luyện, lại lĩnh ngộ sở trường của các gia kiếm thuật, dốc lòng gọt giũa mới có thành tựu của ngày hôm nay. Bao Cốc cùng Huyền Thiên Kiếm tương dung, thân cùng kiếm hợp, trước đó từng có chút lĩnh ngộ qua Huyền Thiên kiếm cảnh, ở trên trình độ kiếm pháp cũng không thấp. Nhưng Bao Cốc đối với kiếm đạo không hứng thú lắm, thời gian tu hành kiếm đạo thật quá ít ỏi, giờ đây trình độ kiếm thuật so được với công phu nàng khổ luyện mười năm. Để cho nàng cảm thấy khiếp sợ còn là thời điểm Bao Cốc dùng kiếm thường theo thói quen thi triển thủ đoạn ngộ đạo trong lĩnh ngộ câu động thiên địa chi uy. Huyền Thiên Kiếm câu động thiên địa chi uy, một kiếm kia đâm tới, không chỉ có kiếm khí tràn ngập kiếm thế đằng đằng còn kèm theo các loại thiên địa dị tướng cùng thiên địa chi uy, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, căn bản không có dũng khí gắng gượng, nếu không phải nàng trên kiếm đạo rất có trình độ lại có công phu đào mệnh tương đối vững vàng, không phải là không thể thua dưới tay Bao Cốc.
Nàng nói với Bao Cốc đối địch giao chiến chỉ cần có thể đánh bại địch giành chiến thắng, có thủ đoạn gì đều có thể xuất ra sử dụng, Bao Cốc liền đem bản lĩnh trên trận pháp chiêu hô đối phó nàng. Bao Cốc lúc cùng nàng giao chiến nhìn như tùy ý dùng kiếm hướng một nơi nào đó vẽ lung tung mấy kiếm, hoặc là lúc bước lên lại lệch vị trí dấu chân mấy bước, hoặc là trong lúc lơ đãng ném vài thứ, hoặc là lợi dụng hoàn cảnh chung quanh liền thần không biết quỷ không hay mà bày pháp trận. Nếu không phải nàng kinh nghiệm đấu chiến phong phú, bản lãnh đào mệnh quá vững vàng, thường xuyên cảm giác được không đúng lập tức phi độn, Bao Cốc lại sợ thương tổn nàng nên lưu lại thủ đoạn, nàng không phải là khó khăn không đồng ý Bao Cốc đưa ra trận pháp. Bức nàng lúc cùng Bao Cốc đối chiến không dám có chút khinh thường, không thể không toàn lực ứng phó.
Ngọc Mật vốn là có ý định dạy Bao Cốc kiếm đạo, kinh nghiệm đấu chiến cùng thủ đoạn chạy trốn, một tháng sau, nàng thành ra đem Bao Cốc tới mài kiếm. Bao Cốc mỗi ngày cùng nàng bính kiếm tỷ đấu, kinh nghiệm đấu chiến chính là thẳng tắp tăng lên, thủ đoạn chạy trốn lại tiến triển chậm chạp, ngược lại thì đem trận pháp dung ở trong kiếm pháp càng khai triển càng quen thuộc, lúc bính kiếm các loại thủ đoạn đều xuất ra đủ, làm nàng khó lòng phòng bị.
Khiến cho Ngọc Mật vô cùng hăng hái, ban ngày lôi kéo Bao Cốc tỷ đấu, ban đêm giày vò Bao Cốc thế này thế kia, cuộc sống gia đình ngọt ngào phải nàng cũng muốn ở chỗ này ẩn cư không đi.
Bao Cốc nghe được Ngọc Mật nói muốn ẩn cư không đi, nàng ngưng thần suy nghĩ một chút, nói: "Cũng tốt."
Khóe miệng Ngọc Mật khẽ cong lên, nói: "Ta tùy tiện nói một chút, ngươi thật đúng là dự định ở chỗ này cư trú lâu dài?"
Bao Cốc nói: "Ma đao bất ngộ khảm sài công [mài đao không bỏ lỡ việc đốn củi], chúng ta bây giờ trở lại tu tiên giới chính là không đất đặt chân, lại không đủ mạnh để tự bảo vệ mình, chi bằng ở chỗ này tu hành thật tốt, đợi tu luyện thành công lại trở lại tu tiên giới." Lời của nàng chuyển một cái, nói: "Huyền Thiên thư khố đặt ở trong đan điền của ta đã nhiều năm, ta dự định đem nó dời ra khai mở Huyền Thiên thư khố."
Ngọc Mật cả kinh đôi môi hé mở, lại cũng là hứng thú, nàng hỏi: "Trong Huyền Thiên thư khố có những gì?"
Bao Cốc lắc đầu nói: "Thần niệm dò không vào, chỉ có thể chờ sau khi mở ra thư khố mới biết. Huyền Thiên thư khố coi như là bí mật truyền thừa của tổ sư gia lưu lại trọng chấn Huyền Thiên Môn, chắc chắn bên trong nhất định sẽ có điển tạ [sách tiêu chuẩn mẫu mực] hết sức trọng yếu, nếu như tùy tiện khai mở, chỉ sợ không thích hợp. Trước khi khai mở thư khố, ta muốn đem chung quanh đây đều dùng đại trận phong lên, bố trí xong thủ đoạn sẽ đi khai mở."
Ngọc Mật suy nghĩ một chút, hỏi: "Chuyện khai mở thư khố cần nói cho sư công không?" Khai mở thư khố chuyện lớn như vậy, Bao Cốc ngay cả hỏi cũng không hỏi sư công một câu liền tự mình làm chủ. Dù thế nào sư công cũng là chưởng môn một môn, Bao Cốc cho dù không hỏi ý kiến của sư công cũng nên thông báo một tiếng hay không?
Bao Cốc nói: "Huyền Thiên Môn bây giờ ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử hỗn tạp, nội môn đệ tử có thể nói không tồi, lúc thu vào sơn môn đều là khám xét qua phần hồn, người có lai lịch khả nghi đều cự tuyệt ngoài cửa, nhưng ngoại môn đệ tử loại người gì cũng có, lần trước lúc dời vào túi trữ vật siêu đại liền bắt được hơn mười mấy người có vấn đề, hơn nữa Huyền Thiên Môn bây giờ ngay cả sư môn trú địa đô cũng không có, nếu là thông báo cho sư công chuyện mở thư khố, lấy tâm tình khát khao cấp bách nóng lòng chấn hưng Huyền Thiên Môn của sư công, chỉ sợ căn bản không kềm chế được đem truyền thừa trong Huyền Thiên thư khố truyền xuống. Một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, tất đem Huyền Thiên Môn đưa đến tuyệt cảnh."
Ngọc Mật hỏi: "Ngươi là không tin được sư công?"
Bao Cốc nói: "Nhất cử nhất động của sư công nhất định đều là bị người chăm chú nhìn vào, hắn nếu động, trong môn phái tất có người sẽ cảm thấy được. Trong Huyền Thiên sơn mạch có không ít người không ngừng làm chuyện mờ ám, lén lút chui vào trong núi rừng tìm kiếm linh trân bảo dược, âm thầm nhìn trộm phong tuyệt địa phương ta bày pháp trận, dò xét địa giới của Huyền Thiên sơn mạch, trong đó có một số là đơn thuần muốn biết chút linh trân bảo dược ngoại giới hiếm thấy cần dùng lấy tu hành hoặc là tương lai lấy ra đi đổi, mà có vài người dụng ý và dụng tâm khó đoán. Ta không thể đem toàn bộ người có khả nghi đều bắt lại sưu hồn tra xét, nếu là liên lụy người vô tội, không tránh được sẽ dẫn tới phong ba, lại còn dễ đả thảo kinh xà, khiến cho những người có dụng tâm khác không hiển lộ chân tướng ẩn nấp phải sâu hơn."
Ngọc Mật tuy rằng cảm thấy đem chưởng môn sư công từ túi trữ vật siêu đại mời đi ra hoàn toàn có thể tránh khỏi tai mắt người khác, nhưng nếu để cho sư công biết chuyện khai mở Huyền Thiên thư khố, hắn tất nhiên sẽ đem truyền thừa truyền xuống, Huyền Thiên thư khố liền không bưng bít được. Huyền Thiên sơn mạch đem trở lại đại thế giới, tin tức Huyền Thiên thư khố chỉ sợ lập tức sẽ truyền tới tu tiên giới đi. Nhưng nói đi nói lại thì, Huyền Thiên sơn mạch nhiều linh trân bảo dược như vậy, làm sao thỏa mãn sẽ không đưa tới ham muốn? Nàng biết Bao Cốc hành sự cân nhắc so với nàng chu toàn hơn, không nói thêm gì nữa.
Bao Cốc đem phương viên mười dặm của khu rừng đều sử dụng pháp trận phong lại, bố trí cấm chế cùng thủ đoạn dày đặc, lại cố ý ở trong rừng chừa ra một mảnh đất, lúc này mới thử đi khai mở Huyền Thiên thư khố.
********
* Lời của tui:
s1.truyenhd.com của tui bị gì rồi ! Không trả lời cmt được ಥ_ಥ *khóc* *lăn qua lăn lại* *hét lớn* Các nàng hãy hiểu cho taaaa!!!
Thanh âm Ngọc Mật của từ trong không khí truyền tới: "Vậy thì thử một lần."
Bao Cốc sợ hết hồn. Nếu quả thật để cho Ngọc Mật một kiếm gác ở trên cổ nàng, mặt mũi nàng để ở đâu a! Nàng không cách nào từ thanh âm của Ngọc Mật phán định vị trí phương hướng của Ngọc Mật, không biết Ngọc Mật sẽ từ nơi nào hướng nàng hạ thủ, vội vàng thi triển hư không ẩn độn thuật ngay tại chỗ bỏ chạy, kết quả nàng mới từ trong hư không độn ra, chợt cảm giác được bên cạnh xông ra một tia dị động, đối phương khí thế phá lệ hung mãnh, nàng bị dọa sợ đến vội vàng quay đầu lại hướng phương hướng khác nhào tới, không ngờ thấy một thanh kiếm từ trong hư không đâm ra, lấy chi thế nhanh như chớp ngăn ở linh thức trước trán nàng dừng lại, kiếm kia cũng không lộ ra kiếm khí, thậm chí ngay cả một tia kiếm uy đều không phóng ra. Nếu như thanh kiếm này không kịp thời dừng lại hoặc nàng không kịp thời thu bước, kiếm tiếp tục tiến lên trước một tấc hay phóng xuất một luồng kiếm ý, dưới tình trạng đang không có hộ thân ngọc hộ thân nàng tuyệt đối sẽ bị linh kiếm của Ngọc Mật đâm vào linh thức, đầu lâu có thể đảm bảo hay không nàng không xác định, nhưng thần hồn cũng là không trốn được. Vừa đủ một kiếm bị mất mạng. Mặt của Bao Cốc cũng bị dọa sợ không còn chút máu. Nàng lui về phía sau một bước cùng mũi kiếm để ở trên trán kia kéo ra khoảng cách lại quay đầu hướng sau lưng nhìn, dị động lúc đầu truyền tới không phải Ngọc Mật, rõ ràng là một tòa Truyện Tống Trận Thai cùng một đạo thế thân phù.
Ngọc Mật bắt kiếm, khóe miệng của nàng giương lên, trêu ghẹo nói: "Cũng không cần ta xuất kiếm giết ngươi, tự mình liền hướng trên thân kiếm đâm vào."
Bao Cốc bị Ngọc Mật nghẹn phải ngay cả nói cũng nói không ra lời.
Ngọc Mật nói: "Ta ném ra Truyện Tống Trận Thai là kinh địch cùng dụ địch, ngươi ở đây bị hoảng sợ trong nháy mắt bản năng hướng địa phương ngược lại chạy trốn, chính diện ngay giữa cạm bẫy. Ngươi toàn lực một kích có thể phách Động Huyền Kỳ tu tiên giả, luận về tột cùng chiến lực, ngươi mạnh hơn ta, ngươi tại sao muốn trốn? Cho dù muốn chạy trốn cũng phải chú ý phương pháp cách thức chạy trốn, cân nhắc tốt lộ tuyến đào mệnh, có một số cạm bẫy thường thường chính là căn cứ vào động tác phản ứng theo bản năng của người đang trong nguy cấp làm ra mà thiết lập." Lời của nàng dừng lại một lúc, chợt hỏi: "Bao Cốc, ngươi đã bao lâu không sử dụng qua kiếm thuật?"
Bao Cốc hiểu ý tứ của Ngọc Mật là chỉ thi triển kiếm thuật kiếm pháp, không phải là cường hành lấy linh lực thôi động thiên uy của Huyền Thiên Kiếm. Thật ra nàng ngay cả lần trước luyện kiếm là thời điểm nào cũng không nhớ. Nàng tu hành nghiên cứu trận pháp, đan thuật, trùng kích tu hành cảnh giới, lại thêm chuyện của Khảm Bang, Huyền Thiên Môn, Vọng Tiên Tông một đống lớn ngổn ngang, căn bản cũng không có thời gian đến tu tập kiếm thuật.
Ngọc Mật hiểu rõ tình huống của Bao Cốc, nàng nói: "Ngươi trước không cần vội vã để ta cùng ngươi luyện kiếm, ngươi dùng hai ngày ôn lại luyện tập kiếm pháp cùng kỹ thuật đấu chiến, hai ngày sau ta sẽ cùng ngươi uy chiêu."
Bao Cốc "Ân" một tiếng, nàng xoay người đến trên băng ghế ngọc thạch trong sân khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại cảm ngộ kiếm cảnh Huyền Thiên Kiếm.
Chủ ý của Ngọc Mật là để cho Bao Cốc luyện tập kiếm chiêu cùng kiếm thức, kết quả Bao Cốc cư nhiên lại ngồi ở đó ngộ kiếm. Nàng biết phương pháp tu hành của Bao Cốc cùng nàng không giống nhau, cũng không nói gì. Nàng thấy viện tử có chút nhỏ, Bao Cốc luyện kiếm chỉ sợ có phần không thi triển được, liền lại đi đem cây cối cùng bụi rậm bên ngoài viện chặt đi đem viện tử mở rộng.
Kiếm thuật của Bao Cốc là từ chân truyền kiếm thuật trong Huyền Thiên Kiếm của Huyền Thiên tổ sư gia lĩnh ngộ đến, kiếm thuật cao siêu không nói độc nhất vô nhị thì cũng là đứng ở vị trí tuyệt đỉnh. Nàng cho là dựa vào Huyền Thiên kiếm pháp mình ngộ được không kể đánh bại Ngọc Mật, ít nhất đi lên mấy trăm chiêu không thành vấn đề, vậy mà ngộ kiếm hai ngày, vừa ra tay liền bị Ngọc Mật một kiếm bắt lại. Nàng xuất kiếm, Ngọc Mật cũng xuất kiếm, Ngọc Mật nhìn như bình thường không có gì lạ tùy ý đâm tới một kiếm vậy mà lại xuyên thủng kiếm võng phòng ngự tầng tầng lớp lớp của nàng lần nữa đặt tại ấn đường nàng.
Bao Cốc ngay lúc đó liền ngây ngẩn cả người. nếu nói là hai ngày trước Ngọc Mật là phi thường vô ý giành thắng lợi, lần này nàng đã đem kiếm pháp triển khai, lại vẫn bị Ngọc Mật một kiếm bắt lại.
Ngọc Mật nói: "Làm lại."
Bao Cốc ngưng thần tĩnh khí, lần thứ hai hướng Ngọc Mật tấn công tới. Lần này chỉ đi ba chiêu liền bị Ngọc Mật dùng kiếm để ở ngực.
Ngọc Mật thu kiếm, lui về phía sau mấy bước, nói: "Làm lại."
Bao Cốc lại lần nữa giơ kiếm hướng Ngọc Mật đánh tới.
Hai người ở trong sân luyện kiếm, Bao Cốc một lần lại một lần bị Ngọc Mật chế trụ, nàng ở dưới kiếm của Ngọc Mật gần như đều không đi được mười chiêu.
Nửa ngày luyện hạ, Bao Cốc đối với kiếm của Ngọc Mật cuối cùng tìm tòi được chút môn đạo. Ngọc Mật ở trên trình độ cảnh giới kiếm đạo so với trên trình độ cảnh giới trận pháp của nàng chỉ cao chứ không thấp hơn. Kiếm của Ngọc Mật không có bất kỳ thói quen cùng chiêu thức cố định, trình tự quy tắc đáng nói, khi thì đại xảo nhược chuyết [tâm ngẩm mà đấm chết voi], có khi lại nhẹ nhàng minh mẫn nhanh nhẹn, lúc lại thản nhiên như nước chảy mây trôi, thỉnh thoảng vùn vụt như gió, có lúc chậm chạp như bùn, chung quy ở thời cơ thích hợp nhất đem chiêu thức hạ bút thành văn phát động một kích đơn giản hữu hiệu nhất. Kiếm của Ngọc Mật là kiếm giết người, mỗi một kiếm đều là nỗ lực giết địch, không có bất kỳ hoa chiêu thức dạng dư thừa.
Bao Cốc đem kiếm thuật của mình cùng Ngọc Mật so sánh chợt cảm thấy mình chẳng qua chỉ là một nửa điều tử [giai điệu], thậm chí ngay cả nửa điều tử cũng không tính. Ý thức được chỗ thua kém của mình, lại có "sư phó" Ngọc Mật lợi hại như vậy chỉ bảo thực chiến, nàng dĩ nhiên là vạn phần dụng tâm.
Bao Cốc cũng không thích sử dụng kiếm, nhưng ở nơi tu tiên giới này không có chiến lực vượt trội cơ hồ giống như là không muốn sống, hơn nữa hôm nay là sư tỷ nắm tay mà dạy, Bao Cốc tràn ngập hăng say cùng hứng thú. Nàng biết mình cùng Ngọc Mật vô luận là tính tình tính khí cùng yêu thích đều đi không tới một chỗ, hôm nay cuối cùng có kiếm thuật có thể để cho nàng cùng sư tỷ đến gần nhau.
Bao Cốc học phải phá lệ nghiêm túc, mỗi ngày trừ sáng sớm hai canh giờ ngưng thần tĩnh tọa tu hành ngộ đạo cùng khôi phục linh lực, hầu như đều dùng ở cùng Ngọc Mật luyện kiếm.
Công việc của Khảm Bang cùng Địa Long Bảo nàng cũng tạm thời gác qua một bên, tùy Tôn Địa Long cùng Vương Đỉnh, Cuồng Ma đi xử lý. Hiện tại danh tiếng Khảm Bang cùng Địa Long Bảo đều ở trên đỉnh sóng, nàng chỉ cầu bọn họ bảo toàn thực lực mưu đồ khuếch trương, miễn là bọn họ không đem gia sản chơi đùa mất, bọn họ tùy tiện chơi đùa thế nào cũng được. Lui một bước mà nói, cho dù Địa Long Bảo cùng Khảm Bang chơi đùa hết sạch, trên tay nàng nắm nhiều tu tiên tư nguyên như vậy, không lo đông sơn tái khởi [đợi thời trở lại].
Ngọc Mật ban ngày bồi Bao Cốc luyện kiếm, về ban đêm, có lúc lôi kéo Bao Cốc làm chút chuyện xấu hổ thẹn thùng, có lúc lại cùng Bao Cốc đều tự mỗi người tu hành.
Nàng vẫn cảm thấy thực lực của Bao Cốc sâu cạn rất khó suy xét, Bao Cốc tu hành cảnh giới thấp, nhưng bởi vì liên quan đến Huyền Thiên Kiếm khiến cho thực lực của Bao Cốc có thể phát huy vượt xa bình thường, khó mà dùng lẽ thường suy đoán, hơn nữa Bao Cốc ăn đại lượng linh trân bảo dược cùng với lĩnh ngộ đạt tới đạo cảnh, chiến lực của Bao Cốc hơn xa đối với chiến lực mà tu hành cảnh giới hiện tại nàng nên có, nhưng lại bởi vì kinh nghiệm thực chiến vô cùng ít ỏi, đến mức rất khó phát huy bình thường, gần như mỗi lần giao chiến chỉ có thể ra mấy chiêu liền sức lực sau đó khó tiếp tục.
Ngọc Mật giờ đây cùng Bao Cốc sớm chiều chung sống mới phát hiện Bao Cốc kinh khủng và đáng sợ. Ngộ tính của Bao Cốc cực cao, học kiếm cực nhanh, đối với lĩnh ngộ kiếm cảnh làm cho kiếm pháp của Bao Cốc đã thoát khỏi chiêu thức trói buộc chạm tới hóa cảnh. Phải biết nàng từ khi bước vào tu tiên giới sư phó của nàng truyền cho nàng Ly Hỏa Kiếm nàng liền bắt đầu ôm kiếm một mực tu tập, mười mấy năm vào sinh ra tử ở giữa nơi sống chết rèn luyện, lại lĩnh ngộ sở trường của các gia kiếm thuật, dốc lòng gọt giũa mới có thành tựu của ngày hôm nay. Bao Cốc cùng Huyền Thiên Kiếm tương dung, thân cùng kiếm hợp, trước đó từng có chút lĩnh ngộ qua Huyền Thiên kiếm cảnh, ở trên trình độ kiếm pháp cũng không thấp. Nhưng Bao Cốc đối với kiếm đạo không hứng thú lắm, thời gian tu hành kiếm đạo thật quá ít ỏi, giờ đây trình độ kiếm thuật so được với công phu nàng khổ luyện mười năm. Để cho nàng cảm thấy khiếp sợ còn là thời điểm Bao Cốc dùng kiếm thường theo thói quen thi triển thủ đoạn ngộ đạo trong lĩnh ngộ câu động thiên địa chi uy. Huyền Thiên Kiếm câu động thiên địa chi uy, một kiếm kia đâm tới, không chỉ có kiếm khí tràn ngập kiếm thế đằng đằng còn kèm theo các loại thiên địa dị tướng cùng thiên địa chi uy, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, căn bản không có dũng khí gắng gượng, nếu không phải nàng trên kiếm đạo rất có trình độ lại có công phu đào mệnh tương đối vững vàng, không phải là không thể thua dưới tay Bao Cốc.
Nàng nói với Bao Cốc đối địch giao chiến chỉ cần có thể đánh bại địch giành chiến thắng, có thủ đoạn gì đều có thể xuất ra sử dụng, Bao Cốc liền đem bản lĩnh trên trận pháp chiêu hô đối phó nàng. Bao Cốc lúc cùng nàng giao chiến nhìn như tùy ý dùng kiếm hướng một nơi nào đó vẽ lung tung mấy kiếm, hoặc là lúc bước lên lại lệch vị trí dấu chân mấy bước, hoặc là trong lúc lơ đãng ném vài thứ, hoặc là lợi dụng hoàn cảnh chung quanh liền thần không biết quỷ không hay mà bày pháp trận. Nếu không phải nàng kinh nghiệm đấu chiến phong phú, bản lãnh đào mệnh quá vững vàng, thường xuyên cảm giác được không đúng lập tức phi độn, Bao Cốc lại sợ thương tổn nàng nên lưu lại thủ đoạn, nàng không phải là khó khăn không đồng ý Bao Cốc đưa ra trận pháp. Bức nàng lúc cùng Bao Cốc đối chiến không dám có chút khinh thường, không thể không toàn lực ứng phó.
Ngọc Mật vốn là có ý định dạy Bao Cốc kiếm đạo, kinh nghiệm đấu chiến cùng thủ đoạn chạy trốn, một tháng sau, nàng thành ra đem Bao Cốc tới mài kiếm. Bao Cốc mỗi ngày cùng nàng bính kiếm tỷ đấu, kinh nghiệm đấu chiến chính là thẳng tắp tăng lên, thủ đoạn chạy trốn lại tiến triển chậm chạp, ngược lại thì đem trận pháp dung ở trong kiếm pháp càng khai triển càng quen thuộc, lúc bính kiếm các loại thủ đoạn đều xuất ra đủ, làm nàng khó lòng phòng bị.
Khiến cho Ngọc Mật vô cùng hăng hái, ban ngày lôi kéo Bao Cốc tỷ đấu, ban đêm giày vò Bao Cốc thế này thế kia, cuộc sống gia đình ngọt ngào phải nàng cũng muốn ở chỗ này ẩn cư không đi.
Bao Cốc nghe được Ngọc Mật nói muốn ẩn cư không đi, nàng ngưng thần suy nghĩ một chút, nói: "Cũng tốt."
Khóe miệng Ngọc Mật khẽ cong lên, nói: "Ta tùy tiện nói một chút, ngươi thật đúng là dự định ở chỗ này cư trú lâu dài?"
Bao Cốc nói: "Ma đao bất ngộ khảm sài công [mài đao không bỏ lỡ việc đốn củi], chúng ta bây giờ trở lại tu tiên giới chính là không đất đặt chân, lại không đủ mạnh để tự bảo vệ mình, chi bằng ở chỗ này tu hành thật tốt, đợi tu luyện thành công lại trở lại tu tiên giới." Lời của nàng chuyển một cái, nói: "Huyền Thiên thư khố đặt ở trong đan điền của ta đã nhiều năm, ta dự định đem nó dời ra khai mở Huyền Thiên thư khố."
Ngọc Mật cả kinh đôi môi hé mở, lại cũng là hứng thú, nàng hỏi: "Trong Huyền Thiên thư khố có những gì?"
Bao Cốc lắc đầu nói: "Thần niệm dò không vào, chỉ có thể chờ sau khi mở ra thư khố mới biết. Huyền Thiên thư khố coi như là bí mật truyền thừa của tổ sư gia lưu lại trọng chấn Huyền Thiên Môn, chắc chắn bên trong nhất định sẽ có điển tạ [sách tiêu chuẩn mẫu mực] hết sức trọng yếu, nếu như tùy tiện khai mở, chỉ sợ không thích hợp. Trước khi khai mở thư khố, ta muốn đem chung quanh đây đều dùng đại trận phong lên, bố trí xong thủ đoạn sẽ đi khai mở."
Ngọc Mật suy nghĩ một chút, hỏi: "Chuyện khai mở thư khố cần nói cho sư công không?" Khai mở thư khố chuyện lớn như vậy, Bao Cốc ngay cả hỏi cũng không hỏi sư công một câu liền tự mình làm chủ. Dù thế nào sư công cũng là chưởng môn một môn, Bao Cốc cho dù không hỏi ý kiến của sư công cũng nên thông báo một tiếng hay không?
Bao Cốc nói: "Huyền Thiên Môn bây giờ ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử hỗn tạp, nội môn đệ tử có thể nói không tồi, lúc thu vào sơn môn đều là khám xét qua phần hồn, người có lai lịch khả nghi đều cự tuyệt ngoài cửa, nhưng ngoại môn đệ tử loại người gì cũng có, lần trước lúc dời vào túi trữ vật siêu đại liền bắt được hơn mười mấy người có vấn đề, hơn nữa Huyền Thiên Môn bây giờ ngay cả sư môn trú địa đô cũng không có, nếu là thông báo cho sư công chuyện mở thư khố, lấy tâm tình khát khao cấp bách nóng lòng chấn hưng Huyền Thiên Môn của sư công, chỉ sợ căn bản không kềm chế được đem truyền thừa trong Huyền Thiên thư khố truyền xuống. Một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, tất đem Huyền Thiên Môn đưa đến tuyệt cảnh."
Ngọc Mật hỏi: "Ngươi là không tin được sư công?"
Bao Cốc nói: "Nhất cử nhất động của sư công nhất định đều là bị người chăm chú nhìn vào, hắn nếu động, trong môn phái tất có người sẽ cảm thấy được. Trong Huyền Thiên sơn mạch có không ít người không ngừng làm chuyện mờ ám, lén lút chui vào trong núi rừng tìm kiếm linh trân bảo dược, âm thầm nhìn trộm phong tuyệt địa phương ta bày pháp trận, dò xét địa giới của Huyền Thiên sơn mạch, trong đó có một số là đơn thuần muốn biết chút linh trân bảo dược ngoại giới hiếm thấy cần dùng lấy tu hành hoặc là tương lai lấy ra đi đổi, mà có vài người dụng ý và dụng tâm khó đoán. Ta không thể đem toàn bộ người có khả nghi đều bắt lại sưu hồn tra xét, nếu là liên lụy người vô tội, không tránh được sẽ dẫn tới phong ba, lại còn dễ đả thảo kinh xà, khiến cho những người có dụng tâm khác không hiển lộ chân tướng ẩn nấp phải sâu hơn."
Ngọc Mật tuy rằng cảm thấy đem chưởng môn sư công từ túi trữ vật siêu đại mời đi ra hoàn toàn có thể tránh khỏi tai mắt người khác, nhưng nếu để cho sư công biết chuyện khai mở Huyền Thiên thư khố, hắn tất nhiên sẽ đem truyền thừa truyền xuống, Huyền Thiên thư khố liền không bưng bít được. Huyền Thiên sơn mạch đem trở lại đại thế giới, tin tức Huyền Thiên thư khố chỉ sợ lập tức sẽ truyền tới tu tiên giới đi. Nhưng nói đi nói lại thì, Huyền Thiên sơn mạch nhiều linh trân bảo dược như vậy, làm sao thỏa mãn sẽ không đưa tới ham muốn? Nàng biết Bao Cốc hành sự cân nhắc so với nàng chu toàn hơn, không nói thêm gì nữa.
Bao Cốc đem phương viên mười dặm của khu rừng đều sử dụng pháp trận phong lại, bố trí cấm chế cùng thủ đoạn dày đặc, lại cố ý ở trong rừng chừa ra một mảnh đất, lúc này mới thử đi khai mở Huyền Thiên thư khố.
********
* Lời của tui:
s1.truyenhd.com của tui bị gì rồi ! Không trả lời cmt được ಥ_ಥ *khóc* *lăn qua lăn lại* *hét lớn* Các nàng hãy hiểu cho taaaa!!!
Tác giả :
Tuyệt Ca