Tà Phượng Nghịch Thiên
Quyển 3 - Chương 101: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
"Như Phong đã có tự tin này, như vậy ta tin tưởng nàng có thể thành công." Ma Ngạo Thiên nhìn Hạ Như Phong, khẽ cười, chỉ là khi nhìn sang Bạch Phong, nụ cười đã biến mất sạch sẽ, lại khôi phục vẻ mặt âm lãnh khi trước, khiến cho Bạch Phong không khỏi thầm than một tiếng, đây là đối đãi khác biệt.
Tốt xấu gì hắn cũng là đệ tử của mình, nhưng một chút tươi cười cũng lười cho ông, nhưng ông cũng biết, với tính cách của Ma Ngạo Thiên, căn bản sẽ thuộc về loại hình không cười, có lẽ chỉ có ở trước mặt Hạ Như Phong, hắn mới vui lòng mỉm cười với mình.
"Được rồi, ngươi nói như vậy, ta đây sẽ..." Bạch Phong từ trong linh giới lấy ra dược liệu luyện chế Hỏa Thánh Đan, thịt đau đặt vào trong tay Hạ Như Phong, những dược liệu đó ông tìm tòi thời gian dài như vậy, làm bạn với ông lâu như vậy, giờ phút này lại muốn rời khỏi ông mà đi, loại cảm giác này, như là nữ nhi muốn xuất giá.
Hạ Như Phong liếc mắt nhìn dược liệu trong tay một cái, trong đôi mắt đen dần hiện ra một tia kinh ngạc, những dược liệu đó, đều là dược liệu cửu giai trong cực phẩm, cực kỳ khó tìm, từ đó có thể thấy được, địa vị quan trọng của Ma Ngạo Thiên ở trong lòng Bạch Phong.
"Đây là đan phương Hỏa Thánh Đan, ta rất thật vất vả mới cướp được từ trong một di tích viễn cổ." Bạch Phong đau lòng giao phương thuốc cho Hạ Như Phong, cuối cùng nhìn một đan phương kia, bắt buộc mình thu ánh mắt về. Nhưng mà, nghĩ đến nếu như Hạ Như Phong thành công luyện chế Hỏa Thánh Đan, thực lực của Ma Ngạo Thiên sẽ nhận được đột nhiên tăng mạnh, trong lòng ông đã tốt hơn chút.
Không phải là mấy cọng dược liệu và một đan phương thôi sao? Vì đệ tử của mình, đáng giá để trả giá và mạo hiểm.
Cùng lắm thì sau khi thất bại, mình lại tiêu phí mười mấy năm khác đi tìm những dược liệu đó, ông lại tiêu hao mười mấy năm.
Hạ Như Phong nhận đan phương, chỉ là lạnh nhạt nhìn qua, lại đưa tay khẽ lật, bắt đầu bắt tay vào luyện chế dược liệu. Khi trông thấy Hạ Như Phong luyện chế, Bạch Phong đáng yêu trừng mắt nhìn, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Ma Ngạo Thiên: "Tiểu tử, ngươi đừng nói với ta, nàng là luyện dược sư cửu phẩm?"
Nếu nàng trẻ như vậy, đã thành luyện dược sư cửu phẩm, thiên phú cũng thật là quá biến thái...
"Con không biết." Ma Ngạo Thiên khoanh hai tay, đứng ở bên cạnh Bạch Phong, ma đồng màu đỏ nhìn Hạ Như Phong hiện ra ôn nhu khác thường: "Nhưng mà con lại biết, nàng bắt đầu ra tay luyện chế đan dược, như vậy, nàng nhất định sẽ thành công, không có ngoại lệ."
Nàng sẽ không đi làm chuyện không nắm chắc, chỉ cần nàng làm, như vậy nàng sẽ có nắm chắc thành công.
"Con chẳng khác gì nói nhảm, nàng có thể thành công, không phải đại biểu nàng là luyện dược sư cửu phẩm sao?" Bạch Phong đảo cặp mắt trắng dã, không nói gì xoa mũi, chớp mắt to sáng ngời, ánh mắt nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Hạ Như Phong: "Hẳn là... Không thể nào? Nàng mới bao nhiêu? Tuy ta hy vọng nàng có thể luyện chế thành công, nhưng nếu như thật sự thành công, vậy cũng quá đả kích người."
Lúc này trong lòng Bạch Phong đặc biệt mâu thuẫn, hy vọng nàng có thể thành công luyện chế ra Hỏa Thánh Đan, lại cảm thấy nàng căn bản không thể thành công, đến cuối cùng, ông cũng không biết ý tưởng trong lòng mình là cái gì.
"Haiz!" Thở dài thật mạnh, đôi mắt của Bạch Phong tập trung vào Hạ Như Phong, vẻ mặt không dám thả lỏng chút nào, nếu nàng luyện chế thất bại, mình còn có thể ra tay cứu nàng, dù sao ông cũng không hy vọng, Hạ Như Phong vì giúp bọn họ luyện chế đan dược mà đánh mất tính mạng.
Thời gian luyện chế cửu phẩm đan dược, đâu chỉ dài lâu? Hơn nữa Hỏa Thánh Đan này ở trong cửu phẩm cấp thấp cũng thuộc loại đứng đầu, so với những đan dược cửu phẩm nàng từng luyện chế đều khó khăn.
Một giọt mồ hôi từ khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết từ từ chảy xuống, "tách" một tiếng, rơi xuống mặt đất, ở trong phòng yên tĩnh phát ra tiếng vang.
"Rốt cuộc, sắp thành..." Đôi mắt của Hạ Như Phong thâm trầm nhìn đan dược ở trước mặt, vẻ mặt lộ ra một tia ngưng trọng, Hỏa Linh trong tay ra sức đốt cháy dược đỉnh, Hỏa Linh vây quanh ở trong lửa, vài dược liệu biến thành chất lỏng, dần dung hợp với nhau.
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
Phía chân trời sấm sét vang dội, trong nháy mắt, toàn bộ mọi người Dược Sư thành đều ngẩng đầu lên, nhìn phía trên bầu trời từ từ xuất hiện thuộc tính Lôi Vân.
"Thuộc tính Lôi Vân? Lại là thuộc tính Lôi Vân?"
"Chẳng lẽ là viện trưởng Khoa Lạc của viện Dược Sư đang luyện chế đan dược cửu phẩm sao?"
"Nhất định là viện trưởng Khoa Lạc, trừ ông ra, đại lục có thể là luyện dược sư cửu phẩm?"
Đồng thời như thế, trong viện dược sư, lão giả đứng ở dưới tàng cây, áo bào trắng đón gió mà đứng, khuôn mặt già nua dần hiện ra một vẻ khác thường, hơi híp mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Vân năm màu rực rỡ không xa: "Thuộc tính Lôi Vân? Chẳng lẽ đại lục trừ ta ra, còn có thêm một luyện dược sư cửu phẩm?"
Từ từ thu lại ánh mắt của mình, lão giả vuốt chòm râu, bóng dáng đứng ở trên cây rất có hương vị tiên phong đạo cốt.
"Mấy ngày này, không biết vì sao trong lòng có chút bất an, chẳng lẽ lần tụ hội năm thế lực lớn này, sẽ có biến cố gì sao?" Lắc đầu, lão giả than nhẹ một tiếng:
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
"Như Phong đã có tự tin này, như vậy ta tin tưởng nàng có thể thành công." Ma Ngạo Thiên nhìn Hạ Như Phong, khẽ cười, chỉ là khi nhìn sang Bạch Phong, nụ cười đã biến mất sạch sẽ, lại khôi phục vẻ mặt âm lãnh khi trước, khiến cho Bạch Phong không khỏi thầm than một tiếng, đây là đối đãi khác biệt.
Tốt xấu gì hắn cũng là đệ tử của mình, nhưng một chút tươi cười cũng lười cho ông, nhưng ông cũng biết, với tính cách của Ma Ngạo Thiên, căn bản sẽ thuộc về loại hình không cười, có lẽ chỉ có ở trước mặt Hạ Như Phong, hắn mới vui lòng mỉm cười với mình.
"Được rồi, ngươi nói như vậy, ta đây sẽ..." Bạch Phong từ trong linh giới lấy ra dược liệu luyện chế Hỏa Thánh Đan, thịt đau đặt vào trong tay Hạ Như Phong, những dược liệu đó ông tìm tòi thời gian dài như vậy, làm bạn với ông lâu như vậy, giờ phút này lại muốn rời khỏi ông mà đi, loại cảm giác này, như là nữ nhi muốn xuất giá.
Hạ Như Phong liếc mắt nhìn dược liệu trong tay một cái, trong đôi mắt đen dần hiện ra một tia kinh ngạc, những dược liệu đó, đều là dược liệu cửu giai trong cực phẩm, cực kỳ khó tìm, từ đó có thể thấy được, địa vị quan trọng của Ma Ngạo Thiên ở trong lòng Bạch Phong.
"Đây là đan phương Hỏa Thánh Đan, ta rất thật vất vả mới cướp được từ trong một di tích viễn cổ." Bạch Phong đau lòng giao phương thuốc cho Hạ Như Phong, cuối cùng nhìn một đan phương kia, bắt buộc mình thu ánh mắt về. Nhưng mà, nghĩ đến nếu như Hạ Như Phong thành công luyện chế Hỏa Thánh Đan, thực lực của Ma Ngạo Thiên sẽ nhận được đột nhiên tăng mạnh, trong lòng ông đã tốt hơn chút.
Không phải là mấy cọng dược liệu và một đan phương thôi sao? Vì đệ tử của mình, đáng giá để trả giá và mạo hiểm.
Cùng lắm thì sau khi thất bại, mình lại tiêu phí mười mấy năm khác đi tìm những dược liệu đó, ông lại tiêu hao mười mấy năm.
Hạ Như Phong nhận đan phương, chỉ là lạnh nhạt nhìn qua, lại đưa tay khẽ lật, bắt đầu bắt tay vào luyện chế dược liệu. Khi trông thấy Hạ Như Phong luyện chế, Bạch Phong đáng yêu trừng mắt nhìn, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Ma Ngạo Thiên: "Tiểu tử, ngươi đừng nói với ta, nàng là luyện dược sư cửu phẩm?"
Nếu nàng trẻ như vậy, đã thành luyện dược sư cửu phẩm, thiên phú cũng thật là quá biến thái...
"Con không biết." Ma Ngạo Thiên khoanh hai tay, đứng ở bên cạnh Bạch Phong, ma đồng màu đỏ nhìn Hạ Như Phong hiện ra ôn nhu khác thường: "Nhưng mà con lại biết, nàng bắt đầu ra tay luyện chế đan dược, như vậy, nàng nhất định sẽ thành công, không có ngoại lệ."
Nàng sẽ không đi làm chuyện không nắm chắc, chỉ cần nàng làm, như vậy nàng sẽ có nắm chắc thành công.
"Con chẳng khác gì nói nhảm, nàng có thể thành công, không phải đại biểu nàng là luyện dược sư cửu phẩm sao?" Bạch Phong đảo cặp mắt trắng dã, không nói gì xoa mũi, chớp mắt to sáng ngời, ánh mắt nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Hạ Như Phong: "Hẳn là... Không thể nào? Nàng mới bao nhiêu? Tuy ta hy vọng nàng có thể luyện chế thành công, nhưng nếu như thật sự thành công, vậy cũng quá đả kích người."
Lúc này trong lòng Bạch Phong đặc biệt mâu thuẫn, hy vọng nàng có thể thành công luyện chế ra Hỏa Thánh Đan, lại cảm thấy nàng căn bản không thể thành công, đến cuối cùng, ông cũng không biết ý tưởng trong lòng mình là cái gì.
"Haiz!" Thở dài thật mạnh, đôi mắt của Bạch Phong tập trung vào Hạ Như Phong, vẻ mặt không dám thả lỏng chút nào, nếu nàng luyện chế thất bại, mình còn có thể ra tay cứu nàng, dù sao ông cũng không hy vọng, Hạ Như Phong vì giúp bọn họ luyện chế đan dược mà đánh mất tính mạng.
Thời gian luyện chế cửu phẩm đan dược, đâu chỉ dài lâu? Hơn nữa Hỏa Thánh Đan này ở trong cửu phẩm cấp thấp cũng thuộc loại đứng đầu, so với những đan dược cửu phẩm nàng từng luyện chế đều khó khăn.
Một giọt mồ hôi từ khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết từ từ chảy xuống, "tách" một tiếng, rơi xuống mặt đất, ở trong phòng yên tĩnh phát ra tiếng vang.
"Rốt cuộc, sắp thành..." Đôi mắt của Hạ Như Phong thâm trầm nhìn đan dược ở trước mặt, vẻ mặt lộ ra một tia ngưng trọng, Hỏa Linh trong tay ra sức đốt cháy dược đỉnh, Hỏa Linh vây quanh ở trong lửa, vài dược liệu biến thành chất lỏng, dần dung hợp với nhau.
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
Phía chân trời sấm sét vang dội, trong nháy mắt, toàn bộ mọi người Dược Sư thành đều ngẩng đầu lên, nhìn phía trên bầu trời từ từ xuất hiện thuộc tính Lôi Vân.
"Thuộc tính Lôi Vân? Lại là thuộc tính Lôi Vân?"
"Chẳng lẽ là viện trưởng Khoa Lạc của viện Dược Sư đang luyện chế đan dược cửu phẩm sao?"
"Nhất định là viện trưởng Khoa Lạc, trừ ông ra, đại lục có thể là luyện dược sư cửu phẩm?"
Đồng thời như thế, trong viện dược sư, lão giả đứng ở dưới tàng cây, áo bào trắng đón gió mà đứng, khuôn mặt già nua dần hiện ra một vẻ khác thường, hơi híp mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Vân năm màu rực rỡ không xa: "Thuộc tính Lôi Vân? Chẳng lẽ đại lục trừ ta ra, còn có thêm một luyện dược sư cửu phẩm?"
Từ từ thu lại ánh mắt của mình, lão giả vuốt chòm râu, bóng dáng đứng ở trên cây rất có hương vị tiên phong đạo cốt.
"Mấy ngày này, không biết vì sao trong lòng có chút bất an, chẳng lẽ lần tụ hội năm thế lực lớn này, sẽ có biến cố gì sao?" Lắc đầu, lão giả than nhẹ một tiếng:
Tác giả :
Băng Y Khả Khả