Ta Làm Hòa Thượng Ở Tokyo (Ngã Tại Đông Kinh Đương Hòa Thượng)
Chương 9 Phật chưởng chỉ tặng người có duyên
Sau hơn một năm tiếp xúc với yêu ma quỷ quái, Shiraishi Shū vẫn cảm thấy chúng là một sự tồn tại vô lý.
Sau hơn một năm tiếp xúc với yêu ma quỷ quái, Shiraishi Shū vẫn cảm thấy chúng là một sự tồn tại vô lý.
Giữa trưa dương thịnh âm suy, chúng nó trốn trốn tránh tránh, như "Đố quỷ" chẳng hạn, đào sâu ba thước đất cũng không tìm ra được nó.
Đến khuya âm thịnh dương suy, chúng nó mới ló mặt ra, dù có bị thương vẫn có thể lợi dụng địa hình, dùng oán hận để hấp thu một lượng lớn âm khí trong thời gian ngắn và mở ra hình thức cuồng bạo!
Chỉ có một số ít quỷ vật là có thể hoạt động cả ngày lẫn đêm.
Lấy ví dụ là "Đố quỷ" đi.
Nhờ "Thiên nhãn thông", Shiraishi Shū có thể nhận ra âm khí trên người nó đã bị tiêu ma rất nhiều bởi phù chú của Asada Sena.
Nhưng Asada Sena mới trả lời một câu, liền kích thích oán khí của nó tăng trưởng một mảng lớn. Thậm chí nó có thể hút vào vô số âm khí từ chỗ nào đó, giúp cho trạng thái không chỉ khôi phục lại mức toàn thịnh mà còn được đề cao hơn!
Xem đi, nói nhiều với vai ác kiểu gì cũng gặp kết cục như vậy.
Chẳng sợ vai ác đã bị đánh cho tàn phế, vẫn có khả năng sống lại với đủ máu.
Shiraishi Shū thầm mỉa mai.
Ngón tay cậu co giật, muốn lấy một túi hạt dưa ra cắn...
Hoặc một miếng dưa hấu cũng được.
Asada Sena không hổ danh là Miko đến từ Thần xã lớn.
Tuy phạm phải sai lầm, đối mặt với trạng thái cuồng hóa của "Đố quỷ" vẫn không lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thậm chí còn bình tĩnh vứt ra từng bó phù chú để diệt trừ âm khí trên người "Đố quỷ" rồi chậm rãi lùi về phía sau và kêu.
"Này này này! Shiraishi-kun nhanh! Cứu mạng với! Mau giúp chị tiêu diệt con "Đố quỷ" này đi!"
“…”
Asada Sena đang nói đùa đi. Shiraishi Shū bình tĩnh đứng sau camera và nghĩ.
"Thiên nhãn thông" của cậu có thể nhìn ra phù chú của Asada Sena vẫn còn rất nhiều, đủ để dập tắt âm khí trên người "Đố quỷ".
Trạng thái cuồng hóa của quỷ vật thực chất là tiêu hao oán khí để hấp thụ âm khí.
Nếu nó liên tục làm vậy trong thời gian dài thì chẳng khác nào tự sát.
Cho nên nó không thể cuồng hóa được lần thứ hai.
Miko Asada Sena rõ ràng có thể tự giải quyết. Tại sao lại muốn nhờ Shiraishi Shū?
Chắc chắn cô ta định để cho mình làm không công...
"Chị sẽ phân cho em một nửa thù lao!"
"Asada-san an tâm. Bần tăng đến ngay đây!"
Shiraishi Shū không nói hai lời, từ phía sau camera chạy ra.
Tốc độ không mau, lại vô cùng kiên định bước qua Asada Sena, đón đánh gương mặt đã biến dạng của "Đố quỷ" bằng một đòn "Đại Minh Quang Chưởng".
“Thí chủ, mời lên đường đi thôi.”
Chiêu thức này được Shiraishi Shū nghĩ ra khi đọc kinh văn.
Nguyên lý là dồn một lượng lớn pháp lực vào lòng bàn tay, dù không có lực phá hoại thực tế nhưng có thể dễ dàng tinh lọc oán khí.
Trong nháy mắt, ánh sáng nhu hòa nở rộ.
Đất trống sáng lên như ban ngày.
Tất nhiên, "Đố quỷ" không có vẻ "gương mặt vặn vẹo được xoa dịu, lộ ra nụ cười hạnh phúc" gì đó mà trực tiếp bốc hơi.
Đồng thời những ngọn cỏ bị khô héo khi nó bước qua cũng khôi phục vẻ xanh tươi.
Một chưởng hạ xuống, mọi việc bình ổn.
Shiraishi Shū chấp tay hành lễ chờ ánh sáng tiêu tan mới thấp giọng niệm một câu.
“A di đà phật.”
Chậc, chưởng pháp này quả nhiên có vấn đề.
Căn cứ vào suy luận của Shiraishi Shū, chiêu này chỉ tinh lọc oán khí, lưu lại hồn thể thuần túy mới đúng.
Ngã phật từ bi, cho dù là ác quỷ cũng phải có cơ hội lưu lại di ngôn.
Kết quả thí chủ "Đố quỷ" không kịp rên một tiếng đã nối gót quỷ lửa đi gặp Phật Tổ.
Xem ra…
Không phải là do hai vị thí chủ này có duyên với Phật.
Mà chưởng pháp này có duyên với Phật mới đúng!
Cậu quyết định, từ giờ trở đi sẽ đổi tên chiêu thức này thành "Phật Duyên Chưởng"!
Tức "Phật chưởng chỉ tặng người có duyên"!
“Shiraishi-kun, con "Đố quỷ" đâu?”
Lúc này Asada Sena mới mờ mịt nhìn lên. Nếu không phải trên bãi đất trống còn lưu lại tro tàn từ phù chú bị đốt cháy và lượng phù chú bị giảm bớt trong túi xách, cô sẽ nghĩ mình vừa gặp phải ảo giác.
Bởi chỉ quay đầu một cái, "Đố quỷ" đã biến mất.
“Nó đã đi tới thế giới cực lạc.” Shiraishi Shū nói một câu mà cậu nghĩ rất có thiền ý.
Asada Sena không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể lẳng lặng vỗ tay.
……
Nửa tiếng sau, nhà Nishimura.
Sau khi được phu nhân Nishimura dập đầu cảm tạ, Shiraishi Shū và Asada Sena vội vàng cáo từ rồi thở ra một hơi.
Tuy công tác gọi là "trừ linh", nhưng đây chẳng khác nào việc "báo thù" cho Nishimura-san.
Biết Asada Sena là Miko trừ linh lần này, phu nhân Nishimura nhất quyết chờ đợi cô ở đồn cảnh sát. Nghe tin con "Đố quỷ" sát hại Nishimura-san đã bị tiêu diệt, phu nhân Nishimura mới tận lực phát tiết cảm xúc qua tiếng khóc.
Để tránh tình huống đã xảy ra với Nishimura-san lại xuất hiện, Shiraishi Shū cùng Asada Sena đưa phu nhân Nishimura về đến tận nhà.
Phu nhân Nishimura còn muốn trả họ thêm thù lao bằng một xấp yên Nhật.
Nhưng cả hai đều cự tuyệt.
Asada Sena đã nhận thù lao từ đồn cảnh sát Arakawa, tất nhiên sẽ không thu tiền từ hai phía.
Càng quan trọng hơn là, sau cái chết của Nishimura-san, phu nhân Nishimura sẽ phải một mình nuôi nấng con cái.
Số tiền ấy có thể giúp phu nhân Nishimura phần nào.
Rời khỏi nhà Nishimura, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Asada Sena bỗng hỏi Shiraishi Shū.
"Lần này làm phiền em rồi. Shiraishi-kun chuẩn bị về chùa sao?"
"Bần tăng ngài mai còn có tiết học sáng, dĩ nhiên phải về nghỉ ngơi.“ Shiraishi Shū nói, "Về phần thù lao...”
"... Chị tất nhiên sẽ không nuốt tiền công của em!" Asada Sena trợn trắng mắt đáp.
Tuy pháp lực thâm hậu, nhưng hòa thượng này thật keo kiệt tham tài mà.
Gặp phải cảnh "Đố quỷ" cuồng hóa, Asada Sena rõ ràng đã hô lên, ấy thế mà cậu ta còn do dự dùng dằng!
Phải chờ cô nói thẳng ra sẽ phân cho cậu một nửa tiền công thì mới chịu nhảy ra đem "Đố quỷ" siêu độ trong nháy mắt.
Thật là một đầu lừa trọc (1).
Asada Sena vừa chửi thầm vừa rút tiền ra khỏi túi xách. Sau khi chia ra một nửa, cô liền đập mạnh số tiền vào trong tay Shiraishi Shū.
"Cầm!"
Thậm chí cô còn dùng sức ghì xuống, ấn ấn vài lần.
Song mắt Shiraishi Shū chỉ tập trung vào số tiền giấy 1.000 yên trong tay mình. "Thông thiên nhãn" mở ra, nhanh chóng đếm.
25 tờ!
Nói cách khác, cậu thu được tổng cộng 250.000 yên!
Chẳng lẽ mỗi lần Miko tập sự này giúp đồn cảnh sát trừ linh đều có thể kiếm được 500.000 yên?
Trong khi mình chỉ thu phí 1.000 yên một lần trừ tà, cực khổ hơn năm mới tích góp được 500.000 yên để cuối tuần này tu sửa kim thân cho tượng Phật...
Một Miko như Asada, tùy tiện trừ linh một lần liền có 500.000 yên bỏ túi.
Chênh lệch quá lớn, khiến Shiraishi Shū muốn khóc.
Hòa thượng không phải không có nước mắt, chỉ là ngươi chưa tìm được chỗ đau của hắn mà thôi.
Trước kia cậu từng nghe rằng thần quan, tăng nhân ở Thần xã, chùa miếu lớn kiếm tiền rất dễ dàng.
Nhưng thế này là quá mức dễ dàng rồi!
Không được, mình nhất định phải tăng giá!
Lần sau trừ linh, nhất định phải tăng lên... 20.000 yên mới được.
Chỉ là tăng gấp bội như vậy, khách hàng kháng nghị thì phải làm sao đây...
Shiraishi Shū không khỏi sầu lo.
Trước khi tạm biệt, Asada Sena tò mò hỏi Shiraishi Shū.
“À, Shiraishi-kun là tăng nhân ở chùa Linh Minh nhỉ, không biết chùa Linh Minh nằm ở đâu vậy?"
“Rừng Yoyogi." Shiraishi Shū đáp.
“??”
Asada Sena sửng sốt một chút.
Rừng Yoyogi là địa bàn của Thần xã lớn nhất Tokyo, đền Meiji mà?
Ở đó còn có một cái chùa gọi là Linh Minh sao?
#Chú thích:
1) Đầu lừa trọc hay con lừa trọc: là một cách mắng mỏ những hòa thượng không hiểu đạo lý giống hệt như con lừa ngu xuẩn và cứng đầu.
Sau hơn một năm tiếp xúc với yêu ma quỷ quái, Shiraishi Shū vẫn cảm thấy chúng là một sự tồn tại vô lý.
Giữa trưa dương thịnh âm suy, chúng nó trốn trốn tránh tránh, như "Đố quỷ" chẳng hạn, đào sâu ba thước đất cũng không tìm ra được nó.
Đến khuya âm thịnh dương suy, chúng nó mới ló mặt ra, dù có bị thương vẫn có thể lợi dụng địa hình, dùng oán hận để hấp thu một lượng lớn âm khí trong thời gian ngắn và mở ra hình thức cuồng bạo!
Chỉ có một số ít quỷ vật là có thể hoạt động cả ngày lẫn đêm.
Lấy ví dụ là "Đố quỷ" đi.
Nhờ "Thiên nhãn thông", Shiraishi Shū có thể nhận ra âm khí trên người nó đã bị tiêu ma rất nhiều bởi phù chú của Asada Sena.
Nhưng Asada Sena mới trả lời một câu, liền kích thích oán khí của nó tăng trưởng một mảng lớn. Thậm chí nó có thể hút vào vô số âm khí từ chỗ nào đó, giúp cho trạng thái không chỉ khôi phục lại mức toàn thịnh mà còn được đề cao hơn!
Xem đi, nói nhiều với vai ác kiểu gì cũng gặp kết cục như vậy.
Chẳng sợ vai ác đã bị đánh cho tàn phế, vẫn có khả năng sống lại với đủ máu.
Shiraishi Shū thầm mỉa mai.
Ngón tay cậu co giật, muốn lấy một túi hạt dưa ra cắn...
Hoặc một miếng dưa hấu cũng được.
Asada Sena không hổ danh là Miko đến từ Thần xã lớn.
Tuy phạm phải sai lầm, đối mặt với trạng thái cuồng hóa của "Đố quỷ" vẫn không lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thậm chí còn bình tĩnh vứt ra từng bó phù chú để diệt trừ âm khí trên người "Đố quỷ" rồi chậm rãi lùi về phía sau và kêu.
"Này này này! Shiraishi-kun nhanh! Cứu mạng với! Mau giúp chị tiêu diệt con "Đố quỷ" này đi!"
“…”
Asada Sena đang nói đùa đi. Shiraishi Shū bình tĩnh đứng sau camera và nghĩ.
"Thiên nhãn thông" của cậu có thể nhìn ra phù chú của Asada Sena vẫn còn rất nhiều, đủ để dập tắt âm khí trên người "Đố quỷ".
Trạng thái cuồng hóa của quỷ vật thực chất là tiêu hao oán khí để hấp thụ âm khí.
Nếu nó liên tục làm vậy trong thời gian dài thì chẳng khác nào tự sát.
Cho nên nó không thể cuồng hóa được lần thứ hai.
Miko Asada Sena rõ ràng có thể tự giải quyết. Tại sao lại muốn nhờ Shiraishi Shū?
Chắc chắn cô ta định để cho mình làm không công...
"Chị sẽ phân cho em một nửa thù lao!"
"Asada-san an tâm. Bần tăng đến ngay đây!"
Shiraishi Shū không nói hai lời, từ phía sau camera chạy ra.
Tốc độ không mau, lại vô cùng kiên định bước qua Asada Sena, đón đánh gương mặt đã biến dạng của "Đố quỷ" bằng một đòn "Đại Minh Quang Chưởng".
“Thí chủ, mời lên đường đi thôi.”
Chiêu thức này được Shiraishi Shū nghĩ ra khi đọc kinh văn.
Nguyên lý là dồn một lượng lớn pháp lực vào lòng bàn tay, dù không có lực phá hoại thực tế nhưng có thể dễ dàng tinh lọc oán khí.
Trong nháy mắt, ánh sáng nhu hòa nở rộ.
Đất trống sáng lên như ban ngày.
Tất nhiên, "Đố quỷ" không có vẻ "gương mặt vặn vẹo được xoa dịu, lộ ra nụ cười hạnh phúc" gì đó mà trực tiếp bốc hơi.
Đồng thời những ngọn cỏ bị khô héo khi nó bước qua cũng khôi phục vẻ xanh tươi.
Một chưởng hạ xuống, mọi việc bình ổn.
Shiraishi Shū chấp tay hành lễ chờ ánh sáng tiêu tan mới thấp giọng niệm một câu.
“A di đà phật.”
Chậc, chưởng pháp này quả nhiên có vấn đề.
Căn cứ vào suy luận của Shiraishi Shū, chiêu này chỉ tinh lọc oán khí, lưu lại hồn thể thuần túy mới đúng.
Ngã phật từ bi, cho dù là ác quỷ cũng phải có cơ hội lưu lại di ngôn.
Kết quả thí chủ "Đố quỷ" không kịp rên một tiếng đã nối gót quỷ lửa đi gặp Phật Tổ.
Xem ra…
Không phải là do hai vị thí chủ này có duyên với Phật.
Mà chưởng pháp này có duyên với Phật mới đúng!
Cậu quyết định, từ giờ trở đi sẽ đổi tên chiêu thức này thành "Phật Duyên Chưởng"!
Tức "Phật chưởng chỉ tặng người có duyên"!
“Shiraishi-kun, con "Đố quỷ" đâu?”
Lúc này Asada Sena mới mờ mịt nhìn lên. Nếu không phải trên bãi đất trống còn lưu lại tro tàn từ phù chú bị đốt cháy và lượng phù chú bị giảm bớt trong túi xách, cô sẽ nghĩ mình vừa gặp phải ảo giác.
Bởi chỉ quay đầu một cái, "Đố quỷ" đã biến mất.
“Nó đã đi tới thế giới cực lạc.” Shiraishi Shū nói một câu mà cậu nghĩ rất có thiền ý.
Asada Sena không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể lẳng lặng vỗ tay.
……
Nửa tiếng sau, nhà Nishimura.
Sau khi được phu nhân Nishimura dập đầu cảm tạ, Shiraishi Shū và Asada Sena vội vàng cáo từ rồi thở ra một hơi.
Tuy công tác gọi là "trừ linh", nhưng đây chẳng khác nào việc "báo thù" cho Nishimura-san.
Biết Asada Sena là Miko trừ linh lần này, phu nhân Nishimura nhất quyết chờ đợi cô ở đồn cảnh sát. Nghe tin con "Đố quỷ" sát hại Nishimura-san đã bị tiêu diệt, phu nhân Nishimura mới tận lực phát tiết cảm xúc qua tiếng khóc.
Để tránh tình huống đã xảy ra với Nishimura-san lại xuất hiện, Shiraishi Shū cùng Asada Sena đưa phu nhân Nishimura về đến tận nhà.
Phu nhân Nishimura còn muốn trả họ thêm thù lao bằng một xấp yên Nhật.
Nhưng cả hai đều cự tuyệt.
Asada Sena đã nhận thù lao từ đồn cảnh sát Arakawa, tất nhiên sẽ không thu tiền từ hai phía.
Càng quan trọng hơn là, sau cái chết của Nishimura-san, phu nhân Nishimura sẽ phải một mình nuôi nấng con cái.
Số tiền ấy có thể giúp phu nhân Nishimura phần nào.
Rời khỏi nhà Nishimura, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Asada Sena bỗng hỏi Shiraishi Shū.
"Lần này làm phiền em rồi. Shiraishi-kun chuẩn bị về chùa sao?"
"Bần tăng ngài mai còn có tiết học sáng, dĩ nhiên phải về nghỉ ngơi.“ Shiraishi Shū nói, "Về phần thù lao...”
"... Chị tất nhiên sẽ không nuốt tiền công của em!" Asada Sena trợn trắng mắt đáp.
Tuy pháp lực thâm hậu, nhưng hòa thượng này thật keo kiệt tham tài mà.
Gặp phải cảnh "Đố quỷ" cuồng hóa, Asada Sena rõ ràng đã hô lên, ấy thế mà cậu ta còn do dự dùng dằng!
Phải chờ cô nói thẳng ra sẽ phân cho cậu một nửa tiền công thì mới chịu nhảy ra đem "Đố quỷ" siêu độ trong nháy mắt.
Thật là một đầu lừa trọc (1).
Asada Sena vừa chửi thầm vừa rút tiền ra khỏi túi xách. Sau khi chia ra một nửa, cô liền đập mạnh số tiền vào trong tay Shiraishi Shū.
"Cầm!"
Thậm chí cô còn dùng sức ghì xuống, ấn ấn vài lần.
Song mắt Shiraishi Shū chỉ tập trung vào số tiền giấy 1.000 yên trong tay mình. "Thông thiên nhãn" mở ra, nhanh chóng đếm.
25 tờ!
Nói cách khác, cậu thu được tổng cộng 250.000 yên!
Chẳng lẽ mỗi lần Miko tập sự này giúp đồn cảnh sát trừ linh đều có thể kiếm được 500.000 yên?
Trong khi mình chỉ thu phí 1.000 yên một lần trừ tà, cực khổ hơn năm mới tích góp được 500.000 yên để cuối tuần này tu sửa kim thân cho tượng Phật...
Một Miko như Asada, tùy tiện trừ linh một lần liền có 500.000 yên bỏ túi.
Chênh lệch quá lớn, khiến Shiraishi Shū muốn khóc.
Hòa thượng không phải không có nước mắt, chỉ là ngươi chưa tìm được chỗ đau của hắn mà thôi.
Trước kia cậu từng nghe rằng thần quan, tăng nhân ở Thần xã, chùa miếu lớn kiếm tiền rất dễ dàng.
Nhưng thế này là quá mức dễ dàng rồi!
Không được, mình nhất định phải tăng giá!
Lần sau trừ linh, nhất định phải tăng lên... 20.000 yên mới được.
Chỉ là tăng gấp bội như vậy, khách hàng kháng nghị thì phải làm sao đây...
Shiraishi Shū không khỏi sầu lo.
Trước khi tạm biệt, Asada Sena tò mò hỏi Shiraishi Shū.
“À, Shiraishi-kun là tăng nhân ở chùa Linh Minh nhỉ, không biết chùa Linh Minh nằm ở đâu vậy?"
“Rừng Yoyogi." Shiraishi Shū đáp.
“??”
Asada Sena sửng sốt một chút.
Rừng Yoyogi là địa bàn của Thần xã lớn nhất Tokyo, đền Meiji mà?
Ở đó còn có một cái chùa gọi là Linh Minh sao?
#Chú thích:
1) Đầu lừa trọc hay con lừa trọc: là một cách mắng mỏ những hòa thượng không hiểu đạo lý giống hệt như con lừa ngu xuẩn và cứng đầu.
Tác giả :
Thế Mạt Cáp Giả