Ta Là Một Tên Trộm
Chương 95: Phá Sát (3,4)
Trong hàng ghế không khí dị thường ngưng trọng, trong không khí tràn ngập áp lực cùng hơi thở gấp gáp. Trong lòng mọi người đều nặng trĩu hiu quạnh, bi tráng mà không lùi bước.
- Tuyệt Phong.
Mộ Dung Tiểu Thiên ánh mắt linh động xua tan u ám.
- Nếu đoàn trưởng cùng phó đều bị đánh về lv 19 thì sẽ thế nào?
- Như vậy Dong Binh Đoàn bị giải tán vì không đủ điều kiện lập Dong Binh Đoàn.
- Tốt, chúng ta lấy nhàn quân đánh kẻ địch kiệt quệ, đánh đột kích, giết để phá.
Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán.
- Bây giờ giảng giải ý tưởng của anh.
Mộ Dung Tiểu Thiên chờ mọi người đồng ý bắt đầu bố trí.
- Tuyệt Phong lập đội rồi xuất phát.
An bài thỏa đáng rồi Mộ Dung Tiểu Thiên đưa ra mệnh lệnh.
Đi theo đội trong [ Vận Mệnh ] tối đa là 10 người, Mộ Dung Tiểu Thiên, Tuyệt Phong, Anh em Lôi Đình cùng Thiên Nhai Vắng Khách Rồng Ngoan Ngoãn, Minh Tâm đủ một đội. Dự Báo Thời Tiết bác Đồ Ăn cùng hai người bạn thành một đội. Đặc điểm của đội là kênh thông tin riêng, chỉ cần không cách nhau quá xa mọi người đều có thể nghe rõ người khác nói gì.
…
Ngoài thành Thông Minh, cửa Nam, Ma Quỷ Dong Binh Đoàn sắp đội chỉnh tề tiến đến. Hai mươi mấy chiếc xe ngựa ở đằng sau.
- He he, chỉ cần bán hết đống hàng hóa này bọn mình giàu to rồi.
Lão Đao bỏ ngựa cùng sóng đôi với Phong Chi Vũ, cảm giác bước đi phiêu phiêu.
- Lão Đao, tớ vẫn thấy bất ổn lắm, Ta Là Một Tên Trộm chính là Sát Nhân Cuồng đó không phải đậu hũ đâu.
Tay trái Phong Chi Vũ cầm pháp trượng tay phải vuốt nhẹ những nọn tóc bị gió thổi loạn, chậm rãi tiến lên cũng không hớn hở như Lão Đao.
- Thôi đi thôi đi, chỉ có mấy người ngốc mới tin chuyện đó. Rõ ràng bị đàn sói đuổi giết thế mà thành ra dẫn sói về đồ sát thôn. Chỉ bằng một mình hắn thôi ư? Hơn nữa cho dù hắn tìm tới hàng hóa cũng bán hết rồi. Nếu lúc đó đấu không lại thì mình reset, có đống tiền này, he he, tớ mới có thời gian chăm sóc cậu.
- Tên nhóc này thật hư đốn.
Phong Chi Vũ phát hiện ánh mắt của Lão Đao đang lướt trên người mình thì kiều mỵ trừng hắn một cái:
- Tối hôm qua cho một lần bây giờ vẫn chưa biết điều nha.
- He he, nếu không vì chuyến hàng này, tớ đã sớm log out tìm cậu rồi.
- Chán ghét, người xấu.
Phong Chi Vũ mặt càng đỏ hơn, cười duyên dáng, vươn tay đập Lão Đao.
- Vậy chẳng nhẽ tối qua cậu không thoải mái?
- Chán ghét, ai cho phép hỏi người ta cái vấn đề đó hả!
- He he, nhanh lên thôi, chúng mình bán xong hạ tuyến đánh 300 hiệp.
Lão Đao nói rồi đi như chạy.
Vừa vào Thông Minh Thành đã bị hai kẻ chặn lại.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng đó:
- Dừng lại.
- Hóa ra Ta Là Một Tên Trộm, xin hỏi có chuyện gì thế?
Lão Đao dừng lại bộ mắt rất gian thương. (Rất giống Lâm Vãn Vinh - Lâm Tam)
- Ừ, khá lắm, da mắt đủ dày, cướp của người ta mà vẫn cười vui vẻ ghê.
Mộ Dung Tiểu Thiên mỉm cười vỗ tay khen ngợi.
- Hàng của chú mày sao?
Lão Đao cười càng cạc, quay đầu nhìn hướng phía sau:
- Đội trưởng hàng hóa này là của Ta Là Một Tên Trộm hay là của Lão Đao?
- Theo lý luận thì thuộc về Lão Đao.
Tạp Tạp lười biếng trả lời, ngay ngón chân cũng chẳng động.
- Nhìn xem, nhìn xem cả thương đội đều làm chứng cho anh, thế nào, định ăn cướp?!
Lão Đao đắc ý cười rộ lên.
- Ta không nói vớ vẩn với ngươi nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn tươi cười:
- Trả lại toàn bộ sau đó thanh toán tiền thuế, năm mới vừa đến bỏ qua xung đột, nếu không, tự gánh hậu quả.
- Kẻ khác sợ nhưng ta không sợ mày, thích gì nào?
Lão Đao thấy trước mặt chỉ có Mộ Dung Tiểu Thiên và Rồng Ngoan Ngoãn, bộ dạng lại càng hống hách.
- Tên nào trâu bò thế này, nhiều hàng hóa zậy chắc kiếm không ít tiền đâu.
Thanh âm của hai gã người chơi từ xa vọng lại.
Một tên ngồi trên lưng ngựa, tay cầm kỹ sĩ thương, bộ dạng biếng nhác, một tên khác đi đằng sau không nói tiếng nào chỉ mong đi cho nhanh.
- Là Võng Du đệ nhất nhân a, anh xem thằng Ta Là Một Tên Trộm đang chuẩn bị cướp hàng của em đó, em nghĩ hắn thanh danh rất lớn sẽ không tự dưng khi dễ người khác!
Nhìn thấy Tuyệt Phong, Lão Đao giở trò ăn vạ.
Phải từ từ mượn sức người khác, ai mà chẳng biết, Tuyệt Phong là kẻ bênh vực kể yếu thích quản chuyện bao đồng.
- Hàng hóa này là của cậu sao?
Tuyệt Phong trực tiếp cưỡi ngựa thẳng đến trước mặt Lão Đao, mà theo sau đó là Thiên Nhai Vắng Khác cũng tiếp cận.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Thấy chưa, thấy chưa, Tuyệt Phong à, Tên Trộm thật khinh người quá đáng!
Lão Đao giả bộ ủy khuất
- Ta Là Một Tên Trộm đây là ngươi xui xẻo …
- Ai chạy đến địa bàn chúng ta giương oai thế này?
Lôi Đình Phá từ xa tiến tới.
- Ùi chà, là Lôi Đình Phá! Anh bạn đến vừa đúng lúc a!
Lão Đao càng đắc ý:
- Cậu xem, có kẻ khi dễ đến cửa rồi.
- Hả, kẻ nào kiêu ngạo như vậy!
- Chính là Ta Là Một Tên Trộm đại danh đỉnh đỉnh nha! Hai mống mà dám đánh cướp của ta, nghĩ hắn là siêu nhân chắc!
Lão Đao lấy tay chỉ Mộ Dung Tiểu Thiên, mồm không ngừng nói móc, cảm giác rất sảng khoái.
- Đây là của ngươi? Sao tiểu tư ngươi lại tự nhiên giàu như thế? Ta nhớ hồi trước ngay cả tử trang cấp 3 chú mày còn mua không được cơ mà.
Lôi Đình Phá đùa cợt.
- Đương nhiên là của ta.
Lão Đao đỏ mặt, lần thứ 3 quay sang hỏi Tạp Tạp.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Ha ha, Lôi huynh đệ đã nghe thấy chưa, thương hội đã nói là thật!
- Ta nhắc lại lần nữa, trả hàng hóa sau rồi thanh toán tiền thuế, coi như giữa chúng ta không có việc gì xẩy ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Mộ Dung Tiểu Thiên ý cười càng đậm.
Hắn đứng đó tiêu sái, không sợ hãi, không tức giận, đủng đỉnh như vệt mây trắng giữa trời.
- Ha ha, Tuyệt Phong huynh Lôi Đình huynh, đây là câu nói buồn cười nhất ta …
- GIẾT
Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng gào một tiếng.
Ánh mắt đang khép hờ bỗng trừng mở, long lanh sắc bén vô cùng, nụ cười trên phiêu dật trên khóe môi biến động tràn ra vô hạn sát khí.
Động rồi, thân thể hắn động, động tác như gió lốc.
Mộ Dung Tiểu Thiên tung ra Sử Độc Thuật biến Lão Đao thành con rùa màu xanh.
Mị Ảnh Phiêu Di thực hiện thuần thục nhưng không phải đánh về Lão Đao mà là Phong Chi Vũ.
Trong thời khắc chữ “Giết” vang lên, một ánh chớp màu trắng từ trên người Mộ Dung Tiểu Thiên vọt ra, giống như là thuần di vậy tốc độ so với Mộ Dung Tiểu Thiên còn phải nhanh hơn khiến mắt người ta sinh ra ảo giác.
- Nếm thử Băng Tuyết Vụ của ta.
Tiếng kêu từ bóng trắng theo đó một mảnh sương mù chụp xuống đầu Phong Chi Vũ.
Mộ Dung Tiểu Thiên thả Tuyết Thần Điêu, tuy nó mới chỉ là lv 0 nhưng suy cho cùng vẫn là thần thú, sở hữu skill bản năng.
Trong không khí lạnh lẽo, Phong Chi Vũ mặt tái đi môi run run.
Băng Tuyết Vụ của Tuyết Thần Điêu làm ngưng kết đóng băng gây chậm lại tốc độ đối phương.
Nếu nó trên lv50 đối phương không đơn giản răng đập vào nhau mà có thể trong nháy mắt biền thành tượng băng!
Băng Tuyết Vụ vừa trúng chiêu Mộ Dung Tiểu Thiên đã nhào vào, Tán Hồn Thiết Trảo nện nên người ma pháp sư, chịu đòn nghiêm trọng này Hp của Phong Chi Vũ cũng không còn bao nhiêu.
- Aaa!
Phong Chi Vũ kêu lên đau đớn, muốn uống thuốc hồi màu mặt khác rời khỏi đối phương thật xa, chỉ cần chạy lại chỗ Ma Quỷ Dong Binh Đoàn của mình như vậy nàng chẳng sợ kẻ nào nữa.
- Không có cửa đâu.
Phong Chi Vũ vừa chuyển thân Ngoan Ngoãn Long đã cản đường từ khi nào, khuôn mặt baby kề sát mặt cô gái.
- Về điểm hồi sinh đi!
Phân Thủy Nhận (cấp 4 Lục Trang) trong tay Ma Quỷ Dong Binh Đoàn không lưu tình chút nào cắm vào khuôn ngực ngạo nghễ gợi cảm của Phong Chi Vũ.
Con dao này thu được trong chuyến Mộ Dung Tiểu Thiên đi vùng đất Cực Lạnh, Ngoan Ngoãn Long và Thiên Nhai Cô Khách tranh nhau mãi, cuối cùng Ngoan Ngoãn Long thắng.
Đừng nhầm tưởng Ngoan Ngoãn Long không được nhắc đến nhiều mà coi thường, khi chiến đấu nó thuộc hàng nhất lưu, chém giết với Bại Gia Nguyệt Nguyệt khiến hắn nay trưởng thành nhiều.
Phong Chi Vũ chỉ đành liếc nhìn Lão Đao rồi trở thành bạch quang biến mất.
Khi Mộ Dung Tiểu Thiên nhào lên Lão Đao cũng phản ứng.
Ở khu Trung Quốc này xếp hàng thứ 12 có thể xây dựng Dong Binh Đoàn lên cấp E, hết thẩy không phải dùng vận may. Lão Đao tuyệt đối là một nhân vật lợi hại.
Lúc bị phóng độc Lão Đao nhanh chóng thay kỵ sĩ thương ứng chiến, ai ngờ Mộ Dung Tiểu Thiên lại vọt đến Phong Chi Vũ, đây là nguyên nhân hắn sửng sốt.
- Mày Phải Chết.
Lão Đao phục hồi tinh thần kỵ sĩ thương vung lên đánh về phía Mộ Dung Tiểu Thiên. Hắn không để hai kẻ trước mặt vào đâu cả.
Liên kích chiến sĩ cấp 2, 4 ánh kiếm chớp giật xuyên qua thân hình Lão Đao.
Liên Kích: là kĩ năng của Đại Chiến sĩ, sơ cấp, chuyển 20% điểm công kích thành dam, thời gian hồi kỹ năng 2 phút; Trung cấp là 30%, còn Cao Cấp thì 40%!!!
Chiêu thức không đẹp nhưng thực dụng.
Lôi Đình Phá không giống Mộ Dung Tiểu Thiên kỹ năng vẫn ở dạng sơ cấp, tên này đã luyện đến Liên Kích cao cấp, xóa không ít HP của tên đoàn trưởng.
Lão Đao muốn ngất, kinh nghiệm dù nhiều nhưng hắn cũng không thể tránh một kích bất ngờ của Lôi Đình Phá.
Cho đến khi Lão Đao bị liên kích đánh lùi mới thấy rõ người tập kích hắn là ai!
Ta Là Một Tên Trộm
Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
- Tuyệt Phong.
Mộ Dung Tiểu Thiên ánh mắt linh động xua tan u ám.
- Nếu đoàn trưởng cùng phó đều bị đánh về lv 19 thì sẽ thế nào?
- Như vậy Dong Binh Đoàn bị giải tán vì không đủ điều kiện lập Dong Binh Đoàn.
- Tốt, chúng ta lấy nhàn quân đánh kẻ địch kiệt quệ, đánh đột kích, giết để phá.
Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán.
- Bây giờ giảng giải ý tưởng của anh.
Mộ Dung Tiểu Thiên chờ mọi người đồng ý bắt đầu bố trí.
- Tuyệt Phong lập đội rồi xuất phát.
An bài thỏa đáng rồi Mộ Dung Tiểu Thiên đưa ra mệnh lệnh.
Đi theo đội trong [ Vận Mệnh ] tối đa là 10 người, Mộ Dung Tiểu Thiên, Tuyệt Phong, Anh em Lôi Đình cùng Thiên Nhai Vắng Khách Rồng Ngoan Ngoãn, Minh Tâm đủ một đội. Dự Báo Thời Tiết bác Đồ Ăn cùng hai người bạn thành một đội. Đặc điểm của đội là kênh thông tin riêng, chỉ cần không cách nhau quá xa mọi người đều có thể nghe rõ người khác nói gì.
…
Ngoài thành Thông Minh, cửa Nam, Ma Quỷ Dong Binh Đoàn sắp đội chỉnh tề tiến đến. Hai mươi mấy chiếc xe ngựa ở đằng sau.
- He he, chỉ cần bán hết đống hàng hóa này bọn mình giàu to rồi.
Lão Đao bỏ ngựa cùng sóng đôi với Phong Chi Vũ, cảm giác bước đi phiêu phiêu.
- Lão Đao, tớ vẫn thấy bất ổn lắm, Ta Là Một Tên Trộm chính là Sát Nhân Cuồng đó không phải đậu hũ đâu.
Tay trái Phong Chi Vũ cầm pháp trượng tay phải vuốt nhẹ những nọn tóc bị gió thổi loạn, chậm rãi tiến lên cũng không hớn hở như Lão Đao.
- Thôi đi thôi đi, chỉ có mấy người ngốc mới tin chuyện đó. Rõ ràng bị đàn sói đuổi giết thế mà thành ra dẫn sói về đồ sát thôn. Chỉ bằng một mình hắn thôi ư? Hơn nữa cho dù hắn tìm tới hàng hóa cũng bán hết rồi. Nếu lúc đó đấu không lại thì mình reset, có đống tiền này, he he, tớ mới có thời gian chăm sóc cậu.
- Tên nhóc này thật hư đốn.
Phong Chi Vũ phát hiện ánh mắt của Lão Đao đang lướt trên người mình thì kiều mỵ trừng hắn một cái:
- Tối hôm qua cho một lần bây giờ vẫn chưa biết điều nha.
- He he, nếu không vì chuyến hàng này, tớ đã sớm log out tìm cậu rồi.
- Chán ghét, người xấu.
Phong Chi Vũ mặt càng đỏ hơn, cười duyên dáng, vươn tay đập Lão Đao.
- Vậy chẳng nhẽ tối qua cậu không thoải mái?
- Chán ghét, ai cho phép hỏi người ta cái vấn đề đó hả!
- He he, nhanh lên thôi, chúng mình bán xong hạ tuyến đánh 300 hiệp.
Lão Đao nói rồi đi như chạy.
Vừa vào Thông Minh Thành đã bị hai kẻ chặn lại.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng đó:
- Dừng lại.
- Hóa ra Ta Là Một Tên Trộm, xin hỏi có chuyện gì thế?
Lão Đao dừng lại bộ mắt rất gian thương. (Rất giống Lâm Vãn Vinh - Lâm Tam)
- Ừ, khá lắm, da mắt đủ dày, cướp của người ta mà vẫn cười vui vẻ ghê.
Mộ Dung Tiểu Thiên mỉm cười vỗ tay khen ngợi.
- Hàng của chú mày sao?
Lão Đao cười càng cạc, quay đầu nhìn hướng phía sau:
- Đội trưởng hàng hóa này là của Ta Là Một Tên Trộm hay là của Lão Đao?
- Theo lý luận thì thuộc về Lão Đao.
Tạp Tạp lười biếng trả lời, ngay ngón chân cũng chẳng động.
- Nhìn xem, nhìn xem cả thương đội đều làm chứng cho anh, thế nào, định ăn cướp?!
Lão Đao đắc ý cười rộ lên.
- Ta không nói vớ vẩn với ngươi nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn tươi cười:
- Trả lại toàn bộ sau đó thanh toán tiền thuế, năm mới vừa đến bỏ qua xung đột, nếu không, tự gánh hậu quả.
- Kẻ khác sợ nhưng ta không sợ mày, thích gì nào?
Lão Đao thấy trước mặt chỉ có Mộ Dung Tiểu Thiên và Rồng Ngoan Ngoãn, bộ dạng lại càng hống hách.
- Tên nào trâu bò thế này, nhiều hàng hóa zậy chắc kiếm không ít tiền đâu.
Thanh âm của hai gã người chơi từ xa vọng lại.
Một tên ngồi trên lưng ngựa, tay cầm kỹ sĩ thương, bộ dạng biếng nhác, một tên khác đi đằng sau không nói tiếng nào chỉ mong đi cho nhanh.
- Là Võng Du đệ nhất nhân a, anh xem thằng Ta Là Một Tên Trộm đang chuẩn bị cướp hàng của em đó, em nghĩ hắn thanh danh rất lớn sẽ không tự dưng khi dễ người khác!
Nhìn thấy Tuyệt Phong, Lão Đao giở trò ăn vạ.
Phải từ từ mượn sức người khác, ai mà chẳng biết, Tuyệt Phong là kẻ bênh vực kể yếu thích quản chuyện bao đồng.
- Hàng hóa này là của cậu sao?
Tuyệt Phong trực tiếp cưỡi ngựa thẳng đến trước mặt Lão Đao, mà theo sau đó là Thiên Nhai Vắng Khác cũng tiếp cận.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Thấy chưa, thấy chưa, Tuyệt Phong à, Tên Trộm thật khinh người quá đáng!
Lão Đao giả bộ ủy khuất
- Ta Là Một Tên Trộm đây là ngươi xui xẻo …
- Ai chạy đến địa bàn chúng ta giương oai thế này?
Lôi Đình Phá từ xa tiến tới.
- Ùi chà, là Lôi Đình Phá! Anh bạn đến vừa đúng lúc a!
Lão Đao càng đắc ý:
- Cậu xem, có kẻ khi dễ đến cửa rồi.
- Hả, kẻ nào kiêu ngạo như vậy!
- Chính là Ta Là Một Tên Trộm đại danh đỉnh đỉnh nha! Hai mống mà dám đánh cướp của ta, nghĩ hắn là siêu nhân chắc!
Lão Đao lấy tay chỉ Mộ Dung Tiểu Thiên, mồm không ngừng nói móc, cảm giác rất sảng khoái.
- Đây là của ngươi? Sao tiểu tư ngươi lại tự nhiên giàu như thế? Ta nhớ hồi trước ngay cả tử trang cấp 3 chú mày còn mua không được cơ mà.
Lôi Đình Phá đùa cợt.
- Đương nhiên là của ta.
Lão Đao đỏ mặt, lần thứ 3 quay sang hỏi Tạp Tạp.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Ha ha, Lôi huynh đệ đã nghe thấy chưa, thương hội đã nói là thật!
- Ta nhắc lại lần nữa, trả hàng hóa sau rồi thanh toán tiền thuế, coi như giữa chúng ta không có việc gì xẩy ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Mộ Dung Tiểu Thiên ý cười càng đậm.
Hắn đứng đó tiêu sái, không sợ hãi, không tức giận, đủng đỉnh như vệt mây trắng giữa trời.
- Ha ha, Tuyệt Phong huynh Lôi Đình huynh, đây là câu nói buồn cười nhất ta …
- GIẾT
Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng gào một tiếng.
Ánh mắt đang khép hờ bỗng trừng mở, long lanh sắc bén vô cùng, nụ cười trên phiêu dật trên khóe môi biến động tràn ra vô hạn sát khí.
Động rồi, thân thể hắn động, động tác như gió lốc.
Mộ Dung Tiểu Thiên tung ra Sử Độc Thuật biến Lão Đao thành con rùa màu xanh.
Mị Ảnh Phiêu Di thực hiện thuần thục nhưng không phải đánh về Lão Đao mà là Phong Chi Vũ.
Trong thời khắc chữ “Giết” vang lên, một ánh chớp màu trắng từ trên người Mộ Dung Tiểu Thiên vọt ra, giống như là thuần di vậy tốc độ so với Mộ Dung Tiểu Thiên còn phải nhanh hơn khiến mắt người ta sinh ra ảo giác.
- Nếm thử Băng Tuyết Vụ của ta.
Tiếng kêu từ bóng trắng theo đó một mảnh sương mù chụp xuống đầu Phong Chi Vũ.
Mộ Dung Tiểu Thiên thả Tuyết Thần Điêu, tuy nó mới chỉ là lv 0 nhưng suy cho cùng vẫn là thần thú, sở hữu skill bản năng.
Trong không khí lạnh lẽo, Phong Chi Vũ mặt tái đi môi run run.
Băng Tuyết Vụ của Tuyết Thần Điêu làm ngưng kết đóng băng gây chậm lại tốc độ đối phương.
Nếu nó trên lv50 đối phương không đơn giản răng đập vào nhau mà có thể trong nháy mắt biền thành tượng băng!
Băng Tuyết Vụ vừa trúng chiêu Mộ Dung Tiểu Thiên đã nhào vào, Tán Hồn Thiết Trảo nện nên người ma pháp sư, chịu đòn nghiêm trọng này Hp của Phong Chi Vũ cũng không còn bao nhiêu.
- Aaa!
Phong Chi Vũ kêu lên đau đớn, muốn uống thuốc hồi màu mặt khác rời khỏi đối phương thật xa, chỉ cần chạy lại chỗ Ma Quỷ Dong Binh Đoàn của mình như vậy nàng chẳng sợ kẻ nào nữa.
- Không có cửa đâu.
Phong Chi Vũ vừa chuyển thân Ngoan Ngoãn Long đã cản đường từ khi nào, khuôn mặt baby kề sát mặt cô gái.
- Về điểm hồi sinh đi!
Phân Thủy Nhận (cấp 4 Lục Trang) trong tay Ma Quỷ Dong Binh Đoàn không lưu tình chút nào cắm vào khuôn ngực ngạo nghễ gợi cảm của Phong Chi Vũ.
Con dao này thu được trong chuyến Mộ Dung Tiểu Thiên đi vùng đất Cực Lạnh, Ngoan Ngoãn Long và Thiên Nhai Cô Khách tranh nhau mãi, cuối cùng Ngoan Ngoãn Long thắng.
Đừng nhầm tưởng Ngoan Ngoãn Long không được nhắc đến nhiều mà coi thường, khi chiến đấu nó thuộc hàng nhất lưu, chém giết với Bại Gia Nguyệt Nguyệt khiến hắn nay trưởng thành nhiều.
Phong Chi Vũ chỉ đành liếc nhìn Lão Đao rồi trở thành bạch quang biến mất.
Khi Mộ Dung Tiểu Thiên nhào lên Lão Đao cũng phản ứng.
Ở khu Trung Quốc này xếp hàng thứ 12 có thể xây dựng Dong Binh Đoàn lên cấp E, hết thẩy không phải dùng vận may. Lão Đao tuyệt đối là một nhân vật lợi hại.
Lúc bị phóng độc Lão Đao nhanh chóng thay kỵ sĩ thương ứng chiến, ai ngờ Mộ Dung Tiểu Thiên lại vọt đến Phong Chi Vũ, đây là nguyên nhân hắn sửng sốt.
- Mày Phải Chết.
Lão Đao phục hồi tinh thần kỵ sĩ thương vung lên đánh về phía Mộ Dung Tiểu Thiên. Hắn không để hai kẻ trước mặt vào đâu cả.
Liên kích chiến sĩ cấp 2, 4 ánh kiếm chớp giật xuyên qua thân hình Lão Đao.
Liên Kích: là kĩ năng của Đại Chiến sĩ, sơ cấp, chuyển 20% điểm công kích thành dam, thời gian hồi kỹ năng 2 phút; Trung cấp là 30%, còn Cao Cấp thì 40%!!!
Chiêu thức không đẹp nhưng thực dụng.
Lôi Đình Phá không giống Mộ Dung Tiểu Thiên kỹ năng vẫn ở dạng sơ cấp, tên này đã luyện đến Liên Kích cao cấp, xóa không ít HP của tên đoàn trưởng.
Lão Đao muốn ngất, kinh nghiệm dù nhiều nhưng hắn cũng không thể tránh một kích bất ngờ của Lôi Đình Phá.
Cho đến khi Lão Đao bị liên kích đánh lùi mới thấy rõ người tập kích hắn là ai!
Ta Là Một Tên Trộm
Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả :
Quan Trào