Ta Cùng Với Ảnh Đế Yêu Đương
Chương 2-1: Vị diện vườn trường
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Được rồi, thời gian cấp bách, cuối tuần cô lại cẩn thận nghiên cứu cải tạo lại hình tượng của Béo Muội!
Rửa mặt đánh răng chải đầu mặc quần áo mất mười lăm phút, hoàn thành việc nuốt bánh bao hấp của Lâm baba trong vòng năm phút, chạy nhanh ra cửa còn bị Lâm mami gọi lại mạnh mẽ đeo cặp kính đen kia lên sóng mũi cho cô, thẳng đến tận 7 giờ hai mươi lăm phút, Lâm Vãn cùng Lâm baba mới lên xe.
Một chiếc bong đen chạy băng băng, lao vọt ra khỏi tiểu khu, hai cha con đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
"Vãn Vãn đừng nóng vội, mười phút sau nhất định có thể tới trường, vẫn còn kịp mà." Sợ con gái lo lắng bị đến trễ, Lâm baba vừa lái xe vừa nói.
Lâm Vãn không lo lắng đến vấn đề trễ học, ngồi ở cạnh ghế tài xế, Lâm Vãn tháo chiếc kính xuống. Vừa mới ra cửa quá gấp gáp, cô phải kiểm tra lại một chút mới được.
Lâm baba ngồi bên cạnh:......
Mỗi ngày hầu như đều là ông đưa con gái đi học, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bé con nhà mình soi gương!
Thật sự không còn chút luyến tiếc cuộc sống nào nữa sao!
Lâm giáo sư thật sự sầu muốn thúi ruột.(;"༎ຶД༎ຶ")
Ông thử hỏi thăm, giọng điệu từ ái phảng phất như đang cổ vũ học sinh: "Vãn Vãn tại sao lại bắt đầu soi gương vậy con gái?"
Lâm Vãn lấy mắt kính xuống, nháy một đôi mắt ngập nước đầy long lanh hỏi: "Ba à, ba không cảm thấy con quá béo sao? Con lớn lên dáng dấp xinh đẹp như vậy, ba với mẹ vì cái gì sao lại phóng túng con tự sa ngã như thế chứ?"
Lâm baba:......( ・᷄ὢ・᷅)
Con gái hỏi nghiêm túc như vậy, Lâm baba không hổ danh là giáo sư đại học, ông thực nhanh lẹ đã tổ chức xong đáp án trả lời thật tốt: "Đầu tiên, con chỉ là hơi béo, tiếp theo, con lớn lên xác thật rất xinh đẹp. Cuối cùng, ba và mẹ con vẫn đều thường xuyên khuyên con giảm béo, là chính con không muốn đó, chúng ta mỗi lần khuyên con, con liền chất vấn chúng ta có phải ghét bỏ con hay không, chúng ta không chê con, cho nên không khuyên nữa."
Lâm Vãn hừ hừ: "Ba mẹ đây là yêu chiều con quá mức!"
Lâm baba không còn lời nào để nói. Thật sự rất cạn lời đó. Cha mẹ quá khó làm nhaa, thời điểm quản giáo hài tử thì bọn nó ngại mình dong dài, dung túng chúng thì quay đầu lại chúng nó liền trách bọn họ cưng chiều quá mức.(ಥ_ಥ)
"Được rồi, ba ba nhất định sửa lại." Giáo sư Lâm khiêm tốn thừa nhận sai lầm.
Lâm Vãn chỉ là thuận miệng nói vậy, thấy baba Lâm trịnh trọng mà nghiêm trang thuận theo lời nói của con gái mình như thế, Lâm Vãn không khỏi nghĩ tới cha ruột đại lão mỏ than của cô.
Mặc dù ông ấy là lão đạo mỏ than nhưng lại chỉ có duy nhất một đứa con gái là cô, thương cô khẳng định chắc chắn là tình thương thật sự, nhưng làm một đại lão ông ấy thật sự quá bận rộn, một năm thời gian ở bên cạnh cùng cô nhiều lắm cũng không vượt quá một tuần.
Khi còn nhỏ, Lâm Vãn mỗi ngày đều khát vọng được gặp ba ba, sau khi lớn lên Lâm Vãn chỉ cần thẻ của baba lão cho cô xoạt xoạt cà cà liền rất vui vẻ.
Nhưng mà, nếu thật sự cho cô chọn lựa, cô càng có khả năng muốn chọn một người ba như Lâm giáo sư vậy.
Aiz..., không nghĩ nữa, chuyện cũ thương tâm đau buồn gì đó cứ mặc cho nó theo gió mà bay đi.
Lâm Vãn bắt đầu lục lọi cặp sách của Béo Muội, muốn tìm một chút xem có nhìn thấy hộp trang điểm không, để cô xử lý mấy cái dấu vết của đậu rỗ hoa trên (mụn mụn đáng ghét đó bà con).
Hôm nay bắt đầu, cho dù cô có béo đi chăng nữa, cũng muốn làm một tiểu tiên nữ mập mạp.
"Con quên lấy tập à?" Lâm giáo thụ hỏi.
Lâm Vãn lắc đầu: "Hộp trang điểm của con đâu?"
Lâm giáo sư đầy kinh ngạc: "Con có bao giờ mua hộp trang điểm đâu?"
Lâm Vãn dừng tay lại, tìm tòi lục soát lại ký ức của Béo Muội, đứa nhỏ này ngoại trừ khi học nhà trẻ tham gia lớp biểu diễn, thế nhưng ngay cả son môi cũng chưa từng xài qua!
"Con muốn mua." Lâm Vãn quay đầu, làm nũng, mỉm cười nhìn Lâm giáo sư.
Lâm baba lập tức thỏa hiệp: "Con lên mạng chọn đi, ba trả tiền."
Lâm Vãn rất vừa lòng đó o(^▽^)o
Lâm giáo sư ngừng xe ở cổng trường, chỉ còn bảy phút nữa là vào tiết một, hắn uyển chuyển mà nhắc nhở nữ nhi nên chạy thì nhất định phải chạy đó.
Hiện tại là cuối tháng năm, buổi sáng cũng thật nóng nực, Lâm Vãn nghĩ thầm, bản thân cô đến trường chính là để đảm đương vai trò bạn gái của giáo bá, đến trễ thì đến trễ thôi.
Cho nên, tay ôm cặp sách, Lâm Vãn chậm rãi ung dung mà bước chân lên lầu chuẩn bị đi học.
Lâm giáo thụ nhìn bong lưng của con gái vẫn khí định thần nhàn( ung dung, bình tĩnh, tự tại, nhàn nhã:3), quyết định lập tức chạy đến nhà sách mua một quyển tâm lí học của thanh thiếu niên.
__ Thứ bảy, 10/8/2019 __
Được rồi, thời gian cấp bách, cuối tuần cô lại cẩn thận nghiên cứu cải tạo lại hình tượng của Béo Muội!
Rửa mặt đánh răng chải đầu mặc quần áo mất mười lăm phút, hoàn thành việc nuốt bánh bao hấp của Lâm baba trong vòng năm phút, chạy nhanh ra cửa còn bị Lâm mami gọi lại mạnh mẽ đeo cặp kính đen kia lên sóng mũi cho cô, thẳng đến tận 7 giờ hai mươi lăm phút, Lâm Vãn cùng Lâm baba mới lên xe.
Một chiếc bong đen chạy băng băng, lao vọt ra khỏi tiểu khu, hai cha con đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
"Vãn Vãn đừng nóng vội, mười phút sau nhất định có thể tới trường, vẫn còn kịp mà." Sợ con gái lo lắng bị đến trễ, Lâm baba vừa lái xe vừa nói.
Lâm Vãn không lo lắng đến vấn đề trễ học, ngồi ở cạnh ghế tài xế, Lâm Vãn tháo chiếc kính xuống. Vừa mới ra cửa quá gấp gáp, cô phải kiểm tra lại một chút mới được.
Lâm baba ngồi bên cạnh:......
Mỗi ngày hầu như đều là ông đưa con gái đi học, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bé con nhà mình soi gương!
Thật sự không còn chút luyến tiếc cuộc sống nào nữa sao!
Lâm giáo sư thật sự sầu muốn thúi ruột.(;"༎ຶД༎ຶ")
Ông thử hỏi thăm, giọng điệu từ ái phảng phất như đang cổ vũ học sinh: "Vãn Vãn tại sao lại bắt đầu soi gương vậy con gái?"
Lâm Vãn lấy mắt kính xuống, nháy một đôi mắt ngập nước đầy long lanh hỏi: "Ba à, ba không cảm thấy con quá béo sao? Con lớn lên dáng dấp xinh đẹp như vậy, ba với mẹ vì cái gì sao lại phóng túng con tự sa ngã như thế chứ?"
Lâm baba:......( ・᷄ὢ・᷅)
Con gái hỏi nghiêm túc như vậy, Lâm baba không hổ danh là giáo sư đại học, ông thực nhanh lẹ đã tổ chức xong đáp án trả lời thật tốt: "Đầu tiên, con chỉ là hơi béo, tiếp theo, con lớn lên xác thật rất xinh đẹp. Cuối cùng, ba và mẹ con vẫn đều thường xuyên khuyên con giảm béo, là chính con không muốn đó, chúng ta mỗi lần khuyên con, con liền chất vấn chúng ta có phải ghét bỏ con hay không, chúng ta không chê con, cho nên không khuyên nữa."
Lâm Vãn hừ hừ: "Ba mẹ đây là yêu chiều con quá mức!"
Lâm baba không còn lời nào để nói. Thật sự rất cạn lời đó. Cha mẹ quá khó làm nhaa, thời điểm quản giáo hài tử thì bọn nó ngại mình dong dài, dung túng chúng thì quay đầu lại chúng nó liền trách bọn họ cưng chiều quá mức.(ಥ_ಥ)
"Được rồi, ba ba nhất định sửa lại." Giáo sư Lâm khiêm tốn thừa nhận sai lầm.
Lâm Vãn chỉ là thuận miệng nói vậy, thấy baba Lâm trịnh trọng mà nghiêm trang thuận theo lời nói của con gái mình như thế, Lâm Vãn không khỏi nghĩ tới cha ruột đại lão mỏ than của cô.
Mặc dù ông ấy là lão đạo mỏ than nhưng lại chỉ có duy nhất một đứa con gái là cô, thương cô khẳng định chắc chắn là tình thương thật sự, nhưng làm một đại lão ông ấy thật sự quá bận rộn, một năm thời gian ở bên cạnh cùng cô nhiều lắm cũng không vượt quá một tuần.
Khi còn nhỏ, Lâm Vãn mỗi ngày đều khát vọng được gặp ba ba, sau khi lớn lên Lâm Vãn chỉ cần thẻ của baba lão cho cô xoạt xoạt cà cà liền rất vui vẻ.
Nhưng mà, nếu thật sự cho cô chọn lựa, cô càng có khả năng muốn chọn một người ba như Lâm giáo sư vậy.
Aiz..., không nghĩ nữa, chuyện cũ thương tâm đau buồn gì đó cứ mặc cho nó theo gió mà bay đi.
Lâm Vãn bắt đầu lục lọi cặp sách của Béo Muội, muốn tìm một chút xem có nhìn thấy hộp trang điểm không, để cô xử lý mấy cái dấu vết của đậu rỗ hoa trên (mụn mụn đáng ghét đó bà con).
Hôm nay bắt đầu, cho dù cô có béo đi chăng nữa, cũng muốn làm một tiểu tiên nữ mập mạp.
"Con quên lấy tập à?" Lâm giáo thụ hỏi.
Lâm Vãn lắc đầu: "Hộp trang điểm của con đâu?"
Lâm giáo sư đầy kinh ngạc: "Con có bao giờ mua hộp trang điểm đâu?"
Lâm Vãn dừng tay lại, tìm tòi lục soát lại ký ức của Béo Muội, đứa nhỏ này ngoại trừ khi học nhà trẻ tham gia lớp biểu diễn, thế nhưng ngay cả son môi cũng chưa từng xài qua!
"Con muốn mua." Lâm Vãn quay đầu, làm nũng, mỉm cười nhìn Lâm giáo sư.
Lâm baba lập tức thỏa hiệp: "Con lên mạng chọn đi, ba trả tiền."
Lâm Vãn rất vừa lòng đó o(^▽^)o
Lâm giáo sư ngừng xe ở cổng trường, chỉ còn bảy phút nữa là vào tiết một, hắn uyển chuyển mà nhắc nhở nữ nhi nên chạy thì nhất định phải chạy đó.
Hiện tại là cuối tháng năm, buổi sáng cũng thật nóng nực, Lâm Vãn nghĩ thầm, bản thân cô đến trường chính là để đảm đương vai trò bạn gái của giáo bá, đến trễ thì đến trễ thôi.
Cho nên, tay ôm cặp sách, Lâm Vãn chậm rãi ung dung mà bước chân lên lầu chuẩn bị đi học.
Lâm giáo thụ nhìn bong lưng của con gái vẫn khí định thần nhàn( ung dung, bình tĩnh, tự tại, nhàn nhã:3), quyết định lập tức chạy đến nhà sách mua một quyển tâm lí học của thanh thiếu niên.
__ Thứ bảy, 10/8/2019 __
Tác giả :
Tiếu Giai Nhân