Ta Có Dược A!
Quyển 2 - Chương 61: Phát triển đan dược
Edit: Tracy
Mấy ngày liên tiếp về sau, Cố Tá cùng Công Nghi Thiên Hành công việc đều lu bù cả lên.
Đầu tiên nói đến Cố Tá, hắn đưa ra quyết định gì đó không phải chỉ là nói suôn, tỷ như hắn nghĩ tới những đan dược bổ huyết gì đó, liền thật sự trong vô số phương thuốc kia tìm ra được loại đan dược tương tự như vậy, gọi là Tham Tuyết Đan.
Chủ dược của loại đan dược này là nhân sâm trên trăm năm, có thể xem như thường gặp ở đại lục này, cùng với một ít dược liệu trân quý khác phối hợp lại, có thể khiến người trong mười phút nhanh chóng tạo huyết, khôi phục khí huyết.
Nói đến tiếp chính là Công Nghi Thiên Hành, chuyện y phải làm càng lúc càng nhiều, tỷ như trước cho Thiên Long Vệ ra ngoài mua tài liệu về Trú Nhan Đan; đi tìm kiếm mấy vị dược liệu còn thiếu trong Tiên Thiên Đan xem có trên đại lục này không; mặt khác y còn mở ra trưng bày Ngũ Tinh Đan hạ phẩm, còn có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị.
Hôm nay, Cố Tá cầm hai hồ lô lớn Tham Tuyết Đan trong mật thất chạy ra, hướng thư phòng tìm Công Nghi Thiên Hành.
Lúc này Công Nghi Thiên Hành đang nghe Long Nhất bẩm báo việc quan trọng.
Cố Tá gõ cửa.
Công Nghi Thiên Hành lên tiếng nói, "A Tá, trực tiếp tiến vào đi."
Long Nhất đang bẩm báo cũng không dừng lại: "....Đoan Mộc gia không ngừng có hành động nhỏ, nhóm thám tử gia tộc đều đến thăm dò, một ít mật thám bị phát hiện, trực tiếp trở thành minh thám... "
Bởi vì không nghe đoạn nói chuyện trước đó, nên Cố Tá cũng không biết chuyện gì xảy ra, liền hỏi: "Đại ca, mấy thế gia khác lại nháo ra cái chuyện xấu gì rồi sao? "
Công Nghi Thiên Hành nghe hắn hình dung như vậy, không khỏi cười nói: "Hách Liên gia xuất thủ, cùng mấy đại thế gia khác muốn tìm đến phương thuốc trị khỏi hẳn cho ta kia, muốn từ bên trong chia lợi ích."
Cố Tá nhíu mày: "Trước đó ta cùng Long Nhị ở tửu lâu ăn cơm cũng nghe nói chuyện phương thuốc đã truyền ra ngoài, đại ca, việc này rất nghiêm trọng sao?"
Công Nghi Thiên Hành biểu tình thong dong: "Không có gì quan trọng, cho dù phụ thân mẫu thân là thân nhân của ta cũng chỉ biết ta được ngươi dâng lên phương thuốc chữa khỏi mà thôi, tên phương thuốc kia bọn họ đã nghe qua, nhưng nội dung phương thuốc bọn họ lại không biết. Những người khác trong gia tộc cũng không biết rõ ràng lắm, mật thám có thể dò ra được cái gì chứ?" Y nhìn dáng vẻ lo lắng của Cố Tá, vẫy vẫy tay bảo hắn đến gần.
Cố Tá liền đi qua.
Công Nghi Thiên Hành bật cười hai tiếng: "Không cần để ý, ta vừa lúc muốn đem Ngũ Tinh Đan đẩy ra, chuyện này cũng coi như một hồi tuyên truyền không tồi đi."
Cố Tá ngớ ngẩn: "Đại ca đã sớm biết?"
Công Nghi Thiên Hành gật gật đầu: "Chuyện ta khỏi hẳn nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn, mấy nhà khác nếu không tìm hiểu thật sự mới là kì quái. Nhưng mà ta vốn chuẩn bị chờ sau khi từ Thương Long Trì trở về sẽ bảo ngươi luyện chế Ngũ Tinh Đan, không ngờ ta còn chưa có mở miệng, A Tá lại thông minh sắc sảo như vậy hiểu rõ lòng ta."
Nghe đến đó, Cố Tá mặt đỏ lên.
Hắn chỗ nào giống như đại ca nói suy nghĩ chu toàn chứ, hắn chỉ là cảm thấy dược liệu đủ rồi thì cứ thế mà luyện thôi.
Công Nghi Thiên Hành thấy hắn ngượng ngùng, cũng không trêu ghẹo hắn, chỉ kiên nhẫn cùng hắn giải thích: "Người ngoài không biết ta dùng chính là dược thủy hay đan dược, Ngũ Tinh Đan có tác dụng cải thiện tư chất kinh mạch, trực tiếp đưa ra là được. Ngày sau lại tung ra Trú Nhan Đan, hoặc là đan dược khác nào đó.... "
Cố Tá quơ quơ hồ lô trong tay: "Còn có Tham Tuyết Đan...bổ máu."
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Tốt thôi, Trú Nhan Đan cùng với Tham Tuyết Đan, còn có Ngũ Tinh Đan đều có thể nói là nghiên cứu ra được từ phương thuốc cổ truyền kia, đối ngoại đối nội đều không cần phải nói nhiều."
Cố Tá nghe thấy có đạo lí, liền gật gật đầu, "Đại ca cứ định đoạt."
Công Nghi Thiên Hành ánh mắt ôn nhu: "Chỉ là A Tá phải vất vả rồi."
Cố Tá lắc đầu: "Với ta mà nói luyện dược chính là tu luyện, không có gì là vất vả cả. Nhưng thật ra là đại ca, về sau phải ăn nhiều Ngũ Tinh Đan, đối với thân thể có lợi."
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi mỉm cười: "Ta nghe A Tá."
Hai người sau khi quyết định, Cố Tá mấy ngày nay cả Ích Khí Đan cùng Hồi Xuân Đan đều vứt sang một bên, tất cả thời gian đều dùng luyện chế Ngũ Tinh Đan và Tham Tuyết Đan, đương nhiên Ngũ Tinh Đan chỉ có hạ phẩm cùng trung phẩm, Tham Tuyết Đan thì có ba loại cấp bậc thượng-trung-hạ. Cấp bậc khác nhau tiền thu về của mỗi cấp bậc cũng khác nhau.
Đến mức Công Nghi Thiên Hành phái người đem Tham Tuyết Đan tuyên truyền đã nhập vào, vài ngày sau sẽ ở hiệu thuốc tốt nhất trên danh nghĩa Công Nghi Thiên Hành mở ra trưng bày đan dược, trưng bày hai loại đan dược này.
Thời gian rất mau qua đi, chớp mắt liền đến.
Công Nghi Thiên Hành một thân áo dài xanh ngọc, môi mỉm cười, dáng vẻ ngọc thụ lâm phong.
Cố Tá cũng sớm thay một bộ xiêm y chỉnh tề, chỉ là bởi vì còn muốn che giấu thân phận, đi theo Công Nghi Thiên Hành ra cửa cũng không đường hoàng.
Hai người bọn họ là đi xem náo nhiệt.
Long Nhất Long Nhị làm hộ vệ, lúc sau một hàng bốn người liền ra cửa.
Mục đích chính là đoạn đường phồn hoa phố nam kia.
Đó chính là sản nghiệp thuộc về một mình Công Nghi Thiên Hành, cũng là hiệu thuốc tốt nhất, gọi là Dược Sinh Đường, tên cũng không quá khoa trương, đan dược trong đó cũng không quá nhiều.
Cũng hết cách, bồi dưỡng Luyện dược sư không dễ, Công Nghi gia dưỡng không ít người, người có năng lực cực mạnh lại không nhiều lắm.
Đan dược trong Dược Sinh Đường trước kia đều là do ba vị Luyện dược sư trong Công Nghi gia luyện chế, bởi vì bọn họ là do Công Nghi Thiên Hành tìm đến gia tộc mượn nhân thủ, cho nên bọn họ không chỉ muốn Công Nghi Thiên Hành cung cấp dược liệu, đan dược thu vào phải cho gia độc ba phần, cho Luyện dược sư một phần, chính là sang quý như thế đó.
Nhưng mà đoạn thời gian trước đó Công Nghi Thiên Hành đã không thuê ba vị Luyện dược sư kia nữa, lại đem hiệu thuốc dọn dẹp sạch sẽ, đến hiện tại lại muốn tung ra hai loại đan dược mới.
Hiện tại hẳn là lúc chế tạo tinh phẩm, những đan dược thoạt nhìn không tồi trước đó, hiện tại cùng với tân phẩm so qua ít nhiều cũng cảm thấy nhìn không được, liền dứt khoát đào thải.
Bởi vì thanh danh Công Nghi gia và Công Nghi Thiên Hành, Dược Sinh Đường hôm nay phát ra thiệp mời trung bày đan dược, rất nhiều người đều muốn đến nhìn một cái.
Tuyên truyền trước đó tương đối có tác dụng, lúc này liền thành biển người tấp nập rồi.
Cố Tá được Công Nghi Thiên Hành che chở, từ một bên khác vòng đi qua, trực tiếp đứng ở một góc chết bên trong Dược Sinh Đường, chỗ này có thể nhìn tất cả tình cảnh phía trước, mà người ở trước lại không nhất thiết có thể nhìn thấy bọn họ.
Long Nhất Long Nhị càng phải phi thường cảnh giác, không để có sơ hở cho người khác lợi dụng.
Trưng bày đan dược phía trước, cũng đã bắt đầu.
Có thiệp mời, số lượng người quan trọng đều có chỗ ngồi, phân ra làm hai bên, ngồi ở trước đương nhiên chính là đệ tử tứ đại thế gia khác.
Vốn dĩ loại trường hợp này, mỗi nhà đều sẽ chỉ phái quản sự đắc lực nhất, hoặc là đệ tử chuyên môn phục trách việc vặt là đủ rồi, nhưng lúc này tương đối ngoài dự đoán của mọi người chính là người tới cư nhiên đều là các vị có địa vị chỉ hơi kém hơn tứ đại công tử dòng chính.
Thế này cũng thật là đủ nể tình nha.
Công Nghi Thiên Hành thấp giọng cười nói: "Tới thăm dò."
Cố Tá gật gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.
Nói trắng ra vẫn là vì mặt mũi đại ca nhà hắn quá lớn! Mới vừa khỏi hẳn đã đẩy ra loại dược mới, mấy nhà khác chắc chắn phải lo lắng, sao có thể không phái chút người có phân lượng đi hỏi thăm được?
Sau đó hai người đều nghiêm túc quan sát.
Phía trước cũng đã bắt đầu triển lãm đan dược.
Phụ trách trưng bày đan dược là một quản sự trẻ tuổi lại rất có năng lực dưới tay Công Nghi Thiên Hành, hắn thấy người đã đến đông đủ liền nhẹ vỗ một chưởng.
Ngay sau đó, hai cô gái tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, mỗi người cầm một cái khay, chia ra đứng hai bên trái phải hắn.
Vị quản sự trẻ tuổi cười chắp tay với mọi người: “Hôm nay Dược Sinh Đường chúng tôi đẩy ra loại đan dược mới, mong được chư vị khách quan cổ vũ!”
Tiếng vừa dứt, khuôn mặt những người có mặt hai bên trái phải đều mang nét cười, một bộ hoàn toàn hứng thú.
Vị quản sự trẻ tuổi cũng không dông dài vô nghĩa, hắn để cô gái bên trái tiến lên, dùng tay kéo tấm vải đỏ xuống: “Dược Sinh Đường chúng tôi lần đầu tiên cho ra một loại dược tốt với tác dụng hồi máu bổ máu, được gọi là Tham Tuyết Đan, chia làm ba phẩm cấp.” Sau khi nói xong, hắn bày ra ba hộp ngọc trên khay.
Người phía dưới cũng đều thấy rõ, ba chiếc hộp được phân thành hồng, hoàng, bạch* ngọc.
*đỏ vàng trắng
Rất rõ ràng, cấp bậc đan dược khác nhau thì được bày trong ba loại hộp khác nhau.
Vị quản sự trẻ dùng một đôi đũa trúc, gắp lên một viên đan dược màu xanh nhỏ đặt trong chiếc hộp hồng ngọc ngoài cùng bên trái: “Đây là hạ phẩm Tham Tuyết Đan, sau khi ăn vào có thể khôi phục khí huyết trong vòng một canh giờ.”
Viên đan dược kia thoạt nhìn trong suốt không vết tích, mùi hương thoang thoảng bay vào mũi, chọc người thích thú.
Nhóm khách quan nhất thời đều kinh ngạc lên: “Chỉ mới là hạ phẩm lại có thể khôi phục khí huyết trong vòng một canh giờ?”
Nhóm võ giả hàng năm tu luyện, vì rèn luyện thân thể nên phải tiêu hao một lượng khí huyết rất lớn. Đương nhiên bình thường nếu ăn thịt của hoang thú cũng có thể được bồi bổ, nhưng tỉ lệ lại không quá cao — mà luyện dược sư trong nhóm bọn họ cũng không ai biết cách đem tinh thịt* luyện chế thành dược thiện.
*phần thịt ngon, tinh túy nhất
Vị quản sự trẻ tuổi rất vừa lòng với phản ứng của mọi người, buông xuống viên đan dược kia, lại từ hộp thứ hai — hộp màu vàng gặp lên một viên đan dược: “Đây là trung phẩm, nửa canh giờ có thể khôi phục khí huyết.”
Hắn cố ý giơ viên đan dược cao hơn, để tất cả mọi người có thể thấy rõ.
Đúng vậy, ánh sáng viên Tham Tuyết Đan này còn thâm thúy hơn viên trước đó, trên thân đan cũng trơn bóng mượt mà hơn.
Nửa canh giờ! Nhanh gấp đôi!
Điều này lại khiến nhóm khách nhân đồng thời kinh ngạc, ánh mắt chăm chú không rời nhìn về phía hộp bạch ngọc.
Vị quản sự trẻ tuổi cũng không thừa nước đục thả câu, trực tiếp gắp lên viên Tham Tuyết Đan trong đó lên.
Mà viên Tham Tuyết Đan này, không chỉ có màu sắc hầu như xanh biếc, mà toàn viên cũng vô cùng tròn trịa, thậm chí giống như thạch ngọc, vô cùng xinh đẹp.
Hắn tự tin nói: “Thượng phẩm Tham Tuyết Đan, khôi phục khí huyết trong vòng một khắc!”
Tất cả mọi người có mặt đều ồn ào hẳn lên.
Chỉ cần một khắc, nếu là đang đi trải nghiệm rèn luyện lại bị thương mất một lượng máu lớn, vậy chẳng phải có thể lập tức lượm được một cái mạng về sao! Đúng là loại đan dược đáng sợ!
Trong nháy mắt, rất nhiều khách nhân đều muốn kiểm định loại Tham Tuyết Đan này!
Thậm chí còn có nhiều người không chờ được lên tiếng, thanh âm vô cùng ồn ào, ngay cả giá cả cũng không quan tâm.
Vị quản sự trẻ tuổi vội áp chế tình hình: “Chư vị, chư vị! Xin hãy nghe một chút giá cả!”
Lời vừa ra, tất cả khách nhân đều tỉnh táo bình tĩnh trở lại.
Đúng vậy, vẫn chưa biết giá cả….
Nhưng giá cả lại cũng không cao, hạ phẩm Tham Tuyết Đan chỉ có một kim, cùng giá với Ích khí đan, trung phẩm là năm kim, thượng phẩm ước chừng mười hai kim.
Tuy nhìn qua tưởng như không cao, nhưng thực tế nếu dùng nhiều, cũng không rẻ bao nhiêu.
Mà đối với nhóm khách nhân có mặt, giá Tham Tuyết Đan như vậy đã là một món hời.
Rất nhanh tất cả đã đều làm đơn đặt hàng, sau đó chính là giới thiệu loại đan dược thứ hai, khiến người càng mong đợi.
Cũng chính là nói, thứ tốt còn ở phía sau…
________________
*vẫy khăn vẫy khăn* vote đi mn, vote đi đừng ngại...
Mấy ngày liên tiếp về sau, Cố Tá cùng Công Nghi Thiên Hành công việc đều lu bù cả lên.
Đầu tiên nói đến Cố Tá, hắn đưa ra quyết định gì đó không phải chỉ là nói suôn, tỷ như hắn nghĩ tới những đan dược bổ huyết gì đó, liền thật sự trong vô số phương thuốc kia tìm ra được loại đan dược tương tự như vậy, gọi là Tham Tuyết Đan.
Chủ dược của loại đan dược này là nhân sâm trên trăm năm, có thể xem như thường gặp ở đại lục này, cùng với một ít dược liệu trân quý khác phối hợp lại, có thể khiến người trong mười phút nhanh chóng tạo huyết, khôi phục khí huyết.
Nói đến tiếp chính là Công Nghi Thiên Hành, chuyện y phải làm càng lúc càng nhiều, tỷ như trước cho Thiên Long Vệ ra ngoài mua tài liệu về Trú Nhan Đan; đi tìm kiếm mấy vị dược liệu còn thiếu trong Tiên Thiên Đan xem có trên đại lục này không; mặt khác y còn mở ra trưng bày Ngũ Tinh Đan hạ phẩm, còn có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị.
Hôm nay, Cố Tá cầm hai hồ lô lớn Tham Tuyết Đan trong mật thất chạy ra, hướng thư phòng tìm Công Nghi Thiên Hành.
Lúc này Công Nghi Thiên Hành đang nghe Long Nhất bẩm báo việc quan trọng.
Cố Tá gõ cửa.
Công Nghi Thiên Hành lên tiếng nói, "A Tá, trực tiếp tiến vào đi."
Long Nhất đang bẩm báo cũng không dừng lại: "....Đoan Mộc gia không ngừng có hành động nhỏ, nhóm thám tử gia tộc đều đến thăm dò, một ít mật thám bị phát hiện, trực tiếp trở thành minh thám... "
Bởi vì không nghe đoạn nói chuyện trước đó, nên Cố Tá cũng không biết chuyện gì xảy ra, liền hỏi: "Đại ca, mấy thế gia khác lại nháo ra cái chuyện xấu gì rồi sao? "
Công Nghi Thiên Hành nghe hắn hình dung như vậy, không khỏi cười nói: "Hách Liên gia xuất thủ, cùng mấy đại thế gia khác muốn tìm đến phương thuốc trị khỏi hẳn cho ta kia, muốn từ bên trong chia lợi ích."
Cố Tá nhíu mày: "Trước đó ta cùng Long Nhị ở tửu lâu ăn cơm cũng nghe nói chuyện phương thuốc đã truyền ra ngoài, đại ca, việc này rất nghiêm trọng sao?"
Công Nghi Thiên Hành biểu tình thong dong: "Không có gì quan trọng, cho dù phụ thân mẫu thân là thân nhân của ta cũng chỉ biết ta được ngươi dâng lên phương thuốc chữa khỏi mà thôi, tên phương thuốc kia bọn họ đã nghe qua, nhưng nội dung phương thuốc bọn họ lại không biết. Những người khác trong gia tộc cũng không biết rõ ràng lắm, mật thám có thể dò ra được cái gì chứ?" Y nhìn dáng vẻ lo lắng của Cố Tá, vẫy vẫy tay bảo hắn đến gần.
Cố Tá liền đi qua.
Công Nghi Thiên Hành bật cười hai tiếng: "Không cần để ý, ta vừa lúc muốn đem Ngũ Tinh Đan đẩy ra, chuyện này cũng coi như một hồi tuyên truyền không tồi đi."
Cố Tá ngớ ngẩn: "Đại ca đã sớm biết?"
Công Nghi Thiên Hành gật gật đầu: "Chuyện ta khỏi hẳn nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn, mấy nhà khác nếu không tìm hiểu thật sự mới là kì quái. Nhưng mà ta vốn chuẩn bị chờ sau khi từ Thương Long Trì trở về sẽ bảo ngươi luyện chế Ngũ Tinh Đan, không ngờ ta còn chưa có mở miệng, A Tá lại thông minh sắc sảo như vậy hiểu rõ lòng ta."
Nghe đến đó, Cố Tá mặt đỏ lên.
Hắn chỗ nào giống như đại ca nói suy nghĩ chu toàn chứ, hắn chỉ là cảm thấy dược liệu đủ rồi thì cứ thế mà luyện thôi.
Công Nghi Thiên Hành thấy hắn ngượng ngùng, cũng không trêu ghẹo hắn, chỉ kiên nhẫn cùng hắn giải thích: "Người ngoài không biết ta dùng chính là dược thủy hay đan dược, Ngũ Tinh Đan có tác dụng cải thiện tư chất kinh mạch, trực tiếp đưa ra là được. Ngày sau lại tung ra Trú Nhan Đan, hoặc là đan dược khác nào đó.... "
Cố Tá quơ quơ hồ lô trong tay: "Còn có Tham Tuyết Đan...bổ máu."
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Tốt thôi, Trú Nhan Đan cùng với Tham Tuyết Đan, còn có Ngũ Tinh Đan đều có thể nói là nghiên cứu ra được từ phương thuốc cổ truyền kia, đối ngoại đối nội đều không cần phải nói nhiều."
Cố Tá nghe thấy có đạo lí, liền gật gật đầu, "Đại ca cứ định đoạt."
Công Nghi Thiên Hành ánh mắt ôn nhu: "Chỉ là A Tá phải vất vả rồi."
Cố Tá lắc đầu: "Với ta mà nói luyện dược chính là tu luyện, không có gì là vất vả cả. Nhưng thật ra là đại ca, về sau phải ăn nhiều Ngũ Tinh Đan, đối với thân thể có lợi."
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi mỉm cười: "Ta nghe A Tá."
Hai người sau khi quyết định, Cố Tá mấy ngày nay cả Ích Khí Đan cùng Hồi Xuân Đan đều vứt sang một bên, tất cả thời gian đều dùng luyện chế Ngũ Tinh Đan và Tham Tuyết Đan, đương nhiên Ngũ Tinh Đan chỉ có hạ phẩm cùng trung phẩm, Tham Tuyết Đan thì có ba loại cấp bậc thượng-trung-hạ. Cấp bậc khác nhau tiền thu về của mỗi cấp bậc cũng khác nhau.
Đến mức Công Nghi Thiên Hành phái người đem Tham Tuyết Đan tuyên truyền đã nhập vào, vài ngày sau sẽ ở hiệu thuốc tốt nhất trên danh nghĩa Công Nghi Thiên Hành mở ra trưng bày đan dược, trưng bày hai loại đan dược này.
Thời gian rất mau qua đi, chớp mắt liền đến.
Công Nghi Thiên Hành một thân áo dài xanh ngọc, môi mỉm cười, dáng vẻ ngọc thụ lâm phong.
Cố Tá cũng sớm thay một bộ xiêm y chỉnh tề, chỉ là bởi vì còn muốn che giấu thân phận, đi theo Công Nghi Thiên Hành ra cửa cũng không đường hoàng.
Hai người bọn họ là đi xem náo nhiệt.
Long Nhất Long Nhị làm hộ vệ, lúc sau một hàng bốn người liền ra cửa.
Mục đích chính là đoạn đường phồn hoa phố nam kia.
Đó chính là sản nghiệp thuộc về một mình Công Nghi Thiên Hành, cũng là hiệu thuốc tốt nhất, gọi là Dược Sinh Đường, tên cũng không quá khoa trương, đan dược trong đó cũng không quá nhiều.
Cũng hết cách, bồi dưỡng Luyện dược sư không dễ, Công Nghi gia dưỡng không ít người, người có năng lực cực mạnh lại không nhiều lắm.
Đan dược trong Dược Sinh Đường trước kia đều là do ba vị Luyện dược sư trong Công Nghi gia luyện chế, bởi vì bọn họ là do Công Nghi Thiên Hành tìm đến gia tộc mượn nhân thủ, cho nên bọn họ không chỉ muốn Công Nghi Thiên Hành cung cấp dược liệu, đan dược thu vào phải cho gia độc ba phần, cho Luyện dược sư một phần, chính là sang quý như thế đó.
Nhưng mà đoạn thời gian trước đó Công Nghi Thiên Hành đã không thuê ba vị Luyện dược sư kia nữa, lại đem hiệu thuốc dọn dẹp sạch sẽ, đến hiện tại lại muốn tung ra hai loại đan dược mới.
Hiện tại hẳn là lúc chế tạo tinh phẩm, những đan dược thoạt nhìn không tồi trước đó, hiện tại cùng với tân phẩm so qua ít nhiều cũng cảm thấy nhìn không được, liền dứt khoát đào thải.
Bởi vì thanh danh Công Nghi gia và Công Nghi Thiên Hành, Dược Sinh Đường hôm nay phát ra thiệp mời trung bày đan dược, rất nhiều người đều muốn đến nhìn một cái.
Tuyên truyền trước đó tương đối có tác dụng, lúc này liền thành biển người tấp nập rồi.
Cố Tá được Công Nghi Thiên Hành che chở, từ một bên khác vòng đi qua, trực tiếp đứng ở một góc chết bên trong Dược Sinh Đường, chỗ này có thể nhìn tất cả tình cảnh phía trước, mà người ở trước lại không nhất thiết có thể nhìn thấy bọn họ.
Long Nhất Long Nhị càng phải phi thường cảnh giác, không để có sơ hở cho người khác lợi dụng.
Trưng bày đan dược phía trước, cũng đã bắt đầu.
Có thiệp mời, số lượng người quan trọng đều có chỗ ngồi, phân ra làm hai bên, ngồi ở trước đương nhiên chính là đệ tử tứ đại thế gia khác.
Vốn dĩ loại trường hợp này, mỗi nhà đều sẽ chỉ phái quản sự đắc lực nhất, hoặc là đệ tử chuyên môn phục trách việc vặt là đủ rồi, nhưng lúc này tương đối ngoài dự đoán của mọi người chính là người tới cư nhiên đều là các vị có địa vị chỉ hơi kém hơn tứ đại công tử dòng chính.
Thế này cũng thật là đủ nể tình nha.
Công Nghi Thiên Hành thấp giọng cười nói: "Tới thăm dò."
Cố Tá gật gật đầu, tỏ vẻ minh bạch.
Nói trắng ra vẫn là vì mặt mũi đại ca nhà hắn quá lớn! Mới vừa khỏi hẳn đã đẩy ra loại dược mới, mấy nhà khác chắc chắn phải lo lắng, sao có thể không phái chút người có phân lượng đi hỏi thăm được?
Sau đó hai người đều nghiêm túc quan sát.
Phía trước cũng đã bắt đầu triển lãm đan dược.
Phụ trách trưng bày đan dược là một quản sự trẻ tuổi lại rất có năng lực dưới tay Công Nghi Thiên Hành, hắn thấy người đã đến đông đủ liền nhẹ vỗ một chưởng.
Ngay sau đó, hai cô gái tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, mỗi người cầm một cái khay, chia ra đứng hai bên trái phải hắn.
Vị quản sự trẻ tuổi cười chắp tay với mọi người: “Hôm nay Dược Sinh Đường chúng tôi đẩy ra loại đan dược mới, mong được chư vị khách quan cổ vũ!”
Tiếng vừa dứt, khuôn mặt những người có mặt hai bên trái phải đều mang nét cười, một bộ hoàn toàn hứng thú.
Vị quản sự trẻ tuổi cũng không dông dài vô nghĩa, hắn để cô gái bên trái tiến lên, dùng tay kéo tấm vải đỏ xuống: “Dược Sinh Đường chúng tôi lần đầu tiên cho ra một loại dược tốt với tác dụng hồi máu bổ máu, được gọi là Tham Tuyết Đan, chia làm ba phẩm cấp.” Sau khi nói xong, hắn bày ra ba hộp ngọc trên khay.
Người phía dưới cũng đều thấy rõ, ba chiếc hộp được phân thành hồng, hoàng, bạch* ngọc.
*đỏ vàng trắng
Rất rõ ràng, cấp bậc đan dược khác nhau thì được bày trong ba loại hộp khác nhau.
Vị quản sự trẻ dùng một đôi đũa trúc, gắp lên một viên đan dược màu xanh nhỏ đặt trong chiếc hộp hồng ngọc ngoài cùng bên trái: “Đây là hạ phẩm Tham Tuyết Đan, sau khi ăn vào có thể khôi phục khí huyết trong vòng một canh giờ.”
Viên đan dược kia thoạt nhìn trong suốt không vết tích, mùi hương thoang thoảng bay vào mũi, chọc người thích thú.
Nhóm khách quan nhất thời đều kinh ngạc lên: “Chỉ mới là hạ phẩm lại có thể khôi phục khí huyết trong vòng một canh giờ?”
Nhóm võ giả hàng năm tu luyện, vì rèn luyện thân thể nên phải tiêu hao một lượng khí huyết rất lớn. Đương nhiên bình thường nếu ăn thịt của hoang thú cũng có thể được bồi bổ, nhưng tỉ lệ lại không quá cao — mà luyện dược sư trong nhóm bọn họ cũng không ai biết cách đem tinh thịt* luyện chế thành dược thiện.
*phần thịt ngon, tinh túy nhất
Vị quản sự trẻ tuổi rất vừa lòng với phản ứng của mọi người, buông xuống viên đan dược kia, lại từ hộp thứ hai — hộp màu vàng gặp lên một viên đan dược: “Đây là trung phẩm, nửa canh giờ có thể khôi phục khí huyết.”
Hắn cố ý giơ viên đan dược cao hơn, để tất cả mọi người có thể thấy rõ.
Đúng vậy, ánh sáng viên Tham Tuyết Đan này còn thâm thúy hơn viên trước đó, trên thân đan cũng trơn bóng mượt mà hơn.
Nửa canh giờ! Nhanh gấp đôi!
Điều này lại khiến nhóm khách nhân đồng thời kinh ngạc, ánh mắt chăm chú không rời nhìn về phía hộp bạch ngọc.
Vị quản sự trẻ tuổi cũng không thừa nước đục thả câu, trực tiếp gắp lên viên Tham Tuyết Đan trong đó lên.
Mà viên Tham Tuyết Đan này, không chỉ có màu sắc hầu như xanh biếc, mà toàn viên cũng vô cùng tròn trịa, thậm chí giống như thạch ngọc, vô cùng xinh đẹp.
Hắn tự tin nói: “Thượng phẩm Tham Tuyết Đan, khôi phục khí huyết trong vòng một khắc!”
Tất cả mọi người có mặt đều ồn ào hẳn lên.
Chỉ cần một khắc, nếu là đang đi trải nghiệm rèn luyện lại bị thương mất một lượng máu lớn, vậy chẳng phải có thể lập tức lượm được một cái mạng về sao! Đúng là loại đan dược đáng sợ!
Trong nháy mắt, rất nhiều khách nhân đều muốn kiểm định loại Tham Tuyết Đan này!
Thậm chí còn có nhiều người không chờ được lên tiếng, thanh âm vô cùng ồn ào, ngay cả giá cả cũng không quan tâm.
Vị quản sự trẻ tuổi vội áp chế tình hình: “Chư vị, chư vị! Xin hãy nghe một chút giá cả!”
Lời vừa ra, tất cả khách nhân đều tỉnh táo bình tĩnh trở lại.
Đúng vậy, vẫn chưa biết giá cả….
Nhưng giá cả lại cũng không cao, hạ phẩm Tham Tuyết Đan chỉ có một kim, cùng giá với Ích khí đan, trung phẩm là năm kim, thượng phẩm ước chừng mười hai kim.
Tuy nhìn qua tưởng như không cao, nhưng thực tế nếu dùng nhiều, cũng không rẻ bao nhiêu.
Mà đối với nhóm khách nhân có mặt, giá Tham Tuyết Đan như vậy đã là một món hời.
Rất nhanh tất cả đã đều làm đơn đặt hàng, sau đó chính là giới thiệu loại đan dược thứ hai, khiến người càng mong đợi.
Cũng chính là nói, thứ tốt còn ở phía sau…
________________
*vẫy khăn vẫy khăn* vote đi mn, vote đi đừng ngại...
Tác giả :
Y Lạc Thành Hỏa