Ta Có Dược A!
Quyển 1 - Chương 12: Đan dược đáng sợ
Edit: Tracy
Công Nghi Thiên Hành nhìn Cố Tá sau khi chào hỏi lại tiếp trở về tiếp tục luyện đan, cũng không đi quấy rầy hắn.
Quả nhiên, y phát hiện thời gian luyện đan so với lần đầu còn ngắn hơn, sau đó luyện chế một lò Ích khí đan, tiếp lò thứ hai, lò thứ ba...
Mỗi một lò đều là mười sáu viên giống nhau, thậm chí thời gian luyện chế một lò so với một lò càng ngắn hơn.
Y thấy thiếu niên thú vị này, tốc độ đang không ngừng tiến bộ... Cũng không uổng công y coi trọng hắn.
Chờ luyện chế lò thứ ba thành công, Cố Tá trên trán cũng thấm đẫm mồ hôi, hắn nghỉ một lát, cảm thấy có lẽ vẫn có thể tiếp tục, hắn còn chưa thật sự tiếp tục đã bị ngăn lại.
Công Nghi Thiên Hành không biết khi nào đã tới phía sau, một bàn tay ấn vai trái hắn, ngữ khí ôn hòa: "A Tá, ngươi đã mệt, nên đi nghỉ ngơi một lát, tránh làm tổn thương chính mình."
Cố Tạ khẽ nhíu mày: "Thiên Hành công tử, ta còn có thể... "
Công Nghi Thiên Hành cười cười trấn an: "Nhất thời không cần vội, nếu ngươi nôn nóng, đối với phát triển về sau càng bất lợi... Ngươi chính là còn phải chữa bệnh cho ta a. "
Cố Tá kịp phản ứng, cũng đúng, việc luyện đan này mệt mỏi so với mệt mỏi trước kia không giống nhau, nếu thật sự bị hao tổn, nói không chừng sẽ là phiền toái lớn.
Kim chủ là người thông minh, hắn nghe lời người thông minh là tốt nhất.
Suy nghĩ cẩn thận, Cố Tá gật gật đầu, sảng khoái đáp: "Ta nghe Thiên Hành công tử. "
Công Nghi Thiên Hành miệng cười, mang theo Cố Tá đi ra, tiến vào tẩm phòng chính mình.
Tẩm phòng là nơi tương đối riêng tư, rất rộng lớn, nằm sau cửa hông nối liền với thư phòng. Trong phòng không chỉ có một chiếc giường lớn rất thoải mái, còn có một chiếc giường nhỏ hơn một chút, là vừa mới đặt vào, hiển nhiên thuộc sở hữu của Cố Tá.
Hai chiếc giường cách nhau khoảng chừng 3 - 5 mét, hai bên xem ra đều không thể can thiệp lẫn nhau.
Cố Tá nhìn một chút, cảm thấy rất vừa lòng.
Đại khái là không có không gian riêng tư, nhưng hắn cũng không có gì giấu giếm, coi như là ngủ cùng phòng với bạn đại học! Hơn nữa "bạn học" này còn là học bá, cũng không có gì không tốt.
Cũng không cần Công Nghi Thiên Hành nhiều lời, Cố Tá liền cởi giày, trực tiếp khoanh chân ngồi giường của mình, nói: "Thiên Hành công tử, ta bắt đầu tu luyện đây."
Công Nghi Thiên Hành nhìn hắn, chậm rãi nói: "Trước không vội, tạ có chuyện muốn cùng A Tá thương lượng."
Cố Tá sửng sốt: "Chuyện gì? "
Công Nghi Thiên Hành bật cười: "Đan dược A Tá luyện ra phẩm chất không tệ, mặc kệ là Công Nghi gia sử dụng, hay là cầm đi bán, đều có thể có được giá tốt. Lợi nhuận trong đó, A Tá có yêu cầu gì không? "
Cố Tá có chút hồ đồ: "Thiên Hành công tử, vật liệu là ngươi đưa đến, ta chỉ lấy tới luyện tập, thành phẩm đương nhiên là của ngươi a, còn muốn ta sắp xếp cái gì?"
Vốn dĩ lúc đầu hắn không nắm chắc có thể luyện thành, liền cưỡng bách kim chủ bao dưỡng hắn, đã cảm thấy rất đuối lí. Về sau thật sự tìm được biện pháp, giao dịch thành công, hắn cũng không còn áy náy như vậy nữa.Kim chủ không chỉ chịu tin tưởng hắn, còn không chớp mắt vung tay một cái cung cấp cho hắn rất nhiều dược liệu, chuẩn bị công cụ luyện dược tốt như vậy, tiền bạc bỏ ra có chút không ít đâu. Đồ vật hắn làm ra, đương nhiên phải giao hết cho kim chủ mới đúng, sao có thể yêu cầu lợi nhuận gì gì đó hử?
Làm người không phải tiện nghi gì cũng muốn chiếm, hắn không phải người vô sỉ như vậy đâu!
Công Nghi Thiên Hành nghe hắn nói, trong mắt hiện lên tia sáng thích thú không rõ.
Y đi qua, xoa xoa đầu Cố Tá, cười nói: "Ngươi về sau nếu muốn, lúc nào cũng có thể cùng tạ thương lượng."
Cố Tá cảm thấy chuyện gì cũng không có gì để thương lượng, nhưng vẫn gật gật đầu, tiếp thu ý tốt của kim chủ.
Sau đó, Công Nghi Thiên Hành liền đi ra ngoài.
Cố Tá nhìn theo bóng dáng kim chủ vừa đi, nhớ đến một chuyện.
Hắn trong đầu vội vàng hỏi: Hệ thống, thời điểm luyện đan, có hình thành dược khí không?
Bởi vì lần đầu luyện đan quá khẩn trương, ba lần sau quá chuyên chú, hắn đều đã quên mất chuyện này, hơn nữa dị năng ở hai mắt còn chưa thuần thục, nên không có chú ý tới.
[ Đã thu thập được ba sợi dược khí, thỉnh chủ nhân tiếp tục cố gắng. ]
Cố Tá trong lòng vui vẻ.
Chỉ cần luyện một đan lô, là có thể thu được một sợi dược khí? Như vậy hai mươi ngày còn lại, hắn mỗi ngày đều luyện như vậy, không phải rất mau sẽ có thể gom đủ ba mươi sợi dược khí sao? Cái mạng nhỏ này của hắn nhất định giữ được a!
Nhưng mà.... Cố Tá đột nhiên sinh ra một nghi vấn: Đúng rồi, chờ ngươi thu thập đủ ba mươi sợi dược khí, sau này ta lại luyện dược, vậy dược khí sẽ như thế nào?
[ Tiếp thục thu thập. ]
Cố Tá lại hỏi: Thu thập sau đó, có thể tích lũy tới tháng sau không?
[ Không thể. ]
Cố Tá có chút không cam lòng: Vậy dược khí dư thừa kia, ngươi đều nuốt hết?
[ Có thể lưu trữ lại, thỉnh chủ nhân tư mình tìm hiểu tác dụng. ]
Thì ra là trách oan hệ thống... Cố Tá có chút ngượng ngùng: Thật có lỗi a, dược khí dư thừa kia, ngươi sẽ lưu trữ lại giúp ta sao? Tạ có thể nhìn thấy nó ở đâu?
[ Chờ hệ thống hấp thu đủ ba mươi sợi dược khí, dược khí dư thừa lúc sau sẽ gửi đến trữ vật cách, chủ nhân có thể tùy thời xem xét. ]
Cố Tá hiểu rõ.
Hắn cũng không tiếp tục hỏi tới hỏi lui, nhắm mắt lại, tiếp tục vận chuyển Dược Thiên Tâm Pháp.
Nếu muốn luyện dược nhiều hơn, hắn cần tích lũy thiên địa khí càng nhiều hơn mới được.
Hắn cảm giác được, trong kinh mạch có khí tức rất nhỏ lưu động, mỗi lần thi triển thủ quyết, khí tức sẽ thông qua huyệt vị hai tay mà phóng thích ra. Nơi đó hẳn là vị trí Dược châu, khí tức thông qua tâm pháp tích lũy càng nhiều, thì thời gian hắn luyện dược càng kéo dài.
Bên kia.
Công Nghi Thiên Hành rời khỏi phòng ngủ, đứng trong thư phòng.
Long Nhất cũng hiện thân, trên tay cầm cầm hồ lô lớn màu đỏ: "Công tử, tất cả Ích khí đan đều đã được đặt vào trong Hỏa ngọc hồ lô, có thể đảm bảo dược hương không bị người khác phát hiện. "
Công Thiên Thiên Hành khẽ gật đầu: "Ngươi hiện tại đã là Ngưng mạch Tam trọng? "
Long Nhất cung kính đáp: "Đúng vậy, công tử. "
Công Nghi Thiên Hành suy tư: "ích khí đan thích hợp dùng nhất cho võ giả Hậu thiên thất trọng, ngươi lại là hậu thiên cửu trọng, hẳn là tác dụng không lớn."
Không đợi Long Nhất trả lời, y tiếp tục nói: "Mở hồ lô ra, lấy một viên ăn thử xem. "
Long Nhất thân thể cứng đờ.
Hắn đi theo công tử đã lâu, đương nhiên cũng không phải người tầm thường, công tử phân phó như vậy tất nhiên là có đạo lí của y.
Vì thế hắn liền không chút do dự, mở nắp hồ lô, cầm lấy một viên đan dược cho vào trong miệng.
Phút chốc, Long Nhất hai mắt trừng lớn.
Ích khí đan sau khi vào miệng liền biến thành chất lỏng hương thanh thuần thẳng vào cổ họng, nháy mắt một luồng dược lực cường đại chảy xuôi theo kinh mạch, hình thành lực lương tinh thuần hội tứ ở huyệt khiếu trung của toàn thân.
Thiên địa khí hắn tích tụ, cứ thế mà gia tăng!
Bất đồng với Ích khí đan trước kia hắn từng ăn, chỉ có vị ngọt nhàn nhạt, viên đan dược này cơ hồ làm cho người tạ hưởng thụ, càng đừng nói đến bên trong hàm chứa lực lượng, ít nhất hơn hẳn một trăm lần Ích khí đan trước kia.
Ích khí đan như vầy, dù là đối với Hậu thiên cửu trọng vẫn vô cùng hữu dụng — Có thể nói, nó có thể cung cấp lực lượng không kém so với Hợp khí đan dùng gia tăng thiên địa khí cho võ giả Ngưng mạch cảnh, tựa hồ còn thuần túy hơn.
Cẩn thận cảm nhận, Long Nhất không dám chậm trễ đem cảm giác của chính mình một năm một mười, tất cả đều báo cho công tư biết.
Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm: "Quả nhiên như tạ dự liệu, Ích khí đan Cố Tá luyện chế, là xưa nay chưa từng có."
Long Nhất nghe được, đối với công tử mình càng thêm bội phục.
Ánh mắt công tử, vẫn luôn sắc bén như vậy.
Lấy chính là dược liệu luyện chế Ích khí đan, lại có thể luyện ra đan dược tương đương Hợp khí đan, thậm chí còn hơn hẳn, điều này đối với công tử, đây là một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Công Nghi Thiên Hành thần sắc nghiêm túc: "Chuyện về A Tá, không thể để cho bất luận kẻ nào biết. "
Long Nhất lập tức hiểu rõ, dập đầu nói: "Thiên Long Vệ vì công tử như Thiên lôi sai đâu đánh đó, trung thành và tận tâm, tuyệt đối sẽ không để cho bất luận người nào sinh ra hai lòng! Thỉnh công tử yên tâm."
Công Nghi Thiên Hành liền cười, gật đầu nói: "Ta tất nhiên là tin tưởng các ngươi."
Nói xong duỗi tay đỡ.
Long Nhất đứng dậy, nhìn hồng* hồ lô trong tay chính mình, trong mắt có tia nóng bỏng: "Công tử, Ích khí đan này... "
Công Nghi Thiên Hành câu môi: "Thứ tốt đương nhiên giữ lại cho người của mình." Y hơi suy tư: "Hiệu suất luyện đan của A Tá khá cao, ta sẽ đem tất cả chúng đều thì lại, dựa theo tỉ lệ, phân phát cho người Thiên Long Vệ. Nhưng gia tộc có quy cũ của gia tộc, không có đạo lí dùng không, ngươi từ tư khố của ta chuyển ra một phần tiền, dùng thu mua hai thành Hợp khí đan, ghi kỹ lại trong sổ sách mới. Sổ sách kia vẫn là dùng trên danh nghĩa của ta, nhưng mà cùng tư khố ta tách ra."
Long Nhất kinh hãi: "Công tử cho Cố dược sư đãi ngộ cao như thế?"
Hắn đương nhiên hiểu rõ cái gọi "hai thành" cùng sổ sách mới kia là chuyện gì.
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Hắn đáng giá được những thứ này, về sau càng đáng giá."
Long Nhất bừng tỉnh, gật đầu: "Phải, công tử."
Cố Tá là luyện dược sư do Công Nghi Thiên Hành nuôi dưỡng, đan dược hắn luyện ra cũng đều là của Công Nghi Thiên Hành. Cho dù cung cấp cho gia tộc dùng, thì gia tộc cũng phải dùng tiền mua.
Giống như luyện dược sư được gia tộc cung phụng, phàm là đan dược gia tộc yêu cầu, hết thảy dược liệu cũng sẽ do gia tộc cung cấp, mặc kệ lãng phí bao nhiêu cũng đều là như thế. Đồng thời đan dược họ luyện chế ra, mặc kệ là gia tộc giữ lại dùng hay bán, đều phải chia một phần lợi nhuận cho Luyện dược sư — đương nhiên, nếu luyện dược sư càng lợi hại thì có thể thương lượng lại.
Công Nghi Thiên Hành muốn đem số đan dược hiện tại cho Thiên Long Vệ sử dụng, y từ tư khố xuất ra số tiền giá hai thành Hợp khí đan, nói cách khác Ích khí đan mà Cố Tá luyện ra, sau này nếu có bán ra ngoài, giá cả sẽ ngang hàng với Hợp khí đan, mà lợi nhuận sẽ cắt ra hai thành (phần) cho luyện dược sư là Cố Tá.
Long Nhất đã hiểu rõ.
Lấy năng lực của Cố Tá, về sau nếu không ngừng luyện chế ra Ích khí đan hiệu quả tốt hơn cả Hợp khí đan, giá cả lại ngang hàng Hợp khí đan... Lợi ích trong đó đều có thể tưởng tượng được.
Hắn tin tưởng, công tử sẽ khiến cho việc lợi ích này, trở nên càng thêm đáng sợ.
Công Nghi Thiên Hành nhìn Cố Tá sau khi chào hỏi lại tiếp trở về tiếp tục luyện đan, cũng không đi quấy rầy hắn.
Quả nhiên, y phát hiện thời gian luyện đan so với lần đầu còn ngắn hơn, sau đó luyện chế một lò Ích khí đan, tiếp lò thứ hai, lò thứ ba...
Mỗi một lò đều là mười sáu viên giống nhau, thậm chí thời gian luyện chế một lò so với một lò càng ngắn hơn.
Y thấy thiếu niên thú vị này, tốc độ đang không ngừng tiến bộ... Cũng không uổng công y coi trọng hắn.
Chờ luyện chế lò thứ ba thành công, Cố Tá trên trán cũng thấm đẫm mồ hôi, hắn nghỉ một lát, cảm thấy có lẽ vẫn có thể tiếp tục, hắn còn chưa thật sự tiếp tục đã bị ngăn lại.
Công Nghi Thiên Hành không biết khi nào đã tới phía sau, một bàn tay ấn vai trái hắn, ngữ khí ôn hòa: "A Tá, ngươi đã mệt, nên đi nghỉ ngơi một lát, tránh làm tổn thương chính mình."
Cố Tạ khẽ nhíu mày: "Thiên Hành công tử, ta còn có thể... "
Công Nghi Thiên Hành cười cười trấn an: "Nhất thời không cần vội, nếu ngươi nôn nóng, đối với phát triển về sau càng bất lợi... Ngươi chính là còn phải chữa bệnh cho ta a. "
Cố Tá kịp phản ứng, cũng đúng, việc luyện đan này mệt mỏi so với mệt mỏi trước kia không giống nhau, nếu thật sự bị hao tổn, nói không chừng sẽ là phiền toái lớn.
Kim chủ là người thông minh, hắn nghe lời người thông minh là tốt nhất.
Suy nghĩ cẩn thận, Cố Tá gật gật đầu, sảng khoái đáp: "Ta nghe Thiên Hành công tử. "
Công Nghi Thiên Hành miệng cười, mang theo Cố Tá đi ra, tiến vào tẩm phòng chính mình.
Tẩm phòng là nơi tương đối riêng tư, rất rộng lớn, nằm sau cửa hông nối liền với thư phòng. Trong phòng không chỉ có một chiếc giường lớn rất thoải mái, còn có một chiếc giường nhỏ hơn một chút, là vừa mới đặt vào, hiển nhiên thuộc sở hữu của Cố Tá.
Hai chiếc giường cách nhau khoảng chừng 3 - 5 mét, hai bên xem ra đều không thể can thiệp lẫn nhau.
Cố Tá nhìn một chút, cảm thấy rất vừa lòng.
Đại khái là không có không gian riêng tư, nhưng hắn cũng không có gì giấu giếm, coi như là ngủ cùng phòng với bạn đại học! Hơn nữa "bạn học" này còn là học bá, cũng không có gì không tốt.
Cũng không cần Công Nghi Thiên Hành nhiều lời, Cố Tá liền cởi giày, trực tiếp khoanh chân ngồi giường của mình, nói: "Thiên Hành công tử, ta bắt đầu tu luyện đây."
Công Nghi Thiên Hành nhìn hắn, chậm rãi nói: "Trước không vội, tạ có chuyện muốn cùng A Tá thương lượng."
Cố Tá sửng sốt: "Chuyện gì? "
Công Nghi Thiên Hành bật cười: "Đan dược A Tá luyện ra phẩm chất không tệ, mặc kệ là Công Nghi gia sử dụng, hay là cầm đi bán, đều có thể có được giá tốt. Lợi nhuận trong đó, A Tá có yêu cầu gì không? "
Cố Tá có chút hồ đồ: "Thiên Hành công tử, vật liệu là ngươi đưa đến, ta chỉ lấy tới luyện tập, thành phẩm đương nhiên là của ngươi a, còn muốn ta sắp xếp cái gì?"
Vốn dĩ lúc đầu hắn không nắm chắc có thể luyện thành, liền cưỡng bách kim chủ bao dưỡng hắn, đã cảm thấy rất đuối lí. Về sau thật sự tìm được biện pháp, giao dịch thành công, hắn cũng không còn áy náy như vậy nữa.Kim chủ không chỉ chịu tin tưởng hắn, còn không chớp mắt vung tay một cái cung cấp cho hắn rất nhiều dược liệu, chuẩn bị công cụ luyện dược tốt như vậy, tiền bạc bỏ ra có chút không ít đâu. Đồ vật hắn làm ra, đương nhiên phải giao hết cho kim chủ mới đúng, sao có thể yêu cầu lợi nhuận gì gì đó hử?
Làm người không phải tiện nghi gì cũng muốn chiếm, hắn không phải người vô sỉ như vậy đâu!
Công Nghi Thiên Hành nghe hắn nói, trong mắt hiện lên tia sáng thích thú không rõ.
Y đi qua, xoa xoa đầu Cố Tá, cười nói: "Ngươi về sau nếu muốn, lúc nào cũng có thể cùng tạ thương lượng."
Cố Tá cảm thấy chuyện gì cũng không có gì để thương lượng, nhưng vẫn gật gật đầu, tiếp thu ý tốt của kim chủ.
Sau đó, Công Nghi Thiên Hành liền đi ra ngoài.
Cố Tá nhìn theo bóng dáng kim chủ vừa đi, nhớ đến một chuyện.
Hắn trong đầu vội vàng hỏi: Hệ thống, thời điểm luyện đan, có hình thành dược khí không?
Bởi vì lần đầu luyện đan quá khẩn trương, ba lần sau quá chuyên chú, hắn đều đã quên mất chuyện này, hơn nữa dị năng ở hai mắt còn chưa thuần thục, nên không có chú ý tới.
[ Đã thu thập được ba sợi dược khí, thỉnh chủ nhân tiếp tục cố gắng. ]
Cố Tá trong lòng vui vẻ.
Chỉ cần luyện một đan lô, là có thể thu được một sợi dược khí? Như vậy hai mươi ngày còn lại, hắn mỗi ngày đều luyện như vậy, không phải rất mau sẽ có thể gom đủ ba mươi sợi dược khí sao? Cái mạng nhỏ này của hắn nhất định giữ được a!
Nhưng mà.... Cố Tá đột nhiên sinh ra một nghi vấn: Đúng rồi, chờ ngươi thu thập đủ ba mươi sợi dược khí, sau này ta lại luyện dược, vậy dược khí sẽ như thế nào?
[ Tiếp thục thu thập. ]
Cố Tá lại hỏi: Thu thập sau đó, có thể tích lũy tới tháng sau không?
[ Không thể. ]
Cố Tá có chút không cam lòng: Vậy dược khí dư thừa kia, ngươi đều nuốt hết?
[ Có thể lưu trữ lại, thỉnh chủ nhân tư mình tìm hiểu tác dụng. ]
Thì ra là trách oan hệ thống... Cố Tá có chút ngượng ngùng: Thật có lỗi a, dược khí dư thừa kia, ngươi sẽ lưu trữ lại giúp ta sao? Tạ có thể nhìn thấy nó ở đâu?
[ Chờ hệ thống hấp thu đủ ba mươi sợi dược khí, dược khí dư thừa lúc sau sẽ gửi đến trữ vật cách, chủ nhân có thể tùy thời xem xét. ]
Cố Tá hiểu rõ.
Hắn cũng không tiếp tục hỏi tới hỏi lui, nhắm mắt lại, tiếp tục vận chuyển Dược Thiên Tâm Pháp.
Nếu muốn luyện dược nhiều hơn, hắn cần tích lũy thiên địa khí càng nhiều hơn mới được.
Hắn cảm giác được, trong kinh mạch có khí tức rất nhỏ lưu động, mỗi lần thi triển thủ quyết, khí tức sẽ thông qua huyệt vị hai tay mà phóng thích ra. Nơi đó hẳn là vị trí Dược châu, khí tức thông qua tâm pháp tích lũy càng nhiều, thì thời gian hắn luyện dược càng kéo dài.
Bên kia.
Công Nghi Thiên Hành rời khỏi phòng ngủ, đứng trong thư phòng.
Long Nhất cũng hiện thân, trên tay cầm cầm hồ lô lớn màu đỏ: "Công tử, tất cả Ích khí đan đều đã được đặt vào trong Hỏa ngọc hồ lô, có thể đảm bảo dược hương không bị người khác phát hiện. "
Công Thiên Thiên Hành khẽ gật đầu: "Ngươi hiện tại đã là Ngưng mạch Tam trọng? "
Long Nhất cung kính đáp: "Đúng vậy, công tử. "
Công Nghi Thiên Hành suy tư: "ích khí đan thích hợp dùng nhất cho võ giả Hậu thiên thất trọng, ngươi lại là hậu thiên cửu trọng, hẳn là tác dụng không lớn."
Không đợi Long Nhất trả lời, y tiếp tục nói: "Mở hồ lô ra, lấy một viên ăn thử xem. "
Long Nhất thân thể cứng đờ.
Hắn đi theo công tử đã lâu, đương nhiên cũng không phải người tầm thường, công tử phân phó như vậy tất nhiên là có đạo lí của y.
Vì thế hắn liền không chút do dự, mở nắp hồ lô, cầm lấy một viên đan dược cho vào trong miệng.
Phút chốc, Long Nhất hai mắt trừng lớn.
Ích khí đan sau khi vào miệng liền biến thành chất lỏng hương thanh thuần thẳng vào cổ họng, nháy mắt một luồng dược lực cường đại chảy xuôi theo kinh mạch, hình thành lực lương tinh thuần hội tứ ở huyệt khiếu trung của toàn thân.
Thiên địa khí hắn tích tụ, cứ thế mà gia tăng!
Bất đồng với Ích khí đan trước kia hắn từng ăn, chỉ có vị ngọt nhàn nhạt, viên đan dược này cơ hồ làm cho người tạ hưởng thụ, càng đừng nói đến bên trong hàm chứa lực lượng, ít nhất hơn hẳn một trăm lần Ích khí đan trước kia.
Ích khí đan như vầy, dù là đối với Hậu thiên cửu trọng vẫn vô cùng hữu dụng — Có thể nói, nó có thể cung cấp lực lượng không kém so với Hợp khí đan dùng gia tăng thiên địa khí cho võ giả Ngưng mạch cảnh, tựa hồ còn thuần túy hơn.
Cẩn thận cảm nhận, Long Nhất không dám chậm trễ đem cảm giác của chính mình một năm một mười, tất cả đều báo cho công tư biết.
Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm: "Quả nhiên như tạ dự liệu, Ích khí đan Cố Tá luyện chế, là xưa nay chưa từng có."
Long Nhất nghe được, đối với công tử mình càng thêm bội phục.
Ánh mắt công tử, vẫn luôn sắc bén như vậy.
Lấy chính là dược liệu luyện chế Ích khí đan, lại có thể luyện ra đan dược tương đương Hợp khí đan, thậm chí còn hơn hẳn, điều này đối với công tử, đây là một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Công Nghi Thiên Hành thần sắc nghiêm túc: "Chuyện về A Tá, không thể để cho bất luận kẻ nào biết. "
Long Nhất lập tức hiểu rõ, dập đầu nói: "Thiên Long Vệ vì công tử như Thiên lôi sai đâu đánh đó, trung thành và tận tâm, tuyệt đối sẽ không để cho bất luận người nào sinh ra hai lòng! Thỉnh công tử yên tâm."
Công Nghi Thiên Hành liền cười, gật đầu nói: "Ta tất nhiên là tin tưởng các ngươi."
Nói xong duỗi tay đỡ.
Long Nhất đứng dậy, nhìn hồng* hồ lô trong tay chính mình, trong mắt có tia nóng bỏng: "Công tử, Ích khí đan này... "
Công Nghi Thiên Hành câu môi: "Thứ tốt đương nhiên giữ lại cho người của mình." Y hơi suy tư: "Hiệu suất luyện đan của A Tá khá cao, ta sẽ đem tất cả chúng đều thì lại, dựa theo tỉ lệ, phân phát cho người Thiên Long Vệ. Nhưng gia tộc có quy cũ của gia tộc, không có đạo lí dùng không, ngươi từ tư khố của ta chuyển ra một phần tiền, dùng thu mua hai thành Hợp khí đan, ghi kỹ lại trong sổ sách mới. Sổ sách kia vẫn là dùng trên danh nghĩa của ta, nhưng mà cùng tư khố ta tách ra."
Long Nhất kinh hãi: "Công tử cho Cố dược sư đãi ngộ cao như thế?"
Hắn đương nhiên hiểu rõ cái gọi "hai thành" cùng sổ sách mới kia là chuyện gì.
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Hắn đáng giá được những thứ này, về sau càng đáng giá."
Long Nhất bừng tỉnh, gật đầu: "Phải, công tử."
Cố Tá là luyện dược sư do Công Nghi Thiên Hành nuôi dưỡng, đan dược hắn luyện ra cũng đều là của Công Nghi Thiên Hành. Cho dù cung cấp cho gia tộc dùng, thì gia tộc cũng phải dùng tiền mua.
Giống như luyện dược sư được gia tộc cung phụng, phàm là đan dược gia tộc yêu cầu, hết thảy dược liệu cũng sẽ do gia tộc cung cấp, mặc kệ lãng phí bao nhiêu cũng đều là như thế. Đồng thời đan dược họ luyện chế ra, mặc kệ là gia tộc giữ lại dùng hay bán, đều phải chia một phần lợi nhuận cho Luyện dược sư — đương nhiên, nếu luyện dược sư càng lợi hại thì có thể thương lượng lại.
Công Nghi Thiên Hành muốn đem số đan dược hiện tại cho Thiên Long Vệ sử dụng, y từ tư khố xuất ra số tiền giá hai thành Hợp khí đan, nói cách khác Ích khí đan mà Cố Tá luyện ra, sau này nếu có bán ra ngoài, giá cả sẽ ngang hàng với Hợp khí đan, mà lợi nhuận sẽ cắt ra hai thành (phần) cho luyện dược sư là Cố Tá.
Long Nhất đã hiểu rõ.
Lấy năng lực của Cố Tá, về sau nếu không ngừng luyện chế ra Ích khí đan hiệu quả tốt hơn cả Hợp khí đan, giá cả lại ngang hàng Hợp khí đan... Lợi ích trong đó đều có thể tưởng tượng được.
Hắn tin tưởng, công tử sẽ khiến cho việc lợi ích này, trở nên càng thêm đáng sợ.
Tác giả :
Y Lạc Thành Hỏa