Ta Bắt Đầu Làm Nhân Vật Phản Diện
Chương 31: Ra là diệp gia đại thiếu!
Ra Là Diệp Gia Đại Thiếu!
Bên tai truyền đến hệ thống nhắc nhở, diệp phi tâm tình thoải mái.
Sảng khoái.
Lại đoạt được kỳ ngộ của Trần Lạc.
Bốn phía mọi người đều vô cùng cảm kích.
Diệp Phi cứu nữ hài bị doạ khóc, em bé bổ nhào vào trong lòng ngực khóc lớn.
Mà mẹ cô bé còn lại là ôm tiểu nữ hài đi lên hướng tới, hướng về phía Diệp phi liên tục khom lưng cảm ơn: “Vị tiên sinh này, thật cám ơn cậu, thật cám ơn cậu!” Nữ nhân thực kích động, nói chuyện có điểm nói năng lộn xộn, chỉ có ôm tiểu nữ hài liên tục khom lưng.
Tiểu nữ hài ở trong lòng ngực mẹ, cô lúc này tiếng khóc dần dần ngừng, một cặp mắt to nhìn Diệp Phi.
Diệp Phi mặt mang ý cười, sờ sờ bị nàng cứu tiểu nữ hài đầu, lại ôn nhu giúp tiểu nữ hài lau nước mắt.
Diệp phi hòa nhã nói: “Không khóc, đã không có việc gì.” Diệp phi lộ ra tươi cười, tươi cười như ánh mặt trời lại ấm áp, lệnh người như tắm gội xuân phong.
Tiểu nữ hài trừng lớn đôi mắt nhìn diệp phi, khóe mắt vưu mang nước mắt, cái mũi còn nhất trừu nhất trừu, khuôn mặt bởi vì khóc đắc dụng lực trở nên đỏ rực.
Diệp phi cười sờ sờ nữ hài khuôn mặt, ấm áp mỉm cười tựa hồ xua tan tiểu nữ hài trong lòng sợ hãi, tiểu nữ hài hướng về phía diệp phi nói: “Đại ca ca…… Cảm, cảm ơn anh!”
“Không khách khí, còn có vị kia đại tỷ tỷ cũng hỗ trợ anh đó.” Diệp phi mỉm cười, chỉ chỉ đứng ở cách đó không xa Mộc Tử Câm.
Tiểu nữ hài thực đáng yêu, lại ngọt ngào nói một tiếng cảm ơn đại tỷ tỷ, làm Mộc Tử Câm cũng nhợt nhạt cười.
Mộc Tử Câm cười nhạt xinh đẹp, rất là mê người.
Chung quanh quần chúng nhóm cũng là liên tiếp đối với Diệp phi cùng Mộc tử câm nói lời cảm tạ, thực mau liền có người báo nguy, nơi xa truyền đến tiếng còi.
Lúc này, Ôn hiểu đình cũng vọt đi lên, cô thở hồng hộc, bộ ngực bò sữa phập phồng: “Tử Câm cậu nhanh quá, tôi chưa bộc lộ tài năng mà.”
Ôn hiểu đình cũng đồng dạng là xuất thân từ quân nhân, cô cũng học qua võ thuật, tuy rằng không bằng Mộc Tử Câm, nhưng đối phó với mấy tên người thường vẫn là không thành vấn đề.
Cô mới vừa rồi cũng muốn ra tay hỗ trợ, ai dè bọn cướp bị Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm hai người nhẹ nhàng giải quyết.
Ôn hiểu đình nhìn diệp phi, thực tự quen thuộc nói: “Soái ca anh được lắm, làm quen một chút, tôi tên là Ôn hiểu đình. Vừa rồi anh thân thủ đúng là không tồi……”
Ôn hiểu đình chủ động thò qua tới đối Diệp phi lôi kéo làm quen, thực nhiệt tình hướng hắn chào hỏi.
“Cảm ơn cô, tôi tên Diệp phi.” Diệp phi mặt mang ý cười, ánh mặt trời ấm áp.
Ôn hiểu đình bị diệp phi như vậy vừa thấy, đều cảm thấy tim đập chợt gia tốc.
Bất quá cô như là chợt nhớ tới cái gì, cẩn thận đánh giá Diệp phi, nghi hoặc nói: “Anh tên Diệp Phi? tập đoàn Diệp Thị cũng là Diệp Phi?”
“Là tôi.” Diệp phi nói.
Ôn hiểu đình bừng tỉnh, thế nhưng là Diệp thị tập đoàn công tử. Bất quá trước kia nhưng không nghe nói qua vị này Diệp gia đại thiếu lớn lên như soái như vậy, nhan sắc này……
Ôn hiểu đình gia thế cũng không tồi, tuy rằng so ra kém hơn Mộc Tử Câm cùng Diệp Phi, cũng xem như là giới thượng lưu ở Yến Kinh, cô đương nhiên biết cái tên Diệp Phi.
Mộc tử câm con mắt sáng giữa dòng lộ một tia gợn sóng, ý cười như cũ vẫn nhợt nhạt.
“Làm quen một chút, tôi tên Ôn hiểu đình, người này chính là Mộc tử câm……” Ôn hiểu đình thực tự quen thuộc, tự báo gia môn lúc sau thuận tiện bán giới thiệu chị em.
Hai bên chào hỏi, cũng coi như là chính thức gặp mặt.
Diệp Phi đang muốn nói chuyện, lúc này còi cảnh sát thanh âm càng ngày càng gần, một đám hạng mang vũ trang hạng nặnh cảnh sát nhảy vào tiệm vàng.
Nhìn thấy bọn cướp bị chế phục, lúc này cảnh sát trợn mắt há hốc mồm rất nhiều, cũng là đối với Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm một trận tỏ vẻ cảm tạ.
Diệp phi cùng Mộc Tử Câm muốn phối hợp cảnh sát để phục vụ ghi chép điều tra.
Trong lúc, Ôn hiểu đình vẫn luôn ở cùng Mộc tử câm khe khẽ nói nhỏ. Chuẩn xác mà nói là Ôn hiểu đình vẫn luôn đang nói chuyện, Mộc tử câm nhiều nhất gật đầu đáp lại một chút.
Ôn hiểu đình kéo cánh tay Mộc tử câm, nhỏ giọng nói: “Tử câm, nguyên lai hắn là Diệp gia đại thiếu! Không thể tưởng được chẳng những người lớn lên soái, hơn nữa xuất thân cũng không tệ, mà, mấu chốt là rất đẹp trai! Vừa rồi hắn đối với cái tiểu nữ hài lộ ra an ủi tươi cười, tim tôi sắp chịu không nổi rồi a……”
Mộc tử câm cười cười, vừa rồi diệp phi biểu hiện xác thật thực hảo, cho dù là với bọn cướp, hay là an ủi tiểu nữ hài khi ôn nhu biểu tình, đều rất hấp dẫn người khác.
Cũng khó trách Ôn hiểu đình mê trai tới mức độ như vậy
“Đúng rồi Tử câm, hắn giống như cũng là người luyện võ, hắn võ thuật trình độ thế nào?” Ôn hiểu đình nhịn không được lại hỏi.
“Rất lợi hại.”
“Oa, có thể bị cậu nói lợi hại, vậy thật sự là rất mạnh.” Ôn hiểu đình biến thành mắt lấp lánh, cô biết rõ Tử Câm võ thuật rất lợi hại, lúc trước ở bộ đội, bị Mộc Tử Câm giáo huấn bộ đội đặc chủng đều muốn chết đi sống lại.
Mộc Tử Câm nói Diệp Phi lợi hại, thân thủ của hắn tuyệt đối là bất phàm!
“Đáng tiếc, một nam nhân vừa đẹp trai lại vừa có thực lực như vậy, khẳng định là mình không có cơ hội.” Ôn hiểu đình tự mình hiểu lấy, cô tuy rằng lớn lên không tồi, gia thế cũng tạm được, nhưng so với Diệp phi vẫn là kém chút.
Nhưng thật ra……
Ôn hiểu đình đôi mắt xoay chuyển, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Diệp phi ba người ở cảnh sát cục rất nhanh đã lấy lời khai xong, sau đó từ cục cảnh sát rời đi đã là 7 giờ tối.
Diệp Phi nhìn về phía Mộc Tử Câm, Ôn Hiểu Đình nói: “Hai vị, gặp nhau là duyên, muốn hay không cùng nhau ăn bữa cơm?”
“ Được a, ý hay.” Ôn hiểu đình vẻ mặt thống khoái đáp ứng.
“Có thể.” Mộc tử câm cũng không có cự tuyệt.
Vì thế, Diệp phi tìm một nhà khẩu vị không tồi nhà ăn Trung Quốc, mang theo hai cô vào ăn cơm tối.
Diệp Phi không có cố tình đi tìm nhà hàng nào tốt, hay phong cảnh đẹp này nọ, bởi vì Diệp Phi biết mộc tử câm chưa bao giờ chú ý tới điều đó.
Thân là cháu gái của lão đại, Mộc tử câm sinh hoạt điều kiện đương nhiên không kém, nhưng cô lại đối với ăn, uống, dùng, rất tiết kiệm và giản dị
Bởi vậy Diệp Phi tỉ mỉ chọn lựa một nhà cấp bậc trung đẳng, nhưng khẩu vị không tồi.
Quả nhiên, bữa cơm này rất phù hợp khẩu vị của Mộc Tử Câm
Trong bữa ăn Diệp Phi cùng Mộc Tử Vâm thoáng quen thuộc, hai người thường thường nói chuyện vài câu.
Nhìn ra được, Mộc Tử Câm ấn tượng đối với Diệp Phi không tệ
Đến nỗi Ôn hiểu đình, cô hoàn toàn là tự quen thuộc, vẫn luôn ở cùng Diệp phi tìm hiểu các loại đề tài, dần dần thấy hứng thú với Diệp Phi từ từ……
Ôn hiểu đình nhiệt tình quá làm Diệp phi có chút ăn không tiêu, thừa dịp Ôn hiểu đình đi toilet, Diệp Phi mới có cơ hội cùng Mộc Tử Câm một chỗ……
Bên tai truyền đến hệ thống nhắc nhở, diệp phi tâm tình thoải mái.
Sảng khoái.
Lại đoạt được kỳ ngộ của Trần Lạc.
Bốn phía mọi người đều vô cùng cảm kích.
Diệp Phi cứu nữ hài bị doạ khóc, em bé bổ nhào vào trong lòng ngực khóc lớn.
Mà mẹ cô bé còn lại là ôm tiểu nữ hài đi lên hướng tới, hướng về phía Diệp phi liên tục khom lưng cảm ơn: “Vị tiên sinh này, thật cám ơn cậu, thật cám ơn cậu!” Nữ nhân thực kích động, nói chuyện có điểm nói năng lộn xộn, chỉ có ôm tiểu nữ hài liên tục khom lưng.
Tiểu nữ hài ở trong lòng ngực mẹ, cô lúc này tiếng khóc dần dần ngừng, một cặp mắt to nhìn Diệp Phi.
Diệp Phi mặt mang ý cười, sờ sờ bị nàng cứu tiểu nữ hài đầu, lại ôn nhu giúp tiểu nữ hài lau nước mắt.
Diệp phi hòa nhã nói: “Không khóc, đã không có việc gì.” Diệp phi lộ ra tươi cười, tươi cười như ánh mặt trời lại ấm áp, lệnh người như tắm gội xuân phong.
Tiểu nữ hài trừng lớn đôi mắt nhìn diệp phi, khóe mắt vưu mang nước mắt, cái mũi còn nhất trừu nhất trừu, khuôn mặt bởi vì khóc đắc dụng lực trở nên đỏ rực.
Diệp phi cười sờ sờ nữ hài khuôn mặt, ấm áp mỉm cười tựa hồ xua tan tiểu nữ hài trong lòng sợ hãi, tiểu nữ hài hướng về phía diệp phi nói: “Đại ca ca…… Cảm, cảm ơn anh!”
“Không khách khí, còn có vị kia đại tỷ tỷ cũng hỗ trợ anh đó.” Diệp phi mỉm cười, chỉ chỉ đứng ở cách đó không xa Mộc Tử Câm.
Tiểu nữ hài thực đáng yêu, lại ngọt ngào nói một tiếng cảm ơn đại tỷ tỷ, làm Mộc Tử Câm cũng nhợt nhạt cười.
Mộc Tử Câm cười nhạt xinh đẹp, rất là mê người.
Chung quanh quần chúng nhóm cũng là liên tiếp đối với Diệp phi cùng Mộc tử câm nói lời cảm tạ, thực mau liền có người báo nguy, nơi xa truyền đến tiếng còi.
Lúc này, Ôn hiểu đình cũng vọt đi lên, cô thở hồng hộc, bộ ngực bò sữa phập phồng: “Tử Câm cậu nhanh quá, tôi chưa bộc lộ tài năng mà.”
Ôn hiểu đình cũng đồng dạng là xuất thân từ quân nhân, cô cũng học qua võ thuật, tuy rằng không bằng Mộc Tử Câm, nhưng đối phó với mấy tên người thường vẫn là không thành vấn đề.
Cô mới vừa rồi cũng muốn ra tay hỗ trợ, ai dè bọn cướp bị Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm hai người nhẹ nhàng giải quyết.
Ôn hiểu đình nhìn diệp phi, thực tự quen thuộc nói: “Soái ca anh được lắm, làm quen một chút, tôi tên là Ôn hiểu đình. Vừa rồi anh thân thủ đúng là không tồi……”
Ôn hiểu đình chủ động thò qua tới đối Diệp phi lôi kéo làm quen, thực nhiệt tình hướng hắn chào hỏi.
“Cảm ơn cô, tôi tên Diệp phi.” Diệp phi mặt mang ý cười, ánh mặt trời ấm áp.
Ôn hiểu đình bị diệp phi như vậy vừa thấy, đều cảm thấy tim đập chợt gia tốc.
Bất quá cô như là chợt nhớ tới cái gì, cẩn thận đánh giá Diệp phi, nghi hoặc nói: “Anh tên Diệp Phi? tập đoàn Diệp Thị cũng là Diệp Phi?”
“Là tôi.” Diệp phi nói.
Ôn hiểu đình bừng tỉnh, thế nhưng là Diệp thị tập đoàn công tử. Bất quá trước kia nhưng không nghe nói qua vị này Diệp gia đại thiếu lớn lên như soái như vậy, nhan sắc này……
Ôn hiểu đình gia thế cũng không tồi, tuy rằng so ra kém hơn Mộc Tử Câm cùng Diệp Phi, cũng xem như là giới thượng lưu ở Yến Kinh, cô đương nhiên biết cái tên Diệp Phi.
Mộc tử câm con mắt sáng giữa dòng lộ một tia gợn sóng, ý cười như cũ vẫn nhợt nhạt.
“Làm quen một chút, tôi tên Ôn hiểu đình, người này chính là Mộc tử câm……” Ôn hiểu đình thực tự quen thuộc, tự báo gia môn lúc sau thuận tiện bán giới thiệu chị em.
Hai bên chào hỏi, cũng coi như là chính thức gặp mặt.
Diệp Phi đang muốn nói chuyện, lúc này còi cảnh sát thanh âm càng ngày càng gần, một đám hạng mang vũ trang hạng nặnh cảnh sát nhảy vào tiệm vàng.
Nhìn thấy bọn cướp bị chế phục, lúc này cảnh sát trợn mắt há hốc mồm rất nhiều, cũng là đối với Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm một trận tỏ vẻ cảm tạ.
Diệp phi cùng Mộc Tử Câm muốn phối hợp cảnh sát để phục vụ ghi chép điều tra.
Trong lúc, Ôn hiểu đình vẫn luôn ở cùng Mộc tử câm khe khẽ nói nhỏ. Chuẩn xác mà nói là Ôn hiểu đình vẫn luôn đang nói chuyện, Mộc tử câm nhiều nhất gật đầu đáp lại một chút.
Ôn hiểu đình kéo cánh tay Mộc tử câm, nhỏ giọng nói: “Tử câm, nguyên lai hắn là Diệp gia đại thiếu! Không thể tưởng được chẳng những người lớn lên soái, hơn nữa xuất thân cũng không tệ, mà, mấu chốt là rất đẹp trai! Vừa rồi hắn đối với cái tiểu nữ hài lộ ra an ủi tươi cười, tim tôi sắp chịu không nổi rồi a……”
Mộc tử câm cười cười, vừa rồi diệp phi biểu hiện xác thật thực hảo, cho dù là với bọn cướp, hay là an ủi tiểu nữ hài khi ôn nhu biểu tình, đều rất hấp dẫn người khác.
Cũng khó trách Ôn hiểu đình mê trai tới mức độ như vậy
“Đúng rồi Tử câm, hắn giống như cũng là người luyện võ, hắn võ thuật trình độ thế nào?” Ôn hiểu đình nhịn không được lại hỏi.
“Rất lợi hại.”
“Oa, có thể bị cậu nói lợi hại, vậy thật sự là rất mạnh.” Ôn hiểu đình biến thành mắt lấp lánh, cô biết rõ Tử Câm võ thuật rất lợi hại, lúc trước ở bộ đội, bị Mộc Tử Câm giáo huấn bộ đội đặc chủng đều muốn chết đi sống lại.
Mộc Tử Câm nói Diệp Phi lợi hại, thân thủ của hắn tuyệt đối là bất phàm!
“Đáng tiếc, một nam nhân vừa đẹp trai lại vừa có thực lực như vậy, khẳng định là mình không có cơ hội.” Ôn hiểu đình tự mình hiểu lấy, cô tuy rằng lớn lên không tồi, gia thế cũng tạm được, nhưng so với Diệp phi vẫn là kém chút.
Nhưng thật ra……
Ôn hiểu đình đôi mắt xoay chuyển, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Diệp phi ba người ở cảnh sát cục rất nhanh đã lấy lời khai xong, sau đó từ cục cảnh sát rời đi đã là 7 giờ tối.
Diệp Phi nhìn về phía Mộc Tử Câm, Ôn Hiểu Đình nói: “Hai vị, gặp nhau là duyên, muốn hay không cùng nhau ăn bữa cơm?”
“ Được a, ý hay.” Ôn hiểu đình vẻ mặt thống khoái đáp ứng.
“Có thể.” Mộc tử câm cũng không có cự tuyệt.
Vì thế, Diệp phi tìm một nhà khẩu vị không tồi nhà ăn Trung Quốc, mang theo hai cô vào ăn cơm tối.
Diệp Phi không có cố tình đi tìm nhà hàng nào tốt, hay phong cảnh đẹp này nọ, bởi vì Diệp Phi biết mộc tử câm chưa bao giờ chú ý tới điều đó.
Thân là cháu gái của lão đại, Mộc tử câm sinh hoạt điều kiện đương nhiên không kém, nhưng cô lại đối với ăn, uống, dùng, rất tiết kiệm và giản dị
Bởi vậy Diệp Phi tỉ mỉ chọn lựa một nhà cấp bậc trung đẳng, nhưng khẩu vị không tồi.
Quả nhiên, bữa cơm này rất phù hợp khẩu vị của Mộc Tử Câm
Trong bữa ăn Diệp Phi cùng Mộc Tử Vâm thoáng quen thuộc, hai người thường thường nói chuyện vài câu.
Nhìn ra được, Mộc Tử Câm ấn tượng đối với Diệp Phi không tệ
Đến nỗi Ôn hiểu đình, cô hoàn toàn là tự quen thuộc, vẫn luôn ở cùng Diệp phi tìm hiểu các loại đề tài, dần dần thấy hứng thú với Diệp Phi từ từ……
Ôn hiểu đình nhiệt tình quá làm Diệp phi có chút ăn không tiêu, thừa dịp Ôn hiểu đình đi toilet, Diệp Phi mới có cơ hội cùng Mộc Tử Câm một chỗ……
Tác giả :
Ta Muốn Ăn Dưa Hấu