Surrender My Love
Chương 35
Cô ta là Lida. Cô ta bị bắt cóc khỏi ngôi làng của mình năm năm về trước chỉ vì những người Slavic như cô ta là những kẻ chăn ngựa chứ không phải những chiến binh. Họ thậm chí không có lấy một cơ hội trong cuộc tàn sát ngôi làng của mình và cô ta không phải là người phụ nữ duy nhất bị bắt đi bởi những người xa lạ. Cô ta bị bán về miền tây và đã từng qua tay ba người chủ trước khi người cuối cùng chết đi và cô ta bị đẩy tới chợ nô lệ Hedeby ở vùng nút thắt của khu vực Jutland Peninsula.
Cô ta đã biết được khá nhiều từ những năm tháng làm nô lệ của mình, cô ta cũng biết cách sử dụng những thế mạnh của mình để có được thứ quyền năng vượt trên cả những ông chủ. Điều đó không khó, bởi lẽ cô ta không chỉ ưa nhìn bởi đôi mắt đen màu mận gai và mái tóc đen dài bồng bềnh, mà mọi thứ trên người cô đều gợi cảm. Có thể lấy đó làm tên đệm của cô. Và cô tận dụng lợi thế đó của mình trong từng cử chỉ, từng ánh mắt nhìn. Cô biết cách để khiến đàn ông trở nên điên dại vì cô, và phục tùng theo. Dường như đó thuộc về bản năng mà thậm chí cô cũng không phải nỗ lực gì nhiều. Như thể đó là điều hiển nhiên. Cô ta chưa từng gặp người đàn ông nào không muốn chiếm cô làm của riêng mình.
Cô ta có thể bị xếp vào hàng nô lệ, nhưng chưa bao giờ phải làm việc gì nặng nhọc. Vốn là một kẻ biếng nhác, nhưng cô ta đủ khôn ngoan để không phải làm gì khác ngoài việc lấy lòng những người chủ của mình.
Những người chủ cũ của cô ta đều bị mê hoặc đến mức trao cho cô ta nhiều quyền hành hơn cả những bà vợ của mình, những người luôn tìm cách hất cẳng cô ta một cách vô vọng. Chỉ cần ngỏ lời là gấm vóc và trang sức đắt tiền sẽ nằm trọn trong tay cô ta, với kẻ hầu người hạ xung quanh. Với Lida, nô lệ không đồng nghĩa với việc phải hành xác nặng nề. Sự thực là, đó là một cuộc sống lí tưởng. Điều khiến cô ta lo lắng duy nhất đó là khi ông chủ của cô ta qua đời, thì cô ta sẽ mất tất cả và lại phải bắt đầu mọi thứ từ đầu, đó là tình huống cô ta từng gặp phải với cả ba người chủ cũ .
Chỉ một lần cô ta bị tổn hại vì chuyện đó, với người chủ đầu tiên, bởi bà vợ sau khi lấy lại được quyền hành đã đánh cô một trận thừa sống thiếu chết trước khi ném ra chợ nô lệ. Lida đã lấy đó làm bài học để chuyện tương tự không xảy ra thêm lần nữa với người chủ tiếp theo bằng cách buộc ông ta phải điều vợ mình đi xa. Nhưng điều đó cũng không mấy thú vị. Cô ta lấy làm thích thú với việc điều hành một bà vợ lép vế. Thế nên với người chủ thứ ba, cô ta đã thấy việc chuẩn bị trước sự bảo vệ mình là chuyện nhỏ.
Cô ta không muốn tự do nên chưa bao giờ đòi hỏi về điều đó. Tự do thì sẽ không đi kèm với một sự bao bọc, còn Lida thì luôn muốn được bao bọc và nâng niu. Vì thế cô ta cũng không cần một người chồng của riêng mình. Những bà vợ có quá nhiều nghĩa vụ, trong khi Lida thì không hề thích thú gì đống nghĩa vụ đó. Họ còn có một thiên chức đó là sinh con, điều mà Lida không hề mong muốn. Tốt hơn là nắm lấy quyền lực của một bà vợ mà không đi kèm những trách nhiệm. Và Lida cũng không nghi ngờ gì với việc tại đây, Wessex, cô lại không có được vị trí ưu thế mà cô ta vốn quen thuộc.
Cô ta tự thấy mình không có đối thủ, chỉ là hai nữ nô lệ đã cùng cô vượt biển tới đây. Golda là một người phụ nữ khỏe mạnh, đã có chồng, không có điểm gì nổi bật, ngoài trừ việc tháo vát trong việc nhà, cô ta được mua về cũng vì lí do ấy. Cô ta có mái tóc màu nâu khó tả, trong khi đôi mắt, điểm lợi thế của cô ta thì lại màu cây sồi vàng. Màu mắt đẹp ấy không ăn nhập gì với khuôn mặt thô kệch – trừ lúc cô ấy mỉm cười. Khi cô ấy mỉm cười, trông cô ấy thực sự xinh đẹp. Nhưng cô ta ít nhất đã ngoài ba mươi, và vốn quen lao động nặng, nên thậm chí còn không biết cách quyến rũ một người đàn ông.
Trong khi đó, Magge, lại là một cô gái Scot tóc đỏ đầy sức sống, người thích thú với đàn ông và sẵn lòng cười lớn về tất cả mọi chuyện, thấy sự hài hước trong bất cứ chuyện gì. Cô ấy ưa nhìn với vẻ đẹp sống động của mình, nhưng so với vẻ ngoài của Lida thì chả là gì.
Lida đã củng cố mối quan hệ với người Viking tên Ivarr, cho đến khi cô ta nhận ra rằng anh ta mua cô ta về không phải cho mình, mà là cho người khác. Cô ta đã thất vọng, vì anh ta là người đẹp trai nhất mà cô ta từng định tấn công. Ít nhất cô ta đã thất vọng cho đến ngày hôm qua.
Quả thật lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ mới của mình Lida đã bị sock. Cô chưa từng biết đến ai có vẻ ưa nhìn như Selig Haardrad, thậm chí trong những giấc mơ hoang dại nhất của cô cũng chưa từng có một người đàn ông nào như người Viking này. Điều làm cô sock thứ hai là anh ta thậm chí còn không thèm liếc đến cô một cái, mà thay vào đó lại dành thời gian với Golda, để bàn luận về những trách nhiệm của cô ta – và cả quyền hành nữa. Lida đã phỉnh phờ Ivarr để có được vị trí trông coi lũ người làm, và anh ta đã đồng ý, mặc dù đã cảnh báo là chỉ trong tạm thời, và rằng quyết định cuối cùng không phải là thuộc về anh ta. Và ngày hôm qua, Selig chỉ nhìn 1 trong 3 người nô lệ mới mà đã đưa ra quyết định của mình.
Lida không thất vọng, chỉ bực mình. Từ lúc cô tới đây, cô ta gần như không làm gì, mà toàn đùn đẩy cho người khác. Cho đến khi cô buộc Selig trao cho mình quyền hành mà anh đã vô tâm tước đoạt từ cô, cô sẽ phải chịu sự cai quản của Golda.
Không quyền hành, Golda hiền lành như một con cừu, có quyền hành, cô ta biến thành một con rồng thực sự. Ít ra thì cô ta không phải là một con rồng thù dai. Cô ta không buồn đả động đến những việc làm thêm mà Lida từng bắt cô làm. Cô ta chỉ yêu cầu mọi người làm việc ngang nhau, điều mà đương nhiên là Lida không thể chấp nhận được.
Tuy vậy đây chỉ là viễn cảnh tạm thời, mọi việc sẽ được sửa đổi ngay khi cô ta ngủ với ông chủ của mình. Và theo kinh nghiệm của cô ta, điều đó sẽ xảy ran gay khi anh ta trở lại ngôi nhà của mình.
Có tin rằng vợ chồng anh ta sẽ dọn đến sớm. Do đó Lida sẽ không phải đợi lâu tới ngày mà mọi thứ cô ta muốn sẽ lại về tay mình. Và một trong những thứ mà cô ta muốn là sẽ một vài người hầu hạ nữa, điều mà cô ta vốn quen thuộc. Có khá nhiều gã người làm ở đây nhưng chỉ có ba người phụ nữ, những công việc sẽ tới tay Lida khi cần kíp. Và điều đó là không thể chấp nhận được.
Việc Selig có một người vợ mới không khiến Lida lo ngại một chút nào, vì cô ta đã nghe ngóng được rằng anh ta cực kỳ căm ghét cô ả, và chỉ cưới cô ta vì ý nguyện của vua Saxon. Nhưng dù cho anh ta có yêu co ta, thì Lida cũng không phải lo. Cô ta biết về lợi thế của mình, và sự tự tin về nó chưa bao giờ suy giảm.
Tuy nhiên, vẫn có chút mạo hiểm khi dính dáng đến một người đàn ông như Selig Haardrad, đó là khi cô lại bị mê hoặc bởi chính anh ta như chính cách mà cô mê hoặc anh ta. Cô ta vẫn cố gắng đứng ngoài những mối quan hệ với đàn ông của mình, để cảm xúc mình nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng với người đàn ông này, đó quả là một sự mạo hiểm.
Cô ta đã biết được khá nhiều từ những năm tháng làm nô lệ của mình, cô ta cũng biết cách sử dụng những thế mạnh của mình để có được thứ quyền năng vượt trên cả những ông chủ. Điều đó không khó, bởi lẽ cô ta không chỉ ưa nhìn bởi đôi mắt đen màu mận gai và mái tóc đen dài bồng bềnh, mà mọi thứ trên người cô đều gợi cảm. Có thể lấy đó làm tên đệm của cô. Và cô tận dụng lợi thế đó của mình trong từng cử chỉ, từng ánh mắt nhìn. Cô biết cách để khiến đàn ông trở nên điên dại vì cô, và phục tùng theo. Dường như đó thuộc về bản năng mà thậm chí cô cũng không phải nỗ lực gì nhiều. Như thể đó là điều hiển nhiên. Cô ta chưa từng gặp người đàn ông nào không muốn chiếm cô làm của riêng mình.
Cô ta có thể bị xếp vào hàng nô lệ, nhưng chưa bao giờ phải làm việc gì nặng nhọc. Vốn là một kẻ biếng nhác, nhưng cô ta đủ khôn ngoan để không phải làm gì khác ngoài việc lấy lòng những người chủ của mình.
Những người chủ cũ của cô ta đều bị mê hoặc đến mức trao cho cô ta nhiều quyền hành hơn cả những bà vợ của mình, những người luôn tìm cách hất cẳng cô ta một cách vô vọng. Chỉ cần ngỏ lời là gấm vóc và trang sức đắt tiền sẽ nằm trọn trong tay cô ta, với kẻ hầu người hạ xung quanh. Với Lida, nô lệ không đồng nghĩa với việc phải hành xác nặng nề. Sự thực là, đó là một cuộc sống lí tưởng. Điều khiến cô ta lo lắng duy nhất đó là khi ông chủ của cô ta qua đời, thì cô ta sẽ mất tất cả và lại phải bắt đầu mọi thứ từ đầu, đó là tình huống cô ta từng gặp phải với cả ba người chủ cũ .
Chỉ một lần cô ta bị tổn hại vì chuyện đó, với người chủ đầu tiên, bởi bà vợ sau khi lấy lại được quyền hành đã đánh cô một trận thừa sống thiếu chết trước khi ném ra chợ nô lệ. Lida đã lấy đó làm bài học để chuyện tương tự không xảy ra thêm lần nữa với người chủ tiếp theo bằng cách buộc ông ta phải điều vợ mình đi xa. Nhưng điều đó cũng không mấy thú vị. Cô ta lấy làm thích thú với việc điều hành một bà vợ lép vế. Thế nên với người chủ thứ ba, cô ta đã thấy việc chuẩn bị trước sự bảo vệ mình là chuyện nhỏ.
Cô ta không muốn tự do nên chưa bao giờ đòi hỏi về điều đó. Tự do thì sẽ không đi kèm với một sự bao bọc, còn Lida thì luôn muốn được bao bọc và nâng niu. Vì thế cô ta cũng không cần một người chồng của riêng mình. Những bà vợ có quá nhiều nghĩa vụ, trong khi Lida thì không hề thích thú gì đống nghĩa vụ đó. Họ còn có một thiên chức đó là sinh con, điều mà Lida không hề mong muốn. Tốt hơn là nắm lấy quyền lực của một bà vợ mà không đi kèm những trách nhiệm. Và Lida cũng không nghi ngờ gì với việc tại đây, Wessex, cô lại không có được vị trí ưu thế mà cô ta vốn quen thuộc.
Cô ta tự thấy mình không có đối thủ, chỉ là hai nữ nô lệ đã cùng cô vượt biển tới đây. Golda là một người phụ nữ khỏe mạnh, đã có chồng, không có điểm gì nổi bật, ngoài trừ việc tháo vát trong việc nhà, cô ta được mua về cũng vì lí do ấy. Cô ta có mái tóc màu nâu khó tả, trong khi đôi mắt, điểm lợi thế của cô ta thì lại màu cây sồi vàng. Màu mắt đẹp ấy không ăn nhập gì với khuôn mặt thô kệch – trừ lúc cô ấy mỉm cười. Khi cô ấy mỉm cười, trông cô ấy thực sự xinh đẹp. Nhưng cô ta ít nhất đã ngoài ba mươi, và vốn quen lao động nặng, nên thậm chí còn không biết cách quyến rũ một người đàn ông.
Trong khi đó, Magge, lại là một cô gái Scot tóc đỏ đầy sức sống, người thích thú với đàn ông và sẵn lòng cười lớn về tất cả mọi chuyện, thấy sự hài hước trong bất cứ chuyện gì. Cô ấy ưa nhìn với vẻ đẹp sống động của mình, nhưng so với vẻ ngoài của Lida thì chả là gì.
Lida đã củng cố mối quan hệ với người Viking tên Ivarr, cho đến khi cô ta nhận ra rằng anh ta mua cô ta về không phải cho mình, mà là cho người khác. Cô ta đã thất vọng, vì anh ta là người đẹp trai nhất mà cô ta từng định tấn công. Ít nhất cô ta đã thất vọng cho đến ngày hôm qua.
Quả thật lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ mới của mình Lida đã bị sock. Cô chưa từng biết đến ai có vẻ ưa nhìn như Selig Haardrad, thậm chí trong những giấc mơ hoang dại nhất của cô cũng chưa từng có một người đàn ông nào như người Viking này. Điều làm cô sock thứ hai là anh ta thậm chí còn không thèm liếc đến cô một cái, mà thay vào đó lại dành thời gian với Golda, để bàn luận về những trách nhiệm của cô ta – và cả quyền hành nữa. Lida đã phỉnh phờ Ivarr để có được vị trí trông coi lũ người làm, và anh ta đã đồng ý, mặc dù đã cảnh báo là chỉ trong tạm thời, và rằng quyết định cuối cùng không phải là thuộc về anh ta. Và ngày hôm qua, Selig chỉ nhìn 1 trong 3 người nô lệ mới mà đã đưa ra quyết định của mình.
Lida không thất vọng, chỉ bực mình. Từ lúc cô tới đây, cô ta gần như không làm gì, mà toàn đùn đẩy cho người khác. Cho đến khi cô buộc Selig trao cho mình quyền hành mà anh đã vô tâm tước đoạt từ cô, cô sẽ phải chịu sự cai quản của Golda.
Không quyền hành, Golda hiền lành như một con cừu, có quyền hành, cô ta biến thành một con rồng thực sự. Ít ra thì cô ta không phải là một con rồng thù dai. Cô ta không buồn đả động đến những việc làm thêm mà Lida từng bắt cô làm. Cô ta chỉ yêu cầu mọi người làm việc ngang nhau, điều mà đương nhiên là Lida không thể chấp nhận được.
Tuy vậy đây chỉ là viễn cảnh tạm thời, mọi việc sẽ được sửa đổi ngay khi cô ta ngủ với ông chủ của mình. Và theo kinh nghiệm của cô ta, điều đó sẽ xảy ran gay khi anh ta trở lại ngôi nhà của mình.
Có tin rằng vợ chồng anh ta sẽ dọn đến sớm. Do đó Lida sẽ không phải đợi lâu tới ngày mà mọi thứ cô ta muốn sẽ lại về tay mình. Và một trong những thứ mà cô ta muốn là sẽ một vài người hầu hạ nữa, điều mà cô ta vốn quen thuộc. Có khá nhiều gã người làm ở đây nhưng chỉ có ba người phụ nữ, những công việc sẽ tới tay Lida khi cần kíp. Và điều đó là không thể chấp nhận được.
Việc Selig có một người vợ mới không khiến Lida lo ngại một chút nào, vì cô ta đã nghe ngóng được rằng anh ta cực kỳ căm ghét cô ả, và chỉ cưới cô ta vì ý nguyện của vua Saxon. Nhưng dù cho anh ta có yêu co ta, thì Lida cũng không phải lo. Cô ta biết về lợi thế của mình, và sự tự tin về nó chưa bao giờ suy giảm.
Tuy nhiên, vẫn có chút mạo hiểm khi dính dáng đến một người đàn ông như Selig Haardrad, đó là khi cô lại bị mê hoặc bởi chính anh ta như chính cách mà cô mê hoặc anh ta. Cô ta vẫn cố gắng đứng ngoài những mối quan hệ với đàn ông của mình, để cảm xúc mình nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng với người đàn ông này, đó quả là một sự mạo hiểm.
Tác giả :
Johanna Lindsey