Sủng Thê Chi Đạo
Chương 63: Hai vị trí
Sau khi cùng Cốc Tu Cẩn rời khỏi công ty, Đường Hiểu liền cùng anh đi đến Thịnh Đằng.
Tuy rằng Cốc Tu Cẩn cùng cậu tới An Dịch, lúc này thời gian cũng đã hơn mười giờ, nhưng anh vẫn phải đi làm.
Đường Hiểu trộm nhìn anh một cái, nhớ tới lời anh vừa mới nói trước khi rời khỏi, cậu do dự một chút liền hỏi, “Học trưởng, anh nói muốn hủy bỏ hợp đồng với công ty bảo hiểm An Dịch có thật không?”
Cốc Tu Cẩn một bên lái xe, một bên cười nói, “Thời điểm hai bên ký hợp đồng đều là anh tình tôi nguyện, muốn hủy bỏ đương nhiên không có khả năng, bất quá chuyện này không có nghĩa là không có biện pháp khác.”
“Học trưởng, nếu không hay là bỏ qua đi?” Đường Hiểu nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy không nhất thiết phải vì một người như Lâm Mỹ mà rước phiền toái vào người, lại nói, quả thật Thường Hưng cũng chưa từng bạc đãi cậu.
Cậu ít nhiều cũng hiểu được ý tứ trong lời nói của Cốc Tu Cẩn, muốn khiến cho An Dịch không yên ổn, chỉ cần Thịnh Đằng nói một lời, đến lúc đó những công ty khác cũng sẽ theo đó mà quay lưng bỏ đi, chắc chắn An Dịch sẽ rơi vào nguy cơ trước nay chưa từng có, thật vất vả mới phát triển được sự nghiệp, cũng bởi vì vậy mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Bất quá đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu khiến cậu không muốn truy cứu chuyện này, cậu chủ yếu là sợ liên lụy đến Cốc Tu Cẩn. Nếu Thịnh Đằng thật sự làm như vậy, chắc chắn người khác sẽ tò mò đã xảy ra chuyện gì, nếu như bị điều tra ra, có lẽ sẽ không thiếu chuyện phiền toái.
“Chắc chắn không?” Cốc Tu Cẩn nhìn cậu một cái.
Đường Hiểu gật gật đầu, “Như vậy là được rồi, em nghĩ hiện tại Lâm Mỹ cũng sẽ không yên ổn đâu.”
Cậu rõ ràng nhìn thấy sau khi Cốc Tu Cẩn xuất hiện, sắc mặt ba người Thường Hưng liền đại biến, tuy rằng cậu không biết Thường Hưng và chủ tịch sẽ làm như thế nào, nhưng căn cứ theo suy đoán của cậu, hai người kia khẳng định sẽ không bỏ qua cho Lâm Mỹ.
Cốc Tu Cẩn bình tĩnh nhìn cậu, cười nói, “Thế thì như vậy đi.”
Nói xong, không khí trong xe liền an tĩnh lại.
Đầu óc Đường Hiểu vừa mới tĩnh lặng lại, đột nhiên nhớ tới còn có một vấn đề, thẳng lưng bật người ngồi dậy.
Cốc Tu Cẩn phát hiện cậu khác thường, liền hỏi, “Làm sao vậy?”
Đường Hiểu nói, “Công việc của em…”
Trước khi rời khỏi công ty, cậu nghe Cốc Tu Cẩn nói về sau cậu sẽ không đi làm ở An Dịch nữa, tuy rằng lúc trước đã nói qua chuyện này, nhưng dù sao vẫn chưa quyết định.
Cốc Tu Cẩn xin lỗi nói, “Thật xin lỗi, chưa được em đồng ý liền tự mình thay em quyết định.”
Đường Hiểu lắc đầu, “Không sao, cho dù anh không nói, em cũng đã quyết định không làm ở An Dịch nữa.” Trước khi xảy ra chuyện ngày hôm nay, cậu còn rất do dự, hiện tại thì cậu đã có đáp án rồi.
Trên mặt Cốc Tu Cẩn lộ ra một nụ cười, “Như vậy, em quyết định đồng ý đề nghị của anh?”
Đường Hiểu quẫn bách, “Chuyện này…” Về phương diện này cậu cũng có suy nghĩ qua, nhưng chung quy vẫn cảm thấy rất không tự nhiên, cậu vừa mới xác định quan hệ cùng Cốc Tu Cẩn, kết quả hiện tại liền dựa vào tầng quan hệ này mà bước chân vào Thịnh Đằng.
Cốc Tu Cẩn nhìn ra được sự do dự trong lòng cậu, liền giải thích, “Đường Hiểu, giống như lúc trước anh đã nói, anh cho em một cơ hội làm việc, còn thể hiện như thế nào liền tùy thuộc bản thân em, anh sẽ không tùy tiện nhúng tay vào.”
Đường Hiểu ngẩn ra, lập tức cười nói, “Em hiểu rồi, học trưởng, em sẽ cố gắng.”
Cốc Tu Cẩn cười gật đầu, “Nếu đã như vậy, cải lương không bằng bạo lực, bây giờ liền cùng anh đến công ty tìm hiểu một chút về hoàn cảnh công việc và chức vụ tương lai của em đi.”
Đường Hiểu nhìn thấy tòa nhà của công ty Thịnh Đằng đã xuất hiện ngay trước mắt, thì ra là anh đã sớm giúp cậu sắp xếp thật tốt.
Bọn họ rất nhanh liền tới Thịnh Đằng, bởi vì là thời gian làm việc, cho nên người nhìn thấy bọn họ cũng không nhiều, bất quá vẫn khiến người khác chú ý, bảo vệ ở cửa và nhân viên tiếp tân nhìn thấy bọn họ cùng bước vào, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc.
Tổng tài không chỉ đi làm trễ, mà còn xuất hiện cùng một thanh niên xa lạ, chắc chắn không bao lâu sau, tin tức này sẽ lan truyền ra ngoài.
Elma nhìn thấy Đường Hiểu đứng phía sau tổng tài, thiếu chút nữa kinh ngạc kêu lên.
Từ sau khi xảy ra chuyện lần trước, ấn tượng của cô đối với Đường Hiểu đã sâu đến không thể sâu hơn, cơ hồ liếc mắt một cái liền nhận ra cậu.
Trực giác cho cô biết, quan hệ giữa tổng tài và Đường Hiểu không hề đơn giản, ngay từ lần trước cô đã có loại cảm giác này.
“Tổng tài, có gì căn dặn không?” Elma lập tức đi về phía Cốc Tu Cẩn, vừa nói chuyện, tầm mắt vừa ngắm nghía Đường Hiểu đứng phía sau, mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu.
Đường Hiểu chú ý tới tầm mắt của cô, vốn dĩ còn có chút chột dạ, lại đột nhiên nhớ tới chuyện lần trước cậu đến Thịnh Đằng, sau đó vẫn bị Cốc Tu Cẩn phát hiện, cậu có thể khẳng định lúc ấy Cốc Tu Cẩn không nhìn thấy cậu, cho nên tám chín phần mười là vị nữ thư ký này nói cho anh biết.
Elma hiển nhiên đã quên mất chuyện kia.
Cốc Tu Cẩn nói, “Gọi giám đốc Trần bộ phận nhân sự lên gặp tôi.”
Elma đáp, “Vâng, tổng tài.”
Sau đó cô bước đi, cước bộ cũng không chậm lắm.
Đường Hiểu không khỏi hoài nghi, có phải cô đã quên chuyện kia rồi hay không, bởi vì vừa rồi tầm mắt của cô cơ hồ như dính vào người cậu, bây giờ lại chạy trốn nhanh như vậy.
Cốc Tu Cẩn đi vài bước, phát hiện Đường Hiểu không đi theo, quay đầu lại liền thấy vẻ mặt cậu thất thần, không khỏi cười nói, “Em làm sao mà đang đi cũng có thể ngẩn người vậy?”
Đường Hiểu phục hồi lại tinh thần, thoáng một cái đỏ mặt.
Văn phòng Cốc Tu Cẩn rất rộng rãi, phong cách thiết kế giống hệt như con người của anh.
Đây là lần đầu tiên Đường Hiểu bước vào phòng làm việc của anh, hai lần trước đều là chờ ở phòng nghỉ.
Cốc Tu Cẩn bảo cậu lại ghế sôpha ngồi, còn mình thì đi đến bàn làm việc bên kia bắt đầu một ngày làm việc mới.
Đường Hiểu nhìn bộ dáng anh làm việc, nghiêm túc đến mức khiến cậu mê muội, vẫn nói lúc người đàn ông nghiêm túc là mê người nhất, những lời này quả nhiên không sai, Cốc Tu Cẩn bây giờ, toàn thân toát lên một cỗ nam tính nồng đậm, tràn ngập mị lực thành thục, so bình thường còn cường liệt hơn vài phần.
Đang lúc cậu suy nghĩ đến xuất thần, cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ.
Giọng nói đạm mạc của Cốc Tu Cẩn cũng vang lên, “Mời vào.”
Đường Hiểu nhìn thấy một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi đẩy cửa đi vào, trên mũi ông ta mang một cặp mắt kính không gọng, bộ dáng ngược lại rất hiền lành, nhưng cậu biết một người có thể lên đến chức giám đốc, tuyệt đối là lão cáo già.
“Tổng tài, ngài tìm tôi có chuyện gì?” Người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Cốc Tu Cẩn.
Cốc Tu Cẩn nói, “Tôi nhớ người phụ trách dự án bên Đức gần đây muốn tuyển thêm hai nhân viên, ông đem một vị trí trong đó hủy bỏ đi, tôi có sắp xếp khác.”
Trần Hướng Trung sửng sốt một chút, tổng tài làm như vậy là muốn chuẩn bị sắp xếp một người vào sao?
Đây là lần đầu tiên ông nhìn thấy tổng tài chủ động đưa người vào dự án, trước kia tổng tài sẽ không quản việc này, không biết ai có mặt mũi lớn như vậy, cư nhiên có thể khiến tổng tài tự mình ra mặt.
“Có vấn đề gì sao?” Cốc Tu Cẩn thấy ông không có phản ứng, nhíu nhíu mi.
“Không có, tôi đã biết, nếu không có chuyện gì khác, tôi đi làm việc đây.” Trần Hướng Trung vội vàng nói.
Cốc Tu Cẩn thản nhiên gật đầu.
Đường Hiểu phát hiện, lúc Cốc Tu Cẩn làm việc, có một cỗ khí tràng rất mạnh, cỗ khí tràng này hẳn là loại khí tràng của người lãnh đạo mà người ta hay nói. Đây không phải là lần đầu tiên Đường Hiểu nhìn thấy bộ dáng Cốc Tu Cẩn làm việc như vậy, lúc lần thứ hai gặp mặt anh, cậu chính là bị cỗ khí tràng này làm cho rung động.
Bất quá, nhìn Trần Hướng Trung đóng cửa lại rời đi, Đường Hiểu yên lặng không còn lời gì để nói, có phải cậu không có cảm giác tồn tại hay không, mà vị giám đốc này cư nhiên từ đầu tới cuối cũng không phát hiện cậu.
Trần Hướng Trung đã đi ra khỏi văn phòng hiển nhiên không biết mình bị Đường Hiểu nhớ thương một chút.
Trong đầu ông đều là chuyện hai vị trí kia, việc dự án này cần phải tuyển thêm hai nhân viên mới thì một tuần trước cũng đã quyết định, nhưng bởi vì có chút chuyện, cho nên mới chậm chạp chưa đưa ra quyết định.
Bất quá, dự án kia có thể nói là cái dự án mạ vàng, nếu có thể gia nhập, sau khi hoàn thành không chỉ được tăng lương, mà còn được thăng chức, cho nên rất nhiều người đều đỏ mắt không thôi.
Ngay trong ngày hôm qua, đã có hai người trong nhóm quản lý tìm đến ông ta.
Ý bọn họ là muốn giới thiệu một người cho ông ta, không cần phải nói cũng biết hơn phân nửa là thân thích linh tinh.
Trần Hướng Trung không thể không chừa mặt mũi cho bọn họ, hơn nữa vừa vặn có hai vị trí, liền đồng ý, hiện tại tổng tài bảo ông ta hủy bỏ một vị trí, khiến ông ta không khỏi bắt đầu buồn bực, mặc kệ loại bỏ người nào đều là đắc tội với người ta!
Trở lại văn phòng, Trần Hướng Trung còn đang đau đầu.
Đúng lúc này, trợ lý Dương gõ cửa đi vào, “Giám đốc, giám đốc Trương vừa mới gọi điện thoại lại đây, ông ta nhờ tôi hỏi ngài một chút, chuyện kia khi nào thì có thể chắc chắn được?”
Trần Hướng Trung đang phiền lòng việc này, nghe được trợ lý nói, liền dứt khoát lấy tờ danh sách kia ra, trực tiếp gạch bỏ một vị trí, lại điền tên một nhân viên mới ở vị trí còn lại, sau đó nói với trợ lý, “Cậu trực tiếp trả lời cho ông ta, chuyện kia xảy ra chút thay đổi, tổng tài đã hỏi tới việc này, cho nên chỉ sợ không được, còn giám đốc Cao, cậu cũng trả lời như vậy với ông ta.”
Trợ lý sửng sốt, anh ta hiểu tình hình này, giám đốc làm như vậy, hai bên không đắc tội ai, hơn nữa còn đem vấn đề đổ lên người tổng tài, bọn họ sẽ không thể nói gì, vội vàng đáp, “Vâng, tôi sẽ đi lo liệu ngay bây giờ.”
Nghe thấy thanh âm của trợ lý gọi điện thoại, Trần Hướng Trung cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Bất quá ông ta vẫn rất ngạc nhiên việc tổng tài yêu cầu chừa một vị trí kia, tin chắc rằng không mấy ngày nữa là có thể gặp được người kia, hy vọng người kia sẽ không ỷ vào chỗ dựa là tổng tài mà ở công ty hoành hành ngang ngược linh tinh.
Là một công ti lớn, phát triển đến một bước này, ít nhiều cũng sẽ xảy ra hiện tượng đi cửa sau.
Đây là điều không thể tránh khỏi, nhưng số người tự giác chung quy vẫn rất ít.
Trần Hướng Trung hít một hơi, không muốn nghĩ tới việc này nữa.
Tuy rằng Cốc Tu Cẩn cùng cậu tới An Dịch, lúc này thời gian cũng đã hơn mười giờ, nhưng anh vẫn phải đi làm.
Đường Hiểu trộm nhìn anh một cái, nhớ tới lời anh vừa mới nói trước khi rời khỏi, cậu do dự một chút liền hỏi, “Học trưởng, anh nói muốn hủy bỏ hợp đồng với công ty bảo hiểm An Dịch có thật không?”
Cốc Tu Cẩn một bên lái xe, một bên cười nói, “Thời điểm hai bên ký hợp đồng đều là anh tình tôi nguyện, muốn hủy bỏ đương nhiên không có khả năng, bất quá chuyện này không có nghĩa là không có biện pháp khác.”
“Học trưởng, nếu không hay là bỏ qua đi?” Đường Hiểu nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy không nhất thiết phải vì một người như Lâm Mỹ mà rước phiền toái vào người, lại nói, quả thật Thường Hưng cũng chưa từng bạc đãi cậu.
Cậu ít nhiều cũng hiểu được ý tứ trong lời nói của Cốc Tu Cẩn, muốn khiến cho An Dịch không yên ổn, chỉ cần Thịnh Đằng nói một lời, đến lúc đó những công ty khác cũng sẽ theo đó mà quay lưng bỏ đi, chắc chắn An Dịch sẽ rơi vào nguy cơ trước nay chưa từng có, thật vất vả mới phát triển được sự nghiệp, cũng bởi vì vậy mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Bất quá đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu khiến cậu không muốn truy cứu chuyện này, cậu chủ yếu là sợ liên lụy đến Cốc Tu Cẩn. Nếu Thịnh Đằng thật sự làm như vậy, chắc chắn người khác sẽ tò mò đã xảy ra chuyện gì, nếu như bị điều tra ra, có lẽ sẽ không thiếu chuyện phiền toái.
“Chắc chắn không?” Cốc Tu Cẩn nhìn cậu một cái.
Đường Hiểu gật gật đầu, “Như vậy là được rồi, em nghĩ hiện tại Lâm Mỹ cũng sẽ không yên ổn đâu.”
Cậu rõ ràng nhìn thấy sau khi Cốc Tu Cẩn xuất hiện, sắc mặt ba người Thường Hưng liền đại biến, tuy rằng cậu không biết Thường Hưng và chủ tịch sẽ làm như thế nào, nhưng căn cứ theo suy đoán của cậu, hai người kia khẳng định sẽ không bỏ qua cho Lâm Mỹ.
Cốc Tu Cẩn bình tĩnh nhìn cậu, cười nói, “Thế thì như vậy đi.”
Nói xong, không khí trong xe liền an tĩnh lại.
Đầu óc Đường Hiểu vừa mới tĩnh lặng lại, đột nhiên nhớ tới còn có một vấn đề, thẳng lưng bật người ngồi dậy.
Cốc Tu Cẩn phát hiện cậu khác thường, liền hỏi, “Làm sao vậy?”
Đường Hiểu nói, “Công việc của em…”
Trước khi rời khỏi công ty, cậu nghe Cốc Tu Cẩn nói về sau cậu sẽ không đi làm ở An Dịch nữa, tuy rằng lúc trước đã nói qua chuyện này, nhưng dù sao vẫn chưa quyết định.
Cốc Tu Cẩn xin lỗi nói, “Thật xin lỗi, chưa được em đồng ý liền tự mình thay em quyết định.”
Đường Hiểu lắc đầu, “Không sao, cho dù anh không nói, em cũng đã quyết định không làm ở An Dịch nữa.” Trước khi xảy ra chuyện ngày hôm nay, cậu còn rất do dự, hiện tại thì cậu đã có đáp án rồi.
Trên mặt Cốc Tu Cẩn lộ ra một nụ cười, “Như vậy, em quyết định đồng ý đề nghị của anh?”
Đường Hiểu quẫn bách, “Chuyện này…” Về phương diện này cậu cũng có suy nghĩ qua, nhưng chung quy vẫn cảm thấy rất không tự nhiên, cậu vừa mới xác định quan hệ cùng Cốc Tu Cẩn, kết quả hiện tại liền dựa vào tầng quan hệ này mà bước chân vào Thịnh Đằng.
Cốc Tu Cẩn nhìn ra được sự do dự trong lòng cậu, liền giải thích, “Đường Hiểu, giống như lúc trước anh đã nói, anh cho em một cơ hội làm việc, còn thể hiện như thế nào liền tùy thuộc bản thân em, anh sẽ không tùy tiện nhúng tay vào.”
Đường Hiểu ngẩn ra, lập tức cười nói, “Em hiểu rồi, học trưởng, em sẽ cố gắng.”
Cốc Tu Cẩn cười gật đầu, “Nếu đã như vậy, cải lương không bằng bạo lực, bây giờ liền cùng anh đến công ty tìm hiểu một chút về hoàn cảnh công việc và chức vụ tương lai của em đi.”
Đường Hiểu nhìn thấy tòa nhà của công ty Thịnh Đằng đã xuất hiện ngay trước mắt, thì ra là anh đã sớm giúp cậu sắp xếp thật tốt.
Bọn họ rất nhanh liền tới Thịnh Đằng, bởi vì là thời gian làm việc, cho nên người nhìn thấy bọn họ cũng không nhiều, bất quá vẫn khiến người khác chú ý, bảo vệ ở cửa và nhân viên tiếp tân nhìn thấy bọn họ cùng bước vào, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc.
Tổng tài không chỉ đi làm trễ, mà còn xuất hiện cùng một thanh niên xa lạ, chắc chắn không bao lâu sau, tin tức này sẽ lan truyền ra ngoài.
Elma nhìn thấy Đường Hiểu đứng phía sau tổng tài, thiếu chút nữa kinh ngạc kêu lên.
Từ sau khi xảy ra chuyện lần trước, ấn tượng của cô đối với Đường Hiểu đã sâu đến không thể sâu hơn, cơ hồ liếc mắt một cái liền nhận ra cậu.
Trực giác cho cô biết, quan hệ giữa tổng tài và Đường Hiểu không hề đơn giản, ngay từ lần trước cô đã có loại cảm giác này.
“Tổng tài, có gì căn dặn không?” Elma lập tức đi về phía Cốc Tu Cẩn, vừa nói chuyện, tầm mắt vừa ngắm nghía Đường Hiểu đứng phía sau, mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu.
Đường Hiểu chú ý tới tầm mắt của cô, vốn dĩ còn có chút chột dạ, lại đột nhiên nhớ tới chuyện lần trước cậu đến Thịnh Đằng, sau đó vẫn bị Cốc Tu Cẩn phát hiện, cậu có thể khẳng định lúc ấy Cốc Tu Cẩn không nhìn thấy cậu, cho nên tám chín phần mười là vị nữ thư ký này nói cho anh biết.
Elma hiển nhiên đã quên mất chuyện kia.
Cốc Tu Cẩn nói, “Gọi giám đốc Trần bộ phận nhân sự lên gặp tôi.”
Elma đáp, “Vâng, tổng tài.”
Sau đó cô bước đi, cước bộ cũng không chậm lắm.
Đường Hiểu không khỏi hoài nghi, có phải cô đã quên chuyện kia rồi hay không, bởi vì vừa rồi tầm mắt của cô cơ hồ như dính vào người cậu, bây giờ lại chạy trốn nhanh như vậy.
Cốc Tu Cẩn đi vài bước, phát hiện Đường Hiểu không đi theo, quay đầu lại liền thấy vẻ mặt cậu thất thần, không khỏi cười nói, “Em làm sao mà đang đi cũng có thể ngẩn người vậy?”
Đường Hiểu phục hồi lại tinh thần, thoáng một cái đỏ mặt.
Văn phòng Cốc Tu Cẩn rất rộng rãi, phong cách thiết kế giống hệt như con người của anh.
Đây là lần đầu tiên Đường Hiểu bước vào phòng làm việc của anh, hai lần trước đều là chờ ở phòng nghỉ.
Cốc Tu Cẩn bảo cậu lại ghế sôpha ngồi, còn mình thì đi đến bàn làm việc bên kia bắt đầu một ngày làm việc mới.
Đường Hiểu nhìn bộ dáng anh làm việc, nghiêm túc đến mức khiến cậu mê muội, vẫn nói lúc người đàn ông nghiêm túc là mê người nhất, những lời này quả nhiên không sai, Cốc Tu Cẩn bây giờ, toàn thân toát lên một cỗ nam tính nồng đậm, tràn ngập mị lực thành thục, so bình thường còn cường liệt hơn vài phần.
Đang lúc cậu suy nghĩ đến xuất thần, cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ.
Giọng nói đạm mạc của Cốc Tu Cẩn cũng vang lên, “Mời vào.”
Đường Hiểu nhìn thấy một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi đẩy cửa đi vào, trên mũi ông ta mang một cặp mắt kính không gọng, bộ dáng ngược lại rất hiền lành, nhưng cậu biết một người có thể lên đến chức giám đốc, tuyệt đối là lão cáo già.
“Tổng tài, ngài tìm tôi có chuyện gì?” Người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Cốc Tu Cẩn.
Cốc Tu Cẩn nói, “Tôi nhớ người phụ trách dự án bên Đức gần đây muốn tuyển thêm hai nhân viên, ông đem một vị trí trong đó hủy bỏ đi, tôi có sắp xếp khác.”
Trần Hướng Trung sửng sốt một chút, tổng tài làm như vậy là muốn chuẩn bị sắp xếp một người vào sao?
Đây là lần đầu tiên ông nhìn thấy tổng tài chủ động đưa người vào dự án, trước kia tổng tài sẽ không quản việc này, không biết ai có mặt mũi lớn như vậy, cư nhiên có thể khiến tổng tài tự mình ra mặt.
“Có vấn đề gì sao?” Cốc Tu Cẩn thấy ông không có phản ứng, nhíu nhíu mi.
“Không có, tôi đã biết, nếu không có chuyện gì khác, tôi đi làm việc đây.” Trần Hướng Trung vội vàng nói.
Cốc Tu Cẩn thản nhiên gật đầu.
Đường Hiểu phát hiện, lúc Cốc Tu Cẩn làm việc, có một cỗ khí tràng rất mạnh, cỗ khí tràng này hẳn là loại khí tràng của người lãnh đạo mà người ta hay nói. Đây không phải là lần đầu tiên Đường Hiểu nhìn thấy bộ dáng Cốc Tu Cẩn làm việc như vậy, lúc lần thứ hai gặp mặt anh, cậu chính là bị cỗ khí tràng này làm cho rung động.
Bất quá, nhìn Trần Hướng Trung đóng cửa lại rời đi, Đường Hiểu yên lặng không còn lời gì để nói, có phải cậu không có cảm giác tồn tại hay không, mà vị giám đốc này cư nhiên từ đầu tới cuối cũng không phát hiện cậu.
Trần Hướng Trung đã đi ra khỏi văn phòng hiển nhiên không biết mình bị Đường Hiểu nhớ thương một chút.
Trong đầu ông đều là chuyện hai vị trí kia, việc dự án này cần phải tuyển thêm hai nhân viên mới thì một tuần trước cũng đã quyết định, nhưng bởi vì có chút chuyện, cho nên mới chậm chạp chưa đưa ra quyết định.
Bất quá, dự án kia có thể nói là cái dự án mạ vàng, nếu có thể gia nhập, sau khi hoàn thành không chỉ được tăng lương, mà còn được thăng chức, cho nên rất nhiều người đều đỏ mắt không thôi.
Ngay trong ngày hôm qua, đã có hai người trong nhóm quản lý tìm đến ông ta.
Ý bọn họ là muốn giới thiệu một người cho ông ta, không cần phải nói cũng biết hơn phân nửa là thân thích linh tinh.
Trần Hướng Trung không thể không chừa mặt mũi cho bọn họ, hơn nữa vừa vặn có hai vị trí, liền đồng ý, hiện tại tổng tài bảo ông ta hủy bỏ một vị trí, khiến ông ta không khỏi bắt đầu buồn bực, mặc kệ loại bỏ người nào đều là đắc tội với người ta!
Trở lại văn phòng, Trần Hướng Trung còn đang đau đầu.
Đúng lúc này, trợ lý Dương gõ cửa đi vào, “Giám đốc, giám đốc Trương vừa mới gọi điện thoại lại đây, ông ta nhờ tôi hỏi ngài một chút, chuyện kia khi nào thì có thể chắc chắn được?”
Trần Hướng Trung đang phiền lòng việc này, nghe được trợ lý nói, liền dứt khoát lấy tờ danh sách kia ra, trực tiếp gạch bỏ một vị trí, lại điền tên một nhân viên mới ở vị trí còn lại, sau đó nói với trợ lý, “Cậu trực tiếp trả lời cho ông ta, chuyện kia xảy ra chút thay đổi, tổng tài đã hỏi tới việc này, cho nên chỉ sợ không được, còn giám đốc Cao, cậu cũng trả lời như vậy với ông ta.”
Trợ lý sửng sốt, anh ta hiểu tình hình này, giám đốc làm như vậy, hai bên không đắc tội ai, hơn nữa còn đem vấn đề đổ lên người tổng tài, bọn họ sẽ không thể nói gì, vội vàng đáp, “Vâng, tôi sẽ đi lo liệu ngay bây giờ.”
Nghe thấy thanh âm của trợ lý gọi điện thoại, Trần Hướng Trung cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Bất quá ông ta vẫn rất ngạc nhiên việc tổng tài yêu cầu chừa một vị trí kia, tin chắc rằng không mấy ngày nữa là có thể gặp được người kia, hy vọng người kia sẽ không ỷ vào chỗ dựa là tổng tài mà ở công ty hoành hành ngang ngược linh tinh.
Là một công ti lớn, phát triển đến một bước này, ít nhiều cũng sẽ xảy ra hiện tượng đi cửa sau.
Đây là điều không thể tránh khỏi, nhưng số người tự giác chung quy vẫn rất ít.
Trần Hướng Trung hít một hơi, không muốn nghĩ tới việc này nữa.
Tác giả :
Duẫn Gia