Sự Trở Lại Của Lãnh Băng Tiểu Thư
Chương 22
6 tháng sau.
Mẫn Nhi nhỏ bé nay đã trở thành một thần đồng học toán văn tại trường. Cắm cúi học thật nhiều nên bây giờ Mẫn Nhi đã trở thành cô gái bốn mắt.
Để không phụ lòng chị gái của mình, Thiên cùng Rin đã giữ vững công ty cho nó. Thiên giỏi như mong đợi ngoài giữ vững công ty thì cũng làm cho công ty Loli phát triển lên khắp toàn cầu.
Hắn cô gắng học thật chăm chỉ để lấy chiếc bằng của trường quốc tế.
Giường như mọi thứ, tất cả đều thay đổi khi nó nằm đó. Nó đã nằm đó 6 tháng rồi, nó như một cô công chúa vậy. Mái tóc màu trắng khói được xõa dài ra, bộ quần áo bệnh viện cũng màu trắng. Cả căn phòng màu trắng đầu mùi thuốc sát trùng đến phát tởm.
--------
Nó ngồi xòa dưới một khoang không màu đen. Ai đó vẫn đang dõi theo nó để ý nó chắm chủtd cho nó từng ngày.
"Tiểu Nhi đi với mẹ nào!"
Giọng nói vang lên của một người phụ nữ tự xưng là mẹ của nó. Nó đau lòng mở tròn đôi mắt ra, thất thản vang vọng tiếng gọi mẹ.
"Mẹ ơi, mẹ ở đâu"
"Tiểu Nhi đến đây với mẹ nào!"
Quanh đó bỗng chốc phát sáng đến kìa lạ, người mẹ dấu yêu của nó đến đón nó sao?
Người đàn bà đó dang rộng vòng tay để đón nó, mái tóc đen óng ả phất phơ trong ánh sáng chói lóa.
"Tiểu Nhi chúng ta đi thôi"
Bà ấy cố ngắng đề gọi đứa con thân yêu của mình đến. Giường như nó vẫn không tin đây là mẹ của mình, nó chần chừ nhièu lắm
"Mẹ ơi! Con muốn ở lại với Thiên còn có cả Mẫn Nhi nữa! Con không muốn đi đâu"
Nó ngồi đó, đôi mắt long lanh cầu xin chúa trời đừng mang nó đi khỏi thế giới này. Nó vẫn còn nhiều điều chư làm được.
---------
"Tình chị tao sao rồi"
"Vẫn thế không chuyển biến gì"
Hai người đàn ông đứng trước đại sảnh của bệnh viện nói. Khuôn mặt hiện lên từng nét rầu rĩ. Một người mặc sơ mi còn người kia thì áo vets quần âu ra dáng người thành đạt. Chẳng phải rất lo cho chị của mình sao?
"Alo alo, đây là trường hợp khẩn cấp. Xin mời trưởng khoa Hạ về phòng 207"
Hai người con trai đó chợt nghĩ ra một cái gì đó. Trên loa lớn của bệnh viên lại một lần nữa kêu vang.
"Xin mời bác xĩ Hạ về phòng 207"
Phòng 207 nod thấp thoáng trong đầu hắn. Hắn với Thiên nhanh chóng chạy về phòng người chị của mình. Hai người chạy rất nhanh, hai người họ sợ người chị của mình.....
#Edit: Hạ Viên Vi
Mẫn Nhi nhỏ bé nay đã trở thành một thần đồng học toán văn tại trường. Cắm cúi học thật nhiều nên bây giờ Mẫn Nhi đã trở thành cô gái bốn mắt.
Để không phụ lòng chị gái của mình, Thiên cùng Rin đã giữ vững công ty cho nó. Thiên giỏi như mong đợi ngoài giữ vững công ty thì cũng làm cho công ty Loli phát triển lên khắp toàn cầu.
Hắn cô gắng học thật chăm chỉ để lấy chiếc bằng của trường quốc tế.
Giường như mọi thứ, tất cả đều thay đổi khi nó nằm đó. Nó đã nằm đó 6 tháng rồi, nó như một cô công chúa vậy. Mái tóc màu trắng khói được xõa dài ra, bộ quần áo bệnh viện cũng màu trắng. Cả căn phòng màu trắng đầu mùi thuốc sát trùng đến phát tởm.
--------
Nó ngồi xòa dưới một khoang không màu đen. Ai đó vẫn đang dõi theo nó để ý nó chắm chủtd cho nó từng ngày.
"Tiểu Nhi đi với mẹ nào!"
Giọng nói vang lên của một người phụ nữ tự xưng là mẹ của nó. Nó đau lòng mở tròn đôi mắt ra, thất thản vang vọng tiếng gọi mẹ.
"Mẹ ơi, mẹ ở đâu"
"Tiểu Nhi đến đây với mẹ nào!"
Quanh đó bỗng chốc phát sáng đến kìa lạ, người mẹ dấu yêu của nó đến đón nó sao?
Người đàn bà đó dang rộng vòng tay để đón nó, mái tóc đen óng ả phất phơ trong ánh sáng chói lóa.
"Tiểu Nhi chúng ta đi thôi"
Bà ấy cố ngắng đề gọi đứa con thân yêu của mình đến. Giường như nó vẫn không tin đây là mẹ của mình, nó chần chừ nhièu lắm
"Mẹ ơi! Con muốn ở lại với Thiên còn có cả Mẫn Nhi nữa! Con không muốn đi đâu"
Nó ngồi đó, đôi mắt long lanh cầu xin chúa trời đừng mang nó đi khỏi thế giới này. Nó vẫn còn nhiều điều chư làm được.
---------
"Tình chị tao sao rồi"
"Vẫn thế không chuyển biến gì"
Hai người đàn ông đứng trước đại sảnh của bệnh viện nói. Khuôn mặt hiện lên từng nét rầu rĩ. Một người mặc sơ mi còn người kia thì áo vets quần âu ra dáng người thành đạt. Chẳng phải rất lo cho chị của mình sao?
"Alo alo, đây là trường hợp khẩn cấp. Xin mời trưởng khoa Hạ về phòng 207"
Hai người con trai đó chợt nghĩ ra một cái gì đó. Trên loa lớn của bệnh viên lại một lần nữa kêu vang.
"Xin mời bác xĩ Hạ về phòng 207"
Phòng 207 nod thấp thoáng trong đầu hắn. Hắn với Thiên nhanh chóng chạy về phòng người chị của mình. Hai người chạy rất nhanh, hai người họ sợ người chị của mình.....
#Edit: Hạ Viên Vi
Tác giả :
Thảo Vy