Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 189: Tam đại Thiên Vương đột phá (1)
Mười giờ sáng, Tiêu Hạo Thiên đến sơn cốc nơi đóng quân của nhà tài phiệt Âu Dương ở Hà Nội. Thiên Nhất và mười chiến thần đỉnh phong đi theo sau người anh. Bây giờ Cao Ánh Vy và Thúy Hồng bên kia anh cũng không quá lo lắng nữa. Nhà họ Đường bây giờ đã có Tiêu Chiến Minh là cấp thiên vương bảo vệ, còn có Thiên Thập Nhất và mười chiến thần ở đó, vậy nên không còn lo lắng về sự an toàn nữa. Huống hồ ở đây là Hà Nội, tứ đại trưởng lão mạnh nhất Việt Nam và tổng bộ Bộ quốc phòng Việt Nam cũng ở đây.
Sơn cốc nơi đóng quân của nhà tài phiệt Âu Dương, Tiêu Hạo Thiên nhìn các tướng sĩ của Bộ quốc phòng đang khuân vác dọn dẹp vật tư còn sót lại của nhà tài phiệt Âu Dương ở phía dưới, nói với Thiên Nhất: "Thiên Nhất, hai nhà tài phiệt Âu Dương và Tư Đồ đã tồn tại hơn trăm năm, trước khi bọn họ bị diệt, trong mỗi nhà đều có không ít cường giả cấp thiên vương, nội lực của những người này đều rất mạnh."
Tiêu Hạo Thiên ngừng một chút, khóe miệng hơi nhếch lên cười: “Nói với anh em, từ giờ trở đi đều không cần phải áp chế nữa. Chỉ cần nắm chắc năm mươi phần trăm có thể thăng cấp thì cứ thăng cấp đi. Tôi cảm giác có lẽ mưa gió sắp đến rồi. Chiến thần lúc trước còn được nhưng sau này có thể không đủ, các cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất đột phá đến cấp thiên vương. Đừng lo lắng nguồn tài nguyên! Tài nguyên hết rồi cùng lắm thì chúng ta lại đi cướp là được."
"Vâng, đại ca. Vậy chúng em sẽ dốc toàn lực đột phá! Tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đột phá lên cấp thiên vương!" Trong mắt Thiên Nhất có chút ngưng trọng. Tiêu Hạo Thiên ngày càng mạnh mẽ hơn, anh ta một người sắp bước vào cấp thiên vương, lại là đội trưởng đội cận vệ của Tiêu Hạo Thiên, anh ta đã hơi không đủ tư cách rồi.
“Ừm, cứ cố gắng hết sức đột phá đi. Còn nữa, tài nguyên ở đây cũng chuyển một ít qua chỗ ông ngoại tôi, đời này có lẽ ông không đột phá lên được thiên vương nhưng thăng đến chiến thần đỉnh phong cũng được rồi!" Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói tiếp.
Đúng vậy, trước kia khi Tiêu Hạo Thiên còn chưa trở về Việt Nam, ở chiến trường biên giới, các tướng sĩ dưới trướng anh đều thăng cấp vô cùng nhanh. Bởi vì chiến trường biên giới hầu như mỗi ngày đều phải chiến đấu sống chết, chiến sĩ có thể sống được trong núi thây biển máu đi ra ai ai cũng rất mạnh, thăng cấp rất nhanh. Dù sao thì cũng là đột phá trong sự sống và cái chết. Mà lúc trước, Tiêu Hạo Thiên lo lắng cảnh giới của bọn họ không ổn định nên vẫn luôn áp chế không cho phép bọn họ thăng cấp nhanh như thế nữa, nhưng bây giờ thì đã có thể rồi.
Tài nguyên sau khi tiêu diệt hai nhà tài phiệt Âu Dương, Tư Đồ và cả bốn hào môn đỉnh cấp, còn có lúc trước anh ở chiến trường biên giới một đêm chém giết tám mươi tám căn cứ của liên minh các nước, thêm cả tài nguyên thu hoạch được sau khi đoạt lấy tổ chức Báo Đen nửa năm trước đều rất nhiều, đủ để cung cấp cho các chiến sĩ dưới trướng của điện Thiên Thần đột phá.
Cường giả đột phá từ cấp năm sao lên đến thiên vương đỉnh phong, thậm chí là nửa bước cấp bậc thiên hoàng, giai đoạn này đều có thể dùng tài nguyên để thăng cấp lên.
Ví dụ như nhà tài phiệt Âu Dương và Tư Đồ, mỗi nhà đều có một đám chiến thần và thiên vương, đương nhiên cũng là dùng tài nguyên để thăng cấp. Thực ra đây không phải là biện pháp hay, bởi vì thiếu mất những tích lũy trong chiến đấu và cả sự lĩnh ngộ giữa sự sống và cái chết. Vậy nên những chiến thần và thiên vương trong nước mới rất yếu, không ngừng bị Bộ quốc phòng giết chết là vì như thế.
Thử hỏi một chiến thần dùng tài nguyên để thăng cấp với một chiến thần đã trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử ở chiến trường biên giới, ai sẽ mạnh hơn? Cái này căn bản không cần phải so sánh.
Mà Tiêu Hạo Thiên và cả những tướng sĩ của điện Thiên Thần đều không có một ai thiếu kinh nghiệm chiến đấu cả. Ai nấy đều trải qua vô số cuộc chiến, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Mà cái họ thiếu chính là tài nguyên! Ngày trước, tài nguyên của điện Thiên Thần rất ít, nhưng bây giờ thì không.
Hơn nữa cũng giống như Tiêu Hạo Thiên nói, tài nguyên không còn thì đi cướp là được rồi. Trong nước Việt Nam bây giờ không phải vẫn còn bảy nhà tài phiệt, còn cả những tông môn lánh đời đang muốn nhập thế ư?
Những thế lực truyền thừa lâu đời làm gì có nơi nào ít tài nguyên đâu? Ví dụ như dược liệu đột phá lên chiến thần, thậm chí là thiên vương, những thế lực truyền thừa kia nhất định có không ít.
Mà ngay lúc Tiêu Hạo Thiên đang nghĩ thì quả nhiên Thiên Diện mấy ngày nay vẫn luôn không báo cáo gì với anh đã gọi điện thoại đến. Tiêu Hạo Thiên nhíu mắt lại, nghe điện thoại của Thiên Diện.
"Thiên Diện, gọi cho tôi là vì những thế lực đối địch ở biên giới lại có hành động ư?" Tiêu Hạo Thiên ấn nghe sau đó hỏi Thiên Diện.
Rất nhanh đã nghe thấy giọng Thiên Diện cung kính nói: “Đúng vậy đại ca. Liên minh Z8 ở biên giới đang không ngừng đưa các cường giả vào chiến trường biên giới. Liên tục có chiến thần, thiên vương, thậm chí là cấp bậc thiên hoàng đều đã tiến vào nơi đóng quân. Hơn nữa, bây giờ bọn họ đã bắt đầu uy hiếp Bộ quốc phòng Việt Nam ta ở chiến trường biên giới. Trước mắt tuy hai bên còn chưa chính thức khai chiến nhưng không khí đã vô cùng căng thẳng, tình hình đúng là đang hết sức căng thẳng!”
Tiêu Hạo Thiên nghe xong hai mắt lại nhíu lại, nói với Thiên Diện: "Đối phương có mấy cấp bậc thiên hoàng đến?"
"Tám người, mỗi người dẫn dắt một Bộ quốc phòng của một nước. Đại ca, còn có một chuyện nữa muốn báo cáo với anh. Đó là Bộ quốc phòng của Mỹ bên kia có vấn đề rất lớn, cũng rất kỳ lạ." Thiên Diện tiếp tục báo cáo với Tiêu Hạo Thiên.
“Bộ quốc phòng Mỹ? Ừm, cô nói đi!" Tiêu Hạo
Thiên nói. Thiên Diện bên kia điện thoại sắp xếp lại từ ngữ, bắt đầu báo cáo: “Đại ca, Bộ quốc phòng Mỹ bên kia vốn có hai nguyên soái một người chết một người bị thương, nhưng Quark chỉ huy trưởng thứ nhất của Bộ quốc phòng Mỹ lúc trước bây giờ đã bước vào cấp bậc thiên hoàng đã chính thức tiếp quản Bộ quốc phòng Mỹ."
"Quark ư? Được, tôi biết rồi, còn có chuyện gì nữa không?" Tiêu Hạo Thiên nhíu mày lại.
Trước kia anh cũng biết tên Quark mà Thiên Diện nói, mấy năm trước tên này cũng ở chiến trường biên giới chém giết, nhưng lúc đó danh tiếng lại không nổi. Mà bây giờ đã trở thành cấp bậc thiên hoàng rồi. Xem ra cũng là một nhân vật ghê gớm. Dù sao thì có thể đạt đến cấp bậc thiên hoàng rất khó, vì cấp bậc thiên hoàng cũng không đơn giản chỉ cần dùng tài nguyên là có thể thăng cấp được, mà còn cần có tư chất, tiềm lực nhiều cái khác nữa. Giống như Thiên Nhất, đời này anh ta đột phá lên được cấp bậc thiên hoàng là rất khó, có thể lên đến thiên vương đỉnh phong đã là cực hạn rồi.
Thiên Diện còn có hơi do dự, lại nói với Tiêu Hạo Thiên: “Đại ca, vậy lần này liên minh tám nước đe dọa Bộ quốc phòng Việt Nam thì chúng ta có ra tay giúp đỡ không ạ? Dù sao thì Bộ quốc phòng Việt Nam ở đây cũng chỉ có một cấp bậc thiên hoàng."
Tiêu Hạo Thiên nghe xong suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Trước không cần vội, bây giờ tôi và lão Hình sẽ không trở về, cũng vừa lúc để Tứ Đại Thiên vương học hỏi kinh nghiệm. Lục đã đột phá lên cấp bậc thiên hoàng, cô báo cho Diệt, Ám, Chiến để bọn họ không cần áp chế nữa. Mỗi người họ nửa năm trước đã có thể đột phá rồi, còn tưởng rằng tôi không biết ư. Áp chế nửa năm cũng được rồi, nói với họ tình thế đã bắt đầu nổi lên, không cần giấu giếm nữa, cẩn thận đến cả tư cách tham dự tiếp cũng không có đâu"
Tiêu Hạo Thiên hơi ngừng, sau đó nói tiếp: "Hơn nữa, nếu tôi đoán không nhầm thì chiến trường biên giới bên đó có rất nhiều người sẽ xuất hiện trong lần này, rất nhiều người áp chế cũng sẽ đột phá. Ví như tổ chức sát thủ biên giới vậy, bọn họ rất mạnh"
"Vâng, tôi hiểu rồi đại ca. Tôi sẽ truyền lại lời của anh với ba đại Thiên vương!" Thiên Diện cung kính nói.
“Ừm, nói với họ, chuyện ở chiến trường biên giới tôi không ở đó thì sẽ do bốn người bọn họ bàn bạc. Ba ngàn anh em của điện Thiên Thần tôi giao cho họ, nếu sau khi tôi trở về mà thiếu mất một ai thì sẽ lột da bọn họ." Tiêu Hạo Thiên hơi nghiêm túc nói, nói xong anh liền cúp máy. Sau khi cúp máy, Tiêu Hạo Thiên nhìn non sông đất nước Việt Nam ở xa, ánh mắt trở nên vô cùng sâu, trên người mơ hồ có một hơi thở vượt qua cấp bậc thiên hoàng đang tỏa ra, không khí xung quanh đều có hơi vặn vẹo. Lúc này, nhiệt huyết trong lòng anh cũng đang bắt đầu từ từ bùng cháy lên.
Tình thế đã nổi, với thực lực của mình, anh cảm giác được, vận mệnh của Việt Nam không ngừng mạnh mẽ hơn, nhưng còn rất hỗn tạp. Điều này chứng tỏ đám người còn đang ẩn núp ở trong nước sắp bắt đầu xuất hiện rồi. Hơn nữa mẹ của anh cũng rất kỳ lạ. Ván cờ có thể đã bắt đầu từ năm năm trước, thậm chí là sớm hơn.
Còn nguy cơ ở chiến trường biên giới mà Thiên Diện báo cáo với anh thì Tiêu Hạo Thiên cũng không để ý đến. Bởi vì trong nguy cơ mới có thời cơ, năm đó anh cũng trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy. Năm năm trước, chiến trường biên giới của Việt Nam cơ bản chính là nửa bước cũng khó đi, vô cùng gian nan. Lúc đó anh đi chiến trường biên giới cũng hết sức gian khổ.
Sau đó là trong thời gian năm năm, ở chiến trường biên giới anh xây dựng lên điện Thiên Thần, liên tục không ngừng đánh chiếm chém giết vô số, cứng rắn giết hết những tên hung ác của điện Thiên Thần. Điện Thiên Thần cũng không ngừng lớn mạnh, phát triển rất nhanh. Nhưng cũng có một nhược điểm, đó chính là khi Tiêu Hạo Thiên anh ở chiến trường biên giới, thì đám tướng sĩ ở điện Thiên Thần sẽ không có quá nhiều cảm giác nguy hiểm. Bởi vì trong tâm lý của các tướng sĩ điện Thiên Thần thì đều có thói quen là được Tiêu Hạo Thiên che chở.
Vậy nên lần này, dù chiến trường biên giới chuẩn bị nghênh đón mưa gió rất lớn, nhưng anh và lão Hình cũng không chọn quay về đó, mà sẽ giao toàn bộ cho Tứ Đại Thiên vương của điện Thiên Thần quản lý.
"Bốn người các người ẩn giấu trước mặt người ngoài thì cũng thôi đi, lại còn che che giấu giấu trước mặt ông đây. Một đám các người đều là những người có số mệnh lớn, các người có thể mãi mãi dừng ở cấp thiên vương chắc? Bây giờ ông đây không về, xem các người làm thế nào?" Tiêu Hạo Thiên hơi đau răng.
Đám cấp dưới này của anh chỉ có bốn thiên vương. Không phải anh không chọn được nhiều người hơn, mà vì những người anh chọn đều là người có tiềm lực lớn, tương lai có thể đột phá lên được cấp bậc thiên hoàng, thậm chí là cường giả cao hơn nữa.
Như Tiêu Hạo Thiên nói, bốn người bọn họ đều ẩn giấu thực lực là sự thật. Như Lục vậy, không phải trong nháy mắt đã trực tiếp đột phá đến cấp bậc thiên hoàng ư? Hơn nữa vừa đột phá lại còn vượt qua thực lực của cấp bậc thiên hoàng bình thường, ngang với thực lực của thiên hoàng hậu kỳ như Bách Dạ. Vì thế, ba người còn lại còn che che giấu giấu trước mặt anh ư? Lần này, Tiêu Hạo Thiên dứt khoát quăng luôn điện Thiên Thần cho bọn họ, xem mấy người họ làm thế nào? Ông đây không tin là các người còn không chịu đột phá!
Khóe miệng của Tiêu Hạo Thiên liên tục giật giật.
Mà cũng trong thời gian này, ở chiến trường biên giới đã là ban đêm. Trong phòng họp cao cấp nhất của tổng bộ điện Thiên Thần, Thiên Diện đang họp với ba thiên vương Ám, Chiến, Diệt ở trong này. Còn Lục thì không ở đây, bây giờ cũng không biết anh ta đã chạy đến chỗ nào rồi, anh ta đang đi khắp chiến trường biên giới tìm cỏ Sinh Hồn.
Phòng họp tổng bộ điện Thiên Thần, vẻ mặt Thiên Diện lạnh lùng nói với ba thiên vương: “Tình hình hiện nay chính là như vậy, mà đại ca cũng muốn tôi truyền lời lại cho các người. Anh ấy không quan tâm nữa. Anh ấy và lão Hình đều không trở về để xem mấy người các anh làm thế nào, có đột phá hay không. Dù sao thì anh ấy cũng nói, nếu khi anh ấy quay về mà phát hiện điện Thiên Thần thiếu một tướng sĩ nào thì các anh xong đời. Được rồi, tôi còn có việc, các anh tự xem mà làm đi. Lục cũng đã đột phá rồi, đừng nói đại ca không tin các anh không thể đột phá, đến tôi cũng không tin, các anh thích làm gì thì làm đi."
Người đẹp Thiên Diện này cũng rất mạnh mẽ dứt khoát, nói xong liền không chút do dự đi luôn.
Sau khi Thiên Diện đi, trong phòng họp chỉ còn lại ba thiên vương, ba người đều nhìn ngó nhau, sắc mặt ai nấy đều có hơi xấu hổ.
“Khụ, cái đó, sao đại ca lại có thể chắc chắn chúng ta đã có thể đột phá từ sớm rồi nhỉ?" Diệt có hơi xấu hổ nói với Chiến và Ám.
Khóe miệng Ám cũng giật giật, sau đó nói: "Cậu không phải đang nói nhảm à, anh ấy là đại ca đó! Hơn nữa chuyện che giấu thực lực, không chế cảnh giới này ai có thể so được với anh ấy chứ? Hai tháng trước còn nhẹ nhàng lướt mây đạp gió đuổi giết Bách Tùng chơi, cậu nói với tôi, bây giờ anh ấy còn là cấp bậc thiên hoàng hậu kỳ ư? Lừa quỷ à? Cậu tin không?" Ám nói, không khỏi có chút đau răng.
Phải biết là hai tháng trước, ngay hôm Tiêu Hạo Thiên đến chiến trường biên giới thì trong đêm đó đã liên tục chém giết tám mươi tám căn cứ của liên minh các nước. Sau đó ở Thiên Đoạn cốc chớp mắt đã giết hết tất cả cường giả dưới trướng Bách Tùng, chặt đứt một tay của hắn ta.
Càng đừng nói đến chuyện nửa năm trước, Tiêu Hạo Thiên một mình giết vào căn cứ trung tâm của tổ chức Báo Đen, trực tiếp giết chết một một thiên hoàng trung kỳ, làm bị thương một người. Hiện giờ cũng đã qua hơn nửa năm, có quỷ mới biết rốt cuộc cấp bậc của anh hiện giờ là gì?
“Haiz... Ha ha, bỏ đi, mọi người cứ đột phá đi, đừng theo đuổi cái gì đột phá hoàn mỹ nhất nữa, cái đó rất khó. Hơn nữa đừng quên Lục đã lên phía trước ba người anh là chúng ta rồi đó. Nếu lại còn áp chế nữa, nói thật, tôi cảm giác được đại ca có thể sẽ giết về đánh chúng ta một trận mất." Chiến có hơi bất đắc dĩ cười cười.
Ngay sau đó, ba người Ám, Chiến, Diệt lại nhìn nhau một cái, trên mặt mỗi người lại xuất hiện nụ cười xấu hổ. Lúc trước bọn họ lừa chính mình, lừa Thiên Diện, lừa những thế lực đối địch trên chiến trường biên giới kia nói nhất định sẽ mau chóng đột phá, lừa đến cuối cùng ngay cả đến chính bọn họ cũng suýt tin rồi.
Mẹ kiếp... bọn họ che giấu như vậy đã sớm bị Tiêu Hạo Thiên nhìn thấu tất cả rồi. Ba người đều cười ngượng ngùng, nhưng sau đó cũng đều trầm mặc, trong mắt mỗi người đều lóe lên một tia sáng.
Sơn cốc nơi đóng quân của nhà tài phiệt Âu Dương, Tiêu Hạo Thiên nhìn các tướng sĩ của Bộ quốc phòng đang khuân vác dọn dẹp vật tư còn sót lại của nhà tài phiệt Âu Dương ở phía dưới, nói với Thiên Nhất: "Thiên Nhất, hai nhà tài phiệt Âu Dương và Tư Đồ đã tồn tại hơn trăm năm, trước khi bọn họ bị diệt, trong mỗi nhà đều có không ít cường giả cấp thiên vương, nội lực của những người này đều rất mạnh."
Tiêu Hạo Thiên ngừng một chút, khóe miệng hơi nhếch lên cười: “Nói với anh em, từ giờ trở đi đều không cần phải áp chế nữa. Chỉ cần nắm chắc năm mươi phần trăm có thể thăng cấp thì cứ thăng cấp đi. Tôi cảm giác có lẽ mưa gió sắp đến rồi. Chiến thần lúc trước còn được nhưng sau này có thể không đủ, các cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất đột phá đến cấp thiên vương. Đừng lo lắng nguồn tài nguyên! Tài nguyên hết rồi cùng lắm thì chúng ta lại đi cướp là được."
"Vâng, đại ca. Vậy chúng em sẽ dốc toàn lực đột phá! Tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đột phá lên cấp thiên vương!" Trong mắt Thiên Nhất có chút ngưng trọng. Tiêu Hạo Thiên ngày càng mạnh mẽ hơn, anh ta một người sắp bước vào cấp thiên vương, lại là đội trưởng đội cận vệ của Tiêu Hạo Thiên, anh ta đã hơi không đủ tư cách rồi.
“Ừm, cứ cố gắng hết sức đột phá đi. Còn nữa, tài nguyên ở đây cũng chuyển một ít qua chỗ ông ngoại tôi, đời này có lẽ ông không đột phá lên được thiên vương nhưng thăng đến chiến thần đỉnh phong cũng được rồi!" Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói tiếp.
Đúng vậy, trước kia khi Tiêu Hạo Thiên còn chưa trở về Việt Nam, ở chiến trường biên giới, các tướng sĩ dưới trướng anh đều thăng cấp vô cùng nhanh. Bởi vì chiến trường biên giới hầu như mỗi ngày đều phải chiến đấu sống chết, chiến sĩ có thể sống được trong núi thây biển máu đi ra ai ai cũng rất mạnh, thăng cấp rất nhanh. Dù sao thì cũng là đột phá trong sự sống và cái chết. Mà lúc trước, Tiêu Hạo Thiên lo lắng cảnh giới của bọn họ không ổn định nên vẫn luôn áp chế không cho phép bọn họ thăng cấp nhanh như thế nữa, nhưng bây giờ thì đã có thể rồi.
Tài nguyên sau khi tiêu diệt hai nhà tài phiệt Âu Dương, Tư Đồ và cả bốn hào môn đỉnh cấp, còn có lúc trước anh ở chiến trường biên giới một đêm chém giết tám mươi tám căn cứ của liên minh các nước, thêm cả tài nguyên thu hoạch được sau khi đoạt lấy tổ chức Báo Đen nửa năm trước đều rất nhiều, đủ để cung cấp cho các chiến sĩ dưới trướng của điện Thiên Thần đột phá.
Cường giả đột phá từ cấp năm sao lên đến thiên vương đỉnh phong, thậm chí là nửa bước cấp bậc thiên hoàng, giai đoạn này đều có thể dùng tài nguyên để thăng cấp lên.
Ví dụ như nhà tài phiệt Âu Dương và Tư Đồ, mỗi nhà đều có một đám chiến thần và thiên vương, đương nhiên cũng là dùng tài nguyên để thăng cấp. Thực ra đây không phải là biện pháp hay, bởi vì thiếu mất những tích lũy trong chiến đấu và cả sự lĩnh ngộ giữa sự sống và cái chết. Vậy nên những chiến thần và thiên vương trong nước mới rất yếu, không ngừng bị Bộ quốc phòng giết chết là vì như thế.
Thử hỏi một chiến thần dùng tài nguyên để thăng cấp với một chiến thần đã trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử ở chiến trường biên giới, ai sẽ mạnh hơn? Cái này căn bản không cần phải so sánh.
Mà Tiêu Hạo Thiên và cả những tướng sĩ của điện Thiên Thần đều không có một ai thiếu kinh nghiệm chiến đấu cả. Ai nấy đều trải qua vô số cuộc chiến, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Mà cái họ thiếu chính là tài nguyên! Ngày trước, tài nguyên của điện Thiên Thần rất ít, nhưng bây giờ thì không.
Hơn nữa cũng giống như Tiêu Hạo Thiên nói, tài nguyên không còn thì đi cướp là được rồi. Trong nước Việt Nam bây giờ không phải vẫn còn bảy nhà tài phiệt, còn cả những tông môn lánh đời đang muốn nhập thế ư?
Những thế lực truyền thừa lâu đời làm gì có nơi nào ít tài nguyên đâu? Ví dụ như dược liệu đột phá lên chiến thần, thậm chí là thiên vương, những thế lực truyền thừa kia nhất định có không ít.
Mà ngay lúc Tiêu Hạo Thiên đang nghĩ thì quả nhiên Thiên Diện mấy ngày nay vẫn luôn không báo cáo gì với anh đã gọi điện thoại đến. Tiêu Hạo Thiên nhíu mắt lại, nghe điện thoại của Thiên Diện.
"Thiên Diện, gọi cho tôi là vì những thế lực đối địch ở biên giới lại có hành động ư?" Tiêu Hạo Thiên ấn nghe sau đó hỏi Thiên Diện.
Rất nhanh đã nghe thấy giọng Thiên Diện cung kính nói: “Đúng vậy đại ca. Liên minh Z8 ở biên giới đang không ngừng đưa các cường giả vào chiến trường biên giới. Liên tục có chiến thần, thiên vương, thậm chí là cấp bậc thiên hoàng đều đã tiến vào nơi đóng quân. Hơn nữa, bây giờ bọn họ đã bắt đầu uy hiếp Bộ quốc phòng Việt Nam ta ở chiến trường biên giới. Trước mắt tuy hai bên còn chưa chính thức khai chiến nhưng không khí đã vô cùng căng thẳng, tình hình đúng là đang hết sức căng thẳng!”
Tiêu Hạo Thiên nghe xong hai mắt lại nhíu lại, nói với Thiên Diện: "Đối phương có mấy cấp bậc thiên hoàng đến?"
"Tám người, mỗi người dẫn dắt một Bộ quốc phòng của một nước. Đại ca, còn có một chuyện nữa muốn báo cáo với anh. Đó là Bộ quốc phòng của Mỹ bên kia có vấn đề rất lớn, cũng rất kỳ lạ." Thiên Diện tiếp tục báo cáo với Tiêu Hạo Thiên.
“Bộ quốc phòng Mỹ? Ừm, cô nói đi!" Tiêu Hạo
Thiên nói. Thiên Diện bên kia điện thoại sắp xếp lại từ ngữ, bắt đầu báo cáo: “Đại ca, Bộ quốc phòng Mỹ bên kia vốn có hai nguyên soái một người chết một người bị thương, nhưng Quark chỉ huy trưởng thứ nhất của Bộ quốc phòng Mỹ lúc trước bây giờ đã bước vào cấp bậc thiên hoàng đã chính thức tiếp quản Bộ quốc phòng Mỹ."
"Quark ư? Được, tôi biết rồi, còn có chuyện gì nữa không?" Tiêu Hạo Thiên nhíu mày lại.
Trước kia anh cũng biết tên Quark mà Thiên Diện nói, mấy năm trước tên này cũng ở chiến trường biên giới chém giết, nhưng lúc đó danh tiếng lại không nổi. Mà bây giờ đã trở thành cấp bậc thiên hoàng rồi. Xem ra cũng là một nhân vật ghê gớm. Dù sao thì có thể đạt đến cấp bậc thiên hoàng rất khó, vì cấp bậc thiên hoàng cũng không đơn giản chỉ cần dùng tài nguyên là có thể thăng cấp được, mà còn cần có tư chất, tiềm lực nhiều cái khác nữa. Giống như Thiên Nhất, đời này anh ta đột phá lên được cấp bậc thiên hoàng là rất khó, có thể lên đến thiên vương đỉnh phong đã là cực hạn rồi.
Thiên Diện còn có hơi do dự, lại nói với Tiêu Hạo Thiên: “Đại ca, vậy lần này liên minh tám nước đe dọa Bộ quốc phòng Việt Nam thì chúng ta có ra tay giúp đỡ không ạ? Dù sao thì Bộ quốc phòng Việt Nam ở đây cũng chỉ có một cấp bậc thiên hoàng."
Tiêu Hạo Thiên nghe xong suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Trước không cần vội, bây giờ tôi và lão Hình sẽ không trở về, cũng vừa lúc để Tứ Đại Thiên vương học hỏi kinh nghiệm. Lục đã đột phá lên cấp bậc thiên hoàng, cô báo cho Diệt, Ám, Chiến để bọn họ không cần áp chế nữa. Mỗi người họ nửa năm trước đã có thể đột phá rồi, còn tưởng rằng tôi không biết ư. Áp chế nửa năm cũng được rồi, nói với họ tình thế đã bắt đầu nổi lên, không cần giấu giếm nữa, cẩn thận đến cả tư cách tham dự tiếp cũng không có đâu"
Tiêu Hạo Thiên hơi ngừng, sau đó nói tiếp: "Hơn nữa, nếu tôi đoán không nhầm thì chiến trường biên giới bên đó có rất nhiều người sẽ xuất hiện trong lần này, rất nhiều người áp chế cũng sẽ đột phá. Ví như tổ chức sát thủ biên giới vậy, bọn họ rất mạnh"
"Vâng, tôi hiểu rồi đại ca. Tôi sẽ truyền lại lời của anh với ba đại Thiên vương!" Thiên Diện cung kính nói.
“Ừm, nói với họ, chuyện ở chiến trường biên giới tôi không ở đó thì sẽ do bốn người bọn họ bàn bạc. Ba ngàn anh em của điện Thiên Thần tôi giao cho họ, nếu sau khi tôi trở về mà thiếu mất một ai thì sẽ lột da bọn họ." Tiêu Hạo Thiên hơi nghiêm túc nói, nói xong anh liền cúp máy. Sau khi cúp máy, Tiêu Hạo Thiên nhìn non sông đất nước Việt Nam ở xa, ánh mắt trở nên vô cùng sâu, trên người mơ hồ có một hơi thở vượt qua cấp bậc thiên hoàng đang tỏa ra, không khí xung quanh đều có hơi vặn vẹo. Lúc này, nhiệt huyết trong lòng anh cũng đang bắt đầu từ từ bùng cháy lên.
Tình thế đã nổi, với thực lực của mình, anh cảm giác được, vận mệnh của Việt Nam không ngừng mạnh mẽ hơn, nhưng còn rất hỗn tạp. Điều này chứng tỏ đám người còn đang ẩn núp ở trong nước sắp bắt đầu xuất hiện rồi. Hơn nữa mẹ của anh cũng rất kỳ lạ. Ván cờ có thể đã bắt đầu từ năm năm trước, thậm chí là sớm hơn.
Còn nguy cơ ở chiến trường biên giới mà Thiên Diện báo cáo với anh thì Tiêu Hạo Thiên cũng không để ý đến. Bởi vì trong nguy cơ mới có thời cơ, năm đó anh cũng trưởng thành trong hoàn cảnh như vậy. Năm năm trước, chiến trường biên giới của Việt Nam cơ bản chính là nửa bước cũng khó đi, vô cùng gian nan. Lúc đó anh đi chiến trường biên giới cũng hết sức gian khổ.
Sau đó là trong thời gian năm năm, ở chiến trường biên giới anh xây dựng lên điện Thiên Thần, liên tục không ngừng đánh chiếm chém giết vô số, cứng rắn giết hết những tên hung ác của điện Thiên Thần. Điện Thiên Thần cũng không ngừng lớn mạnh, phát triển rất nhanh. Nhưng cũng có một nhược điểm, đó chính là khi Tiêu Hạo Thiên anh ở chiến trường biên giới, thì đám tướng sĩ ở điện Thiên Thần sẽ không có quá nhiều cảm giác nguy hiểm. Bởi vì trong tâm lý của các tướng sĩ điện Thiên Thần thì đều có thói quen là được Tiêu Hạo Thiên che chở.
Vậy nên lần này, dù chiến trường biên giới chuẩn bị nghênh đón mưa gió rất lớn, nhưng anh và lão Hình cũng không chọn quay về đó, mà sẽ giao toàn bộ cho Tứ Đại Thiên vương của điện Thiên Thần quản lý.
"Bốn người các người ẩn giấu trước mặt người ngoài thì cũng thôi đi, lại còn che che giấu giấu trước mặt ông đây. Một đám các người đều là những người có số mệnh lớn, các người có thể mãi mãi dừng ở cấp thiên vương chắc? Bây giờ ông đây không về, xem các người làm thế nào?" Tiêu Hạo Thiên hơi đau răng.
Đám cấp dưới này của anh chỉ có bốn thiên vương. Không phải anh không chọn được nhiều người hơn, mà vì những người anh chọn đều là người có tiềm lực lớn, tương lai có thể đột phá lên được cấp bậc thiên hoàng, thậm chí là cường giả cao hơn nữa.
Như Tiêu Hạo Thiên nói, bốn người bọn họ đều ẩn giấu thực lực là sự thật. Như Lục vậy, không phải trong nháy mắt đã trực tiếp đột phá đến cấp bậc thiên hoàng ư? Hơn nữa vừa đột phá lại còn vượt qua thực lực của cấp bậc thiên hoàng bình thường, ngang với thực lực của thiên hoàng hậu kỳ như Bách Dạ. Vì thế, ba người còn lại còn che che giấu giấu trước mặt anh ư? Lần này, Tiêu Hạo Thiên dứt khoát quăng luôn điện Thiên Thần cho bọn họ, xem mấy người họ làm thế nào? Ông đây không tin là các người còn không chịu đột phá!
Khóe miệng của Tiêu Hạo Thiên liên tục giật giật.
Mà cũng trong thời gian này, ở chiến trường biên giới đã là ban đêm. Trong phòng họp cao cấp nhất của tổng bộ điện Thiên Thần, Thiên Diện đang họp với ba thiên vương Ám, Chiến, Diệt ở trong này. Còn Lục thì không ở đây, bây giờ cũng không biết anh ta đã chạy đến chỗ nào rồi, anh ta đang đi khắp chiến trường biên giới tìm cỏ Sinh Hồn.
Phòng họp tổng bộ điện Thiên Thần, vẻ mặt Thiên Diện lạnh lùng nói với ba thiên vương: “Tình hình hiện nay chính là như vậy, mà đại ca cũng muốn tôi truyền lời lại cho các người. Anh ấy không quan tâm nữa. Anh ấy và lão Hình đều không trở về để xem mấy người các anh làm thế nào, có đột phá hay không. Dù sao thì anh ấy cũng nói, nếu khi anh ấy quay về mà phát hiện điện Thiên Thần thiếu một tướng sĩ nào thì các anh xong đời. Được rồi, tôi còn có việc, các anh tự xem mà làm đi. Lục cũng đã đột phá rồi, đừng nói đại ca không tin các anh không thể đột phá, đến tôi cũng không tin, các anh thích làm gì thì làm đi."
Người đẹp Thiên Diện này cũng rất mạnh mẽ dứt khoát, nói xong liền không chút do dự đi luôn.
Sau khi Thiên Diện đi, trong phòng họp chỉ còn lại ba thiên vương, ba người đều nhìn ngó nhau, sắc mặt ai nấy đều có hơi xấu hổ.
“Khụ, cái đó, sao đại ca lại có thể chắc chắn chúng ta đã có thể đột phá từ sớm rồi nhỉ?" Diệt có hơi xấu hổ nói với Chiến và Ám.
Khóe miệng Ám cũng giật giật, sau đó nói: "Cậu không phải đang nói nhảm à, anh ấy là đại ca đó! Hơn nữa chuyện che giấu thực lực, không chế cảnh giới này ai có thể so được với anh ấy chứ? Hai tháng trước còn nhẹ nhàng lướt mây đạp gió đuổi giết Bách Tùng chơi, cậu nói với tôi, bây giờ anh ấy còn là cấp bậc thiên hoàng hậu kỳ ư? Lừa quỷ à? Cậu tin không?" Ám nói, không khỏi có chút đau răng.
Phải biết là hai tháng trước, ngay hôm Tiêu Hạo Thiên đến chiến trường biên giới thì trong đêm đó đã liên tục chém giết tám mươi tám căn cứ của liên minh các nước. Sau đó ở Thiên Đoạn cốc chớp mắt đã giết hết tất cả cường giả dưới trướng Bách Tùng, chặt đứt một tay của hắn ta.
Càng đừng nói đến chuyện nửa năm trước, Tiêu Hạo Thiên một mình giết vào căn cứ trung tâm của tổ chức Báo Đen, trực tiếp giết chết một một thiên hoàng trung kỳ, làm bị thương một người. Hiện giờ cũng đã qua hơn nửa năm, có quỷ mới biết rốt cuộc cấp bậc của anh hiện giờ là gì?
“Haiz... Ha ha, bỏ đi, mọi người cứ đột phá đi, đừng theo đuổi cái gì đột phá hoàn mỹ nhất nữa, cái đó rất khó. Hơn nữa đừng quên Lục đã lên phía trước ba người anh là chúng ta rồi đó. Nếu lại còn áp chế nữa, nói thật, tôi cảm giác được đại ca có thể sẽ giết về đánh chúng ta một trận mất." Chiến có hơi bất đắc dĩ cười cười.
Ngay sau đó, ba người Ám, Chiến, Diệt lại nhìn nhau một cái, trên mặt mỗi người lại xuất hiện nụ cười xấu hổ. Lúc trước bọn họ lừa chính mình, lừa Thiên Diện, lừa những thế lực đối địch trên chiến trường biên giới kia nói nhất định sẽ mau chóng đột phá, lừa đến cuối cùng ngay cả đến chính bọn họ cũng suýt tin rồi.
Mẹ kiếp... bọn họ che giấu như vậy đã sớm bị Tiêu Hạo Thiên nhìn thấu tất cả rồi. Ba người đều cười ngượng ngùng, nhưng sau đó cũng đều trầm mặc, trong mắt mỗi người đều lóe lên một tia sáng.
Tác giả :
Q-Huy