Sự Trả Thù Hoàn Hảo
Chương 84
Trần Tiến vừa bị dẫn vào phòng hỏi cung và ngồi xuống, Vương Các Đông đã xông tới, túm cổ áo anh ta chất vấn, giọng lạnh băng: "Nói mau, anh đã tạo ra TNT để làm gì?"
Trần Tiến không hề sợ hãi: "Vốn nghĩ là nếu giết người ở khoảng cách xa gặp khó khăn, thì học theo Cam Giai Ninh dùng thuốc nổ, có điều cuối cùng không dùng đến."
"Lúc trước sao anh không khai ra?"
Trần Tiến bình tĩnh nhìn vào mắt Vương Các Đông, nói: "Các anh không hỏi, tôi cũng quên không nói."
Vương Các Đông tức sôi máu: "Tính theo số nguyên liệu còn sót lại trong nhà anh, ít nhất anh đã chế ra một trăm gam TNT, nhưng bây giờ chỉ tìm thấy ba mươi gam trong nhà anh, số còn lại đâu?"
Trần Tiến mỉm cười, có vẻ hơi bất ngờ: "Không ngờ cảnh sát các anh giỏi thế, có thể tính toán chất lượng của sản phẩm phản ứng dựa trên công thức phản ứng hóa học. Đúng vậy, vốn là phải có khoảng một trăm gam, kết quả thí nghiệm mấy hôm trước thất bại ngoài ý muốn, cho nên đã không chế được thành công."
Vương Các Đông xách cổ áo anh ta lên cao hơn: "Mẹ kiếp, mày đừng có lắm lời với tao, loại như mày mà làm thí nghiệm hóa học còn thất bại? Nói mau, số còn lại rốt cuộc đâu rồi? Có phải ở trong tay tên đồng bọn của mày không?"
Trần Tiến vẫn bình tĩnh đáp: "Tôi nghĩ là tôi đã nói với các anh rất nhiều lần rồi, tôi thực sự không có đồng bọn. Tôi cũng không hiểu được tại sao các anh lại cứ nghi ngờ là tôi có đồng bọn. Bất cứ một người nào làm thí nghiệm hóa học đều có khả năng thất bại, có rất nhiều nguyên nhân ảnh hưởng đến tỉ lệ thành công, độ thuần chất của nguyên liệu, nhiệt độ, kiểm soát về môi trường, thời gian..."
"Câm mồm!" Việc này vô cùng nghiêm trọng, Vương Các Đông hoàn toàn không tin Trần Tiến làm thí nghiệm lại thất bại hơn một nửa, chỉ còn lại chưa đến một nửa, anh lớn tiếng quát, "Tôi hỏi anh một lần nữa, số TNT còn lại rốt cuộc ở đâu?"
Trần Tiến đáp: "Thí nghiệm thất bại, đã đổ hết đi cùng với nguyên liệu."
"Thằng chết tiệt này không muốn sống nữa rồi đây!" Vương Các Đông văng ra câu đó, rồi lập tức gọi Lâm Kiệt đến giúp, gằn giọng, "Mày có u não không được đánh chứ gì, bẻ gãy tay mày rồi nối lại chắc là không vấn đề gì chứ!"
Anh và Lâm Kiệt trói Trần Tiến lên chiếc ghế đẩu, mở còng tay hắn ra, mỗi người một tay bẻ tay Trần Tiến ra đằng sau.
"A!" Trần Tiến đau quá hét lên.
"Mày có nói không?"
Trần Tiến toát mồ hôi lạnh: "Thật... thật sự là thí nghiệm thất bại."
Vương Các Đông đã hết kiên nhẫn: "Mày còn không khai hả, tao bẻ gãy tay mày luôn bây giờ!" Anh đột ngột ấn mạnh, tay của Trần Tiến đã trẹo, thậm chí đã nghe thấy tiếng giãn gân.
Trần Tiến không thể chịu đau thêm được nữa, kêu lên: "Tôi nói, tôi nói!"
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đưa mắt nhìn nhau, hai người cùng bỏ tay ra, thấy đũng quần Trần Tiến đã ướt sũng.
Vương Các Đông hài lòng vòng ra trước mặt anh ta: "Bây giờ thì khai chứ?"
Trần Tiến đau khổ xoa bóp khớp khuỷu tay, giọng run rẩy: "Ở... chỗ Từ Tăng bên Viện Kiểm sát."
"Từ Tăng!" Mắt Vương Các Đông sáng lên, "Từ Tăng là đồng bọn của mày!"
Trần Tiến cười nhăn nhó, nói vẻ thảm hại: "Từ Tăng làm sao có thể là đồng bọn của tôi được, anh ta là người của các anh chứ, nếu anh ta biết tôi về huyện Kim, có lẽ đã nghĩ đến vụ án này là do tôi làm, anh ta đã báo án để lập công từ lâu rồi."
Vương Các Đông không hiểu: "Thế tại sao mày lại nói là số TNT còn lại ở chỗ Từ Tăng, mày định bịa đặt nữa hả?"
"Đúng... đúng là ở chỗ anh ta, tôi đã giấu tên gửi cho anh ta một hộp xì gà, là loại xì gà nhập khẩu của Mỹ, trong lõi thuốc của lớp xì gà dưới đáy hộp có một đoạn trinitrotoluen."
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đều mở to mắt, anh đã từng nghi ngờ Từ Tăng là đồng bọn, thậm chí đến bây giờ vẫn còn nghi ngờ, làm sao có thể ngờ được Trần Tiến muốn giết hại Từ Tăng, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh: "Anh... anh định giết Từ Tăng?"
Vẻ mặt Trần Tiến không chút cảm xúc, nói: "Đúng thế, tôi muốn cho nổ chết anh ta, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa nghe nói có ai ở Viện Kiểm sát bị chết, xem ra anh ta vẫn chưa hút đến lớp xì gà dưới đáy hộp. Tôi nhớ là trước đây anh ta có hút thuốc lá, không lẽ bây giờ cai thuốc rồi? Hoặc là gói bưu phẩm chuyển phát nhanh đã bị thất lạc. Nếu không, loại xì gà nhập khẩu cao cấp, một hộp trị giá hơn hai nghìn tệ, không có lý do gì mà anh ta không hút. Nhưng đã lâu ngày như thế, xem ra kế hoạch của tôi đúng là đã thất bại."
"Nghe nói anh và anh ta là bạn nối khố từ nhỏ, mặc dù sau khi anh sang Mỹ không thường xuyên liên lạc, nhưng tại sao anh lại muốn giết chết anh ta?"
Trần Tiến hừ một tiếng: "Đúng thế, tôi và anh ta là bạn nối khố từ nhỏ, trước đây tôi không có mấy bạn bè, chỉ có một người bạn duy nhất là anh ta, tôi rất coi trọng tình bạn của chúng tôi. Nhưng anh ta đã thay đổi! Sau khi đi Mỹ, tôi vẫn lặng lẽ quan tâm đến Cam Giai Ninh, nghe được một số thông tin về tình hình của cô ấy qua một vài câu nói trong các cuộc nói chuyện của bạn học. Tôi cũng biết Từ Tăng đã thi đỗ và được vào làm ở Viện Kiểm sát của các anh. Sau này, tôi nghe Từ Tăng nói, Cam Giai Ninh là bạn gái của anh ta, nhưng mấy tháng sau, anh ta lại nói với tôi, anh ta thấy Cam Giai Ninh không thể giúp gì được cho con đường công danh của anh ta. Một tình yêu trong sáng, mà cứ phải dây dưa đến những thứ mang tính vật chất như tiền đồ, anh bảo anh ta có đáng hận không? Anh ta đã thay đổi, vào cơ quan, lúc nào cũng nghĩ đến con đường công danh suôn sẻ, nịnh nọt cấp trên, kèn cựa đi lên. Chỉ vì nghĩ đến vật chất mà quyết định chia tay với Cam Giai Ninh, thế là cái gì! Anh ta làm sao xứng được với Cam Giai Ninh! Hơn nữa, sau khi Hà Kiến Sinh chết, tôi gọi điện thoại cho anh ta hỏi thăm tình hình, nhờ anh ta an ủi, chăm sóc Cam Giai Ninh giúp, nhưng anh ta có làm không? Anh ta không làm. Kết quả, Cam Giai Ninh chết rồi. Cả nhà họ Phạm cố nhiên là đáng hận, nhưng anh nói xem Từ Tăng có đáng hận không? Có đáng hận không? Ha ha." Trần Tiến cười nhạt.
Vương Các Đông mím môi, đồng thời cũng thở phào về tung tích của chỗ TNT, cau mày nói: "Việc này anh cũng đã trách nhầm Từ Tăng rồi, theo tôi biết, sau khi xảy ra sự việc, Từ Tăng đã đến thăm nhà họ Hà mấy lần, cũng coi như anh ta đã cố gắng hết sức."
"Hừm, thế à?" Trần Tiến vẫn giữ vẻ mặt khinh bỉ và thù hận.
Vương Các Đông suy nghĩ một lúc rồi nói: "Còn tìm thấy Kali xyanua trong nhà anh, bốn lần phạm tội anh đều không dùng đến, anh chế ra để làm gì?"
Trần Tiến đáp: "Vốn là tôi định cho Kali xyanua vào trong sữa nhà Phạm Trường Căn, nhưng sau đó suy tính đến chuyện nếu đối phương uống phải Kali xyanua, sẽ lập tức phát tác trong vòng một đến hai phút. Nếu vợ chồng Phạm Trường Căn không uống sữa cùng lúc, thấy một người có chuyện, người kia tất nhiên sẽ không uống nữa. Cân nhắc đến vấn đề này, nên tôi không dùng Kali xyanua nữa, đổi thành Arsenic trioxide, loại này thời gian phát tác chậm nhưng vẫn dẫn đến chết người."
Vương Các Đông gật đầu, lời giải thích này hoàn toàn hợp lý.
Vẫn còn nghi vấn, nhưng anh cần về sắp xếp lại logic mới tiếp tục hỏi. Bây giờ,trước hết phải đi xử lý vấn đề hộp xì gà của Từ Tăng, mặc dù đến bây giờ vẫn chưa xảy ra chuyện, nhưng nhỡ mà hôm nay anh ta lại rút ra một điếu xì gà có chứa TNT để hút thì sẽ rất phiền phức.
Trần Tiến không hề sợ hãi: "Vốn nghĩ là nếu giết người ở khoảng cách xa gặp khó khăn, thì học theo Cam Giai Ninh dùng thuốc nổ, có điều cuối cùng không dùng đến."
"Lúc trước sao anh không khai ra?"
Trần Tiến bình tĩnh nhìn vào mắt Vương Các Đông, nói: "Các anh không hỏi, tôi cũng quên không nói."
Vương Các Đông tức sôi máu: "Tính theo số nguyên liệu còn sót lại trong nhà anh, ít nhất anh đã chế ra một trăm gam TNT, nhưng bây giờ chỉ tìm thấy ba mươi gam trong nhà anh, số còn lại đâu?"
Trần Tiến mỉm cười, có vẻ hơi bất ngờ: "Không ngờ cảnh sát các anh giỏi thế, có thể tính toán chất lượng của sản phẩm phản ứng dựa trên công thức phản ứng hóa học. Đúng vậy, vốn là phải có khoảng một trăm gam, kết quả thí nghiệm mấy hôm trước thất bại ngoài ý muốn, cho nên đã không chế được thành công."
Vương Các Đông xách cổ áo anh ta lên cao hơn: "Mẹ kiếp, mày đừng có lắm lời với tao, loại như mày mà làm thí nghiệm hóa học còn thất bại? Nói mau, số còn lại rốt cuộc đâu rồi? Có phải ở trong tay tên đồng bọn của mày không?"
Trần Tiến vẫn bình tĩnh đáp: "Tôi nghĩ là tôi đã nói với các anh rất nhiều lần rồi, tôi thực sự không có đồng bọn. Tôi cũng không hiểu được tại sao các anh lại cứ nghi ngờ là tôi có đồng bọn. Bất cứ một người nào làm thí nghiệm hóa học đều có khả năng thất bại, có rất nhiều nguyên nhân ảnh hưởng đến tỉ lệ thành công, độ thuần chất của nguyên liệu, nhiệt độ, kiểm soát về môi trường, thời gian..."
"Câm mồm!" Việc này vô cùng nghiêm trọng, Vương Các Đông hoàn toàn không tin Trần Tiến làm thí nghiệm lại thất bại hơn một nửa, chỉ còn lại chưa đến một nửa, anh lớn tiếng quát, "Tôi hỏi anh một lần nữa, số TNT còn lại rốt cuộc ở đâu?"
Trần Tiến đáp: "Thí nghiệm thất bại, đã đổ hết đi cùng với nguyên liệu."
"Thằng chết tiệt này không muốn sống nữa rồi đây!" Vương Các Đông văng ra câu đó, rồi lập tức gọi Lâm Kiệt đến giúp, gằn giọng, "Mày có u não không được đánh chứ gì, bẻ gãy tay mày rồi nối lại chắc là không vấn đề gì chứ!"
Anh và Lâm Kiệt trói Trần Tiến lên chiếc ghế đẩu, mở còng tay hắn ra, mỗi người một tay bẻ tay Trần Tiến ra đằng sau.
"A!" Trần Tiến đau quá hét lên.
"Mày có nói không?"
Trần Tiến toát mồ hôi lạnh: "Thật... thật sự là thí nghiệm thất bại."
Vương Các Đông đã hết kiên nhẫn: "Mày còn không khai hả, tao bẻ gãy tay mày luôn bây giờ!" Anh đột ngột ấn mạnh, tay của Trần Tiến đã trẹo, thậm chí đã nghe thấy tiếng giãn gân.
Trần Tiến không thể chịu đau thêm được nữa, kêu lên: "Tôi nói, tôi nói!"
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đưa mắt nhìn nhau, hai người cùng bỏ tay ra, thấy đũng quần Trần Tiến đã ướt sũng.
Vương Các Đông hài lòng vòng ra trước mặt anh ta: "Bây giờ thì khai chứ?"
Trần Tiến đau khổ xoa bóp khớp khuỷu tay, giọng run rẩy: "Ở... chỗ Từ Tăng bên Viện Kiểm sát."
"Từ Tăng!" Mắt Vương Các Đông sáng lên, "Từ Tăng là đồng bọn của mày!"
Trần Tiến cười nhăn nhó, nói vẻ thảm hại: "Từ Tăng làm sao có thể là đồng bọn của tôi được, anh ta là người của các anh chứ, nếu anh ta biết tôi về huyện Kim, có lẽ đã nghĩ đến vụ án này là do tôi làm, anh ta đã báo án để lập công từ lâu rồi."
Vương Các Đông không hiểu: "Thế tại sao mày lại nói là số TNT còn lại ở chỗ Từ Tăng, mày định bịa đặt nữa hả?"
"Đúng... đúng là ở chỗ anh ta, tôi đã giấu tên gửi cho anh ta một hộp xì gà, là loại xì gà nhập khẩu của Mỹ, trong lõi thuốc của lớp xì gà dưới đáy hộp có một đoạn trinitrotoluen."
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đều mở to mắt, anh đã từng nghi ngờ Từ Tăng là đồng bọn, thậm chí đến bây giờ vẫn còn nghi ngờ, làm sao có thể ngờ được Trần Tiến muốn giết hại Từ Tăng, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh: "Anh... anh định giết Từ Tăng?"
Vẻ mặt Trần Tiến không chút cảm xúc, nói: "Đúng thế, tôi muốn cho nổ chết anh ta, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa nghe nói có ai ở Viện Kiểm sát bị chết, xem ra anh ta vẫn chưa hút đến lớp xì gà dưới đáy hộp. Tôi nhớ là trước đây anh ta có hút thuốc lá, không lẽ bây giờ cai thuốc rồi? Hoặc là gói bưu phẩm chuyển phát nhanh đã bị thất lạc. Nếu không, loại xì gà nhập khẩu cao cấp, một hộp trị giá hơn hai nghìn tệ, không có lý do gì mà anh ta không hút. Nhưng đã lâu ngày như thế, xem ra kế hoạch của tôi đúng là đã thất bại."
"Nghe nói anh và anh ta là bạn nối khố từ nhỏ, mặc dù sau khi anh sang Mỹ không thường xuyên liên lạc, nhưng tại sao anh lại muốn giết chết anh ta?"
Trần Tiến hừ một tiếng: "Đúng thế, tôi và anh ta là bạn nối khố từ nhỏ, trước đây tôi không có mấy bạn bè, chỉ có một người bạn duy nhất là anh ta, tôi rất coi trọng tình bạn của chúng tôi. Nhưng anh ta đã thay đổi! Sau khi đi Mỹ, tôi vẫn lặng lẽ quan tâm đến Cam Giai Ninh, nghe được một số thông tin về tình hình của cô ấy qua một vài câu nói trong các cuộc nói chuyện của bạn học. Tôi cũng biết Từ Tăng đã thi đỗ và được vào làm ở Viện Kiểm sát của các anh. Sau này, tôi nghe Từ Tăng nói, Cam Giai Ninh là bạn gái của anh ta, nhưng mấy tháng sau, anh ta lại nói với tôi, anh ta thấy Cam Giai Ninh không thể giúp gì được cho con đường công danh của anh ta. Một tình yêu trong sáng, mà cứ phải dây dưa đến những thứ mang tính vật chất như tiền đồ, anh bảo anh ta có đáng hận không? Anh ta đã thay đổi, vào cơ quan, lúc nào cũng nghĩ đến con đường công danh suôn sẻ, nịnh nọt cấp trên, kèn cựa đi lên. Chỉ vì nghĩ đến vật chất mà quyết định chia tay với Cam Giai Ninh, thế là cái gì! Anh ta làm sao xứng được với Cam Giai Ninh! Hơn nữa, sau khi Hà Kiến Sinh chết, tôi gọi điện thoại cho anh ta hỏi thăm tình hình, nhờ anh ta an ủi, chăm sóc Cam Giai Ninh giúp, nhưng anh ta có làm không? Anh ta không làm. Kết quả, Cam Giai Ninh chết rồi. Cả nhà họ Phạm cố nhiên là đáng hận, nhưng anh nói xem Từ Tăng có đáng hận không? Có đáng hận không? Ha ha." Trần Tiến cười nhạt.
Vương Các Đông mím môi, đồng thời cũng thở phào về tung tích của chỗ TNT, cau mày nói: "Việc này anh cũng đã trách nhầm Từ Tăng rồi, theo tôi biết, sau khi xảy ra sự việc, Từ Tăng đã đến thăm nhà họ Hà mấy lần, cũng coi như anh ta đã cố gắng hết sức."
"Hừm, thế à?" Trần Tiến vẫn giữ vẻ mặt khinh bỉ và thù hận.
Vương Các Đông suy nghĩ một lúc rồi nói: "Còn tìm thấy Kali xyanua trong nhà anh, bốn lần phạm tội anh đều không dùng đến, anh chế ra để làm gì?"
Trần Tiến đáp: "Vốn là tôi định cho Kali xyanua vào trong sữa nhà Phạm Trường Căn, nhưng sau đó suy tính đến chuyện nếu đối phương uống phải Kali xyanua, sẽ lập tức phát tác trong vòng một đến hai phút. Nếu vợ chồng Phạm Trường Căn không uống sữa cùng lúc, thấy một người có chuyện, người kia tất nhiên sẽ không uống nữa. Cân nhắc đến vấn đề này, nên tôi không dùng Kali xyanua nữa, đổi thành Arsenic trioxide, loại này thời gian phát tác chậm nhưng vẫn dẫn đến chết người."
Vương Các Đông gật đầu, lời giải thích này hoàn toàn hợp lý.
Vẫn còn nghi vấn, nhưng anh cần về sắp xếp lại logic mới tiếp tục hỏi. Bây giờ,trước hết phải đi xử lý vấn đề hộp xì gà của Từ Tăng, mặc dù đến bây giờ vẫn chưa xảy ra chuyện, nhưng nhỡ mà hôm nay anh ta lại rút ra một điếu xì gà có chứa TNT để hút thì sẽ rất phiền phức.
Tác giả :
Tử Kim Trần