Sự Trả Thù Hoàn Hảo
Chương 68
Vương Các Đông nghĩ suốt một đêm, vấn đề nan giải nhất bây giờ là họ hoàn toàn không biết bất cứ thông tin gì về hai tên hung thủ, quan hệ giữa chúng và quan hệ với Cam Giai Ninh.
Anh vốn tin chắn rằng tên béo là bạn học của Cam Giai Ninh, bây giờ cái kết luận có được từ những suy luận không tất yếu đó đã bị lung lay.
Vì ít nhất có hai lần, kẻ thực hiện hành vi giết người cuối cùng không phải là tên béo mà là tên đồng phạm, đối tượng mà họ không hề có bất cứ thông tin nào về tên tuổi, giới tính, tướng mạo. Thao tác giết người đơn giản cuối cùng do tên này thực thiện, cho thấy hắn chính là hung thủ muốn trả thù cho Cam Giai Ninh, còn tên béo có khả năng chỉ là đồng phạm, từng học chuyên ngành hóa ở trường khác. Vì vậy mới không thu được kết quả gì từ việc điều tra bạn học cũ của Cam Giai Ninh căn cứ vào chiều cao của tên béo.
Như vậy sẽ có thể tiến hành bước điều tra tiếp theo của vụ án thế nào đây?
Bây giờ trong tay chỉ còn lại duy nhất một manh mối hữu ích, là cái thùng sữa đó.
Công ty sữa đã xác nhận, thùng sữa này không phải là của công ty họ, cũng có nghĩa là, cái thùng này đã được hung thủ kiếm được bằng một cách khác.
Cho dù hung thủ từng học chuyên ngành hóa học, những chất độc hóa học sử dụng trong quá trình phạm tội đều do hắn tự chế ra, Vương Các Đông cũng không tin là hắn có thể tự làm ra được một chiếc thùng sắt có in ấn tinh xảo.
Không thể, chắc chắn chiếc thùng đó phải đặt làm ở xưởng chế tạo khuôn.
Chỗ nào cũng có các cửa hàng bán khuôn, đều có thể đặt làm công cụ, hung thủ đã đặt làm cái thùng sữa ở đâu?
Ở ngay huyện Kim? Có khả năng. Nhưng hung thủ thông minh có thể sẽ đặt làm ở nơi khác.
Cho dù thế nào đi chăng nữa, chắc chắn là hung thủ đặt làm, hơn nữa hung thủ không thể lên sẵn kế hoạch giết người từ trước đó rất lâu, nhất định là mới đặt làm trong một hai tháng gần đây thôi.
Suy nghĩ kĩ càng về điểm này xong, Vương Các Đông đến cơ quan từ rất sớm, lập tức trao đổi với Chu Quốc Sơn, lệnh cho công an huyện đến phòng Công thương huyện, tìm toàn bộ các xưởng gia công khuôn trong huyện, bất kể xưởng lớn hay xưởng nhỏ, đều cho người đến tận nơi hỏi cẩn thận xem có người nào đã từng đặt làm cái thùng này không.
Phải hỏi xưởng gia công, là vì mặc dù nơi cung cấp dịch vụ là các cửa hàng bán khuôn, nhưng cửa hàng bán khuôn cuối cùng vẫn phải tìm đến xưởng gia công, thứ nhất là số lượng các cửa hàng bán khuôn rất lớn, thứ hai có những cửa hàng chưa đăng ký ở phòng Công thương, sẽ rất khó điều tra, thứ ba có khả năng hung thủ trực tiếp đặt ở xưởng gia công.
Chỉ cần một xưởng nào đó xác nhận đã từng làm cái thùng sữa này, từ đó sẽ biết được cửa hàng bán khuôn đã giao đơn đặt hàng, cuối cùng có thể điều tra được tình hình về người đã đặt hàng.
Cũng sử dụng biện pháp đó, Chu Quốc Sơn giúp anh báo lên công an tỉnh, yêu cầu các huyện thị lân cận lập tức cử người đi điều tra tình hình các khu vực ở địa phương mình.
Sau khi bố trí xong việc này, Vương Các Đông lại hỏi thăm cấp dưới về tình hình hôm qua đến bệnh viện thăm bà cháu nhà họ Hà, một mặt cũng là để hỏi bà mẹ chồng xem gần đây có ai đến nhà họ không, nhưng nội dung hỏi được hoàn toàn không liên quan đến vụ án, xem ra bà mẹ chồng quả thật không biết rốt cuộc người báo thù cho nhà họ Hà là ai.
Lâm Kiệt cùng Vương Các Đông đến khu Đế Cảnh Uyển một lần nữa, trong lòng Vương Các Đông còn một điểm nghi vấn chưa có lời giải. Hung thủ đã làm thế nào để biết được địa chỉ cụ thể của nhà Phạm Trường Căn?
Khả năng thứ nhất là người quen, nhưng theo lời khai của con trai và con gái Phạm Trường Căn, ngoài họ hàng ra, chỉ có lãnh đạo một số cơ quan biết được địa chỉ cụ thể của nhà họ Phạm.
Mục đích của hung thủ là báo thù cho nhà họ Hà, đồng thời lại là họ hàng bằng hữu của nhà họ Phạm, gần như không thể tồn tại khả năng này. Hơn nữa, theo lời con cái của Phạm Trường Căn, nhà họ Phạm từ trước đến giờ không quen biết người nào làm về ngành hóa.
Chỉ còn lại khả năng bám đuôi theo dõi, nhưng ở khu Đế Cảnh Uyển, ngoài lúc sáng sớm cho phép nhân viên đưa sữa, đưa báo được vào trong khu đô thị, người ngoài không thể vào được. Phạm Trường Căn sẽ không từ bên ngoài trở về nhà vào lúc sáng sớm. Hơn nữa nếu bám theo Phạm Trường Căn khi ông ta hết giờ làm việc, đến cổng khu đô thị, tất cả khách vãng lai đều phải đăng ký, xe Phạm Trường Căn đã vào trong khu đô thị trước rất lâu. Đến lúc hung thủ đăng ký xong rồi mới vào khu đô thị thì Phạm Trường Căn đã cho xe vào trong nhà để xe, từ bên ngoài nhìn vào không thể quan sát được, hung thủ cũng không thể biết được nhà nào là nhà Phạm Trường Căn.
Hơn nữa đã cho kiểm tra xe của Phạm Trường Căn, không có thiết bị định vị theo dõi. Khả năng này cũng đã bị loại trừ.
Vương Các Đông đi đi lại lại ở phía bên ngoài tòa biệt thự của Phạm Trường Căn, quan sát kĩ bốn xung quanh nhiều lần, xác định bên ngoài tòa biệt thự không có bất cứ đặc điểm nào để lộ danh tính của chủ nhà.
Vương Các Đông cau mày ngẩng đầu, nhìn lên không gian bốn phía xung quanh, đây là khu vực ngoại ô, bên cạnh không có tòa nhà cao tầng nào, không thể đứng từ bên trên để quan sát tình hình khu đô thị.
Lúc này, anh đưa mắt nhìn lên ngọn núi phía sau khu đô thị, đặt mình vào vị trí của hung thủ, một suy nghĩ hiện ra trong đầu.
Nếu mình là hung thủ, mình sẽ chọn chỗ nào nếu muốn theo dõi Phạm Trường Căn?
Chính xác, sẽ chọn ngọn núi trước mặt.
Ngọn núi không hề cao, có thể nhìn thấy một cái đình để hóng mát trên núi, còn có một con đường lên núi đã được rải đá, xem ra buổi sáng sớm sẽ có người lên đây tập thể dục.
Anh ra cổng khu đô thị hỏi bảo vệ, bảo vệ xác nhận có một số người già và người trung niên leo lên ngọn núi đó để tập thể dục vào sáng sớm hoặc tầm chiều.
Anh gật đầu, tỉ mỉ phân tích một lúc, mặc dù không chắc chắn lắm, nhưng vẫn quyết định cử hai cảnh sát đi hỏi những người leo núi vào sáng sớm mai, biết đâu sẽ có phát hiện gì đó.
Sau đó anh nhanh chóng quay về trụ sở công an huyện, gọi hai cảnh sát trẻ, giao nhiệm vụ, yêu cầu họ leo lên ngọn núi đó vào sáng sớm mai, nhân thể hỏi những người leo núi luyện tập xem thời gian trước có thấy ai quan sát tình hình dưới chân núi bằng kính viễn vọng hay không?
Ý nghĩ này, anh nghĩ cũng thấy có chút hoang đường, nếu hung thủ là người tỉ mỉ đến mức độ nghĩ ra cả ý tưởng đứng trên núi để quan sát địa hình, thì sự chặt chẽ trong toàn bộ kế hoạch phạm tội của hắn mới đáng sợ làm sao!
Nhưng nếu hung thủ không sử dụng cách này để điều tra tình hình nhà họ Phạm, anh cũng thực sự không thể nghĩ ra cách giải thích nào phù hợp hơn.
Anh vốn tin chắn rằng tên béo là bạn học của Cam Giai Ninh, bây giờ cái kết luận có được từ những suy luận không tất yếu đó đã bị lung lay.
Vì ít nhất có hai lần, kẻ thực hiện hành vi giết người cuối cùng không phải là tên béo mà là tên đồng phạm, đối tượng mà họ không hề có bất cứ thông tin nào về tên tuổi, giới tính, tướng mạo. Thao tác giết người đơn giản cuối cùng do tên này thực thiện, cho thấy hắn chính là hung thủ muốn trả thù cho Cam Giai Ninh, còn tên béo có khả năng chỉ là đồng phạm, từng học chuyên ngành hóa ở trường khác. Vì vậy mới không thu được kết quả gì từ việc điều tra bạn học cũ của Cam Giai Ninh căn cứ vào chiều cao của tên béo.
Như vậy sẽ có thể tiến hành bước điều tra tiếp theo của vụ án thế nào đây?
Bây giờ trong tay chỉ còn lại duy nhất một manh mối hữu ích, là cái thùng sữa đó.
Công ty sữa đã xác nhận, thùng sữa này không phải là của công ty họ, cũng có nghĩa là, cái thùng này đã được hung thủ kiếm được bằng một cách khác.
Cho dù hung thủ từng học chuyên ngành hóa học, những chất độc hóa học sử dụng trong quá trình phạm tội đều do hắn tự chế ra, Vương Các Đông cũng không tin là hắn có thể tự làm ra được một chiếc thùng sắt có in ấn tinh xảo.
Không thể, chắc chắn chiếc thùng đó phải đặt làm ở xưởng chế tạo khuôn.
Chỗ nào cũng có các cửa hàng bán khuôn, đều có thể đặt làm công cụ, hung thủ đã đặt làm cái thùng sữa ở đâu?
Ở ngay huyện Kim? Có khả năng. Nhưng hung thủ thông minh có thể sẽ đặt làm ở nơi khác.
Cho dù thế nào đi chăng nữa, chắc chắn là hung thủ đặt làm, hơn nữa hung thủ không thể lên sẵn kế hoạch giết người từ trước đó rất lâu, nhất định là mới đặt làm trong một hai tháng gần đây thôi.
Suy nghĩ kĩ càng về điểm này xong, Vương Các Đông đến cơ quan từ rất sớm, lập tức trao đổi với Chu Quốc Sơn, lệnh cho công an huyện đến phòng Công thương huyện, tìm toàn bộ các xưởng gia công khuôn trong huyện, bất kể xưởng lớn hay xưởng nhỏ, đều cho người đến tận nơi hỏi cẩn thận xem có người nào đã từng đặt làm cái thùng này không.
Phải hỏi xưởng gia công, là vì mặc dù nơi cung cấp dịch vụ là các cửa hàng bán khuôn, nhưng cửa hàng bán khuôn cuối cùng vẫn phải tìm đến xưởng gia công, thứ nhất là số lượng các cửa hàng bán khuôn rất lớn, thứ hai có những cửa hàng chưa đăng ký ở phòng Công thương, sẽ rất khó điều tra, thứ ba có khả năng hung thủ trực tiếp đặt ở xưởng gia công.
Chỉ cần một xưởng nào đó xác nhận đã từng làm cái thùng sữa này, từ đó sẽ biết được cửa hàng bán khuôn đã giao đơn đặt hàng, cuối cùng có thể điều tra được tình hình về người đã đặt hàng.
Cũng sử dụng biện pháp đó, Chu Quốc Sơn giúp anh báo lên công an tỉnh, yêu cầu các huyện thị lân cận lập tức cử người đi điều tra tình hình các khu vực ở địa phương mình.
Sau khi bố trí xong việc này, Vương Các Đông lại hỏi thăm cấp dưới về tình hình hôm qua đến bệnh viện thăm bà cháu nhà họ Hà, một mặt cũng là để hỏi bà mẹ chồng xem gần đây có ai đến nhà họ không, nhưng nội dung hỏi được hoàn toàn không liên quan đến vụ án, xem ra bà mẹ chồng quả thật không biết rốt cuộc người báo thù cho nhà họ Hà là ai.
Lâm Kiệt cùng Vương Các Đông đến khu Đế Cảnh Uyển một lần nữa, trong lòng Vương Các Đông còn một điểm nghi vấn chưa có lời giải. Hung thủ đã làm thế nào để biết được địa chỉ cụ thể của nhà Phạm Trường Căn?
Khả năng thứ nhất là người quen, nhưng theo lời khai của con trai và con gái Phạm Trường Căn, ngoài họ hàng ra, chỉ có lãnh đạo một số cơ quan biết được địa chỉ cụ thể của nhà họ Phạm.
Mục đích của hung thủ là báo thù cho nhà họ Hà, đồng thời lại là họ hàng bằng hữu của nhà họ Phạm, gần như không thể tồn tại khả năng này. Hơn nữa, theo lời con cái của Phạm Trường Căn, nhà họ Phạm từ trước đến giờ không quen biết người nào làm về ngành hóa.
Chỉ còn lại khả năng bám đuôi theo dõi, nhưng ở khu Đế Cảnh Uyển, ngoài lúc sáng sớm cho phép nhân viên đưa sữa, đưa báo được vào trong khu đô thị, người ngoài không thể vào được. Phạm Trường Căn sẽ không từ bên ngoài trở về nhà vào lúc sáng sớm. Hơn nữa nếu bám theo Phạm Trường Căn khi ông ta hết giờ làm việc, đến cổng khu đô thị, tất cả khách vãng lai đều phải đăng ký, xe Phạm Trường Căn đã vào trong khu đô thị trước rất lâu. Đến lúc hung thủ đăng ký xong rồi mới vào khu đô thị thì Phạm Trường Căn đã cho xe vào trong nhà để xe, từ bên ngoài nhìn vào không thể quan sát được, hung thủ cũng không thể biết được nhà nào là nhà Phạm Trường Căn.
Hơn nữa đã cho kiểm tra xe của Phạm Trường Căn, không có thiết bị định vị theo dõi. Khả năng này cũng đã bị loại trừ.
Vương Các Đông đi đi lại lại ở phía bên ngoài tòa biệt thự của Phạm Trường Căn, quan sát kĩ bốn xung quanh nhiều lần, xác định bên ngoài tòa biệt thự không có bất cứ đặc điểm nào để lộ danh tính của chủ nhà.
Vương Các Đông cau mày ngẩng đầu, nhìn lên không gian bốn phía xung quanh, đây là khu vực ngoại ô, bên cạnh không có tòa nhà cao tầng nào, không thể đứng từ bên trên để quan sát tình hình khu đô thị.
Lúc này, anh đưa mắt nhìn lên ngọn núi phía sau khu đô thị, đặt mình vào vị trí của hung thủ, một suy nghĩ hiện ra trong đầu.
Nếu mình là hung thủ, mình sẽ chọn chỗ nào nếu muốn theo dõi Phạm Trường Căn?
Chính xác, sẽ chọn ngọn núi trước mặt.
Ngọn núi không hề cao, có thể nhìn thấy một cái đình để hóng mát trên núi, còn có một con đường lên núi đã được rải đá, xem ra buổi sáng sớm sẽ có người lên đây tập thể dục.
Anh ra cổng khu đô thị hỏi bảo vệ, bảo vệ xác nhận có một số người già và người trung niên leo lên ngọn núi đó để tập thể dục vào sáng sớm hoặc tầm chiều.
Anh gật đầu, tỉ mỉ phân tích một lúc, mặc dù không chắc chắn lắm, nhưng vẫn quyết định cử hai cảnh sát đi hỏi những người leo núi vào sáng sớm mai, biết đâu sẽ có phát hiện gì đó.
Sau đó anh nhanh chóng quay về trụ sở công an huyện, gọi hai cảnh sát trẻ, giao nhiệm vụ, yêu cầu họ leo lên ngọn núi đó vào sáng sớm mai, nhân thể hỏi những người leo núi luyện tập xem thời gian trước có thấy ai quan sát tình hình dưới chân núi bằng kính viễn vọng hay không?
Ý nghĩ này, anh nghĩ cũng thấy có chút hoang đường, nếu hung thủ là người tỉ mỉ đến mức độ nghĩ ra cả ý tưởng đứng trên núi để quan sát địa hình, thì sự chặt chẽ trong toàn bộ kế hoạch phạm tội của hắn mới đáng sợ làm sao!
Nhưng nếu hung thủ không sử dụng cách này để điều tra tình hình nhà họ Phạm, anh cũng thực sự không thể nghĩ ra cách giải thích nào phù hợp hơn.
Tác giả :
Tử Kim Trần