Sư Tôn Tổng Tưởng Tái Bổ Cứu Hạ
Chương 67: Yêu thú biến hình
Vương Thanh Hoan bỏ mình, một khi tin tức này tiết lộ, nhất định gây cho Lâm Tiêu cùng Quân Mặc phiền toái rất lớn, nhưng tin tức này lại vì Lý Thuần Phong mà căn bản không thể nào giấu diếm.
Quân Mặc bảo Thập Nhất dịch dung thành Vương Thanh Hoan, trọng thương từ phủ đệ chạy thoát ra ngoài, sau đó lảo đảo trốn vào rừng cây ngoài thành, sau không còn xuất hiện.
Đây chẳng qua là một biện pháp che giấu tạm thời thôi, có chủ chốt là Lý Thuần Phong, Vương gia rất nhanh có thể biết nguyên nhân chết thật sự của Vương Thanh Hoan, nhưng lại có quan hệ gì đâu? Vương gia căn bản không thể tìm được chứng cớ, bọn họ không dám nói Lý Thuần Phong ra.
Mặc dù lần này có thể phải trả giá thật lớn, nhưng Quân Mặc đã đoán được thân phận thật sự của Lý Thuần Phong. Chỉ điểm này, bất luận Quân Mặc hay Lâm Tiêu, đều cảm thấy được lợi.
Trong hồ tắm, Lâm Tiêu có chút kinh ngạc nhíu mày, chậm rãi nói: “Cho nên ý của ngươi, Lý Thuần Phong biến thành một… con rắn?
Quân Mặc gật đầu, trong âm thanh sung sướng mang theo khàn khàn: “Trước kia ngược lại không nghĩ tới, chỉ cho rằng hắn là ma tu, nếu không sẽ không có thuật con rối cao thâm như vậy, nhưng hôm nay đồ nhi ở trong hồn phách Vương Thanh Hoan thấy được nguyên hình, là một con rắn.”
Lúc nói chuyện, tay Quân Mặc không nặng không nhẹ ấn cổ Lâm Tiêu, đáy mắt mang theo tối tăm, chỉ chuyên chú vào da thịt dưới tay, cũng không nhìn sang bên cạnh, làm như rất nghiêm túc, lại làm như không dám loạn nhìn.
Trong phòng tắm hơi nước mông lung, bể tắm rộng lớn, nước ấm vừa vặn không tới ngực, Quân Mặc liền nửa quỳ phía sau Lâm Tiêu, lồng ngực trần trụi giúp người đằng trước xoa bóp.
Lâm Tiêu cười một tiếng, trong mắt hiện lên một tia trào phúng: “Ngược lại hết sức hợp với hắn.”
Người nọ trời sinh lòng dạ lạnh như băng, thời điểm đùa bỡn con mồi thích quấn quanh vặn chặt một chút, làm người buồn bực chết, giống như dìm vào thuốc độc huyết dịch khắp người, biến thành rắn, thật đúng là thú vị.
Thiên đạo, giống như rất hiểu Lý Thuần Phong —— Lâm Tiêu chợt nghĩ như vậy.
“Huyễn thú tu chân ở yêu giới, sợ rằng đều phải tu luyện ngàn vạn năm, mà nguyên hình là xà hình, lại tạm thời không có cách ra ngoài, trước mắt phù hợp nhất, phải là ở sâu trong Hắc Ma sâm lâm, hắn chính là xà yêu. Đồ nhi nghĩ, Lý Thuần Phong có lẽ đoạt xá của con rắn kia.” Thời điểm nói đến đoạt xá, môi Quân Mặc nhẹ nhàng tiến đến bên tai Lâm Tiêu, tựa hồ có thâm ý khác mà nâng khóe miệng: “Sư tôn nói đi?”
Thứ này đang ám chỉ cái gì?
Lâm Tiêu hơi nghiêng đầu muốn nhìn hắn, vành tai lại nhất thời giống như đưa đến miệng nghiệt đồ, lập tức liền bị liếm hôn đau xót.
Bàn tay vốn đặt trên cổ Lâm Tiêu, đã trượt xuống, ngay cả cánh tay của Quân Mặc cũng siết Lâm Tiêu trong ngực, rất nhanh liền hôn một đường đến cổ, dùng răng nanh cọ sát, dùng môi duyện, dùng lưỡi quét…
Lâm Tiêu hơi thở dốc một tiếng, đang muốn đưa tay đẩy hắn ra, lại bị bàn tay đụng bên hông vuốt ve mà mềm nhũn thân mình.
Lâm Tiêu lạnh lùng híp mắt, cảm giác cặp tay kia không ngừng tán loạn bên hông, cả người nhất thời liền bị nhuộm đỏ ửng.
Nghiệt đồ này!
Trong lòng hắn hừ một tiếng, hơi nghiêng đầu, người ôm hắn quả nhiên vội vàng sáp đến, bắt được đôi môi hắn, thật sâu mà dây dưa…
Bọt nước văng tung tóe khắp nơi, làm trên người hai người một mảnh lóng lánh, Lâm Tiêu tựa như trừng phạt cắn cắn môi Quân Mặc, thừa dịp Quân Mặc si mê với cổ họng mình, rốt cuộc thở hổn hển đẩy hắn ra.
“Muốn ở trong này thượng ta? Hử?” Lâm Tiêu nhướng mày hỏi, đôi môi xinh đẹp chậm rãi cong lên, mang theo một cảm giác nguy hiểm.
Quân Mặc chỉ cảm thấy cả người đều giật nảy, nhìn người trước mặt xinh đẹp đến mức hắn hoa mắt say mê, chỉ cảm thấy máu cả người cũng muốn bốc cháy lên.
Môi kia, diễm lệ mà thủy nhuận, hơi sưng tấy…
Yết hầu kia, mang theo hồng phấn nhàn nhạt, là dấu vết hắn vừa mới liếm cắn ra…
Bả vai kia, chỉ một bàn tay có thể nắm chặt, cảm giác xoa nhẹ thật tốt…
Còn có, còn có…
Nhưng mà hắn không thể không kiềm chế xúc động và dục vọng kêu gào trong lòng, nhắm chặt mắt, mới thoáng khống chế một ít thần trí —— hắn biết sư tôn cũng không muốn tiếp tục, mặc dù, sư tôn cũng đã động tình.
Hắn theo bản năng liếm liếm môi, chỉ cảm thấy trên môi tựa hồ toàn bộ đều là hương vị của sư tôn: “Ta… chờ sư tôn… nguyện ý…”
Tai của Lâm Tiêu hơi run rẩy, mím môi, vươn tay nhu nhu tóc của hắn: “Vương gia rất nhanh sẽ tìm tới, ngươi có tính toán gì không?”
Quân Mặc đưa tay vẩy nước hung hăng chà xát khuôn mặt tuấn tú của mình, lúc này mới thở gấp nói: “Đồ nhi đã phái người chặn lại người hôm nay đuổi theo Vương gia, sau khi người Tống gia trọng thương trở về, nhất định sẽ nói cho gia chủ Tống gia, việc Vương gia có thể cấu kết cùng Huyền Thiên Điện. Tống gia mặc dù sẽ không cùng chúng ta hợp tác, ít nhất sẽ không vào lúc Vương gia đối phó chúng ta mà ra tay theo.”
Lâm Tiêu gật đầu: “Vậy kẻ kia?”
Đã là đại yêu vương, nói vậy tu vi nhất định rất cao, một khi Lý Thuần Phong tự mình tìm đến, với tu vi hiện nay của hai người mà nói, tất nhiên nguy cơ tứ phía, cửu tử nhất sinh.
Quân Mặc nói: “Điểm này cũng không cần lo lắng, kẻ kia vì tu luyện tới đỉnh điểm, hiện giờ đang muốn từ phân thần đánh sâu vào hợp thể kỳ, huyễn thú tu luyện lên cấp, vốn chịu đựng trời phạt so với nhân loại nặng gấp mười lần, lại là đoạt xá mà đến, càng thiên đạo không dung, cho nên Lý Thuần Phong mới không rảnh phân thân.
Thân thể yêu thú tùy thời đều sẽ đột phá, nếu Lý Thuần Phong thật sự dám đến, chúng ta liền liều mạng đè ép hắn đánh mấy chiêu, có thể làm cho hắn vội vàng ứng phó thiên kiếp, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!”
Quân Mặc nói đến chỗ này dừng một chút, đáy mắt thoáng qua một nụ cười: “Cũng không biết yêu quái này làm sao, tin tức nói, công pháp tu luyện của hắn bị sự cố, nói vậy những năm gần đây hắn vẫn luôn thu thập nội đan của huyễn thú, chính là vì cái này. Cứ như vậy, hắn lại càng không dám tùy ý xuất động, chỉ sợ việc kế tiếp hắn có thể làm, chỉ có thể là chỉ huy người, đấu với chúng ta.”
Lâm Tiêu nghe vậy, lại một lần nữa sinh ra ý nghĩ “Thiên đạo đối với Lý Thuần Phong lại trêu chọc như vậy” “Chẳng lẽ thiên đạo cùng Lý Thuần Phong có thù oán”, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
Một khi đã như vậy, hai người càng có nhiều thời gian tu luyện, chờ tu vi hai người triệt để nghiền áp Lý Thuần Phong, đến lúc đó cho dù là gia súc này thật sự đi ra, hai người cũng không sợ.
Nếu chuyện kế tiếp đã định, cũng không cần sốt ruột.
Lâm Tiêu đứng lên, dùng chân khí đánh văng ra bọt nước trên người, vươn tay lấy quần áo treo trên giá áo, phủ thêm.
“Sư tôn…” Ánh mắt Quân Mặc si mê mà nhìn đường cong xinh đẹp sau lưng Lâm Tiêu, cho đến khi tất cả phong cảnh đều bị quần áo che lấp, hắn mới tựa như nhớ tới cái gì kêu một tiếng.
Lâm Tiêu nghiêng người nhìn hắn một cái, miễn cưỡng cúi đầu buộc đai lưng, thản nhiên “Ân” một tiếng: “Nói.”
Mâu sắc Quân Mặc hơi trầm xuống, không nói gì, mà thật nhanh nhảy lên bờ.
Hắn làm bay bọt nước trên người, cất bước tới bên cạnh Lâm Tiêu, cúi đầu tiếp nhận đai lưng, nghiêm túc mà đem đai lưng kia buộc lại, sau đó chân khí hiện đầy bàn tay, nhẹ nhàng xuôi theo tóc Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu thoải mái hí mắt, đang muốn nói, đã bị Quân Mặc ôm ngang lên, trực tiếp đưa đến giường nhỏ ở gian ngoài.
“Ta giúp sư tôn làm khô tóc trước.” Quân Mặc ôn nhu lên tiếng, cúi đầu hôn trán Lâm Tiêu, tiện tay xé một miếng khăn tắm quấn quanh hông, sau đó quỳ gối bên giường, từng chút làm khô tóc đen dài mềm mại.
Lâm Tiêu nghiêng đầu nhìn đường cong rõ ràng ở ngực hắn, chỉ cần rủ mắt có thể nhìn thấy vòng eo mềm dẻo, cùng với cơ bụng xinh đẹp đến cực điểm.
Nghiệt, nghiệt đồ, làm khô tóc, cũng không cần, mặc, mặc ít như vậy!
“Sư tôn, ta muốn cùng sư tôn nói một chút, chuyện hai năm trước.” Quân Mặc thấp giọng nói xong, nhẹ nhàng tiến đến bên tai Lâm Tiêu, môi răng ôn nhu cọ vành tai hồng nhuận kia một chút, lúc này mới mang theo vài phần ôn nhu cùng bá đạo nói: “Sư tôn sau khi nghe xong, ngàn vạn lần không cần buồn bực ta, nếu giận, chỉ cần đánh ta mắng ta đều được, chỉ cần không nghĩ dứt bỏ ta, như vậy, ta sẽ điên.”
Quân Mặc bảo Thập Nhất dịch dung thành Vương Thanh Hoan, trọng thương từ phủ đệ chạy thoát ra ngoài, sau đó lảo đảo trốn vào rừng cây ngoài thành, sau không còn xuất hiện.
Đây chẳng qua là một biện pháp che giấu tạm thời thôi, có chủ chốt là Lý Thuần Phong, Vương gia rất nhanh có thể biết nguyên nhân chết thật sự của Vương Thanh Hoan, nhưng lại có quan hệ gì đâu? Vương gia căn bản không thể tìm được chứng cớ, bọn họ không dám nói Lý Thuần Phong ra.
Mặc dù lần này có thể phải trả giá thật lớn, nhưng Quân Mặc đã đoán được thân phận thật sự của Lý Thuần Phong. Chỉ điểm này, bất luận Quân Mặc hay Lâm Tiêu, đều cảm thấy được lợi.
Trong hồ tắm, Lâm Tiêu có chút kinh ngạc nhíu mày, chậm rãi nói: “Cho nên ý của ngươi, Lý Thuần Phong biến thành một… con rắn?
Quân Mặc gật đầu, trong âm thanh sung sướng mang theo khàn khàn: “Trước kia ngược lại không nghĩ tới, chỉ cho rằng hắn là ma tu, nếu không sẽ không có thuật con rối cao thâm như vậy, nhưng hôm nay đồ nhi ở trong hồn phách Vương Thanh Hoan thấy được nguyên hình, là một con rắn.”
Lúc nói chuyện, tay Quân Mặc không nặng không nhẹ ấn cổ Lâm Tiêu, đáy mắt mang theo tối tăm, chỉ chuyên chú vào da thịt dưới tay, cũng không nhìn sang bên cạnh, làm như rất nghiêm túc, lại làm như không dám loạn nhìn.
Trong phòng tắm hơi nước mông lung, bể tắm rộng lớn, nước ấm vừa vặn không tới ngực, Quân Mặc liền nửa quỳ phía sau Lâm Tiêu, lồng ngực trần trụi giúp người đằng trước xoa bóp.
Lâm Tiêu cười một tiếng, trong mắt hiện lên một tia trào phúng: “Ngược lại hết sức hợp với hắn.”
Người nọ trời sinh lòng dạ lạnh như băng, thời điểm đùa bỡn con mồi thích quấn quanh vặn chặt một chút, làm người buồn bực chết, giống như dìm vào thuốc độc huyết dịch khắp người, biến thành rắn, thật đúng là thú vị.
Thiên đạo, giống như rất hiểu Lý Thuần Phong —— Lâm Tiêu chợt nghĩ như vậy.
“Huyễn thú tu chân ở yêu giới, sợ rằng đều phải tu luyện ngàn vạn năm, mà nguyên hình là xà hình, lại tạm thời không có cách ra ngoài, trước mắt phù hợp nhất, phải là ở sâu trong Hắc Ma sâm lâm, hắn chính là xà yêu. Đồ nhi nghĩ, Lý Thuần Phong có lẽ đoạt xá của con rắn kia.” Thời điểm nói đến đoạt xá, môi Quân Mặc nhẹ nhàng tiến đến bên tai Lâm Tiêu, tựa hồ có thâm ý khác mà nâng khóe miệng: “Sư tôn nói đi?”
Thứ này đang ám chỉ cái gì?
Lâm Tiêu hơi nghiêng đầu muốn nhìn hắn, vành tai lại nhất thời giống như đưa đến miệng nghiệt đồ, lập tức liền bị liếm hôn đau xót.
Bàn tay vốn đặt trên cổ Lâm Tiêu, đã trượt xuống, ngay cả cánh tay của Quân Mặc cũng siết Lâm Tiêu trong ngực, rất nhanh liền hôn một đường đến cổ, dùng răng nanh cọ sát, dùng môi duyện, dùng lưỡi quét…
Lâm Tiêu hơi thở dốc một tiếng, đang muốn đưa tay đẩy hắn ra, lại bị bàn tay đụng bên hông vuốt ve mà mềm nhũn thân mình.
Lâm Tiêu lạnh lùng híp mắt, cảm giác cặp tay kia không ngừng tán loạn bên hông, cả người nhất thời liền bị nhuộm đỏ ửng.
Nghiệt đồ này!
Trong lòng hắn hừ một tiếng, hơi nghiêng đầu, người ôm hắn quả nhiên vội vàng sáp đến, bắt được đôi môi hắn, thật sâu mà dây dưa…
Bọt nước văng tung tóe khắp nơi, làm trên người hai người một mảnh lóng lánh, Lâm Tiêu tựa như trừng phạt cắn cắn môi Quân Mặc, thừa dịp Quân Mặc si mê với cổ họng mình, rốt cuộc thở hổn hển đẩy hắn ra.
“Muốn ở trong này thượng ta? Hử?” Lâm Tiêu nhướng mày hỏi, đôi môi xinh đẹp chậm rãi cong lên, mang theo một cảm giác nguy hiểm.
Quân Mặc chỉ cảm thấy cả người đều giật nảy, nhìn người trước mặt xinh đẹp đến mức hắn hoa mắt say mê, chỉ cảm thấy máu cả người cũng muốn bốc cháy lên.
Môi kia, diễm lệ mà thủy nhuận, hơi sưng tấy…
Yết hầu kia, mang theo hồng phấn nhàn nhạt, là dấu vết hắn vừa mới liếm cắn ra…
Bả vai kia, chỉ một bàn tay có thể nắm chặt, cảm giác xoa nhẹ thật tốt…
Còn có, còn có…
Nhưng mà hắn không thể không kiềm chế xúc động và dục vọng kêu gào trong lòng, nhắm chặt mắt, mới thoáng khống chế một ít thần trí —— hắn biết sư tôn cũng không muốn tiếp tục, mặc dù, sư tôn cũng đã động tình.
Hắn theo bản năng liếm liếm môi, chỉ cảm thấy trên môi tựa hồ toàn bộ đều là hương vị của sư tôn: “Ta… chờ sư tôn… nguyện ý…”
Tai của Lâm Tiêu hơi run rẩy, mím môi, vươn tay nhu nhu tóc của hắn: “Vương gia rất nhanh sẽ tìm tới, ngươi có tính toán gì không?”
Quân Mặc đưa tay vẩy nước hung hăng chà xát khuôn mặt tuấn tú của mình, lúc này mới thở gấp nói: “Đồ nhi đã phái người chặn lại người hôm nay đuổi theo Vương gia, sau khi người Tống gia trọng thương trở về, nhất định sẽ nói cho gia chủ Tống gia, việc Vương gia có thể cấu kết cùng Huyền Thiên Điện. Tống gia mặc dù sẽ không cùng chúng ta hợp tác, ít nhất sẽ không vào lúc Vương gia đối phó chúng ta mà ra tay theo.”
Lâm Tiêu gật đầu: “Vậy kẻ kia?”
Đã là đại yêu vương, nói vậy tu vi nhất định rất cao, một khi Lý Thuần Phong tự mình tìm đến, với tu vi hiện nay của hai người mà nói, tất nhiên nguy cơ tứ phía, cửu tử nhất sinh.
Quân Mặc nói: “Điểm này cũng không cần lo lắng, kẻ kia vì tu luyện tới đỉnh điểm, hiện giờ đang muốn từ phân thần đánh sâu vào hợp thể kỳ, huyễn thú tu luyện lên cấp, vốn chịu đựng trời phạt so với nhân loại nặng gấp mười lần, lại là đoạt xá mà đến, càng thiên đạo không dung, cho nên Lý Thuần Phong mới không rảnh phân thân.
Thân thể yêu thú tùy thời đều sẽ đột phá, nếu Lý Thuần Phong thật sự dám đến, chúng ta liền liều mạng đè ép hắn đánh mấy chiêu, có thể làm cho hắn vội vàng ứng phó thiên kiếp, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!”
Quân Mặc nói đến chỗ này dừng một chút, đáy mắt thoáng qua một nụ cười: “Cũng không biết yêu quái này làm sao, tin tức nói, công pháp tu luyện của hắn bị sự cố, nói vậy những năm gần đây hắn vẫn luôn thu thập nội đan của huyễn thú, chính là vì cái này. Cứ như vậy, hắn lại càng không dám tùy ý xuất động, chỉ sợ việc kế tiếp hắn có thể làm, chỉ có thể là chỉ huy người, đấu với chúng ta.”
Lâm Tiêu nghe vậy, lại một lần nữa sinh ra ý nghĩ “Thiên đạo đối với Lý Thuần Phong lại trêu chọc như vậy” “Chẳng lẽ thiên đạo cùng Lý Thuần Phong có thù oán”, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
Một khi đã như vậy, hai người càng có nhiều thời gian tu luyện, chờ tu vi hai người triệt để nghiền áp Lý Thuần Phong, đến lúc đó cho dù là gia súc này thật sự đi ra, hai người cũng không sợ.
Nếu chuyện kế tiếp đã định, cũng không cần sốt ruột.
Lâm Tiêu đứng lên, dùng chân khí đánh văng ra bọt nước trên người, vươn tay lấy quần áo treo trên giá áo, phủ thêm.
“Sư tôn…” Ánh mắt Quân Mặc si mê mà nhìn đường cong xinh đẹp sau lưng Lâm Tiêu, cho đến khi tất cả phong cảnh đều bị quần áo che lấp, hắn mới tựa như nhớ tới cái gì kêu một tiếng.
Lâm Tiêu nghiêng người nhìn hắn một cái, miễn cưỡng cúi đầu buộc đai lưng, thản nhiên “Ân” một tiếng: “Nói.”
Mâu sắc Quân Mặc hơi trầm xuống, không nói gì, mà thật nhanh nhảy lên bờ.
Hắn làm bay bọt nước trên người, cất bước tới bên cạnh Lâm Tiêu, cúi đầu tiếp nhận đai lưng, nghiêm túc mà đem đai lưng kia buộc lại, sau đó chân khí hiện đầy bàn tay, nhẹ nhàng xuôi theo tóc Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu thoải mái hí mắt, đang muốn nói, đã bị Quân Mặc ôm ngang lên, trực tiếp đưa đến giường nhỏ ở gian ngoài.
“Ta giúp sư tôn làm khô tóc trước.” Quân Mặc ôn nhu lên tiếng, cúi đầu hôn trán Lâm Tiêu, tiện tay xé một miếng khăn tắm quấn quanh hông, sau đó quỳ gối bên giường, từng chút làm khô tóc đen dài mềm mại.
Lâm Tiêu nghiêng đầu nhìn đường cong rõ ràng ở ngực hắn, chỉ cần rủ mắt có thể nhìn thấy vòng eo mềm dẻo, cùng với cơ bụng xinh đẹp đến cực điểm.
Nghiệt, nghiệt đồ, làm khô tóc, cũng không cần, mặc, mặc ít như vậy!
“Sư tôn, ta muốn cùng sư tôn nói một chút, chuyện hai năm trước.” Quân Mặc thấp giọng nói xong, nhẹ nhàng tiến đến bên tai Lâm Tiêu, môi răng ôn nhu cọ vành tai hồng nhuận kia một chút, lúc này mới mang theo vài phần ôn nhu cùng bá đạo nói: “Sư tôn sau khi nghe xong, ngàn vạn lần không cần buồn bực ta, nếu giận, chỉ cần đánh ta mắng ta đều được, chỉ cần không nghĩ dứt bỏ ta, như vậy, ta sẽ điên.”
Tác giả :
Mộc Tử Mặc Bạch